yeu-khong-cham-tre-1-thichtruyenvn.jpg

Yêu Không Chậm Trễ

Tác giả: Mạch Ngôn Xuyên

Chuyên mục: Truyện Ngôn Tình

Chương: 74 | Full

Nguồn: Sưu tầm

Đọc Truyện

Người ta thường có rất nhiều lý do cho một mối tình không thành, nhưng lại không tìm nổi một lý do cho một mối tình kiên định từ đầu đến cuối.

Yêu không chậm trễ” là một câu chuyện như vậy.

Phó Cảnh Sâm và Lục Tinh quen biết nhau khi anh cùng em gái về thị trấn của cô nghỉ dưỡng. Khi đó cô mới 5 tuổi, còn anh 10 tuổi. Anh là người thừa kế của tập đoàn Phó thị, còn cô chỉ là cô gái nhỏ mồ côi cha mẹ, sống với bà.

Ngay từ khi ấy, Lục Tinh đã trở thành “ngôi sao” trong lòng Phó Cảnh Sâm.

Thế nên, khi bà cô mất và không người họ hàng nào muốn nhận nuôi cô, Phó Cảnh Sâm đã thuyết phục vú nuôi của mình mang theo cô về nhà. Cứ như vậy, mà lớn lên bên nhau.

Cũng giống như rất nhiều câu chuyện hào môn khác, khi mẹ của Phó Cảnh Sâm phát hiện những dấu hiệu nguy hiểm từ cả hai phía, bà sẽ tìm mọi cách chia rẽ uyên ương. Nhưng bà chưa kịp ra tay thì Phó Cảnh Sâm đã nhanh hơn một bước. Anh sắp xếp cho cô ra nước ngoài du học không một lý do, trường cũng là do anh chọn.

Lục Tinh khi đó 17 tuổi, có đầy đủ sự mộng mơ của một cô gái mới lớn. Cô nhìn thấy sự dịu dàng của anh, sự che chở và bảo vệ của anh, cũng đã từng nghĩ, có thể anh cũng… thích cô chăng?

Thế nhưng, việc anh đẩy cô đi đã dội một gáo nước lạnh vào một đoạn tình cảm ấp ủ của cô. Đứng trước thái độ dứt khoát của anh, cô đương nhiên nghĩ, những điều trước kia mình từng hy vọng, có lẽ chỉ là ảo tưởng mà thôi. Vậy nên, khi cô trở về, đã dùng thái độ lạnh lùng nhất để đối mặt với anh.

Ngược lại, Phó Cảnh Sâm không có gì là quá bất ngờ trước cách hành xử của Lục Tinh. Không sao, anh chỉ cần cô trở về, những thứ khác đều không quan trọng.

“Anh cho em thời gian, cho em không gian, cho em tự lập mà trưởng thành, hy vọng em có thể tự tin dũng cảm… Nếu như em có đủ dũng khí, nghĩ thông suốt rồi, em nhất định sẽ trở về.”

Vào năm anh đưa cô đi, anh cũng rất khổ tâm, nhưng đó là điều đúng đắn nhất mà anh đã làm. Bởi vì, Phó Cảnh Sâm của năm 22 tuổi, có thể yêu Lục Tinh, nhưng không đủ khả năng bảo vệ cô và tình yêu của hai người.

Vì vậy, đưa cô đi khỏi để tránh cho cô phải đối mặt với những khó dễ mà ba mẹ anh có thể gây ra và cũng là để anh củng cố địa vị của mình vững chắc, đủ sức cho cô một điểm tựa an toàn khi giông bão đến.

Anh đã làm được. Thế nên, bảy năm sau Lục Tinh trở về, anh cứ thế mặt dày tiếp cận con gái nhà người ta, hết vô tình rồi lại ngẫu nhiên. Cứ như vậy mà gần lại càng gần.

Lục Tinh vốn dĩ trước giờ vẫn thích Phó Cảnh Sâm, lạnh nhạt chẳng qua chỉ là giận dỗi anh tự ý đưa cô đi, lại để cô một mình bơ vơ nơi đất khách. Rốt cuộc, chỉ cần giải thích rõ ràng thì mọi khúc mắc sẽ tự nhiên biến mất.

Tiếp theo sau đó chính là một chuỗi ngày “yêu không chậm trễ”. Bởi vì đã ấp ủ quá lâu nên khi được toại nguyện thì mọi việc cứ thế mà tiến triển theo tốc độ nhanh nhất có thể.

Truyện rất nhẹ nhàng, không quá kịch tính, có tiểu tam, có thị phi showbiz, có sự ngăn trở của trưởng bối, nhưng tất cả chỉ làm nền cho sự kiên định vững vàng của Phó Cảnh Sâm và Lục Tinh. Anh một tay dẹp yên tất cả, cô một lòng tin tưởng vào tình cảm của anh. Không phải tình yêu chỉ cần như thế sao?

Đọc Truyện

Thử đọc