trung-sinh-yeu-an-tu-thien-1-thichtruyenvn.jpg

Trùng Sinh Yêu An Tử Thiên

Tác giả: Chi Hoãn

Chuyên mục: Truyện Ngôn Tình

Chương: 61 | Full

Nguồn: Sưu tầm

Đọc Truyện

trung-sinh-yeu-an-tu-thien

REVIEW: Trùng Sinh Yêu An Tử Thiên

Ngày đó cô chạy ra khỏi biệt thự An Thị, chỉ lo chạy nhanh về phía trước nên không để ý lúc đó có một chiếc xe tải đang lao tới. Cô chỉ nghe thấy có người hốt hoảng hét lớn rồi vừa quay đầu lại thì đã thấy ánh sáng màu xanh chiếu chói mắt, tiếp theo là một trận đau nhức, còn có một lực mạnh mẽ đẩy cơ thể cô sang nơi khác. Trước khi hoàn toàn mất đi tri giác, cô dường như nghe được tiếng thét chói tai.

Chết chỉ cần trong nháy mắt, nhưng mà trong nháy mắt này, con người lại có thể nghĩ đến rất nhiều thứ. Bạch Thấm sau khi mất đi tri giác đột nhiên cảm thấy thật nhẹ nhàng, cuối cùng đã kết thúc, cuối cùng có thể thoát khỏi mọi thứ, cô đời này đã thoát khỏi vận mệnh phải làm đồ chơi vui lòng người khác.

Nếu có kiếp sau, cô nhất định phải nắm chặt vận mệnh của chính mình, không thể để chính mình lại giống như kiếp này, lúc nào cũng bị người khác khống chế, bài bố giống như một con cờ. Nhưng đồng thời, Bạch Thấm cũng cảm thấy rất khó chịu. Loại khó chịu này không phải đau đớn xuất phát từ cơ thể mà là lòng cô – một cảm giác trống trơn rất khó chịu, giống như bị mất gì đó rất quan trọng. Đó là cái gì? Trong đầu Bạch Thấm đột nhiên xuất hiện hình dáng của An Tử Thiên.

Đứng trước gương, Bạch Thấm trợn to hai mắt cố gắng nhìn người trong gương. Tóc ngắn rối tung, lông mi thanh tú, đôi mắt sáng bởi vì mới tỉnh ngủ còn có chút mơ màng, sống mũi, hai má cho dù là vừa tỉnh ngủ nhưng khuôn mặt vẫn lộ rõ đặc thù của tuổi trẻ. Nhìn khuôn mặt này, cho dù đã qua một ngày, Bạch Thấm vẫn chưa thể thích ứng được việc mình sống lại vào thời điểm cô 18 tuổi.

“Mình thật sự sống lại rồi?” _Bạch Thấm yên lặng nói với chính mình trong lòng.

Bạch Thấm sống lại đúng vào thời điểm cô vừa thành công trốn thoát khỏi lễ đính hôn của mình với An Tử Thiên. Bạch Thấm thở dài nhẹ nhõm một hơi nhưng đồng thời cũng không hiểu sao trong lòng lại có chút cảm giác mất mát quái dị. Loại cảm xúc này khiến cô cảm thấy vô cùng mâu thuẫn. Kỳ thật, đến bây giờ Bạch Thấm đối với việc bản thân sống lại vẫn chưa thể hoàn toàn tiếp nhận cho dù thời gian qua khi trở thành hồn phách cô đã nhận ra tình cảm của An Tử Thiên dành cho mình nhiều như thế nào.

Tôi thì, kiểu, khi thấy giới thiệu truyện có nam chính bị tự kỉ các kiểu cũng nổi lên chút hứng thú, mà lúc đọc vào thấy cũng hứng thú thiệt. Nam chính tuyệt đối giống y như một con chó con, bề ngoài xinh đẹp cao lớn nhưng tính cách khi ở bên cạnh nữ chính thì nói thôi cũng không thuận một câu, ngập ngừng mãi, rồi cứ ngơ ngác sợ hãi như một con chó nhỏ.

Nói thực mới đầu vậy tôi thấy hơi bị dội vì có cảm giác nữ chính sắp thành mẹ nam chính chứ người yêu gì, tôi còn thấy hơi ganh tị thay nam chính cho nữ chính vì cô có một thế giới bạn bè phong phú vui vẻ còn An Tử Thiên không có gì.

Sau này, tôi thích việc nữ chính có lòng quyết tâm giúp An Tử Thiên bước ra ngoài xã hội, sống một cuộc sống tích cực, tự lập, vui vẻ hơn. Và cũng tin chắc hai người sẽ luôn luôn hạnh phúc.

Đọc Truyện

Thử đọc