Phấn Hoa Lầu Xanh

Phấn Hoa Lầu Xanh

Tác giả: Tào Đình

Chuyên mục: Truyện Ngôn Tình

Chương: 22 | Full

Nguồn: truyenfull

Đọc Truyện

phan-hoa-lau-xanh

Nổi tiếng với những tiểu thuyết tình cảm đậm chất thành thị và chân thực như: Trước Là Tiểu Nhân, Sau Là Quân Tử , nhưng Tào Đình lại chọn bối cảnh cổ trang cho tiểu thuyết mới nhất của mình như một bước đột phá.

Ngay khi ra mắt tại Trung Quốc," Phấn hoa lầu xanh" đã là một hiện tượng trên thị trường sách khi bán rất chạy và được cả độc giả lẫn giới phê bình đánh giá cao.

Phấn Hoa Lầu Xanh là câu chuyện tự thuật về cuộc đời của một cô gái tài sắc vẹn toàn thời Bắc Tống mang tên Sở Sở. Sinh ra trong một gia đình gia giáo với thân phận của một tiểu thư cành vàng lá ngọc được dạy dỗ cẩn thận, cầm kì thi họa đều tinh thông nhưng chính những tình yêu lại đẩy cuộc đời Sở Sở đến chỗ đa đoan. Cuộc đời người con gái ấy đã gợi rất nhiều suy nghĩ cho độc giả về sự mong manh của những kiếp người, của hạnh phúc và cả cái ૮ɦếƭ…

Trích đoạn:

"Xin mời công tử vào trong ngồi ạ!" Bản năng nghề nghiệp thúc giục, Phấn Đại khẽ cười, phá tan bầu không khí yên lặng đó, bước đến nghênh đón.

Nàng chưa định ôm ghì lấy cánh tay chàng, nào ngờ, chàng hoảng sợ lẩn tránh. "Cô nương! Tại hạ tự đi được!" Chàng nhanh chóng bước vào phòng, cẩn trọng ngồi xuống.

Sau thoáng ngẩn người vì bất ngờ, Phấn Đại khẽ che quạt, cười yểu điệu mà rằng: "Chàng sợ hay sao?"

Tô Kỷ chỉ lặng yên, đôi lông mày chàng đan díu vào nhau.

"Công tử uống rượu nhé? Để tiểu nữ rót cho chàng một ly?"

"Không, tại hạ từ trước tới giờ chưa từng uống rượu."

"Vậy công tử dùng trà nhé? Chỗ tiện thiếp có trà Bích La Xuân thượng hạng đấy."

"Không, đa tạ cô nương."

Dứt lời, Tô Kỷ lại chìm vào yên lặng, mắt nhìn ra phía ngoài cửa sổ, dõi vào chiếc đèn lồng đỏ thẫm treo ngoài hàng hiên, dường như đang tính toán điều gì đó.

Cả bầu không khí gượng gạo đến nghẹt thở, Phấn Đại bắt đầu hoài nghỉ sức hấp dẫn của chính mình, đôi mày nàng khẽ nhíu lại, khẽ nói như hờn trách: "Công tử không bằng lòng Phấn Đại hay sao?"

"Không...không!Không phải vậy." Tô Kỷ vội đứng lên, hành lễ xin lỗi nàng: "Tại hạ chỉ là...cảm thấy...", vừa ngẩng đầu lên, đã trông thấy Phấn Đại đang rầu rầu nhìn mình, soi gương vào đôi mắt mê hồn đó, chàng lại khó lòng mở miệng.

Đọc Truyện

Thử đọc