Hoàng Hậu Nghịch Ngợm Và Vương Phi Ngây Thơ

Hoàng Hậu Nghịch Ngợm Và Vương Phi Ngây Thơ

Tác giả: Pe_Thy_lovely_kt

Chuyên mục: Truyện Ngôn Tình

Chương: 35 | Full

Thể loại:

Nguồn: DĐ Lê Quý Đôn

Đọc Truyện

hoang-hau-nghich-ngom-va-vuong-phi-ngay-tho

 
Giới thiệu:

Cô, thông minh hoạt bát, miệng nói luyên thuyên như con vành khuyên, không dễ bắt nạt, ý chí kiên cường, vô tâm không lo nghĩ, lãnh một đòn trả gấp mười gấp trăm, cô là nữ hoàng chơi khăm, ghét con trai vô cùng, trong mọi chuyện đều quyết Gi*t quyết thắng, nhưng dính tới cái ngây thơ của nhỏ thì bó tay, cắn mồm im lặng.

Nhỏ, ngây thơ, ít nói, đối với mọi chuyện đều im lặng, chỉ biết mắt chớp chớp, tròn xoe nhìn người đằng trước cắn móng tay út, thờ ơ quá đỗi, khiến người ta đang ghét thì yêu, miệng khôg nhai thì răng cũng cắn. (Cái tật má ơi không bao giờ sửa được)

Hắn , mạnh mẽ, có trăm ái thê, ngoan cố thấy ghét. Võ công cao cường, địa vị độc tôn nhưng ưa hoang dã, một lần ra ngoài đem về một nữ nhân. (Đồ háo sắc)

Chàng, thông minh mưu lược, kim thông văn võ, có 4000 giai lệ, cung tần mĩ nữ, hàng gì cũng có. Nhưng tính tình cổ quái, lạnh lùng tàn bạo, nói là làm, ghét là Gi*t, không biết có thích hay không lần đầu gặp mà không ưa là xoẹt, đầu lìa khỏi cổ, máu ươm ba tấc.

Hắn gặp cô trong tình trạng thân mật với ái thiếp, người trần như nhộng, làm cô ói lên ói xuống, ói đến gặp ông bà thiên cổ, ói luôn cả thức ăn hôm qua, ói xong phán một câu “gớm quá”, hắn bị chấn động, bước đến trước mặt cô, lập tức “roẹt” tiếng sét ái tình (như thường khi bắt gặp beautiful girl, khỏi giải thích cũng biết với cái đồ heo háo sắc này)khi bắt gặp con ngươi màu tím của cô, một đôi mắt cực kì hiếm có (làm như người ta là vật không bằng hứ), mới với tay chạm tới thì lập tức bị một cái đá không thương tiếc điểm ngay vào chỗ hiểm (ao đau lắm ha), cô bỏ chạy, cả người nổi lên những mảng hột nhỏ “da gà”.

Chàng và nhỏ chớp chớp mắt nhìn nhau, trong đêm gió lạnh, không biết gì trời xui đất khiến, dưới dòng sông lạnh như băng, chàng đang tắm, nhỏ từ không khí mà rơi xuốg, muốn hét nhưng không hét, chỉ “ùm” một cái, hai mắt gặp nhau, nhỏ cắn tay nhìn hắn, ngây thơ vô cùng, tay trái còn cầm bị Osi khoai tây năm ngàn, chiếc váy màu hồng ướt sủng như ngâm trong thau với xà bông Omo chỉ với một lần giặt. Nhỏ bò lên bờ, ngây ngốc nhìn hắn, thật sự thơ ngây đến nổi không biết là ở trong tình cảnh gì. (Hey bó tay)

Đọc Truyện

Thử đọc