giac-mong-de-vuong-thichtruyenvn.jpg

Giấc Mộng Đế Vương

Tác giả: Cuồng càng thêm cuồng

Chuyên mục: Truyện Ngôn Tình

Chương: 133 | Full

Nguồn: Sưu tầm

Đọc Truyện

giac-mong-de-vuong

Câu chuyện này theo mình đơn giản chỉ là quá trình lên ngôi của hôn quân và nam hậu yêu nghiệt thôi :v

Nam nữ chính gặp nhau trong một tình cảnh rất là éo le. Khi ấy nam chính Vệ Lãnh Diêu cầm đầu đám “loạn thần tặc tử” vũ trang đầy đủ, đảo chính thành công, chặt đầu hoàng đế trên đại điện, sát phạt triều đình một cách không thương tiếc, dã tâm bừng bừng… nhưng vấn đề là Vệ Lãnh Hầu của chúng ta lại không thể danh chính ngôn thuận lên ngồi lên long ỷ, thế nên hắn chỉ có thể cắn răng tìm một thằng nhóc hoàng tử để “phò trợ” rồi tìm cơ hội thích hợp để soán ngôi. Lựa tới lựa lui lại lựa trúng thập tứ “hoàng tử” ốm yếu, còi cọc và “không thể có hậu thế”.

Vệ Lãnh Diêu hay còn gọi là Vệ Lãnh Hầu, giữ chức Thái Phó tuyệt đối là rồng trong biển người. Bên ngoài diện mạo như thiên tiên nhưng bụng dạ thì thâm sâu không ai lường được. Không chỉ phú khả địch quốc mà còn quyền khuynh thiên hạ thế nên thê thiếp trong phủ làm sao mà thiếu. Ấy vậy mà tên loạn thần tặc tử này hết lần này đến lần khác lại muốn nhúng chàm tiểu thiên tử kia mới chết chứ!!!

Bạn đừng thắc mắc Vệ tặc tử có hoang mang việc mình đoạn tụ không nhé, có chút chút nhưng rất nhanh đều bị hắn quăng ra sau đầu, với hắn ăn đậu hủ của thiên tử mới là quan trọng.

Vệ Lãnh Hầu nói là làm, không những không biết xấu hổ mà mỗi lần đề nghị gần gũi thiên tử còn rất ra vẻ chính nhân quân tử, lời lẽ hùng hồn, gương mặt nghiêm túc…. Cứ như đang bàn quốc gia đại sự vậy. ( Các bạn đã hình dung ra mặt nghiêm túc mà nói lời thô bỉ chưa? :v)

Về sau có biến cố, Vệ Lãnh Hầu của chúng ta biết được thiên tử ấy lại là nữ nhi thì …thôi rồi. Trình độ vô sĩ, thô bỉ lại càng trắng trợn và vượt bậc hơn xưa. Không gặp hoàng đế thì thôi, gặp là phải ôm, phải hôn, phải làm đủ trò con bò luôn mới chịu, nhưng được cái rất lâu sau nam chính mới đi được đến bước cuối cùng. Vì sao ư? Vì lúc đó hoàng đế bệ hạ còn chưa có quỳ thủy, nói trắng ra chỉ là một đứa bé chưa dậy thì thôi :v

Lại nói về nữ chính_ thập tứ hoàng tử Niếp Thanh Lân. Vốn có một hoàng huynh sinh đôi, nhưng chẳng may mất sớm, mẫu phi vì không muốn mất vị trí trong cung liền nuôi nàng như hoàng tử, thay thế hoàng huynh nhưng cuối cùng cũng chỉ là một hoàng tử không được sủng ái.

Nữ chính là người lười quản mọi chuyện, lúc còn ở thân phận nam nhi thì bạn thái phó bảo sao cứ làm như vậy, mỗi ngày sở thích của hoàng đế chỉ là xem phối trâm cài kim quan hay đai lưng nào hợp với long bào thôi. Nàng là người yêu thích làm đẹp, điển hình như việc lúc đón Vệ Lãnh Hầu thắng trận trở về, giữa trời nắng gắt mà không thèm mặc áo choàng chỉ vì long bào hôm đó thêm chỉ ánh vàng ánh bạc, mặc áo choàng thì làm sao ánh mặt trời chiếu xuống lấp lánh được nữa? Hay việc nàng để móng tay dài để được sơn, đính đá các kiểu, cuối cùng bị Vệ Lãnh Hầu cưỡng ép cắt đi mà khóc lóc một trận rõ to.

Sau này khi lộ danh tính là nữ nhi thì được Vệ tặc tử của chúng ta dùng kế tạo nên một Vĩnh An công chúa – bào muội ruột của hoàng đế đương triều.

Mặc dù là nữ nhi nhưng được giáo dục như hoàng tử từ nhỏ nên tư tưởng của nàng cũng hơi khác người: có thể khuyên tỉ tỉ của mình chồng già chết rồi thì lấy trai trẻ (hiểu ha :v)… Chưa nói Niếp Thanh Lân không giống nữ nhi bình thường khác, nàng thông minh, cơ trí, biết co duỗi đúng lúc, nhưng mà nhiều lúc nàng cũng không hiểu mình tại sao lại chọc giận cái tên ở nhà là nghịch tử, trên triều là nghịch thần kia nha?

Nữ chính Niếp Thanh Lân là một người ngoài mềm trong cứng, đọc truyện có lẽ bạn sẽ cảm thấy sự mềm dẻo trong cách ứng xử cũng như xử lý tình huống của nàng rất hay, nhưng sự cứng đầu trong tình yêu cũng như thừa nhận tình yêu đôi khi làm mình cảm thấy bức bối. Nếu Vệ Lãnh Diêu là người thẳng thắng, tình cảm tuôn trào khiến con người ta như chết đuối trong tình yêu đó thì Niếp Thanh Lân lại hoàn toàn trái ngược.

Tình yêu của nàng có chút dè chừng, lo sợ… lo sợ nếu nàng trao tim cho hắn, khi hắn đăng cơ, liệu nàng có thể chịu được cảnh hậu cung ba ngàn giai lệ? Đó cũng chính là rào cản lớn nhất trong tình yêu của hai người và dẫn đến những tình huống dở khóc dở cười.

Cặp đôi này đúng kiểu sáng cải nhau tối làm lành đấy. Nữ thì nói móc, hết chê nam chính không còn “trinh” lại chê nam chính già, nam thì tức, ức muốn nổ phổi nhưng không thể làm gì hơn, không thể đập nữ chính chỉ đành… đập đồ lung tung. Giận dỗi từ hoàng cung cho đến đại lao, từ Bắc Cương về Giang Nam :v Nhưng được vài ba hôm thì đâu lại vào đấy, nàng vuốt ve, dỗ ngọt vài cái thì chàng lại tí tởn nghoe nguẩy như bình thường thôi. Quan trọng hơn là bạn Vệ thái phó của chúng ta là một hủ dấm chua rất lớn, ghen tuông và lòng chiếm giữ rất mạnh. Mấy kẻ ngấp nghé công chúa của hắn đều bị hắn thẳng tay cạo sạch lông và thiến, chưa kể cái miệng độc địa sỉ nhục “anh em” của người ta chỉ là con giun :v

Một người không dám tiến tới và một người không ngừng tiến tới để tháo bỏ sự nghi ngờ kia. Tình yêu của Vệ Lãnh Diêu dành cho Niếp Thanh Lân đang dần vượt ngoài tầm kiểm soát của hắn. Nhưng giữa mỹ nhân và giang sơn, một người cả đời không ngừng cố gắng để đoạt hoàng quyền như hắn sẽ chọn bên nào? Và liệu Niếp Thanh Lân có thể mở lòng để đón nhận tình cảm của Vệ Lãnh Hầu không? “Hoàng đế” của Đại Nguy có phải băng hà để chào đón tân đế mới, Niếp thị từ đây lụi tàn?

Truyện này mặc dù âm mưu cung đấu trải đều xuyên suốt câu truyện, nhưng đọc vẫn cảm thấy truyện rất hài, nhất là mỗi khi hai anh chị xuất hiện hay giận dỗi nhau. Những cảnh ám muội được tác giả miêu tả rải đều cộng thêm mấy lời nói năng thô thiển nhưng hài hước của Vệ đại tặc cứ làm mình cười không thôi, truyện đầy hint :v nhưng vẫn rất gợi hình nha :v.

Các tuyến nhân vật phụ cũng rất độc đáo, tô điểm cho câu chuyện cũng như cặp đôi rất hợp tình hợp lý. Từ vai phản diện Cát Thanh Viễn mưu mô xảo trá, mẫu dạ xoa Đan ma ma đến Nguyễn công công- kẻ gián tiếp gây hiểu lầm dở khóc dở cười cho hoàng đế và thái phó, mỗi nhân vật đều mang đến một màu sắc yêu-ghét-vui vẻ cho câu chuyện.

Nếu những tình huống hiểu lầm, hay mấy lời nói “sát” phong cảnh của cặp đôi sẽ khiến bạn phải bật cười thì những lần ngọt ngào, ân ái của công chúa và thái phó cũng làm bạn quắn quéo không ít đấy. Đối với mình đây là một bộ cung đấu hay, từ tính cách nhân vật, nội dung đến cách miêu tả. Mọi thứ đều được tác giả xây dựng vừa đủ, không quá tầm hay gượng ép, đảm bảo bạn sẽ không nhảy hố nhầm đâu.

Đọc Truyện

Thử đọc