den-day-di-xem-ai-hung-ac-1-thichtruyenvn.jpg

Đến Đây Đi Xem Ai Hung Ác

Tác giả: Tái Sâm

Chuyên mục: Truyện Ngôn Tình

Chương: 48 | Full

Thể loại:

Nguồn: Sưu tầm

Đọc Truyện

den-day-di-xem-ai-hung-ac

Đến Đây Đi Xem Ai Hung Ác thuộc thể loại truyện ngôn tình hiện đại mời các bạn cùng đọc truyện:

Niếp Thù lườm anh ấy một cái, "Lộn xộn cái gì." Chuyển động xe lăn vào phòng sách.

Cửa “cạch” một tiếng đóng ở trước mặt, Tiểu Lâm nhìn cửa đóng chặt, cười ý vị thâm trường. Bắt chước giọng nói lúc nãy của Niếp Thù: "Lộn xộn cái gì." Nghiêng đầu đi vào phòng bếp, chuẩn bị bữa ăn tối.

Quả nhiên, hơn một tuần lễ sau đó Tiễn Bội Bội cũng không xuất hiện.

Đến gần cuối năm, chuyện vụn vặt luôn đa dạng. Niếp Thù dùng thời gian tươi đẹp mấy ngày nay đi công ty một chuyến, sau khi kiểm tra kế hoạch công việc hằng năm, lại di chuyển mấy vòng đi các thành phố bên trong tỉnh, tham gia tất cả buổi lễ trao giải lớn nhỏ hay đọc diễn văn gì đó vân vân. Mặc dù bận rộn, nhưng vào thời điểm đêm khuya yên tĩnh vẫn có chút ít không quen. Mặc dù lời nói của Tiểu Lâm không sinh ra ảnh hưởng nhất định gì tới anh, cũng không phải là nguyên nhân chủ yếu làm anh rối rắm, anh đã dần dần thăm dò ra cá tính “Tiểu Cường” của Tiễn Bội Bội, biết chưa tới mười ngày nửa tháng nữa, cô sẽ lại vui vẻ xuất hiện ở trước mặt mình, cười nói: "Có nhớ em hay không?" (Tiểu Cường ý nói đến sống dai, kiên cường, ngoan cố như con gián ý)

Rối rắm cùng với cảm giác không quen như vậy, có lẽ là bởi vì đã thành thói quen bóng dáng của cô sẽ thỉnh thoảng xuất hiện ở trước mặt mình, thói quen cô thỉnh thoảng nhảy ra nói những lời sét đánh!

Niếp Thù cười cười, nâng ly về phía đám đông, ý bảo Tiểu Lâm đẩy mình rời đi. Sau đó biết rõ trong kỳ thi, bạn học Tiễn Bội Bội đã “thất thủ” ngay chính trên sở trường của mình. Bình thường điểm số của môn Ngữ Văn đều trên 130 điểm nay lại hạ xuống 98 điểm.

Khi đọc điểm ra, không chỉ có Tiếu Nặc, ngay cả bạn cùng bàn cũng phát ra tiếng nghị luận không nhỏ. Khi Tiếu Nặc phát bài thi tới trên tay cô, dùng giọng nói không lớn không nhỏ nói một câu: “Bạn học Tiễn Bội Bội, sau khi tan lớp tới phòng làm việc của tôi một chuyến.”

Tiễn Bội Bội cúi đầu trở lại chỗ ngồi, được nhiều anh em chị em thiết tha quan tâm: Gần đây cậu sao thế, trong lòng không yên?

Thậm chí môn Ngữ Văn giỏi nhất cũng bị rớt điểm.

Dĩ nhiên cũng khó tránh khỏi có một hai người hả hê, nói thí dụ như Đại Biểu vĩnh viễn bị Tiễn Bội Bội đè ở phía dưới trong giờ học Ngữ Văn. Vậy mà được thương xót, hiếm có một lần vượt qua, giờ phút này đang vùi ở chỗ ngồi cười đến giống như vỏ quýt sắp khô cứng. (cười đến mặt cứng đơ)

Ghét nhất chính là cậu ấy lại còn ngồi ở phía sau cô. Nhìn thấy Tiễn Bội Bội trở lại chỗ ngồi, cậu ấy lập tức chọc chọc phía sau lưng của cô, đưa tới một tờ giấy: “Hiếm thấy mà, không ngờ Tiểu hoàng hậu môn Ngữ Văn cũng sẽ có lần thi không đạt tiêu chuẩn. Gần đây chắc đang làm gì đó? Chớ không phải là bởi vì mỗi lần đều đứng đều cho nên kiêu ngạo!”

Vốn tâm trạng Tiễn Bội Bội buồn bực, bởi vì một câu nói này, thiếu chút nữa trực tiếp chảy nước mắt. Ném tờ giấy lên người con trai cực phẩm không biết xấu hổ kia, cô vùi đầu nhìn bài thi. Cả tiết học cô đều không ngẩng đầu lên. Có lẽ Tiếu Nặc cũng biết tâm trạng của cô, cũng không nói thêm cái gì.

Đọc Truyện

Thử đọc