ban-gia-nu-1-thichtruyenvn.jpg

Bần Gia Nữ

Tác giả: Sát Trư Đao Đích Ôn Nhu

Chuyên mục: Truyện Ngôn Tình

Chương: 234 | Full

Thể loại:

Nguồn: Sưu tầm

Đọc Truyện

ban-gia-nu

REVIEW:

Một cuốn truyện không dành cho những trái tim mong manh yếu đuối, không dành cho những mơ mộng với tình yêu hường phấn.

Bần Gia Nữ, Trương Tiểu Oản – từ cái tên của cô, cái tên truyện ít nhiều có thể hình dung được đây là câu chuyện về một cô gái nông thôn bần hàn.

Nữ chính là 1 cô gái hiện đại bất ngờ xuyên qua, không như hầu hết chị em xuyên không là thường xuyên vào các tiểu thư khuê các lá ngọc cành vàng, hay các tiểu thôn nữ duyên dáng dịu dàng, cô xuyên vào thân thể của 1 đứa bé 9 tuổi nhà nông vừa chết vì đói. Có thể nói đây là một trong những nhân vật xuyên không khổ nhất. Gia đình nghèo rớt mùng tơi, có thể ví nhà này chẳng khác nào nhà anh chị Dậu của nước Việt mình. Bố sức yếu trí chậm, mẹ đang mang vác bụng bầu mà vẫn phải ngày ngày chúi mũi ngoài đồng. Dưới có hai đứa em trai gầy trơ xương, mà chính bản thân cô cũng gầy tong teo.

Họ hàng cũng có của ăn của để đấy, cơ mà muốn đến nhà ông bà nội, chú thím mượn tí gạo tí cơm cũng phải chạy vạy ba vòng bảy lượt, lấy lòng người này người kia. Cả thôn ai cũng nghèo, nghèo từ cái ăn cái mặc đến nghèo cả trí tuệ. Nghèo đến mức, cây nấm – món kỵ, món độc ăn vào chết người theo lời mọi người – đến đường cùng cũng có người cả gan hái ăn. Mà may thay, chính nhờ món này đã cứu vớt gia đình Trương Tiểu Oản vượt qua mùa đông.

Cuốn truyện là hành trình xuyên suốt cả cuộc đời của nữ chính từ khi xuyên vào đứa bé 9 tuổi đến khi chết già. Cuộc đời cô có cay đắng khổ cực, nhưng cũng có những phút giây hạnh phúc bên gia đình người thân. Truyện không nói nhiều đến cuộc sống trước khi xuyên bên kia thế giới của cô, nếu không có những suy nghĩ của cô thì chẳng ai nhận ra đây là cô gái xuyên không cả. Truyện rất bình thường, không YY, không bàn tay vàng, tất cả mọi thứ cô có được đều là nhờ sự cố gắng không ngừng nghỉ của mình. Có những lúc tuyệt vọng, chán nản cùng cực muốn buông xuôi, nhưng ràng buộc quá nhiều khiến cô không thể bỏ mặc được. Phải nói đây là một trong những nữ chính đáng khâm phục nhất, đáng học hỏi nhất. Một cô gái mạnh mẽ, kiên cường mà cư xử cũng nhất mực khéo léo.

Nam chính là con nhà võ, con đường làm quan cũng lên lên xuống xuống, chẳng phải một đường lên mây quyền khuynh triều dã, cũng ba lần bảy bận lên voi xuống chó. Tính cách anh này đúng chất đàn ông cổ đại, chỉ yêu thích mỹ nhân, cuộc hôn nhân với nữ chính không phải là ý của anh ta. Trước và sau khi cưới nữ chính thê thiếp anh ta không đếm xuể, người nào cũng sắc nước hương trời nghiêng nước nghiêng thành. Lẽ dĩ nhiên, anh ta chẳng thèm để mắt tới cô gái nông thôn gầy gò xấu xí, thậm chí còn cảm thấy kinh tởm cô. Sau lần viên phòng duy nhất, lần mà chính Trương Tiểu Oản cũng phải nhận ‘… Hẳn anh ta đã nôn hết tất cả mọi thứ vừa ăn vào bụng…’ Trớ trêu, Trương Tiểu Oản một lần trúng số độc đắc, mang thai chín tháng mười ngày sinh Tiểu lão hổ. Quay lại với nam chính, cái hay của tác giả đó là xây dựng tính cách nhận vật hết sức nhất quán từ đầu đến cuối, tính cách anh này cũng vậy. Độc đoán, gia trưởng, nhưng không hề phản cảm. Những hành động của anh ta tuy trong mắt reader là ‘rất tra’, nhưng xét trong hoàn cảnh đó thì lại hết sức tự nhiên, hết sức hiển nhiên. Kể cả sau này yêu Tiểu Oản, cũng không có chuyện sủng cô tận trời hay trở thành thê nô.

Cậu bé Tiểu lão hổ là phiên bản thu nhỏ của nam chính. Ngang ngạnh, ương bướng, liều lĩnh. Tình cảm hai mẹ con là điểm sáng xuyên suốt câu chuyện. Từ nhỏ không nhận được tình thương của cha cùng việc trải qua một cuộc sống khó khăn đã hình thành nên một Tiểu lão hổ rất đặc biệt. Cậu yêu mẹ, hết sức yêu mẹ, nhưng cách thể hiện tình cảm của cậu không như bình thường, đôi lúc cậu tự làm đau mình, làm đau mẹ để thể hiện tình cảm bản thân, để phát tiết những ức chế trong lòng.

Hai đứa con sau của Trương Tiểu Oản thì khỏi phải bàn về độ dễ thương, đáng yêu. Cứ mỗi lần hai cu cậu xuất hiện là tủm tỉm mãi thôi. Thử tưởng tượng một thằng cu trắng trẻo mập mạp, đôi tay mũm mĩm, cặp giò ngắn ngủn, mặt tròn răng trắng môi son lon ton ngúng nguẩy chạy đến bu chân chúng ta, ôi tim tan thành nước. Hai đứa con này là bảo bối của nam chính, là kết tinh tình yêu của anh ta dành cho nữ chính. Anh ta yêu thương, cưng chiều hai cu hết mực. Thằng hai đơn thuần đáng yêu, cu cậu cực ngoan ngoãn; ngược lại thằng ba thì là siêu quậy, lém lỉnh hết sức.

Dàn nhân vật phụ ai cũng có nét riêng. Có thể nói truyện không có cái gọi là tuyệt đối, ác tuyệt đối, tốt tuyệt đối… Mỗi người đều xử sự đúng như kiểu nó chính là thế. Rất tự nhiên, không gượng ép.

Một cuốn truyện đầy tính thực, phản ánh rất thật một xã hội cổ đại trọng nam khinh nữ, nơi mà người đàn ông là trời, là nhà, là trụ cột.

Tình yêu, tình thân, gia đình, bạn bè, vợ chồng, các mối quan hệ đan xen nhau và nhiều bài học đối nhân xử thế khiến ta phải suy ngẫm.

Đọc Truyện

Thử đọc