ai-noi-xuyen-qua-hao-1-thichtruyenvn.jpg

Ai Nói Xuyên Qua Hảo

Tác giả: Tứ Nguyệt

Chuyên mục: Truyện Ngôn Tình

Chương: 60 | Full

Thể loại:

Nguồn: Sưu tầm

Đọc Truyện

ai-noi-xuyen-qua-hao

Truyện xuyên không hài Ai Nói Xuyên Qua Hảo có nội dung Ái Đức Ngự Thư nhíu mày nhìn nàng, có chút mất hứng, lạc thú duy nhất bị nàng tước đoạt. Cho dù nàng không thừa nhận, nhưng là hắn cũng nói cho đã nghiện a.

“Này Bàn Tử.” Vu Thịnh Ưu chỉ chỉ chỗ ngồi đối diện, ý bảo hắn ngồi, Ái Đức Ngự Thư vừa cười meo meo vừa ngồi xuống.

Vu Thịnh Ưu, con mắt vòng vo chuyển, thử hỏi: “Ngươi gần đây…… Có thấy con chuột trong phòng ta hay không a?”

Ái Đức Ngự Thư cầm lấy một đĩa điểm tâm trên bàn, ăn một miếng lại một miếng, vừa ăn vừa lắc đầu, miệng phun bột điểm tâm nói: “Con chuột? Không có a, cho tới bây giờ ta cũng chưa thấy qua con chuột. Nếu thấy, nhất định giúp nàng đánh chết nó.”

Vu Thịnh Ưu híp mắt nhìn hắn, muốn tìm ra một tia sơ hở trên mặt hắn, nhưng trên mặt Bàn Tử, trừ bỏ tham ăn cái gì cũng không có .

Chẳng lẽ, thực không phải hắn bắt? Vu Thịnh Ưu có chút lo lắng gục đầu xuống, cái tên Cung Viễn Hạ kia, không lẽ lại không cẩn thận bị kẻ nào khác bắt đi rồi. Có nên cầu Bàn Tử tìm hắn cứu về không?

Ái Đức Ngự Thư nhìn Vu Thịnh Ưu gãi đầu lo lắng, trong mắt hiện lên một tia tức giận cùng âm ngoan. Mà khi Vu Thịnh Ưu lại ngẩng đầu nhìn hắn, hắn lại trở thành một Bàn Tử tham ăn.

“Cái kia…… Bàn Tử a.” Vu Thịnh Ưu cẩn thận hỏi: “Ta nghe nói, Quỷ Vực môn cơ quan thiết lập rất nhiều, vì sao thần bí nhân có thể dễ dàng trà trộn vào như vậy a?”

Ái Đức Ngự Thư cười: “Ta cố ý.”

“Ách?”

“Cố ý triệt đi cơ quan ở một số nơi, phóng một số kẻ có ý đồ quấy rối tiến vào, chờ tới khi người nên vào đã vào rồi, đóng cửa lại, bắt chuột trong bình.” Bàn Tử cười thực xinh đẹp: “Xem, hiện tại không phải đã bắt được chuột rồi đó sao.”

Vu Thịnh Ưu bỗng nhiên cảm thấy một chốc vừa rồi nhìn thấy hình ảnh nhị sư huynh, diện mạo tuấn mỹ, lại mang theo tà khí, mỗi lần làm chuyện xấu, trên mặt sẽ xuất hiện biểu tình giống Bàn Tử vừa rồi, tà ác, vui sướng khi người gặp họa, lại đắc ý vô cùng.

“Ngươi bắt Cung Viễn Hạ.” Vu Thịnh Ưu lãnh nghiêm mặt, lời nàng nói không phải nghi vấn, mà là khẳng định.
“Cung gia tam thiếu gia.” Ái Đức Ngự Thư cười nhạo: “Chỉ một đĩa điểm tâm cũng đủ sa bẫy, không biết là do hắn rất tin tưởng nàng, hay là rất khinh thường ta.”

Vu Thịnh Ưu đập bàn đứng lên: “Ngươi bắt hắn làm gì! Mau thả hắn ra.”

Ái Đức Ngự Thư lắc đầu: “Ta không tin Cung gia, không tin bất luận kẻ nào, ta muốn bảo hộ nàng, bất cứ kẻ nào tiếp cận muốn mang nàng đi, đều là địch nhân.”

“Viễn Hạ không phải địch nhân.” Vu Thịnh Ưu trừng mắt nhìn hắn.

“Ưu, nàng chỉ cần tin tưởng ta là được rồi, chỉ cần tin tưởng một mình ta.”

Đọc Truyện

Thử đọc