Một tình yêu buồn

Tác giả:

Đã mấy hôm nay Vũ thấy buồn bực trong lòng .


Bình thường nó vốn là 1 đứa vui vẻ , hiền lành , vậy mà từ mấy hôm nay , chính xác là từ hôm liên lạc được với người yêu cũ , nó tỏ ra khác hẳn , lúc nào cũng buồn buồn , nhiều khi ngồi im như suy nghĩ 1 điều gì đó ....


mot-tinh-yeu-buon


1 năm rưỡi trước , nó đang là sinh viên trường Điện Lực trên Hà Nội , nó học ngành này không phải vì thích mà vì ... bố mẹ nó thích . Nhưng cũng từ ngôi trường này , nó đã quen biết và đem lòng yêu 1 người con gái ở cùng xóm trọ tên Loan quê ở Thanh Hà , 1 mối tình thời sinh viên như bao mối tình sinh viên khác ấy mà . Nó học Trung Cấp , có 2 năm là ra trường rồi , trong khi Loan thì học Đại Học Nhân Văn đến tận 4 năm cơ , nó biết vậy nhưng nó vẫn yêu Loan dù nó biết rằng trong tương lai khoảng thời gian 2 năm chờ đợi sẽ là khoảng thời gian vô cùng dài và nhiều thử thách . Loan cũng đã có lần bảo nó : “ tận 4 năm có , có chờ được thì chờ “ , và chắc chắn là nó đồng ý , khi ấy nó nghĩ rằng dù có thế nào thì 2 đứa nó cũng không thể xa rời nhau mà . Thế nhưng rồi người tính không bằng trời tính , năm học ấy do mới xa nhà nó bị cuốn theo những cám dỗ của cuộc sống xa nhà , đi học thì ít mà đi chơi thì nhiều , và điều tất yếu là nó không được lên lớp . Quá chán nản , bố mẹ nó bắt nó về học ở 1 trường gần nhà , và như vậy nó đã xa Loan , xa mối tình mà nó vô cùng trân trọng . Tuy nó biết là xa nhau như vậy , chắc chắn tình cảm của nó và Loan sẽ không còn được như trước nữa , nhưng nó vẫn mang 1 chút hi vọng vì nó nghĩ “ Mình chờ được thì sao Loan không chờ được , chỉ 2 năm thôi mà “ . Và như vậy nó vẫn mang trong mình 1 niềm hi vọng nhỏ nhoi dù nhiều khi nó cũng nghĩ là vô vọng .


Rồi nó về học ở 1 trường gần nhà , nó đi học mà không lúc nào không nghĩ về Loan , không biết Loan có còn yêu nó nữa không , không biết Loan có nghĩ về nó nhiều như nó nghĩ về Loan bay giờ không , không biết và không biết nhiều thứ ...


Nó về gần nhà học , nhiều sự việc xảy ra khiến nó không còn liên lạc được với Loan nữa , số ĐT thì đổi , Email thì không thấy OL . Nhưng nó vẫn hi vọng , hi vọng là Loan vẫn chờ nó như nó vẫn đang chờ Loan bây giờ . Cuộc sống sinh viên với nhiều niềm vui , bạn bè , trường lớp ... nhưng nó không khi nào không nghĩ về Loan , dù nó không nói ra nhưng trong sâu thẳm tâm hồn , nó không bao giờ không nghĩ về Loan .

Rồi bất chợt , trong 1 lần OL muộn , nó gặp nick Yahoo của Loan sáng đèn , nó vội vã Buzz , và sau bao nhiêu lần nhớ nhung , giờ đây nó đã được gặp lại Loan dù chỉ là qua Internet . Nó hỏi Loan nhiều truyện , nó lại vui vẻ như ngày 2 đứa còn ở bên nhau , nó hi vọng , hi vọng và lại hi vọng ... Rồi nó nhận được 1 tin sét đánh , đó là Loan đã có người yêu mới – 1 điều mà nó đã nghĩ đến nhưng không bao giờ nó mong là sự thật . Và trong tâm trạng buồn bã , nó hỏi Loan có người yêu bao giờ , Loan bảo là ngay sau khi nó về học ở gần nhà . Nghe như vậy , bao nhiêu niềm hi vọng , bao nhiêu ước mơ của nó tan thành mây khói ngay lập tức , nó không ngờ là ngay sau khi nó về , Loan đã có người yêu mới ngay lập tức . Mọi niềm tin của nó vào Loan sụp đổ trong chớp mắt , những hi vọng , những ước mơ đẹp đẽ của tương lai mà nó vẽ ra lâu nay đã tan nhanh như bọt xà phòng , nó thật sự thất vọng , nó không ngờ nó có thể chờ được 4 năm mà Loan lại không thể chờ nó dù chỉ 2 năm ... Tuy nhiên nó vẫn không biểu hiện gì ra để Loan biết , hằng đêm nó vẫn OL thật muộn để có thể gặp Loan , để có thể nói chuyện với Loan dù chỉ trong chốc lát . Hằng ngày nó vẫn tiếp tục sống cuộc sống bình thường nhưng nó không còn thấy vui vẻ như trước nữa , nó luôn tự trách nó là tại sao lại để vuột mất tình yêu của mình dễ dàng như vậy , nó trách nó sao ngày trước không học hành hẳn hoi để giờ này không phải hối hận , và nó trách nó nhiều thứ , nhiều thứ lắm ... Trách mình rồi nó lại trách Loan , trách Loan sao không chờ nó , sao lại vội vã đi yêu người khác ngay sau khi nó về như vậy ... Và sau khi trách đủ thứ xong nó lại buồn , nó biết là từ giờ nó đã mất Loan hoàn toàn , không còn hi vọng gì nữa rồi , buồn và chán nản , nó quyết định sẽ làm bạn với Loan , hi vọng là 1 ngày nào đó Loan sẽ quay trở về bên nó như nó đã từng mơ .


Cuộc sống của nó vẫn tiếp diễn , nó vẫn ngày ngày xoay vòng với đủ thứ phải suy nghĩ , nhưng không bao giờ nó thôi nghĩ về Loan , nó vẫn hi vọng 1 ngày nào đó Loan sẽ trở về bên nó và nó và Loan sẽ sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi như nó vẫn thường mơ . 1 ước mơ xa vời nhưng rất đáng trân trọng của nó .


Đây là 1 câu truyện có thật , tên nhân vật được giữ nguyên như ngoài đời .


Nhân vật nam : Hoàng Mạnh Vũ


Nơi ở : Chí Linh – Hải Dương

Nhân vật nữ : Đỗ Thị Loan


Nơi ở : Thanh Hà – Hải Dương

Ghi chép : hoho05


Nguồn: Zing

Thử đọc