Em không đủ tư cách để làm vợ tôi ?

Tác giả:

Tôi năm nay 24 tuổi ở Đức Hòa – Long An. Tôi mới tốt nghiệp đại học. Còn em 28 tuổi là người Bắc nhưng hiện đang sống và làm việc tại TP.HCM.
Năm 18 tuổi, tôi tốt nghiệp lớp 12 rồi sang một trường trung cấp học ngành kế toán. Tôi học được khoảng 6 tháng thì em về trường tôi dạy. Em cũng nhận chủ nhiệm lớp tôi.
Em là một cô gái rất xinh đẹp. Em cao 1m65, nước da trắng, gương mặt vô cùng dễ thương. Còn tôi thì dĩ nhiên cũng không kém phần đẹp trai. Có thể nói là tôi là một thanh niên đẹp trai nhất lớp.
Khi em mới bước chân vào cửa thì cả lớp tôi nhìn em không chớp mắt và trầm trồ khen ngợi cô giáo mới. Bọn con trai chúng tôi cứ lải nhải chọc ghẹo em hoài. Em tuy là giáo viên chủ nhiệm nhưng cũng vui tính và đùa với chúng tôi.
Và một đêm ngày 16/3 cũng là năm cuối cấp của tôi, trường tôi tổ chức cắm trại. Đêm đó, lớp tôi ca hát ăn uống đùa giỡn thật vui. Đến tàn buổi tiệc là 23 giờ, tất cả mọi người đều uống say và lăn ra ngủ. Riêng tôi và em thì vẫn còn ngồi uống và nói đủ thứ chuyện đến 24 giờ.
Sau đó em mời tôi đi uống nước cho giải rượu. Khi vào quán cafe, tôi chủ động bước sang nằm cùng võng với em. Tôi ôm ấp, âu yếm. Tôi nói thích em từ lâu (nhưng thực chất là chỉ để chơi qua đường). Em cũng nói yêu tôi từ đầu.
Chúng tôi nói với nhau đủ thứ chuyện, cuối cùng điểm đến của hai đứa là nhà nghỉ. Tôi và em đã quan hệ với nhau rất nhiều lần trong đêm ấy và cả mấy tháng về sau.
Một ngày, em vui mừng gọi điện báo tin cho tôi là em có thai. Tôi túng lúng chẳng biết làm thế nào. Tôi khuyên em đi phá thai vì tôi biết trước, nếu tôi có chấp nhận cưới em thì ba mẹ tôi cũng không đồng ý bởi em lớn hơn tôi 4 tuổi.
Khi nghe tôi nói xong, em khóc và xin nghỉ việc tại trường. Rồi từ đó tôi và em không còn gặp lại nhau nữa. Nhưng trong một lần tôi đi Sài Gòn thì vô tình gặp lại em ở đây. Lúc này, nhan sắc của em đã xuống cấp rất nhiều. Em ốm và xanh xao hơn trước.
Em dẫn tôi về chỗ ở của mình và gặp mặt con (con trai tôi lúc này được 18 tháng). Nhìn con đẹp trai, trắng trẻo giống tôi y hệt đang ngủ trong căn phòng chật hẹp, nóng bức và thiếu thốn, tôi không thể cầm được nước mắt.
Tôi thấy tội cho hai mẹ con em vì lỗi tôi gây ra mà không biết phải làm sao. Con tôi thức giấc và khóc oà lên. Tôi cũng khóc, rồi em cũng khóc. Từ đó, cứ chiều thứ 7 tôi lại xuống Sài Gòn thăm hai mẹ con em và ở lại đến sáng thứ 2 lại về.
Dần dần, tôi càng thấy thương con và em nhiều hơn. Tôi quyết định bán 1 xe ben và 1 xe ô tô (tôi nói dối ba mẹ là thua cá độ) để mua một căn nhà ở Đức Hòa cho hai mẹ con em ở. Em cũng về đây công tác và sống tại đây.
Chúng tôi đã làm giấy kết hôn. Tôi dành thời gian 4 ngày trong 1 tuần để ở cạnh em và cứ liên tục như vậy trong suốt 1 năm. Em vui tươi, hoạt bát, ăn uống đều đặn và trở nên xinh đẹp như ngày nào.
Tôi dẫn em và con về ra mắt gia đình. Ba tôi thì đồng ý vì cho rằng em là cô giáo, được giáo dục bài bản. Còn mẹ tôi thì đập bàn một cái đánh rầm và nói em không đủ tư cách để làm vợ tôi. Bà còn chửi mắng em thậm tệ.
Em khóc nức nở, quỳ xuống van xin mẹ tôi. Còn mẹ thì bắt tôi phải lấy con gái của bà đối tác làm ăn với gia đình. Cô gái kia cũng từng “ăn nằm” với tôi trong suốt thời gian qua. Tôi thì không thích bản tính của cô gái ấy vì “học thức cao mà vô cùng ∂âм ô, ** thõa”.
Tôi là con một. Giữa “bên hiếu bên tình” tôi muốn chọn cả hai nhưng mẹ tôi thì bắt phải chọn một. Tôi phải làm sao đây?
[Sưu tầm]