hanh-phuc-cua-anh-va-em-1-thichtruyenvn.jpg

Hạnh Phúc Của Anh Và Em

Tác giả: Thanh Ngọc Vy

Chuyên mục: Ngôn Tình Việt Nam

Chương: 23 | Full

Thể loại:

Nguồn: Sưu tầm

Đọc Truyện

hanh-phuc-cua-anh-va-em

Nguồn ảnh: Pinterest


- Tôi có thai rồi, anh có thể thả anh ấy ra không.

- Phá nó đi, tôi thả.

Ngự Duật lạnh lùng buông câu. Đúng vậy, ban đầu hắn muốn cô có thai rồi đồng ý điều kiện cô đưa ra. Nhưng giờ, hắn cảm thấy chán lắm rồi.

Trương Nghiên Dương nghe xong thì sắc mặt tái xanh. Hắn ta là kẻ điên không tình người phải chăng ?

Làm sao có thể đưa ra yêu cầu độc ác như vậy. Cô đã cắn răng chịu đựng như thế nào mới quyết định cay đắng һɪếп Ԁâпɡ тгɪпһ тɪếт vốn dĩ thuộc về Tư Luân cho hắn.

Lí do gì mà Ngự Duật lại hận anh ấy đến vậy. Hại c/h/ết ba mẹ của Tư Luân, ép anh phải ngồi tù chung thân. Thậm chí còn đùa giỡn cô như một món đồ chơi rẻ tiền.

- Phá nó ?

Hắn nâng niu ly r/ư/ợu trắng trong tay. Vẻ mặt vô cùng hứng thú nhưng ánh mắt tràn đầy băng lãnh không chút gọi là thương xót.

Cảm nhận được Trương Nghiên Dương đang run rẩy toàn thân. Trong lòng hắn cảm thấy thật sự thoải mái.

- Tôi không thể phá. Đứa bé dù gì cũng là con tôi, vô tội.

Trương Nghiên Dương nghiến răng nói.

- Là con cô. Nhưng cha nó là tôi không phải sao hử ? Tôi muốn nó c/h/ết, cô ý kiến thì tôi sẽ suy nghĩ lại ý định có nên tha cho Tư Luân hay không.

Ngự Duật dơ tay uống cạn một hơi. Hắn tiện tay ném ly r/ư/ợ/u trúng ngay vào chân cô. Trương Nghiên Dương nắm chặt váy, không dám trực tiếp nhìn thẳng vào mắt hắn.

Bầu không khí bỗng trở nên yên lặng thin thít. Nét mặt cô vô cùng căng thẳng, nỗi lo sợ thể hiện rõ trên khuôn mặt nhỏ nhắn. Gió thổi bay nhẹ mái tóc dài buông xoã. Thân thể cô vốn thon thả, chiếc váy mỏng cứ thế mà đung đưa theo nhịp gió.

Ngự Duật nheo mắt nhìn cô.

Hắn không ngờ, trông bộ bi thảm như này, cũng không thể dìm được nét đẹp thanh thoát mỏng manh của Trương Nghiên Dương.

Hắn nhếch miệng cười khẽ đưa tay kéo lấy cô ngồi lên đùi.

- Buông ra.

Trương Nghiên Dương hốt hoảng. Cô không muốn gần gũi với người đàn ông m/á/u lạ/nh này. Ngự Duật dùng sức siết chặt cái eo của cô. Khống chế cô không được ngọ nguậy nữa.

Không hiểu sao, hắn cảm thấy rất thích đùa giỡn với người phụ nữ của Tư Luân.

- Tôi có yêu cầu này, cô nghe thử xem.

Ngự Duật vuốt ve phần đùi của cô. Không nhanh không chậm liền bị Trương Nghiên Dương hất ra.

Hắn không giận, ngược lại còn bật cười.

- ʟàᴍ тɪ̀пһ trước mặt Tư Luân, tôi hứa sẽ tha cho hắn.

Trương Nghiên Dương trợn to mắt.

Hắn là đang nói cái gì ?

Không phải hắn muốn, cô và hắn làm chuyện đó trực tiếp cho Tư Luân tận mắt xem sao.

Hắn thật quá điên khùng.

Nực cười, làm sao cô tin lời hắn được.

- Tôi đang mang thai.

Trương Nghiên Dương hít thở thật sâu. Hai bàn tay cô đổ toát mồ hôi. Hy vọng,...

Ngự Duật sờ lên bụng cô.

- Vậy thì tôi cứ làm. Đó cũng là một cách hay để ρһá Ьỏ ᴆứɑ Ьé.

Không được, cô không thể để hắn làm vậy. Bỗng nhiên thân thể bị hắn bế lên sau đó thì ném mạnh lên giường. Ngự Duật từ từ cởi từng nút áo.

Trương Nghiên Dương cảm thấy vô cùng khó thở. Hắn lấy đâu ra một lọ chất lỏng trong suốt.

Cô biết thứ đó là gì.

Trương Nghiên Dương vô thức lắc đầu.

- Tôi không có ý định chơi cô, tự nhiên cảm thấy mất hứng. Thay vào đó, bọn đàn em của tôi sẽ thay phiên nhau hầu hạ tận tình cho cô.

Ngư Duật thản nhiên nói. Hắn vỗ tay ra hiệu. Trông phút chốc, một đám người đàn ông mặc âu phục đen đi vào. Trương Nghiên Dương lướt mắt qua bọn họ.

Cái cái gì, tổng cộng có 5 tên.

Hắn ném lọ th/uốc cho một tên.

- Ép cô ta uống.

Trương Nghiên Dương đáy mắt ngấn lệ. Cứ như thế này, cô sẽ c/h/ết mất.

Tên đàn ông đó bắt đầu tiến gần kéo cổ chân cô. Sau đó dùng tay ép miệng cô phải mở. Trương Nghiên Dương bấu chặt tay hắn. Đôi chân bị kiềm lại, không thể động đậy.

Không thể cản được chất lỏng đó chảy thẳng vào cổ họng cô.

Trương Nghiên Dương sặc sụa chống tay lên giường.

Đúng là mùi vị này rồi.

Đáy lòng cô tuyệt vọng.

Tư Luân,...

Trong đầu cô lúc này đây, chỉ nhớ đến khuôn mặt ấm áp của người con trai ấy. Anh mỉm cười rất đẹp, làm tan chảy trái tim đơn thuần của cô.

Tư Luân,...

Chàng thiếu niên cô yêu hơn 5 năm.

Tư Luân,...

Người đàn ông ấy, cô định trao thân cả đời để ở bên cạnh chăm sóc cho anh.

Nhưng bây giờ thì không thể được nữa rồi.

Th/u/ốc bắt đầu phát tán. Trương Nghiên Dương cảm thấy thân thể nóng rực. Cô cắn răng không phát ra tiếng.

Ngự Duật dơ tay.

Tên đàn ông kia gật đầu. 

Đọc Truyện

Thử đọc