Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 376

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Ngày đó, nếu bọn họ thừa dịp loạn ςướק vài địa bàn, bây giờ số tiền này cũng là của bọn họ!
Đáng hận!
Mười mấy người bên bàn họp đều sắc mặt âm trầm.
Chỉ có Lão Tạp nói: “Trong mắt các ngừi chỉ có tiền, không thấy được nguy cơ sao?”
Giọng nói của ông đã gần tức giận, ông nhìn một vòng tất cả mọi người trên bàn hội nghị.
“Chiến đội quốc tế có thể hốt bảy cái hang ổ và một căn cứ chế tạo MT của Lô Khôn trong thời gian nhanh như vậy, các người biết bọn họ phải nhìn chằm chằm bao lâu mới có thể nắm giữ tin tức như vậy không? Bên người Lô Khôn có gian tế! Gian tế lớn!”
Mọi người đang ngồi cũng câm miệng.
Lão Tạp âm ngoan híp mắt: “Tại sao chúng ta phải tốn sức ςướק hàng với Lô Khôn? Các người chỉ cần lẳng lặng chờ chiến đội quốc tế và Lô Khôn lưỡng bai câu thương là được rồi! Các người đừng nghĩ đến chút lợi ích trước mắt này, sau khi Lô Khôn ngã, toàn bộ vương quốc chế tạo MT chính là thiên hạ của chúng ta!”
Mọi người nhìn Lão Tạp chằm chằm, Lão Tạp âm độc hừ: “Bây giờ chúng ta làm rối lên Lô Khôn sẽ ૮ɦếƭ rất nhanh, nhưng mà, đó không phải là chúng ta đang giúp chiến đội quốc tế sao? Chúng ta trợ giúp chiến đội quốc tế có lợi ích gì cho chúng ta?”
Mọi người đang ngồi cũng câm miệng.
Ông tức giận nói: “Không có! Không có chút chỗ tốt nào cho chúng ta!”
Ông hung hăng gõ bàn một cái nói: “Chờ chiến đội quốc tế thu dọn Lô Khôn xong, rất nhanh sẽ đến phiên chúng ta! hiểu không? Chỉ có để cho hai bên bọn họ đều tổn thất thảm trọng chúng ta mới an toàn nhất! Lô Khôn ngã xuống, chiến đội quốc tế trọng thương, chúng ta mới là người được lợi lớn nhất!”
....
Ông âm lãnh nhìn mọi người chằm chằm, lạnh giọng nói: “Chờ đến Lô Khôn hoàn toàn ૮ɦếƭ, chúng ta tuyệt đối là vương giả! Đến lúc đó cho dù chiến đội quốc tế đến thật, chúng ta kéo dài cũng kéo ૮ɦếƭ bọn họ được!”
Hội nghị của Lão Tạp không vui mà tan.
Mười ba tên lão đại tham gia hội nghị, trong đó có hai người trong lòng hoàn toàn không phục.
Một người là Sấu Cương, một người là Lão Quỷ. Lão Quỷ luôn ủng hộ Sấu Cương.
Hai người từ phòng họp đi ra, Lão Quỷ nói: “Lão Tạp thật là già rồi, chiến đội quốc tế vừa tới ông ta đã sợ. Người ta đánh là Lô Khôn, mục tiêu cũng không phải chúng ta mà ông ta còn sợ đến như vậy.”
Sấu Cương trừng mắt ông, ý bảo ông đừng nói bậy bạ.
Nhưng mà, Lão Quỷ không nhịn được nói: “Anh hai, bây giờ chiến đội quốc tế và Lô Khôn đánh không thể tách rời, nhiều hàng như vậy chúng ta cũng không thể hoàn toàn tiện nghi chiến đội quốc tế! Chúng ta lén lút ςướק mấy kho hàng của nó, sau khi hàng tới tay rồi chúng ta lập tức bán ngay, anh em chúng ta cùng chia tiền, nhất định tinh thần dâng cao, đến lúc đó chúng ta ra tay lập tức có thể hốt Lô Khôn và chuến đội quốc tế cùng lúc.
Sấu Cương nhìn ông, Lão Quỷ nói tiếp: “Bây giờ chiến đội quốc tế và Lô Khôn giống như hai con chó cắn xé, bọn họ đã xé mười ngày, các phe cũng hao tốn rất nhiều sức lực, lúc này chúng ta lại thêm một gậy nhất định có thể đánh ૮ɦếƭ bọn họ!”
Bước chân Sấu Cương không ngừng đi về phía trước, Lão Quỷ còn nói: “Theo như ý của đại ca là, chúng ta không nhúng tay vào cứ đứng bên cạnh nhìn hai con chó cắn nhau, cho dù ai thắng ai thua cuối cùng phe còn lại vẫn đánh với chúng ta. Vậy tại sao hiện tại chúng ta không ra tay, cùng đánh ૮ɦếƭ luôn hai con chó chứ? Đây chính là cơ hội tốt ngàn năm khó gặp mà!”
Rốt cuộc bước chân của Sấu Cương cũng ngừng lại, Lão Quỷ còn nói: “Trước kia, cho tới bây giờ chiến đội quốc tế và Lô Khôn còn chưa bao giờ ồn ào đến như vậy! Cơ hội lần này tuyệt đối không thể bỏ qua!”
Ông nhìn sang Lão Quỷ, Lão Quỷ cũng nhìn ông chằm chằm. Ánh mắt Sấu Cương khẽ híp, hiển nhiên đã bị ông thuyết phục chút xíu.
Lão Quỷ không nói nửa lời, cho ông thời gian suy nghĩ.
Trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi! Đạo lý này ai cũng hiểu, nhưng đại ca không cho bọn họ hành động!
Bất quá.... Sấu Cương là đứng hàng thứ hai, đương nhiên ông cũng có thế lực của mình! Lão Quỷ còn nói: “Đại ca già rồi, suy nghĩ vấn đề có quá nhiều băn khoăn. Anh hai, anh chưa từng nghe câu nói này sao, cầu giàu sang trong nguy hiểm. Lần này chúng ta không hoàn toàn P0'p ૮ɦếƭ chiến đội quốc tế và Lô Khôn, chờ bọn họ thở bình thường lại, chúng ta sẽ tổn thất nhiều hơn!”
Sấu Cương cẩn thận suy nghĩ, híp mắt nói: “Có thể thủ, chúng ta ςướק mấy kho hàng trước, chia tiền cho các anh em một phần. Các anh em muốn làm thì chúng ta làm! Sấu Cương tôi còn chưa từng sợ cái gì!”
“Được! Quả nhiên anh hai hào khí! Tối nay chúng ta sẽ làm!”
Sau khi Sấu Cương vừa đi, Lão Quỷ lập tức gửi tin nhắn cho Diệp Đình: “Sấu Cương đã mắc câu. Tối nay có hành động.”
Rất nhanh, Diệp Đình đã trả lời: “Bốn kho hàng bên Chữ Biên không người trông chừng.”
Sau khi Lão Quỷ nhận được tin nhắn lập tức tổ chức nhân viên chuẩn bị đi Chữ Biên ςướק bốn kho hàng.
Đêm đó, Sấu Cương mang theo người của ông, vô cùng thuận lợi ςướק được bốn kho hàng ở Chữ Biên.
Lần này, tất cả cấp dưới của Sấu Cương đều H**g phấn! Đắc thủ quá dễ dàng!
Hành động lần này, bọn họ có thể chia được không ít tiền.
“Ê? Anh em... Nghe nói các người ςướק kho hàng của Lô Khôn chia được không ít tiền?”
Các cấp dưới của Lão Tạp đều bị bệnh đau mắt.
Các anh em của Lão Tạp thổi phồng nói: “Bây giờ chiến đội quốc tế và Lô Khôn ồn ào thật lớn, tối hôm qua chúng ta không phí chút sức lực đã ςướק được bốn kho hàng! Nếu không phải anh hai dẫn chúng ta đi ςướק, những món hàng này đã bị chiến đội quốc tế chó ૮ɦếƭ kia ςướק rồi.”
Các cấp dưới của Lão Tạp đều thấy mà thèm.
Lần này hành động tùy tiện đã thành công. Lão Quỷ lại tìm Sấu Cương.
“Anh hai, bây giờ chiến đội quốc tế đã đánh tới thủ phủ của Lô Khôn, kho hàng bên ngoài của Lô Khôn không người canh giữ, chúng ta có thể ςướק hết tất cả kho hàng bên ngoài của Lô Khôn.”
“Ừ!” Sấu Cương mới vừa làm đã ăn được ngon ngọt, lập tức quyết định: “Bắt đầu làm!”
Ba ngày, Sấu Cương lập tức vơ vét mười mấy kho hàng, tất cả cấp dưới của Lão Tạp đã ngồi không yên.
“Anh hai, anh hai! Chúng em muốn làm với anh!:
Sắc mặt Sấu Cương âm trầm, chưa nói gì cả.
Lão Quỷ cười nói: “Được! Muốn làm với anh hai, sau này sẽ là người của anh hai!”
Đêm đó, tất cả người dưới tay Lão Tạp đều đi theo Sấu Cương ςướק kho hàng.
Hành động vô cùng thuận lợi. ςướק kho hàng xong, lão quỷ gửi tin nhắn cho một anh em tên là A Lập: “Tôi đã thuận lợi mở ra "Hành động ly gián" rồi”
A Lập cũng là người mà Diệp Đình chôn bên cạnh Lão Tạp, A Lập nhận được tin nhắn lập tức đi gõ cửa Lão Tạp.
“Đại ca đại ca! Sấu Cương phản bội!”
“Gấp cái gì? Nói rõ ràng cho tôi!”
A Lập giả vờ lau mồ hôi trán cúi đầu báo cáo nói: “Đại ca, Sấu Cương mang không ít người đi ςướק kho hàng của Lô Khôn, bây giờ anh em của chúng ta cũng đi theo Sấu Cương ςướק hàng. Tất cả anh em của chúng ta đều dựa vào Sấu Cương rồi!”
“Mẹ nó!” Lão Tạp tức giận đạp bàn vang lên thật lớn!
A Lập còn nói: “Đại ca, bây giờ Sấu Cương rõ ràng là muốn nổi dậy! Ông ta hoàn toàn không đặt ngài vào mắt mà!”
“Mẹ nó!” Lão Tạp giơ S***g không ngừng càn quét quanh phòng.
Đêm đó, Sấu Cương bọn họ đang ăn mừng: “Ha ha ha --- còn là đi theo anh hai có thịt ăn!”
Lão Tạp lửa giận ngút ngời đạp banh cửa. Mười mấy người đi theo Lão Tạp vọt vào, mấy chục người bên ngoài đã giết hết lính canh của Sấu Cương! Bọn họ đều canh giữ ngoài cửa ghìm S***g chuẩn bị!
Sấu Cương lập tức liền kinh sợ, lập tức muốn nhận sai. Nhưng mà, còn không chờ ông nói chuyện, đột nhiên Lão Quỷ nói: “Đại ca, chúng tôi không có ý gì khác, chỉ là cảm thấy cơ hội lần này thật hiếm có, lãng phí rất đáng tiếc.”
“Con mẹ nó! Chỗ nào có phần mày lên tiếng sao!” A Lập bên cạnh Lão Tạp lập tức giơ S***g bắn hai phát về phía Lão Quỷ! Lão Quỷ đã thương lượng tốt với anh lập tức tránh thoát.
Nhưng mà, A Lập lại giơ S***g bắn gần mười phát, trong phòng lập tức rồi loạn “Đoàng đoàng đoàng” Cũng không biết là ai cũng nổ S***g theo.
Anh em canh chừng bên ngoài vừa nghe có tiếng S***g lập tức phá cửa mà vào, một trận hỗn chiến mở ra, Sấu Cương bị đạn loạn bắn ૮ɦếƭ.
Anh em Sấu Cương cũng nổi điên giơ S***g bắn loạn!
“Đại ca! Đi mau ---” Lão Tạp được người bảo vệ đẩy ra phòng. A Lập tiến lên giả vờ bảo vệ Lão Tạp, Lão Tạp cảnh giác đẩy anh ra. A Lập vô tình nói: “Đại ca mau lên xe, rời khỏi nơi này trước!”
Mấy tên hộ vệ lập tức ôm Lão Tạp lên xe, A Lập trực tiếp ngồi lên ghế tài xế.
Nếu anh không ngồi ghế tài xế, nhất định những tên này sẽ bỏ anh lại. Huống chi, tiếp theo, anh còn có nhiệm vụ!
A Lập lái xe đi theo con đường mòn.
Nửa đường của đường mòn này, đã bị chiến đội quốc tế mai phục trước đó.
A Lập chỉ cần lái xe đến điểm phục kích, đám người Lão Tạp sẽ lập tức ૮ɦếƭ không toàn thây!
A Lập lái xe, còn chưa kịp lái đến nơi chỉ định, đột nhiên Lão Tạp giơ S***g chỉ vào đầu anh: “Mẹ nó, cái thằng nghịch đồ này! Lão tử giết mày!”
“Ầm ----” S***g vang, phá vỡ bầu trời đêm ----
“Ầm ----” Có người trong ám ảnh nổ S***g! Lập tức bắn trúng tay phải Lão Tạp.
Bạch Lộ nấp trong ám ảnh, vốn là cô nhắm ngay đầu Lão Tạp! Nhưng mà, đột nhiên cấp dưới của Lão Tạp động đậy, trùng hợp chặn đầu Lão Tạp lại.
Bạch Lộ chỉ có thể thay đổi phương hướng, lập tức bắn trúng tay phải Lão Tạp. Bây giờ chủ yếu nhất là bảo đảm an toàn tính mạng cho A Lập!
Đột nhiên tay của Lão Tạp bị trúng đạn, mấy tên bảo vệ bên cạnh ông đều hét lên: “Có mai phục ----”
“Phản đồ, không được nhúc nhích!” Một người trong đó lập tức cầm S***g lên chỉa vào đầu A Lập.
Những người còn lại giơ S***g lên liều mạng nổ S***g vảo cỏ cây xung quanh.
“ẦM, phanh, phanh ----” S***g bắn tỉa trong tối nhanh chóng đánh trả, chỉ trong vài giây đã đánh gục toàn bộ người của Lão Tạp!
A Lập nhanh chóng nhảy lên bắt lấy Lão Tạp, Lão Tạp bị trúng một phát S***g vào tay hoàn toàn không địch lại A Lập, chỉ nháy mắt đã bị bắt.
Bạch Lộ trong tối lập tức ra lệnh: “Các tiểu tổ chú ý, bắt sống Lão Tạp! Hành động!”
Đội viên đội đặc chiến từ bốn phương tám hướng chen chúc chạy ra, nháy mắt đã bao vây Lão Tạp.
Bạch Lộ nhấn mở vệ tinh điện thoại, báo cáo với Lục Quân: “Báo cáo trụ sở chính ---- Lão Tạp đã bị bắt sống! Sấu Cương cũng đã bị đánh gục! Xong!”
Lục quân trả lời nói: “Trụ sở chính đã nhận được, lập tức chuẩn bị hành động! Xong!”
Bạch Lộ cất điện thoại, lập tức còng tay Lão Tạp lại.
Cô dùng S***g chỉa vào đầu Lão Tạp: “Tất cả thuộc hạ của ông đã bị chúng tôi không chế! Bây giờ, dẫn chúng tôi đi kho bạc của ông!”
Lão Tạp nhìn bốn phía, trong lúc nhất thời không có phản ứng lại.
Bạch Lộ cầm S***g đâm vào đầu ông nói: “Còn chưa thanh tỉnh sao? Đối thủ cũ của ông Lô Khôn, thân phận chân thật của anh ta là người nằm vùng của chiến đội quốc tế mà ông thống hận nhất!”
Bạch Lộ nhấn rõ từng chữ từng chữ: “Tên của anh ta, là - tiểu Ngũ!”
Phút chốc nước mắt của Bạch Lộ đã chảy xuống!
Nhẫn nhục chịu đựng mười năm! Tiểu Ngũ chịu đựng trách mắng và thống khổ như thế nào, đau khổ ngày ngày, cũng chính là vì giờ phút này!
Bạch Lộ rơi lệ, ánh mắt cũng càng kiên nghị hơn! Hôm nay cô không có hóa trang, Lão Tạp không có nhận ra cô là người phụ nữ mà Lô Khôn vẫn luôn mang theo bên người.
Lão Tạp nghĩ cô là đội viên của chiến đội quốc tế.
Bạch Lộ cầm S***g chỉa vào đầu Lão Tạp nói: “Anh ấy không phải là Lô Khôn! Anh ấy là tiểu Ngũ! anh ấy là tiểu Ngũ!”
Lô Khôn lại là nằm vùng, điều này sao có thể? Lô Khôn chính là ngưới đứng đầu vương quốc chế tạo MT mà!
Ai sẽ tin tưởng một lão đại lại là nằm vùng? Căn bản, nghĩ cũng không dám nghĩ tới!
Ai có thể nghĩ tới.... Lô Khôn, đại boss lớn nhất này lại là nằm vùng? Tại sao chứ? Tự mình nắm trong tay nhiều mạng người như vậy, nắm giữ nhiều mạch sống kinh tế như vậy.... anh lại không muốn gì cả, ngược lại chắp tay nhường đế quốc mà mình đau khổ sáng lập ra đi?
Lão Tạp hoàn toàn không nghĩ ra! Ông không hiểu được, cho nên.... lần này thất bại, là hoàn toàn ngoài dự liệu của ông.
Ông từng hoài nghi tất cả mọi người, suy chỉ không có hoài nghi Lô Khôn!
Cho dù Lão Tạp đánh vỡ đầu, cũng không nghĩ tới Lô Khôn lại là.....
“Đi mau ----” Bạch Lộ cầm S***g chỉ vào đầu ông: “Dẫn chúng tôi đi kho bạc mà ông đã giấu!”
Trong kho bạc của Lão Tạp cất giấu rất nhiều MT và vàng! ςướק kho bạc của ông chẳng khác nào đã dọn dẹp hết một nửa MT trong tay Lão Tạp.
Lão Tạp híp mắt, khóe môi nhếch lên một tia cười lạnh.
Muốn vào kho bạc của ông.... nghĩ thật là đẹp!
Trong kho bạc của ông có chôn hơn mười rương ***, muốn đi chịu ૮ɦếƭ, đại khái có thể lấy mạng của họ thử một lần.
Lão Tạp cười nói: “Muốn đi kho bạc của tôi cũng không phải không được, để cho Lục Quân tổng chỉ huy của các người tới! Còn có Diệp Đình tiện nhân kia! Trừ bọn họ, ai cũng không được!”
Bạch Lộ báo cáo với Lục Quân, Lục Quân nói: “Chúng tôi sẽ đến ngay.”
Lão Tạp chỉ đường, cho bọn họ lái xe về phía trước.
Rất nhanh, Lục quân hội hợp với bọn họ. Đi theo Lục Quân thật sự có Diệp Đình! Trừ Diệp Đình, còn có Lăng Vi, Lôi Tuấn, Lôi Đình, Vinh Phỉ, Angle.
Bạch Lộ nhíu chặt mày, ánh mắt cô nhìn bọn họ chằm chằm, không nghĩ tới nhiệm vụ nguy hiểm như vậy, bọn họ lại tới hết!
Muốn ૮ɦếƭ sao?
Diệp Đình ý bảo cô, yên tâm ----
Lão Tạp không ngừng lấm lét nhìn trái phải, ông vẫn chờ người tới cứu mình, nhưng mà, lại không có ai tới, có lẽ..... thật giống như người đàn bà này nói, người của ông đã bị bắt hết!
Rất nhanh, Lão Tạp chỉ một chỗ, ông cho người kéo một chồng cỏ, mặt đất dưới chồng cỏ có một cửa ngầm đi thông xuống đất.
Lão Tạp bị hai mươi mấy tên đội viên đội đặc chiến áp giải, bước vào cửa ngầm, bọn họ từng chút từng chút đi tới cửa kho bạc.
Một lối đi ẩn nấp dưới đất, Lão Tạp mang bọn họ đến trước cửa, ông chuyển động cơ quan bên cửa, cửa đá ầm ầm mở ra.
Bạch Lộ cầm S***g chỉa vào Lão Tạp, đẩy ông vào torng cửa.
Trong kho bạc có bàn bằng đá, bên trên còn một cơ quan.
Chỉ cần dùng chân đạp cơ quan đó, toàn bộ kho bạc, bao gốm phạm vi mấy trăm mét quanh kho bạc cũng sẽ bị nổ tung trong nháy mắt!
Dù sao, bây giờ ông bị bắt, ૮ɦếƭ sớm ૮ɦếƭ muộn thì cũng là ૮ɦếƭ!
Không bằng, hôm nay để cho những người này chôn cùng ông! Ha ha ha, Diệp Đình, Lục Quân!
Không tệ không tệ, chỉ đáng tiếc là, không có Lô Khôn!
Đột nhiên Lão Tạp nói: “Gọi Lô Khôn tới! Lão tử chó chuyện muốn hỏi nó!”
Bạch Lộ cầm S***g chỉa vào thái dương của Lão Tạp, nghiêm giọng nói: “Ông có tư cách gì?”
Lão Tạp âm lãnh cười: “Kho bạc lão tử giấu không chỉ có! Muốn lập công lớn, liền con mẹ nó đàng hoàng nghe lời cho lão tử! Hôm nay dù ૮ɦếƭ nào lão tử cũng phải hỏi thằng chó ૮ɦếƭ đó, rốt cuộc con mẹ nó, nó là ai!”
Lục quân phất tay, ý bảo cấp dưới gọi điện thoại cho tiểu Ngũ.
Những đội viên đội đặc chiến khác đều bắt đầu kiểm tra S***g đạn, MT và vàng bạc trong kho!
Qua chừng mười lăm phút, tiểu Ngũ mặc bộ độ đặc chiến lãnh khốc nghiêm nghị từ cửa đá đi vào. Sau lưng còn mang theo tiểu tổ hai mươi mấy người đội viên đội đặc chiến.
Cả người tiểu Ngũ tràn đầy chính khí! Uy vũ hạo nhiên!
Tiểu Ngũ không hóa trang nữa, anh vừa đi vào bên trong vừa nhìn Diệp Đình.
Diệp Đình đối mặt với anh, tiểu Ngũ cười. Hốc mắt Diệp Đình nóng cháy, kêu: “Anh năm.”
Khóe mắt tiểu Ngũ rơi xuống một hàng nước mắt, nhưng vẫn cười với anh.
Diệp Đình đi về phía anh, giang hai cánh tay, Tiểu Ngũ cũng đi tới ôm lấy Diệp Đình.
“Anh năm!”
.Tiểu Ngũ vỗ vỗ sau lưng Diệp Đình: “Cám ơn sự tin tưởng của anh em là em đối với anh!”
Hơn mười năm, Diệp Đình vẫn luôn chưa từng hoài nghi anh! Trước kia để cho Bạch Lộ đi gặp Diệp Đình, chính là muốn mượn tay anh trừ bỏ Sa Khôn.
Lúc ấy, sương mù nồng nặc, Bạch Lộ không có tiết lộ thân phận nằm vùng của anh, nhưng mà, từ đầu đến cuối Diệp Đình vẫn không có hoài nghi anh! Bao gốm lần trước anh mượn diệp Đình năm trăm triệu, không có năm trăm triệu ủng hộ, anh không có vặn ngã Lão Tạp nhanh như vậy!
Phần tình nghĩa anh em này, đáng giá!
“Ha ha ---” Lúc này đột nhiên Lão Tạp cười lạnh, ông híp mắt, cười vô cùng âm u.
Ông từ từ lui đến bên cạnh bàn đá, gót chân đạp lên trang bị kích nổ ***!
“Hôm nay, để cho tụi mày và lão tử lấy mạng đổi mạng!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc