Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 37

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Lăng Vi mặc lễ phục màu xanh, lóa mắt bước xuống xe.
Tiểu Hi xông tới ôm cô: “Vi Vi, ăn lẩu mà thôi, cậu ăn mặc long trọng như vậy làm gì?”
“…” Lăng Vi uất ức, cô có thể nói… Là Diệp Đình phá lệ khai ân, đặc biệt cho phép cô đi tụ họp cùng bạn bè không?
“Đi thôi, vào rồi nói sau.”
Tiểu Hi vui vẻ gật đầu, quay đầu nói trong xe: “Diệp tiên sinh không vào ăn chung sao?”
Lăng Vi trả lời thay anh: “Anh ấy không quen ăn lẩu.”
“À à à….” Tiểu Hi gật đầu: “Vậy chúng ta đi vào thôi!”
Hạ Tiểu Hi kéo cánh tay Lăng Vi, đột nhiên H**g phấn nói: “Vi Vi, mình nói với cậu nè, hôm nay rất nhiều người tới! Hoa Thiếu Kiền cũng ở đây! Hoa thần đó —— mình thật sùng bái anh ta nha! Nam thần của mình…”
Mắt Hạ Tiểu Hi sáng lấp lánh như sao.
Lăng Vi không hiểu: “Hoa Thiếu Kiền? Sao anh ta lại tới đây? Chúng ta và anh ta không quen biết gì.”
Hạ Tiểu Hi gãi đầu: “Mình cũng không biết. Vừa rồi Thiên Ma tiếp điện thoại cậu, vừa vặn gặp anh ta và ông chủ Henry… Bọn họ vốn sắp đi, Hoa thần nghe nói cậu muốn tới, liền bảo cuộc tuyển chọn hôm nay rất thành công, muốn mời mọi người cùng nhau chúc mừng.”Lăng Vi kinh ngạc: “Hơn 20 người đều tới?” Cô còn tưởng rằng chỉ có ba người.
“Đều đã tới.” Hạ Tiểu Hi gật đầu.
Lăng Vi cau mày: “Nhiều người như vậy… Ăn lẩu… không thích hợp lắm?”
“Cũng không hẳn… Nhưng Vu Tinh nói, tiệm này là sản nghiệp dưới tên cô ta…”
“…” Lăng Vi ngẩng đầu nhìn mặt tiền cửa tiệm, sửa sang cũng không tệ lắm. Vu Tinh thật biết kiếm tiền nha!
Hạ Tiểu Hi đột nhiên cười hì hì, nói: “Vi Vi, cậu phải chuẩn bị tâm lý nha… Mình lén nói cho cậu, hôm nay Hoa thần cố ý chỉ tên cậu, nói nhất định phải mời cậu tới.”
“Mình?” Lăng Vi nhướng mày.
Hạ Tiểu Hi thần thần bí bí nói: “Có lẽ nam thần thích cậu… Mình thấy ánh mắt anh ta lúc trao giải cho cậu… Có gì rất không đúng…”
“Đừng nói bậy bạ!” Lăng Vi quay đầu, chỉ thấy sắc mặt Diệp Đình đen như đáy nồi.
Hạ Tiểu Hi le lưỡi, che miệng nói: “Mình nói sai rồi… Cũng không sao đúng không? Dù sao hai người là giả…”
Lăng Vi kéo cánh tay cô ta: “Đừng nói nữa, vào đi thôi.”“Ầm ——” Cửa xe sau lưng bỗng nhiên đóng lại, Lăng Vi quay đầu, thấy chiếc Damai 8 màu đen của Diệp Đình đậu trong bãi, cực kỳ cực kỳ nổi bật, anh khóa cửa, ánh mắt thâm trầm nhìn cô chằm chằm, vững bước đi tới cô.
Hạ Tiểu Hi rúc cổ, đột nhiên cảm giác trong mắt Diệp Đình có sát khí!
Lúc này, Lôi Tuấn cũng đến, anh ta bước xuống từ chiếc Porsche của anh ta, liếc nhìn tiệm lẩu, nhíu mày: “Sao chọn nơi như vậy?”
“…”
Lăng Vi và Hạ Tiểu Hi không nói gì.
Diệp Đình đi đến cạnh bọn họ, bước lên bậc thang, mặt đầy chê bai đi vào tiệm lẩu.
Lăng Vi không biết anh muốn làm gì, Diệp Đình đi ăn cùng sao? Nhưng… không phải anh vừa nói có chuyện bận, không thích bầu không khí hò hét ầm ỉ trong tiệm lẩu sao?
Lăng Vi kéo Hạ Tiểu Hi đi vào trong. Lôi Tuấn khóa xe đi tới.
“Vi Vi… Mình sợ…” Hạ Tiểu Hi nói thế nào cũng không dám đi theo sau Diệp Đình: “Không phải mình vừa nói sai sao? Mình cảm thấy hình như anh ấy muốn *** mình…”
Lăng Vi trấn an cô ta: “Đừng sợ, anh ấy không ăn cùng chúng ta, anh ta đi vào trong mượn phòng vệ sinh.”
“À à…” Hạ Tiểu Hi rụt cổ.
Lôi Tuấn sau lưng cô ta đột nhiên “hừ” một tiếng: “Phàm là người đắc tội anh Đình, ૮ɦếƭ là kết quả tiện nghi nhất.”
Hạ Tiểu Hi run rẩy, cọng tóc cũng sắp đứng lên rồi.
Lăng Vi liếc Lôi Tuấn: “Anh đừng hù dọa cậu ấy, cậu ấy nhát gan.”
Lôi Tuấn liếc mắt quan sát Hạ Tiểu Hi: “À… thì ra cô chính là tiểu thư chữ B cánh dài ah!”
“…”
“Anh mới là B tiểu thư! Anh có biết nói chuyện hay không?” Hạ Tiểu Hi囧 囧 nói: “Tôi biết anh… Kho ca khúc Trung hoa tiên sinh…”
Lôi Tuấn sửng sốt, cười lên: “Ai u, không nghĩ tới danh tiếng của tiểu gia tôi đã truyền tới đại học Yến một đi không trở lại rồi…”
“Ha ha, cũng không phải… Không nghĩ tới một người đàn ông như anh lại nắm giữ nhiều ca khúc tình yêu như vậy.”
“…”Lôi Tuấn囧. Giải thích: “Đó cũng là ca từ hợp tình thế, chẳng lẽ người ta nói yêu đương, tôi mở nhạc tang cho người ta à?”
“…”
Lăng Vi đột nhiên cảm thấy mình và hai người này căn bản không ở cùng một thế giới nữa, cô nâng váy lên bậc thang, đẩy cửa tiệm lẩu.
Liền nghe hai người sau lưng anh một câu tôi một câu đả kích nhau.
Lăng Vi mở cửa phòng bao, tất cả mọi người trong phòng bao đều nhìn qua cô.
Lăng Vi còn mặc lễ phục màu xanh da trời hẹn với Diệp Đình…
“Lăng Vi…”
Đầm dài màu xanh này đặc biệt chói mắt, màu sắc sáng rỡ tôn làn da trắng nõn như tuyết của cô.
Eo nhỏ, ௱ôЛƓ thanh tú, ***, vóc người lả lướt.
Một khắc cô mở cửa vào, tựa như nghe được tiếng hít hơi của rất nhiều bạn học.
Lăng Vi đỏ mặt, đi vào trong hai bước, làm người ta kinh ngạc là, Diệp Đình lại… ngồi ở chủ vị…
Cô nghe Hoa Thiếu Kiền giới thiệu anh: “Vị này là Diệp Đình tiên sinh, Tổng giám đốc Đỉnh Phong Quốc Tế, đại cổ đông của Tập đoàn Laroe.”
Các bạn học thở mạnh cũng không dám, không biết hôm nay nổi gió gì, không chỉ có Tổng thanh tra đại nhân của trụ sở chính Laroe muốn mời bọn họ ăn lẩu, ngay cả đại cổ đông cũng được mời tới!”
Trong phòng bao, tuy có hơn 20 người, nhưng an tĩnh như một phòng trống…
Lăng Vi nhìn chung quanh, chỉ có hai chỗ trống bên phải Diệp Đình. Hoa Thiếu Kiền ngồi bên trái anh.
Lăng Vi thầm nghĩ, khí thế trên người Diệp đại boss quá thấp, nhất định là không ai dám ngồi cạnh anh…
Lúc này, Hạ Tiểu Hi và Lôi Tuấn mở cửa đi vào.
“Hai người tới trễ! Phạt R*ợ*u! Phạt R*ợ*u!” Chu Dịch chủ trì tụ họp tựa như thấy cứu tinh, lập tức bưng ly R*ợ*u xông tới. Đây chính là cơ hội tốt để làm sống động bầu không khí!
“Ai u, nhiều người như vậy?” Lôi Tuấn sửng sốt, tại sao không ai thông báo anh ta… Đây là muốn tụ họp sao?
Vừa rồi anh Đình gọi tới, rõ ràng chỉ nói tụ họp cùng bạn Lăng Vi.
Lôi Tuấn xoay người muốn đi, Hoa Thiếu Kiền gọi lại anh ta: “Nếu đã tới, thì thêm ghế ngồi chung đi.”
“Đúng đúng đúng, thêm cái ghế, mau mau mau, mời tới đây ngồi.”
Chu Dịch xếp Lôi Tuấn bên cạnh Hạ Tiểu Hi.
Sau đó, kéo cánh tay Lăng Vi, kéo cô tới chỗ trống cạnh Diệp Đình.
“Tới trễ, tự phạt ba ly!” Chu Dịch nhanh chóng ró ba ly R*ợ*u mạnh đặt trước mặt Lăng Vi, Hạ Tiểu Hi và Lôi Tuấn.
“Đúng, nữ thần Vi Vi phải tự phạt ba ly!” Có người ồn ào lên.
“Tự phạt ba ly! Tự phạt ba ly!”
“Nữ thần Vi Vi, bây giờ cô là nhân vật quan trọng của trường học chúng ta, sau Hoa thần, chính là cô! Cô cũng sắp tốt nghiệp, không biết “Thần” kế tiếp khi nào mới có thể xuất hiện…”“Đúng nha, hôm nay hiếm khi thấy hai vị đại thần đều ở đây, đúng là duyên phận nha!”
“Duyên phận duyên phận! Vì duyên phận chúng ta mà cạn ly! Tôi uống cùng nữ thần Vi Vi một ly!” Một chàng trai mắt đầy hoa đào, thật may Lăng Vi và Hứa Tử Huân đã chia tay, nếu như anh ta và Lăng Vi đều đến Laroe thực tập, vậy sau này có quá nhiều cơ hội gặp mặt!
“Tới đi, tôi uống!” Chàng trai nâng ly uống.
Lăng Vi囧, cô uống R*ợ*u bị dị ứng ah… Cho nên, không thể uống, nhưng dưới mắt mọi người, không uống lại rất mất hứng.
Cô bưng ly lên, vừa định uống, đột nhiên có một bàn tay chen vào, lấy ly R*ợ*u của cô: “Vợ tôi bị dị ứng R*ợ*u cồn, không uống R*ợ*u được.”
“Phốc —— Khụ ——”
Chàng trai đang bồi nữ thần Vi Vi uống R*ợ*u suýt chút nữa sặc ૮ɦếƭ.
Tình huống gì đây?
Nữ thần Vi Vi… trở thành vợ của Diệp tiên sinh hồi nào? Chàng trai này chậm tiêu, không hiểu lời nói kia. Lúc này, còn không biết Lăng Vi là hoa đã có chủ.
Trong lòng anh ta khiếp sợ, Diệp tiên sinh là người cầm lái của Đỉnh Phong Quốc Tế! Lại là đại cổ đông của Tập đoàn Laroe!
Cả hai đều là Tập đoàn tài chính lớn cao cấp thế giới!
Lăng Vi lại là phu nhân của Diệp Đình? Vừa rồi anh ta còn muốn theo đuổi cô…
Trong đầu đột nhiên hiện ra một câu… Cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga?
Nhưng cũng quá nhanh rồi? Lăng Vi và Hứa Tử Huân vừa chia tay không bao lâu. Sao cô ấy bỗng nhiên gả cho Diệp tiên sinh rồi?
Sao có thể?

“Aiya, chuyện lớn như vậy cậu cũng không biết!” Có bạn học kinh hô: “Trong cuộc tuyển chọn, Diệp tiên sinh còn giúp nữ thần Vi Vi giải vây…”
Cô ta nói vậy, bạn học lúc ấy xem náo nhiệt, tâm tình phức tạp. Khi đó, có người nói Lăng Vi là phu nhân của Diệp Đình, nhưng… chuyện này, thật sự khiến người khác khó tin! Cho nên, không ít người đều tự động xem chuyện này là lời đồn.
Vu Tinh đã sớm biết chuyện này, liền giả vờ dáng vẻ rất quen thuộc, cười nói: “Đều do tôi không giới thiệu… Lăng Vi đúng là phu nhân của Diệp tiên sinh. Lăng Vi dị ứng R*ợ*u cồn, ba ly thì miễn đi… Phạt một ly thì được…”
Diệp Đình cầm ly R*ợ*u từ tay Lăng Vi, không lạnh không nóng liếc Vu Tinh, anh còn nhớ người phụ nữ này từng sỉ nhục Lăng Vi trong tiệc R*ợ*u Laroe…
Cô ta không nói lời nào, anh đầu cơ trục lợi cô ta quên mất.
Ngón tay Diệp Đình vuốt dọc theo ly R*ợ*u, hờ hững liếc mắt nhìn Vu Tinh: “Cô là ai?”
Mặt Vu Tinh trong nháy mắt đỏ bừng, đây là vạch trần khuyết điểm ngay trước mặt mọi người ah! Trời ạ a a a! Đây là sỉ nhục trắng trợn!
Một giây trước, tất cả mọi người đều cho là cô ta và Diệp Đình cùng Lăng Vi rất quen thuộc, không nghĩ tới… Một giây sau lại là tình cảnh như vậy.
Người ta căn bản cũng không biết cô ta!
Có bạn học cười lên.
Vu Tinh bị bẽ mặt không đất mà trốn, tự bưng ly R*ợ*u, “ừng ực ừng ực” phạt một ly.
Diệp Đình không nhịn được, cánh tay khoác lên ghế dựa Lăng Vi: “Đây chính là bạn tốt tụ họp mà em nói?”Lăng Vi không còn cách nào khác… Trước khi tới, cô cũng không biết sẽ có nhiều người như vậy.
Còn muốn rót R*ợ*u cô…
Bầu không khí ngột ngạt làm cô muốn độn thổ để thở.
Thiên Ma đột nhiên bưng ly R*ợ*u đứng lên, vỗ *** nói: “Tôi uống thay Tiểu Vi!” Diệp Đình nhìn anh ta, cầm ly R*ợ*u đến bên mép: “R*ợ*u của vợ tôi, tôi uống thay cô ấy.”
Nói xong, nâng ly với Thiên Ma.
Thiên Ma tôn kính nhìn anh, uống R*ợ*u “ừng ực ừng ực”, Diệp Đình cũng nâng ly uống cạn.
Diệp Đình uống rất nhanh, ly R*ợ*u thấy đáy, Thiên Ma vậy mà còn chưa uống xong một hớp.
Diệp Đình cầm khăn ướt, ưu nhã lau miệng, nhàn nhạt hỏi: “Bạn học Lý Thiên Mặc, 8 người của tiểu đội cậu định lúc nào bỏ qua cho hậu viện nhà tôi?”
“Phốc ——” Thiên Ma phun hớp R*ợ*u ra ngoài, suýt sặc ૮ɦếƭ…
Chàng trai vừa rồi thiết chút nữa sặc ૮ɦếƭ vội đi qua vỗ lưng cho anh ta, Diệp đại boss nói chuyện quá ngang ngược… Lão thị đánh người một cái trở tay không kịp…
Thiên Ma ho khan, mặt đỏ bừng… Vỗ bả vai chàng trai kia, đều là người luân lạc chân trời nha…
Chờ Thiên Ma chậm rãi ổn định, lại rót cho mình một ly R*ợ*u, uống cạn, lại rót một ly, uống cạn.
Không ai biết, tại sao anh ta phải tự phạt ba ly.
Chỉ có Thiên Ma, Lăng Vi, Tiểu Hi rõ ràng… Diệp Đình nói “Hậu viện nhà anh” chính là cơ sở dữ liệu của anh.
Trong lòng Thiên Ma khựng lại, anh ta còn tưởng rằng mình làm rất bí mật, không nghĩ tới người ta đã sớm biết có người đang công kích cơ sở dữ liệu của anh anh… Còn có thể nói chính xác ra là 8 người bọn họ…
Người chủ trì vội bưng R*ợ*u lên: “Sau này chúng ta chính là thực tập sinh củaLaroe rồi, chúng ta kính Hoa thiếu và Diệp tiên sinh một ly!”
Uống R*ợ*u xong, đoàn người cùng ăn. Diệp Đình và Hoa Thiếu Kiền nói nhỏ.
Động tác hai người dùng bữa đặc biệt ưu nhã, dáng dấp vừa anh tuấn vừa tàn khốc, tất cả ánh mắt đều nhìn chằm chằm hai người. Ha ha… Có thể ăn cùng hai đại nhân vật như vậy, cũng coi là một chuyện có thể khoe khoang rất lâu!
Hạ Tiểu Hi chống cằm, ánh mắt nóng bỏng nhìn Hoa Thiếu Kiền: “Hoa thần, không thể kém hơn Diệp tổng giám đốc nhà anh nha!”
Lôi Tuấn bên cạnh đột nhiên ho khan: “Không nhìn ra có gì đặc biệt, không phải đều có hai mắt, một miệng sao?”
Hạ Tiểu Hi quay đầu, làm bộ cười ha ha với anh ta: “Đúng thế, ba con mắt là Nhị lang thần đó.”
…R*ợ*u qua ba lượt, đoàn người rốt rít đi vệ sinh. Vu Tinh lén chạy ra ngoài, cô ta kéo một phục vụ biết nghe lời lại, thấp giọng nói: “Lát nữa khi mang thức ăn lên, cô đổ canh này lên người người phụ nữ mặc áo xanh đó cho tôi!”
“Cô chủ… Cô uống say rồi?”
Vu Tinh say R*ợ*u, nói ngọng, đi lảo đảo lắc lư. Phục vụ sợ cô ta không tỉnh táo gây chuyện.
“Kêu cô đổ thì đổ đi! Không muốn làm thì cút cho tôi!”
Phục vụ sợ hãi, trực tiếp lui về sau: “Tôi sợ… xảy ra chuyện, cô cũng đừng đổ trách nhiệm cho tôi…”
Vu Tinh hung tợn siết chặt quả đấm, phỏng vấn của Laroe, cô ta muốn đậu, nhưng có Lăng Vi cản trở, cô ta tuyệt đối không có cơ hội ra mặt!
Trừ phi khiến Lăng Vi không qua ải ở phỏng vấn!
Cô ta đi về phòng bao, đám người đều đã trở lại hết, cô ta nói: “Hôm nay chúng ta tụ họp vui vẻ, tôi gọi thêm món cho mọi người, coi như tặng “Đại đoàn viên”!”
“Được nha! Cảm ơn cô chủ Vu!”
Chỉ một lúc sau, phục vụ bưng thức ăn nóng hổi vào.
Phục vụ quét nhìn một vòng, tìm được người phụ nữ mặc áo đầm xanh, giả vờ đi tới cô.
Tay cô ta run rẩy, trong lòng đấu tranh!Nói thật, đổ canh nóng lên người khách hàng, cô ta chưa từng làm!
Dáng dấp cô gái người ta cực kỳ xinh đẹp, vừa nhìn liền biết là một cô gái tốt thanh tú dịu dàng ít nói… Một tô canh nóng hổi đổ lên người, còn không phải hủy dung người ta?
Cô ta do dự, Vu Tinh nóng nảy!
Vu Tinh cười đứng lên: “Đây là món ăn tiệm chúng tôi tặng, xin mọi người nếm thử, nếm thử đi, sau này lại tới ủng hộ tôi!”
Vu Tinh đi tới, bưng tô trong tay phục vụ.
Cô ta làm bộ trật chân, cả tô liền ngã về phía mặt Lăng Vi.
Lăng Vi chỉ cảm thấy một luồng nóng hổi nhào tới, cô theo bản năng vung tay lên.
Tay chợt nóng, cô mò tới tô, cô lập tức rụt tay, quay đầu thấy một tô canh nóng hổi đang bay tới cô.
“A ——” Hạ Tiểu Hi thét chói tai, ôm Lăng Vi.
Lăng Vi sợ trợn to hai mắt, tim đập thật nhanh!
Tiểu Hi, nha đầu ngốc này lại nhào tới, muốn cản tô canh nóng kia thay cô!
“Tự tìm cái ૮ɦếƭ ——” Chỉ thấy một cánh tay nhanh chóng nâng lên, đẩy cái tô trở lại.
Sau đó, nghe tiếng hét thảm thiết.
Vu Tinh đau đến nhảy loạn, cả tô canh nóng bỏng bị Diệp Đình đập trở lại, đổ lên *** cô ta!
Nước canh nóng bỏng theo da cô ta chảy xuống, Vu Tinh đau đến lăn lộn dưới đất, không ngừng cào quần áo mình.
Tất cả sinh viên trong phòng bao đều nhìn sững sờ.
Phút chốc, Vu Tình *** sơ mi của mình ra, trong áo *** đều là canh nóng, cô ta nhảy không ngừng, không ngừng thét chói tai: “A a a ——” Cô ta đâu đến mặt đầy nước mắt, *** cũng hâm chín rồi, có mùi khét…
“Vu Tinh, Vu Tinh, cô không sao chứ?” Có mấy nữ sinh mềm lòng, chạy tới đỡ cô ta.
Vu Tinh thét “A a”, cô ta vọt vào phòng vệ sinh, phát điên gào thét, đặc biệt thảm thiết!
“Cô chủ —— Cô chủ! Cô không sao chứ?” Phục vụ sợ choáng váng, chạy vào phòng vệ sinh.Sau đó, liền nghe cô ta thê thảm khóc lên: “Cô chủ, cô chủ! Chuyện này cũng không phải tại tôi mà… Là cô kêu tôi làm vậy! Cô cũng không thể đuổi tôi, tiền sinh sống cả nhà chúng tôi đều trông cậy vào một mình tôi…”
Vẻ mặt các bạn học trong phòng bao rét lạnh.
Có người hỏi: “Phục vụ nói gì?”
“Vu Tinh kêu cô ta làm gì?”
Có người suy nghĩ một lát, nói: “Kêu cô ta tạt thức ăn lên người người nào đó?”
“Ai nha? Cô ta muốn tạt ai?”
Tầm mắt mọi người đều nhìn về phía Lăng Vi, vừa rồi Vu Tinh đứng cạnh Lăng Vi, nếu không phải Diệp tiên sinh kịp thời đẩy tô trở lại, bây giờ bị hâm chín là Lăng Vi rồi!
Lúc này, sắc mặt Diệp Đình đã đen tới cực điểm, Hạ Tiểu Hi còn ôm Lăng Vi, mặt chưa tỉnh hồn!
Lôi Tuấn nhìn chằm chằm Hạ Tiểu Hi, không nghĩ tới cô gái này trông ngốc, lại dám ngăn cản “chảo dầu” thay người khác….
Lăng Vi ôm Hạ Tiểu Hi, sờ đầu cô ta. Một tay khác nắm tay Diệp Đình, tay anh bị phỏng đến đỏ bừng, ngón giữa và ngón áp úp bị phỏng, da bị sưng lên….
“Khốn kiếp!” Thiên Ma hé mắt, đứng lên, đi tới phòng vệ sinh, níu tóc Vu Tinh.
Lúc này, Vu Tinh đã mặc áo khoác của bạn học. Cô ta dùng nước lạnh rửa mặt, không còn chật vật như vừa rồi. Nhưng *** bị phỏng tróc da, đau đến mặt đầy nước mắt.
“Cô đi ra cho tôi ——” Thiên Ma hung ác níu tóc cô ta, kéo cô ta ra: “Mẹ nó! Cô không muốn sống có phải không?”
Thiên Ma lôi Vu Tinh tới trước mặt Lăng Vi: “Nói xin lỗi bạn tôi!”
Vu Tinh cứng cổ, liều mạng giãy giụa.
Bỗng nhiên có người đá bàn, chén, khay bể đầy đất.
Tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn Lôi Tuấn.
Lôi Tuấn rút chân dài, Diệp Đình ngồi bên cạnh đột nhiên âm ngoan híp mắt: “Muốn ૮ɦếƭ, thành toàn cho cô ta!”
Vừa dứt lời, mười mấy vệ sĩ áo đen biểu tình nghiêm nghị từ bên ngoài đi vào.
Trong chốc lát, tiệm lẩu bị lật ngược!
Diệp Đình cười lạnh: “Vu Chấn Hải, con gái ông gây chuyện, ông tới trả đi!”
Tụ họp không vui mà tan, hai ngày sau, báo chí tung tin: “Tập đoàn Kiều Mộc phá sản, chủ tịch Vu Chấn Hải kêu oan!”
Hai ngày, tay Diệp Đình bị phỏng còn chưa lành, lần này anh thật sự phỏng rất nghiêm trọng. Phòng khách biệt thự, Lăng Vi nắm tay anh cẩn thận nhìn. Nửa tay anh đều bị phỏng đến đỏ bừng!Nếu không phải anh hất cái tô kia, bây giờ… mặt cô đã hủy dung!
Trên thực tế, ngón tay Diệp Đình vô cùng dễ nhìn, đều đặn thon dài, đốt ngón tay rất có lực
Diệp Đình ngồi trên sofa, chân dài bắt chéo, dựa vào sofa.
Lăng Vi cầm thuốc, ngồi cạnh anh. Tay nhỏ của cô cầm tay anh, cúi đầu cẩn thận nhìn tay bị phỏng của anh.
Cô đẩy tay anh ra, giương mắt nhìn vào mắt anh, nhẹ giọng hỏi: “Đau không?”
Diệp Đình chậm rãi nâng mắt nhìn cô: “Em quan tâm tôi?”
Lăng Vi rũ mắt tiệp, không lên tiếng.
Cô bôi c*** lên vết phỏng của anh. Đầu ngón tay mềm mại nhỏ nhắn của cô trên tay anh, xoa qua lại, thuốc trên tay cô nhẵn nhụi, Diệp Đình rũ mắt nhìn chằm chằm đầu ngón tay út mảnh khảnh xoa từng vòng một trên tay anh, cũng không biết tại sao, ***g *** lại bắt đầu nóng lên.
Anh nhìn chăm chú vào mặt cô, chân mày cô nhíu chặt, trong mắt đầy lo lắng.
Anh cau mày, cố làm thờ ơ rút tay về, không mặn không nhạt nói: “Không có việc gì ghê gớm, không ૮ɦếƭ người được. Mau đi ngủ.”
Anh đứng lên, đút tay vào túi quần, bước chân trầm ổn đi lên cầu thang.
Lăng Vi quay đầu, nhìn bóng lưng anh, đột nhiên cảm thấy có một luồng ấm áp xông vào tim cô. Hai vai anh dày rộng, sống lưng thẳng tắp. Anh như núi cao, chống bức bình phong an toàn che chở cho cô, anh kiên trì bảo vệ bên người cô như cây tùng bách, không để cô hoảng sợ, không để cô cực khổ.
Cô ở trong bức bình phong của anh, bình yên tốt đẹp…
Còn anh, dù chút xíu lo lắng, cũng không muốn để cho cô chịu đựng.
Lăng Vi nhìn chằm chằm bóng lưng anh, giống như có một bàn tay siết cổ cô…

Phỏng vấn của Laroe, Lăng Vi thuận lợi thông qua. Cô thu xếp hành trang xong, chỉ chờ buổi lễ tốt nghiệp vừa kết thúc, có hể chỉnh trang lên đường.
Không lâu sau, đại học Yến cử hành lễ tốt nghiệp.
Vũ hội hóa trang là đêm khiến người ta mong đợi chè chén say sưa nhất!
Đều được các bạn học gọi đùa là “Đêm phá xử”.
Đêm phá xử là ý gì?
Rất dễ hiểu, chính là ý mặt chữ.
Tối đó, sẽ có rất nhiều bạn học không để ý tất cả mà bày tỏ, tỏ tình với đối tượng mình thích…Tốt nghiệp, cũng đồng nghĩa với chia lìa…
Có lẽ, sau này, trong đời bạn, bạn học đã từng bên nhau đều mỗi người một nơi. Một số người định trước sẽ trở thành khách qua đường trong cuộc đời bạn. Thậm chí… có vài người sẽ không còn cơ hội gặp mặt trong nửa đời còn lại của bạn.
Cho nên, một đêm này, là một đêm điên cuồng!
Lăng Vi không muốn bị bao vây, liền hóa trang thành đàn ông!
Vóc người Lăng Vi vốn cực kỳ đều đặn, thon dài, cô cao 1m71, mang giày cao gót cổ cao, vóc dáng 1m75, hoàn toàn không khác gì một chàng trai, nhất là hai chân dài xinh đẹp, càng lộ vẻ thân cao.
Thêm vào kỹ thuật cao siêu của thợ trang điểm và trang phục tinh xảo, phối hợp, khiến cả người cô nhìn qua oai hùng, vô cùng giống một quý tộc hoàng thất anh tuấn đẹp trai…
Lăng Vi từ trong phòng hóa trang đi ra, giày đạp sàn nhà, Diệp Đình ngồi trong phòng khách ở lầu một lật văn kiện.
Nghe tiếng bước chân không nhanh không chậm kia, anh quay đầu nhìn Lăng Vi từ trên cầu thang đi xuống. Vừa nhìn, liền không dời mắt.
Ngay cả hô hấp cũng chậm lại.
Lối ăn mặc này của cô là hóa trang ai?
Lăng Vi mặc trang phục màu đen, cổ tay và cổ áo khảm hoa văn kim tuyến phức tạp, trên đầu đội mũ nhọn kiểu nam màu đen, rộng vành có thể che khuất khuôn mặt cô.
Trong tay cô vẫn là chiếc mặt nạ vàng.
Diệp Đình nhìn cô chằm chằm, mí mắt không ngừng ngước lên, bên trong đôi mắt lóe sáng, cô đang muốn làm gì?
Diệp Đình mấp máy môi.
Hôm nay cô hóa trang.
Thật ra là.. tạo hình Napoleon…
Cô mặc rất nhiều nhưng lộ ra sự khiêm tốn, khí phách, bộ quần áo này cực kì bắt mắt nhưng không thể tưởng tượng, cực kì bá đạo, cực kì đẹp trai.
Lộc cộc… Lăng Vi từ trên cầu thang đi xuống, đi vào đại sảnh liền nhìn thoáng qua vị trí mà anh đang đứng.
Lúc này cô tới rất gần anh mới nhìn thấy khuôn mặt của cô.
Da mặt cô rất trắng, ánh mắt thanh nhuận, hoàn toàn là bộ dạng tiểu thụ…
Ồ… hôm nay cô hoàn toàn giống một tiểu nam sinh anh tuấn.
Thật là có ý tứ mà…
“Khụ, khụ…” Diệp Đình ho khan hai tiếng không nghĩ tới nhóc con kia… giả trang thành con trai lại khiến cho anh có K**h th**h muốn hóa thân thành công mà cường bạo.Diệp Đình thật hoài nghi định hướng T*nh d*c của mình rồi.
Diệp Đình cân nhắc đánh giá cô. Cuối cùng anh nhìn chằm cô… chiếc cằm vốn trắng nõn… vậy mà còn dính lên sợi râu ngây ngô…
Râu… ánh mắt Diệp Đình sâu xa.
Tầm mắt lại hướng xuống.
Cô nuốt nước miếng, hầu kết lăn lộn… máu trong người anh oành một tiếng như muốn bốc cháy.
Nhóc con kia… nhất định không biết lúc này mình gợi cảm quyến rũ thế nào, tuy giả trang thành con trai nhưng lại khiến người ta muốn phạm tội vô cùng.
Diệp Đình xấu hổ kiềm chế xao động trong người, làm sao anh có suy nghĩ rung động với ‘đàn ông’ hả?
Diệp Đình chịu đựng xao động, lắc đầu thầm bật cười, chuyên gia trang điểm nhà anh đúng là bỏ hết cả vốn gốc mà.
Diệp Đình lườm cô, cố ý hừ nhẹ: “Khoan hãy nói, bộ dạng xinh xắn đã chiếm được ưu thế rồi.”
Mặc kệ là nam hay nữ, ăn mặc thế nào cũng chọc người ta chú ý.
Cô còn ăn mặc như vậy…
Hoàn toàn biến mình thành soái ca, hotboy bá đạo cấp nam thần rồi đấy.
Làm cho người ta không dời mắt được.Ngay cả đàn ông nhìn còn máu trong người sôi trào càng đừng nói đám nữ sinh hoa si kia.
Hôm nay cô ăn mặc như vậy không phải để cho người ta ăn sống nuốt tươi hả?
Diệp Đình nhíu mày.
Lăng Vi nhìn chằm chằm vào Diệp Đình, Diệp Đình không né tránh, đôi mắt đen nháy nhìn gương mặt cô, nhìn rất kĩ.
Lăng Vi ngoéo… môi một cái, đưa tay lên, từ từ cầm chiếc mặt nạ vàng che mặt.
“Còn nhận ra em không?” Lăng Vi đè lại hầu kết đổi giọng, thật giống như âm thanh thanh nhuận của nam sinh.
Diệp Đình nhìn cô chằm chằm, ánh mắt nóng bỏng, mãi một lúc lâu mới lấy lại tinh thần.
Diệp Đình không nói gì, tầm mắt nhìn xuống văn kiện, cánh tay run lên, run rẩy mở văn kiện ra, tiếp tục xem.
Lăng Vi nhếch môi đi tới cạnh anh, đưa tay cầm văn kiện trong tay anh để cho anh ngước mắt nhìn cô. Tay cô đặt trước *** anh, ở trước người anh làm mấy tư thế chọc người, Diệp Đình vừa áp chế ngọn lửa trong người lại bị khơi dậy.
Anh nhìn cô, trong mắt như phun lửa vậy.
“Hoàn mỹ!” Lăng Vi cực kì hài lòng với háo trang của mình, bởi vì biểu tình của Diệp Đình đã chứng minh điều đó.
Trong mắt anh đầy mê ly và cuồng dã, cô nhìn không sai.
Khảo sát hoàn thành. Hôm nay cô hóa trang cực kì thành công. Lăng Vi vừa lòng với hiệu quả này.
Tối nay nhất định chơi đùa rất vui…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc