Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 356

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Lạc Y cho xe dừng hẵn, Tiểu Bạch xuống xe, chạy vào phòng khách. Trợ lý đã sắp xếp xong xuôi, nhưng là Tiểu Bạch không yên tâm, lại cùng người đẹp ở quầy phục vụ cẩn thận xác nhận lần nữa, lúc này mới yên tâm gật đầu một cái.
Lạc Y mặc vào áo choàng dài, chìa khóa xe đưa cho phục vụ, lúc cô đi tới, chỉ thấy Tiểu Bạch và người đẹp đang nói chuyện phiếm ở sảnh.
“Tao bao!” Lạc Y trong lòng mắng một câu: “Đi đến đâu, trêu ghẹo đến đó. Lạnh sắp ૮ɦếƭ đến nơi, còn không quên trêu ghẹo con gái!”
Tiểu Bạch vừa thấy Lạc Y đi vào, lập tức “Ai yêu —— a đế —— “
Lạc Y nói với người đẹp quầy phụ vụ: “Dẫn vị tiên sinh này đến phòng suối nước nóng riêng biệt.”
“Được, xin chờ một chút.” Người đẹp phục vụ ở trong máy vi tính làm bộ tra tìm phòng.
Tiểu Bạch nhìn sang Lạc Y, thật giống như đang hỏi: “Cô không ngâm nước nóng sao?”
Lạc Y khẽ mỉm cười, tỏ ý cô không nghĩ cô sẽ ngâm suối nước nóng.
Tiểu Bạch trong lòng nói: “Không sao, tiểu gia ta sớm chuẩn bị... Hì hì —— “
Lúc này, Người đẹp quầy phục vụ nói: “Xin lỗi, Bạch thiếu gia, Lạc cô nương, phòng riêng hiện tại đã không còn. Chỉ còn lại phòng tình nhân.”
Tiểu Bạch giả bộ kinh ngạc: “Phòng tình nhân sao? Nhưng chúng tôi không phải tình nhân nha!”
Người đẹp quầy phục vụ nói: “Không quan trọng, không phải tình nhân cũng có thể chia ra ngâm. Phòng này của chúng tôi thiết kế có hai phòng đơn, còn được bài trí suối nước nóng công cộng tao nhã. Bên trong còn có phòng thư giản, có máy vi tính, có thể lên mạng, còn có thể pha cà phê.”
Người phục vụ vừa nói, vừa nhìn sang Lạc Y: “Tiểu thư, tôi thấy cô hình như không có ý định ngâm suối nước nóng, vừa hay cô có thể ở phòng thư giãn uống cà phê, xem ti vi, lướt web. Nơi này của chúng tôi, trừ phòng tình nhân, các phòng đơn khác cũng không có loại phương tiện này.”
Lạc Y nói: “Chúng tôi có thể xem trước được không?”
Tiểu Bạch đã tính trước “A đế ——”, cô còn kéo dài thời gian, tiểu tử này chính xác đông thành nước đá mà!
Người đẹp quầy phục vụ nhanh chóng cho người dẫn bọn họ đến phòng tình nhân.
Lạc Y bước vào phòng tình nhân nhìn, thật là khí phái! Khắp nơi đều là thủy tinh rực rỡ, xinh đẹp lộng lẫy.
Gian phòng này rất lớn, ngoài phòng suối nước nóng công cộng ra, còn có phòng ngâm đơn.
Lạc Y đi vào, thấy được phòng thư giản mà cô gái xinh đẹp kia nói, rất tốt! Có một tháp thước, bên trên bày một bàn vuông nhỏ, có máy vi tính, có sách, có ti vi, có mâm trà, có bình cà phê. Trong góc còn có một chậu tiểu Hỏa, ánh đèn màu cam chiếu vào da, rất có bầu không khí...
Lạc Y quay đầu lại hỏi Tiểu Bạch: “Anh thấy thế nào?”
Di? Người đâu? Lạc Y nhìn lại một chút, chỉ thấy người phục vụ giơ tay lên chỉ chỉ vào phòng ngâm đơn, nói: “Anh ấy đã tiến vào.”
Lạc Y bật cười, người này thật nôn nóng!
Cô nói với người phục vụ: “Tôi ở phòng này. Giúp tôi pha một bình trà, tôi muốn đọc sách một chút.”
Lạc Y cởi bì ngoa, bước lên tháp thước, thật ấm áp. Cô mặc cũng không nhiều, đầu gối thật lạnh, chân cóng đến cũng ngứa.
Nói thật, cô bây giờ cũng muốn đi vào ngâm suối nước nóng...
Nhưng là, cùng với Tiểu Bạch sao?
Hay là bỏ đi... Đứa bé kia thần kinh không bình thường, cùng anh ta ngâm suối nước nóng, không chừng có thể ngâm một cái bong bóng lớn nha.
Lạc Y dựa tường đọc sách, người phục vụ thay cô rót một bình trà, sau đó lui ra ngoài.
Lạc Y đọc sách thấy mệt mỏi rả rời, Tiểu Bạch ở bên kia khẳng định rất thư thái, không động hề có động tĩnh gì. Lạc Y cũng sắp ngủ, đột nhiên nghe được Tiểu Bạch ở cách vách kêu một tiếng: “Lạc Y —— “
“Thế nào?” Lạc Y bị giật mình, vội vàng xuống đất, mang dép chạy đến bên ngoài, cô nghe được Tiểu Bạch ở phòng suối nước nóng công cộng lại kêu lên: “Lạc Y —— tôi khát!”
Lạc Y bên ngoài chống nạnh hướng bên trong kêu: “Anh làm sao chạy tới đây? Anh không phải ở phòng đơn sao?”
Tiểu Bạch thanh âm truyền tới: “Cái phòng đơn đó quá ngột ngạt, chỗ này tốt hơn! Rất rộng rãi, thích làm sao liền làm sao. Khó trách tình nhân lại thích như vậy!”
“...” Lạc Y trong đầu nghĩ, lời nói như vậy cũng có thể nói ra a...
Tiểu Bạch lại hối cô: “Nhanh lên một chút mang giúp tôi một ly nước, tôi nóng quá! Tôi sắp ૮ɦếƭ khát!”
Lạc Y nói: “Tôi làm sao có thể đi vào chứ?”
Tiểu Bạch nói: “Cứ đi vào thôi!”
Lạc Y thật là say... lúc này ngâm suối nước nóng, cánh tay trần, quang đĩnh, cô cứ như vậy đi vào?
Anh không sợ lộ, cô lại còn thấy ngại!
Lúc này, lại nghe Tiểu Bạch nói: “Ai nha, tôi quấn khăn tắm!”
Trong lòng lại bồi thêm một câu, tối hôm qua cũng không phải là chưa có thấy qua! Tôi không sợ xấu hổ, cô ngượng cái gì?
“Nhanh lên một chút! Tôi sắp ૮ɦếƭ khát! Cô đối xử với bệnh nhân như vậy sao?”
Tiểu Bạch ở bên trong la hét.
Lạc Y nhíu mày.
Tiểu Bạch một bên kêu, một bên cười.
Anh quấn khăn tắm ở ngang hông, lắc đầu soi gương.
Anh một bên soi gương, một bên bày Pose. Anh muốn ở trong gương tìm góc độ đẹp trai nhất nghênh đón Lạc Y.
Anh muốn Lạc Y vừa đến, liền bị vẻ đẹp trai của anh mê hoặc!
Khoan hãy nói, sau khi ngâm suối nước nóng, da của anh càng bóng mịn, da anh vốn trắng, bị ngâm trong hơi nóng, trên mặt giống như bôi một lớp phấn đỏ. Cặp mắt đào hoa giống như đắp lên một tầng thủy quang, hòa hợp sương mù, rất mê người.
Anh sửa lại tóc, đầu tóc gọn gàng của mình làm cho có chút xốc xếch, nhìn như vậy lên cao, càng hoang dã, càng nam tính.
Hơn nữa khung cảnh nơi này được trang trí hài hòa, hoàn mỹ!
Vốn nơi này chính là phòng tình nhân, đến hình dáng cái ao cũng là nguyên thạch xếp thành hình trái tim
Hơn nữa tiếng nhạc du dương, còn có mấy đạo rèm màu hồng phấn nhạt rủ xuống, cùng ao trung bốc hơi sương mù, làm cho nơi này nhìn qua giống như tiên cảnh.
Hài lòng, quá hài lòng!
Tiểu Bạch lại phô bày hai cánh tay cơ bắp của mình, —— tiểu tử này, đến anh còn cảm thấy bị thu hút chính bản thân mình.
Tiểu Bạch nghe được bên ngoài có tiếng bước chân, biết là Lạc Y muốn vào, anh vội vàng ở trong gương nhìn một cái, tạo một góc nghiêng 45 độ đẹp trai nhất đứng đối diện cửa.
Anh phô trương tạo dáng, nhưng là không biết chuyện gì, Lạc Y không có bước vào...
Lạc Y ở bên ngoài, căn bản cũng không có ý định đi vào, cô đi gọi người phục vụ.
Mới vừa rồi người phục vụ là nam, để cho anh ta đưa nước vào, không có sao chứ?
Lạc Y nói: “Anh chờ tôi một chút!”
Lạc Y trở về Hưu Nhàn Thất nhấn chuông, nhưng là nhấn nửa ngày không ai tới. Cô đành mở cửa phòng, đi ra ngoài tìm người phục vụ.
Cô tới phòng suối nước nóng tìm tới tìm lui, một bóng người cũng không thấy!
Chuyện gì xảy ra?
Người cũng đi đâu hết rồi? Thật kỳ lạ?
Cô tìm một vòng bên ngoài, ai cũng không nhìn thấy, chỉ đành phải trở về phòng.
Lúc trở về, cô nghe tiểu Bạch ở bên trong “khụ ——” ho khan một tiếng. Lạc Y có chút gấp gấp, nhìn dáng dấp Tiểu Bạch thật khá nghiêm trọng.
Cô vội vàng bưng mâm trà đến phòng suối nước nóng công cộng. Trước khi bước vào, cô kêu tiểu Bạch: “Tôi vào đây!”
Tiểu Bạch trong đầu nghĩ, chị hai của tôi... Tôi chờ cô đến hai mươi phút...
Tôi giữ cái dáng này, mệt bao nhiêu, cô không biết sao?
Tiểu Bạch chân cũng rũ, cổ cũng đau!
Anh vội vàng nói: “Mời vào!” Tiểu Bạch đứng không vững, cảm giác chân bụng cũng chuyển gân!
Nhưng, lúc này Lạc Y tiến vào, anh chỉ có thể nhịn.
Anh cố ý bày ra bộ dáng kia “Thiên hạ rộng lớn, chỉ có ta đẹp trai nhất “.
Lúc Lạc Y đi vào, chỉ thấy một mỹ nam tử trong sương mù giống như một tiên nhân tựa như biểu tình nhàn nhạt, ánh mắt dịu dàng, không biết đang suy nghĩ gì...
Tiểu Bạch cố ý hơi ngẩng đầu, để cho Lạc Y thấy được làn da tráng trắng nõn sáng bóng của anh, anh hơi nghiêng mặt một chút, để cho cô thấy góc cạnh đẹp trai lãnh tuấn của anh.
Anh cố ý nhíu mày, để cho cô thấy lông mày của anh phản nghịch hơi hướng nâng lên.
Anh còn cố ý nháy mắt, lông mi dài cong ✓út hạ xuống, ánh mắt u ám thâm thúy nhàn nhạt liếc cô một cái.
Lạc Y sững sốt một chút, thiếu chút nữa để rớt mâm trà! Thật là đẹp trai —— cô đột nhiên nghĩ lấy điện thoại di động chụp hình!
Rất đẹp trai! Ôi trời —— quá đẹp trai! Tim Lạc Y như đập “Đùng đùng” nhảy cỡn lên, Được nuôi dưỡng quá tốt! Thật sự rất đẹp trai! Tiểu tử này không đi làm tài tử, quá đáng tiếc!
Lạc Y đang kích động, đột nhiên nghe được “Ùm” một tiếng, một mảng lớn nước ập đến, là tiểu Bạch tê chân không đứng vững, anh té vào trong nước!
“Rào rào ——” đứng ở bên cạnh ao, Lạc Y bị hứng một thân nước ——
Tiếp, chỉ thấy tiểu Bạch ướt giống như chuột lột vậy, từ trong nước suối bò dậy.
“Ngô...” Lạc Y thấy khăn tắm rớt ra khỏi hôngTiểu Bạch! Ôi trời ơi!
Tiểu Bạch còn chưa biết, đột nhiên cảm giác ngang hông chợt lạnh, anh cúi đầu nhìn một cái: “Ngao ——” lập tức chui trở về trong nước đi tìm khăn tắm.
Lạc Y cứ như vậy nhìn anh chằm chằm, giống như sợ đến choáng váng người bất động, ánh mắt cũng bất động nhìn thẳng.
Mặt Tiểu Bạch đỏ bừng, cái này vốn không nằm trong kế hoạch của anh! Mặc dù là muốn hấp dẫn Lạc Y, nhưng anh chưa có chuẩn bị sẵn sàng cho cô nhìn thấy hết trơn a!
Tiểu Bạch khẩn trương trốn ở trong nước, anh hướng cô lúng túng cười một tiếng: “Ách, nóng quá... Tôi mát mẻ mát mẻ. A, không phải, cái đó...”
Lạc Y hít sâu một hơi, nghiêng đầu qua nhắm mắt lại, bộ dáng mới vừa rồi “Ướt như chuột lột bò ra “ hình ảnh này cứ lẩn quẩn trong đầu làm sao cũng không đi ra.
Lạc Y vẫn còn bưng mâm trà trong tay, trong lúc nhất thời, cô chưa nghĩ ra rốt cuộc là đem mâm trà đặt xuống xuống, hay là trực tiếp bưng mâm trà đi ra ngoài.
Lúc này, tiểu Bạch đã leo đến bên cạnh hồ: “Mang nước tới đây.” Lạc Y nhìn sang anh. Thấy anh hai tay chống hai bên đá, lập tức ngồi lên thành hồ.
Lạc Y hít một hơi, đem mâm trà để dưới đất.
Anh đang rất khát, để đánh vỡ không khí lung túng, anh rót một ly trà, nói: “Cám ơn cám ơn, tôi còn tưởng rằng tôi khát đến ૮ɦếƭ mất...”
Tiểu Bạch khó xử nói: “Nha... Hại cô ướt hết rồi.”
Lạc Y trong đầu nghĩ, tôi nơi nào cũng bị ướt, tôi cũng ướt như chuột lột! Quần áo, váy tất cả đều là nước!
Bên ngoài, phục vụ vội vả đi tới đột nhiên sững sốt một chút, tình huống gì đây?
Anh mới vừa nghe ông chủ nhà mình đột nhiên kêu to một tiếng, tưởng là xảy ra điều gì bất ngờ, cho nên, anh vội vàng chạy mau tới xem một chút.
Anh ta vốn là không dám vào cửa, nhưng thấy cửa mở ra, phục vụ vẫn còn chưa rõ, không biết bên trong xảy ra chuyện gì!
Anh vội vả đi vào trong, nhưng là, còn chưa đi tới cửa, đột nhiên nghe được ông chủ nói làm cho cô nương kia... Ướt?
Phục vụ hô hấp căng thẳng, vội vàng lui ra bên ngoài!
Má ơi, thiếu chút nữa quấy rầy chuyện tốt của ông chủ!
Lúc này, anh lại nghe ông chủ của anh nói: “Mau gọi điện cho phục vụ, kêu anh ta chuẩn bị cho cô một bộ quần áo, cô cứ như vậy ra ngoài nhất định sẽ bị cảm. Nếu không, cô cũng xuống cùng tôi ngâm nước nóng.”
Phục vụ có chút mơ hồ... Lời này, anh nghe có chút không hiểu. Hai người bọn họ không cùng nhau ngâm suối nước nóng sao?
Phục vụ đang ngớ ra, đột nhiên nghe được tiếng bước chân. Lúc Lạc y đi đi ra, nhìn thấy người phục vụ đứng bất động ở đó, giống như một một khúc gỗ.
Lạc Y nhíu mày, nói: “Mới vừa rồi ông chủ của anh ngã xuống nước, làm quần áo của tôi bị ướt, phiền anh giúp tôi chuẩn bị một bộ quần áo đưa tới đây.”
Phục vụ vội vàng gật đầu, trong lòng nói: Những lời này nghe, làm sao có mùi máu tanh như vậy...
Anh không nghĩ... Ông chủ của anh dẫn người đẹp tới ngâm suối nước nóng, người ta lại mặc quần áo đi ra ngoài...
Đây là một chút tiến triển cũng không có!
Ai yêu, Ông chủ nhà anh lại đẹp trai như vậy, dáng dấp cũng rất chuẩn, làm sao giải quyết cô nương này tốn sức như vậy?
Anh cũng thay ông chủ cuống cuồng!
Phục vụ đi ra ngoài, đắc lặc —— ông chủ không phải bảo anh mua quần áo sao? Anh liền mua cho cô nương này một bộ hở hở!
Cổ áo trễ rộng, từ cổ nhất định cho xẻ đến thận!
Cả người Lạc Y toàn nước, quần áo ẩm ướt lành lạnh.
Sau khi trợ lý ra ngoài, cô lại nghe thấy Tiểu Bạch gọi cô: “Lạc Y, bưng khay trà này ra ngoài đi.”
Lạc Y bực bội, tên này không thể yên tĩnh chút sao? Sao lại nhiều chuyện vậy!
Cô đi vào phòng lớn.
Trong phòng khí nóng bốc lên, khiến cô đầy mồ hôi, rất khó chịu.
Tiểu Bạch nói: “Em mang xuống ngâm đi, tôi đến phòng nhỏ.”
“Đừng, không cần.” Lạc Y ngồi xổm xuống nâng khay trà lên, cô đứng dậy đi thẳng ra ngoài.
Tiểu Bạch lại gọi cô: “Em như thế sẽ bị cảm mạo đấy, em đi ngâm đi, dù sao lát nữa trợ lý cũng sẽ cầm quần áo tới.
Tiểu Bạch trông thẫy Lạc Y từ đầu gối trở xuống ướt dẫm, cô như thế sẽ bị phong thấp mất.
Lạc Y không thèm quan tâm đến anh.
Đợi khi cô sắp ra ngoài, Tiểu Bạch lại kêu: “Hay là, em đi ngâm chân trước đi, bên kia có thùng gỗ nhỏ, chuyên dùng để ngâm chân.”
Lạc Y đã đi ra ngoài.
Tiểu Bạch thầm nghĩ, quần áo của cô đã ướt đẫm, anh không nên ồn ào nữa, nhỡ cô bị cảm lạnh thì nguy. Vẫn nên nhanh chóng về nhà thôi.
Tiểu Bạch đang muốn ra khỏi nước, đột nhiên nhìn thấy Lạc Y trở về, cô đi ngang qua hồ bơi của Tiểu Bạch, vào căn phòng bên trái.
Chỗ đó, là chỗ ngâm chân Tiểu Bạch nói.
Đôi mắt Tiểu Bạch sáng lên, anh cười cười, nhanh chóng phủ thêm áo choàng tắm, quấn chặt mình, cũng vào căn phòng đó.
Trang trí của căn phòng này rất ưu nhã, ba mặt tường tạo nên từ cây trúc, rất ấm áp, xung quanh còn điểm xuyết rất nhiều hoa đào màu hồng phấn.
Lạc Y ngồi trên ghế mây, đang vẩy hoa hồng vào thùng gỗ.
Tiểu Bạch nói: “Tôi cũng tới ngâm chân!”
Lạc Y khinh bỉ anh: “Chẳng phải anh là đàn ông sao? Một người đàn ông còn cần hoa hồng làm gì.”
Tiểu Bạch cười cười, nói: “Vậy em thả hoa cúc cho tôi đi?”
“Phụt ------“ Lạc Y phì cười, rắc hoa hồng vào thùng gỗ nhỏ của anh, cô nói: “Anh vẫn nên ngâm cái này đi.”
Hoa cúc gì chứ... Thật đáng sợ. Hai người đổ đầy nước, nằm trên ghế mây ngâm chân.
Tiểu Bạch mới đi ra từ ao suối nước nóng, Lôi Tuấn nói: “Lưng của anh hình như hơi bị bỏng, không chừng sẽ bị trúng gió. Bởi vì anh vừa ngâm nước nóng xong, lỗ chân lông đều mở ra.” Cô vừa nói vừa lấy một cái đệm đặt ra sau lưng anh.
Tiểu Bạch cười với cô. Đừng nhìn biểu hiện của Lạc Y rất lạnh lùng, nhưng thật ra cô rất tỉ mỉ, rất quan tâm.
Trong phòng phát nhạc, là khúc nhạc đàn tranh, đàn tì bà. Tiểu Bạch ấn chuông để nhân viên phục vụ đổi sang bài tiếng Anh.
Lạc Y cảm thấy kỳ lạ, sao Tiểu Bạch rung một cái đã có người đến? Còn cô nhấn một cái thì không ai quan tâm?
Tiểu Bạch cười giả lả, đây là anh đã sớm sắp xếp. Phải ấn liên tục ba lần thì mới có người đến. Ha ha ha ------ nếu không, ban nãy sao Lạc Y lại không thấy ai cả.
Lúc này, âm nhạc vang lên, Tiểu Bạch hát theo. Giọng của anh rất dễ nghe... Lạc Y nhắm mắt lại nghe, nghe si mê.
“Màn đêm khiến anh cảm thấy ưu thương, điều anh muốn, là hôn đôi môi em.”
Tiểu Bạch vừa hát vừa nhìn Lạc Y.
Còn chưa hát xong, anh bỗng dừng lại. Anh nhìn Lạc Y, nói: “Váy của em ướt đẫm rồi, đi đổi cái khác đi, trong phòng đơn có áo choàng tắm.”
Lạc Y mở to mắt nhìn anh, cô nhìn qua váy mình, quả thật có chút khó chịu, cô nghĩ ngợi, đứng dậy đi thay quần áo.
Đã đi chơi thì phải để cho mình phải thoải mái chứ, cô không phải người thích tự ngược đãi bản thân.
Rất nhanh, Lạc Y đã đổi sang áo choàng tắm, hai người thích ý ngâm chân.
Nhạc lại đổi, Hero.
“Hãy để anh trở thành người hùng của em”
Anh hát theo nhạc, đột nhiên khóe miệng mỉm cười nhìn cô. Lạc Y nhắm mắt lại, nghe thấy anh hát tiếp: Nếu như anh chạm vào môi em, liệu em có mỉm cười không, hãy nói cho anh được không...
Lạc Y mở to mắt nhìn anh, cho anh một cái lườm, cô tiếp tục nhắm mắt lại.
Tiểu Bạch lại hát: “Có phải anh đã lún sâu vào tình yêu, đánh mất lý trí rồi không? Anh không quan tâm bất cứ thứ gì khác, tối nay em đang ở bên cạnh anh. Anh muốn trở thành người hùng của em, bảo bối...”
Lạc Y nhìn sang anh, cảm thấy buồn cười.
Tiểu Bạch đang thâm tình hát: “Anh có thể bầu bạn với em mãi mãi, em có thể ςướק đi tính mạng của anh, anh muốn trở thành người hùng của em.”
Lạc Y thầm nghĩ: “Gấu chó* còn tạm được!”
*Gấu chó phiên âm Hán Việt là cẩu hùng, ý chỉ người vô tích sự.
Tiểu Bạch hát rất nhiều bài hát, hết bài này đến bài khác, vô cùng dễ nghe. Hát thêm mấy bài nữa, không hiểu sao âm nhạc lại đổi thành bài Quảng Đông.
Giọng hát tiếng Quảng Đông của Tiểu Bạch êm tai quá! Lạc Y không tự chủ bị anh lây nhiễm, cùng anh hát bài ‘Thích em’.
Hát đến câu: “Mong em biết rằng giây phút này, là lời chân tình của anh...”
Tiểu Bạch đột nhiên không hát nữa, cặp mắt hoa đào nhìn Lạc Y chăm chú, Lạc Y vẫn hát rất say sưa “Thích anh, đôi mắt rung động lòng người kia, tiếng cười đầy mê say....”
Tiểu Bạch vừa cười, vừa gật đầu: “Em Lạc Y, em không biết một thục nữ nên e dè chút sao? Em trực tiếp thổ lộ như vậy với anh, anh sẽ ngại ngùng.”
Vừa nói, vừa che mặt... “Thích anh cái quái gì chứ, quá đáng ghét!”
Lạc Y trợn trắng mắt: “Tôi đang hát đấy, tôi tỏ tình với anh bao giờ?”
Không biết xấu hổ!
Tiểu Bạch ha ha cười to: “Anh đùa em đấy.”
Tiểu Bạch đưa danh sách bài hát cho cô: “Em muốn nghe bài gì, anh gọi cho em.”
Lạc Y còn chưa nghĩ ra muốn nghe gì, lúc này trợ lý của Tiểu Bạch gọi điện đấy, nói: “Quần áo đã được giặt sạch, hong khô, đã sai người đưa tới.”
Khi Lạc Y cầm quần áo, suýt thì tức hộc máu...
Cô chỉ tay vào váy: “Đây là váy sao? Nhìn hai hai mảnh vải ghép vào nhau vậy?”
Hai miếng vải này không lớn hơn một bàn tay là bao!
Bikini cũng không thiếu vải như thế a!
Lạc Y tức muốn ૮ɦếƭ, váy của cô ướt đẫm, còn đưa tới quần áo như vậy!
Vẻ mặt Tiểu Bạch cũng ngơ ngác, trong lòng anh nghĩ: “Quả nhiên có màu kem trứng, trợ lý không lừa mình!”
Lạc Y tức ૮ɦếƭ, nhưng dù sao đồ mới đưa tới cũng tốt hơn đồ của cô, đồ của cô đã ướt đến không thể ướt hơn, cô còn có áo khoác, đổi sang bộ này, khoác áo khoác lên không phải không được, dù sao cũng không ai nhìn.
Chịu đựng mặc đi!
Hai người thay xong quần áo đi ra, bởi vì đều rất mệt, cho nên bèn gọi trợ lý đến lái xe.
Tiểu Bạch và Lạc Y ngồi ở sau, mỗi người một bên, hai người đều mặc rất ít, ngồi trên xe càng lạnh...
Tiểu Bạch giả vờ ngủ thi*p đi, nhích lại gần Lạc Y, chỉ chốc lát sau đã đặt đầu lên vai con gái người ta.
Lạc Y duỗi tay đẩy anh, anh ngủ sang một bên khác, kết quả... chỉ chốc lát sau, anh lại nhích lại gần.
Tiểu Bạch gối lên vai Lạc Y, còn ôm cánh tay người ta.
Lạc Y đưa tay nhéo anh: “Tỉnh mau, ngả đầu vào đâu đấy?!”
Tiểu Bạch đâu có bất tỉnh... bởi vì căn bản anh đâu có ngủ! Chưa từng nghe thấy câu này sao? Bạn có thể đánh thức một người đang ngủ, nhưng mãi mãi không thể đánh thức một người vờ ngủ.
Giờ tình huống của Tiểu Bạch chính là như thế. Vừa giả bộ ngủ, lại còn da mặt dày! Cố chấp ngả vào người ta.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc