Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 329

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Nháy mắt Lý Thiên Mặc cảm thấy cánh tay phải cũng bắt đầu đau xót rồi.
Lôi Niểu Niểu cười to: “Ha ha, em chỉ chọc anh chơi, sau này em không nằm lên cánh tay anh nữa, không nỡ để anh đau.”
Cô đi tới sau lưng đưa bàn tay nhỏ bé lên xoa xoa vai anh: “Tốt hơn chút nào không? Em xoa xoa cho anh nha, quả thật là bắp thịt bên trái của anh đã cứng ngắc như hòn đá rồi.” Cô dùng sức Ϧóþ nắn ra.
Trong lòng Lý Thiên Mặc tràn đầy ngọt ngào, vợ anh thật là đau anh nha.... không phải đau lòng, mà là quá yêu thương anh rồi!
“Ai nha...” Lý Thiên Mặc kêu thảm, đột nhiên bả vai trái bị cô mạnh mẽ Ϧóþ, đau đến anh nhe răng nhếch miệng, không nghĩ tới sức lực của cô lại lớn như vậy.
Lúc này, tranh giải sắp bắt đầu, chiến đội L-G còn gào khóc đâu.
“Anh Mặc có được hay không nha? Có thể, hoạt động với chị dâu, hôm nay có thể đứng lên được không?”
“Phốc ---” Tiểu Thao cười phun: “Lời này của cậu sao lại sơ bận như vậy chứ? Cậu là hỏi anh Mặc có thể ra sân hay không, hay hỏi anh Mặc có thượng chị dâu hay không vậy? Cậu không thể tách chữ “chị dâu” và chữ “thượng” ra nói à?”
Cát Mễ: “Tôi phun ---- trong đầu cậu toàn là phân vàng thôi! Lão tử đang uống nước đâu, suýt chút nữa đã làm lão tử sặc ૮ɦếƭ! Câu nói của lão tử thuần khiết như vậy, cậu cũng có thể thay đổi ý nghĩa của nó. Cậu thật là không thẹn với danh hiệu “dơ bẩn cuồn cuộn”!”
Lôi Niểu Niểu trợn trắng mắt, đám người này thật không biết xấu hổ nha! Nhất là “dơ bẩn cuồn cuộn”, nói cái gì đến trong miệng anh ta đều là ý nghĩa đen tối.
Còn có Cát Mễ, luôn là “lão tử lão tử” treo trên méo!
Bất quá, những người này đều rất tốt, toàn thế giới nơi nào cũng có. Các loại ngôn ngữ vô cùng hỗn tạp.
Đáng giá nhắc tới chính là, Cái nhóm nói chuyện mà Lý Thiên Mặc thiết kế này có thể tự động chuyển đổi ngôn ngữ thành ngôn ngữ mình quen thuộc, có lúc hệ thống còn phun ra không ít từ ngữ lưu hành internet, chỉ cần Lý Thiên Mặc có cho vào, hệ thống sẽ tự động sắp xếp sao cho phù hợp.”
Cho nên, có lúc tạo ra rất nhiều trò cười.
Lôi Niểu Niểu vừa xoa bả vao cho Lý Thiên Mặc vừa nói: “hôm nay tranh giải em lên thế anh được không?”
Lý Thiên Mặc suy nghĩ nói: “Có thể.” Anh vừa nói vừa ghi danh tham gia trận đấu, trận đầu và trận thứ hai.
Nháy mắt chiến đội L-G nổ tung!
Tiểu Thao: “Ai nha trời ơi --- mù! Tôi nhìn thấy cái gì? Anh Mặc báo trận đầu và trận thứ hai? Có phải tôi chưa tỉnh ngủ hay không?”
Cát Mễ: “Từ sau khi anh Mặc tạo ra nhóm nói chuyện này vẫn luôn đánh mấy trận cuối, hôm nay bị gì vậy? Cho dù tốc độ tay có cặn bã như thế nào đi nữa, cũng không thể đến nông nỗi đánh trận đầu và trận thứ hai nha?”
Tiểu Thao lập tức nói: “Ai nha trời ơi --- tôi biết! Nhất định là chị dâu phát phúc lợi cho anh Mặc đâu, bàn tay của anh Mặc chúng ta run rẩy, lại không thể bỏ qua tranh giải, a ha ha ha --- anh Mặc có dám phát video không?”
Một đám người dưới đáy trả lời: “Gió bẩn từng trận, dơ bẩn cuồn cuộn, dơ quá hóa mưa.”
Lôi Niểu Niểu giận đến đỉnh đầu bốc khói, những người này, thật là cái gì cũng nói!
Lập tức bắt đầu tranh giải, cô cũng không nói nhảm nhiều, đẩy Lý Thiên Mặc ra dời ghế quả mình đến ngồi bên cạnh máy tính của anh.
Lý Thiên Mặc nói: “Anh đi làm bánh ngọt cho em.” Lôi Niểu Niểu thích ăn bánh ngọt nhất, Lý Thiên Mặc cố ý mua bơ lạt, máy đánh trứng, còn có lò nướng.”
Dụng cụ vô cùng đầy đủ, hàng mới tới hôm nay
Lôi Niểu Niểu khoát tay: “Đi đi đi đi, đừng nướng khét nha!”
Lý Thiên Mặc đưa tay nhéo mặt cô, chỉ bằng thiên tài tính toán là anh còn có thể nướng khét bánh ngọt? Đây tuyệt đối là chuyện không thể nào!
Tranh giải sắp bắt đầu, tiến vào năm phút chuẩn bị.
Tên của chiến đội L-G xuất hiện bên phải màn hình.
Bên trái màn hình xuất hiện tên đội viên chiến đội M-B, người xếp hạng trận đầu lại là --- Tào Duệ!
Lôi Niểu Niểu mở to hai mắt cẩn thận nhìn, đúng là.... Tào Duệ!
Làm sao có thể? Tào Duệ lợi hại như vậy, sao có thể đánh trận đầu chứ? Không phải anh là chủ lực sao?
Ghi chép nói chuyện của chiến đội M-B đối diện cũng nhảy lên vèo vèo.
Những chiến đội vây xem khác cũng nói chuyện trong cùng một ô.
Lôi Niểu Niểu thấy trong chiến đội vây xem có người nói: “Duệ thần, rơi xuống thần đàn rồi, mấy ngày không thể so tài cũng đã bị người ta ςướק vị trí. Quá đáng tiếc rồi! Duệ thần chính là đại thần xếp hạng thứ hai! Chỉ ở phía sau Lý Thiên Mặc nha!”
“Còn không phải sao, một đại thần như vậy, bây giờ lại thê thảm đến mức đánh trận đầu, nếu đổi lại là tôi cũng sẽ không chịu được nỗi uất ức này. Chiến đội nổi danh quốc tế nhiều như vậy, sao lại treo cổ ૮ɦếƭ trên một thân cây nha?”
“Duệ thần, chiến đội GH hoan nghênh cậu!”
“Tới chiến đội IE, cho cậu làm chủ lực đệ nhất.”
Đột nhiên tiểu Thao chen vào một câu: “Chiến đội L-G mở rộng cửa với cậu, mau nhào vào vòng tay ấm áp của anh Mặc chúng tôi đi! BL cái gì quá đáng ghét....”
Tiểu Thao gửi một icon: Một con người nhỏ nhe răng cười, tay giơ lên hình chữ “V”, thắng lợi ----
“Từng người một, cũng đừng ở chỗ này bị coi thường! Duệ thần, cho dù đã ૮ɦếƭ, cũng phải ૮ɦếƭ ở chiến đội M-B chúng ta!”
Bên chiến đội M-B kia tràn đầy tiếng mắng.
Còn có một người bỏ đá xuống giếng. chính là “Thần B” ςướק vị trí của Tào Duệ kia, miệng đầy ngôn ngữ dơ bẩn, hạ thấp Tào duệ không đáng một đồng.
Bình luận của Thần B bay lên vèo vèo: “Còn là Duệ thần đặc biệt, có thể cần chút mặt mũi không? Một tên nghèo hèn, không phục tới chiến đấu với anh mày!”
thần B: “Cái con mẹ nó, anh mày chờ mày!” Phái sau là một chuỗi dài lời thô tục.
Thần B: “Còn những người xem náo nhiệt kia cũng cút hết cho lão tử, liên quan gì đến các người? Giả vờ nhân hậu, đừng làm trước mặt lão tử, cút hết cho lão tử!”
Lúc này, đột nhiên có người kêu: “A! Trời ạ! Có phải nhìn lầm hay không? Tại sao Mặc thần cũng đánh trận đầu?” Biệt danh của Lý Thiên Mặc “Mặc thần” cũng treo ở trận đầu....
“Con bà nó ---”
“Tại sao hôm nay đại thần đều đánh trận đầu vậy? Duệ thần đã trận đầu, Mặc thần cũng trận đầu à?”
“Mẹ nó --- mù mắt! Mù! Đây là có ý gì nha? Là binh thư gì? Sách lược gì?”
“Không biết, nhất định đại thần có dụng ý của đại thần nha!”
“Thế giới của đại thần, chúng tôi không hiểu nha ---”
Lôi Niểu Niểu cười đau bụng.... trời ạ, cô nào có dụng ý gì nha! Hoàn toàn không có được không vậy? Lý Thiên Mặc đi làm bánh ngọt cho cô đâu, cô chỉ là tranh giải thay anh, chỉ đơn giản như vậy!
Làm thật giống như có âm mưu gì vậy... không phải là tài nghệ của cô kém sao.... có cần phải sợ hãi như vậy không?
Khinh bỉ!
Lôi Niểu Niểu trò chuyện riêng Tào Duệ, chào hỏi với anh: “Anh Tào Duệ, em là Niểu Niểu, Thiên Mặc đi làm bánh ngọt, bây giờ là do em tranh giải. Em tới đánh trận đầu và trận thứ hai, không nghĩ tới sẽ gặp anh.”
Tào Duệ gửi lại một biểu tình sợ hãi: “Là em tranh giải à? Vậy hôm nay anh nhắm mắt cũng có thể thắng rồi.”
“Phốc ---” Lôi Niểu Niểu khinh bỉ nhìn, tâm tình khó chịu: “Em cũng không có dở tệ như vậy! Ít nhất anh cũng phải mở một con mắt chứ?”
“Ha ha ha...” Tào Duệ gửi tới một hàng “Ha ha ha ha ha ha”
Lôi niểu niểu nói: “Anh Tào Duệ, vị trí của anh trong chiến đội cũng bị người ta ςướק, cho dù tranh giải cũng không có bao nhiêu điểm, sao lại không đi nha? Tới chiến đội L-G của em, người của chúng em khá tốt. Xếp hạng gì đó cũng không hà khắc như vậy, ai muốn ở vị trí nào đều được. Chủ yếu là chơi, không có hục hặc với nhau như những chiến đội khác.”
Tào Duệ dừng lại môt chút.
Thật lâu sau mới nói: “Quan hệ của hai ta, anh cũng không dối gạt em. Anh là thật không muốn ở nơi này nữa... nhưng mà, anh có hợp đồng với chiến đội M-B, không thể tùy tiện lui cuộc tranh giải. Hợp đồng còn hai năm mới đến kỳ hạn, đều anh đi trước thời hạn phải phạt tiền bội ước.”
“A? Như vậy à.... quá ủy khuất rồi!” Lôi Niểu Niểu hỏi anh: “Tiền bội ước là bao nhiêu? Đây là bí mất sao? Có thể nói không?”
Tào Duệ nói: “Tiền bội ước không phải rất nhiều, hai triệu mà thôi. Nhưng mà, bây giờ anh ngay cả một đồng tiền cũng không lấy ra được. Tình huống của mẹ anh em cũng biết rồi đó... ngay cả trị bệnh cho mẹ cũng rất khó.”
Lôi Niểu niểu nói: “Anh tiếp tục ở chiến đội M-B cũng là tuần hoàn ác tính nha, còn không bằng nhảy đội, đánh thêm nhiều điểm, kiếm tiền cũng nhanh hơn nữa.”
Nhất thời Tào Duệ khó làm quyết định, nếu anh không nợ nần cả người neh5 nhàng, anh cũng có thể phất tay nói đi là đi.
Nhưng mà, nợ nhiều đè ૮ɦếƭ người nha!
Lôi Niểu Niểu nói: “Anh Tào Duệ, anh đừng nghĩ nhiều mà, tiền là ૮ɦếƭ, người là sống! Không phải ba em đưa anh một tấm thẻ ngân hàng sao? Anh dùng trước! Chọn lựa một chiến đội thật tốt, tranh giải hai tháng, chờ có tiền thưởng tranh giải rồi không chỉ được hai triệu tiền bội ước, ngay cả viện phí của dì cũng không lo rồi! Như anh bây giờ chỉ có thể càng nợ càng nhiều!”
Tào Duệ làm sao dám xài bậy tiền trong thẻ kia, đó là chú Lôi đưa cho anh chữa bệnh. Loại chuyện tiền bội ước này, làm sao có thể tùy tiện dùng của người ta.
Nhưng mà, Niểu Niểu nói cũng có đạo lý.... anh tiếp tục ở chiến đội M-B, chỉ có thể càng ngày càng thảm.
Bây giờ cũng đã tháng mười, còn hai tháng nữa là cuối năm, anh cố gắng, ráng sức, nói không chừng có thể lấy được rất nhiều tiền thưởng.
Tranh giải sắp bắt đầu: 59 giây.
Lôi Niểu Niểu nắm chặt thời gian nói: “Anh Tào Duệ, anh có thể tìm ba em thương lượng, anh viết giấy nợ cho ba. Anh cứ nói, tiền trong thẻ mặc cho anh chi phối, chờ sau ba tháng, anh sẽ trải lại hết.”
“Ừ, anh suy nghĩ.” Tào Duệ nói: “Cảm ơn em Niểu Niểu....”
Thời gian qua đi từng chút từng chút, sắp bắt đầu: 36 giây.
Đột nhiên Lý thiên Mặc từ phòng bếp đi ra, anh đứng trước cửa hỏi cô: “Niểu Niểu, gõ nhiều chữ như vậy, có phải đang làm công tác tư tưởng cho Tào Duệ không?”
“Em choáng váng...” Sao người này cái gì cũng biết nha?
Lôi Niểu Niểu thật là phục anh! Bây giờ cô quả thật đã phục sát đất!
Cô phất tay với anh: “Anh nghe thấy hết rồi? Ha ha...... lát nữa lại nói với anh, bắt đầu so tài rồi.”
Tranh giải sắp bắt đầu: 12 giây.
Đột nhiên Lôi Niểu Niểu nghĩ tới một chuyện, cô nhanh chóng đổi biệt danh thành “Lôi Niểu”
Tránh cho cô tranh giải không tốt, làm mất thể diện Mặc thần.
Cô vừa thay đổi biệt danh, các chiến đội vây xem lại nổ.
“Lôi Niểu này là ai?”
Mẹ nó ---- ID của Mặc thần bị người ta hack rồi?”
“Trời ạ.... ID của Mặc thần cũng bị người ta hack, vậy tôi... tôi mẹ nó, phải thêm mấy bức tưởng lửa mới được.”
“Cậu thêm bức tường lửa có tác dụng gì? Tường lửa của Mặc thần cũng bị người ta công phá, mấy bức tường rác rưởi của cậu có thể có tác dụng sao?”
Lôi Niểu Niểu: “...”
Cô buồn cười nghĩ, bà không có công phá bức tường lửa Mặc Thần của mấy người, bà chỉ công phá thể xác là tâm linh anh thôi!
Dựa vào... tôi lợi hại như vậy còn không thèm nói!
Lôi Niểu Niểu nín cười, chuẩn bị tranh giải.
Bắt đầu tranh tài, nháy mắt đã kéo ra chênh lệch mười lăm ngàn thước!
Không dối lòng nói.... cái tài nghệ đó của cô.... cùng Tào Duệ.... thật là.... không phải chỉ kém mười tám vạn dặm nha.
Mặc dù, ở ải nhập môn hacker cô có thể vọt đến 8 giây 03, dẫn đầu Tào Duệ, nhưng mà, kỹ thuật hacker chân chính lại cực kỳ rộng lớn phức tạp!
Các loại ngôn ngữ, số liệu, trình tự.... trên màn ảnh, mặc dù cô đã rèn luyện ba tháng, nhưng lại chỉ là mới vào nghề, so tài với Tào Duệ đại thần người ta, vậy thì thật là.... ђàภђ ђạ ૮ɦếƭ!
Máu của hai bên, Tào Duệ chiếm 98%
Bên Lôi Niểu Niểu này, ha ha... chỉ chiếm 2%
Các chiến đội vây xem lại nổ: “Trời ạ... loại tài nghệ này,lại có thể công phá bức tường lửa của Mặc thần?”
“Anh em Lôi Niểu, cậu thật sự không phải tới chọc cười sao?”
Trong đầu Lôi Niểu Niểu nghĩ, bà thật là tới chọc cười đấy thì sao!
Kết thúc tranh tài, Lôi Niểu Niểu kiên trì đến một giây sau cùng! Lấy.... ưu thế tuyệt đối! Thắng....
Ách... đó là không thể nào, lấy hoàn cảnh xấu tuyệt đối, chiếm tỷ lệ 1%, thảm bại thua trận!
Đây chính là cuộc tranh tài thảm thiết nhất từ trước đến nay của chiến đội L-G!
Tiểu Thao của chiến đội L-G: “Trời ạ, Niểu Niểu, lợi hại nha! Lại còn có thể cố chịu được! Đối mặt với thế công mạnh mẽ của Duệ thần như vậy chị lại có nghị lực kiên trì không ngã, quá là tuyệt vời!”
Trong đầu Lôi Niểu Niểu nghĩ, anh Tào Duệ của tôi, nhất định là nhường.... anh liền cố ý giữ lại cho cô 1% máu....
Ngư vậy ђàภђ ђạ mới thoải mái nha!
Đánh tranh giải xong, Lôi Niểu Niểu mở cuộc trò chuyện riêng với Tào Duệ: “...”
Tào Duệ: “...”
Sau đó, anh lại gửi tới một câu: “Đánh không tệ....”
Lôi Niểu Niểu: “Nói trái lương tâm như vậy, thật được không? Tài nghệ của em như thế nào em tự biết. Anh không cần khen em, em biết em rất có tiềm lực, có nghị lực.”
Tào Duệ: “Ha ha ha ha ha ha ha”
Tào Duệ: “Vẫn là nghịch ngợm như vậy, không thay đổi chút nào.”
Lôi Niểu Niểu: “Em chính là muốn nói cho anh, thấy không.... chiến đội L-G của chúng em có cá tính như vậy, với loại tài nghệ này của em, cũng dám để cho em lên tranh giải, chính là tự tin như vậy nha! Ha ha, em đây là, dùng sự thật nói chuyện, cũng không có khoác lác! Chiến đội chúng em không có coi trọng điểm như vậy. Anh Tào Duệ, nếu anh thật sự muốn nhảy đội, hãy sui nghĩ tụi em trước!”
Lúc này, Lý thiên Mặc đi tới sau lưng, thấy cô nói những lời này.... anh rất muốn tháo đài của cô!
Không coi trọng điểm? Có thật không? Ngày thứ nhất quen biết cô, cô hại anh thua tranh giải, anh phải dùng suốt một đêm mới bù lại!
Điểm không quan trọng? Nói chuyện vớ vẩn!
Nháy mắt Lý Thiên Mặc kéo cô dậy: “Đứng lên, đứng lên, anh nói với anh ta.”
Lôi Niểu Niểu mới không đứng lên đâu, cô lại ngồi xuống ghế, Lý Thiên Mặc nhìn cô, Lôi Niểu Niểu vỗ chân mình: “Lại đây, ngồi lên chân em.”
Lý Thiên Mặc: “...”
Anh là một người đàn ông.... ngồi lên chân cô?
Anh cũng không biết là bị cửa kẹo đầu hay sao, thật sự ngồi xuống.
Lôi Niểu Niểu ôm anh từ phía sau.
Lý Thiên Mặc chỉ cảm thấy từng dòng điện rơi vào cổ chạy loạn trong thân thể “vèo vèo”
Tay anh đặt lên bàn phím, nói với Tào Duệ: “Tôi là Lý Thiên Mặc.”
Tào Duệ đáp: “Ừ.”
Lý Thiên Mặc nói: “tới L-G, tất cả khó khăn tôi giải quyết giúp anh.”
Tào duệ nói: “Được, tôi suy nghĩ.”
Lý Thiên Mặc nói: “Lúc nãy Niểu Niểu nói điểm không quan trọng gì đó.... anh đừng để trong lòng.”
Tào Duệ gửi tới icon “ha ha” cười to: “Tôi là tuyển thủ nhà nghề.... cái này còn không hiểu sao?”
Lý Thiên Mặc nói: “Tôi chỉ sợ ánh mắt to sáng ngời của anh trong lúc nhất thời đã bị sắc đẹp che đậy.”
Tào Duệ: Ha ha ha ha...”
Tào Duệ suy nghĩ một hồi.
Trả lời: “Cám ơn ý tốt của anh em.”
Lý Thiên Mặc không trả lời, Tào Duệ còn nói: “Cậu và Niểu Niểu ở chung một chỗ, nhất định rất vui vẻ. nói chuyện với các người tâm tình của tôi tốt hơn rất nhiều. Tôi sẽ suy nghĩ, chờ tin tức của tôi.”
“Chờ anh nha! Hì hì.....” Lôi Niểu Niểu gửi một biểu tình “đáng yêu” cho anh”
Tào Duệ nhìn ra là cô, cười ôn hòa.
Chạng vạng ngày thứ hai, Tào Duệ tới chiến đội L-G. Anh quyết định viết giấy nợ cho chú Lôi.
Lúc anh rời khỏi M-B, ông chủ cố ý làm khó để cho anh bồi thường số điểm hai tháng. Điểm, cũng chính là tiền.
Bởi vì, sắp đến cuối năm, đột nhiên anh từ bỏ tranh giải, chiến đội của bọn họ sẽ ít rất nhiều điểm.
Tào Duệ đã quyết lui đội! Mặc dù khó thở, nhưng anh thật sự không muốn ở trong chiến đội này nữa, dù chỉ là một giây đồng hồ!
Đối với anh mà nói mỗi một giây, đều là nhục nhã!
Tào Duệ trực tiếp gửi tiền bội ước và điểm tời tài khoản của ông chủ M-B. Hai bên xé bỏ hiệp nghĩ.
Tào Duệ thành người tự do, gia nhập L-G
Hệ thống: Chiến đội L-G, gia nhập một thành viên mới, Duệ.
“Hoan nghênh!” Lôi Niểu Niểu gửi một icon “khiêu vũ”
Lôi Niểu Niểu: “Ư ---- hoan nghênh Duệ thần tới chiến đội L-G của chúng ta!”
Tiểu Thao thao: “Ư --- hoan nghênh Duệ thần đạp chiến đội M-B, để cho đám cháu nội kia cút con mẹ nó đi!”
Tào Duệ: “....”
Lôi Niểu Niểu: “Mời dùng từ ngữ văn minh...”
Tiểu thao Thao: “Ghét ghê! Giậm chân!”
Ai nha mẹ ơi, còn giậm chân... thằng nhóc này! Lôi Niểu Niểu tự đâm hai mắt, hình ảnh thật đẹp, không dám nhìn thẳng!
Cát Mễ: “Mẹ nó, lão tử chỉ tới trễ một hồi liền xảy ra chuyện lớn như vậy sao? Hoan nghênh Duệ thần tới xách giày cho lão tử! A ha ha... chỉ đùa, mời anh duệ ngồi, anh Duệ uống trà nha, anh Duệ, tiểu nhân xoa Ϧóþ vai cho anh nha.... tay nghề của tiểu nhân rất tốt! Chuyên nghiệp độc thân ba mươi năm, tốc độ tay đều là nhờ đó mà luyện ra.”
Tào Duệ: “Không phải chiến đội chúng ta có nữ sinh sao? Mời nói chuyện đàng hoàng.”
Tiểu Thao Thao gửi một biểu tình “nghi ngờ”?
Tiểu Thao Thao: “Nữ sinh trong chiến đội chúng ta là ai?”
Tào Duệ: “...”
Lôi Niểu Niểu nổi giận: “Tôi và chị A Đạt không phải nữ sinh sao? Cậu tìm cứt đúng không?”
Tiểu Thao Thao: “sợ hãi”!
Tiểu Thao Thao: “Chị và A Đạt là nữ? thật là nữ sao? Hoàn toàn không cảm giác được.... bất kỳ người nào nữ tính đều là lừa gạt....”
A Đạt: “Con mẹ cậu! Thằng nhóc con này! Có biết nói chuyện hay không nha! Không biết nói chuyện thì cút mau!”
Tào Duệ: “Tôi sai rồi, tôi biết, chiến đội chúng ta thật là một nhà mà!”
A Đạt: “Còn chọc ghẹo, đúng không? Mau gửi tọa độ tới, bà Gi*t tới nhà anh, dẫm ૮ɦếƭ anh!”
Trong đầu Lôi Niểu Niểu nghĩ, cái hệ thông này thật lợi hại, ngay cả dẫm ૮ɦếƭ cậu cũng biết phiên dịch...
A Đạt ở một bán cầu khác, nghe nói là tóc vàng mắt xanh.
Tào Duệ cười, gửi tọa độ tới.
Nháy mắt, trong chiến đội.....
“Con mẹ nó! Trời ạ! thật là một nhà mà!”
“Lạy đại thần!”
“Anh Duệ, anh thật là thần! Làm cô ta! Cô ta dám đến, làm ૮ɦếƭ cô ta!”
A Đạt: “....”
A Đạt: “Tôi chỉ là tùy tiện nói, tiền vé máy bay rất đắc. tháng này chị mày không có tiền thưởng gì, đừng có làm rộn.”
“Ha ha ha...”
Nháy mắt trong chiến đội náo nhiệt.
Không ngừng “ha ha ha”.
Lôi Niểu Niểu hỏi Tào Duệ: “Cảm giác thế nào?”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc