Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 320

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Vốn Lôi Niểu Niểu còn muốn rửa mặt rồi ngủ tiếp, mà.... mùi vị trong nhà vệ sinh kia, vẫn là thôi đi.....
“Cho em, thây quần áo rồi ngủ tiếp.” Anh đã lấy quần áo ngủ ra cho cô. Tủ quần áo trong nhà, bên trái là quần áo của anh, bên phải là quần áo của cô.
Phòng ngủ, bây giờ cũng là của cô, anh có thể ngủ đất, cũng có thể ngủ ghế sa lon....
Không phải không thể ngủ trong phòng khách, chỉ là rất không quen.... có người ngoài từng ngủ anh cũng không muốn ngủ ở đó.
Lôi Niểu Niểu không thèm để ý nhiều như vậy, cô đau bụng tiêu chảy đến mệt lả, ςướק lấy quần áo trong tay anh liền trở về phòng.
Cô thay quần áo xong, nằm một hồi, vốn cho là có thể ngủ rất nhanh đâu, lại không nghĩ tới... trong đầu tràn đầy hình ảnh Lý Thiên Mặc đang tắm!
Dáng người của anh rất tốt nha! Rất thon dài, hoa văn trên bắp thịt vô cùng co dãn! Khó trách có thể mạnh mẽ như vậy!
Lôi Niểu Niểu càng nghĩ mặt càng đỏ, đột nhiên bụng lại có động tĩnh.
Cô xoay mình đứng lên, ôm bụng, chạy đến nhà vệ sinh.
Vào lúc này, mùi vị đã bay hết, Lý thiên Mặc đang gội đầu đâu...
“...” Lý Thiên Mặc cảm thấy may mắn, vì lúc này anh có mặc quần đâu!
Anh khom người gội đầu, tóc ướt dầm dề, lại bị cô đạp một cước ra ngoài: “Mau mau, chị lại phải núi lửa phun trào rồi!”
“...” Đầu Lý Thiên Mặc ướt sũng: “Dù gì em cũng phải ném khăn tắm cho anh nha!”
“Bành ---” Cửa liền đóng lại, Lý Thiên Mặc đứng thẳng, từng giọt nước từ trên đầu anh nhỏ xuống mặt.... tạo thành bãi nước thật lớn trên sàn nhà. Bả vai, quần của anh tất cả đều ướt dầm dề....
Lôi Niểu Niểu ở bên trong không ngừng: “Ai nha, ai nha...”
Lý Thiên Mặc đứng ở bên ngoài hỏi cô: “Còn đau lắm sao? Không được, hay là anh đưa em đi bệnh viện đi.”
Lôi Niểu Niểu vẫn là: “Ai nha ai nha.... em tiêu chảy... thật là đau nha!”
“Nghiêm trọng như vậy? Tiêu chảy mất nước?” Lý Thiên Mặc ở bên ngoài gấp gáp, anh vội vàng lôi một khăn tắm sạch sẽ từ trong tủ ra lau sạch tóc và thân thể, vẫn là mau chóng đưa cô đi bệnh viện đi, không nghĩ tới lại nghiêm trọng như vậy!
Anh đang thay quần đâu, đột nhiên... cô mở cừa, bò từ bên trong ra....
“Ách...” Lôi Niểu Niểu vịn tường, ngồi dưới đất: “Anh thay mau, em tiêu chảy đến ánh mắt cũng sắp mù rồi, không nhìn thấy gì cả...”
Lý Thiên Mặc rất muốn nói: “Em không thấy gì cả, còn biết anh đang thay quần đâu.... em lừa gạt con nít sao..”
Anh cũng không để ý được nhiều như vậy, thấy thì thấy đi.... sớm muộn gì cũng phải cho cô xem.... Đời này Lý Thiên Mặc anh sẽ không có người phụ nữ thứ hai.
Lý Thiên Mặc nhanh chóng thay cái quần T tuất, sau đó khom người cho cô leo lên.
Lôi Niểu Niểu không còn chút sức lực nha.... nằm trên lưng anh giống như heo ૮ɦếƭ vậy... cô dán chặt vào lưng anh, còn vô cùng an tâm.
Lý thiên Mặc vừa mới bước ra cửa phòng, còn chưa khóa cửa đâu, đột nhiên Lôi Niểu Niểu “hừ hừ”: “Không được không được... mau trở về...”
Lý Thiên Mặc 囧: “Sao vậy? Lại phải đi vệ sinh?”
“Không phải không phải!” Lôi Niểu Niểu vội vàng la lên: “Em phải thay quần áo, em còn mặc đồ ngủ nè!”
“Ai nha, mặc đồ ngủ thì sao chứ? Ai nhìn em nha?” Lý Thiên Mặc gấp đến đổ mồ hôi.
Lôi Niểu Niểu nắm khung cửa, không chịu buông tay: “Mau mau, trở về.... bên trong em còn chưa mặc đồ... em không có mặc áo ***!”
Lý thiên Mặc đổ mồ hôi từng viên từng viên: “Anh cõng em đâu, ai có thể nhìn thấy nha! hơn nữa, em mặc món đồ kia, khó chịu cỡ nào, nóng cỡ nào nha!”
Lôi Niểu Niểu đỏ mặt nói: “Em nóng chút không sao nha.... em không mặc, sợ anh nóng nha!”
Lý Thiên Mặc lau mồ hôi trán, giờ mới hiểu được, anh đổ mồ hôi... một nửa là gấp, một nửa là bời vì cô.... dán vào sau lưng anh? Quá kỳ quái.... như vậy...
“Ách, vẫn là em thay đồ đi...”
Lý Thiên Mặc cõng Lôi Niểu Niểu về phòng ngủ, anh đi đến tủ lấy quần áo cho cô....
Bên kia có mấy cái ngăn nhỏ, trong đó đều là cái gì của cô, cho tới bây giờ anh cũng chưa từng mở ra.
Vào lúc này, cũng không biết lấy cái nào, anh vén lên hết, đầu ngón tay cầm màu hồng, mặt đầy thẹn thùng đưa cho cô.
Lôi Niểu Niểu nói: “hôm nay em mặc sơ mi trắng, không thể mặc màu hồng nha, anh à.... sẽ nhìn thấy!”
囧.... sao lại phiền toái như vậy nha...
Lôi Niểu Niểu ôm bụng, đau muốn ૮ɦếƭ! Lý Thiên Mặc cũng không dám nói nhiều vội vàng chạy ra ngoài đổi màu trắng....
“Cái này được không?”
“Được được!” Lôi Niểu Niểu cầm lấy đuổi anh đi: “Mau đi ra nha! Em còn muốn đi vệ sinh, không nhịn nổi nữa rồi!”
Lý Thiên Mặc mau chóng lui ra ngoài. anh vừa mới tới trước cửa, còn chưa đi xa đâu, đột nhiên Lôi Niểu Niểu chạy từ bên trong ra, cô vừa mặc áo ***, còn chưa mặc áo ngoài đâu, cô ôm quần áo che phía trước nhanh chóng vọt vào nhà vệ sinh!
“Trời ơi! Đây là sao vậy nha? Nghiêm trọng thành như vậy?” Lý Thiên Mặc thật gấp gáp! Đây là viêm dạ dày cấp tính --- hẳn không phải do kem ly.... nhất định là “tôm băng” đó!
Lý Thiên Mặc giận đến sắc mặt đen thui, lập tức gọi điện thoại cho một người ký giả quen biết: “Vợ tôi ăn gì đó bị trúng thực! Tôi hoài nghi là “tôm băng” của nhà hàng quân C có vấn đề!”
“Được! Tôi lập tức đi xem thử!”
Lý Thiên Mặc mới vừa cúp điện thoại, Lôi Niểu Niểu liền từ torng nhà vệ sinh bò ra, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, còn hiện lên màu xanh... cô đau, cả người co rút lại thành một cục. Lý Thiên Mặc lo lắng, đau lòng đến muốn đập đồ.
Mau chóng mặc quần áo cho cô xong liền cõng cô lên chạy về phía thang lầu.
Đến bệnh viện, bác sĩ kiểm tra nói: “Viêm dạ dày cấp tính! Thoát nước! Mau chóng truyền nước biển!”
Y tá mau chóng truyền nước biển, lại bảo Lý Thiên Mặc cho cô uống nước muối.
Vừa truyền nước biển, cô còn muốn đi nhà vệ sinh.... Nhưng Lý Thiên Mặc không thể vào nhà vệ sinh nữ, chỉ có thể gọi điện thoại cho Lăng Vi và Lôi chân.
Lăng Vi đang dẫn người một nhà ở chung với nhân viên trong xưởng đâu, nhất thời không tới được. Lôi Chân còn chưa tỉnh ngủ, vừa nằm mơ vừa nghe Lý Thiên Mặc nói Lôi Niểu Niểu bị bệnh! Cô vội vàng nhảy dựng lên gấp gáp chạy tới: “Niểu Niểu, chị sao rồi? Đỡ hơn chút nào không?”
Lôi Niểu Niểu cảm thấy sắp ૮ɦếƭ rồi... đau đến nói chuyện cũng không nổi.
Lúc này, một người phụ nữ xinh đẹp tóc dài thanh thuần đi về phía Lý Thiên Mặc: “Thầy Lý!”
Người phụ nữ này là giáo viên của Yến đại, từ ngày Lý Thiên Mặc đến trường, vị giáo viên này vẫn luôn bày tỏ hảo cảm với Lý Thiên Mặc.
Mặc dù tuổi tác của vị giáo viên này lớn hơn Lý Thiên Mặc nhiều, nhưng, quả thật rất đẹp.
Mặc dù 28 tuổi, nhưng lối ăn mặc của cô giống như một nữ sinh thanh thuần.
Lúc Lý Thiên Mặc đi học, người phụ nữ này cũng là giáo viên mới, cũng là nữ thần trong lòng các bạn học nam.
Lý Thiên Mặc không có suy nghĩ gì với vị giáo viên này cả, có xinh đẹp hay không, trong mắt anh đều chỉ là mật mã...
Dù sao, bây giờ anh nhìn Lôi Niểu Niểu, chính là cảm thấy chỗ nào cũng đẹp, ánh mắt, mũi, miệng, đã hoàn toàn đẹp đến không diễn tả được.
Nhìn người khác, vẫn là không được.... nhất thời vẫn không thay đổi cái tật xấu này được.
Vị giáo viên kia vừa đi tới, Nhất thời Lôi Chân cảm thấy một mùi thúi của hồ ly tinh bay vào mặt...
Lôi Niểu Niểu rất bực mình cô! Vị giáo viên này, không có chuyện gì liền nhào tới phòng làm việc của Lý Thiên Mặc!
Để cho cô bắt gặp nhiều lần, căn bàn là Lý Thiên Mặc không nghĩ tới mặt kia, thái độ giống như đối với đồng nghiệp bình thưởng vậy, nhưng mà Lôi Niểu Niểu có thể cảm giác được nha! Vị giáo viên này mắt nhìn bạn trai cô lom lom, tuyệt đối là có lòng muốn phát triển thành tình yêu rất mãnh liệt!
Lý Thiên Mặc khách sáo gật đầu: “Niểu Niểu bị bệnh, tôi cùng cô ấy tới khám.”
“À...” Giáo viên cười, nhìn xẹt qua Niểu Niểu, sao cô lại không biết Lôi Niểu Niểu là bạn gái của Lý Thiên Mặc.... chuyện tấm thiệp hoa đào ồn ào đến toàn trường không ai không biết... cô chú ý Lý Thiên Mặc như vậy sao lại không biết!
Cô quét Lôi Niểu niểu, nhất thời cảm thấy ưu thế của mình rõ ràng là nhiều hơn.
Bàn về hình dáng, bàn về vóc người, cô cũng đều tốt hơn Lôi Niểu Niểu nhiều,hơn nữa, cô còn là giáo viên của trường cao đẳng như Yến đại! Người theo đuổi cô, rất nhiều....
Trước kia không cảm thấy Lý Thiên Mặc có cái gì, chỉ là một thằng nhóc chưa ráo máu đầu. Nhưng mà, từ sau khi anh trở lại trường học nhậm chức, lại xây dựng công ty của mình, Y Linh liền cảm thấy Lý Thiên Mặc vừa thành thục lại có mị lực.
Bây giờ dáng vẻ của Lôi Niểu Niểu cực kỳ thảm, sắc mặt trắng bệch, tóc ngắn rối bời.
Y Linh cố ý giơ ngón tay sơn màu đỏ lên cuốn cuốn lọn tóc, cô nhìn Lý Thiên Mặc, từ từ vẫy vẫy mái tóc dài.
Lý Thiên Mặc nhìn cô như nhìn mọt tổ mật mã vậy... cô vừa hất đầu, chính là biến mật mã Li thành Si.
Nhưng mà, Lôi Niểu Niểu không biết nha! Trong lòng không vui! Hừ ---- người ta đẹp hơn em, em không bằng người ta!
Y Linh thấy mặt Lôi Niểu Niểu càng xanh, cười đắc ý, hỏi cô: “Cô sao vậy nha?”
Lôi Niểu Niểu nói: “Không sao cả....”
Đột nhiên Lôi Chân nói: “Còn có thể sao được nha, giữa trưa hai người ở nhà vận động mệt nhọc cỡ nào nha?! Anh nhìn xem đã biến Niểu Niểu nhà em thành ra thế nào rồi kia!”
Cô vừa nói, vừa tặc lưỡi: “Lý Thiên Mặc, anh không biết tiết chế chút sao?”
Lý Thiên Mặc: “...”
Anh không phản bác, đột nhiên Y Linh quan sát trên dưới anh một lần, Lý Thiên Mặc gật đầu, ngồi ở bên cạnh Niểu Niểu. Anh cầm tay cô, vô cùng nghiêm túc xin lỗi: “Thật xin lỗi.... đều là do lỗi của anh. Anh không nên mang em đi khách sạn quân C.”
Đều là do mâm tôm kia.
Y Linh trợn to hai mắt, cái quái gì! Ai nói Lý Thiên Mặc là chính nhân quân tử? Lôi Niểu Niểu mới bao lớn nha? Đã dẫn người ta đi khách sạn?
Đột nhiên Lý Thiên Mặc hắt hơi.... anh cầm khăn giấy xoa xoa mũi, Lôi Niểu Niểu nói: “Nha.... lúc nãy anh tắm thật nhiều lần, đừng để bị lạnh! Đều tại em... anh cũng đừng bị cảm. bây giờ em không thể lo cho anh được.”
Lúc này, Y Linh và Lôi Chân cùng bị kinh động!
Lúc nãy Lôi Chân nói như vậy là vì muốn tức ૮ɦếƭ Y Linh, bây giờ.... cô không nghĩ tới, hai người họ...: “Ai nha má ơi! Niểu Niểu, chị được nha! Hiệu suất thật cao nha! Tốc độ cũng rất nhanh!”
Còn tắm nhiều lần? Mới một buổi trưa, hai người.... nhiều lần như vậy nha?
Trong đầu Lôi Chân tràn đầy những ý nghĩ đen tối, “gào khóc” kêu to nha ----
Sắc mặt y Linh thật không dễ coi. Theo cô suy nghĩ, hai người này phải rất trong sáng nha!
Nhưng mà, Lý Thiên Mặc cùng Lôi Niểu Niểu hoàn toàn không có nhận ra... Hai người bọn họ không thèm để ý người chung quanh mà trao đổi ánh mắt, Lý Thiên Mặc nói:“Không sao, sức khỏe anh rất tốt, không bị cảm được.”
Lôi Niểu Niểu đánh lên bả vai anh nói: “Dáng người quả thật không tệ, đáng khen ngợi!”
Nói xong, còn ủi ủi anh, Lý Thiên Mặc đưa tay ôm cô nói: “Buổi tối, hai chúng ta còn phải luyện tập tư thế đó. Không luyện sẽ không quen.” Động tác của bộ yoga kia thật rất khó.
“Ừ ừ.” Lôi Niểu Niểu mau chóng gật đầu, cô mới vừa học... không tập luyện có lẽ sẽ quên thật!
Lôi Chân cùng Y Linh bị sét đánh đến.... đỉnh đầu bốc lên khói xanh!
Buổi trưa dày vò nhiều lần như vậy, buổi tối còn làm.....
Lôi Chân nhìn Lôi Niểu Niểu như quái vật vậy.
Cô quen biết Lôi Niểu Niểu lâu như vậythật là cũng không nhìn ra.... Lôi Niểu Niểu lại.... cởi mở như vậy....
Lúc này, Lý Thiên Mặc còn nói: “Vẫn luôn mấy động tác kia cũng không được, chúng ta còn phải đổi vài tư thế.”
“Đúng đúng!” Lôi Niểu Niểu gật đầu thật nhanh: “Vẫn luôn tư thế cũng cũng mệt lắm.” Nhất là, động tác yoga đều phải mở rộng đến mức tận cùng, đối với những người mới học như bọn họ mà nói, quả thật là đòi mạng.
Y Linh và Lôi Chân bên cạnh trợn tròn mắt đến suýt chút nữa đã rơi ra ngoài. Mẹ của tôi ơi... hai người này, lại thảo luận chuyện này trước công chúng như vậy được sao?
Quá đáng sợ!
Đột nhiên Lôi Chân bắt vai Lôi Niểu Niểu lại: “Mẹ của tôi nha! Niểu Niểu, chị.... chị chị chị chị chị chị, em thật là xem thường chị!”
Lôi Niểu Niểu không biết bọn họ hiểu lầm rồi, cô tự hào nâng càm lên kiêu ngạo nói: “Chị lợi hại chưa! Em không biết, tối hôm qua Lý Thiên Mặc bị chị làm đến ૮ɦếƭ đi sống lại. Ha ha ha....”
Lôi Chân: “...” Em không biết, em thật không biết.... em không cách nào biết....
Lý Thiên Mặc suy nghĩ, quả thật.... tối hôm qua cô xoạc chân giúp anh.... suýt chút nữa đã bẽ gãy hay cái chân của anh.
Còn không phải là bị cô làm đến ૮ɦếƭ đi sống lại sao.... khớp xương của anh cũng vang lên “ca ca”
Lý Thiên Mặc nhỏ giọng nói bên tai Lôi Niểu Niểu: “Tối hôm nay nhẹ, cơ thể anh không được dèo lắm.”
Y Linh trợn trắng mắt: “...”
Cô đã không biết nên nói gì cho phải, mặc dù giọng của Lý Thiên Mặc rất nhỏ, nhưng mà, cô vẫn nghe dược nha!
Lỗ mũi Y Linh tức giận đến lệch sang một bên! Có ý gì nha? Nói những lời này ngay trước mặt cô.... cũng quá không biết xấu hổ rồi chứ?
Không có ý nghĩa! Y Linh giận đến xoay người rời đi.
Đột nhiên, sau lưng lại truyền đến giọng của Lôi Niểu Niểu.
Lôi Niểu Niểu nói: “Đừng khiêm nhường, mặc dù thân thể anh không được dẻo lắm, nhưng mà thể lực rất tốt nha! Em đã mệt mỏi đến không được nữa, nhưng anh còn có thể kiên trì! Em cũng phục anh rồi. Nhất là cái động tác V nằm đó.... em thấy anh làm thời gian lâu như vậy, cũng không thở gấp chút nào, mà em đã mệt mỏi không chịu được.”
Lý Thiên Mặc suy nghĩ, động tác nằm hình chữ V là như vầy, hai tay để trên sàn nhà trước mặt, nâng ௱ôЛƓ thật cao, hai chân xoạc rộng ra. Hai tay xê dịch về phía trước, đồng thời khống chế hơi thở của mình. Tư thế kéo dài từ 30 đến 60 giây.
Anh gật đầu, vô cùng thành thật, lại rất đàng hoàng nói: “Quả thật. Anh vẫn là rất thích động tác này, vô cùng giãn cơ thể, làm thật hăng hái.”
“Phốc ---” Y Linh trặc chân.... chiếc giày cao gót gãy, cô té “ùm” tư thế chó gặm cứt.
“Mẹ ơi, đau ૮ɦếƭ tôi rồi...” Y Linh té xuống đất với tư thế vô cùng khó coi. Đập mặt xuống đất.
“Cô Y Linh! Sao cô lại sơ ý như vậy nha!” Lôi Chân mau chóng chạy tời đỡ cô.
Y Linh nằm trên đất cũng muốn khóc!
Lôi Niểu Niểu còn truyền nước biển đâu, không nhúc nhích được. Cô ngồi trên ghế lắc đầu than thở: “Nhìn xem nhìn xem, nhất định bình thường cô Y Linh không rèn luyện nhiều, nên kém giữ thăng bằng nha! Lúc rãnh rồi, tôi với Thiên Mặc hẹn cô, ba chúng ta cùng nhau nha!”
“...”
“Phốc ---”
Y Linh muốn điên rồi! Ba P? Cái này cô thật là không làm được!
Lôi Chân vừa mới đỡ Y Linh dậy, nghe câu này của Lôi Niểu Niểu cô “phốc” cười phun: “Ai nha má của tôi ơi!” Cô cười đau bụng... muốn té đái luôn.
Cô vừa cười, chân mềm lập tức ngã xuống đất.
Y Linh mới vừa được cô kéo dậy, lại té trở về “Đông.” Lôi Chân vui đến không còn hình người nữa, nằm trên đất đập sàn.
Mọi người đang truyền nước biển cũng nhìn qua bên đây.
Lôi Chân thật muốn cười điên rồi! Y Linh bị chọc giận đến bối rối! Lý Thiên Mặc và Lôi Niểu Niểu trố mắt nhìn nhau....
Có mắc cười như vậy sao?
Trên mặt Lôi Niểu Niểu tràn đầy ngây thơ, cô nhìn Lý Thiên Mặc không hiểu hỏi: “Em nói sai cái gì?”
Trên mặt Lý Thiên Mặc càng ngây thơ hơn, anh nhìn ánh mắt Lôi Niểu Niểu dùng sức lắc đầu: “Không biết.... có thể là bọn họ dễ chọc cười đi.”
Vốn là Y Linh đến thăm bạn, lần này tốt lắm, mình cũng thành bệnh nhân rồi, cô trặc chân lần này còn nghiêm trọng hơn bạn cô bị cảm rất nhiều! Người ta bị cảm ba ngày là hết, chân này của cô phải nằm ít nhất một tháng nha!
Lôi Chân cùng Lý Thiên Mặc mang Y Linh đi khám bác sĩ.
Lôi Niểu Niểu ngồi vô nước biển, đột nhiên cô lại muốn đi vệ sinh.... nhưng bên cạnh không có ai cô phải tự mình xách bình nước biển theo...
Cô đang buồn rầu đâu, liền nhìn thấy Lăng Vi gấp gáp chạy vào, quá tốt!
Lôi Niểu Niểu ngoắc cô: “Chị dâu! em ở nơi này ---” Ha ha ha.... mùi trong nhà vệ sinh thật tuyệt vời, chị dâu.... lúc này tiện nghi chị rồi.
Lăng Vi cùng cô đi nhà vệ sinh một chuyến, chỉ chốc lát sau ba mẹ Lôi Niểu Niểu cũng chạy tới. Lý Vân Hào cũng đi cùng.
Những người khác không có tới, bởi vì phải xem chừng đứa bé giúp Lôi Đình. Hôm nay lại là trung thu, cả nhà đều rất bận rộn, phải làm thức ăn, chuẩn bị ngắm trăng gì đó.
Lôi Niểu Niểu truyền nước biển xong, rốt cuộc đỡ được chút xíu, không cần phải chạy nhà vệ sinh liên tục nữa. Lăng Vi đưa cô và Lý Thiên Mặc về nhà. Lý Vân Hào cũng lên xe theo.
Lôi Thiếu Tu thương lượng với Phương Di cũng đi theo.
Bọn họ còn chưa có ăn cơm chung với ba mẹ của Lý Thiên Mặc đâu.
Hai người vừa thương lượng, cũng quyết định đến nhà Lý Thiên Mặc, cùng nhau qua trung thu.
Lăng Vi đưa bọn họ về nhà, sau đó tự mình lái xe trở về xưởng. Sản xuất xe mới vẫn còn thuận lợi, cuối năm là có thể đưa ra thị trường rồi, lần này là có Diệp Đình toàn lực ủng hộ! Diệp Đình trợ giúp để cho con đường gầy dựng sự nghiệp của cô càng thuận lợi hơn gấp bội!
Lôi Niểu Niểu bi kịch, nhìn con cua lớn không dám ăn nha!
Bác sĩ nói bởi vì cô ăn tôm băng, lại uống nước lạnh, lại ăn kem ly.... bụng có tốt hơn nữa cũng không chịu nổi nha!
Người bạn ký giả kia của Lý Thiên Mặc thật đúng là đi khách sạn quân C, kết quả, tôm băng của người ta căn bản là không có vấn đề...
Nhưng mà, giám đốc của người ta vô cùng tốt... cố ý làm một tấm thẻ hội viên cho Lôi Niểu Niểu, xem như bồi thường.
Cho dù là ăn cái gì hư bụng, nhưng vẫn là có phần tôm băng của ông. Giám đốc đó còn cố ý gọi điện thoại cho Lôi Niểu Niểu hỏi thăm sức khỏe: “Lôi tiểu thư nha, phải chú ý thân thể thật tốt. Lần này cô đi bệnh viện, chúng tôi cũng có một phần trách nhiệm nhỏ. Tôi để cho ký giả Vương đưa cho ngài một tấm thẻ hội viên, chờ thân thể ngài khỏe lại tới ăn nha. Hải sản của khách sạn quân C chúng tôi đảm bảo tươi ngon, lần sau ngài tới tôi tự mình chọn lựa hải sản cho ngài.”
Lôi Niểu Niểu muốn khóc lớn một trận nha! Con cua lớn trước mặt còn ăn không nổi nha! Cái tên Lưu Kinh Lý này còn tới thêm loạn!
Há miệng ngậm miệng đều là hải sản! Đây là muốn cô “thèm ăn” ૮ɦếƭ hay sao nha!
Trên bàn cơm, cả nhà ăn thơm uống cay. Một bàn tiệc trung thu phong phú, Lôi Niểu Niểu..... bưng tô mì một mình.... ngay cả hành lá cắt nhỏ cũng không có!
Hốc mắt rưng rưng, ủy khuất hít mũi.... ai nha, đáng thương nha....
Lý Thiên Mặc đau lòng nha, anh cũng bưng một tô mì cùng cô. Hai người giống như nàng dâu nhỏ đáng thương vậy, Lý Thiên Mặc nhỏ giọng nói với Lôi Niểu Niểu: “Lúc em ăn mì, cứ tưởng tượng là mình đang ăn cua đi.”
Lôi Niểu Niểu muốn rớt nước mắt, cô hít mũi nói: “Em không tưởng tượng ra mùi vị đó...” Dạ dày cô sôi ùng ục ứa nước chua.... mùi này, cũng quá tuyệt vời nha....
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc