Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 314

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Lôi Niễu Niễu đang ăn sáng, cô không lên diễn đàn của trường, còn chưa biết có chuyện gì, đột nhiên nghe bạn học cùng lớp không ngừng bắt bí cô: “Niễu Niễu, xảy ra chuyện gì? Thâm tình ôm hôn cái gì, quá ngược tâm rồi! Cậu và thầy Lý bắt đầu từ khi nào?”
“Gì?” Lôi Niễu Niễu sợ ngây người! Thiếu chút nữa bị bánh bao làm nghẹn ૮ɦếƭ!
Lôi Chân cũng không lên diễn đàn, vội mở máy vi tính.
Hai người lên diễn đàn của trường, chỉ thấy một bài đăng thâm tình ôm hôn đứng đầu thu hút!
Lôi Chân mở video, thấy đầy cánh hoa đào đang rơi… nội dụng bên trong là… Lôi Niễu Niễu và Lý Thiên Mặc thâm tình đối mặt, Lôi Niễu Niễu cực kỳ chủ động, nhấc chân hôn lên môi Lý Thiên Mặc… chung quanh màn hình đều là các loại hoa tươi xinh đẹp.
Đây cũng quá lạng mạn rồi?
Lôi Niễu Niễu xem video này, lập tức kinh ngạc, có người chụp lén cô và Lý Thiên Mặc!
Lôi Niễu Niễu tức giận đến run lẩy bẩy! Lôi Chân lại giơ hai tay ôm ***, mắt lóe sáng: “Mẹ ơi… Quá lãng mạn rồi… Sao có thể đẹp vậy chứ… Mình muốn học lập trình với thầy Lý!”
Lôi Chân H**g phấn gào khóc: “Học kỳ này mình phải đăng ký tất cả lớp của thầy Lý!”
Lớp của Lý Thiên Mặc trong nháy mắt chen đầy sinh viên, phòng học ngồi không đủ, đúng hành lang, Hiệu trưởng không thể không đổi cho anh phòng học lớn hơn…
Lớp vốn huấn luyện 20 người… đột nhiên dắt lừa thuê sinh viên toàn trường tới.
Hiệu trưởng vui vẻ yên tâm nha… Môn học máy vi tính này náo nhiệt rồi! Trước kia cũng có không ít sinh viên khoa công nghệ thông tin, nhưng không nhiệt tình như vậy!
Các bạn học đều rất vui vẻ! Trước kia, trong một lớp 50 người thì có 49 người là ông lão…
Loại còn lại là thằng nhóc hoặc là dáng dấp thật có lỗi với người nhìn…
Bây giờ tốt lắm! Ha ha ha… Đủ dạng người đẹp tới nghe giảng nha.
Ha ha ha —— sinh viên khoa công nghệ thông tin bọn họ nhiệt huyết dâng trào!
Trước kia không muốn học lập trình, hiện tại sáu giờ đã bò dậy, chạy như điên đến phòng học chiếm chỗ ngồi…
Hiệu trưởng cho tâng thêm 30 vị trí, nói không chừng cuộc thi quốc gia lần này, đại học Yến có hy vọng dòm ngó ngôi báu hạng nhất!
Mấy ngày nay, chương trình học của Lôi Niễu Niễu cực kỳ nhiều, cô bận rộn đến lờ mờ, hai người cũng không có cơ hội dính nhau.
Lý Thiên Mặc buồn bực!
Anh suy nghĩ, quyết định… cho sinh viên làm thêm một bài kiểm tra! Không ép cô chủ động tới tìm anh, anh cũng không mang họ Lý, hừ hừ hừ ——
Lý Khắc Gia và Thái Tử Du nhất thời cảm giác được một luồn sát khí đập vào mặt…
Các bạn học không hẹn mà cùng rụt cổ, tại sao đột nhiên cảm thấy… ánh mắt này của thầy Lý rất có sát khí chứ? Còn có biểu tình này của thầy Lý có phải quá phúc hắc rồi không?
Lý Thiên Mặc gõ bàn, bảo mọi người tập trung.
Nội dung lần kiểm tra này là cho mỗi sinh viên tự lập trình, sau đó làm hoạt họa 3D với flash.
“…” Lôi Niễu Niễu trong nháy mắt bị sấm đánh trúng. Hoạt họa 3D… cô hoàn toàn không học ah!
Lý Thiên Mặc nhìn cô, nở nụ cười gió xuân ấm áp.
Lôi Niễu Niễu lập tức bỏ qua mấy chương trình học khác! Trong lòng kêu khổ… Tối nay đến nhà anh học bù… Flash cái gì, cô căn bản nghe không hiểu…
Lúc tan học, Lý Thiên Mặc không vội đi, vô cùng nhàn nhã ngồi ca hát trong phòng làm việc: “Anh chờ em vào mùa xuân, nhớ nhung theo gió hòa làm mưa. Đến khi hoa lại nổ, ở bên em. Trời đất chỉ có duy nhất chúng ta…”
“Cốc cốc cốc ——” Lôi Niễu Niễu tới gõ cửa, Lý Thiên Mặc làm bộ mình vẫn còn đang bận rộn.
Lôi Niễu Niễu nói: “Flash đó, em sẽ không làm…”
Lý Thiên Mặc “À” một tiếng, giả vờ làm khó: “Hôm nay anh không có thời gian...”
Lôi Niễu Niễu trợn mắt nhìn anh: “Không có thời gian thì bỏ đi, em hỏi Lý Khắc Gia, hình như cậu ấy học tốt!”
Lý Thiên Mặc: “…” Nhất thời muốn tát miệng rộng của mình, cho mày miệng hèn!
Anh bước nhanh kéo cô: “Chờ anh một phút!”
Lôi Niễu Niễu ôm vai, hừ một tiếng: “30 giây!” Hừ —— Tiểu dạng*, đừng ra vẻ với em, dễ bị thương!
(*) Bày tỏ thái độ khinh thường.
“Ok!” Lý Thiên Mặc nhanh chóng thu dọn… không lấy gì khác, chỉ lấy laptop.
Nếu vợ anh chạy theo người khác, anh tìm ai khóc đây…
Lôi Niễu Niễu học flash hoạt họa… quả thực có thể nói là siêu đần…
Hoàn toàn không hiểu rõ gì!
Lý Thiên Mặc hơi sốt ruột, hình như cứ dạy cô như vậy hơi tốn công.
Anh nhanh trí, gọi cho Lăng Vi: “Tiểu Vi à, có phải cậu mới vẽ một bộ truyện tranh phong cách mới của Trung Quốc không? Hay là cho mình mở rộng thành trò chơi được không?”
Lăng Vi liền nói: “Bản quyền này của mình rất hot, rất nhiều người muốn mua, sao? Cậu muốn?”
Lý Thiên Mặc nói: “Cậu có thể tin tưởng kỹ thuật của người khác sao? Hay là giao cho mình đi, mình làm thử cho cậu, với sự hiểu biết của mình về cậu, thêm kỹ thuật của mình nữa, nhất định có thể đạt tới hiệu quả cậu hài lòng nhất!”
“Ừ… Có đạo lý!” Quyển truyện tranh này cô dốc hết tâm huyết làm!
Phong cách tao nhã thanh lịch là đề tài cô luôn muốn sáng tác. Câu chuyện này cũng là chuyện tiên hiệp kỳ duyên cô rất thích.
Lôi Niễu Niễu đã đọc quyển truyện tranh này của Lăng Vi, cô cực kỳ thích phong cách và câu chuyện.
Câu chuyện chủ yếu nói về một cô nương học nghệ trên núi, các vị sư huynh, sư tỷ đều khi dễ nàng, thừa dịp nàng không chú ý, làm lộn xộn ghi chép về cách trị bệnh của cô. Cô nương này đang luyện tập châm cứu, luôn luyện tập sai vị trí…
Có một lần, sư phụ bảo nàng xuống núi hái thuốc, nửa đường gặp nam chính bị thương… Nam chính trước khi hôn mê thấy ký hiệu Dược Vương Cốc trước *** nàng! Nam chính yên tâm, hôn mê bất tỉnh.
Kết quả… Cô nương này châm loạn một hồi… Nam chính vốn trúng thuốc mê… tát nước là tỉnh…
Sau đó bị cô châm đến hối hận, ngay cả động cũng không động được!
Mắt thấy người đuổi giết hắn sắp đuổi kịp tới ——
Nam chính thầm oán hận trong lòng: “Không nghĩ tới… Ta đường đường là cái gì cái gì (thân phận lấp lánh kiêu ngạo nhất đại lục, loại hào quang chói mắt…) lại ૮ɦếƭ trong tay một hàng giả!
Cũng may cô nương này có lương tâm, nghe cách đó không xa có tiếng kêu giết, lập tức cõng hắn chạy đến bờ sông.
Nàng cởi đai lưng mình ra, cột ngang hông nam chính, sau đó… cho hắn chìm xuống sông… Nàng cột một đầu khác vào thân cây, lấy cỏ che lại.
Sau khi nhóm người kia bị nàng lừa đi, nàng vớt nam chính từ dưới nước lên…
Cả người nam chính ướt dầm dề, trên đầu còn có rong… hình tượng vốn cao lớn, anh vũ… trong nháy mắt…
Hơn nữa bị sặc… nàng châm vào huyệt dũng tuyền* của hắn!
(*) Dưới lòng bàn chân.
Vì sư huynh, sư tỷ sửa lại ghi chép của nàng, nàng không biết đó là tử huyệt…
Thần kỳ là… Nam chính thật sự bị cô “Châm sống”!
Sau đó, hai người liền… không đội trời chung! Nước lửa không dung!
Nhưng… nam chính bị nữ chính châm đã sắp không thể tự lo liệu cuộc sống, còn phải dựa vào nàng nấu thuốc cho hắn… Nam chính không thể không cùng cô đi tìm cái gì, gì mà Hộ tâm liên, còn có thảo dược lộn xộn gì.
Sau đó, nam chính vốn khôi phục gần tốt, nữ chính tìm được hộ tâm liên, làm thành viên thuốc, cho nam chính uống…
Mẹ nó, hối hận rồi… Thân trúng kịch độc! Mặt cũng thành màu xanh rồi!
Nữ chính oan uổng nha! Chuyện này cũng không nên trách cô nha! Thuốc không sai, nhưng thể chất của nam chính không giống người thường… Trong người anh có gì mà “Quỷ phệ hỏa”…
Vì giải dược, nam chính phụ trách bảo vệ nữ chính. Nữ chính có nam chính bảo vệ, nhiệm vụ vốn không làm được, trong nháy mắt dễ dàng giải quyết.
Sư huynh, sư tỷ nàng đang chờ cười nhạo nàng, không nghĩ tới… nàng lại hái thuốc lại hết!
Nữ chính không tìm ra giải dược được, liền dẫn nam chính tới Dược Vương Cốc nhờ sư phụ giúp đỡ.
Đúng lúc, Chú Kiếm Cốc của đại tông phái đến cầu hôn… nữ chính…
Truyện vẽ tới đây, còn chưa vẽ tiếp. Mỗi ngày Lôi Niễu Niễu đều chờ, chờ đến tâm nhộn nhạo khó chịu!
Vì nam chính tên Đông Phương Bạch, nữ chính tên Mộ Dung Sương, nên đặt tên quyển truyện này là “Bạch lộ vi sương”.
Cả truyện đều là phong cách ung dung, khôi hài. Động não các loại, làm người ta đập bàn kêu tuyệt!
Lôi Niễu Niễu luôn nói: “Lăng Vi vẽ quyển truyện này, não phình to, chỉ còn lại cổ.”
Mặc dù rất nhiều người bày tỏ nguyện ý mua bản quyền quyển truyện tranh này, nhưng Lăng Vi từ đầu đến cuối không hợp tác.
Vì Lăng Vi không hài lòng lắm với bản in thử của các công ty này đưa ra.
Diệp Đình cũng có công ty trò chơi, nhưng công ty trò chơi tốt nhất thuộc quyền Diệp Đình đang tập trung làm ‘Người xâm nhập’, bây giờ muốn bọn họ nhận ‘Bạch lộ vi sương’, ít nhất còn phải chờ hai năm mới có thể làm.
Lý Thiên Mặc gọi cuộc điện thoại này, Lăng Vi nhất thời H**g phấn!
Cô liền đồng ý: “Được, cậu làm một bản cho mình xem thử rồi nói sau.”
Cô rất có lòng tin với tài nghệ của Lý Thiên Mặc, hơn nữa, Lý Thiên Mặc làm việc vô cùng nghiêm túc, lại có thể hoàn toàn hiểu rõ ý tưởng cô muốn biểu đạt.
Lý Thiên Mặc nói muốn mở rộng trò chơi thì nhất định sẽ bỏ ra 100% tâm huyết và nỗ lực!
Lăng Vi chợt cực kỳ mong đợi Lý Thiên Mặc làm ra bản mẫu.
Lý Thiên Mặc mở phần mềm ra, kêu Lôi Niễu Niễu tạo mô hình, anh nói: “Cứ dựa theo hình tượng nhân vật trong đầu em, tạo nên dáng vẻ nữ chính trong lòng em.”
Lôi Niễu Niễu cực kỳ nghiêm túc tạo hình mấy con “yêu quái”…
Nữ yêu quái… Nếu anh không nhìn lầm, *** mấy yêu quái này chứa được hai thanh gươm! Đây là mô hình sao? Đây là kiếm trừ tà sao? Quá dọa người!
Lý Thiên Mặc: “…”
Trong nháy mắt muốn đập tường —— anh ôm ***, trong đầu nghĩ: Muôn ngàn lần không thể cho Lăng Vi nhìn thấy… Tiểu Vi sẽ cạo ૮ɦếƭ Lôi Niễu Niễu!
Lý Thiên Mặc sắp điên rồi… Cho tới bây giờ chưa từng nhìn thấy dáng vẻ khó coi như vậy…
Anh kiên nhẫn làm mẫu cho cô, anh tạo ra một mỹ nhân…
Thanh nhã thoát tục, da trắng như tuyết, y phục trắng mịt, phương hoa tuyệt thế…
Bên cạnh có một khối hình —— Mộ Dung Sương…
Lôi Niễu Niễu bật khóc: “Quá đẹp! Quá đẹp!”
Hình tượng này chính là hình tượng nữ thần Sương Sương trong lòng cô ——
Lôi Niễu Niễu liền hứng thú, lắc lắc cánh tay Lý Thiên Mặc, nũng nịu yếu ớt năn nỉ anh: “Làm tiếp nam chính đi…”
Ai u… Giọng nói nhỏ nhẹ mềm mại này khiến toàn thân Lý Thiên Mặc mềm nhũn, cô bé Lôi Niễu Niễu này xưa nay chưa từng dùng giọng điệu này nói chuyện…
Cô đây là hòa mình vào nhân vật?
Lý Thiên Mặc vừa định tạo nam chính, Lôi Niễu Niễu đột nhiên nói: “Em rất thích nam chính… Em muốn gả cho một người như vậy.”
Mặt Lý Thiên Mặc trong nháy mắt tối đen, sau đó… Tạo nam chính thành “Nam yêu quái”….
Lôi Niễu Niễu nổi giận! Lật bàn ——
Lý Thiên Mặc bị cô đẩy ngã, cô rút dây nịt anh ra, cưỡi trên hông anh, cầm dây nịt da uy hiếp anh: “Có làm thật tốt hay không?”
Lý Thiên Mặc đỏ mặt, ngoan ngoãn gật đầu: “Có…”
Nhưng trong đầu vẩn ***c, anh vô cùng muốn nói: “Phải làm thật tốt, chỉ là không thích em thích tư thế nào…”
Nhưng thấy mắt cô lộ ra tia hung tợn, anh không dám nói ra… Bởi vì dây nịt da đó… quất xuống… nhất định rất đau…
Lý Thiên Mặc đàng hoàng gật đầu: “Anh làm một người đẹp trai đệ nhất vô địch vũ trụ…”
“Được, mau dậy đi.” Lôi Niễu Niễu vươn tay kéo anh.
Lý Thiên Mặc ngồi trước máy vi tính, cực kỳ nghiêm túc tạo một nhân vật cổ đại phong dật tiêu sái.
Lôi Niễu Niễu cảm thấy thật thần kỳ, đều là tạo hình, cô tạo khó coi như vậy, anh lại có thể tạo nên nhân vật hoàn mỹ xinh đẹp, trông rất sống động.
Lôi Niễu Niễu nhìn nhân vật mặc bạch y, ánh mắt lóe lên hoa đào. Quá đẹp trai! Lý Thiên mặc quả thật lợi hại!
Anh làm mô hình nhân vật rất đặc sắc, không phải loại hình đẹp trai đơn thuần, mà là loại có chút xấu xa, còn mang theo chút thanh cao, nhất là môi nam chính, một khi nhếch lên, thật sự có thể ૮ɦếƭ người!
Lôi Niễu Niễu nhìn chằm chằm nhân vật, ánh mắt không dời ra, Đông Phương Bạch trong truyện tranh đúng là hơi xấu xa. Trong lòng cô lại bội phục Lý Thiên Mặc sát đất!
Nhưng Lý Thiên Mặc không vui, ánh mắt đó của cô là sao? Nhìn một nhân vật hoạt họa lại nhìn đến chảy nước miếng? Lúc cô nhìn anh còn chưa từng có biểu tình này đấy!
Hừ —— Lý Thiên Mặc tức giận! Anh đột nhiên muốn tát cái miệng rộng của mình, sao cảm thấy mình giống như sắp điên vậy… Lại ghen với một nhân vật 3D!
“A… Hình như em hiểu một chút rồi…” Lần này Lôi Niễu Niễu học cực kỳ nghiêm túc, chỉ chốc lát sau, nhân vật cô tạo nên cũng có mặt có dáng dấp rồi.
Mắt thấy sắp 10 giờ rưỡi, Lôi Niễu Niễu vẫn chưa học xong hết. Cô không tính về trường. E là tối nay cô phải thức làm suốt đêm, nếu không ngày mai chắc chắn phải nộp giấy trắng.
Lý Thiên Mặc tạo nhân vật xong, gửi cho Lăng Vi xem. Vốn cho là Lăng Vi đã ngủ, lại không nghĩ rằng cô lập tức trả lời: “Wow, không tệ nha —— Rất đẹp! Rất tuấn tú!”
Lăng Vi vô cùng hài lòng tạo hình hai nhân vật này!
Cô vừa dỗ hai tiểu bảo bảo ngủ, lúc này, đang xem TV cùng ba mẹ và ông nội.
Cô còn muốn nói ý tưởng cho Lý Thiên Mặc, liền gọi video.
Lý Thiên Mặc đặt điện thoại trên giá kê điện thoại, vừa tạo hình vừa nói chuyện phiếm với cô.
Lý Thiên Mặc trao đổi ý tưởng của mình với cô. Lăng Vi lập tức vỗ bàn: “Đúng đúng đúng! Chính là cái mình mong muốn! Đúng, đây cũng là ý tưởng của mình! Được, ngày mai cậu có thể làm cho mình một cảnh nhỏ không?”
Lý Thiên Mặc nói: “Cảnh nhỏ, phải ngày mốt.”
Lăng Vi cười nói: “Được được.” Cô chợt hỏi: “Không phải Niễu Niễu cũng học sao? Mình xem thử cái em ấy làm.”
Lý Thiên Mặc không nhịn được cười lên: “Cậu muốn xem thật sao? Mình sợ cậu ói…”
Lôi Niễu Niễu đi rửa mặt, không ở bên cạnh.
Lăng Vi xoa xoa tay: “Chắc chắn, mình xem thử. Sức nhẫn nại của mình cực mạnh. Bảo đảm không ói được.”
Lý Thiên Mặc gửi “Yêu quái” của Lôi Niễu Niễu làm cho Lăng Vi.
“Phốc ——” Lăng Vi phun máu…
Mẹ ơi, thiếu chút nữa phun cơm năm trước ra cả rồi.
“A…”
Lăng Vi nói: “Duệ Duệ lại tỉnh, hình như không ngủ yên, mình đi xem nó. Lát nữa lại nói chuyện với cậu.”
“Được, cậu đi đi.”
Bọn họ không tắt video, Lý Thiên Mặc tiếp tục tạo hình.
“A! Lý Thiên Mặc!” Lôi Niễu Niễu vừa đi rửa mặt ra đột nhiên rống giận: “Sao anh gửi yêu quái em làm cho chị dâu em xem?”
Trên màn hình điện thoại của Lý Thiên Mặc còn hiện hội thoại của anh và Lăng Vi, cái cuối cùng là yêu quái Lôi Niễu Niễu làm!
Lôi Niễu Niễu trong nháy mắt bùng nổ, lúc này quá mất mặt ——
Cô cắn răng nghiến lợi, đẩy ngã Lý Thiên Mặc: “Vừa trừng phạt anh, chưa trừng phạt đủ phải không?”
Cô lại cưỡi bên hông anh, đưa tay nắm dây nịt của anh.
Lý Thiên Mặc muốn ói máu, không nghĩ tới… Tối hôm nay, anh lại bị đẩy ngã hai lần!
Tại sao vừa rồi anh không cất dây nịt?
Lúc này hối hận cũng đã muộn! Anh muốn lật cô lại, nhưng sợ làm cô đau, chỉ có thể nằm bất động.
Lôi Niễu Niễu nham hiểm trừng hai mắt uy hiếp nah.
Càng bi kịch là… điện thoại Lý Thiên Mặc còn đang kết nối với Lăng Vi… vừa rồi hai người họ đều không tắt máy…
Đối diện, Diệp Khanh đột nhiên nghe trong điện thoại truyền tới tiếng rống giận, bà tò mò đi tới nhìn màn hình điện thoại Lăng Vi…
Điện thoại Lý Thiên Mặc đặt trên giá điện thoại, Diệp Khanh vừa vặn nhìn thấy sau ót Lôi Niễu Niễu, còn có cô đang cầm dây nịt da trong tay, Lôi Niễu Niễu đong đưa ở đó, không biết cô muốn làm gì.
Diệp Khanh cảm thấy rất có ý tứ, liền chồng cằm, tò mò nhìn.
Lôi Thiếu Dục thấy bà nhìn điện thoại Lăng Vi, không kiềm được đứng lên. Ông đi tới ngồi xuống bên cạnh bà, cũng nhìn vào điện thoại.
Lôi lão gia tử cũng tò mò, dường như vừa nghe được Niễu Niễu gào khóc, khong biết có phải cô bé bị người ta khi dễ không… Lôi lão gia tử cũng chạy tới xem.
Kết quả, chỉ thấy Lôi Niễu Niễu quơ một dây nịt da, cười gian trá: “Mau nhận sai cho em! Nếu chị dâu *** em, người đầu tiên em kéo vào chảo dầu cùng em chính là anh!”
Lôi lão gia tử liền hiểu, Niễu Niễu đang giỡn với Lý Thiên Mặc, chuẩn bị đi lại nghe Lôi Niễu Niễu nói: “Có nhận sai hay không? Còn chưa nhận sai, em sẽ lột đồ của anh!”
“Khụ ——” Lôi lão gia tử bị sặc, không nghĩ tới cháu gái ông mạnh bạo như vậy. Thật có ý kiến, không không nhìn nữa…
Lôi Thiếu Dục liền nhường chỗ cho Lôi lão gia tử, ông đưa tay kéo Diệp Khanh lên đùi mình.
Lôi lão gia từ ngồi xuống, nhìn hai người đùa giỡn.
Lý Thiên Mặc nằm, bọn họ không nhìn thấy mặt anh, nhưng có thể nghe thấy Lý Thiên Mặc nói chuyện, anh nói: “Cho dù em lột quần áo anh, anh cũng gửi rồi… Tiểu Vi xem xong cũng không tức giận…”
“Không được! Em tức giận!” Lôi Niễu Niễu hừ một tiếng.
Lý Thiên Mặc nói: “Vậy anh nói xin lỗi em, em đừng tức giận.”
Lôi Niễu Niễu hừ hừ: “Vậy còn tạm được, coi như tiểu tử anh thức thời!” Cô giơ tay vỗ mặt Lý Thiên Mặc.
Lý Thiên Mặc không nói gì… Đây là động tác gì? Nữ lưu manh trêu ghẹo đàn ông?
Cô cắn răng nghiến lợi, đôi mắt to xinh đẹp híp lại liếc anh.
Lý Thiên Mặc nhìn mắt cô, cảm thấy mắt cô vô cùng hoang dã, mê hoặc anh, ngay cả hô hấp cũng rối loạn.
Hoócmôn phái nam của Lý Thiên Mặc trong nháy mắt nổ tung, muốn lật ngược cô, nhưng sợ cô ***ng đất đau. Anh chỉ có thể nằm yên, mặc cô khi dễ.
Lôi Niễu Niễu như nàng dâu nhỏ, cầm dây nịt da của anh, lắc lư trước mắt anh: “Sau này anh đứng đắn cho em, cẩn thận bà đây cắt đứt chân chó của anh!”
Lý Thiên Mặc nhịn cười, nói: “Vâng vâng… Anh còn không đứng đắn, em liền cắt đứt chân chó thứ ba của anh.”
Lôi Niễu Niễu cau mày: “Ba cái chân?” Cô tính toán, hình như không đúng… Nhưng cô không nói, cảm giác uy hiếp anh như vậy là một chuyện rất có ý nghĩa.
Lúc này, Lăng Vi trở lại, cô thấy mọi người vây quanh điện thoại… lập tức ý thức được, hỏng bét! Vừa rồi cô và Lý Thiên Mặc gọi video, vẫn chưa tắt!
Lăng Vi chạy tới, chỉ thấy Lôi Niễu Niễu lắc lắc dây nịt da trong tay… Tựa như đè Lý Thiên Mặc dưới người.
Cô mở to hai mắt, trong đầu nghĩ: Đây là muốn chơi nhỏ giọt đèn cầy?
Mẹ ơi… Hai người có cần… kỹ thuật cao… như vậy không…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc