Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 268

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Bây giờ tin tức của internet vô cùng phát triển, không giống như lúc trước muốn lừa gạt chuyện gì còn tương đối dễ dàng. Thời đại bây giờ này, cậu muốn lừa gạt cái gì, có thể lừa gạt được sao?
Vương Tấn vô cùng dễ thương lượng “mời” Lâm Nhất Kiệt bọn họ đi, trong lòng ông hận nghĩ, mẹ nó..... xây xưởng lại, không có mấy triệu căn bản là không xong được! Hơn nữa, rất lãng phí thời gian nha ---- cho dù động tác của bọn họ có nhanh cỡ nào, vậy thì ít nhất cũng phải một hai tháng.
Mấy triệu, ông có thể lấy ra, nhưng mà, bây giờ thời gian chính là sinh mạng của Hào Duệ nha!
Vương Tấn sắp tức ૮ɦếƭ, Lăng Vi con tiểu tiện nhân này! Thật đúng là biết gây chuyện cho ông!
Lăng Vi ở trong xưởng vô cùng vui vẻ chỉ huy đoàn người lắp đặt dụng cụ, cô vừa xem phỏng vấn của Vương Tấn vừa hừ lạnh nói: “Cái lão già này.... luôn đào hố cho mình.... ha ha, nhiều cái hố như vậy, tôi xem ông đến khi nào mới lấp hết được.”
Lăng Vi thật không nghĩ tới.... Vương Tấn sẽ gọi điện thoại cho cô, vốn là, cô nhìn xem thấy số xa lạ sẽ không nhận, nhưng mà.... cái số này vẫn gọi vào mãi.
Lăng Vi suy nghĩ, cái người bị bệnh thần kinh này là ai? Đột nhiên một tin nhắn truyền tới: “Tao là ộng tổ của mày ---- Vương Tấn!”
Lửa giận trong lòng Lăng Vi cháy lên bừng bừng, lập tức trả lời một cậu: “Bà tổ của ông --- là tôi không rãnh!”
Mẹ nó! Có bệnh!
Đầu ông có bệnh sao? Ngu - ngốc!
Qua một lúc lâu, hơi thở của Vương Tấn bình thường lại, gửi một tin nhắn nữa cho cô: “Có chuyện thương lượng với mày! Mau nhận điện thoại.”
Lăng Vi trả lời ông một câu: “Không có một chữ mời sao? Gia giáo nhà ông kém như vậy à? Khó trách làm ăn không ra hình dáng gì, lễ phép cơ bản cũng không biết, đáng đời ông phá sản.”
Vương Tấn giận đến sắp đứng tim ----
Lăng Vi đáng ૮ɦếƭ này! Tại sao miệng lại tiện như vậy! Tại sao Vương gia bọn họ lại té ngã trong tay con nhóc này chứ?
Trong lòng Lăng Vi hừ lạnh, cho ông tức ૮ɦếƭ! Cô vì ngày này, đã chuẩn bị bao lâu, có ai biết?
Từ mười mấy tuổi cô đã khổ tâm nghiên cứu chế tạo động cơ, từ nửa năm trước đã bí mật thu mua cổ phần của Hào Duệ.
Tất cả những cố gắng của cô, chính là vì giây phút hôm nay, cho bọn họ một kích trí mạng!
Đột nhiên Lăng Vi rất nhớ Diệp Đình.... nếu như không có Diệp Đình, cô sẽ không thuận lợi làm mọi việc như vậy.
Gần đây anh vô cùng bận rộn, tâm tình cũng rất xấu, Lăng Vi nâng cổ tay lên nhìn thời gian, vừa vặn đến giờ ăn cơm, cô phải đi tìm anh cùng nhau ăn cơm.
Lăng Vi dặn dò mọi người tiếp tục làm việc, cô ngồi xe đi đến phòng làm việc của Diệp Đình.
Cô mới vừa ngồi lên xe, điện thoại của Vương Tấn reo lên, Lăng Vi nhận. giọng của Vương Tấn lạnh lùng cứng rắn nói: “Con tiện nhân không biết xấu hổ mày! Tốt nhất mày đừng quấy rối tao nữa! Mày có tin tao nóng nảy sẽ *** mày hay không!”
Lăng Vi cười nói: “Ông tới nha, cứ việc thử xem đi.”
Lăng Vi tốt bụng gửi mấy tấm hình cho Vương Tấn, đều là ký giả và máy quay phim bận rộn ở xưởng của cô.
Vương Tấn kỳ quái, con nhóc này thật là dùng hết vốn liếng nha! Lại mời nhiều ký giả theo dõi chụp hình như vậy?
Nó đây là muốn làm gì? Muốn cho mọi người nhìn thấy toàn bộ quá trình nó sản xuất xe hơi sao?
Đầu của Vương Tấn đột nhiên “ông”! Con Lăng Vi này.... bọn họ thật đúng là xem thường nó....
Khoản động cơ mới của xe cô đã được nhiều người truy phủng.
Bây giờ, cô lại biểu diễn toàn bộ quá trình xây lại Long Đằng ra. Bây giờ cơn sốt xe hơi vẫn còn rất nhiều! Lăng Vi vừa làm như vậy, giống như đang quay lại toàn bộ quá trình tạo ra cơn sốt xe hơi vậy.
Loại cảm giác tham dự, mong đợi này.... còn mạnh hơn làm quảng cáo mấy ngàn, mấy chục ngàn lần nha!
Lăng Vi nha Lăng Vi! Con nhóc này.... sao lại có đầu óc như vậy?
Vương Tấn lập tức liền lo lắng.
Lúc này, Lăng Vi gửi tin nhắn đến cho ông: “Hoan nghênh ông tới *** tôi, không muốn bị truyền thông phơi ra ngoài, tốt nhất ông nên làm bí mật nha.... ngày nào ông muốn ra tay, nhất định phải báo cho tôi biết trước, tôi sẽ cố gắng sắp xếp ít hộ vệ.”
Vương Tấn tức giận muốn ૮ɦếƭ.
Ông chịu đửng lửa giận nói chuyện chính với Lăng vi.
Ông gửi một tin nhắn: “Tao còn sót một đống đinh ốc trong kho hàng của xưởng, tao phái người đi lấy, nhưng mà tụi mày canh phòng không cho tao vào, mày mau trả đồ cho tao.”
Lăng Vi trả lời ông: “Tôi thiếu ông? Ngu như cức ---”
Cái gì? Vương Tấn giận muốn điên lên! Lời như vậy, Lăng Vi cũng có thể mắng ra được? Đây là một cô gái sao? Mặc dù, trong lòng ông cũng thường xuyên mắng cô, nhưng mà lời như vầy, ông cũng sẽ không viết ra.
Vương Tấn lập tức chụp hình tin nhắn này lại, để cho trợ thủ của ông gửi tấm hình này lên mạng: “Tôi cho những người chạy theo cơn sốt nhìn thử? Nữ thần của các người, rốt cuộc là loại người gì?”
Vương Tấn vừa gửi hình lên mạng, tin tức này lập tức nổ tung.
Có người trả lời bên dưới: “Ông chủ Vương, mau về nhà tắm đi ngủ.... kỹ thuật PTS kém như vậy..... tưởng chúng tôi đều mù sao?”
“Đúng vậy, nghĩ rằng chúng tôi ngu sao, không phải nữ thần Vi Vi của chúng tôi có thù oán với ông sao? Sao người ta lại gửi tin nhắn cho ông chứ?”
“Ông bị ngu à? Cho dù tin nhắn này thật sự là do nữ thần của chúng tôi gửi, cô ấy cũng tuyệt đối không có nói sai nha, ông chính là ngu như cức --- sao vậy, mình là ngu như cức, còn không để cho người ta nói?”
“Bên dưới nói quá hay ---”
“Còn không phải vậy sao, Hào Duệ phá sản như vậy, đều là bởi vì ông chú ngu như cức, hại anh tôi mua một chiếc Hào Mại, bây giờ để ở nhà làm sắt vụn rồi!”
“Vị anh em trên lầu, không phải số tiền mua Hào Mại kia đã thu về được rồi sao? Tại sao còn nói?”
“Đúng vậy, vốn là Hào Duệ nói mua xe về, nhưng mà sau đó, không phải Vương thị muốn phá sản sao, bọn họ không cầm ra tiền, có một bộ phận xe là mua về bằng giá. Nhưng mà còn có một phần nhỏ là chưa giải quyết.”
“... Xui xẻo như vậy, yên lặng đau lòng anh bạn ba giây....”
“Yên lặng đau lòng anh bạn ba giây....”
Vương Tấn tức giận nha! Vốn là muốn nói xấu Lăng Vi, tại sao cuối cùng lại kéo thù hận dến chỗ của ông?
Lăng Vi cũng nhìn thấy tấm hình này, cô cười nhẹ, trả lời dưới đáy tin tức này: “Tin nhắn là tôi nhắn! Không có cách nào, tôi chính là thích nói thật như vậy. Đối mặt với ngu như cức, tôi không nói thật, là quá xin lỗi lương tâm của mình rồi. Xin mọi người thứ lỗi nha.”
Sau đó, lại trả lời: “Muốn tài liệu đúng không? Đồng rác khu X, tự mình đi tìm đi.”
“A a, loại rác rưởi như ông, chỉ xứng đi tìm trong đống rác. Ông từ từ tìm đi.”
Vương Tấn giận đến đau tim.
Một đám bạn bên dưới nổ tung “Kinh hiện nữ thần Vi Vi ---”
“Ngao --- Nữ thần tự thừa nhận mình mắng chửi người? Má ơi.... dũng cảm như vậy, tự tin như vậy, hù dọa tôi rồi.”
Bên dưới lại có người cười nhạo nói: “Quả nhiên có can đảm.... nữ thần Vi Vi, quả nhiên không phải người bình thường...”
“Chỉ có một mình tôi cảm thấy nữ thần Vi Vi..... rất đáng yêu sao?”
“... Trên lầu, cậu phải tin tưởng, cậu không phải chiến đấu một mình....”
Lăng Vi cười lên, tắt điện thoại di động. Những người bạn trên mạng này thật là rất bao dung.... đây là thích cô cỡ nào nha? Ngay cả cô mắng chửi người, bọn họ đều cảm thấy đáng yêu?
Vương Tấn giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Lập tức mời luật sư tới, ông muốn cáo Lăng Vi công kích tinh thần, đây là hạ nhục người khác!
Luật sư nhìn tấm hình này, tận tình hỏi ông: “Bà chắc chắn.... muốn ồn ào vậy sao? Bà cảm thấy Hào Duệ còn chịu được dày vò như vậy sao?”
Vương Tấn giận đến xanh mặt, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.
Ông thật phái người đi đống rác khu X tìm đinh ốc. Kết quả.... thật đúng là tìm được.
Mười lăm rương lớn, còn dính đầy phân chó....
Vương Tấn thật muốn cắn răng, muốn nói không cần! Nhưng mà, đặc biệt, ông rất thiếu tiền!
Lập tức để cho người dời trở lại.
Tin tức đêm đó.... Lâm Nhất Kiệt liền tung chuyện này ra, bộ phận xe hơi của Hào Duệ, lại là nhặt từ đống rác ra....
Lăng Vi dựa vào trong *** Diệp Đình, cười to.
“Ha ha ha ---”
Vương Tấn nha Vương Tấn, ông là do Tôn Ngộ Không phái tới chọc cười tôi sao? KHó trách hơn mấy chục tuổi, Vương Vinh Diệu còn không giao quyền cho ông.
Một tên ngu ngốc, não tàn như vậy...... cũng khó trách Vương Vinh Diệu không tin ông được.
Lăng Vi ủi ủi trong *** Diệp Đình: “Chồng, cám ơn anh nha.... chiêu “kéo giá cổ phiếu xuống” đó của anh thật là xinh đẹp, em đã học được.”
Diệp Đình nói: “Từ từ học, chồng em còn rất nhiều cheiu6 thức chưa sử dụng đâu.”
Lăng Vi cố ý xuyên tạc lời nói của anh, cô cắn môi, nắm càm anh nói: “Phải không? Một buổi tối anh dày vò nhiều lần như vậy, còn có chiêu thcu71 chưa sử dụng sao?”
“...” Đột nhiên Diệp Đình cảm thấy, cô gái này nha, một khi trêu chọc, liền có khuynh hướng muốn vượt qua anh rồi nha....
Diệp Đình cắn môi cô nói: “Anh thử cái miệng này của em, sao đột nhiên lại lợi hại như vậy? Là do anh quá lâu không có hôn sao?”
Lăng Vi cười xoa mặt anh: “Tối ngày hôm qua anh không hôn sao? Anh hôn suốt hai giờ, cắn môi em đến nứt ra, anh nhìn xem ----” Cô chu môi ra.
Diệp Đình giơ tay lên lật môi cô xem, đột nhiên cười xấu xa: “Hay là, chúng ta đổi chỗ khác hôn.”
Vừa nói, vừa cởi nút áo của cô.
Lăng Vi trừng mắt nhìn anh: “Lưu manh!”
Diệp Đình cúi đầu hôn cô: “Anh lưu manh như vậy, em còn thích anh, nói rõ em càng lưu manh hơn.”
Lăng Vi nhíu mày nhìn anh: “Vậy để cho anh nhìn xem thử, cái gì gọi là càng lưu manh.”
Cô cười còn xấu xa hơn anh, hai ba giây đã cởi dây nịt, kéo quần của anh ra. Diệp Đình hít một hơi, tiếp theo, chỉ thấy cô cầm dây nịt da của anh đánh lên bàn hai cái: “Lưu manh tới! Còn không mau chổng ௱ô** lên, quỳ đó cho em!”
Diệp Đình: “...”
“Ha ha ha ---” Lăng Vi cười to.
“Vợ, không thể chơi như vậy...”
“Ồ ---- anh còn muốn chơi trói, chơi nhỏ nến!” Lăng Vi vội vàng gọi điện thoại cho Kiệt Sâm: “Ông chủ các người muốn chơi nhỏ nến, mau chóng mua dây trói, lại mua cây nến nữa.”
“...” Kiệt Sâm muốn điên, anh có thể giả vờ như không nghe thấy sao? “A? Cái điện thoại này xảy ra chuyện gì rồi? Sao lại không có tiếng?”
“Quang quang quang ---” Kiệt Sâm lấy điện thoại đập vào tường “Bịch bịch.”
Lăng Vi cười sắp điên rồi, Diệp Đình nắm bàn tay nhỏ bé của cô đặt lên người mình, anh nói bên tai cô vững chắc: “Đừng làm rộn, anh cũng nhớ em.”
Lăng Vi cười, ôn nhu hôn môi anh: “Em cũng nhớ anh....”
...
Lăng Vi bên này bận rộn chân không chạm đất, tâm tình của Diệp Đình đã tốt hơn nhiều, bắt đầu chuẩn bị lấy lại những gì anh đã mất!
Lăng Vi ra nhiệm vụ cho ông nội Diệp Lương Sơn, cô gửi những tấm hình kia cho ông nội, để cho ông có thời gian thì trò chuyện với mẹ, xem bà có còn nhớ người trong hình hay không.
Loại “Xe thay đi bộ cho người già” lập tức phải ra thị trường, cô tính, sau khi xe này đưa ra thị trường, liền ở lại căn cứ với mẹ cùng Diệp Đình mấy ngày.
Quảng cáo của “Xe thay đi bộ cho người già” vẫn là mời Ninh Hạ tới quay.
Vốn ý của Lưu Dương là, dùng một đoạn thâm tình đối mặt của Lăng Vi và Diệp Đình trong buổi tiệc kia.
Bởi vì, đoạn video kia, thật rất phù hợp chủ đề, mặc dù là “Xe thay đi bộ cho người già”, nhưng mà, phụ nữ có thai cũng có thể mua nha!
Hệ số an toàn cao như vậy, vừa vững vàng, lại thoải mái.... tại sao phải giới hạn với người lớn tuổi chứ?
Lăng Vi suy nghĩ, cảm thấy thật là có đạo lý....
Không nghĩ tới Lưu Dương còn rất có ý tưởng, nhưng mà.... thân phận của Diệp Đình là gì, làm sao anh sẽ đồng ý ghi hình quảng cáo chứ.
Lưu Dương đến tìm Lăng Vi nói chuyện rất nhiều lần. Lưu dương người này làm việc vô cùng để tâm, anh làm cái hình ảnh đó vô cùng xinh đẹp...
Hoa đào bay tán loạn, đỏ bừng đầy trời....
Hai người chắp tay, thâm tình nhìn nhau.... giống như chỉ cần nhìn đối phương như vậy đến sông cạn đá mòn....
Hình ảnh đẹp dne961 say lòng người...
Lăng Vi vẫn lắc đầu: “Đoạn video này, tôi để lại, cám ơn cậu....” Nhưng mà, là quay quảng cáo, sợ rằng Diệp Đình sẽ không đồng ý, anh là người khiêm tốn như vậy, vì cô cũng đã liên tục phô trương rất nhiều lần.
Cô biết, chỉ cần cô mở miệng, Diệp Đình tuyệt đối sẽ không phản đối. Nhưng mà, làm khó anh như vậy, cô cũng không muốn.
Lăng Vi từ chối Lưu Dương.
Nhưng mà...ai biết, bên Ninh Hạ đang quay quảng cáo đâu, Diệp Đình đã đồng ý thỉnh cầu của Lưu Dương...
Diệp Đình nhìn hình ảnh quảng cáo, cười nói: “Quay thật không tệ. Chúng ta có thể tiến hành song song. Hai quảng cáo có thể cùng nhau phát ra. Không giới hạn, mới có đột phá. Một xí nghiệp phát triển, phải có sáng tạo mới, dám thử nghiệm.”
Ninh Hạ quay quảng cáo như vậy, là vì mua một chiếc “Xe thay đi bộ cho người già” cho ông nội. hình ảnh rất trong lành, rất ấm áp. Lăng Vi cũng rất thích.
Diệp đình nói: “Chiếc xe này, vốn là làm cho người lớn tuổi, không cần suy nghĩ nhiều như vậy. Nếu như, có thể cho phụ nữ có thai mang đi thuận lợi cũng là tốt. Chờ xe này đưa ra thị trường, anh cũng mua một chiếc cho em, đỡ cho em đi tới đi lui trong xưởng, mệt ૮ɦếƭ.”
Lăng Vi chôn mặt vào ***, cười ủi ủi anh... “Em còn chưa có tàn phế như vậy, được không?”
Diệp Đình lại nói: “Lời này của em còn quá sớm.... rất nhanh em sẽ biết, em hư cỡ nào.”
Lăng Vi suy nghĩ, đúng vậy.... cô mang thai là sinh đôi, mắt thấy sắp đến tháng sáu, hai tiểu bảo bảo cũng đã bảy tháng. Bụng của cô vốn là to hơn người khác, xe này.... không đúng nha, thật là cần dùng tới.
Hơn nữa, xe này còn có cổ phần của ông nội Lâm Nhất Kiệt, còn có giáo sư Dương bọn họ. Cô cũng muốn để cho bọn họ kiếm được nhiều.
Lăng Vi và Diệp Đình vừa thương lượng xong liền gọi điện thoại cho Lưu Dương. Lăng Vi nói: “Quảng cáo kia, cậu muốn dùng thì dùng đi. Hai quảng cáo cùng nhau dùng, đối mặt với bất đồng người, có lẽ hiệu quả sẽ tốt hơn.”
Ngày “Xe thay đi bộ cho người già” vừa đưa ra thị trường đó, Lăng Vi, Diệp Đình, Ninh Hạ cùng Kiệt Mễ đi cắt băng.
Kiệt Mễ.... ha ha.... Lăng Vi vừa nghĩ đến Kiệt Mễ liền mắc cười, có phải quá không phúc hậu hay không....
Kiệt Mễ chính là cái người thầy tóc vàng mắt xanh phong tao dạy Lăng Vi học, vẽ bức tranh Cô Lang kia.
Lần trước Diệp Đình mở buổi triển lãm trnah ở nhà, Lăng Vi còn nói: “Kiệt Mễ, vì cảm ơn anh, tôi quyết định tặng cho anh một chiếc xe tôi thiết kế.”
Lúc ấy, Lăng Vi đã nghĩ ra, “Xe thay đi bộ cho người già” cũng là xe cô thiết kế.
Kiệt Mễ còn vô cùng vui mừng nói: “Vậy tôi nhất định sẽ mang cô gái mình thích chạy xe đó trên đường lớn. ----”
Lúc cắt băng, Lăng Vi tặng cho Kiệt Mễ một chiếc “Xe - thay - đi - bộ - cho - người - già” màu đen vô cùng mạnh mẹ tại chỗ!
Kiệt Mễ:“...”
Kiệt Mễ bày tỏ, Lăng Vi! Cái hố này của cô, đào thật đúng lớn!
Mình đã bao lớn rồi, tại sao lại tin tưởng cô ấy sẽ tặng mình một chiếc xe đàng hoàng chứ?
Kiệt Mễ vỗ trán thật mạnh, tôi lớn như vậy, thật có thể nhét vừa cái hố này sao?
Ô ô ô.... người xấu.....
Kiệt Mễ đau tim nha - Anh mời Ninh Hạ, cùng anh thử xe. Ninh Hạ rộng rãi đồng ý.
Kiệt Mễ thật là thích Ninh Hạ, xem dáng vẻ là muốn theo đuổi.
Lăng Vi vội vàng nói cho Ninh Hạ:“Hạ Hạ nha.... cô thật muốn ngồi xe của anh ta sao? Lúc đầu anh ta này đã từng nói, phải dẫn cô gái mình thích lên xe hóng gió, cô suy nghĩ kỹ chưa.”
“A?” Ninh Hạ lập tức nhảy dựng, thật giống như ăn trúng *** vậy.
Cô là người của anh Quân.... cô mới không cần Kiệt Mễ gì đâu, cô chỉ thích Giang Quân!
Kiệt Mễ hung tợn trợn mắt nhìn Lăng Vi, anh xoa xoa trái tim mình, tỏ vẻ bị thương rất nặng....
Ô ô, ngườ xấu, Lăng Vi! Cô đưa tôi một chiếc “Xe thay đi bộ cho người già”, tôi đã không so đo với cô, cô còn ngăn cản tôi tán gái!
Lăng Vi nhún vai, bày tỏ... tôi là người.... chỉ biết nói thật.
Kiệt Mễ đau lòng cực kỳ. Lăng Vi len lén hỏi Ninh Hạ: “Em và anh Quân phát triển thế nào?”
Ninh Hạ nói: “Rất tốt nha, mỗi ngày em đều nấu cơm cho anh ấy ăn.”
Lăng Vi hỏi cô: “ Là "nấu" như thế nào nha? Là gạo sống nấu thành cơm, như vậy..... hay thật sự dùng nồi cơm điện nấu nha?”
“Phốc ---” Ninh Hạ phun, chị Vi! Cái vấn đề này của chị thật là quá lưu manh rồi chứ? Như vậy thật sự tốt sao?
Mặt Ninh Hạ đỏ bừng, nhìn ---- Lăng Vi liền biết, nhất định là không có tiến triển thực chất gì rồi....
Tính cách kia của Giang Quân tương đối chậm rãi.... nếu không có chuyện gì “K**h th**h” anh, hẳn là anh ấy vẫn sẽ luôn không nhanh không chậm như vậy.
Lăng Vi cũng tức giận! Giang Quân quen biết với cô nhiều năm như vậy, giữa bọn họ cũng là từng có hảo cảm. Nhưng mà, nhiều năm như vậy Giang Quân cũng chưa từng nói nha!
Anh là biết nhịn cỡ nào nha!
Không được không được! Lăng Vi lập tức lắc đầu, tiếp tục như vậy,,,, sớm muộn gì Ninh Hạ cũng sẽ cảm thấy Giang quân không có yêu, không quan tâm cô nhiều như vậy.
Nhưng, thật ra thì không phải vậy, anh Quân vì Ninh Hạ còn học cách ăn mặc đâu, hẳn là anh rất quan tâm cái nhìn của Ninh Hạ với mình, Nhất định anh rất thích Ninh Hạ. mới có thể mặt dầy, bảo cô mua giúp anh mấy bộ quần áo.
Lăng Vi nghĩ tới đây, đột nhiên cười thông minh, nếu Ninh Hạ có nhiều người theo đuổi, xem anh Quân có gấp hay không nha!
Lăng Vi vội vàng cầm điện thoại chụp một tấm hình của Kiệt Mễ.
Cô gửi cho Giang Quân: “Anh! Anh nhìn xem, vợ anh cũng đã sắp bị người ta dụ dỗ chạy mất rồi! Anh còn không mau tới! Nhìn thấy con chó sói đó sao? Lúc anh ta nhìn chị dâu nhỏ của em, ánh mắt đều biến thành màu xanh!”
...
Kiệt Mễ phiền lòng, ánh mắt của người ta, vốn đã là màu xanh, có được không nha?
Chưa tới mười phút, Giang Quân liền đi tới hiện trường cắt băng.
Giang Quân mặc đồng phục cảnh sát, cả người chính khí hiên ngang đứng cạnh Ninh Hạ, nháy mắt Kiệt Mễ lại bị thương.... Lăng Vi! Tôi hận cô! Hừ --- nếu cô không tìm một cô gái tốt khác cho tôi, tôi đi tới trước cửa nhà cô treo cổ ----”
Sau khi Giang Quân đón Ninh Hạ đi, đột nhiên Giang Quân liền trở nên vô cùng chủ động. Không có việc gì liền ôm ôm, hôn hôn.... mặc dù chưa tới một bước cuối cùng kia, nhưng mà đối với loại tính cách này của Giang Quân mà nói, tiến triển này cũng xem như thần tốc!
Để cho mọi người vui mừng đó là....
Hai quảng cáo kia vô cùng được hoan nghênh.
Để cho người sản xuất bất ngờ là, loại xe này không chỉ người lớn tuổi thích, rất nhiều phụ nữ có thai cũng thích. Các cô đi siêu thị, mua thức ăn, mua đồ dùng hàng ngày, lúc này sẽ dễ dàng hơn, dưới đáy đệm xe này còn có thể để rất nhiều thứ. Vô cùng thực dụng, những người phụ nữ mang thai lớn tháng, như là bảy, tám tháng là thích nhất.
Lăng Vi và Diệp Đình vừa hết bận, lập tức đi căn cứ tìm Diệp Khanh.
Diệp Khanh thật không hỗ là chuyên gia tế bào sinh vật học! Có bà gia nhập, nháy mắt Quân Dương và Hàn Yến cảm giác, giống như mở phần mềm hack vậy,... tiến triển kia, quả thật là tốc dộ siêu âm ---
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc