Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 24

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Lăng Vi cảm nhận được nhiệt độ nóng hổi từ Diệp Đình truyền tới, vẻ mặt anh lãnh đạm phảng phất vô cùng bình tĩnh nhưng cổ họng lăn lộn và thân thể khô nóng hoàn toàn bán đứng anh.
“Chúng ta đi chứ?” Lăng Vi đứng lên nhưng Diệp Đình ngồi đó nên phải đi qua người anh mới có thể ra ngoài.
Hô hấp của Diệp Đình vững vàng, một lúc sau mới nói: “Không gấp, chờ lát nữa bọn họ sẽ đi.”
Quả nhiên đôi tình nhân kia đi rồi.
Lăng Vi nhìn bọn họ lại nghe Diệp Đình nói: “Bọn họ nhịn không được đương nhiên sẽ tìm chỗ để phát tiết.”
“phụt” pv phun nước: “Trực tiếp vào khách sạn là được rồi, vào rạp chiếu phim vô ích làm gì?”
Diệp Đình liếc trắng mắt: “Rạp chiếu phim mới có không khí, trực tiếp đi khách sạn không có tiền diễn làm sao lên dốc?”
Lăng Vi đỏ mặt, anh nói quá lộ liễu rồi.
Cô muốn chạy.
“Chúng ta đi thôi.”
Diệp Đình không phản đối, đứng lên, nắm tay cô đi ra ngoài. Bởi vì phòng chiếu phim rất tối, Lăng Vi đi thất tha thất thểu. May có anh nắm tay nếu không đi giày cao gót như vậy có lẽ đã ngã hình chữ X rồi.
Hai người từ trong rạp chiếu phim đi ra, Diệp Đình nhìn xung quanh, xác định mục tiêu liền kéo cô rời đi.
“Đi đâu vậy?”
Anh không trả lời, Lăng Vi gạt tay anh ra nhưng anh đi rất nhanh, bàn tay gạt không ra, cô không thể không chạy chậm theo anh.
Diệp Đình kéo cô tới một cửa hàng kem đắt đỏ muốn mua moojtits bánh và kem.Hai người ngồi ở hàng ghế dây đằng, Lăng Vi ăn kem, lắc chân vui vẻ.
Cửa hàng kem này thật đẹp, Diệp Đình vừa uống nước mát để làm giảm đi sự khô nóng.
Nhìn cô ăn vui vẻ như vây, Diệp Đình cảm thấy chủ ý của Lôi Đình không tệ liền nhắn tin hỏi: “Ăn kem ly xong còn chưa tối thì không thể nào đi tản bộ, sau đó phải làm sao?”
Lôi Đình nhận được tin nhắn cả kinh.
“Woa... anh....”
Lôi Tuấn đang làm việc nhìn vẻ mặt Lôi Đình hưng phấn vọt tới đưa di động chọc chọc trước mặt anh ta.
Lôi Tuấn dí trán cô: “Em là xác ૮ɦếƭ vùng dậy sao? Làm anh sợ nhảy dựng.”
Lôi Đình đánh tay anh ta chỉ vào màn hình di động: “Nhanh xem, Đình ca và Lăng Vi đang hẹn hò đấy.”
“Sao cơ? Thật sao?” Lôi Tuấn nhấc ௱ôЛƓ đứng lên, dán mặt lại gần màn hình: “Haha... cây vạn tuế nở hoa. Đã lâu Đình ca không có bạn gái, nhanh, nhanh bảo bọn họ gạo nấu thành cơm.”
“Sau đó làm gì đây?” Lôi Đình nghiêm túc hỏi.
Hai mắt Lôi Tuấn híp lại, trong đầu lóe lên ánh sáng.
Anh ta nhún vai cười âm hiểm: “Để hai người bọn họ đi ngâm suối nước nóng.”
Nói xong còn nhướn mày với Lôi Đình.
Lôi Đình há hốc miệng lập tức trong đầu hiện lên hình ảnh xuân cung đồ.
“Ha ha ha ha ha —— Anh! Anh thật xấu! Dùng sắc dụ sao?” Lôi Đình cười ha ha: “Bộp” một chưởng chụp ở trên bàn: “Được! Liền như vậy làm!”
Lôi Đình nắm di động “Bùm bùm” đánh chữ.
Lôi Đình nhắn tin cho Diệp Đình mà không gọi điện thoại.
Bởi vì hôm nay Đình ca đẩy hết công việc cự tiếp gặp gỡ mọi người.
Cho nên di dộng biết thành cự tuyệt bất cứ cuộc gọi nào, chỉ không cấm nhắn tin cho tổ mười người.
Lôi Đình nhắn tin xong lại hỏi Lôi Tuấn: “Anh, vậy sao đó thế nào, sau đó định làm gì đây?”
Lôi Tuấn đánh một cái bộp vào trán cô ấy: “em có bị ngốc không vậy, thế mà còn phải hỏi sao? Ngâm suối nước nóng hai người nhiệt huyết sôi trao, em nói sau đó sẽ làm ‘cái gì’ đây?”
Lôi Đình nhếch môi kinh ngạc: “À.. đã biết.”
Lôi Tuấn lắc đầu thở dài, trong lòng thầm nghĩ: Đã lớn như vậy rồi còn không hiểu chuyện, phải nhanh tim đàn ông yêu đương với nó, kết hôn rồi sinh con…
Lôi Đình lại nghĩ: “Trong đầu anh mình đều là t*ng trùng, rõ ràng chưa có bạn gái mà cái gì cũng biết. Không biết phải xem nhiều tác phẩm đảo quốc không.. phải nhanh tìm bạn gái cho anh ấy mới được.
Lôi Đình nhắn tin cho Diệp Đình: “Đình ca, sau đó có thể đi suối nước nóng.”
Diệp Đình nhìn tin nhắn, sắc mặt không nhịn được tối sầm, anh ấn bàn phím nhắn lại.
“Tít, tít…” Lôi Đình nhanh chóng mở tin nhắn ra liền thấy bên trong hiện lên năm chữ…
“Bây giờ là mùa hè…”Hiện tại đang là mùa hè… á… đầu bị kẹp cửa mới đi ngâm suối nước nóng.
Lôi Đình nhìn ra được Diệp Đình sắp bùng nổ liền giơ di động, chu môi, hét lên với Lôi Tuấn: “Hiện tại là mùa hè.”
Lôi Tuấn cứng lại, quên mất.
“Vậy thì đi bơi.” Anh ta Pu'ng tay, không nghĩ tới mình thông minh như thế. Hiện tại anh ta rất có tiềm chất tán gái.
Lôi Đình nghĩ nghĩ thấy đáng tin cho nên nhanh chóng nhắn qua: “Vậy thì đi bơi.”
Sau đó Diệp Đình không nhắn lại nữa, có lẽ là chọn đề nghị này.
Lăng Vi ăn kem xong, tâm tình dường như rất tót. Hai mắt cô lấp lánh, cười vui vẻ ngồi trên ghế.
Diệp Đình thanh toán xong lại kéo cô ra ngoài.
Gần đó có một câu lạc bộ nước, chừng 500m, rất gần.
Lúc này Lăng Vi không hỏi anh đi đâu, anh cố ý ra ngoài một ngày mang cô đi chơi.
Chỉ là trong lòng có chút kì quái, một ngày của anh bận rộn như thế, thế mà lại nguyện ý phí thời gian cùng một cô gái không quen biết đi dạo phố, xem phim, ăn kem…
Anh báo ân là báo như vậy hả?Nghĩ thế, trong đầu Lăng Vi xuất hiện suy nghĩ, hình như đó là chuyện các đôi yêu nhau làm không phải sao?
Chẳng lẽ… giống như anh nói, anh đang… theo đuổi cô?
Trong lòng nghĩ vậy, cô bật thốt lên, không nghĩ tới Diệp Đình nghe xong quay đầu cười nhạo cô: “Đừng nghĩ nhiều, em tương đối thích hợp với người tôi muốn cho cho hợp đồng mà thôi.”
Người được chọn kí hợp đồng.
Lăng Vi từ từ bước đi lại ngẩng đầu đánh giá anh, không biết anh nói thật hay giả chỉ thấy vẻ mặt lạnh nhạt của anh, ánh mắt bình tĩnh không gợn sóng.
Lăng Vi không dò hỏi tới cùng rốt cuộc… hình như bị cười rồi.
Trong lòng một bụng chấm hỏi, Lăng Vi bị anh kéo với câu lạc bộ dưới nước.
Anh cầm một thẻ đen, tổng giám đốc Hoa Đình nhìn thấy thẻ lập tức cung kính: “Ông chủ, anh…”
Chưa đợi ông ta nói xong Diệp Đình đã phất tay: “Tùy tiện chơi một chút thôi.”
Giám đốc Lưu gật đầu liên tục cung kính nói: “Ngài có yêu cầu gì cứ việc phân phó.”
Diệp Đình kéo Lăng Vi đi vào. Giám đốc Lưu kinh ngạc xoa mắt mình, từ lúc nơi này xâu xưng Boss mới tới một lần. Hôm nay sao lại tới vậy? Chẳng lẽ tới thị sát sao? Trái tim giám đốc Lưu đập thình thịch. Nhưng nhìn biểu tình Diệp tổng thì không giống. Đột nhiên giám đốc Lưu nhìn hai người nắm tay nhau mà đi. Ố? Không phải Boss có tính thích sạch sẽ sao? Sao lại nắm tay một cô gái? Bép… giám đốc Lưu đưa tay vả mình một cái: “Ôi chao…” Ông ta kêu thảm một tiếng, đau quá. Thế là ông ta không phải nằm mơ.
Lăng Vi nhìn xung quanh.
Bể bơi này… thật là rộng.
Còn có các phương tiện giải trí khác. Trong đó khu khách quý có một bể bơi lớn dành riêng cho Diệp Đình. Diệp Đình mang theo cô đi về phái vể bơi của anh.
“Đình ca ——”
“Diệp thiếu……”
“Diệp tiên sinh!”
Mọi người ở nơi này đều là người trong giới thượng lưu, là nhân vật có uy tín. Có không ít người nhận ra Diệp Đình, không ít người cung kính chào hỏi anh. Trong đó có không ít cô gái kinh ngạc nhìn Lăng Vi, ai mà không biết Diệp Đình thích ở sạch, hôm nay anh còn nắm tay một cô gái?
Lăng Vi nhìn xung quanh, câu lạc bộ này thật khí phái, chuẩn cmnr quá lớn mà.
Giám đốc Lưu sai người chuẩn bị đồ bơi cho Lăng Vi, còn có kính bơi và phao bơi.
Lăng Vi không muốn bơi, cô có tiếng là vịt trên cạn, học mấy lần cũng không học được.
Cô biết mình không có tiềm chất đó cho nên không muốn bơi.
Hấp dẫn cô đó chính là chỗ cầu trượt hình có rắn.
Cô rất muốn chơi cầu trượt, còn nhớ khi còn bé ba mẹ còn xây trong vườn một câu thang trượt…
Ba mẹ qua đời cô vẫn chưa bao giờ chơi nữa.
Đôi mắt Lăng Vi tối lại, biểu tình cô đơn và chua xót.
Diệp Đình thay quần áo xong liền thấy cô vẫn mặc váy trắng đứng bên cạnh bể bơi.
Cô đứng đó, đôi mắt nhìn chằm chằm cầu trượt.Đầu lông mày nhíu lại, bóng dáng cô đơn trông thật cô độc.
Bả vai của cô cụp xuống phảng phất như có người nắm lấy muốn P0'p nát cô.
Diệp Đình đi tới chỗ cô, cúi đầu nhìn cô: “Nghĩ gì vậy?”
“Sao cơ?” Lăng Vi lấy lại tinh thần nhìn thấy anh cởi trần, trên vai khoác chiếc khăn lông trắng, phía dưới chỉ mặc quần bơi tam giác. Cả người anh trần trụi, chói lộ đâm vào mắt cô.
Cơ bắp trên người anh đẹp tới mức làm người ta muốn thét chói tai. Vai rộng eo thon, đường cong vô cùng đẹp mắt.
Đôi chân thẳng tắp hữu lực, màu da nâu lúa mạch càng thêm gợi cảm, mê người.
Cơ bắp đường cong hoàn mỹ, cân xứng tràn đầy năng lượng.
Tuyệt đối là bữa thịnh yến thị giác mà.
Xung quanh không ít cô gái đều quay đầu nhìn anh.
Có người quyến rũ gọi Đình ca… còn có người cố ý lớn giọng muốn hấp dẫn sự chú ý của anh.
Càng có người không nhịn được quyến rũ từ trong nước đứng lên, bày ra eo thon, dáng người yếu điệu đi tới trước mặt anh.
“Đình thiếu gia, đã lâu không tụ hội. Là có người mới quên chúng em sao?” Người đàn bà cắn môi cười cực kì rung động lòng người.
Cô ta cố ý chắn trước mặt Lăng Vi, Lăng Vi bị cô ta gạt ra sau một bước.
Đôi mắt Diệp Đình nhíu lại.
Liếc nhìn người đàn bà kia không hề khách khí mà nói: “Tôi quen cô sao?”
Biểu tình của Diệp Đình lạnh nhạt, ánh mắt lạnh băng. Ý tứ là căn bản tôi chẳng nhớ cô là cái cọng hành nào cả.
Biểu tình của Diệp Đình rất chán ghét.
Dáng vẻ đặc biệt ghét một vài phụ nữ giả bộ làm như quen biết, nói giống như là bạn gái trước của anh. Giọng điệu này, quá dễ khiến người ta hiểu lầm!
Người phụ nữ kia gấp đến độ giậm chân: “Aiya, anh Đình… Anh hư lắm! Người ta là con gái của Vương Trung Lâm. Lần trước đã gặp anh trong tiệc R*ợ*u…”
Sắc mặt Diệp Đình vô cùng lạnh lẽo, mang theo sát hí trừng người phụ nữ kia!
Người phụ nữ kia quẫn đến mặt đỏ bừng, vội nói: “Anh Đình, em xuống nước trước, có thời gian tụ họp nữa…” Không dám nói thêm gì, lập tức nhảy vào trong nước, mất dạng.
Diệp Đình mặt lạnh kéo Lăng Vi về.
Đối với thái độ nhẫn nhịn này của cô, cực kỳ bất mãn.
Lăng Vi không có vấn đề gì, chuyện này vốn không liên quan tới cô…
Diệp Đình quét mắt nhìn váy trắng trên người Lăng Vi, càng bất mãn: “Sao còn chưa đi thay quần áo?”
Lăng Vi bĩu môi: “Không bơi.”
Diệp Đình kéo cô đi vào phòng thay đồ.Lăng Vi hất tay anh ra.
Cô hất một cái, khăn lông trắng trên vai Diệp Đình liền rớt xuống.
Cơ *** rắn chắc của anh lập tức lộ ra trước mắt cô.
Lăng Vi đột nhiên vỗ trán, vừa vặn manga của cô vẽ đến khúc nam chính bị thương, phải lộ cơ bắp! Hai ngày nay cô mất ý tưởng nghiêm trọng, biên tập đại nhân đã quyết định mua vé máy bay đuổi theo giết cô!
Sao Lăng Vi có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy!
Hai mắt cô lóe sáng, nhìn chằm chằm eo anh.
Diệp Đình đứng đó, thấy ánh mắt cô gần như tham lam nhìn chằm chằm eo hẹp của anh.
Ánh mắt Lăng Vi như máy chụp hình, ‘rắc rắc rắc’, tựa như muốn khắc đường vân cơ bắp của anh vào trong đầu.
Đôi mắt hoa đòa của cô chớp chớp chớp, ánh mắt trong suốt nhìn chằm chằm cơ bụng anh.
Ngón tay hơi động, giống như mô tả thân thể anh.
Tám khối cơ bụng kia, đường ranh rõ ràng, vô cùng mê người… Tầm mắt lại hướng xuống, hai tuyến nhân ngư mê người kia câu dẫn tay cô muốn đi sờ một cái. Còn có cái quần tam giác kia, đường nét cực kỳ rõ ràng…Mặt Lăng Vi đỏ bừng. Diệp Đình đột nhiên đưa tay ôm cô vào trong ***: “Đừng động!” Anh dùng người cô che kín nơi xôn xao khó nhịn của anh. Anh thật sự không nghĩ tới bị cô nhìn một lúc đã nổi lên phản ứng.
“Anh Đình… Sao không xuống nước?” Không ít người chào hỏi anh.
Hô hấp Diệp Đình dần rối loạn, nhưng biểu tình rất bình tĩnh, phất phất tay với mọi người, kéo Lăng Vi xuống nước.
Hai người chìm dưới nước, Lăng Vi ướt đẫm!
Anh tận lực ổn định xao động trong người mình. Nhưng người cô rất mềm, mùi thơm tự nhiên mát mẽ trên người khiến anh dễ chịu yêu thích, cô ôn nhu mềm nhũn dựa vào anh, làm anh càng khó chịu, càng muốn bùng nổ.
Lăng Vi muốn giãy giụa thoát khỏi tay anh, nhưng ở trong nước, cô không biết bơi, lại không có cách chạy! Đây là hồ bơi sâu hơn hai thước.
Lăng Vi thở hổn hển: “Làm gì? Đùa giỡn lưu manh à?”
Diệp Đình ôm cô vào trong *** lần nữa, giọng nói bình tĩnh mang theo bất mãn: “Hai chúng ta rốt cuộc là ai đùa giỡn lưu manh trước? Có người phụ nữ nào nhìn chằm chằm chỗ đó của đàn ông giống em không?”
“Sao tôi biết, nó… bị người khác nhìn cũng sẽ lớn hơn ah? Tôi lại không chạm vào!”
“Đây là phản ứng sinh lý bình thường của đàn ông có được không?”
Lăng Vi cau mày, trên khuôn mặt thẹn thùng viết đầy “Không tin”!
Cô ngước mắt, sắc mặt hồng hồng trợn mắt nhìn anh: “Mau buông tay! Tên háo sắc chính là tên háo sắc, tranh cãi cái gì? Mau buông tay, nếu không tôi la lên anh khiếm nhã!”
Diệp Đình cắn răng, dùng hai tay ôm chặt cô, ngoắc ngoắc tay với giám đốc, bảo giám đốc cầm điện thoại anh tới. Giám đốc vội hai tay đưa điện thoại tới trước mặt anh. Ngón tay Diệp Đình kẹp điện thoại, mở màn hình khóa, lên mạng tra: “Phụ nữ nhìn chằm chằm bộ phận sinh lý của đàn ông, đàn ông sẽ có phản ứng hay không?”
Kết quả… Câu trả lời, cùng một câu… Sẽ! Nhất định sẽ có! Tuyệt đối sẽ có!
Bên dưới còn phối hợp rất nhiều hình ảnh.
“…” Lăng Vi xấu hổ muốn ૮ɦếƭ!
“Tắt mau đi!” Hình ảnh bên trong, thật sự không dám nhìn thẳng.
Mặt cô đỏ như trái táo, rơi vào trong mắt Diệp Đình, quả thực quyến rũ mê người hơn khuôn mặt xinh đẹp kia 10 triệu lần. Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng, anh hận không thể cắn lên một cô một cái.
Hôm nay cô mặc áo hở vai, anh từ trên cao nhìn xuống, vừa vặn thấy được phong cảnh trong cổ áo. *** cô ngăm trong nước, bao lấy *** trắng như tuyết của cô. Lúc này vừa xấu hổ vừa quẫn bách, cả người đều bao phủ một màu hồng nhạt.Hơi thở anh ngày càng chìm, hai tay ôm chặt cô, cái miệng nhỏ nhắn của cô vểnh lên, tỏ ra cực kỳ không kiên nhẫn. Anh cúi đầu cắn tai cô, nói: “Đừng lộn xộn, nếu không… Tôi không chịu trách nhiệm về hậu quả.”
Lăng Vi cảm nhận được thân thể anh đột nhiên căng thẳng, không dám nhúc nhích nữa. Ngoan ngoãn để cho anh ôm, lắng xuống. Diệp Đình ôm cô bơi ra giữa hồ.
Lăng Vi mặc anh định đoạt. Nói thật… Anh mất tự nhiên như vậy, đều là cô gây họa… Trong hồ bơi có nhiều người như vậy, đều là nhân vật có mặt mũi… Hơn nữa, còn đều biết anh.
Lăng Vi sợ anh bị kích thích, vội nhìn trái nhìn phải nói với anh: “A… Vết thương của anh còn chưa lành, không thể bơi lội.”
Lúc này Diệp Đình vô cùng cảm ơn cô nguyện ý dời tầm mắt của anh, liền “ừ” một tiếng: “Không sao. Bị thương không sâu, đã kết vảy rồi.” Dừng một lát, còn nói: “Tôi vừa dán băng keo chống nước.”
Lăng Vi thẹn thùng nghiêm mặt, nói: “Nếu anh khó chịu, nghĩ cách giải quyết là được.” Cô nhìn các cô gái diêm dúa lòe loẹt bên kia hồ bơi: “Anh nhìn bọn họ đi, mỗi một người đều có thể xuất hồn nhào lên người anh.”
Mặt Diệp Đình đột nhiên trầm xuống, trong đôi mắt đen nhánh toát ra đằng đằng lửa giận.
Anh trầm giọng hỏi ngược lại: “Em nổi lên phản ứng sinh lý, sẽ tìm những người đàn ông kia giải quyết sao?”“Nói nhảm! Dĩ nhiên sẽ không!” Lăng Vi trợn mắt nhìn anh: “Tôi lại không bị điên!”
Sắc mặt Diệp Đình càng khó coi: “Vậy em dựa vào cái gì cho rằng tôi sẽ tìm những phụ nữ kia? Ở trong mắt em, tôi rất tùy tiện?”
Lăng Vi cứng đờ! Đúng thế! Trong tiềm thức cô luôn xem Diệp Đình là loại người vui chơi giữa bụi hoa….
Nhưng mà… Suy nghĩ kỹ, anh cũng không phải… Hôm anh xông vào nhà cô, bị Xuân dc quấn người… Cho dù anh sắp nổ tung mà ૮ɦếƭ, anh cũng có thể khắc chế mình, không ***ng vào cô.
Khi đó, cô nam quả nữ một phòng, thiên lôi câu động địa hỏa, thiên thời địa lợi, anh đều chiếm hết, anh vẫn cố gắng khống chế tác dụng thuốc trong cơ thể mình.
Diệp Đình trợn mắt nhìn cô, không tiếp tục đề tài này.
Hồi lâu, hồ nước lạnh như băng làm bầu không khí dịu đi. Diệp Đình liếc cô, nói: “Mau nói xin lỗi tôi! Em vũ nhục nhân cách của tôi!”
Lăng Vi ngượng ngùng cười cười. Biết anh nói đúng, vừa rồi bảo anh tùy tiện tìm phụ nữ giải quyết nhu cầu sinh lý. Lúc này, đột nhiên cảm thấy Diệp Đình dùng sức nắm cánh tay cô, cánh tay cô cũng bị anh P0'p đau.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc