Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 239

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Vinh Phỉ trực tiếp mang cô trở về nhà.
Angel nhíu mày... Tuy cô trốn tới, nhưng... cái tính của tổ chức sát thủ kia, cô vẫn biết... Bọn họ âm mưu đã lâu, không có khả năng yên lặng nhiều ngày như vậy còn chưa ra tay.
Lăng Vi mỗi ngày tham gia yến hội, phỏng vấn... Sống vô cùng vui vẻ, Diệp Đình cũng không có động tác gì khác...
Quản bọn họ làm gì... Angel đột nhiên hừ một tiếng, bọn họ có ૮ɦếƭ hay không, có liên quan gì đến cô? Cô thật vất vả chạy được, cô phải hưởng thụ cuộc sống! Phải nghĩ biện pháp lấy con chip trong đầu mình ra. Ngay cả nắm giữ tự do sống ૮ɦếƭ của mình còn không có, còn nói chuyện gì về sau?
Lúc này, Vinh Phỉ bưng một ly nước chanh tiến vào, hỏi cô: “Nghĩ gì thế?”
Angel lạnh lùng liếc mắt nhìn anh: “Suy nghĩ làm thế nào hầu hạ anh cho tốt...”
Vinh Phỉ khen cô một câu: “Có tiền đồ... Em học ngoan như vậy, anh đây không thể uổng phí nhiệt huyết của em được, lại đây, anh đây dạy cho.”
Angel thật sự hối hận! Vì sao mình không yên lặng uống nước trái cây đi!
Biết rõ người trước mặt là một con sói! Móa ——lại đây nhanh như vậy, không thể ôn nhu chút sao...
“Còn nữa: “cô cả giận: “Chuyện anh muốn làm không thể giống người bình thường chút à? Lần nào cũng là... Tôi mới vừa mặc quần áo... Anh lại cởi xuống, có từng nghĩ đến cảm nhận của cái áo sơ mi tôi mặc không? Má nó... Anh không biết cái nút áo sơ mi kia rất chặt à, khó đóng kinh! Rất phiền anh biết không?”
Vinh Phỉ đột nhiên cười: “Nút áo đó giống em lắm đấy.”
Angel sửng sốt một chút, cẩn thận cân nhắc lời anh nói, mặt lập tức đỏ bừng.
“Cút ——”
Angel ở nhà Vinh Phỉ một đêm, buổi sáng ngày hôm sau, nhìn thấy Vinh Phỉ chuẩn bị quần áo mới cho cô...
Cô lại lần nữa tắm sạch, dưới cổ đều bị anh biến thành xanh xanh tím tím! Bảo cô đi ra ngoài gặp người như thế nào bây giờ.
Cô mặc áo cao cổ, váy bó màu đen. Vừa muốn ra ngoài, Vinh Phỉ lại ngăn cô lại, anh xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nói: “Tuy tôi thả em đi, nhưng tổ chức sát thủ nhất định đang tìm thi thể em. Bên cạnh anh lại đột nhiên xuất hiện một cô gái, bọn họ sẽ hoài nghi, em cứ ở nhà vài ngày đã... Ngoan, nghe lời.”
Angel đẩy tay anh ra: “Tôi đã nói rồi, tôi với anh không có quan hệ đó. Tôi có tự do thân thể, tôi thích đi đâu thì đi.”
Nói xong, lấy từ trong túi ra 200 đồng, nhét vào tay anh: “Đêm qua biểu hiện không tồi, chờ khi nào chị đây tịch mịch lại đến tìm cưng nhé...”
Cô không muốn sống trừng mắt nhìn anh, lắc ௱o^ЛƓ phong tao đi ra ngoài.
Lúc Angel ngồi lên xe, lái xe đi về phía Vinh Phỉ xin chỉ thị, Vinh Phỉ phất phất tay: “Cô ấy muốn đi đâu thì đưa cô ấy đi. Cô ấy bao giờ muốn quay lại thì anh đưa cô ấy về.”
Lái xe dường như nghe hiểu ý Vinh tiên sinh nói, chiếc xe này... Về sau chính là xe riêng của vị này?
Lái xe gật gật đầu, đưa Angel về cô nhi viện.
Lăng Vi đang ở cô nhi viện cùng Trần viện trưởng phỏng vấn. Hôm nay có một cô giáo đến nhận lời mời, là người vừa tốt nghiệp đại học xong. Bộ dạng rất thanh tú, động lòng người.
Khi Angel trở về, thấy có người đến nhận lời mời... Sắc mặt cô không tốt lắm, đến gần Lăng Vi.
“Tôi chưa từng nói tôi không tới... Cái này là tìm người mới tới?”
Lăng Vi nâng mắt nhìn cô, cười nói: “Tôi còn nghĩ cô bị người nhận nuôi...”
Angel hừ một tiếng, trừng mắt nhìn cô gái kia một cái, lúc nhìn thấy khuôn mặt thanh tú của cô gái kia, Angel ánh mắt bỗng nhiên ác độc!
Lăng Vi nhìn hai người họ, chỉ thấy Angel sắc mặt đột ngột thay đổi, đen như nhọ nồi!
Mà, cô gái kia co rụt cổ lại, dường như bị Angel dọa sợ.
Trần viện trưởng không quá thích Angel, cô luôn cảm giác cô gái này quá khí thế, đứa nhỏ trong cô nhi viện không giống những đứa trẻ khác, bọn chúng đều rất mẫn cảm. Trần viện trưởng cảm thấy Angel không quá thích hợp...
Mà cô bé sinh viên này lại khác, nhìn qua văn văn nhược nhược, tính cách cũng dịu hiền, rất hợp ở lại đây dạy học.
Angel nhìn ra tâm tư Trần viện trưởng, cô nở nụ cười, nói: “Mặc kệ thế nào, dù sao cũng phải có thứ tự trước sau chứ? Tôi cũng không làm sai gì, bọn nhỏ cũng thích tôi, mấy người không thể nói không cần tôi, không chọn tôi chứ? Dù sao cũng phải cho tôi lý do, giải thích để tôi chấp nhận chứ?”
Trần viện trưởng gật gật đầu: “Đúng vậy...”
Nhưng cô gái mới tới này rất ưng ý... Trần viện trưởng nhất thời có chút khó xử.
Lăng Vi nhìn thoáng qua hai người, nghiêm túc nói: “Cả hai đều ở lại đi, một tháng thử việc, ai qua được thì ở lại ký hợp đồng.”
Lăng Vi chia hai người ra dạy mẫu giáo lớn và mẫu giáo bé, trước kia tất cả đứa nhỏ đều học cùng một chỗ, hiện tại cô để mỗi người dạy một ban.
Giữa trưa, Diệp Đình tới đón Lăng Vi cùng nhau ăn cơm. Lăng Vi chỉ cho anh xem: “Anh nhìn cô gái kia xem, có thấy quen không?”
Diệp Đình ngay cả mí mắt cũng không nâng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cô. Ý là: “Ngoài em ra, những người khác anh cũng lười chẳng buồn nhìn.”
Lăng Vi nóng nảy, bảo anh nhìn: “Anh nhìn thử đi! Cô gái đó là Thù Lệ Diệp, quen Tứ ca!”
Diệp Đình lại càng không muốn nhìn: “Tứ ca thích vậy để Tứ ca nhìn đi. Anh đã nửa ngày không gặp em rồi...” Đôi mắt anh đen như mực, giống như dính vào mặt cô, luyến tiếc dời đi.
Lăng Vi mắt trợn trắng: “Anh để ý chút tiền đồ đi...” Cô nhéo lưng anh một cái, Diệp Đình cầm lấy tay cô, đặt ở bên môi khẽ hôn.
Về đến nhà, lúc ăn cơm, Lôi Tuấn, Hạ Tiểu Hy và Lôi Đình, Hoa Thiếu Càn tất cả đều đến đây, bởi vì tình thế gần đây khá căng thẳng, cho nên bọn họ liền đến trang viên, trực tiếp ở lại đây.
Hạ Tiểu Hy và Lôi Tuấn hai nhị hóa (tên ngốc)...”Vợ ơi, đút một miếng nè.”
“Măm, chồng ơi, há miệng...”
Lôi Đình mắt trợn trắng, nhìn qua Hoa Thiếu Càn, ý bảo anh: “Anh cũng học theo anh trai em đi, anh xem hai người kia buồn nôn chưa kìa!”
Mà, ánh mắt Hoa Thiếu Càn thủy chung si mê nhìn chằm chằm Lôi Đình, giống như hoàn toàn không biết xung quanh đã xảy ra chuyện gì.
Lôi Đình dùng cánh tay ***ng tay anh, Hoa Thiếu Càn lấy lại tinh thần, cười với cô, hôn lên mặt cô, thật sự là rất thích cô, từng chút ái muội, mỗi ánh mắt đều khiến lòng anh say mê... Tiểu Đình muốn làm mẹ của con anh, anh vẫn luôn mê luyến cô như vậy, nên làm gì bây giờ?
Lăng Vi buông đũa, dựa vào lòng Diệp Đình: “Anh xem hết đôi này đến đôi kia, luôn tú *** như vậy, thật sự là đáng ghét...”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô liếc nhìn Diệp Đình, đột nhiên nói: “Chồng à, thật sự là khổ cho anh...” Cô mang thai lâu như vậy, vẫn khổ anh... Đến lúc cô sinh con còn rất lâu, Diệp Đình vẫn phải làm hòa thượng...
Diệp Đình ôm cô nói: “Sao khổ được? Em ở bên cạnh anh, làm gì cũng đều hạnh phúc.”
“Ưm...” Lăng Vi vươn tay ôm cổ anh: “Chồng à, lần này tú *** em theo mười phần!”
Ha ha ha —— tức ૮ɦếƭ hai đôi không biết xấu hổ kia!
Bọn họ đang ăn cơm, đột nhiên điện thoại của Lăng Vi vang lên. Trần viện trưởng hoang mang rối loạn nói: “Tiểu Vi! Đã xảy ra chuyện —— Tân lão sư và Angel ra ngoài đến giờ vẫn chưa về! Vừa rồi lúc Angel trở về tôi thấy tay cô ấy đều là máu ——”
Tay đầy máu? Đây là muốn ***?
Lăng Vi lập tức nói: “Cô đừng sốt ruột, tôi lập tức qua đó.” Cô nhi viện có rất nhiều ám vệ bảo hộ, Angel không tạo được sóng gió gì.
Trần viện trưởng thanh âm cũng run run: “Được được... Cô ấy hiện tại đã bị người của chúng ta khống chế. Cô mau tới đi, tôi có dự cảm không tốt...”
Lăng Vi mở loa, Lôi Tuấn lập tức hỏi cô: “Angel đã trở lại?” Cậu vừa rồi nghe thấy viện trưởng nói “Angel”...
Lăng Vi nói: “Đúng vậy, Angel đã trở lại, cô ấy làm giáo viên ở cô nhi viện.”
“...”
Mọi người vội vàng lên xe, vừa đi, Lăng Vi vừa kể mọi chuyện cho mọi người nghe.
Lôi Tuấn nói: “Người này tựa như một quả bom hẹn giờ, Tứ ca liều quá rồi...” Cậu tuy không quá lo lắng cho an nguy Tứ ca, nhưng... Tứ ca bị người như vậy hấp dẫn, cũng là quá sức...
Lúc mọi người đuổi tới cô nhi viện, Vinh Phỉ cũng vừa tới.
Thành viên Ám ảnh tiểu tổ nhốt Angel trong một gian phòng nhỏ.
Lăng Vi nói: “Thả cô ấy ra ra.”
Thành viên Ám ảnh tiểu tổ mở cửa ra, Angel từ trong bước ra, cô thấy một đoàn người đang lạnh lẽo nhìn mình. Angel không khỏi lạnh lùng cười, mang theo trào phúng cười nói: “Hôm nay đông đủ nhỉ.”
Trần viện trưởng khẩn trương hỏi Lăng Vi: “Tiểu Vi, cần báo cảnh sát không? Chúng ta mau đi tìm cô gái kia! Cũng không thể con gái nhà người ta gặp chuyện không may ở chỗ tôi được.”
Lăng Vi an ủi bà, nói: “Bà đừng nóng vội, tôi hỏi rõ mọi chuyện đã.”
Lăng Vi đi đến bên cạnh Angel, đánh giá cô từ trên xuống dưới.
Angel cười nói: “Nhìn cái gì? Tôi giết cô ta đấy, cô làm gì được nào? Thi thể ngay ở phía sau núi, có bản lĩnh, cô tìm chứng cứ buộc tội tôi *** đi. Tìm không thấy chứng cớ thì đừng dùng loại ánh mắt này nhìn tôi!”
Lăng Vi cũng cười một chút: “Người cô giết khẳng định không ít. Cũng không nhất định đều có lý do. Tôi không hiểu được, người ta là một sinh viên vừa tốt nghiệp, sao lại đắc tội cô?”
Angel hừ lạnh một tiếng: “Ít ở đây lên lớp dạy giáo dục đạo đức gì đó với tôi, cô ta là sát thủ, là tổ chức phái tới giết mấy người, cô ta không ra tay được, bị tôi ra tay lại, đơn giản như vậy.”
Lăng Vi gật đầu, Diệp Đình đã sớm tra ra cô gái kia không thích hợp, bọn họ thật ra cũng muốn thử Angel. Angel nếu còn một lòng với tổ chức sát thủ, vậy bọn họ kiên quyết không thể giữ cô lại.
Diệp Đình phái người đến sau núi tìm người. Nữ sát thủ kia không ૮ɦếƭ, nhưng là bị Angel đánh tới trọng thương, Diệp Đình để Ám ảnh tiểu tổ mang nữ sát thủ kia quay về phân bộ cứu trị, nếu có thể từ miệng người này moi ra cứ điểm bí mật thì tốt. Trong đầu Diệp Đình đột nhiên có một kế hoạch! Hoắc Ân kiềm chế không được! Thường thường đến thử anh!
Diệp Đình muốn chính là này hiệu quả này, kẻ địch càng vội, anh lại càng thả lỏng. Ai càng vội càng dễ mắc lỗi.
Sáng sớm hôm sau, Lăng Vi nhận được lời mời của đài truyền hình Laroe, Laroe muốn mời cô đến phỏng vấn. Dù sao Lăng Vi trước kia là trưởng ban thiết kế của Laroe. Đài truyền hình Laroe cũng muốn mượn danh tiếng cô để đánh bóng tên tuổi.
Lăng Vi nghĩ thầm, hiện tại cổ đông lớn nhất Laroe là Diệp Đình, giúp Laroe làm quảng cáo... Cũng coi như giúp đỡ chồng mình...
Lăng Vi mù mịt tiến đến quần đảo Aeri.
Cô mới vừa xuống máy bay không lâu, đột nhiên nói với bốn người tiểu tổ Bạo Phong: “Phía sau có phải có xe đi theo chúng ta?”
Ánh mắt cô đảo quanh, kẻ địch đã muốn hành động!
Chân Dũng nói: “Có xe đang theo dõi chúng ta, chúng ta rất nhanh có thể cắt đuôi bọn họ.”
Lăng Vi “Ừ” một tiếng. Số 4 Tiểu Chính Thái thấy cô không chút khẩn trương, đột nhiên hỏi cô: “Phu nhân,côkhông sợ sao? Quần đảo Aeri cũng không so được với quốc nội.” Cậu ta đẩy kính đen, tỏ vẻ bí hiểm.
Lăng Vi quay đầu nhìn cậu, thấy cậu ra vẻ như vậy, Lăng Vi đột nhiên rất muốn cười.
Cô thẳng thắn nói: “Sợ chắc chắn là có sợ rồi, nhưng... Kẻ địch muốn bắt cậu, cậu không chạy đi đâu được. Đừng nói là trong nước hay nước ngoài, chính là nằm ở nhà, nói không chừng cũng sẽ bị bắt đi.”
Số 3 Sa Mã Đặc Tiểu Khải đột nhiên xen vào nói: “Phu nhân, cô không cần quá lo lắng, có chúng ta đây, sẽ không để cô bị thương.”
Lăng Vi nhìn vào mắt cậu, nói: “Tôi biết.”
Tiểu Khải bị cô nhìn như vậy, có chút ngượng ngùng, liền cúi đầu. Lăng Vi cười trêu cậu: “Mặt sao lại đỏ như vậy? Biết có kẻ địch theo dõi chúng ta khiến cậu kích động thành như vậy?”
Tiểu Khải không dám nói chuyện với cô... Phu nhân lời nói thật sắc bén, bọn họ miệng lưỡi ngốc nghếch không nói lại nổi cô.
Lăng Vi hít một tiếng nói: “Mọi người bình thường đều rất ít nói chuyện, vậy mà có thể tâm sự với tôi, tôi rất vui khi được nói chuyện với mọi người.”
Số 2 Kim Trạch đẩy kính mắt nói: “Chúng tôi không phải không muốn nói chuyện với cô, là chúng tôi không giỏi ăn nói, chúng ta muốn nói chuyện với cô nhưng không biết nên nói gì.”
Lăng Vi cười nói: “Giờ cậu nói cũng hay đấy thôi, quen cậu hơn nửa năm, số từ hôm nay cậu nói xem như khá nhiều.”
Bốn người Bạo Phong biểu tình khác nhau nhìn cô, Tiểu Khải nói: “Phu nhân, cô tính cách thật tốt.” Lăng Vi cao hứng, trước kia bọn họ cũng sẽ không như vậy.
Lăng Vi nổi lên hưng trí, còn nói: “Nói chuyện phiếm thật ra rất tốt, có thể thư giải cảm giác khẩn trương, mọi người xem, phía sau có người theo dõi chúng ta, chúng ta ở đây nói chuyện phiếm, có phải không khẩn trương chút nào không?” Cô nở nụ cười nói: “Có đôi khi chúng ta có tâm sự, tìm người tâm sự, tâm tình sẽ tốt hơn nhiều.”
Kim Trạch gật đầu, Lăng Vi còn nói: “Nói chuyện phiếm cũng rất đơn giản, có thể buôn chuyện, có thể tâm sự về bạn bè người nhà, con gái còn có thể tâm sự trang phục, đồ trang điểm... Tiểu thuyết a, truyện tranh a...”
Lăng Vi phát hiện bốn bọn họ giống như đã bàn trước với nhau rồi, tất cả đều cụp mắt. Số 1 Chân Dũng thấy cô không nói, liền xin lỗi nói: “Bốn chúng tôi theo nhiệm vụ là 24/24 giờ, lúc nào cũng bảo vệ bên cạnh cô, chúng tôi không có thời gian xem tin tức. Bốn chúng tôi cũng không có người nhà, bạn bè. Chúng tôi ngay cả họ thật của mình cũng không biết.”
“...” Lăng Vi há miệng thở dốc, trong lòng rất khó chịu... Hơn nửa ngày, cô đau lòng nhíu mày, nhìn qua bốn người bọn họ một lần, cô nói: “Về sau, tôi chính là bạn bè người nhà của mọi người.”
Bốn người Bạo Phong đều nâng mắt nhìn cô, Lăng Vi cười cười với họ, không nói nữa.
Xe của Lăng Vi dừng ở cửa đài truyền hình, lập tức có một đám phóng viên chạy về phía cô, bốn người tiểu tổ Bạo Phong lập tức bảo vệ Lăng Vi ở bên trong.
Các phóng viên giống như bắn S***g liên thanh, phải một câu, trái một câu hỏi Lăng Vi: “Diệp phu nhân, hiện tại có tin tức truyền ra, nói động cơ cô nghiên cứu là tiên sinh nhà cô bỏ tiền nhờ người khác chế tạo, sau đó dùng danh nghĩa của cô, có đúng vậy không?”
Lại có phóng viên hỏi: “Diệp phu nhân, động cơ của cô sản xuất ra được coi là truyền kỳ trong giới sản xuất ô tô, nhưng có người nói lúc cô ở Laroe thực tập ăn cắp thành quả thiết kế của Laroe? Xin hỏi, cô có cảm tưởng gì?”
Lăng Vi vốn không muốn trả lời câu hỏi của ký giả, nhưng cô suy nghĩ một lát, vẫn vô cùng nghiêm túc nói: “Từ năm mười mấy uổi, tôi đã dốc lòng nghiên cứu chế tạo động cơ. Bản quyền sáng chế phát minh này của tôi là hạng mục được quốc gia chúng ta thừa nhận và ra sức giúp đỡ. Nói chồng tôi mua bản quyền cho tôi, đây quả thực là lời nói vô căn cứ!”
Giọng cô rất lạnh, lại nhìn sang ký già tóc xanh mắt xanh bên cạnh: “Còn nữa, vị ký giả này, cô biết ăn cắp bản quyền là gì không? Ăn cắp bản quyền là đối phương có thứ này, bị người khác chép lại. Tôi muốn hỏi cô, Laroe từng có loại kỹ thuật này sao? Laroe không có loại kỹ thuật này, người khác làm sao chép lại nó?”
Lăng Vi lạnh lùng liếc ký giả kia: “Lần sau, trước khi nói chuyện, xin động não!”
Ký giả chung quanh trong nháy mắt an tĩnh.
Dưới sự hộ tống của bốn người nhóm Bạo Phong, Lăng Vi đi vào đài truyền hình.
Lăng Vi thu tiết mục cùng người chủ trì của đài truyền hình, bốn người Bạo Phong canh chừng chặt chẽ ở bên ngoài. Có không ít ký giả của đài vốn muốn nhân cơ hội phỏng vấn Lăng Vi.
Nhưng có bốn người nhóm Bạo Phong canh chừng, một con ruồi ngoài cửa cũng không vào được, đừng nói chi là ký giả.
Chờ Lăng Vi thu hình xong, bốn người nhóm Bạo Phong che chở cô đi ra ngoài, ngay lúc này —— hành lang đột nhiên xảy ra hỏa hoạn!
Khói dày đặc nổi lên bốn phía, trong làn khói cuồn cuộn, chợt có hai người giơ S***g bắn về phía Lăng Vi ——
Lăng Vi và bốn người nhóm Bạo Phong đã sớm có chuẩn bị, lập tức phản kích.
“Đùng đùng đùng ——” Mấy phát S***g liên tục, bốn người nhóm Bạo Phong hạ gục hai người kia, bọn họ bảo vệ cô gió thổi không lọt.
Số hai Kim Trạch thấy một người xuất hiện trong hành lang! Anh ta trong nháy mắt ngăn trước mặt Lăng Vi, vai trái số hai bị trúng một phát đạn! Lăng Vi biết anh ta mặc áo chống đạn, nên cũng không khẩn trương, cô không muốn tạo áp lực cho bọn họ, lập tức đi vào phòng ghi hình! Số bốn Chính Thái liền đi vào theo bảo vệ cô.
Lăng Vi vừa vào phòng ghi hình, số bốn Chính Thái hạ gục tất cả mọi người trong phòng ghi hình trong nháy mắt.
Lăng Vi nhìn anh ta, tên nhóc này lợi hại… Trừ ô và chính anh ta, anh ta coi tất cả mọi người trong phòng là kẻ địch…
Số bốn đẩy gọng kính to. Hai tay khoanh trước ***, không nói gì.
Bên ngoài, cả đài truyền hình hỗn loạn: “A —— cứu mạng! Những người đó có S***g! Lại mang theo S***g ——” Khi ra vào đài truyền hình đều có máy báo động, một khi có người mang theo vật phẩm nguy hiểm đi vào, hệ thống phòng bị lập tức báo cảnh sát.
Lúc cảnh sát chạy đến, liền khống chế tình cảnh. Thì ra ba người này bò vào từ cửa sổ sân thượng tầng 21. Thủy tinh công nghiệp trên cầu thang của đài truyền hình bị họ dùng thiết bị đặc biệt cắt đi.
Lăng Vi không có nguy hiểm gì về nước, lúc ký giả truyền thông phỏng vấn, cô cười nói: “Vẫn là nhà an toàn.”
Diệp Đình đích thân hộ tống cô về nhà.
Về đến nhà, Diệp Đình lập tức gọi cho đội trưởng chiến đội quốc tế: “Kẻ địch đã chó cùng rứt giậu, thời cơ chín muồi, tối nay chuẩn bị hành động.”
Đêm đó, Đại đội trưởng chiến đội quốc tế bí mật hạ lệnh: “Bắt đầu hành động! Tịch khu kho hàng của bọn họ cho tôi!”
Diệp Đình bố trí nhiều ngày như vậy, rốt cuộc thu lưới ——
Chiến đội quốc tế có cứ điểm mọi nơi, cũng phái người mai phục.
“Đối phó với tổ chức hắc đạo quốc tế này, cho dù người của chúng ta có kinh nghiệm bách chiến, cũng nhất định phải cẩn thận ứng phó!” Đội trưởng hạ lệnh, khí thế các đội viên tăng cao!
Đại chiến không thể chỉnh đốn!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc