Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 22

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Hôm nay mặc chiếc váy màu trắng bảo thủ chỉ lộ ra xương quai xanh và vai ngọc.
Chất liệu màu trắng càng tôn lên làn da trắng nõn của cô, mái tóc đen nhanh được buộc gọn lên.
Vành tai mượt mà điểm thêm khuyên tai kim cương tinh xảo làm cho ngũ quan càng thêm xinh đẹp.
Giày cao gót 7cm càng tôn thêm đôi chân dài của cô.
Khí chất của cô vốn đã xuất chúng, ăn mặc đơn giản như vậy lại càng thêm thanh cao quý phái.
Trang điểm xong, Lăng Vi bị Diệp Đình kéo lên xe. Cả biệt thự lập tức sôi trào, Lôi Đình vừa chạy tới nhìn thấy Đình ca kéo Lăng Vi lên chiếc xe Maybach chưa bao giờ có người thứ hai ngồi lên. Cả thế giới chỉ có một chiếc. Chiếc xe này là chiếc xe anh vừa ý nhất, ngoại trừ Đình ca thì không ai dám ngồi lên. Không nghĩ tới lúc này ở vị trí ghế phụ lại là Lăng Vi.
Xe nhanh chóng rời đi.
Haha... đôi mắt Lôi Đình cong lên, Đình ca nghe thấu lời của cô muốn mang Lăng tiểu thư đi dạo trung tâm thương mai sao? Đúng rồi, đó mới là chuyện các đôi yêu nhau phải làm. Theo đuổi con gái đưa hoa đưa kim cương, đưa quần áo thì có gì mà hứng thú, quan trọng là làm bạn. Làm bạn ở bên cạnh.
Diệp Đình vẫn nắm tay Lăng Vi, bàn tay anh thật ấm, sức lực lại lớn như chiếc bàn ủi nóng hổi vậy.
Bãi đậu xe ngầm dưới tòa cao ốc Tinh Hưng, hai người đi thang máy lên tầng 6.
Vừa bước vào cửa hàng thời trang nữ đột nhiên nghe thấy người bán hàng kêu nhỏ một tiếng.
“Thật đẹp trai, thật xinh đẹp.”Cô ta vừa kêu, Lăng Vi liền thấy mọi người đều nhìn mình và Diệp Đình.
Lăng Vi nghiêng đầu nhìn Diệp Đình, cô cao 1m71, lại đi thêm giày cao gót 7cm, đúng lúc này còn ngẩng đầu lên nhìn anh.
Hai người như người mẫu chụp ảnh trên tạp chí thời trang vậy.
Anh đứng đó, còn bày ra khuôn mặt lạnh lùng không có biểu tình gì khác, ánh mắt thâm trầm.
Giống như muốn nói muốn sống chớ lại gần, thần thái cao ngạo.
Tây trang định chế cao cấp càng khiến cho anh thêm tuấn mỹ, mái tóc ngắn thời thương hơi cong lên, lộ ra khí chất cao quý, tuấn mỹ bức người.
Anh ăn mặc đơn giản nhưng không làm mất đi tính thời thượng, tuy lạnh lùng nhưng cử chỉ nho nhã, vừa nhìn đủ làm cho trái tim mọi người đập loạn nhịp.
Cô gái hướng dẫn mắt dào hoa nhìn chằm chằm bọn họ.
Lăng Vi xấu hổ, một đám đàn bà nhìn đàn ông thì cũng thôi vậy, sao mà ánh mắt nhìn cô…
Diệp Đình cố ý che giấu cho nên không ai biết thân phận của anh. Bọn ho chỉ biết anh là người đàn ông đẹp trai, hoàn toàn không biết người đứng trước mặt mình là Boss đại danh đỉnh đỉnh. Bởi vì chính tòa cao ốc Tinh Hưng này cũng là chi nhánh sản nghiệp của Đỉnh phong quốc tế.
Diệp Đình không thích bị người khác vây xem, sắc mặt anh trầm xuống, cô gái hướng dẫn lập tức im miệng, thu liễm thái độ.
“Hoan nghênh đã tới… thật vinh hạnh khi phục vụ ngài.”
Cô gái hướng dẫn nhiệt tình giới thiệu trang phục cho Lăng Vi.Lăng Vi chọn một chiếc váy dài màu trắng, Diệp Đình lắc đầu: “Màu sắc quá lố.”
Cô mua quần áo đều có thói quen, chỉ mặc màu xám hoặc quần jean.
Đsm màu trầm đó đều không lấy lòng được Diệp đại Boss, anh chỉ vào một chiếc áy ngắn màu vàng: “Thử cái này xem.”
“Được, chờ đó.” Người hướng dẫn vội vàng mang tới kích cỡ thích hợp, nhiệt tình nhét vào tay Lăng Vi.
Lăng Vi xách vày thầm nghĩ: “Váy ngắn như vậy thật sự thích hợp để tham gia bữa tiệc sao?”
Diệp Đình ngồi xuống sofa nhàn nhã xem tạp chí.
Lăng Vi nghĩ nghĩ lại đi vào phòng thay đồ.
Từ phong thay đồ đi ra, chiếc váy ngắn màu vàng đã được mặc trên người. Màu sắc tươi sáng, cực kì hợp với cô, càng làm nổi bật làn da trắng nõn của cô.
Thiết kế một chữ lãnh, hoàn mỹ lộ ra xương quai xanh và vai ngọc, da thịt như tuyết cực kì mê người.
Hấp dẫn ánh mắt nhất chính là đôi chân thon dài xinh đẹp, thẳng tắp trắng lóa cả mắt.
Diệp Đình nhìn thẳng, vừa lòng gật đầu rút thẻ ngân hàng.
Người hướng dẫn cầm thẻ lập tức ngây ngốc.
“Thẻ này… là… thẻ vàng của… ngân hàng Đỉnh Phong…” Không mật mã, là thẻ Vip.
Trời ạ! Cô bán hàng thiếu chút nữa té chó gặm phân!
“Có vấn đề gì sao?”
“Không thành vấn đề…” Cô bán hàng run rẩy đi cà thẻ.
Sau đó, Diệp Đình lại chỉ mấy quần áo màu sắc tươi đẹp, cô bán hàng khách sáo hỏi: “Nhiều quần áo như vậy không tiện xách, cần giao tới cho anh không?”
“Ừ.” Diệp Đình để lại số điện thoại của trợ lý.
Từ trong tiệm đi ra, cách vách là tiệm bán trang phục gợi cảm.
Hai người đi ngang qua, một giọng nữ chói tai kinh hô: “Ai… Lăng Vi?”
Lăng Vi quay đầu, thấy một khuôn mặt mê hoặc quen thuộc.
Bạn học chung thời đại học của cô, Trương Diệc Đình. Mấy ngày trước, Trương Diệc Đình vừa cùng Hứa Tử Huân lăn lộn trên giường. Cảnh tượng rành rành trước mắt!
Trong tiệm, Trương Diệc Đình khoác cánh tay Hứa Tử Huân.
Trương Diệc Đình phẫn hận trợn mắt nhìn Lăng Vi, nhỏ giọng bên tai Hứa Tử Huân: “Đều là tiện nhân này báo cảnh sát hại chúng ta ở đồn cảnh sát cả đêm. Anh không được phép cho cô ta sắc mặt tốt!”
Lăng Vi không để ý cô ta, nhìn hai đôi tình nhân đứng ở cửa, là bạn cùng phòng của Hứa Tử Huân và bạn gái của họ.“Lăng Vi, thật trùng hợp. Cô cũng tới mua quần áo?” Bốn người kia chào hỏi cô. Cửa hàng gợi cảm kiểu này, bọn họ không muốn vào, liền đứng ngoài cửa đợi.
Lăng Vi gật đầu: “Ừ, đi dạo.”
Trương Diệc Đình cũng thấy hai tay Lăng Vi trống trơn, cười lên, một bộ quần áo cũng không mua, không phải là mù đi dạo sao…
Trương Diệc Đình đi tới trước hai bước, cùng Hứa Tử Huân mười ngón tay đan vào nhau: “Thật trùng hợp nha, Lăng Vi, cô cũng tới cao ốc Tinh Hưng mua quần áo? Quần áo nơi này rất đắt, không trả nổi e là phải mất thể diện nha. A, đúng rồi… Lăng Vi, trước kia cô là Đại tiểu thư Lăng gia, sẽ không có không trả nổi… À! Tôi quên, nhà các người đã sớm phá sản, phi phi phi —— xem cái miệng này của tôi.”
Cô ta vừa che miệng cười vừa nghiêng mắt quan sát trang phục của Lăng Vi.
Những người khác cũng đều nhìn Lăng Vi.
Hôm nay Lăng Vi hơi khác…
Bộ đồ trắng làm da thịt cô trắng như tuyết sáng bóng hơn.
Cổ trắng nõn, xương quai xanh trắng đến chói mắt.
Trang điểm nhẹ nhàng làm vượt trội khí chất của cô.
Kiểu váy đơn giản, nhưng rất có khí thế, Lăng Vi mặc, lộ ra làn khí chất thanh quý.
Trương Diệc Đình chế giễu: “Lăng Vi, cô đây là bọc cho ai? Đồ không tệ nha… Đáng tiếc không phải đồ cao cấp, là bắt chước đồ cao cấp đúng không?”Trương Diệc Đình căn bản không nhìn ra đồ cao cấp đặt riêng…
Lăng Vi không để ý cô ta, đi thẳng tới trước.
Lúc vừa tựu trường, Trương Diệc Đình đặc biệt tốt với cô. Lăng Vi không giỏi kết bạn, liền thân thiết với cô ta. Khi đó, Trương Diệc Đình dây dưa hỏi thân thế cô. Lăng Vi không khỏi cảm thấy phiền, sau khi cô nói ra, Trương Diệc Đình lập tức thay đổi thái độ.
Trên người Lăng Vi có khí chất cao quý đặc biệt xuất chúng, rất nhiều người đều cho là gia thế cô nhất định sẽ rất hiển hách.
Sau khi biết cô là một đứa cô nhi, Trương Diệc Đình trong nháy mắt cảm thấy mình bị lừa! Gặp ai cũng nói Lăng Vi là cô nhi, còn là đứa con phá của, thua sạch gia sản cha mẹ để lại.
Từ đó về sau, Lăng Vi liền cực kỳ ghét Trương Diệc Đình, cô ta ngày càng làm phiền cô.
Gây gổ cãi vả là chuyện thường, chẳng qua hôm nay ở công cộng, Lăng Vi không muốn để ý tới kẻ nịnh bợ này.
Lăng Vi vừa muốn đi, Hứa Tử Huân đột nhiên đưa tay kéo cô: “Tiểu Vi…”
“Làm gì đó? Em mới là bạn gái anh!” Trương Diệc Đình lôi anh ta lại.
Trương Diệc Đình còn cầm cái quần ôm trong tay…
Cái quần rớt xuống đất. Hứa Tử Huân bị cô ta kéo, vừa vặn đạp lên trên.
Cô bán hàng chạy tới nhặt lên.
Trương Diệc Đình cực kỳ lúng túng, cô ta vốn đi vào tùy tiện xem thôi, bây giờ làm bẩn, không mua thì quá xấu hổ.
Cô ta chính là một học sinh nghèo, gia tộc của Hứa Tử Huân lại rất có thế lực, nhưng người nhà anh ta kiểm soát anh ta vô cùng nghiêm khắc, chỉ e không giống con nhà giàu khác, mỗi ngày ăn chơi đàng điếm, làm xằng làm bậy. Vì rèn luyện Hứa Tử Huân, người nhà anh ta không cho anh ta một phân tiền, tất cả học phí, sinh hoạt, anh ta đều phải dựa vào bản thân kiếm được.
Hôm nay Trương Diệc Đình kéo anh ta đi ra ngoài vốn là định đi lang thang.
Lúc này, làm bẩn đồ trong tiệm người ta, cô ta đột nhiên khẩn trương.
Cô ta nhìn cô bán hàng: “Cái quần này bao nhiêu tiền?” Không biết tiền trong thẻ có đủ hay không…
“Thưa cô, cái này 2800.”
2800? Có thể miễn cưỡng chấp nhận… Trương Diệc Đình cũng không muốn mất mặt trước mặt Lăng Vi, liền lấy thẻ ngân hàng của Hứa Tử Huân đưa ra: “Bọc lại giúp tôi đi.”
Hứa Tử Huân không vui lắm.
“Mua cái quần này làm gì?” Anh ta không phải tiếc tiền, mà cảm thấy mua “đồ” này trước mặt nhiều bạn học thật sự quá khó coi! Giống như anh ta là một quỷ háo sắc cực kỳ đáng ghét vậy!Trương Diệc Đình lạnh mặt: “Em mua cái này còn không phải là mặc cho anh ngắm sao? Lăng Vi và anh quen nhau nhiều năm, trừ nắm tay, cô ta cho anh nhìn cái gì? Anh mua sợi dây chuyền hơn 3 vạn cho cô ta, mua quần áo hơn 2 vạn cho em, anh lại không muốn! Anh đã ngủ cùng em, còn hung dữ với em! Anh có ý gì?”
“…” Hứa Tử Huân vô cùng phiền muộn! Chuyện anh ta hối hận nhất đời này chính là rượu vào loạn tính, xảy ra quan hệ với Trương Diệc Đình! Nếu không phải vì chuyện này, Tiểu Vi cũng sẽ không rời khỏi anh ta…
Lăng Vi lắc đầu, quả thực quá không thú vị, nhấc chân đi. Lại đột nhiên bị Diệp Đình dắt tay.
Anh nhìn cô bán hàng, vẻ mặt kiêu căng, nói: “Mặc loại quần áo này sẽ gia tăng gợi cảm thật sao? Bọc lại hết 36C trong tiệm.”
“…”
Ánh mắt mọi người chung quanh rối rít nhìn qua Diệp Đình và Lăng Vi.
Sắc mặt Diệp Đình cao ngạo, tuấn mỹ bức người, lời vừa rồi, hoàn toàn không giống anh có thể nói ra.
Lăng Vi giống như không nghe, tầm mắt lướt qua không trung. Cho người khác cảm giác cả chuyện này không liên quan tới cô.
Cô bán hàng nghẹn họng, bỗng tỉnh hồn: “Tiên sinh… Tất cả 36C trong tiệm… Đều bọc lại?” Cô ta dùng sức chớp chớp đôi mắt xanh biếc kia.“Ừ.”
“Dạ! Tiên sinh! Xin anh chờ một chút!”
Diệp Đình lấy thẻ đen mạ vàng ra đưa cho cô ta, còn bổ sung thêm một tấm danh thi*p.
Cô bán hàng kinh ngạc mở to hai mắt nhìn chòng chọc anh hồi lâu.
Diệp Đình thấp giọng nói với cô ta một câu.
Thật lâu, cô bán hàng mới chậm rãi hoàn hồn, gật đầu: “Anh chờ một chút…” Nói xong, liền cầm thẻ đi tính tiền.
Trương Diệc Đình cũng quan sát Diệp Đình từ trên xuống dưới như nhìn người ngoài hành tinh.
Người đàn ông này thật đẹp trai! Thật sang trọng! Mắt phượng liếc một cái, tựa như có thể Gi*t hết tất cả trong nháy mắt!
Tim Trương Diệc Đình nhảy loạn! Người đàn ông có tướng mạo xuất sắc, lấp lánh như sao sáng này sao đi cùng Lăng Vi?
Trời ơi! Trương Diệc Đình không dám tin vào mắt mình! Người đàn ông chất lượng tốt như vậy không chỉ biết Lăng Vi? Còn nắm tay cô! Còn muốn mua tất cả quần áo 36C trong tiệm cho cô!
(*) Sỉ nhục người của người khác, cũng sẽ có ngày bị người khác khi dễ sỉ nhục.
Mặt Hứa Tử Huân cực kỳ khó coi! Kích thước Lăng Vi bao lớn, anh ta cũng không biết, sao người đàn ông kia biết?
Sao Lăng Vi đi cùng người đàn ông kia?
Hứa Tử Huân giận đến cả người nóng lên!
Nữ thần được anh ta nâng trong lòng bàn tay quý trọng lại bị người đàn ông khác dâm loạn!
Anh ta không nhịn được.
“Anh là ai?” Hứa Tử Huân cắn răng nghiến lợi, hận không thể lấy răng cắn ૮ɦếƭ người đàn ông này!Diệp Đình khinh thường liếc anh ta, giống như nhìn con kiến.
Hứa Tử Huân bị xem thường giận đến căn não, vù vù bốc lửa như lò nướng.
Ánh mắt anh ta đầy thống hận trừng người đàn ông kia. Vẻ mặt người đàn ông này lạnh lùng cao ngạo, mày kiếm, sống mũi thật cao, môi mỏng như khắc, tuấn mỹ bức người! Đôi mắt sâu thẳm khẽ híp, không có ưu tư nào.
Anh mặc âu phục màu đen cao cấp được đặt riêng, vì vóc dáng quá cao, nhìn qua vô cùng chói mắt, âu phục cắt may vừa người làm cho anh càng thêm cao ngất!
Tuy không muốn thừa nhận, nhưng sự thật tàn khốc này đặt trước mặt, Hứa Tử Huân không thể không thừa nhận, anh ta luôn tự cho là kiêu ngạo cao 1m82, bây giờ đứng trước mặt người đàn ông này lại thấp hơn!
Người này nhìn chung quanh bằng nửa con mắt, ánh mắt sâu thẳm quét tới đâu, nơi đó vang lên tiếng hít sâu. Khí thế anh vô cùng lớn mạnh! Mặc dù không nói, nhưng đứng trong đám người, lập tức trở thành tiêu điểm trong mắt mọi người.
Hứa Tử Huân giận! Nhưng không thể không thừa nhận, bề ngoài của người đàn ông này thật sự quá ưu tú! Cho dù những sao nam đang hot cũng không cách nào ngang hàng với anh!Cũng không phải dung mạo thua kém, mà là khí thế! Trên người người đàn ông này tản ra khí thế vô cùng ác liệt, mặt mũi lạnh lùng tuấn mỹ vô địch, lại rất kiêu ngạo! Lộ ra khí thế sang trọng hoa lệ. Mày kiếm anh hơi nhíu lại, chứng tỏ không kiên nhẫn, đôi mắt phương đen bóng, ánh mắt sắc bén liếc qua liền khiến người ta không thoải mái, nhất là các cô gái, bị anh nhìn như vậy, lập tức mặt đỏ tim đập, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Hứa Tử Huân ghen tỵ, hận!
Cắn răng chất vấn Lăng Vi: “Tiểu Vi, người đàn ông này là ai?”
Hứa Tử Huân nhìn chằm chằm bàn tay hai người nắm chặt nhau, gương mặt tuấn tú dần nóng lên: “Chúng ta mới chia tay mấy ngày, em đã đi tìm đàn ông khác?”
Lăng Vi giống như nghe được chuyện buồn cười nhất thiên hạ: “Bạn học Hứa Tử Huân, lúc chúng ta vẫn còn qua lại, anh ngủ với phụ nữ khác. Chúng ta đã chia tay, tôi lại không thể tìm đàn ông? Tôi tìm đó, liên quan gì tới anh?” Cô nói xong, liền cảm giác được tay Diệp Đình chen vào kẽ ngón tay cô, cùng cô mười ngón tay đan vào nhau.
Tim Lăng Vi chợt nhảy lên.
Hứa Tử Huân giận lắc đầu, bi thương nói: “Tiểu Vi, em nghe anh giải thích… hôm đó anh uống say!”
“Giải thích cái gì? Có gì phải giải thích?” Trương Diệc Đình kéo Hứa Tử Huân tới trước mặt: “Anh còn chưa quên được cô ta phải không? Anh nói đi, có phải anh còn chưa quên được cô ta không? Người phụ nữ giẻ rách như cô không có chút vị phụ nữ, bàn chân như đàn ông vậy, người đàn ông nào có thể chịu được? Anh quên hôm đó cô ta làm gì anh rồi? Cô ta tạt nước anh! Anh quên cô ta làm gì em rồi? Cô ta chụp hình em! Còn ném điện thoại của em! Bây giờ cũng không biết điện thoại em đã bị ai nhặt đi đâu! Lỡ như hình lộ ra ngoài thì sao? Tên họ Hứa! Em vì anh mà hi sinh nhiều như vậy! Người tốt như em đứng trước mặt anh, anh không nhìn thấy, mắt chó của anh bị mù rồi sao?”
Hứa Tử Huân chán ghét hất cô ta ra: “Cô nói chuyện khó nghe như vậy! Giống như người phụ nữ chanh chua.”
“Phụ nữ chanh chua? Em giống người phụ nữ chanh chua? Anh nói em giống người phụ nữ chanh chua?” Trương Diệc Đình chỉ mình, ánh mắt đỏ bừng.
“Thưa cô, quấy rầy một chút.” Lúc này, cô bán hàng đột nhiên che vào, cắt đứt cuộc cãi vả của bọn họ: “Thưa cô, số tiền trong thẻ ngân hàng của cô không đủ… Xin cô đổi tấm thẻ khác…”
“Cái gì? Không đủ tiền?” Trương Diệc Đình đoạt lại thẻ ngân hàng: “Các người có lầm không, trong tấm thẻ này rõ ràng có nhiều hơn 5000!”
“Đúng vậy… Trong thẻ của cô quả thật có hơn 5000… Nhưng mà cái quần này… là 28000…”
“28000? Có phải cô nói đùa không? Vừa rồi cô còn nói 2800! Sao lúc này lại 28000 rồi?”
Cô bán hàng cứng họng… Nhìn Diệp Đình một cái, lại cúi đầu.
Khó xử cười một tiếng, thấp giọng nói: “Vừa rồi đúng là 2800… Nhưng mà vừa lên giá… Tăng thành 28000…”
“Cái gì?” Trương Diệc Đình kinh ngạc: “Cửa hàng các người đây là thế nào? Lại dám tăng giá? Tôi muốn kiện các người!”“Cô kiện chúng tôi cũng vô dụng. Vì đây là công ty chính điều chỉnh giá, không liên quan tới cửa hàng chúng tôi.”
Cô bán hàng nói rất có lực, nhưng trong lòng thật sự bị oan…
Diệp đại boss, anh có tiền, anh tùy hứng, nhưng mà… Anh đây là đang giao vấn đề khó khăn cho chúng tôi ah!
Tuy cửa hàng này là của anh, quần áo cũng là của anh… Nhưng chọc giận khách hàng lại là tôi ah…
Xử lý không tốt, không chỉ có không nhận được tiền thưởng, còn có thể bị đuổi.
Trương Diệc Đình còn chưa hồi phục tinh thần, Hứa Tử Huân đã cà thẻ, tính theo chuyển khoản, mua cái quần kia.
Cà thẻ xong, kéo Trương Diệc Đình sãi bước ra ngoài.
“Còn gây gổ làm gì? Xấu hổ mất mặt!” Hứa Tử Huân kéo tay Trương Diệc Đình đi.
Hai người chán nản đi ra ngoài, Lăng Vi làm bộ lơ đãng giơ chân ra…“A——” Trương Diệc Đình nhào tới trước, mũi cắm xuống đất.
“Má ơi…” Mũi Trương Diệc Đình ê ẩm, chỉ cảm thấy đau đớn không thôi! Cô ta giơ tay sờ, hay lắm… cả mũi đầy máu.
Hứa Tử Huân nhìn ra Lăng Vi cố ý, muốn mắng cô, nhưng thật sự không có mặt mũi tranh luận.
“Lăng Vi! Con tiện nhân cô!” Trương Diệc Đình thở hổn hển bò dậy, giương nanh múa vuốt muốn cào Lăng Vi, Hứa Tử Huân kéo cô ta.
Mấy người bạn của Hứa Tử Huân cũng rối rít tới kéo, thật vất vả mới lôi Trương Diệc Đình đi.
Sau khi bọn họ đi, ánh mắt Diệp Đình sâu thẳm khó dò, anh quay đầu nhìn Lăng Vi, như có điều suy nghĩ thấp giọng hỏi: “Người phụ nữ kia nói chuyện điện thoại, là chuyện gì?”
Lăng Vi hời hợt nói: “Vài ngày trước, người phụ nữ kia cố ý chuốc say Hứa Tử Huân, mướn phòng trong khách sạn, còn cố ý gạt tôi tới xem. Sau đó… Tôi thấy được, lấy điện thoại cô ta chụp hình, ném ra ngoài cửa sổ, sau đó bị người khác nhặt.”
Diệp Đình híp mắt phượng. Lại hỏi rõ thời gian và địa điểm, anh lấy điện thoại ra, gọi cho trợ lý Kiệt Sâm: “Điện thoại khách sạn Weston ném ra, tìm được công bố hình lên mạng.”
Ha… Kẻ hèn, là phải trả giá thật lớn! Không dạy dỗ cô ta một chút, cô ta còn không biết mình chọc ai!
Sắc mặt Diệp Đình trong nháy mắt rét lạnh, mắt đỏ thẵm!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc