Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 198

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Trên mặt cô tràn đầy nghi ngờ nói: “Các người thật sự chắc canh là Lộ Dịch Tư làm sao? Lỡ như không phải thì sao?”
Diệp Đình nói: “Cả câu chuyện, xuyên qua từ đầu đến cuối, chỉ có một mình Lộ Dịch Tư là hiểu rõ mọi việc. Có thể làm ra chuyện lớn như vậy, trừ Lộ dịch Tư thì chính là Hoắc Ân cùng bên Tam Giác Vàng kia. Nhưng mà, biết rõ nhiều chi tiết như vậy, lại chỉ có một mình Lộ Dịch Tư. Huống chi, có thể thuê loại sát thủ đứng đầu quốc tế như angle này tới ám sát tôi, hiển nhiên là thủ pháp quen thuộc mà Lộ Dịch Tư hay dùng. Bởi vì Hoắc Tư và Tam giác Vàng bên kia là thuộc về nước đang chiến loạn, dưới tay bọn họ có rất nhiều thứ liều mạng, hoàn toàn không cần thiết tốn nhiều tiền mời sát thủ quốc tế như angle vậy.”
Chính Hiền gật đầu, như có hiểu ra... “Thì ra là như vậy...”
Diệp Đình còn nói: “Lui mười ngàn bước mà nói, cái lão già Lộ Dịch Tư đó... cho dù chuyện này không phải ông ta làm, cũng đã đến lúc tôi muốn thu thập anh.”
Anh nói lời này xong, tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn anh.
Chỉ thấy Diệp Đình nghiêm túc đứng, ánh mắt vô cùng nghiêm nghị!
Hiển nhiên kế hoạch của anh đã vô cùng chu đáo, hơn nữa, hiện tại cũng đã đến trình độ không thể không chiến!
Quyết tâm của Diệp Đình không thể dao động.
Chính Hiền hít một hơi, không nói thêm gì nữa.
Vinh Phỉ nói: “Thật ra thì muốn người đàn bà kia nói ra, cũng không phải là việc khó. Muốn tìm bàn tay đen tối sau màn, phương pháp đơn giản nhất chính là.... để cho chính cô ta tìm ra tên kẻ địch kia.”
Diệp Đình nhìn sang Vinh Phỉ, hai người hiểu ý cười.
Hiển nhiên, Diệp Đình và anh đã có cùng suy nghĩ.
Vinh Phỉ nói: “Nhốt cô ta thêm hai ngày, sau đó để Tiểu Bạch tìm cơ hội thả cô ta chạy.”
NHáy mắt Lôi Đình, Tạp Nhã, Chính Hiền đều trợn to hai mắt...
Tạp Nhã lầm bầm nói: “Để cô ta đi? Đúng... sau khi cô ta chạy ra ngoài, nhất định sẽ đi tìm người thuê, chúng ta tìm người theo dõi cô ta, nói không chứng còn có thể thăm dò được bí mật gì nữa! Tin tức của chúng ta càng nhiều thì tác chiến càng có lợi!”
Tạp Nhã càng nói càng hưng phấn: “Cái này gọi là thả hổ về rừng đúng không?”
Tần Sênh uốn nắn cô nói: “Cái này gọi là dẫn xà xuất động.”
Tạp Nhã bĩu môi: “Đều giống nhau mà! Dù sao đều có động vật...”
...
Lôi Tuấn “phốc” bật cười: “Không bằng cầm thú, còn có nhân trung long phượng, tất cả đều là động vật, vậy em nói anh Sanh là cái nào?”
Tạp Nhã trợn mắt nhìn anh, hừ lạnh: “Cánh tay kia của cậu còn chưa có hoàn toàn bị phế đúng khộng? Bà giúp cậu nới lỏng xương cốt một chút được không?”
Tạp Nhã bẽ khớp tay kêu lên “răng rắc”
Nháy mắt Lôi Tuấn gào khóc cầu xin tha thứ: “Không có không có.... nương nương tha mạng nha! Tiểu nhân không dám! Tiểu nhân không dám nữa!”
Đột nhiên Vinh Phỉ lại nói: “Đột nhiên em lại nghĩ đến nếu để Tiểu Bạch thả cô ta đi, thật giống như không được... Cô ta cũng không phải ngu ngốc, nhất định cô ta sẽ nghi ngờ.”
Diệp Đình gật đầu.
Lôi Tuấn cũng nói: “Không sai... mặc dù tiểu Bạch là bạn của anh Đình, nhưng mà tiểu tử này cũng đã cứu cô ta một lần, anh Đình không thể nào không phòng bị anh. Nếu như theo lẽ thường mà nói, tiểu Bạch nhất định sẽ bị nhốt lại, không thể nào để cho bọn họ gặp mặt.”
Lúc này, Diệp Đình ngẩng đầu, nhìn về phía Vinh Phỉ.
Đột nhiên Vinh Phỉ giật mình, ánh mắt này của Diệp Đình, làm cho anh có loại dự cảm xấu là sẽ có chuyện gì đó xảy ra.
Diệp Đình khuyên bảo Vinh Phỉ: “Anh Tư, đừng sợ, không phải để cho anh đi hiến thân. Bằng mị lực của anh tư anh, để cho một con nhóc thích anh, còn không phải việc gì khó đâu nhỉ.”
“Phốc ---” Trời mẹ nó.... Vinh Phỉ ngoáy ngoái lỗ tay, anh thật là.... không phải nghe lộn sao?
Lôi Tuấn vội vàng giơ hai chân tán thành! (Bời vì tay phải không thể sở lão bà, lúc này đã không giơ lên nổi....)
Lôi Tuấn nói: “Để cho anh tư đi, là quá thích hợp rồi còn gì.” Vừa nói, vừa ai oán nhìn cánh tay phải của mình: “Anh nhìn xem em và cô tra có mối thù sâu như biển nha! Em đi dụ dỗ cô ta, cô ta cũng không tin em nha!”
Tần Sênh cũng nói: “Không sai... em cũng có vợ...”
Tạp Nhã cắn môi, dựa vào trong иgự¢ Tần Sênh: “Anh Sanh, không cho phép anh đi tìm tiểu hồ ly tinh.”
Tiểu bát cũng đẩy mắt kiếng nói: “Em phải về căn cứ, lát nữa phải đi.”
Vinh Phỉ: “...” Nháy mắt cảm giác được, trên đời này không có hữu ái!
Không hữu ái!
Diệp Đình nhìn Vinh Phỉ, thành khẩn nói: “Tôi thì càng không thích hợp, anh tư, chỉ có thể hy sinh anh.”
Vinh Phỉ nói: “Anh vừa nhìn thấy cô ta liền chán ghét, em bảo anh làm sao ra tay được?”
Trên mặt Diệp Đình tràn đầy thành khẩn nói: “Nào có? Dáng vẻ của người ta cũng đâu có tệ lắm phải không?”
Đối với công phu mở mắt nói dối của anh Đình, Lôi Tuấn đó là không còn lời nào để nói.... cô ta kia rõ ràng là mang mặt nạ da người... bọn họ chưa ai được nhìn thấy mặt mũi thật sự của cô ta cả!
Nói không chừng, chính là mặt dị dạng, răng hô, mũi nhọn như chim ưng, miệng rộng như cóc đâu...
Đột nhiên Tần Sênh đưa ra một câu tổng kết: “Không phải Tiểu Bạch thích cô ta sao, nhất định là dáng vẻ không tệ. Nếu không thằng nhóc kia làm sao rơi vào võng tình được. Tiểu Bạch biết cô ta là sát thủ rất rõ ràng, còn đi theo người ta hơn hai tháng, như vậy nói rõ là cô ta lớn lên rất đẹp, đẹp đến nghiêng nước nghiêng thành.”
Vinh Phỉ hít một hơi, trong lòng nghĩ: cái tên Tần Sênh này luôn ít nói, hôm nay cũng xem như vì tiểu Tuấn và tiểu Yến liều mạng nha! Lại nói nhiều như vậy chứ...
Vinh Phỉ vẫn cảm thấy không được tự nhiên. Cái đám người không biết xấu hổ này, đây là bức lương vì sướng nha?!
“Cho là lão tử độc thân đi, nhưng mà... đặc biệt, để cho anh đi nói chuyện với một người đàn bà đã hại anh em của anh, nếu là anh ói ra thì làm sao?”
Đột nhiên anh nhìn sang Chính Hiền.
Chính Hiền vội vàng khoác tay hoảng sợ nói: “Anh Tư, tiểu tổ mười người chúng ta, người em sùng bái nhất là anh Tư anh! Quả là một chân hán tử nha --- hơn nữa, anh Tư anh ngao du giữa bụi hoa, cái dạng bạn gái gì cũng đã từng quen, duy chỉ có chưa từng quen với sát thủ đúng không? Vẫn còn là sát thủ đứng đầu quốc tế...”
“Cút mẹ nó đi ---” Vinh Phỉ nổi giận: “Ai ngao du giữa bụi hoa chứ? Lão tử cũng là một người đàn ông thuần khiết nha!”
“Phốc... Ha ha ha...” Lôi Tuấn, Lôi Đình, Chính Hiền, Tạp Nhã bày tỏ không thể tiếp nhận.
Trên mặt Tần Sênh tràn đầy chê bai nhìn Vinh Tứ.
Diệp Đình nhún vai, tiểu tổ mười người... trừ Vinh Phỉ, ai cũng có thể nói mình là đàn ông, cô gái thuần khiết..
Cái tên Vinh Phỉ này, mười tám tuổi đã bắt đầu tai họa cô gái nhà người ta.
Phải cố gắng tìm một cô gái để tai họa lại anh!
Tất cả mọi người có mặt tại đây, trừ Vinh Phỉ, dường như tất cả mọi người đều có chung suy nghĩ này.
Lôi Tuấn gật đầu liên tục: “Anh Tư, cô gái này và anh, thật sự là.... rất hợp! Nha---”
Vinh Phỉ lại nổi giận: “Là "Phi" nha? Hay là "Phối hợp" nha?”
Hai chữ “Phối hợp” đó của Lôi Tuấn, tại sao lại nói nghiến răng nghiến lợi như vậy chứ?
Cái con mẹ nhà nó!
Anh là ngu ngốc cỡ nào, lúc nãy còn tràn đầy lửa giận muốn đòi lại công đạo cho cái tên Tuấn não tàn kia chứ!
Nghe được Nhị Tuấn và tiểu Yến bị thương, anh giận đến muốn nổ phổi! Tên này không chỉ có ςướק vợ của anh, còn ghép uyên ương loạn cho anh nữa.
Vinh Phỉ quyết định --- Tuyệt! Giao! ---- với cái đám người không biết xấu hổ này.
Tiểu Bát Vương Sướng vẫn luôn không lên tiếng đột nhiên nói: “Anh Tư, gần đây em mới nghiên cứu một hạng mục mới.”
“...” Vinh Phỉ không còn thiết sống nữa, đột nhiên không muốn nói chuyện...
Trên mặt Chính Hiền tràn đầy chân thành nói với Vương Sướng: “Anh Bát, anh đang nghiên cứu hạng mục mới gì vậy?”
Vương Sướng nghiêm trang đẩy mắt kiếng: “Anh đang nghiên cứu đồng thời bỏ một người đàn ông và một người đàn bà vào không trung vũ trụ, chuẩn bị thức ăn, nước cùng không khí... Sau đó, nhìn xem người đàn ông và người đàn bà này, có thể sinh bao nhiêu đứa bé.”
“Phốc ---- ha ha ha...”
Tiểu tử này không lên tiếng thì thôi, một khi lên tiếng thì bỗng dưng nổi tiếng!
Tiểu Bát nói xong, liền đứng lên nói: “Anh Đình, em phải trở về. Trên người em mang theo mấy chục cái thiết bị theo dõi, lần này đi ra ngoài đã là phá lệ rồi...”
Các anh em cũng đi tới ôm anh, muốn thấy tiểu Bát một lần thật là quá khó khăn, quá khó khăn.
Gần đây anh cũng không có tham gia hạng mục đặc biệt gì, mới có thể ra ngoài đi một vòng, nếu không, anh phải luôn luôn ở trong căn cứ. Bởi vì, sợ tiết lộ cơ mật.
Sau khi tiểu Bát đi, Vinh Phỉ càng không thể chối từ nữa.
Ngủ trong biệt thự của Diệp Đình một giấc, Vinh Phỉ đứng lên tắm, cạo râu. Có lúc anh thích giữ lại một chút râu, sau đó chỉnh sửa vô cùng chỉnh tề.
Anh sữa chửa râu xong, nhìn gương, quả nhiên càng lộ vẻ hào hoa phong nhã!
Anh ném dao cạo râu đi, đột nhiên nghĩ đến, hôm nay anh còn có nhiệm vụ đặc biệt!
Cái con mẹ nó....
Nhiệm vụ của anh là câu dẫn cái tên sát thủ quốc tế đó, sau đó làm bộ thích cô ta, sau đó đồng tình cảnh ngộ bi thảm của cô ta, sau đó sẽ lén lút thả cô ta đi.
Trong cơn tức giận, Vinh Phỉ lại cầm dao cạo râu lên chuẩn bị cạo sạch hết!
Nữ, trang điểm đẹp để người thương xem, anh ăn mặc đẹp trai như vậy làm gì? Để cho đám người không biết xấu hổ kia nhìn thấy, còn tưởng rằng anh rất muốn làm nhiệm vụ này vậy.
Anh đang cầm dao cạo râu chuẩn bị cạo sạch hết, đột nhiên nghe được bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
“Cốc cốc cốc ---” Tiếng đập cửa vô cùng mạnh mẽ.
Vinh Phỉ một bụng tức giận, ném dao cạo râu đi, đi tới mở cửa.
Lôi Tuấn ở bên ngoài, dựa tường, thấy Vinh Phỉ mở cửa, nháy mắt liền nước mắt lả chả nói: “Anh tư! Hai ta có phải là anh em không?”
Vinh Phỉ trợn trắng mắng: “Đừng hòng lừa gạt lão tử! Vô dụng!”
Lôi Tuấn liền khóc lớn lên: “Oa oa, anh Tư! Anh biết ngày hôm qua cô gái xấu xa kia đã nói gì không?! Tối hôm qua lúc tra hỏi, cô ta nói muốn cắt lưỡi của em làm thức ăn nhắm rượu! Còn muốn cắt thằng nhỏ của anh để cho anh thành thái giám!!”
Vinh Phỉ lập tức xanh cả mặt, gân trán hiện rõ lên nhảy:Đột đột”
Lôi Tuấn giả vờ lau nước mắt: “Cắt lưỡi của em, em có thể nhịn! Cắt thằng nhỏ của anh Tư em, lão tử không nuốt trôi cục tức này nha!”
“Cút ---” Vinh Phỉ đá một cước tới, “Ầm ---” cánh cửa đóng lại, nhốt Lôi Tuấn bên ngoài!
Diễn xuất kém như vậy! Đứa ngốc mới tin anh!
Lôi Tuấn ở bên ngoài cười gian “hắc hắc. Anh Tư biết rõ là anh giả vờ diễn trò, nhưng mà chắc canh, anh Tư nhất định sẽ đi tìm cô ta.
Lôi Tuấn vẫy vẫy tóc trên trán... nhìn phong lưu, tự tin vô cùng...
Vinh Phỉ ở trong phòng, giận đến sắp điên rồi, con mẹ nó --- anh phải làm gì đó để phát tiết mới được!
Anh đứng lên, xuống lầu đi ra phòng khách. Đến phòng thẩm vấn ngầm dưới lòng đất.
“Bành ---” Anh đá một cước làm bay cả cửa phòng thẩm vấn vang lên “Leng keng” thật lớn.
Người bên trong sợ hết hồn, Quý Túc vội vàng đi ra, khom người hành kễ: “Tứ gia ---”
Sắc mặt Vinh Phỉ den sì quét mắt nhìn anh, hất cằm lên nhìn ra bên ngoài một chút, ý tỏ Quý Túc mang người đi ra ngoài, anh có lời muốn nói với cô ta.
Quý Túc vội vàng gọi những người khác ra ngoài.
Đợi sau khi Quý Túc đóng cửa lại, Vinh Phỉ đi tới bên cạnh cô ta, hai tay cô bị trói trên cây cột sắt, đang hung hăng trợn mắt nhìn anh.
Vinh Phỉ đứng trước mặt cô, ánh mắt tùy tiện quan sát trên dưới. Khóe miệng anh cười khinh miệt. Giơ tay lên, xé người ta... “Xoạt----”
Vinh Phỉ giơ tay lên xé bộ đồ màu đen bó sát người của cô ta.
Bên trong cô ta chỉ mặc một cái áo иgự¢ màu đen. Vinh Phỉ dâm tà nhìn иgự¢ cô chằm chằm cười: “Dáng người không tệ.”
Anh cười giống như một tên biến thái, nháy mắt đã đưa bàn tay lên xoa nắn.
“Cút ngay --- Đừng ᴆụng tôi!” Cô nghiến răng nghiến lợi, chịu đựng đau đớn trên người giơ chân đá lên đầu anh, nháy mắt Vinh Phỉ đã cầm mắt cá chân của cô ta.
Đột nhiên anh lại gần sát cô, cô rõ ràng cảm giác được sự nguy hiểm của người đàn ông này! Ánh mắt anh thâm trầm, cười nói cũng rất tùy tiện, thật giống như nhìn dáng vẻ giận dữ của cô liền thoải mái vô cùng.
Cả người của anh dính sát thân thể cô, nhất là tay còn cầm bàn chân của cô, động tác này.... thật, làm cho cô xấu hổ! Cô thật muốn Gi*t ૮ɦếƭ người đàn ông này!
Tay trái Vinh Phỉ cầm mắt cá chân cô ta, từ đầu đến cuối vẫn không có buông ra. Tay phải của anh từ dưới người cô sờ một đường lên trên. Anh cười giống như một tên biến thái siêu cấp! Vẻ mặt vô cùng đáng ghét!
Tay phải của Vinh Phỉ mò đến bên lỗ tai của cô, cô trợn to mắt nhìn anh, đột nhiên cả người anh nghiêng về phía trước, cô đau đến hận không thể cắn ૮ɦếƭ anh, nhưng lại ngay cả nhúc nhích một chút cũng không được, “Xoạt ---” anh xé cái mặt nạ da người của cô ra.
“A... Tê ----” Mặt nạ da người trên mặt cô là có chất dính, Vinh Phỉ xé một cái, đau giống như anh thật sự xé một lớp da của cô vậy!
Vinh Phỉ ném mặt nạ da người nhìn cô chăm chú, cả khuôn mặt của cô cũng đỏ bừng, gương mặt trái xoan vừa đỏ vừa sưng, cằm bị anh đánh lệch ra, mặc dù đã được gắn trở về, nhưng mà vẫn sưng như cái bánh bao vậy.
Mặt Vinh Phỉ gần sát cô, chóp mũi hai người cơ hồ ᴆụng vào nhau, anh nhìn cô chằm chằm ánh mắt cười nhạo: “Xấu xí giống như một con heo vậy.”
“Hứ ---” Cô hung hăng phun một ngụm nước miếng lên mặt anh, nháy mắt sắc mặt Vinh Phỉ đen thùi lùi, tay phải của anh nắm cằm cô thật chặt.
“A... Ách---” Thật là đau! Đau đến cô há miệng cắn lên lỗ mũi anh.
Anh tỏ vẻ thú vị nhìn cô chằm chằm: “Ai nha, cô cũng không tệ nha, tính tình này thật là đủ cay. Chơi, nhất định là rất đã!”
Cô xấu hổ không chịu nổi, hận đến muốn Gi*t ૮ɦếƭ anh!
Mắt cô trợn to hung ác nhìn anh, Vinh Phỉ nhìn ánh mắt cô chằm chằm cười: “Chỉ có đôi mắt này là còn dễ nhìn.”
Toàn bộ bàn tay của Vinh Phỉ nâng cằm cô ta lên, đột nhiên dùng sức Ϧóþ một cái “A...” Cô muốn cắn răng nhịn không kêu lên, nhưng mà cái tên đàn ông biến thái ૮ɦếƭ tiệt này, biết rõ cằm của cô bị thương, còn dùng sức Ϧóþ cô hết lần này đến lần khác, anh đúng là ác độc! Chính là muốn nhìn hình dáng cô bị ђàภђ ђạ thê thảm!
Từ đầu đến chân cô gái này, chính là một tên siêu cấp đại biến thái!
Cô cắn chặc hàm răng, chịu đựng đau đớn cả người, dùng sức nghiêng người, “Ách ---” Chân phải của cô cũng bị anh cầm, cô mượn sức lực này, dùng hết toàn bộ sức lực rút hai cánh tay lên!
“Bịch---” Cô nâng chân trái lên, đầu gối lại đánh về phía đầu của anh, Vinh Phỉ vừa giơ tay lên đỡ, đầu gối cô ᴆụng vào cánh tay anh.
Vinh Phỉ xoay tay, nháy mắt cầm lấy hai cái chân của cô, để kẹp ngang hông của mình. Anh ôm lấy hai chân của cô, không để cho cô động đậy.
“A a a ---” Cô thật là tức giận đến muốn điên lên! Cô nhất định phải Gi*t anh! Gi*t anh! Thân thể anh ấm áp, cách áo sơ mi trắng, quần tây đen cô cũng có thể cảm giác được dây nịt da của anh cạ vào người cô.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc