Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 190

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Lâm Kha nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh Sinh thật sự muốn kết hôn với cô sao? Cô đừng có tự đội đóa hoa phân lên đầu—— đồ xấu xí! Cô nhìn hôn lễ này xem... Có người đàn ông nào cưới vợ lại làm qua loa lấy lệ thế này không? Chỉ bày năm bảy bản ở nhà? Ngoài người cực kỳ thân thiết ra, không thông báo với bất kỳ người nào khác! Tại sao? Bởi vì cô không lên được mặt bàn! Bởi vì, anh Sinh kết hôn với cô, chỉ để đối phó với người nhà mà thôi!”
Nói xong, cô ta lại lắc eo, hừ hừ nói: “Tôi thật sự không thể hiểu được, tại sao anh Sinh lại cưới cô? Còn là một người ngoại quốc nữa chứa!”
Kaya nhìn cô ta bằng ánh mắt ***, sắc mặt của cô ấy đặc biệt khó coi!”Phu nhân, xin cô hãy hít thật sâu, tôi phải kéo khóa!” Chuyên viên trang điểm đang kéo khóa váy cho cô ấy.
Kaya nín cơn tức giận trở lại. Hôm nay là ngày vui của cô ấy và Tần Sinh, cô ấy đã đợi rất lâu rồi, không muốn chọc mấy người rảnh rỗi này nữa, buổi lễ bên ngoài sắp bắt đầu, cô ấy còn chưa mặc áo cưới xong.”Phu nhân, cô chỉ cần hít thật sâu, là được.”
Kaya lại vội vàng hít thật sâu, chuyên viên trang điểm kéo xong khóa váy cho cô ấy, quan sát cô ấy ở trong gương: “Phu nhân, cô thật là đẹo...” Chiếc váy cưới trắng tinh khôi mặc ở trên người cô ấy, làm nổi bật lên vẻ đẹp tinh khiết thánh thiện...
Bởi vì góc nhìn, Kaya không nhìn thấy Lăng Vi và Peach đang đứng ở cửa.
Chuyên viên trang điểm đội khăn voăn lên đầu cô ấy.
Lăng Vi và Peach đều cực kỳ lửa giận! Hai người cùng bước vào, ĐM! Dám bắt nạt Kaya, hôm nay bà đây sẽ bắt cô quỳ xuống hát chinh phục cho cô ấy nghe!
Lăng Vi và Peach tức giận đến mức đỏ ngầu hai mắt! Lâm Kha đang đứng ở bên trong lắc lắc lư lư.
Lâm Kha mở đôi mắt trắng dã nói: “Tôi nghe nói trên người phụ nữ nước ngoài đều có mùi rất quái lạ, sao anh Sinh của tôi có thể chịu được cô chứ! Hơn nữa, nhìn cái dáng vẻ của cô, tôi cũng biết cô không phải là loại phụ nữ đứng đắn gì, haizzzz, tôi thật lo lắng thay cho anh Sinh, thật không biết cô đã đội cho anh ấy bao nhiêu cái nón xanh nữa!”
“Bốp ——” đột nhiên, tiếng tát tai vang lên ——
Lăng Vi và Peach cùng ngẩng đầu lên, nhìn thấy Kaya tát vào trên mặt Lâm Kha! Kaya mặt đầy sát khí trừng mắt nhìn Lâm Kha!
Kaya thu tay về, dặn dò chuyên viên trang điểm: “Mau giúp tôi cài khăn voăn đội đầu đi, chồng tôi đang đợi tôi.”
Lâm Kha đột nhiên thét chói tai: “Á ——cái con hồ ly tinh này! Cô dám đánh tôi?”
Cô ta giương nanh múa vuốt nhào về trên người Kaya: “Bà sẽ *** mày! Đã bán mình, còn không để cho người ta nói?!”
“Yaya —— “
Lăng Vi và Peach bước nhanh chạy tới, nhanh chóng tách Lâm Kha và Kaya ra.
Nhưng khăn voăn trên đầu Kaya đã bị kéo ra... tóc tai cũng bị kéo loạn không còn dáng vẻ ban đầu.
“Sao vậy?” Tần Sinh xuất hiện ở cửa, anh ta nhìn thấy tóc của Kaya bị kéo đến rối bù lên, ánh mắt dần lạnh như băng! Kaya chỉ cảm thấy khó chịu...
Cô một thân một mình, vượt đại dương bao la đến đây...
Rốt cuộc là vì cái gì?
Người nhà của anh không thích cô, thậm chí mẹ của anh còn không đến tham dự hôn lễ của bọn họ.
Tiệc cưới, cũng chỉ bày đơn giản mấy bàn... bởi vì thật sự không muốn để bạn bè người thân biết, Tần Sinh anh sẽ cưới một cô gái người Di-gan?
Nước mắt của Kaya rơi xuống. Cô kéo khóa váy cười ở ngay trước mặt Tần Sinh, nhanh chóng *** cưới ra, vào lúc cả đoàn người đều không phản ứng kịp, cô ấy đã thay xong quần áo của mình, cô ấy mặc áo khoác dài lên, đội mũ ụp lên trên đầu.
“Xin lỗi, em muốn ở một mình...” Kaya cười nói với Tần Sinh.
Lệ trong mắt, chảy xuống khóe miệng theo nụ cười đang nở rộ trên khuôn mặt.
Tần Sinh cau mày, đột nhiên kéo lấy tay cô. Anh ta kéo tay cô đi, cất bước đi ra ngoài, bên ngoài “Nhạc hôn lễ” đã vang lên——
Người dẫn chương kích động tuyên bố: “Bây giờ là lúc hôn lễ bắt đầu, xin mời chú rể, cô dâu vào sân!”
Tần Sinh đột nhiên đoạt lấy micro trong tay người dẫn chương trình, đôi mắt đen quét qua mặt của mọi người, biểu tình lạnh lùng nghiêm túc khiến cho người ta thở không thông, đôi mắt của anh ta lạnh lùng u tối, trầm giọng nói: “Hôm nay tôi có nhiệm vụ đặc biệt, phải lập tức rời đi. Thật xin lỗi, buổi lễ hôm nay sẽ đổi thành buổi lễ đính hôn! Hôn lễ chính thức sẽ được cử hành vào ngày mười lăm tháng giêng tới đây!”
Nói xong, anh ta bá đạo ôm ngang Kaya lên ở ngay trước mặt mọi người, bước từ trên sân khấu ra tới cửa đi.
Anh ta đúng là một kẻ vô liêm sỉ! Hôn lễ đơn giản! Đơn giản cái rắm! Anh ta sẽ đặc biệt tổ chức cho cô ấy một lễ cưới khiến cho toàn bộ người trên thế giới này đều phải ghen tỵ!
Tần Sinh ôm Kaya đi thẳng lên tầng hai, bỏ lại đám bạn bè họ hàng mắt to trừng mắt nhỏ.
Lăng Vi và mấy người bạn của cô chụm đầu thảo luận với nhau, những tiếng thổn thức vang lên trong hội trường bữa tiệc R*ợ*u.
Mẹ của Tần Sinh đang ngồi thưởng thức trà trên ban công nhỏ, bà ta nhàn nhã uống trà ăn bánh, thấy Tần Sinh và Kaya đi vào, đầu tiên thì bà ta hơi sửng sốt.
Nhưng, lúc nhìn thấy Kaya mặc bộ trang phục bình thường, còn cả nước mắt vương trên khóe mắt... Bà ta lập tức hiểu ra cái gì...
Sau đó, bà ta bĩu môi cười ra tiếng, nghĩ đến con nhóc Lâm Kha kia đúng là lợi hại, có thể làm cho hôn lễ rối tung rối bù lên.
Mẹ Tần Sinh vô tình nói: “Hôn lễ kết thúc sớm như vậy? Người điều khiển chương trình này kém quá!”
Lâm Kha là người bà ta nhìn từ bé đến lớn, đứa bé kia và Tần Sinh nhà bà ta là thanh mai trúc mã, môn đăng hộ đối!
Lâm Kha người ta là tiến sĩ, bây giờ còn đang làm công việc nghiên cứu khoa học sở nghiên cứu.
Hơn với con bé Kaya này không biết bao nhiêu lần!
Còn con bé Kaya này, cũng không biết đã cho Tần Sinh uống bùa mê thuốc lú gì, vừa không có công việc cố định, lại còn là một thầy bói nữa...
Mẹ Tần Sinh nhìn thế nào cũng thấy cô không vừa mắt!
Có con dâu thế này, có mang đi ra ngoài uống trà, sao có thể giới thiệu cho bạn?
Tần Sinh vẫn đang ôm ngang Kaya lên, mẹ Tần Sinh cau mày: “Đã lớn thế này rồi, còn không tự đi được sao?” Muốn làm bà ta nóng mắt hả?
Kaya giãy giụa, muốn tự mình đi, nhưng Tần Sinh không buông tay, còn ôm chặt cô ấy hơn.
Anh bước nhanh đi vào trong phòng khách tấng hai.
Khom người, nhẹ nhàng đặt Kaya ở trên ghế sa lon, rồi anh ta cũng ngồi ở bên cạnh cô.
“Chúng ta cùng xem nên tổ chức hôn lễ thế nào!” Tần Sinh đứng dậy trở về thư phòng lấy máy vi tính xách tay ra, gõ mấy cái rồi đưa màn hình máy tính đến trước mặt cô, cũng không cố gắng hạ thấp giọng, anh ta nói: “Em xem, đây là toàn bộ tài sản của anh: “ Bên trong thẻ ngân hàng đăng ký tên anh ta, có 3514. 79 vạn...
Anh ta nói: “Anh không quan tâm nhiều đến chuyện kiếm tiền, cũng chưa từng nghĩ phải kiếm rất nhiều tiền, số tiền này đều anh tùy tiện đầu tư với a Đình kiếm được.”
Anh ta nhìn thẳng vào mắt cô, cầm chặt tay cô nói: “Đây là toàn bộ tài sản của anh, chúng ta sẽ dùng toàn bộ số tiền này, cử hành một hôn lễ sang trọng.”
Kaya chăm chú nhìn Tần Sinh.
Cô ấy cắn môi, trong lòng ngũ vị tạp trần, dựa vào vai anh ta, nói: “Anh xem, số tiền gửi ngân hàng này của anh rất thú vị, em thêm 5. 21 vạn nữa, vừa đúng 3520... Sinh, em yêu anh.”
Tần Sinh cười nói: “Đúng vậy...” Anh ta cười rất vui vẻ, rồi đột nhiên lại nói: “Tuy nhiên, phải để lại một ít, nếu không hai chúng ta sẽ không có tiền sống.”
Kaya sát lại gần anh ta nói: “Không sao, em nuôi anh.”
Tần Sinh chăm chú nhìn cô, từ từ mỉm cười... Đôi mắt đen của anh ta lóe lên ánh sáng mê hoặc lòng người.
Kaya không thể cưỡng lại được ánh mắt này của anh ta nhất, lập tức say...
Hầu kết ở cổ họng của Tần Sinh lăn lăn, anh ta sát lại gần cô, muốn hôn cô, nhưng cô lại đột nhiên che miệng, lùi về phía sau.
Tần Sinh cau mày, sao cô không muốn để cho anh ta hôn?
Hay là không muốn ở ngay trước mặt mẹ anh ta?
Anh ta thấy Kaya chỉ chỉ vào mặt mình, nhỏ giọng nói: “Hôm nay trang điểm khá dày, anh không thể hôn em được, không tốt, đều là mỹ phẩm trang điểm cả.”
Tần Sinh nhìn cô cười: “Em đi rửa mặt đi, mấy loại mỹ phẩm này cũng không tốt cho da đâu.”
Kaya lại nói: “Em còn chưa muốn tẩy trang…” Cô ấy sát lại gần Tần Sinh cười nói: “Lớp trang điểm này rất đẹp, em không nỡ tẩy trang.”
Tần Sinh nhìn chằm chằm vào cô, quả thật hôm nay cô trang điểm rất đẹp mắt. Anh ta giơ tay lên, lấy điện thoại ra chụp ảnh cho cô: “Em xem, bây giờ đã lưu lại khoảng khắc xinh đẹp rồi.”
Kaya rất vui vẻ: “Tần thiếu dỗ con gái như vậy sao.”
Tần Sinh nhéo má cô, trong lòng cười nói, bề ngoài thì thành thục, nhưng tính tình thì vẫn như trẻ con.
Tần Sinh trìu mến bưng khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy lên, hôn nhẹ lên môi cô, nói: “Em thế nào cũng đều đẹp cả... Đi rửa mặt đi.”
Kaya rũ mi mắt, cười nói: “Vậy em đi tắm đây, anh chờ em nhé.”
Tần Sinh gật đầu, đưa mắt nhìn cô đi vào phòng tắm.
Tần phu nhân đang ngồi ở ngoài ban công nhỏ vẫn nhìn hai người thân thân mật mật, trong lòng thầm nhạo báng.
“Lâm Kha tốt biết bao nhiêu! Rốt cuộc là con đã nghĩ như thế nào vậy?”
Tần phu nhân buông cái ly trong tay xuống, không vui nói.
Tần Sinh không ngẩng đầu lên nhìn bà ta, chỉ nhìn chằm chằm vào màn hình máy vi tính xách tay, nhàn nhạt nói: “Bà cảm thấy tốt, thì bà đi mà cưới. Cũng không phải là tôi cảm thấy tốt.”
“Con ——” Tần phu nhân tức muốn ૮ɦếƭ!
Tần Sinh trực tiếp phớt lờ cơn giận của bà ta, trịnh trọng nói: “Cả đời này tôi chỉ cưới một mình cô ấy, bà có chấp nhận hay không, tôi cũng là nhận định cô ấy.”
Tần phu nhân giận đến mức choáng váng, hoặc là không tìm, hoặc là tìm một người có thể làm bà ta tức ૮ɦếƭ!
Thái độ của Tần Sinh đặc biệt cương quyết.
“Bộp!” Tần phu nhân đặt mạnh ly trà xuống!”Mặc dù mẹ không phải là mẹ ruột của con, nhưng mẹ đối xử với con thế nào, cũng quá rõ ràng! Sau khi mẹ ruột của con không còn, từ lúc con ba tuổi mẹ đã bắt đầu chăm con! Nhiều năm như vậy, mẹ cũng đã hết tình hết nghĩa rồi! Mẹ giới thiệu Lâm Kha cho con thì làm sao? Cô bé kia tốt biết bao nhiêu? Người ta cần học vấn có học vấn, muốn dung mạo có dung mạo, muốn gia thế có gia thế! Chẳng lẽ không hơn cái đứa con gái con mang về gấp mười ngàn lần?”
Tần Sinh liếc nhìn về phía phòng tắm, lạnh mặt cười nói: “Hơn Kaya gấp mười ngàn lần? Đó là bà nghĩ vậy! Nhưng tôi không mù! Từ nhỏ tính cách của Lâm Kha đã cực kỳ chanh chua khắc nghiệt, đến bây giờ cũng không thay đổi, cô ta làm người ta cảm thấy ghê tởm giống như bà vậy.”
Tần phu nhân tức giận đến nỗi mặt tím lại!
Tần Sinh lạnh lùng nói tiếp: “Tôi vẫn giữ nguyên câu nói kia, bà thích, bà tự đi mà cưới, bớt lấy mẹ tôi ra để uy hiếp tôi nữa đi! Bà đối xử với tôi như thế nào, tôi đều có thể nhẫn, nhưng bà đối xử với vợ tôi như thế nào, tôi sẽ đối xử với bà lại như vậy!”
“Tần Sinh! Mẹ ghẻ, cũng là mẹ!”
Tần phu nhân nổi giận!”Mẹ là mẹ kế của con, nhưng mẹ đã bao giờ ngược đãi con chưa?”
Tần Sinh híp mắt, lạnh giọng hừ: “Ngược đãi, không nhất định là ra tay đánh vào thân xác đứa trẻ. Ngược đãi bằng tinh thần càng đáng sợ hơn!” Anh ta nhìn chằm chằm vào bà ta, ánh mắt lạnh như huyền băng ngàn năm!
Nếu không phải vì cho Tạp Nhã tốt hơn, anh ta mới lười nói nhảm với người phụ nữ này!
“Bộp bộp bộp ——” Tần phu nhân tức giận đập lên bàn!”Mẹ ngược đãi con? Con còn có lương tâm không? Tần Sinh! Con quá ác độc! Con nói như vậy không sợ gặp báo ứng sao? Không sợ bị thiên lôi đánh ૮ɦếƭ sao?”
Tần Sinh cố tình nói lớn tiếng: “Sợ, tôi sợ muốn ૮ɦếƭ đi được! Ngày nào tôi cũng chờ sét đánh ૮ɦếƭ tôi, nhưng vẫn không thấy gì. Ngày nào tôi cũng chuẩn bị bị bom đạn nổ ૮ɦếƭ, nhưng vẫn không nổ. Mạng tôi cứng lắm không ૮ɦếƭ được đâu, nhưng còn bà ấy, cứ từ từ chờ đi!”
Tần phu nhân giận đến choáng váng đầu óc, bà ta đứng bật dậy.
Giơ tay lên, chỉ thẳng vào mặt Tần Sinh: “ Tần Sinh! Con phải tôn trọng với mẹ chứ?”
Tần Sinh thản nhiên đối mặt với bà ta: “Không phải đều có qua có lại sao? Bà nghĩ hết tất cả các biện pháp phá hỏng hôn lễ của tôi! Biến tôi trở thành trò cười của Tần gia! Đây là tôn trọng? Có người mẹ nào sẽ hy vọng thấy con trai mình gặp phải tai tiếng? Hay đây mới thật sự là tình thương của mẹ? Bà làm thế nào với tôi, tôi có cần liệt kê ra từng cái không? Bà thật sự suy nghĩ cho tôi? Mẹ tôi ૮ɦếƭ như thế nào, bây giờ tôi còn phải đối chứng với bà sao? Hừ —— còn muốn bảo tôi đối xử tốt với bà, bà nghĩ mình có chịu nổi không?”
Tần phu nhân run rẩy...
“Tần Sinh! Con nói gì vậy? Thái Địch bị bệnh ૮ɦếƭ, bà ấy bị bệnh ૮ɦếƭ! Sao con có thể trách cái ૮ɦếƭ của bà ấy lên đầu mẹ được?”
Đôi mắt đen của Tần Sinh càng ngày càng lạnh: “Thái Địch là tên bà có thể gọi? Bà đừng có làm dơ bẩn con đường luân hồi của bà ấy!”
“Con nói bậy bạ gì đấy?!” Tần phu nhân nghiến răng nghiến lợi nói: “Con đừng có mà chụp loạn cái mũ lên trên đầu mẹ!”
Tần Sinh bỗng đứng bật dậy!
Đôi mắt dữ tợn của anh ta dán chặt vào người bà ta: “Tần phu nhân, người đang làm, trời đang nhìn! Tôi không nói, không có nghĩa là tôi không biết!”
Tần Sinh trở về thư phòng, rồi lại đi ra. Anh ta tiện tay quăng một xấp ảnh lên trên mặt Tần phu nhân, khinh miệt hất cằm, nói: “Lúc mẹ tôi bị bệnh bà đối xử với bà ấy như thế nào? Thừa dịp cha tôi đi xa, lén lút gửi bức ảnh bà và cha tôi nói chuyện cho chị em tốt của mẹ tôi, mượn góc chụp ảnh vu hãm cha tôi và bà Ng*ai t*nh? Chị em tốt của mẹ tôi tức giận cầm bức ảnh bà cho người chụp lén, để cho mẹ tôi cho rằng bà và cha tôi có gian tình! Bà sống nhìn mẹ tôi uất ức mà ૮ɦếƭ! Bao nhiêu năm qua, bà che giấu cha tôi! Khiến ông ta cho rằng bà là người hiền lương thục đức, khiến ông ta cho rằng bà là người có tâm địa hiền lành vẫn luôn chăm sóc mẹ tôi cho đến lúc lâm chung! À, Ông Giai Hồng, bà đúng là người thủ đoạn!”
Sắc mặt của Ông Giai Hồng trở nên trắng bệch, mấy bức ảnh vừa mới quăng ở trên mặt bà ta, bây giờ dang tán loạn trên đất. Chân của bà ta dần mềm nhũn, lảo đảo lắc lư đặt ௱ôЛƓ ngồi ở trên ghế sa lon.
“Ầm ——”Cửa phòng khách tầng hai, bị người ta đá văng!
Tần Hoài lửa giận ngút trời!
Ông ta đỏ ngầu hai mắt nhìn chằm chằm vào Ông Giai Hồng: “Bà ——” ông ta đi nhanh đến chỗ ban công nghỏ, run run tay nhặt máy bức ảnh trên đất lên. Ông ta nhắm mắt lại, cực kỳ hối hận!
Tần Hoài tức giận đứng lên, Ông Giai Hồng bị dọa sợ đứng lên muốn chạy. Tần Hoài vung tay tát lên trên mặt Ông Giai Hồng.”Á ——” Ông Giai Hồng bị tát ngã trở về trên ghế sa lon. Bà ta ôm bên má bị tát, mắt như nổ đom đóm, có thể tưởng tượng được cái tát này của Tần Hoài một tát này có bao nhiêu ác?!
Tần Hoài giận đến nỗi run rẩy cả người, ông ta giơ tay lên chỉ vào mặt Ông Giai Hồng: “Bà cái người phụ nữ này —— ác độc!” Ông ta nghiến răng nghiến lợi, mỗi một chữ đều như nhảy từ trong khe băng ra ngoài, từng câu từng chữ đều như đâm vào trái tim bà ta!
Tần Sinh híp mắt nhìn tất cả mọi chuyện đang diễn ra.
Động tĩnh bên ngoài lớn như vậy, sao Kaya có thể không thấy nghe được, cô ấy tắm thật nhanh, lúc này, cô ấy vừa mặc mới quần áo tử tế đi ra.
“...”
Ba người bên ngoài, giương cung bạt kiếm ——
Tần Sinh đi về phía Kaya, anh ta đưa tay nắm lấy tay cô.
Tần Hoài giận đến choáng váng đầu óc, ông ta trợn mắt nhìn Ông Giai Hồng, chỉ tay về phía ngoài cửa: “Ông Giai Hồng, bà cút đi cho tôi —— “
Tần Sinh cười nhạt, cũng chỉ bảo bà ta cút mà thôi? Nào có tiện nghi như vậy?! Mấy ngày hôm trước anh ta mới điều tra ra được chuyện này, hừ ——thủ đoạn của anh ta, cũng không phải chỉ đơn giản là bắt người phụ nữ này ‘cút’ như vậy đâu!
Ông Giai Hồng hoàn toàn sợ đến choáng váng, bà ta ngây người ở trên ghế sa lon không dám làm một cử động nhỏ nào. Tần Hoài choáng váng đầu óc, ông ta không muốn nhìn thấy người phụ nữ này nữa!
Tần Hoài đỡ trán, đi nhanh ra khỏi phòng khách tầng hai.
Tần Sinh ôm Kaya, Kaya hoảng sợ nhìn chằm chằm vào anh ta, cô kéo kéo áo của anh ta, nói: “Chúng ta đi thôi?”
Tần Sinh híp mắt cười: “Đây là nhà anh, dựa vào cái gì anh phải đi?” Anh ta đột nhiên cúi người hôn lên môi của cô: “ Ừ...” Anh ta bất ngờ xâm chiếm làm cô ứng phó không kịp, cả người lập tức mềm nhũn. Tần Sinh bị cái *** này của cô làm rung động tâm hồn, đưa tay ôm lấy cô, mùi hương trên người cô rất thơm, mới vừa tắm xong, làn da rất mềm.
“Đừng làm rộn...” giọng nói của Kaya cực kỳ quyến rũ, người này cũng thiệt là, vừa rồi còn mắng chửi người ta mắng ác như vậy, bây giờ lại như chó sói nhập thân vậy.
Kaya nhìn thấy sắc mặt của Ông Giai Hồng cực kỳ khó coi, lúc này, Tần Sinh bất chợt ôm ngang cô lên, bước chân dài, vững vàng đi về phía phòng ngủ của anh ta. Tần Sinh đá văng cánh cửa —— “Ầm”...
Anh ta lấy chân đá cửa, đóng cửa lại. Đi nhanh đến bên giường, để cô xuống.
Kaya chăm chú nhìn anh ta, hắn đôi mắt đen của anh ta đang ngắm nhìn đôi mắt của cô, anh ta cúi người khẽ hôn bên tai cô: “Ai bắt nạt em, cũng không được! Bất kỳ người nào cũng không được!”
Anh ta đưa tay ra, bá đạo kéo trang phục cô vừa mới mặt.
Đột nhiên… mạnh mẽ… xâm chiếm.
Ông Giai Hồng ngồi yên ở bên ngoài, trong lúc mơ mơ màng màng, nghe thấy tiếng kêu cực kỳ mất hồn...
Da đầu của bà ta cũng đã tê rần!
Chỉ trong giây lát, bà ta bị kéo trở về thực tế —— bà ta xong rồi? Bà ta xong rồi! Chuyện xấu bà ta làm, không chỉ bị Tần Sinh biết, còn bị Tần Hoài biết! Tần Hoài và bà ta có tình vợ chồng, có lẽ sẽ thả cho bà ta một con đường sống, nhưng Tần Sinh sẽ bỏ qua cho bà ta sao?
Cả người Ông Giai Hồng như bị điện giật, phát run từng trận, nóng lên! Bà ta không ngừng run rẩy, ai đó mau tới cứu bà ta đi?
Trong phòng, Kaya cắn môi, cắn chặt, không để cho mình phát ra tiếng, nhưng Tần Sinh rất xấu, anh ta cố ý! Tuyệt đối là cố ý...
Anh ta dùng sức như vậy, cô không nhịn được.
Bên ngoài, chợt vang lên tiếng “Ầm ——”,tiếng đóng cửa đặc biệt lớn.
Người phụ nữ họ Ông đấy đã đi rồi?
“Ừ...”
*** rỉ Kaya đang cố nín, lập tức được thả ra ngoài, Tần Sinh cũng như điên cuồng, hai người dây dưa với nhau.
Kaya rất yêu anh ta, yêu anh ta sâu đậm, đã yêu rất nhiều năm, nhưng cô ấy thật sự không biết nhà Tần Sinh đã xảy ra chuyện xấu như vậy.
Ngón tay của cô vùi vào trong tóc anh ta, thật lòng giao trái tim ra, thật lòng thương anh, yêu anh.
Cô biết Tần Sinh cũng yêu cô, yêu cô sâu đậm.
Anh mạnh mẽ, cuồng nhiệt, làm cho cô thỏa mãn, làm cho cô say lòng.
Kaya không cất giấu với anh ta, toàn bộ âm thanh không cố kỵ của bọn họ, đều được truyền ra bên ngoài đi.
Bên ngoài, Lâm Kha vừa mới đi tới buồn nôn giống như nuốt phải mười nghìn con ruồi!
Cô ta nhìn thấy bác Tần tức giận đi xuống tầng, còn vui vẻ cho rằng, bác Tần chắc chắn sẽ dạy dỗ Tần Sinh một trận!
Vậy không phải là cô ta lại có cơ hội sao?
Dù sao hôn lễ vẫn chưa hoàn thành, cô ta và Tần Sinh vẫn còn có cơ hội.
Lúc cô ta chạy lên tầng hai, thấy Ông Giai Hồng đang ngồi yên ở trên ghế sa lon, trong lòng cô ta quýnh lên: “Sao vậy nhỉ?” Cô ta vội vàng xoay tay đóng cửa, cửa kia bị gió thổi qua, gây ra tiếng động lớn.
Trong phòng, Tần Sinh và Kaya cho rằng mọi người đều đã, nên không kiêng kỵ gì nữa.
Ai có thể nghĩ rằng, người bên ngoài không chỉ chưa đi, lại còn nhiều thêm một người. Chỉ là, vừa vặn. Ngược chó ngược cả đôi, đỡ mất công!
Lâm Kha và Ông Giai Hồng ở trong phòng khách, nghe hết tiếng này đến tiếng khác....
Cũng không biết đã qua bao lâu, bóng đêm đã bao trùm mặt đất, Tần Hoài trở về.
Phòng khách và phòng ngủ chìm trong tĩnh mịch. Lâm Kha đi từ lúc nào, Ông Giai Hồng cũng hoàn toàn không phát hiện.
“Nói đi, bà muốn giải quyết chuyện này như thế nào?” Tần Hoài đi tới bên cạnh Ông Giai Hồng, nói một cách nghiêm khắc!
Ông Giai Hồng hoàn hồn, nước mắt rơi xuống: “Ông muốn làm thế nào, thì cứ làm thế đó đi, đừng giao tôi cho Tần Sinh là được...”
Tần Hoài ngồi ở đối diện bà ta, ném sấp ảnh lên bàn uống trà nhỏ trước mặt bà ta: “Thật sự là bà làm?”
Ông Giai Hồng muốn lắc đầu không thừa nhận, nhưng... Tần Sinh chắc chắn đã nắm giữ tất cả chứng cớ, nên mới dám ngửa bài với bà ta.
Bà ta cắn chặt môi, muốn gật đầu, nhưng vẫn không dám.
Lúc này: “Cạch——” Cửa phòng ngủ của Tần Sinh mở ra. Tần Sinh mặc bộ quần áo ngủ màu xanh đen, lười biếng đi ra. Nhưng ánh mắt kỳ lạnh, giống như đã hóa thành hai thanh kiếm đâm ૮ɦếƭ người!&
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc