Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 168

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Ở trong mắt của cô, đây là hai người hoàn toàn không có mối quan hệ nào...
Diệp Đình nói: “Anh cũng chỉ thử mà thôi... Bà ấy là nhà sinh vật học tế bào, hẳn sẽ đi thu thập các mẫu tế bào sinh vật, mà rừng mưa nhiệt đới, khu vực tam giác vàng chắc chắn có thứ bà ấy muốn.”
Đôi mắt của Lăng Vi càng ngày càng sáng lên: “Mẹ sự thật còn sống...” Tin tức của Bạch Lộ đã gián tiếp chứng minh mẹ đã từng đến khu vực tam giác vàng!
Lăng Vi chợt kích động, vội vàng lấy máy vi tính xách tay cẩn thận nghiên cứu, Diệp Đình đứng lên khoác thêm áo ngủ mềm mại cho cô.
Ôm cô, ngồi ở bên cạnh cô.
Lăng Vi chỉ ngón tay lên quyển số: “Chúng ta còn có hai câu chưa giải nghĩa được, một câu là: Hồng đào cáp tựa ly nhân lệ, điểm điểm lạc anh thiên lại hoa. Đây rõ ràng là viết về rừng hoa đào, nhưng chỗ chúng ta không có rừng hoa đào...”
Cô lại nhìn vào một câu: “Điệp ái hoa tùng uyển nhược tiên, nghê thường vũ y vũ phiên thiên. Tìm kiếm hoa lan hồ điệp trong phòng hoa... Có rất nhiều chỗ có hoa, mẹ không nhất định nói về... một chỗ cụ thể.”
Suy nghĩ một lúc, Lăng Vi bò dậy rửa mặt, muốn đi hỏi ông ngoại.
Trên bàn ăn ở phòng khách tầng một, Bạch Lộ kinh ngạc nhìn Diệp Đình và Lăng Vi cùng đi xuống tầng...
Cô ta nhíu mày, trong mắt tràn đầy hốt hoảng và nghi ngờ!
Lăng Vi với Diệp Đình nói: “Ông chủ, hôm nay chúng ta đã hẹn Hoa tiên sinh bàn chuyện về mảnh đất bên cạnh cao ốc Vân Đính, tôi đã chuẩn bị xong tài liệu rồi.”
Diệp Đình nhíu mày lại, nói: “Ăn cơm đi.”
Anh không thể thích ứng được với tình hình thế này, mặc dù trước kia anh cũng đã từng chăm sóc cho Bạch Lộ, nhưng bọn họ cũng không tiếp xúc nhiều, hơn nữa anh chưa bao giờ để cô ta sống trong nhà mình. Lần này, cần phải hành động bí mật nên mới để cho cô ta vào nhà.
Nhưng cho dù như vậy, Diệp Đình vẫn không có cách nào thích ứng được chuyện nhà có nhiều thêm một người phụ nữ. Còn để tiểu Vi ủy khuất làm thư ký anh nữa...
Diệp Đình híp mắt.
Còn có một ngày nữa là đến lễ giáng sinh, anh phải diệt trừ tất cả thế lực của kẻ thù, chấm dứt hậu hoạn!
Trên bàn ăn, sắc mặt của Diệp Đình không tốt lắm, nhưng anh cũng không biểu lộ quá nhiều. Tiểu Điệp đứng ở sau lưng Bạch Lộ cẩn thận lắng nghe, cô ta vẫn luôn cúi đầu, giống như mình không tồn tại.
Diệp Đình làm như không nhìn thấy, dặn dò quản gia Vương: “Buổi tối đón tiểu Đông Ni tới đây, còn cả Lăng Tiêu và chú nữa. Chúng ta người một nhà náo nhiệt một chút.”
“Được!” Lăng Vi đặc biệt cao hứng, nếu chú biết cô mang thai, chắc chắn chú sẽ rất vui vẻ, phải không?
Trên bàn cơm, Bạch Lộ không ngừng muốn nôn, Lăng Vi bảo tiểu Điệp đi vào phòng bếp bưng cho Bạch Lộ một ly nước táo.
Tiểu điệp trả lời rồi đi vào phòng bếp, lúc bưng nước táo đi ra, nửa đường đột nhiên quẹo vào một căn phòng trống, bên trong có một người phụ nữ dáng dấp giống với Bạch Lộ, từ vóc người khí chất đến vẻ mặt...
Hoàn toàn giống nhau!
Tiểu Điệp lấy bánh bích quy và thịt giăm bông, kín đáo để lên thức uống đưa cho cô ta: “Tối mai sẽ hành động, cô đừng làm hỏng!”
Cô ta nói bằng tiếng ở Đông Nam Á.
“Không cần cô lắm mồm!” Người phụ nữ không nhịn được hừ bằng giọng mũi, từ sau khi buổi triển lãm hội họa kết thúc, cô ta vẫn luôn trốn ở đây, còn không phải là vì lần hành động này! Cô ta là đặc công cao cấp, còn chưa tới phiên một con nhóc quơ tay múa chân với cô ta đâu!
Tiểu Điệp còn nói: “Đã chuẩn bị xong máy bay trực thăng rồi, không tiếc bất cứ giá nào, nhất định phải bắt được người phụ nữ họ Lăng kia!”
Ha ha... bảo bối của ông chủ quốc tế Đỉnh phong không phải là cô ta sao? Đến lúc đó, còn không phải là để mặc cho ông chủ của cô ta tùy tiện gây khó dễ, muốn bao nhiêu tiền bạc, muốn bao nhiêu νũ кнí, đều phải nôn ra hết sao?
Tiểu Điệp quan sát A từ trên xuống dưới, hoàn toàn không nhìn ra sơ hở, lúc này mới an tâm.
Tai cô đặt lên cửa, cẩn thận lắng nghe âm thanh bên ngoài.
Khi chắc chắn bên ngoài không có tiếng động, cô mới mở cửa đi ra ngoài. Gian phòng kế bên có thể theo dõi toàn bộ hành động, cho nên sẽ không có ai thấy cô tiến vào phòng.
Cô bưng nước táo trở về phòng, trong lòng hận Bạch Lộ đến nghiến răng! Rõ ràng Bạch Lộ đã nói ra thân phận của cô, nhưng đại lão gia không có Gi*t cô! Mà còn cố ý bảo cô trở lại, còn nói gì mà cho cô lập công chuộc tội? Đúng là con đàn bà ti tiện không biết xấu hổ, bây giờ cô ta còn có con với lão đại! Thật đáng ૮ɦếƭ ——
Cô thật muốn tự chuốc độc ૮ɦếƭ mình, nhưng Diệp gia quả thực kiểm soát quá nghiêm ngặt, cô căn bản không có cơ hội cất giấu.
Hơn nữa, lão đại đang có kế hoạch lớn, cô không thể hành động thiếu suy nghĩ, để tránh những nỗ lực của cô trở nên vô ích.
A, Diệp Đình! Năm đó chính anh đã Gi*t lão đại Lạc Khôn, anh phải trả giá đắt cho những sai lầm của mình!
Tiểu Điệp lễ phép bưng nước táo đến.
Lúc này, Diệp lão gia từ trên lầu đi xuống, tức giận trừng mắt Bạch Lộ.
“Xảy ra chuyện gì?” Ông nhìn sang Diệp Đình, tối hôm qua ông đã nghe người ở dưới bàn tán rằng... Tiên sinh mang kẻ thứ ba về nhà... Mặc dù phu nhân hơi tức giận, nhưng hình như vẫn chấp nhận...
Sắc mặt của Diệp lão gia rất tệ, dường như sắp bùng nổ!
Ông nhìn chằm chằm vào Bạch Lộ với một thái độ nghiêm túc, không giận tự uy*.
(*) Không giận tự uy: Hình dung một người không tức giận nhưng vẫn có khí ૮ɦếƭ uy nghiêm.
Bạch Lộ sợ hãi nhìn ông.
Diệp Đình cũng nhìn ông và không nói gì.
Lăng Vi là nữ chủ nhân của ngôi nhà này, cô phải kiểm soát mọi chuyện.
Cô đứng lên, cầm tay Bạch Lộ trấn an, nói với cô ta: “Vị lão gia này là ông nội của Diệp Đình. Mau kêu ông nội đi...”
“Ông nội...”
“Ai là ông nội của cô?“.
Bạch Lộ hít một hơi, sợ đến khi*p vía, ánh mắt cô hoảng sợ trốn sau lưng Lăng Vi. Lăng Vi nhìn về phía Diệp Đình như muốn hỏi anh, có muốn nói ra sự thật cho ông nội biết hay không, dẫu sao người một nhà sẽ khó tránh khỏi chạm mặt nhau, ông nội cứ bài xích Bạch Lộ như vậy, đối với bệnh tình của cô sẽ ảnh hưởng rất lớn.
Ánh mắt của Diệp Đình trầm ngâm, không tỏ ra thái độ cụ thể nào.
Lăng Vi liền nói với Bạch Lộ: “Cô uống nước táo này trước đi, đây là đầu bếp của chúng tôi đã cố ý làm cho cô, uống xong dạ dày sẽ ổn, cũng sẽ không có cảm giác muốn nôn nữa.”
Bạch Lộ nhìn ly nước táo, nhưng cô không muốn uống, Lăng Vi liền vỗ tay cô nói: “Cô nôn mãi, làm sao trong bụng có dinh dưỡng? Ngay cả bản thân còn không đủ dinh dưỡng, đứa bé phải làm sao?”
“Cô nói đúng...” Bạch Lộ lập tức bưng nước táo từ từ uống.
“Hừ —— Cháu thật rộng lượng?” Sắc mặt Diệp lão gia không tốt.
Lăng Vi kéo lão gia tử, thì thầm: “Ông nội, cháu có vài lời muốn nói.”
“Có lời gì cứ nói ở đây, làm gì còn lén lén lút lút?” Tuy nói vậy, nhưng ông vẫn đi theo. Mặt ông đầy khó chịu đi theo Lăng Vi ra ngoài.
Trời lạnh, Lăng Vi khoác chiếc áo choàng dài, nghiêng đầu nhìn về phía lão gia, nhẹ nhàng thở dài một hơi.
Lão gia đứng ở bên Lăng Vi, chau mày, mắng cô một câu: “Ngay cả chồng mình cũng không quản được! Cháu cũng chỉ là một người vô dụng! Uổng công ông vẫn luôn đặt hy vọng ở cháu!”
Những lời của lão gia có vẻ nghiêm khắc, nhưng Lăng Vi chỉ xem là nói đùa.
Ông nội đứng về phía cô như vậy, ha... Thỏa mãn.
“Cười cái gì? Chồng nuôi tình nhân bên ngoài, cháu còn cười được? Hừ!” Lão gia chắp tay sau lưng đi, bày ra bộ dáng dù cô nói gì ông cũng không nghe.
Lăng vi vừa nhìn ông vừa cười.
Lão gia hất cằm, mắt nhìn chằm chằm tòa tháp xa xa, giống như nhìn Lăng Vi lâu thêm một lát cũng thấy hại mắt.
Lăng Vi bất đắc dĩ hít hơi, làm như muốn nôn, mới mở miệng nói: “Ông nội, khó trách Diệp Đình và ông không thể hòa hợp, ông không hiểu anh ấy chút nào, cho đến bây giờ ông cũng không muốn đi tìm hiểu anh ấy…’’
“Này! Nha đầu thối, còn giáo huấn ông sao? Với bản lĩnh của cháu! Chồng nuôi tình nhân bên ngoài, bây giờ còn mang về nhà, cháu đây chính là hiểu nó, bao dung nó sao?”
Lão gia chính là như vậy, người khác càng nói ông như thế nào, ông càng không muốn thế đó!
Ông hừ một tiếng, nhìn chăm chú vào Lăng Vi: “Vậy cháu thử nói ông nên làm sao để hiểu được nó?”
Lăng Vi buông tay: “Đó là chuyện của ông và cháu trai ông, liên quan gì đến cháu?”
“Nha đầu thối! Trời lạnh giá tuyết thế này, ông và cháu đứng đây chịu khổ là vì cái gì? Còn không phải là vì sốt ruột thay hai miệng nhỏ này sao? Cháu còn lên lớp với ông?”
Lăng Vi che miệng cười, cảm thấy lửa giận của lão gia tử đã giảm bớt, lúc này mới nói: “Chuyện giữa Diệp Đình và Bạch Lộ không như ông nghĩ. Cụ thể là chuyện gì, cháu sẽ không nói cho ông biết, khi nào quan hệ của ông và Diệp Đình hòa hoãn, ông hãy đích thân hỏi anh ấy.”
“Ồ —— giống như chưa nói vậy!”
Lão gia không vui, nào có như vậy, nói chuyện nói một nửa, liền nói cho bạn... hai người kia không có quan hệ gì, còn đặt tiêu chuẩn quan hệ tốt... Còn không nói cho bạn!
Lão gia tử giận giữ.
“Được! Ông lười lo cho hai đứa!”
Lão gia vung tay đi vào. Lăng vi cũng đi theo, tới phòng ăn, phát hiện ông không tới dùng cơm, cô nhìn vào phòng bếp, thấy lão gia cùng mấy tiểu nha đầu đang nói chuyện...
Lăng Vi cười lắc đầu, lão gia tử này lúc nào cũng như vậy, luôn miệng nói lười quản, nhưng xoay người liền đi tìm hiểu tin đồn...
Cơm nước xong, Diệp Đình cùng Lăng Vi đến công ty, cuối năm, Lăng Vi đột nhiên từ chức, xe cho người già còn có rất nhiều công việc phải bàn giao rõ ràng mới được.
Lúc này, Bạch Lộ đột nhiên lấy áo choàng dài đi theo ra ngoài, cô nhìn Diệp Đình nói: “Em ở nhà một mình quá buồn bực, em có thể đến công ty cùng hai người không?”
Diệp Đình nhìn ra ngoài: “Bên ngoài rất lạnh, lỡ cô bị cảm lạnh, sẽ ảnh hưởng không tốt đến thai nhi.”
Bạch Lộ làm bộ tội nghiệp nói: “Trong công ty sẽ không lạnh... em không sợ... ở nhà một mình em hơi sợ...”
Diệp Đình cùng Lăng Vi nhìn nhau, cũng không có lên tiếng.
Lăng Vi đột nhiên hỏi cô: “Có phải là có người nào đó nói gì với cô không?”
Bạch Lộ vội vàng khoát tay: “Không có, không có...”
Lăng vi lập tức nghĩ, có phải người giúp việc không nể mặt cô ấy không?
Lăng Vi càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, bởi vì những người giúp việc này đối với cô rất tốt, cũng đều đặc biệt tôn kính, mọi người đều bảo vệ cô, đột nhiên trong nhà xuất hiện một người “Vợ mới”, nhất định có người bất bình thay cô!
Nghĩ như vậy, càng không thể để Bạch Lộ ở nhà một mình.
Thật lâu sau, Lăng Vi nói: “Vậy thì đi chung đi.”
Diệp Đình đi ra ngoài trước, anh để cho Lăng Vi và Bạch Lộ ngồi chiếc Bentley màu bạc, anh ngồi lên chiếc Rolls-Royce màu đen.
Tới công ty, Lăng Vi trở về Bộ thiết kế, Bạch Lộ theo Diệp Đình lên lầu.
Diệp Đình mở máy vi tính ra, ngựa không ngừng vó* tăng cường kế hoạch, anh xem xét kỹ càng tất cả đồ dùng trong trang viên. Anh quen thuộc bố trí báo động an toàn cùng thuộc hạ mai phục.
(*) Chỉ sự liên tục, không gián đoạn.
Mỗi một chi tiết, dấu vết đều không thể bỏ qua!
Anh tuyệt đối không cho phép xảy ra chút bất trắc nào!
Mười giờ rưỡi, Diệp Đình đi tới phòng tiếp khách gặp Hoa tiên sinh, không nghĩ đến Hoa Thiếu Kiền cũng ở đây.
Hoa Thiếu Kiền ngước mắt nhìn lướt qua Bạch Lộ, lại dời tầm mắt về phía Diệp Đình, anh ta nở nụ cười châm chọc, Diệp Đình thấy nụ cười này của anh ta, thật khó chịu!
Hoa Thiếu Kiền sao không biết lời nói điên khùng trong công ty.
Mặc dù bây giờ đã bị ép xuống, nhưng tin nhảm trước đó còn truyền nhanh hơn pháo nổ.
Hôm qua anh ta cũng hận không thể tới nhà Diệp Đình, hung hăng níu lấy cổ áo Diệp Đình đánh một trận!
Hoa Thiếu Kiền tức giận ——
Anh ta rất muốn kéo cánh tay Lăng Vi, dùng sức lắc tỉnh cô, để cô nhìn rõ loại đàn ông thế nào mới xứng đáng cho cô phó thác suốt đời!
Người có thân phận phức tạp như Diệp Đình, sống chung nhất định phải vô cùng cực khổ, Lăng Vi ở bên Diệp Đình nửa năm, chịu bao nhiêu tổn thương?
Cả người lo lắng sợ hãi! Không phải bị uy Hi*p thì bị ám sát, còn có tai nạn xe cộ!
Hoa Thiếu Kiền chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy mạch máu muốn chảy ngược.
Anh ta đau lòng… đau lòng người phụ nữ của anh ta phải chịu nhiều đau khổ như vậy…
Nếu Lăng Vi chọn anh ta, mà không phải Diệp Đình, căn bản không cần trải qua những trắc trở này!
Da thịt bị thương còn tốt, bây giờ thì sao? Đột nhiên lại xuất hiện thêm một “Diệp phu nhân” mới?
Kiểu ђàภђ ђạ tâm hồn này còn tổn thương người ta hơn gãy tay gãy chân đúng không?
Ngay cả người ngoài như anh cũng không chịu nổi, huống chi Lăng Vi là người trong cuộc? Nếu cô không yêu Diệp Đình, thì sẽ không khó chịu chút nào, nhưng… ai biết cô yêu anh bao nhiêu chứ?
Cô yêu càng sâu, tổn thương càng đau!
Hoa Thiếu Kiền cảm thấy mình sắp hít thở không thông…
Huống chi Lăng Vi?
Hoa Thiếu Kiền không muốn nhìn Diệp Đình, anh ta thật lòng hy vọng, trên thế giới này, nếu không có Diệp Đình thì tốt bao nhiêu… Lăng Vi cũng không cần chịu khổ nhiều như vậy. Nếu ban đầu cô chọn Hoa Thiếu Kiền, anh ta nhất định sẽ cho cô tình yêu ngọt ngào nhất, cuộc sống ấm áp, tốt đẹp nhất trên thế giới.
Nhưng… Người sống trên đời này có nhiều cái không thể như vậy, yêu mà không có cách nào…
Tim Hoa Thiếu Kiền đau như sắp nứt.
Diệp Đình ngồi đối diện Hoa Thiếu Kiền, hai người nhìn nhau, không nói gì. Hai người bọn họ đều là người có chừng mực, trong trường hợp này, bọn họ đều biết tiến thối, nhẫn nhịn.
Bàn chuyện xong đã tới trưa. Bạch Lộ ngồi đến đau eo, Diệp Đình cho người đưa cô ta về nhà trước.
Đi xuống lầu một, Bạch Lộ che miệng chạy vào nhà vệ sinh, Diệp Đình đi ra ngoài một mình, vừa ra cửa, đột nhiên thấy một đám ký giả xông tới anh như điên. Vệ sĩ của Diệp Đình trong nháy mắt vây quanh Diệp Đình, che anh ở giữa.
Các ký giả đưa micro tới trước: “Diệp tiên sinh —— vài ngày trước có người tiết lộ anh và phu nhân đang chuẩn bị cử hành hôn lễ, có phải là thật không? Xin hỏi, rốt cuộc đối tượng kết hôn với anh là Lăng Vi tiểu thư trong xì căng đan cùng anh, hay là Bạch Lộ tiểu thư bỗng nhiên xuất hiện?”
“Diệp tiên sinh —— Lăng Vi tiểu thư vẫn là phu nhân anh công khai ra ngoài, chẳng lẽ anh luôn che chở cho Bạch Lộ tiểu thư sao? Xin hỏi anh và Lăng Vi đã chia tay hay cô ấy vẫn luôn là một con cờ của anh?”
“Diệp tiên sinh! Xin hỏi… có người đăng tin Bạch Lộ tiểu thư đã mang thai, xin hỏi vì đứa bé này nên anh mới chọn Bạch Lộ mà từ bỏ Lăng Vi sao?”
Sắc mặt Diệp Đình âm trầm, ánh mắt lạnh lẽo, lập tức sai người đuổi đám ký giả này đi!
Lúc Bạch Lộ đi ra, Diệp Đình nháy mắt ra hiệu với vệ sĩ trong tối chung quanh, lập tức có mười mấy người đàn ông cường tráng mặc tây trang xông ra.
Bọn họ đẩy ký giả ra bên ngoài, Diệp Đình nhìn Bạch Lộ lên xe. Bạch Lộ mặt đầy hoảng sợ nhìn ký giả muốn xông tới, tay cô ta siết chặt áo.
“Bạch tiểu thư ——”
“Bạch tiểu thư! Xin hỏi cô và Diệp tiên sinh mới thật sự là một đôi, phải không?”
“Xin hỏi Diệp tiên sinh, anh và Bạch tiểu thư là vì bất ngờ có thai nên mới kết hôn sao? Sau khi Bạch tiểu thư trở lại, Giám đốc Lăng liền tự động thối lui phải không? Hay là anh dùng tiền đuổi Giám đốc Lăng? Xin anh nói hai người phụ nữ này, rốt cuộc anh thích người nào nhất? Hay là anh còn những người phụ nữ khác?”
“Nhường đường! Xin nhường đường ——” Jason cho người vây quanh xe, ngăn ký giả.
“Bạch tiểu thư, mời cô lên xe.” Jason mở cửa xe cho cô ta.
Diệp Đình tiễn Bạch Lộ ra xe, anh không theo sau, anh nhìn Bạch Lộ, nói: “Cô về nhà trước.” Nói xong, đóng cửa xe cho cô ta.
Các ký giả chen chúc, máy chụp hình tách tách liên tục, có một vài ký giả vừa bị ký giả kéo đi vừa đưa micro về phía trước hỏi: “Diệp tiên sinh —— sáng nay Bạch tiểu thư đến công ty cùng anh, chứng tỏ Bạch tiểu thư mới thật sự là Diệp phu nhân, phải không?”
“Xin hỏi tiểu thư bên cạnh anh… mới thật sự là Diệp phu nhân sao?”
“Trước kia, Lăng Vi ở chung với anh là tình nhân của anh sao?”
“Diệp tiên sinh, xin hỏi —— ai mới là vợ anh? Là Bạch Lộ tiểu thư hay là Lăng Vi tiểu thư.”
Sắc mặt Diệp Đình đen thui, khinh miệt trừng mắt: “Vợ tôi chỉ có Lăng Vi.”
Nói xong, xoay người đi lên lầu.
Ông chủ không bao giờ giải thích lại nói một câu như vậy? Cao ốc trong nháy mắt bùng nổ!
Dưới ánh nhìn soi mói, Diệp Đình trở lại phòng làm việc của mình. Anh còn có rất nhiều chuyện phải làm!
Anh phải tranh thủ từng giây từng phút! Chỉ có đẩy Sa Khôn vào 18 tầng địa ngục mới có thể đòi lại công đạo chân chính cho Vi Vi!
Người dưới lầu dần tản đi, vội vàng về viết bài.
Hôm nay bọn họ chụp không ít hình, không chỉ chụp được người phụ nữ thần bí vừa xuất hiện, còn chụp được Diệp tiên sinh che chở cô ta lên xe! Lúc này Diệp tổng còn không lên trang bìa sao?
Diệp Đình ngồi trước bàn làm việc, chỉ cảm thấy đau đầu! Chuyện đột nhiên khó giải quyết, rối ren…. Nếu Tiểu Vi thấy mấy bài báo này, cô sẽ nghĩ gì?

Anh an ủi cô trước.
Diệp Đình cầm điện thoại gọi cho Lăng Vi, Lăng Vi bắt mày, liền cười nói: “Nhớ em rồi? Em đang muốn gọi cho anh đấy.”
Trong lòng Diệp Đình nhất thời ấm áp như xuân… Cô gái anh yêu, thật sự rất hiểu ý người.
Diệp Đình xúc động… Vốn không muốn giải thích quá nhiều, nhưng vẫn nói: “Bất kể em thấy tin tức gì, cũng phải tin tưởng trong lòng anh chỉ có một mình em.”
“Ngốc, làm gì còn nói mấy cái này, em còn không hiểu anh sao? Em hiểu! Anh yên tâm làm chuyện của anh, em yên tâm chờ tin tức của anh.”
Lăng Vi nhạy béo làm sao không biết xảy ra chuyện gì, bây giờ cô mang thai, Diệp Đình nhất định không muốn khiến cô lo lắng, bị kinh hãi, hôm nay có câu cam kết của anh, cô không lo gì nữa!
Vừa cúp điện thoại, Jason liền gọi tới: “Ông chủ… Có muốn cảnh cáo những nhà truyền thông này không, để bọn họ đừng viết loạn nữa?”
Diệp Đình nhắm mắt, kế hoạch diễn biến trong đầu từng lần từng lần một, cuối cùng nói: “Để bọn họ viết.”
Tình thế phát triển càng chân thực, kẻ địch càng buông lỏng cảnh giác!
Anh phải nắm chắc cơ hội lần này trừ tận gốc Sa Khôn, dám đánh chủ ý lên anh, anh có thể nhịn, muốn động Tiểu Vi, ha… Anh còn chưa có bản lĩnh đó!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc