Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 111

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

“A... A...” Đau quá... “Anh nhẹ một chút đi!” Hạ Tiểu Hi xoa đầu, nhíu mày.
Nước mắt sắp rơi đến nơi rồi.
Nháy mắt Lôi Tuấn luống cuống tay chân thầm nghĩ: “Em có thể kêu dễ nghe một chút không...” nhưng động tác cũng nhẹ hơn nhiều rồi...
Hạ Tiểu Hi thút tha thút thít, buồn bực nói: “Tôi định buộc tóc rồi nhưng quần áo này chui từ đầu xuống, tôi mặc vào, kéo khóa, ôi chao...”
Cô lại kêu lên, ủy khuất nói: “Tôi không chú ý... Quần áo làm tóc tôi xõa xuống, tôi vừa kéo khóa lại kéo luôn cả tóc.”
“Được, được, biết rồi, em đừng nói nữa.” Nhìn cô khó chịu như vậy, Lôi Tuấn hận không thể xé rách bộ quần áo này.
Anh cúi đầu cẩn thận kéo khóa, cầm con dao díp cắt đứt từng sợi tóc.
Mặt anh gần như dính sát người cô.
Hạ Tiểu Hi đẩy anh ra: “Anh giúp tôi gọi cho tiểu Vi đi, tôi đau muốn ૮ɦếƭ rồi.”
“Sắp xong rồi, gọi cô ấy tới da đầu em bị kéo rơi ra rồi.”
Hạ Tiểu Hi muốn khóc, hôm nay ra cửa không xem giờ hoàng đạo...Hiện tại tư thế này cực kì khó coi, khó chịu, đau quá đi mất.
Đầu anh vừa hay dừng ở *** cô, anh cúi đầu chẳng khác gì hôn cô.
Hạ Tiểu Hi quẫn bách đỏ cả mặt...
Trang phục đua xe này vốn dĩ kín đao, hơn nữa phòng thử đồ thì bé.
Hiện tại cả người, cả đầu cô đều là mồ hôi, chỉ mong nhanh kéo tóc ra. Trên đời này còn có người ngu hơn cô sao? Mặc đồ còn để tóc bị kéo vào.
Hạ Tiểu Hi vì sự ngu ngốc của mình mà muốn khóc.
Lôi Tuấn kéo ra một nhúm tóc đột nhiên nhìn thấy giọt mồ hôi trong suốt từ bả vai cô chảy xuống, anh nhìn chằm chằm đường đi của nó...
Thứ kích thích thị giác này nháy mắt làm hô hấp của anh bị rối loạn.
Anh hít một hơi thật sâu, tĩnh tâm, hoàn cảnh lúc này không thích hợp suy nghĩ nhiều, anh áp chế xao động trong lòng chuyên tâm kéo tóc cho cô.
Tóc cô bị kẹp vào không ít.
Chỉ một hồi Lôi Tuấn cũng đổ mồ hôi.Hiển nhiên làm sao ra mồ hôi... còn chờ kiểm chứng...
Hạ Tiểu Hi nhíu mày, vẻ mặt đau khổ nói: “Vẫn là nên kêu nhân viên cửa hàng lại đây đi, như thế, quá phiền toái.”
Lôi Tuấn lại nói: “Không sao, sắp được rồi. Đừng có gấp, lập tức kéo ra hết đây.”
Lôi Tuấn nói xong, suýt chút nữa thì cười văng... lời này của anh... nghe sao đen tối như vậy..
Chỉ một câu để anh nói ra... lại có thâm ý khác...
Lôi Tuấn nói xong, mặt không đổi sắc mà cúi đầu cắt đứt một sợi tóc của cô. Hạ Tiểu Hi bị đau sắp đánh mất lý trí!! Bắt lấy bờ vai của anh muốn hung hăng cắn một ngụm!
“Sắp được rồi!” May mà không còn bao nhiêu. Sắp thu phục được rồi.
Đúng lúc này... cửa két một tiếng, bị vặn ra.
“Ôi chao! Sao chỗ này lại có người?” người bên ngoài sợ tới mức thét chói tai, là cái cô gái trẻ tuổi, hiển nhiên sợ tới mức không rõ.
Mắt cô gái kia gắt gao nhìn thẳng hai người!!! Lúc cô ta mở cửa liền thấy một người đàn ông cong eo, gắt gao dán một cô gái.
Càng không biết xấu hổ chính là... mặt người đàn ông kia chôn ở *** cô gái kia... cái này cũng quá... Cay mắt á!
“Đây chính là nơi công cộng... Các người không thể chú ý ảnh hưởng một chút sao? Trước công chúng làm cái gì vậy? Còn có đạo đức hay không hả? Muốn hôn muốn sờ sao không về nhà mà làm? Ở phòng thử đồ lắc qua lắc lại không xấu hổ sao?” người đàn bà bĩu môi nói lời trào phúng.
Cô ta chọn một trang phục đua xe tiện nghi nhất, vô cùng ghét bỏ mà nói: “Một bộ quần áo rách nát như thế sao lại chọn cơ chứ?” Cô ta đang do dự có nên đi vào thử hay không.
Lúc này Lăng Vi, Diệp Đình, Vinh Tứ trở về tìm bọn họ: “Sao lại chậm như vậy?” Vinh Tứ không có kiên nhẫn.
Lăng Vi lập tức nhận ra người đàn bà miệng thối này đúng là người đàn bà kỳ quái ma Giang Quân đi xem mắt.
Bởi vì Giang Quân kể chuyện về cô ta nên Lăng Vi có ấn tượng đặc biệt khắc sâu với cô ta.
Hiển nhiên cô ta không nhận ra cô, ở đó hùng hùng hổ hổ.
“Các người đang làm cái gì?” Vinh Tứ lập tức nổi giận!
Lôi Tuấn xấu hổ cắt đứt sợi tóc cuối cùng cho Hạ Tiểu Hi: “Được rồi, nhanh thay quần áo đi.”
Hạ Tiểu Hi cầm khóa kéo lên: “Được rồi, cảm ơn anh.” Cô đỏ mặt, xấu hổ hận không thể chui xuống đất.
Lôi Tuấn cất dao nhíp đi nói: “Đừng mặc bộ này nữa, đổi bộ khác đi.”
Sau đó anh đi ra ngoài, giống như không thèm để ý người khác đang nhìn mình, đi đến quầy thanh toán mặt lạnh: “Bộ trang phục đua xe này có vấn đề.”
Nữ nhân viên sửng sốt hỏi: “Xảy ra chuyện gì sao thưa Tiên sinh?”
Lúc này, Lôi Tuấn nói: “Tóc của bạn tôi bị mắc vào khóa!”Lăng Vi nhăn mày lại, bước tới bên cạnh Hạ Tiểu Hi, nắm quần áo lên, vừa thấy khóa kéo của bộ quần áo còn dính tóc tiểu Hi! Nháy mắt liền nổi giận!
Lúc này, Vinh Tứ cũng nổi giận!
Nhìn nhân viên cửa hàng, hung tợn nói: “Đây là quần áo rách nát gì vậy? Ai thiết kế? Trong đầu nhà thiết kế đều là phân sao? Cô nhìn nơi này xem, kẹp tóc nhà người ta thành cái dạng gì?! Cô nhìn tóc cô ấy bị đứt nhiều hay ít? Cô có biết đau thế nào không hả?”
Càng đáng giận chính là, Lôi Tuấn tiểu tử thế mà lạig giúp Hạ Tiểu Hi cắt tóc!!! Vừa rồi tư thế kia!! Trời ạ!!
Nhân viên cửa hàng vừa thấy, hình như có không ít tóc bị kẹp ở khoá kéo.
“Ôi...” Một nhân viên cửa hàng khác đột nhiên nhớ ra: “Lần trước có khách hàng cũng bị bộ quần áo này kẹp tóc.”
Như thế xem ra, bộ quần áo này xác thật thiết kế không tốt...
Nhân viên cửa hàng vội vàng khom lưng, xin lỗi nói: “Tiểu thư, thật xin lỗi... Tôi lại tìm bộ khác cho cô thử một chút.”
Hạ Tiểu Hi gật gật đầu, cầm bộ khác mà nhân viên cửa hàng tìm ra đi vào phòng thử đồ.
Người đàn bà ở bên cạnh xem náo nhiệt xấu hổ mà tránh chỗ cho cô, thì ra là tóc bị mắc vào khoá kéo... Khó trách vừa rồi tư thế kia... Như vậy... Khụ! vừa rồi cô ta không cẩn thận nhìn, liền nhìn thấy một đôi nam nữ tuổi trẻ ôm nhau, liền trực tiếp cho rằng người ta ở bên trong làm cái gì không thuần khiết.
Cô cười mỉa một chút, cũng không xin lỗi.
“Tiên sinh, tiểu thư, mời uống nước, mời đến khu nghỉ ngơi chờ một chút.” Một nhân viên cửa hàng rót cho Diệp Đình, Lôi Tuấn, Lăng Vi, Vinh Tứ mấy ly nước.
Diệp Đình không nhận ly nước mà mặt lạnh nói: “Ý của cô là... Chuyện này xử lý như thế? Cô không cảm thấy bộ đua xe có vấn đề? Làm sao còn có thể tiêu thụ?”
“Hả?” Nhân viên cửa hàng mờ mịt! Không tiếp tục tiêu thụ, chẳng lẽ muốn hủy sao?
Lời cô ta nghẹn trong họng, làm sao cũng không nói ra được.
Khí thế người đàn ông trước mặt thật sự quá mạnh mẽ, cô ta không dám ngẩng đầu, đứng nói chi là mạnh miệng.
Lúc này, cửa hàng trưởng đi ra, thành khẩn nói: “Làm bị thương tiểu thư, thật xin lỗi… Hóa đơn lần này của anh, tôi giảm 70%.”
Diệp Đình cười nhạt, lạnh lùng liếc cô ta: “Cô cảm thấy giảm giá là mấu chốt giải quyết chuyện này?”
Cửa hàng trưởng sững sờ, có ý gì?
Diệp Đình liếc cô ta, lạnh giọng nói: “Thân là cửa hàng trưởng, biết rõ thiết kế quần áo có vấn đề, không lập tức phản hồi lên cấp trên, ngược lại muốn lừa gạt vượt qua kiểm định, tiếp tục tiêu thụ quần áo có vấn đề lừa dối người tiêu thụ! Cô chưa từng nghĩ tới nếu sau này có người tới thử đồ đua xe, chẳng lẽ còn muốn khách hàng khác bị kẹp tóc lần nữa?”
Nói xong, gõ quầy thu ngân, không cho chen miệng vào, nói: “Đồ đua xe này không thể tiếp tục bán nữa! Muốn tiếp tục, phải sửa đến khi không tỳ vết mới thôi.”Cửa hàng trưởng á khẩu không trả lời được.
Vẻ mặt đau khổ nói: “Tiên sinh, cái này chúng tôi cũng không có cách nào. Đồ đua xe đều dùng vật liệu đặc biệt chế tạo, mỗi cái đều có giá trị không rẻ… chúng tôi nhập một đợt hàng phải tốn rất nhiều tiền vốn, anh nói không được phép bán, cửa hàng chúng tôi nhất định sẽ hao phí rất nhiều tiền…”
Diệp Đình liếc cô ta, mặt không vui: “Vấn đề này tôi không gặp thì thôi, tôi đã gặp thì nhất định phải chỉnh sửa. Cô nói vậy chính là không chịu trách nhiệm với khách hàng! Khách hàng tới mua quần áo đua xe vốn không nhiều, các người còn không biết bảo vệ khách hàng, sau này làm ăn chỉ càng ngày càng tệ, chút đạo lý này cũng không biết sao?”
Cửa hàng trưởng kia vừa muốn nói gì, Lôi Tuấn đột nhiên vỗ bàn nói: “Cửa hàng này của cô không muốn tiếp tục nữa phải không?” Anh Đình còn nói phải trái! Bây giờ anh ta cực kỳ muốn phá cửa hàng!!!
Sau đó, thấy Vinh Phỉ lấy điện thoại ra, không biết gọi cho ai.
Lúc này, người phụ nữ ở bên cạnh xem náo nhiệt đột nhiên thấp giọng cười nhạo: “Cho rằng mình là Thiên tử à… Vươn tay cũng quá dài. Cửa hàng này là anh mở? Để ý thật rộng!”
Lôi Tuấn liếc mắt nhìn cô ta, quạt mũi nói: “Sao trong cửa hàng cô thúi như vậy? Một vài người không đánh răng đã chạy ra ngoài, rất không có phẩm hạnh.”
Người phụ nữ giận đến nhéo eo: “Anh là ai?”
Lôi Tuấn nói: “Nói cô đó, vậy cũng nghe không hiểu?”Hạ Tiểu Hi cũng trợn mắt nhìn người phụ nữ kia, từ khi bọn họ đi vào, người phụ nữ kia vẫn âm dương quái khí ở bên cạnh châm chọc, bọn họ đều không có lòng rảnh rỗi đi phản ứng cô ta, cô ta còn hăng hái hơn!
Càng nói càng khó nghe!
Hạ Tiểu Hi cả giận: “Tôi bị kẹp tóc có liên quan gì tới cô?”
Người phụ nữ kia “hừ” một tiếng, không thèm tranh cãi, chán nản xụ mặt đi chọn quần áo.
“Diệp tiên sinh!” Lúc này, Giám đốc cửa hàng đua xe bỗng nhiên chạy vào: “Diệp tiên sinh ——”
“Vinh tiên sinh! Lôi thiếu ——” Lưu Kinh Lý chạy thẳng tới Diệp Đình, mắt lóe sáng muốn bắt tay anh, nhưng lại sợ Diệp Đình cự tuyệt. Anh ta lại đưa tay về phía Vinh Phỉ, lại không dám, nhìn Lôi Tuấn…
Anh ta vừa muốn rút tay về.
Diệp Đình rất nể mặt đưa tay ra.
Giám đốc lập tức bắt tay anh, vô cùng kích động nói: “Diệp tiên sinh, anh đích thân đến cửa hàng thị sát, quả thật là vinh hạnh của cửa hàng nhỏ! Anh muốn tới sao không báo trước… Bộ đồ đua xe anh vừa muốn đúng là có vấn đề, đó là đợt hàng chúng tôi vừa nhập, vẫn đang khảo nghiệm. Anh cho ý kiến, chúng tôi nhất định cải thiện!”
Nói xong, mặt đầy nghiêm túc nhìn cửa hàng trưởng và nhân viên: “Đây là ông chủ lớn của chúng ta, Tổng giám đốc Đỉnh Phong Quốc Tế - Diệp Đình Diệp tiên sinh! Diệp tiên sinh trong lúc bận rộn dành thời gian tới xem xét công việc, các người có thái độ thế này sao? Còn không mau nói xin lỗi Diệp tiên sinh?!”
“Hả?...”
“Trời ạ!” Cửa hàng trưởng và nhân viên kinh ngạc há to miệng, chỉ cảm thấy mắt mình bị mù rồi!
Một nhân viên nhỏ trong cửa hàng che mặt, cô ta vừa nói gì? Cô ta nói với cửa hàng trưởng muốn mời vị tiên sinh này quay quảng cáo cho bọn họ…
Đây đúng là chuyện buồn cười nhất năm…
Cửa hàng trưởng buồn bực, vừa rồi cô ta còn khiến Diệp tiên sinh tức giận! Lỡ như tâm tình Diệp tiên sinh không tốt, sa thải cô ta thì làm sao?
Mấy nhân viên và cửa hàng trưởng vội cúi người nói xin lỗi: “Diệp tiên sinh, thật xin lỗi thật xin lỗi…”
Diệp Đình nhìn bọn họ, lãnh đạm nói: “Không cần phải nói xin lỗi tôi, người bị thường là bạn của chúng tôi. Tóc cô ấy bị kẹp một nhúm lớn! Các người không thấy vừa rồi cô ấy đau bao nhiêu, khó chịu, lúng túng bao nhiêu sao?”
“Thật xin lỗi…. Thật xin lỗi…”Hạ Tiểu Hi vội khoát tay: “Đây là vấn đề quần áo, cũng không phải lỗi của các người… Nhưng hy vọng các người có thể trả loạt đồ này lại nhà máy để sửa đổi, tránh cho người khác cũng bị thương.”
Giám đốc gật đầu liên tục đáp ứng: “Dạ dạ dạ phải phải phải!”
Diệp Đình trả tiền, giám đốc đích thân mang mấy bộ đồ xuống xe Diệp Đình. Lăng Vi nhón chân, hôn lên mặt Diệp Đình: “Chồng! Cung cấp năng lượng!”
Vừa rồi cô tức muốn ૮ɦếƭ!
Người chịu thiệt thòi là chị em tốt nhất của cô! Nếu Diệp Đình không giải quyết chuyện này, cô nhất định sẽ phá cửa hàng cùng Lôi Tuấn! Hừ!
Trong cửa hàng, người phụ nữ luôn ở bên cạnh xem náo nhiệt thiếu chút nữa rớt tròng mắt ra ngoài!
“Người kia là Diệp Đình?”
Người phụ nữ này là một ký giả giải trí của một đài truyền hình! Cô ta mù sao? Lại không nhận ra đó là Diệp Đình?!
“Mình đúng là ngu nhất thiên hạ!” Người phụ nữ kia nắm tóc, hận không thể *** mình!Nguyên nhân chính cô ta tới mua đồ thể thao là vì nhận được tin hôm nay Diệp tiên sinh sẽ dẫn phu nhân đến trường đua tập đua xe!
Trường đua vốn đã bị phong tỏa, cô ta và Giám đốc trường đua có quan hệ mật thiết, nên Giám đốc biết cô ta sẽ không náo loạn gì, lúc này mới mở cửa sau cho cô ta!
Cô ta nắm tóc, hối tiếc đến tím cả ruột!
Cô ta vốn muốn nắm bắt cơ hội này làm một bài báo cáo thật tốt, nói không chừng cô ta có thể từ ký giả hạng hai tăng lên hạng nhất!
Thậm chí, cô ta còn nghĩ… Cô ta phải ăn mặc thật tốt một phen. Nếu đến trường đua, Diệp tiên sinh thích cô ta, có lẽ sẽ hẹn cô ta làm bạn tình… cô ta lập tức trở mình rồi!
Lại không nghĩ rằng, thật ra cơ hội ngay trước mắt, mà cô ta lại lãng phí!
Không chỉ lãng phí, cô ta còn đắc tội nam thần!
“Mình đúng là kẻ ngu ——” Cô ta nắm tóc, ngay cả đồ đua xe cũng không mua, nhanh chóng lao ra ngoài, cô ta muốn giải thích với Diệp tiên sinh! Cô ta không cố ý… Vừa rồi cô ta không biết anh là ai!
Bên cạnh trường đua xe có một có một bãi sân tập lái xe, Lăng Vi và Hạ Tiểu Hi tập lái xe ở đây trước.
Khiến Diệp Đình khó chịu là Hoa Thiếu Kiền cũng ở đây!
Hoa Thiếu Kiền thấy Lăng Vi đi vào bãi tập lái xe, trên mặt anh tuấn lập tức nở nụ cười, ngay cả mắt cũng sáng lên. Anh ta đã chờ ở đây từ sáng sớm.
“Hoa tổng, chào buổi sáng!”
Lăng Vi khẽ gật đầu với anh ta, Hoa Thiếu Kiền mặc bộ đồ nhàn hạ màu trắng, nho nhã, anh tuấn! Ánh mắt và khí chất vốn lãnh đạm, sau khi thấy Lăng Vi liền có nhiệt độ. Hôm nay cô mặc bộ đồ màu hồng, cả người trắng nõn, nhẹ nhàng khoan khoái, tôn làn da tuyết trắng của cô, vô cùng thanh thuần, mê người.
Hoa Thiếu Kiền nhìn cô, không tự chủ mím môi cười.
Anh ta đi tới Lăng Vi, khẽ mỉm cười, nói: “Ra ngoài không cần gọi Hoa tổng. Gọi tôi Thiếu Kiền là được. Cô đã cứu tôi một mạng, không cần lạnh nhạt như vậy.”
Khóe miệng Lăng Vi giật giật, muốn cô gọi anh ta là Thiếu Kiền, cô thật sự không gọi được.
Nhưng lúc này làm người ta bẻ mặt cũng không tốt lắm, liền gật đầu không nói gì.
Diệp Đình mặt đầy kiêu ngạo đứng đó, liếc mắt Jason, Jason liền hiểu, lập tức ngoắc huấn luyện viên lái xe tới.
“Phu nhân, cô làm quen xe trước đi.” Jason mở cửa xe cho Lăng Vi, đúng lúc cắt đứt Lăng Vi và Hoa Thiếu Kiền trò chuyện.Diệp Đình nghiêm túc nói: “Nhất niên chi kế tại vu xuân, nhất thiên chi kế tại vu thần*! Luyện thật giỏi, không được lười biếng!” Diệp Đình đẩy Lăng Vi lên xe.
Lăng Vi thầm nghĩ: “Cũng gần trưa rồi được chưa?”
(*) Nhất niên chi kế tại vu xuân: Mùa xuân chiếm vị trí quan trọng trong bốn mùa. Mọi người lúc con trẻ thường xưng là “Thanh xuân”, ca ngợi sức sáng tạo của mùa xuân, cường điệu mùa xuân vô giá.
Nhất thiên chi kế tại vu thần: Người quý trọng thanh xuân vô giá có thể tạo ra kỳ tích, tạo ra tài sản; ngược lại, người lãng phí thanh xuân trừ xấu hổ ra, không đoạt được gì.

Lăng Vi kéo Hạ Tiểu Hi ngồi lên xe, Lăng Vi ngồi ghế tài xế, Hạ Tiểu Hi ngồi phía sau.
Hạ Tiểu Hi cảm thấy hơi khẩn trương. Lôi Tuấn cũng lên xe, ngồi bên trái Hạ Tiểu Hi. Sau đó, Vinh Phỉ cũng lên xe, kẹp Hạ Tiểu Hi ở giữa.
Lôi Tuấn nói: “Chen lấn như vậy, Tứ ca đi xe khác đi!”
Hạ Tiểu Hi nói: “Hay là tôi xuống xe…”
Hai người đàn ông đen mặt, không nói gì.Trình độ của Lăng Vi và Hạ Tiểu Hi… vẫn còn… ở giai đoạn sơ cấp.
Cũng chính là… chỉ biết khởi động, chạy thẳng tới trước…
Có điệu, xúc cảm chiếc xe này rất tốt, vì Diệp Đình cố ý chuẩn bị cho hai người, hai người là người mới, nên anh đặt một chiếc thích hợp cho người mới tập.
Huấn luyện viên chào Diệp Đình, Diệp Đình gật đầu, huấn luyện viên ngồi ghế phó lái, hướng dẫn Lăng Vi lái xe.
Lăng Vi lái xe đi, Diệp Đình và Hoa Thiếu Kiền hai mắt nhìn nhau.
Hoa Thiếu Kiền lãnh đạm liếc anh.
Diệp Đình cười nhạt: “Đến đâu cũng có thể gặp anh, anh có biệt danh là “Sâu theo đuôi” à?”
“Ha…” Thái độ Hoa Thiếu Kiền cũng không tốt: “Trường đua xe cũng không phải của nhà anh mở.”
Một tay Diệp Đình đút vào túi quần, tư thái lười biếng: “Một vài người đặc biệt không tự biết mình, biết rõ người ta đã kết hôn, còn mặt dày đi tiếp cận người ta, không biết tôn trọng hôn nhân người khác à?”
Hoa Thiếu Kiền lãnh đạm nói: “Hôn nhân hai người là gì, hợp đồng mà thôi. Người cả thế giới đều biết, anh cần gì phải lừa mình dối người.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc