Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 105

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Tang Tử Thần hoàn toàn điên rồi, cô ta không biết gì, ôm chặt người đàn ông uốn lượn.
Vóc người cô ta bốc lửa, ánh mắt ௱ôЛƓ lung, cực kỳ dụ người khác phạm tội.
“Mau mau mau —— mau chụp hình!” Các ký giả rối rít chụp hình.
Muốn chụp hình độc nhất lên trang bìa!
Tuy danh tiếng Tang Tử Thần không quá nổi, nhưng nơi này chính là biệt thự Phó tổng ô tô Hào Nhuệ! Đột nhiên có ký giả hỏi: “Vương tổng đâu?” “Không biết! Đi tìm xem!”
Sau đó có một nhóm ký giả chụp hình Tang Tử Thần, một nhóm ký giả khác đi chụp hình Vương Vinh Phát.
Các ký giả cầm máy chụp hình, liên tục chụp Tang Tử Thần.
Lăng Vi mắt lạnh nhìn náo nhiệt bên trong, Tang Tử Thần đã hoàn toàn mất không chế, lượng thuốc lần này rất lớn.
Vốn thề phải chỉnh ૮ɦếƭ Lăng Vi, lại không ngờ hại mình nếm đau khổ!
Nếu bây giờ cô ta tỉnh táo, nhất định sẽ hối hận vì uống ly R*ợ*u kia… Nhưng lúc ấy Lăng Vi ép cô ta uống, cô ta căn bản không tránh được!
Đáng đời!Cô ta sai rồi, cô ta không nghĩ tới Lăng Vi lại bắt cô ta uống R*ợ*u, cũng không nghĩ tới nhiều người đều đứng về phía Lăng Vi!
Lăng Vi làm bộ khom người, trán đầy mồ hôi hột.
Bảo vệ thấy nhiều ký giả xông vào biệt thự, lập tức sợ choáng váng, nhưng ông chủ Vương đích thân ra lệnh mở cửa, anh ta cũng không quản được nhiều như vậy.
Lúc này vẫn nhanh chóng đưa người đi bệnh viện, tránh cho xảy ra án mạng…
Bảo vệ đỡ cô ra bãi đỗ xe ngoài biệt thự, vừa muốn đi lái xe, Lăng Vi nhanh mắt phát hiện… chiếc “Damai 8” của Diệp Đình đậu cách đó không xa!
Chiếc xe của anh quá chói mắt. Trong mấy chục chiếc xe, nó thu hút ánh mắt nhất.
“Tiên sinh, cảm ơn anh… Anh thấy chiếc xe Damai 8 kia không? Đó là xe chồng tôi. Xin anh đỡ tôi đến đó.”
Bảo vệ như được đại xá!
Vừa nghe nói có người quen, trong nháy mắt không còn áp lực nữa!
“Được, xin cô chịu đựng thêm một lát!” Bảo vệ đỡ cô tới chiếc xe Damai 8 kia.
Vừa đi tới trước xe, liền nghe tiếng mở cửa xe…Sau đó, một người đàn ông cao lớn bước xuống xe, nhanh chân đi tới anh ta.
Bảo vệ trong nháy mắt yên tâm, thật sự quen biết, nếu không sẽ không mở cửa.
“Cô ấy sao thế?” Giọng điệu người đàn ông rất khẩn trương.
Bảo vệ lập tức đáp: “Cô gái này đau bụng, hình như là viêm ruột thừa cấp tính, anh mau đưa cô ấy đi bệnh viện đi. Bệnh này không thể chậm trễ!”
Diệp Đình liền ôm ngang Lăng Vi. Ôm cô lên xe, cho xe chạy, chiếc xe chạy đi như bão táp.
Chạy được một đoạn đường, Lăng Vi không giả bộ đau bụng nữa, cô lau trán trên mồ hôi, thoải mái cười lớn.
Diệp Đình nhếch môi nhìn cô cười, một tay vịn tay lái, một tay xoa tóc cô.
“Đúng là em đang diễn… Nếu không phải anh phải lái xe, anh tuyệt đối sẽ vỗ tay cho em.”
Lăng Vi kiêu ngạo cười nói: “Ha… Diễn xuất ai không biết?! Trong sảnh tiệc nhiều minh tinh như vậy, không có ai diễn tốt hơn em!” Hừ! Cô hất cằm: “Điện ảnh thế giới thiếu em một tượng vàng Oscar!”
Diệp Đình cười sảng khoái, trìu mếm đưa tay nhéo mặt cô.
Lăng Vi đột nhiên hỏi anh: “Kịch hay không?”
Diệp Đình mím chặt môi không nói gì. Anh không chỉ đến xem trò vui, cổ phần “Ô tô Hào Nhuệ” trong tay Vương Vinh Phát, anh lấy được 15%! Đoán chừng bây giờ Vương Vinh Phát còn đang ở trong phòng được nhóm người của anh săn sóc.. Nhất là ánh mắt! Để cho anh ta say mê nhìn vợ anh ta! Cho anh ta nhìn!
Lăng Vi vui vẻ cười cười, lại hỏi: “Mấy ký giả kia… là anh tìm tới?”
Diệp Đình thưởng cho cô một nụ cười.
“A… Thật ấm lòng…” Thật hạnh phúc mà!
Lăng Vi trong nháy mắt cảm thấy mình muốn bay!
Sao chồng th*** nhà cô tốt như vậy? Chuyện gì cũng lo nghĩ thay cô, khi cô càn quấy, anh không chỉ không đả kích cô, không kéo chân sau cô, còn dung túng cô làm chuyện xấu…
Mặc dù Tang Tử Thần thật sự rất đáng đời, nhưng một khi chuyện này lộ ra ngoài, đời này của Tang Tử Thần coi như kết thúc. Bất kể lăn lộn cực khổ thế nào đi nữa, cô ta cũng không nổi lên được nữa.
Nhưng Tang Tử Thần quá xấu xa! Nếu không phải cô nhìn thấu âm mưu của cô ta, bây giờ, người nhảy Th** y trong đó, bị heo mập kia gieo họa là cô!
Lăng Vi ngước mắt nhìn Diệp Đình, đột nhiên la lên: “Dừng xe!”
Diệp Đình chấn động, ngừng xe bên đường, còn chưa kịp phản ứng là xảy ra chuyện gì, bỗng thấy cô kề sát anh, sau đó… cô đưa tay ôm anh, môi dán lên môi anh, động tình trằn trọc hôn môi anh…Diệp Đình lập tức biến bị động thành chủ động, chòm người qua, bá đạo ép cô vào ghế ngồi không thể động đậy.
Cánh tay cô ôm cổ anh, nghe giọng anh trầm thấp mang theo tia mị hoặc nói bên tai cô: “Nha đầu, em muốn chơi xe chấn*? Chồng xả thân vì nghĩa, nhất định không phụ kỳ vọng của em.”
(*) xxoo trên xe.
Hô hấp Lăng Vi rối loạn. Gò má hồng hồng, trơn nhuận sáng bóng. Ánh mắt yêu kiều cười nói: “Ai sợ ai! Anh cho là em không dám à!” Nói xong, cô liền hôn anh, đưa tay tháo dây nịt và nút áo anh.
“Càng ngày càng dã!” Diệp Đình kéo áo cô lên, tay vừa chạm vào cô, đột nhiên nghe hai chiếc xe thắng gấp bên cạnh…
Diệp Đình tức giận cắn răng, quên mất Vinh Tứ và Lôi Tuấn…
Tay Diệp Đình tận lực vơ vét tiện nghi, môi mỏng hôn rồi hôn môi cô, không nỡ rời ra.
“Anh Đình, chị dâu —— sao thế?” Lúc này, Lôi Tuấn hạ cửa kính, lớn tiếng kêu: “Sao thế?” Không nghe trả lời, Lôi Tuấn cười ha ha, nói với Vinh Tứ: “Anh tôi nôn nóng như vậy… nửa phút cũng không nhịn được?!”
Lăng Vi xấu hổ…
Nôn nóng? Nôn nóng như vậy… cô biểu hiện nôn nóng như vậy thật sao?
Che mặt… ngượng ngùng…Hai người kia lái xe đi —— Diệp Đình tiếp tục táy máy tay chân, Lăng Vi đẩy anh ra: “Hay là về nhà đi… Xe này của anh quá nổi bật…” Cả thế giới chỉ có một chiếc… Kẻ ngu cũng có thể nhận ra người trong xe là ai… Những minh tinh kia đã lục tục rời khỏi biệt thự…
Diệp Đình mất hứng, phải về nhà làm suốt đêm ah!
Sáng sớm hôm sau, giới giải trí chấn động!
Video Tang Tử Thần điên cuồng nhảy Th** y lan truyền mạnh mẽ!
Tang Tử Thần trở thành minh tinh hot nhất.
Không ít người vào weibo của Tang Tử Thần mắng: “Tiện nhân, đồ lầu xanh!”
Lăng Vi và Hạ Tiểu Hi tụ tập, vui vẻ lướt weibo.
Hạ Tiểu Hi cực kỳ buồn cười. Thấy có người mắng Tang Tử Thần, cô lập tức like.
Vốn còn tưởng rằng fan của Tang Tử Thần sẽ nói chuyện thay cô ta, lại không ngờ còn mắng ác liệt hơn: “Rẻ tiền! Phụ lòng yêu thích của anh tôi! Lãng phí tài nguyên quý báu của anh tôi!”

Sắp tới ngày 1 tháng 10 (quốc khánh Trung Quốc), mọi người đều không có tâm tư đi làm, Hạ Tiểu Hi đột nhiên gửi tin nhắn tới: “Vi Vi, cái đó… cậu có biết Vinh Phỉ không?”
Lăng Vi đáp lại: “Không phải anh ta là bạn của Diệp Đình sao? Đã xảy ra chuyện gì?”
“Sao cơ? Không biết á… anh ta nói anh ta là bạn của chị, hỏi xem 11 được nghỉ có hoạt động gì không.”
“Tình huống gì?” Lăng Vi nghĩ nghĩ, Vinh Tứ sao vậy? Sao lại gọi cho tiểu Hi?
Lăng Vi vội vàng hỏi kĩ: “Sao em và anh ta quen nhau?”
“Không biết… em cũng không biết anh ta. Chỉ vừa quen thôi. Ôi chao, sắp nghỉ rồi, bữa trưa này cùng ăn bánh đâu không ạ? Em tìm được một quán cực kì ngon, lát nữa em tới tìm chị.”
“…” Lăng Vi buồn muốn ૮ɦếƭ, bà cô này ngoại trừ ăn thì chẳng quan tâm điều gì.
Từ sau khi về nước, Lý Thiên Mặc, Hạ Tiểu Hi và Lăng Vi ba người ngày ngày dính một chỗ với nhau, nháy mắt Diệp Đình cảm giác địa vị của mình bị dao động. Trước kia buổi trưa Lăng Vi đều ăn cơm cùng anh, hiện tại cả ngày chẳng thấy người đâu.
Nghỉ trưa, Hạ Tiểu Hi đến tìm Lăng Vi, vừa mới đến lầu sảnh, đột nhiên phát hiện người quen. Cô vừa thấy, đúng là… Hứa Tử Huân. Trời ạ. Tiện nam này, anh ta tới đây làm gì vậy?
Tòa cao ốc của Laroe, phải có thẻ mới được vào, sao Hứa Tử Huân vào đây được?
Hạ Tiểu Hi trợn mắt nhìn anh ta, đồ tra nam bắt cá hai tay. Thấy anh ta liền ghê tởm.
Lúc này trong tay Hạ Tiểu Hi đang cầm bó hoa tử sắc rất to, tác phong nhanh nhẹn đứng bên cạnh quầy lễ tân như đang chờ người nào đó.“Anh ta tìm tiểu Vi sao?” Hạ Tiểu Hi nhìn chằm chằm Hạ Tiểu Hi, thầm nghĩ vậy, tiểu Vi nhất định sẽ không muốn gặp Hạ Tiểu Hi.
Cô cũng không muốn bạn tốt của mình khó chịu. Cho dù một chút cũng không muốn.
Hạ Tiểu Hi khẩn trương gọi điện thoại cho Lăng Vi: “Nhanh nghe máy, nhanh nghe máy đi…”
Nhưng mà không trùng hợp…
Đúng lúc này… Lăng Vi bước ra khỏi thang máy…
Hứa Tử Huân nhìn thấy Lăng Vi, ánh mắt đột nhiên sáng lên: “Tiểu Vi!” gương mặt anh ta lập tức nở nụ cười sáng lạn, chói mắt như ánh mặt trời.
Mặt mày hớn hở đi về phía Lăng Vi.
“Tiểu Vi… chúng ta lại gặp mặt rồi… Hiện tại anh cũng đi làm ở Lanroe, sau này chúng ta có thể gặp mặt mỗi ngày rồi.”
Lăng Vi nhìn anh ta, suýt chút nữa thì buồn nôn.
Hứa Tử Huân mặc tây trang thẳng thớm, tóc chải ngược nhìn rất đẹp trai, vốn gương mặt đã trẻ con, vì ăn mặc như vậy mà nhìn thành thục quyến rũ hơn nhiều.
Vóc người anh ta cao ráo, dáng người cao to, càm bó tử vi nhìn rất nho nhã.Nếu không phải trước kia làm chuyện ghê tởm như vậy với cô, thậm chí cô còn đánh giá anh ta là nhân tài đấy.
Lăng Vi chịu đựng ghê tởm đi vòng qua người anh ta.
Không chỉ không nói chuyện mà ngay cẩ nhìn cũng chẳng thèm, cô đi về phía Hạ Tiểu Hi nắm tay cô ấy: “Chẳng muốn ăn cơm, ngán.”
Hạ Tiểu Hi cười hì hì: “Em mua chi chị ly nước ô mai khai vị vậy.”
“Được, vẫn là Hi bảo bối tốt nhất.” Hai người cùng đi tìm Lý Thiên Mặc.
Biểu tình trên gương mặt Hứa Tử Huân khá phức tạp.
Phía sau có người nghị luận: “Người đàn ông này là ai vậy? Nhìn trắng trẻo, đẹp trai mà tới làm nhân viên sao? Sao trước kia chưa nhìn thấy? Tin tức của bộ phận kinh doanh… vừa tới làm quản lý rồi, không phải anh ta đấy chứ?”
“Không biết được, chắc là vậy. Cậu nghĩ xem, thông báo tuyển dụng vừa ra, đột nhiên quản lý tới, nhất định là đúng rồi.”
“Ai nhỉ? Anh ta ôm hoa làm gì? Muốn tặng cho ai vậy?”
“Dù sao cũng không phải tặng cho cậu… cậu chú ý làm gì…”
“Ấy, sao cậu biết anh ta không phải tặng cho tôi, chờ tôi làm quen với anh ta, không khéo soái ca liền là của tôi đấy.”
“Haha. Dung Cẩm à, nếu cậu muốn theo đuổi người ta thì điều tra gốc gác nhà người ta đi. Nhỡ may là thư sinh tốt mã thì sau này còn không phải nuôi thêm anh ta hay sao?”
Người được gọi là Dung Cẩm cười quyến rũ: “Có gì đâu… cậu nhìn anh ta, mũi vừa cao vừa thẳng, phương diện kia nhất định lợi hại lắm, nếu anh ta có thể khiến cho tôi dục tiên dục tử, tôi nuôi anh ta thì sao chứ?”
“Haha…”
Hứa Tử Huân hoàn toàn không chú ý bình luận xung quanh về anh ta, trong lòng, trong mắt đều là Lăng Vi.
Anh ta ảo não.
Chuyện này sao lại biến thành tình trạng này rồi?
Lăng Vi đi qua người ta anh, còn chẳng nhìn một cái.
Trước kia… cô không phải như vậy.
ở trường, thái độ của cô đối với mình vẫn cực kì dịu dàng.Là vì Trương Diệc Đình.
Nếu không phải người đàn bà kia bỏ thuốc mình thì làm sao xảy ra chuyện xấu xa đó, nhất định Lăng Vi sẽ không rời khỏi mình.
“Tiểu Vi, em đừng đi - -” Hứa Tử Huân đuổi theo, nhanh chóng chắn đường của Lăng Vi.
“Tiểu Vi, mong em đừng đối xử nhu vậy với anh được không? Anh biết trước kia là anh làm sai, anh không cầu xin em tha thứ, chỉ cần em đừng phớt lờ anh là được. Anh có thể theo đuổi anh lần nữa, anh có thể chuộc tội… sau này anh sẽ đối tốt với em, tuyệt đối không làm chuyện có lỗi với em nữa.”
Lăng Vi không muốn nói chuyện với anh ta, vừa muốn đi qua thì đột nhiên Hứa Tử Huân lại chặn đường.
Lăng Vi nhìn anh ta, biểu tình lạnh nhạt: “Hứa Tử Huân, anh nói quá nghiêm trọng rồi, hai chữ ‘chuộc tội’ này tôi nhận không nổi. Nếu đã chia tay thì cố gắng để mình bình tĩnh lại. Anh nói theo đuổi tôi lần nữa gì chứ, thật không hiện thực, hiện tại tôi là Diệp phu nhân, anh không biết sao?”
Đôi mắt Hứa Tử Huân phát lạnh: “Em nói là Diệp Đình sao?”
“Đúng thế, ba tháng trước tôi và anh ấy đã lĩnh chứng rồi, không cần tôi nói nhiều nữa chứ? Hoặc là anh muốn nhìn giấy chứng nhận kết hôn của tôi?”Hứa Tử Huân nhìn cô chằm chằm nói: “Không phải hai người ly hôn rồi sao?”
Lăng Vi nhướn mày: “Ai nói vậy với anh? Tình cảm của chúng tôi rất tốt, mỗi ngày như đi hưởng tuần trăng mật, anh không thấy hiện tại tôi vui vẻ mập lên một vòng hay sao?”
“Tiểu Vi! Sao em lại hồ đồ như vậy? Diệp Đình anh ta là thân phận gì? Anh ta có thể một lòng với em sao? Anh ta có bao nhiêu đàn bà, em biết không? Người có địa vị như anh ta không biết ngủ với bao nhiêu người? Em đừng u mê nữa được không?”
Đột nhiên sắc mặt Lăng Vi lạnh lùng: “Hứa Tử Huân, đừng lấy lòng tiểu nhân của ranh mà đi đo lòng quân tử của người khác? Diệp Đình sạch sẽ hơn anh đấy.”
Hứa Tử Huân nghẹn họng, sắc mặt đỏ bừng.
Lăng Vi hé mắt nhìn, miệt thị nhìn anh ta: “Diệp Đình rất tốt với tôi. Nếu không phải bị anh phản bội, tôi sẽ không nhìn rõ cái gì mới là tốt thật sự. Cái gì là cưng chiều thật sự, cái gì là tôn trọng thật sự.”
Hứa Tử Huân không dám tin lắc đầu: “Không phải... Tiểu Vi! Nhất định em bị anh ta lừa!”
“...” nói không xong với loại đần độn này, cô thật không muốn nhiều lời.
Hứa Tử Huân thấy cô không nói gì lập tức kiêu ngạo nói: “Tiểu Vi, anh ta lừa em đúng không? Anh ta lấy tiền bạc dụ dỗ em đúng không? Tại sao em lại gả cho anh ta? Em không phải loại vì tiền bạc và địa vị mà để mình chịu ủy khuất.”
“Tôi như vậy đấy, thì sao nào?”
Lăng Vi không còn kiễn nhẫn: “Tôi là dạng người gì, anh làm như mình hiểu tôi lắm vậy. Tôi có yêu tiền hay không, có thích danh vọng hay không đó là chuyện của tôi. Liên quan gì tới anh? Hiện tại chúng ta ngay cả bạn bè cũng chẳng tính, không cần khoa tay múa chân với tôi.”
Đột nhiên Hứa Tử Huân phẫn nộ: “Anh biết em thiếu tiền, tiểu Vi, em thiếu bao nhiêu anh đều có thể cho em. Toàn bộ của anh đều cho em, công ty của nhà anh nhưng vì em anh có thể không cần. Lần này anh tới gặp em đã trở mặt với mẹ anh rồi, công ty anh cũng không cần, cố ý chạy tới Laroe tìm em, khổ tâm của anh em có hiểu không?”
Lăng Vi phiền chán nhìn anh ta: “Anh đừng như vậy, anh đi làm ở đâu là lựa chọn của anh, đừng chụp cái mũ đó lên đầu tôi, vẫn là câu nói kia… tôi chịu không nổi. Hơn nữa tôi có thiếu tiền hay không đó là chuyện của tôi, tôi có chân có tay, tự mình kiếm được. Không cần anh cho, phiền anh nhanh tránh ra, đừng có cản đường được không?”
“Tiểu Vi…” Hứa Tử Huân đưa tay kéo cô, Lăng Vi gạt tay anh ta ra: “Làm gì vậy? Hứa Tử Huân, anh đừng để tôi nói thẳng chuyện của Tang Du ra đây.”
Hứa Tử Huân chấn động.
“Em biết rồi hả?”
“Nếu không muốn người khác biết trừ khi mình đừng làm.” Lăng Vi khinh miệt trừng mắt, chẳng thèm nói lời vô nghĩa với anh ta. Cô nắm tay Hạ Tiểu Hi: “Đi thôi...”
Hạ Tiểu Hi nắm tay Lăng Vi phát hiện đầu ngón tay cô lạnh lẽo, còn hơi run rẩy.Hạ Tiểu Hi phẫn nộ gạt tay Hứa Tử Huân: “Anh cút đi. Người ta đã kết hôn rồi anh tới đây làm loạn là có ý gì? Lúc Ng*ai t*nh với… Trương Diệc Đình anh không nghĩ tới mình có bạn gái sao? Có trách nhiệm sao? Hiện tại vênh mặt ra nói trách nhiệm, có khổ tâm, Hứa Tử Huân, anh có tim phổi không vậy, nhanh cút đi, hiện tại nhìn thấy anh tôi thấy buồn nôn quá.”
Hạ Tiểu Hi cố ý làm bộ ghê tởm, động tác buồn nôn.
“Tiểu Vi - - xảy ra chuyện gì?” Lúc này, đột nhiên nghe thấy có người ở đằng xa kêu lên một tiếng.
Lăng Vi nhìn qua, thấy Thiên Mặc chạy về phía bọn họ.
Lý Thiên Mặc không tìm thấy hai người, suy nghĩ đầu tiên là hai người này lại lạc đường rồi…
Nhưng mà khi anh ta chạy tới ký túc xá của Lăng Vi thì thấy tiểu Vi, tiểu Hi đang cãi nhau với một người đàn ông.
“Ai chán sống vậy? Là Hứa Tử Huân rác rưởi kia sao?” Lý Thiên Mặc ba chân bốn cẳng nhanh chóng chạy tới, vung nắm đấm đánh vào mặt Hứa Tử Huân.
Hứa Tử Huân thấy anh ta nổi giận đùng đùng xông về phía mình theo bản năng cầm hoa ngăn lại.
“…” sau một hồi bó tử sắc vi đã tan nát dưới chân, cằm Hứa Tử Huân bị trúng một đấm của Lý Thiên Mặc.Đóa hoa dưới đất giống như trái tim tan nát, Hứa Tử Huân cúi đầu, trong lòng quặn đau.
Anh ta lắc đầu, ngồi xổm dưới đất nhăt bó hoa lên. Bó hoa này có hoa ngữ mà chẳng ai hiểu rõ hơn Lăng Vi… tử sắc vi… tha thứ và khoan dung.
Hiện tại bị người ta đánh tan… như tình cảm của anh ta bị vỡ tan vậy.
Lúc này đột nhiên một đôi giày da đen xuất hiện trước mặt anh ta.
Đôi giày da này rất tuyệt, là mẫu mới, vừa nhìn là biết giá trị xa xỉ.
Hứa Tử Huân ngẩng đầu, thấy một người đàn ông mặc tây trang, đôi chân thon dài.. Hứa Tử Huân từ từ đứng lên, chỉ bằng khí thế đó, anh ta có thể cảm giác được áp lực ập tới.
Hứa Tử Huân ngừng thở, chỉ thấy gương mặt Diệp Đình đang nở nụ cười lạnh, bĩu môi khinh thường.
Anh chẳng nói gì, áp lực vô hình như một bàn tay lo lớn nắm lấy yết hầu của anh ta.
Diệp Đình nhìn Lăng Vi, bàn tay cho vào túi quần rút ra đưa về phía Lăng Vi, Lăng Vi giơ tay đặt vào lòng bàn tay anh.
Diệp Đình cầm tay cô, nắm chặt bàn tay cô trong lòng tay mình, phảng phất như muốn nhét hết tất cả những thứ đẹp nhất vào lòng bàn tay cô.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc