Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 103

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Tang Du sợ tới mức lùi ra sau.
“Tránh ra.” Vệ sĩ bên cạnh Diệp Đình lập tức ngăn Tang Du lại, trong đó có người ngồi xổm xuống thăm dò hơi thở của Vương mập mạp: “Còn thở, xem ra là bị dọa ngất thôi.”
Diệp Đình ý bảo anh ta ở lại chờ cảnh sát tới xử lý.
Diệp Đình còn chưa rời khỏi đám người, cảnh sát đã tới, Diệp Đình và cảnh sát can thiệp sau đó mang Lăng Vi đến bệnh viện. Lăng Vi làm cho người ta mang Giang Quân đến khách sạn, còn hai vệ sĩ gác Vương mập mạp, sau đó đưa ông ta đến bệnh viện.
Chờ kết quả kiểm tra tới, bác sĩ nói: “Không có chuyện gì, trên đầu Vương tiên sinh chảy máu… chủ yếu do bình R*ợ*u làm bị thương, chúng tôi khâu giúp ông ấy là ổn.”
Diệp Đình gật đầu, không cso việc gì là tốt rồi, nhỡ may có việc thì có chút phiền toái.
Vừa nãy Lăng Vi vừa say, tay chân nhũn ra, chút sức lực đó của cô thì đánh người nặng được bao nhiêu chứ? Là tên mập này không may, bị một vết thương, mình lại uống nhiều R*ợ*u, thấy máu là choáng cho nên mới ngất đi, bác sĩ chụp CT cho ông ta, não còn chẳng buồn chấn động…
Trợ lý Jayson nói: “Ông chủ, anh đừng lo, chị dâu… không có việc gì là tốt rồi.”
Anh ta cũng không nghĩ tính tình của Lăng Vi lại cương liệt như thế… cầm chai R*ợ*u lớn đập vào đầu người ta…
Nói xong còn quay đầu hỏi bác sĩ: “Bác sĩ, tiền thuốc men của vị tiên sinh kia chúng tôi đã trả rồi, ông khâu cho ông ta đi.”Anh ta cầm chi phiếu đi thanh toán sau đó nói với Diệp Đình: “Ông chủ, anh mang chị dâu về trước đi, nơi này tôi sẽ cho người trông chừng, tuyệt đối không để ông ta xảy ra việc gì.”
Diệp Đình ừ một tiếng: “Nếu ông ta mà ૮ɦếƭ, cậu tự nhìn hậu quả đấy.”
Vẻ mặt Jayson đầy nghiêm túc: “Anh yên tâm đi, tôi tuyệt đối không để ông ta có việc gì.”
Trở lại biệt thự, Diệp Đình phái thêm người để Jayson chuyển Vương mập mạo tới bệnh viện tư nhân của anh để ngăn ngừa chuyện gì không may.
“Tiên sinh, trà giã R*ợ*u xong rồi.” đầu bếp nữ bưng ly trà lên, Diệp Đình cầm lấy, đỡ lưng Lăng Vi ôm cô lên.
Cô nửa dựa vào lòng anh.
Diệp Đình kiên nhẫn đút từng muỗng cho cô, còn kiên nhẫn tắm rửa bôi thuốc cho cô.
Lăng Vi uống trà giã R*ợ*u thì cảm thấy tốt hơn một chút.
Không ghê tởm tới mức muốn nôn ra.
Diệp Đình không vui nói: “Chẳng bao giờ em nhớ mang điện thoại, nhỡ may em gặp chuyện gì, em chẳng tìm được ai giúp, còn có, sao đột nhiên em và Giang Quân đi uống R*ợ*u rồi hả?”Nếu anh nhớ không nhầm thì bọn họ chẳng tính là người quen, cũng không tính là biết nhau, nhưng ánh mắt Lăng Vi nhìn Giang Quân… rõ ràng là tin tưởng và ỷ lại. cả người Diệp Đình đều là dấm chua đổ cả người.
“…” Lăng Vi nâng cánh tay mềm oặt xoa trán, rầu rĩ nói: “Anh ấy là anh trai em.”
Nói xong nhắm mắt ngủ mất.
….
Khách sạn Vân Hào.
Đối với chuyện xảy ra ngày hôm qua, Tang Tử Thần nghĩ mãi không ra…
Vương Vinh Phát quấn băng trắng trên đầu, gương mặt mập mạp nháy mắt biến thành cái bánh bao.
“Tiểu Thần, người đàn bà hôm qua cô quen sao?”
Tang Tử Thần không nghĩ tới Vương Vinh Phát nhớ tới Lăng Vi.
Cô ta không vui bĩu môi nói: “Người đàn bà kia là Lăng Vi… sao vậy? Anh còn muốn đánh chủ ý tới cô ta?”
Vương Vinh Phát chỉ đầu mình tức giận nói: “Đường đường là phó tổng giám đốc của xí nghiệp ô tô Hào Duệ, đã bao giờ chịu loại uất khí như vậy Cô gái nhỏ kia không dọn dẹp một chút thì cô ta không biết trời cao đất dày là gì.”
Tang Tử Thần xoay tròng mắt, thầm nghĩ Vương Vinh Phát muốn thu thập Lăng Vi thì để ông ta thu thập, còn hơn dùng em gái cô ta.
Tang Tử Thần cười nịnh nọt, rót cho ông ta ly R*ợ*u: “Vương tổng, anh muốn thu thập cô ta thì cực kì dễ dàng…”
Cô ta vẽ vẽ lên mu bàn tay Vương Vinh Phát: “Loại đàn bà giống như Lăng Vi đê tiện muốn ૮ɦếƭ, muốn ngủ với cô ta thì đơn giản, ngày mai em hẹn cô ta ra ngoài, tùy tiện cho cô ta uống vài thứ… đến lúc đó Vương tổng mang cô ta đi muốn chơi thế nào thì chơi thế đó.”
Vương Vinh Phát *** môi, đột nhiên nhớ tới gì đó, hỏi cô ta: “Ngày hôm qua ai mang cô ta đi? Sau khi tôi được đưa tới bệnh viện, bác sĩ nói có một người đàn ông trả tiền thuốc cho tôi, người nọ là ai?”
Tang Tử Thần giả mù sa mưa cười nói: “Ôi chao, để ý anh ta làm gì… nhất định là tên ngốc mà Lăng Vi quyến rũ được. Người ta muốn ngủ với cô ta thì để ý làm gì. Nếu xảy ra chuyện rồi, gái điếm thì ai mà thật lòng giúp cô ta.”
Vương Vinh Phát hơi do dự: “Cô biết thân phận người đàn ông kia không, nghe ý bác sĩ hình như là người rất có thân phận và địa vị.”
“Ôi Vương tổng… anh nghĩ nhiều rồi. Người đàn ông kia có thân phận đi nữa, có địa vị đi nữa, tài giỏi đi nữa thì có thể giỏi như Vương tổng anh sao? Xí nghiệp ô tô Hào Duệ ở Hoa Hạ này là tập đoàn số 1, ai dám động đến anh cũng phải cân nhắc phân lượng trước.”
“Vương tổng, em nói đúng không?”
Tang Tử Thần dựa vào người ông ta, ghé vào vành tai ông ta thổi hơi.“Haâ…” Vương Vinh Phát cười, ánh mắt gian tà nhìn *** cô ta: “Gọi Vương tổng gì chứ, gọi anh Phát đi.”
“Anh PHát, em gái kính anh…” Tang Tử Thần uống ngụm R*ợ*u, hôn ông ta một cái còn cho R*ợ*u vào miệng ông ta.
Vương Vinh Phát thích nhất chính là điểm này của Tang Tử Thần, phóng khoáng lắm trò.
Uống một ngụm R*ợ*u lại cảm thấy đau đầu.
Vương Vinh Phát cau mày, đưa tay xoa miệng vết thương.
Lúc này ông ta mới nhớ lời bác sĩ nói, hiện tại miệng vết thương chưa khép lại thì không được uống R*ợ*u mà quên mất…
Nâng ly R*ợ*u lên lại thả ly R*ợ*u xuống, rồi hỏi: “Tiểu Thần, người đàn bà Lăng Vi kia nhìn không dễ chọc, em có thể hẹn được cô ta sao? Ngày hôm qua tôi nhìn hai người như có thâm thù đại hận vậy.”
“Xì… đó là việc nhỏ. Mấy hôm trước em gái em và cô ta cãi nhau, vừa hay em muốn mượn cơ hội này cho em gái giải thích với cô ta. Nếu không… chúng ta tổ chức tiệc R*ợ*u tại nhà anh đi, cô ta không thể không cho anh mặt mũi chứ?”
“Được. tiểu Thần, việc này giao cho em làm, chờ người đàn bà ngủ cùng anh, nhất định sắp xếp cho em vai diễn quan trọng nhất.”“Ôi này anh Phát… nhìn anh nói này, em giúp anh là vì em thích anh, làm gì vai diễn chứ?”
Vương Vinh Phát nở nụ cười, nắm cằm cô ta: “Tôi biết… tôi hiểu mà, làm việc tốt cho tôi, tôi không bạc đãi em.”
Tang Tử Thần cười quyến rũ ngồi vào lòng ông ta, chủ động hôn, Vương Vinh Phát thích nhất cái miệng của cô ta, lúc này cảm thấy bàn tay nhỏ nhắn mềm mại đó đang cởi dây lưng của mình liền thuận thế theo cô ta.
………
Vương Vinh Phát lăn qua lăn lại một hồi thì phải về bệnh viện thay thuốc.
Tang Tử Thần nhìn bóng lưng ông ta, thầm mắng: “Lão heo mập.”
Cô ta nghiến răng đi đến phòng tắm tắm rửa, ngâm trong nước, gương mặt âm u.
Cô ta gọi điện thoại cho Tang Du: “Ngày mai hẹn Lăng Vi ra ngoài, chị cho cô ta một đại lễ.”
Tang Tử Thần tắt máy, cúi đầu nhìn thấy cổ và *** đều là vết cắn của con heo mập kia để lại: “Thật chán, lại mặc không được lễ phục trễ *** rồi.”
Tang Du cầm di động, lấy thêm can đảm gọi cho Lăng Vi.
Điện thoại vẫn reo chuông, rất lây vẫn không có người nghe máy.
“Sao Lăng Vi không nghe máy?” Tang Du cố ý mua một số di động mới.
Chỉ sợ Lăng Vi không nghe máy của cô ta.
Tang Du có chút nhụt chí, Lăng Vi và cô ta không có thù hận lớn như vậy…
“Tang Du… tuần sau còn không trả tiền tôi bắt cầu đi bán…”
“Ào…” một thùng sơn nước hắt lên tường.
...
Tang Du cầm di động ra, cô ta không muốn bị bán đi, Lăng Vi, thật xin lỗi.
Lúc này điện thoại vang lên hai lần thì có người nghe, là âm thanh một cô gái trẻ tuổi: “Alo, xin chào, đây là Diệp gia, phu nhân không ở đây, xin hỏi có chuyện gì sao? Tôi có thể chuyển lời giùm.”
Tang Du nghẹn lại, cô ấy đang nói gì vậy?
Cô ta buông điện thoại xuống nhìn, không sai… là số di động của Lăng Vi.
Nhưng mà… đối phương đang nói gì mà… Diệp gia? Cái gì mà phu nhâ… là chuyện gì vậy?Chẳng lẽ là ghi âm tổng đài hả? Á không đúng, lúc này cô ta mới nhớ tới Lăng Vi đã gả cho Diệp Đình.
Tang Du vỗ trán, hồ đồ mà. Vậy mà cô ta lại quên chuyện này.
Tang Du sợ tới mức tay run cầm cập, trực tiếp tắt máy.
Một lúc lâu sau Tang Du thầm mắng mình là kẻ ngu ngốc, đối phương là Diệp Đình thì thế nào? Cô ta dùng số lạ, căn bản đối phương không biết mình là ai.
Hoăn nữa Lăng Vi và Diệp Đình kết hôn, căn bản truyền thông bên ngoài không đưa tin…
Cũng không nghe nói ông chủ của Đỉnh phong quốc tế tổ chức hôn lễ.
Vừa thấy Lăng Vi đã biết không phải là nhân vật quan trọng, huống hồ bọn họ có kết hôn thật hay không ai mà biết?
Không chắc là bí mật gì đó đâu.
Tang Du thoải mái hơn, rót cho mình một ly R*ợ*u, tăng thêm can đảm lại cầm di động tìm số của Lăng Vi. Hai tiếng chuông vang lên, lại là cô gái vừa rồi nghe máy: “Alo, xin chào, đây là Diệp gia, phu nhân không ở đây, xin hỏi ngài là ai? Tôi có thể chuyển lời.”
Tang Du hít một hơi hỏi: “Đây là số di động của Lăng Vi sao?”
Đối phương khách khí: “Đúng vậy. Phu nhân vừa dặn dò có ai gọi tới thì bảo tôi chuyển lời giúp, tiểu thư, ngài có chuyện gì có thể trực tiếp nói với tôi, tôi sẽ chuyển lời cho phu nhân.”
Đôi mắt Tang Du lóe lên cười nói: “À… tôi là bạn đại học của cô ấy, tối mai có một buổi họp mặt muốn mời cô ấy tham gia. Là bữa tiệc của một người bạn của chúng tôi kết hôn, tổ chúc ở số 15 biệt thự Vân Đỉnh Sơn, tổ chúc vào 8h tối, bạn học đều tới, cảm ơn cô chuyển lời.”
“Được, tiểu thư, cô họ gì?”“À.. tôi họ.. Vương…”
“Được, Vương tiểu thư, tôi sẽ chuyển lời tới phu nhân. 30 ph nữa phu nhân sẽ trả lời cô.”
“Được được được… cảm ơn cô.”
Tang Du tắt máy sau đó ném sim vào wc.
Bữa tiệc này cô ta không cần tới, không ai biết cô ta là người hẹn.
Làm thỏa đáng, cô ta gọi cho chị mình: “Em hẹn người giúp chị rồi.”
“Được.”
Tối hôm sau, Tang Tử Thần trang điểm đậm, mặc váy dài màu đỏ, đi tới số 15 biệt thự biệt thự Vân Đỉnh Sơn, đây là bất động sản của Vương Vinh Phát.
Lúc cô ta tới đã có không ít minh tinh có măt.
“Á… tiểu Thần, vậy mà cậu lại tới đây.” Một cô gái chơi thân với cô ta vẫy tay.
“Đến muộn, phát ba ly.”
“Ôi.. tiểu Thần, hôm nay sao đổi tính rồi hả? Mặc y phục kín đáo như vậy không phải là phong cách của cậu.”
Người nói chuyện không phải là người quen của cô ta, bên trong giọng nói mang theo sự chế nhạo.
Bình thường Tang Tử Thần ăn mặc rất lớn mật, nơi có thể lộ tuyệt đối sẽ không che kín. Nếu không phải hôm qua Vương Hồng Đạt để lại dấu hôn trên người cô ta thì cô ta mới không mặc kín đáo như vậy.
Tang Tử Thần không để ý cô ta, tiện tay cầm ly sâm banh uống một ngụm.
Lúc này có mấy người đàn bà đi tới, lúc đi qua người cô ta đột nhiên bĩu môi cười đầy ý bị sâu xa.
“Haiz, Tang Tử Thần, bộ lễ phục này của cô là của nhãn hiệu nào vậy?”
Người đàn bà nói chuyện là người nổi tiếng, là người đảm nhận vai nữa chính mà cô ta cũng muốn.
“Ôi.. chị Băng Thần, nếu chị không nói em còn không phát hiện… Tang Tử Thần mặt lễ phục này là hàng mô phỏng sao?”
Thẩm Băng Thần che miệng cười: “Không biết được.. nhưng mà nhìn nhà thiết kế khéo như vậy… chậc chậc…”
Cô ta vừa nói xong, mọi người đều đưa mắt nhìn Tang Tử Thần.
Tang Tử Thần xấu hổ cười, lâu rồi cô ta không đi diễn thì làm gì có tiền.
Tang Tử Thần buồn bực uống R*ợ*u giải sầu, trong lòng khẩn trương ngóng trông Lăng Vi tới. Nếu Vương Vinh Phát thu phục được Lăng Vi nói không chừng cô ta có thể làm nữ chính.
Hôm nay những người tới đây đều là minh tinh trong làng giải trí, cầm thương mang côn nói cô ta keo kiệt.Bộ phim kia phần lớn đều là Vương Vinh Phát đầu tư.
Hừ. Thu phục đàn ông, cô ta biết cách.
Tang Tử Thần làm bộ như không nghe hiểu, rót một ly R*ợ*u cười lạnh với Thẩm Băng Thần…
“Hôm nay tôi mà bắt được Lăng Vi thì sau này đi mà xách giày cho tôi.”
8h, mắt thấy bữa tiệc sắp bắt đầu mà Lăng Vi chưa tới.
Trong lòng bàn tay Tang Tử Thần đều là mồ hôi, Vương Vinh Phát rũ tóc che băng gạc trên trán, ánh mắt nham hiểm lườm cô ta: “Không dám, bữa tiệc tối nay bắt đầu rồi, người đâu?”
Tang Tử Thần vội vàng nói: “Tôi đã hẹn cô ta, đàn bà mà… muộn là bình thường. Nóng vội không ăn hết đậu hủ hóng. Anh Phát à…anh đừng vội, em gái bảo đảm sẽ làm việc này thật xinh đẹp… anh cứ ngồi xem trò hay là được rồi.”
Vương Vinh Phát nghiêm mặt đi chiêu đãi khách khứa.
Tang Tử Thần trốn trong góc gọi điện thoại cho Tang Du.
Tang Du khẩn trương chạy tới biệt thự.
Thật ra Lăng Vi có tới tham gia hay không trong lòng cô ta không hề có chút niềm tin.Đột nhiên Tang Du ảo não, chuyện này cô ta làm quá u mê.
Lăng Vi không phải tên ngốc… cô ta nói là bạn đại học kết hôn, Lăng Vi chỉ cần tùy tiện tìm một bạn học hỏi một chút căn bản chẳng có bạn đại học nào kết hon.
Tang Du cào tóc, chỉ cảm thấy mình không khác gì tên ngốc.
8h30, bữa tiệc bắt đầu một lúc mà Lăng Vi còn chưa tới.
Hai người trốn ở bồn hoa bên cạnh không dám xuất hiện.
Gấp đến độ kiến bò trên chảo nóng đứng ngồi khó khăn.
Bọn họ sợ Vương Vinh Phát tìm tới lại lo lắng nhìn điện thoại.
Tích, ích… đột nhiên điện thoại của Lăng Vi vang lên: “Alo, xin chào, tôi là Lăng Vi.”
“alo… Trưởng phòng, tôi là Tang Du…” trên trán Tang Du đều là mồ hôi, cô ta gắt gao nắm chặt di động, run rẩ nói: “Trưởng phòng… tới cứu tôi với. Hiện tại tôi bị người ta uy hiếp… có nguy hiểm tới tính mạng.”
Ở đầu đây bên kia Lăng Vi im lặng một hồi mới cười hỏi: “Không phải cô đang tham gia bữa tiệc của ông chủ Vương sao? Sao lại có nguy hiểm đến tính mạng?”
Tang Du chỉ cảm thấy da đầu run lên.
Lăng Vi biết mình tham gia bữa tiệc? Còn biết là bữa tiệc của Vương tổng?
Đôi chân Tang Tử Thần mềm nhũn: “Trưởng phòng… ba tôi đánh bạc mắc nợ 78 vạn, Vương Vinh Phát ép tôi ngủ cùng ông ta, cô có thể giúp tôi không?”
Lăng Vi kinh ngạc nói: “Không phải cô và chị cô nợ sao? Sao lại thành ba cô nợ rồi?”
Tang Tử Thần nghẹn họng.
Lăng Vi cười nói: “Là ông ta ép cô ngủ cùng ông ta, tô còn tưởng là cô muốn tự mình đưa tới, xem ra là tôi hiểu lầm cô…”
Tang Tử Thần cắn răng nói: “Chị Vi, chị xem em thành dạng gì rồi? Sao em có thể là người như vậy cơ chứ?”
Lăng Vi cười cười: “Xưng hô của cô thay đổi thật nhanh, ngày hôm qua tôi là tiểu tiện nhân, hôm nay thành chị gái cô rồi hả?”
“…” Tang Tử Thần nghẹn họng “Chị Vi, chị đừng hiểm lầm, lúc nào thì em gọi chị vậy chứ?”
Lăng Vi cười haha hỏi cô ta: “Vậy ngày hôm qua là cô nói Hứa Tử Huân hả?”
Tang Tử Thần nghe Lăng Vi ồ một tiếng, chỉ cảm thấy sau lưng lạnh lẽo.
“Phải...”
Tút.. tút… Lăng Vi tắt máy… Tang Tử Thần nhìn gương mặt âm trầm của Vương Vinh Phát xông tới: “Đồ đê tiện, người cô hẹn cho tôi đâu? Cô dám đùa bỡn lão tử?”
Nói xong còn tức giận vung tay bốp, tát lên mặt Tang Tử Thần.Tang Tử Thần che gương mặt nóng rát, nước mắt nước mũi đều rơi.
“Anh Phát, anh đừng nóng giận… em còn có cách khác.”
Vương Vinh Phát híp mắt lườm Tang Tử Thần: “Anh Phát?.. chữ Anh này tôi nhận không nổi, hẹn một người còn hẹn không được, cô trừ cái miệng biết ăn nói này ra thì có tác dụng gì?”
Vương Vinh Phát nhéo má cô ta sau đó bốp bốp bốp ra sức tát cô ta.
Tang Tử Thần có mặt dày hơn nữa bị một người đàn ông nhục nhã như vậy cũng khó mà tiếp thu.
Nhưng mà không lấy lòng được Vương Vinh Phát thì sao mà trả nợ. Cô ta còn phải dựa vào ông ta mà phong sinh tái khởi đấy.
Tang Tử Thần ngoan độc nói: “Vương tổng… ông cho tôi thêm một cơ hôi, tôi có cách.”
Lúc này Vương Vinh Phát mới thu liễm tức giận.
Lúc này Vương Vinh Phát mới thu liễm sự tức giận.
Ông ta hung ác nói: “Lúc này làm mà còn có sai lầm thì đời này đừng nghĩ đến chuyện xoay người, hừ.”
“Vương tổng, ông cứ yên tâm đi…” thật ra cô ta có cách gì sao?
Vauwf dứt lời đột nhiên có nhân viên phục vụ chạy tới nói thầm bên tai Tang Tử Thần: “Chị Thần… Lăng Vi tới.”Tang Tử Thần chấn động.
Tang Tử Thần cũng hoảng sợ.
Cô ta vừa gọi điện cho Lăng Vi, Lăng Vi biết rõ cô ta nói đối tại sao còn tới?
Quá kỳ quái rồi.
Vương Vinh Phát vừa nghe Lăng Vi tới lập tức hăng như đánh tiết gà cười rộ lên: “Mau mời vào, còn thất thần làm gì hả?”
Vương Vinh Phát nhanh chân đi tới.
Tang Tử Thần khẩn trương đi theo, không hiểu sao cảm thấy không ổn.
Lần này Lăng Vi tới tuyệt đối không đơn giản như vậy!
Đại sảnh bữa tiệc, Lăng Vi mặc chiếc váy dài màu trắng, mái tóc Pu'i cao tôn lên vóc dáng thon dài.
Cả người đầy khí chất thanh nhã, phiêu dật tự thiên tiên.
Tuy xung quanh đều là đại minh tinh nhưng khí chất của cô hoàn toàn không thua gì đám người này, nháy mắt trở thành tiêu điểm nhưng không ít người nói: “Òa, người đàn ông ở góc sáng bên kia thật đẹp trai.”
Không ít người hai mắt tỏa sáng: “Đúng vậy, không biết là thương nhân hay là diễn viên mới nữa.”
“Nhìn không giống diễn viên, người ta có khí chất và dáng người như thế, vừa nhìn là biết đại gia rồi.” Xung quanh vang lên âm thanh bàn tán, lập tức kéo tới sự chú ý của Tang Tử Thần, có ba người đàn ông nổi bật đứng ở góc sáng, tuy bọn họ bận rộn nhưng vẫn rất khiến người khác chú ý. Đại sảnh bữa tiệc gần như đều bị ba người này thu hút.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc