Y Thủ Che Thiên - Chương 90

Tác giả: Mộ Anh Lạc

“Di tích Viễn Cổ là di tích do tiền nhân lưu lại, để tiện xưng hô, chúng ta gọi chung là Di tích Viễn Cổ.
Nói chung, một ít cao thủ thực lực rất mạnh, khi đi đến thời điểm cuối cùng của sinh mệnh thì đều đem thứ gì đó của mình lưu lại, có lẽ là căn cứ để chứng minh bọn hắn đã từng tồn tại qua.
Bên trong Di tích Viễn Cổ có rất nhiều đồ vật, đương nhiên, bao nhiêu đồ vật chủ yếu quyết định bởi thực lực mạnh yếu của đối phương, càng là tiền nhân cường đại thì đồ vật quý hiếm lưu lại ở trong Di tích Viễn Cổ cũng càng nhiều.”
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng hiểu được đại khái, nếu thật sự là như thế mà nói, cái Di tích Viễn Cổ này thật đúng là đủ hấp dẫn người đây, cảm giác giống như truy tìm khó báu vậy.
Nhưng mà rất nhanh, Mộ Chỉ Ly nghĩ tới một vấn đề khác: “Cái Di tích Viễn Cổ này có lẽ không chỉ đơn giản như vậy a?” Lẽ thường nói cho nàng biết, chỗ có đồ vật quý hiếm bình thường đều có nguy hiểm, không có chuyện đồ vật quý hiếm lại có thể đơn giản đạt được.
Nghe thấy câu hỏi của Mộ Chỉ Ly, Thiên Nhi cũng gật gật đầu, nàng ấy cũng không có bởi vì lời nói phía trước của mình mà chủ quan, ngược lại nghĩ tới một mặt sâu phía sau, phần tâm tính này nàng rất hài lòng, ít nhất tại Thiên Huyền Đại Lục có tâm tính như vậy, tính nguy hiểm sẽ nhỏ hơn không ít.
“Ngươi nói không sai, bảo bối trong Di tích Viễn Cổ tuy nhiều, nguy hiểm cũng không ít, rất nhiều chỗ đều cài đặt bẫy rập, không cẩn thận một cái cái giá lớn nhất phải trả là tính mạng, cho nên cái này còn có một chút nhân tố dựa vào vận khí.
Có người vận khí tốt, đi vào đã tìm được bảo vật, có người vận khí không tốt, ở bên trong tìm kiếm thật lâu cũng không thu hoạch được gì, động phải cơ quan sẽ khó giữ được tánh mạng.
Dù là như thế, như trước có rất nhiều người ôm tâm lý may mắn, mỗi lần Di tích Viễn Cổ xuất hiện, mọi người đến đây nhiều vô cùng, đối với cái này, Chỉ Ly ngươi quyết định như thế nào?”
Khóe miệng Mộ Chỉ Ly tạo thành một vòng đường cong mờ, đáy mắt lóe ra ánh hào quang hứng thú: “Chỗ thú vị như vậy, ta làm sao có thể không đi nhìn chứ? Cho dù không có tìm được bảo bối, gặp các tầng lớp của xã hội cũng không tệ.
Đây là lần thứ nhất từ sau khi nàng đến Thiên Huyền Đại Lục gặp được chuyện như vậy, lần đầu tiên mình đi ra ngoài đã gặp được, điều này chẳng lẽ không tính là một loại vận khí?
Đối với câu trả lời của Mộ Chỉ Ly, Thiên Nhi không có chút nào ngoài ý muốn, dù sao cùng một chỗ lâu như vậy, nàng cũng biết sơ lược tính tình của Mộ Chỉ Ly.
“Nhiều người như vậy đều suốt đêm đi về phía thành Ngải Y, có lẽ cái Di tích Viễn Cổ này đã sắp mở ra, đến lúc đó ngươi sẽ nhìn đến rất nhiều người thực lực cường đại, chỗ này là nơi nhân tài tụ hội, ngươi phải nhớ kỹ một điểm là bảo trì ít xuất hiện, đạo lý gậy đánh chim đầu đàn này vô luận ở chỗ nào đều giống nhau.”
Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu: “Ta đã rõ ràng.” Nàng cũng không phải những kẻ đần tâm cao khí ngạo kia, trên đường người đi đường nàng cũng cảm nhận được không ít hơi thở cường đại hơn so với chính mình, đợi sau khi tới không cần phải nói. Bạn đang đọc truyện tại ThichTruyen.VN
Có lẽ với người bình thường thì thực lực của nàng cũng đã không tệ rồi, nhưng ở chỗ này thực lực của nàng cũng không coi là cái gì, phương thức thích hợp nhất của nàng là ᴆục nước béo cò.
Nàng cũng không có bởi vì thực lực của mình không mạnh bằng bọn họ mà sinh ra cảm giác mất mát, thực lực của nàng sẽ không chỉ mãi mãi như hiện tại mà thôi, không thể vô cùng kiêu ngạo, tự nhiên cũng không thể tự coi nhẹ chính mình, nàng rất rõ ràng trọng lượng của mình.
Nghe Thiên Nhi giải đáp mọi nghi vấn, nàng cũng sẽ không cần thiết đi hỏi thăm, ở tình huống này hỏi thăm những người đang chạy đi kia tất nhiên không cách nào đạt được cái gì hữu dụng, rất có thể đối phương sẽ đem nàng trở thành đối thủ cạnh tranh, cái này chắc chắn không phải là một chuyện tốt.
Mộ Chỉ Ly tăng tốc, suốt đêm đi về phía hướng thành Ngải Y, trên đường đi nàng cùng Thiên Nhi không ngừng nói chuyện với nhau, bởi vì Thiên Nhi đã từng đi qua Di tích Viễn Cổ, cũng hiểu rõ đối với Di tích Viễn Cổ, nàng tất nhiên là muốn hỏi cặn kẽ tỉ mỉ một phen.
Long tộc nguyên bản rất mạnh mẽ, nhưng không phải tất cả rồng trong Long tộc cũng có thể trở thành thần thú, bởi vậy có thể thấy được điểm mạnh của Thiên Nhi rồi, nghe Thiên Nhi nói, Mộ Chỉ Ly biết rõ thì ra Long tộc mạnh mẽ tồn tại cũng sẽ đồng dạng lưu lại Di tích Viễn Cổ, bất luận là Di tích Viễn Cổ của Long tộc hay nhân loại Thiên Nhi đều đã từng đi qua.
“Thiên Nhi, phần lớn bảo bối bên trong Di tích Viễn Cổ kia là cái gì? Vũ kỹ? Công pháp?” Mộ Chỉ Ly tò mò hỏi, mặc dù biết có bảo bối, nhưng là cũng không biết là bảo bối gì.
“Bảo bối gì cũng có thể xuất hiện, vũ kỹ cùng công pháp bình thường đều có, dù sao bọn hắn đều là cao thủ đạt tới cảnh giới như vậy vốn đều có vũ kỹ, công pháp tuyệt đối cũng không ít, hơn nữa cấp bậc cũng sẽ không thấp.”
“Vậy sẽ là phẩm giai gì? Thiên giai?” Đến bây giờ ở vị trí của nàng cũng chỉ gặp qua Huyền giai thôi, Địa giai đều chưa từng gặp qua, mà trong suy nghĩ của nàng đối phương đã mạnh mẽ như vậy, Thiên giai công pháp, vũ kỹ cũng có khả năng tồn tại chứ? Cái kia thật đúng là lại khiến cho người trông mà thèm nha.
Nghe vậy, Thiên Nhi chỉ tỏ vẻ mặt bất đắc dĩ: “Ngươi cho rằng Thiên giai công pháp, vũ kỹ là cái gì? Rau cỏ củ cải trắng à? Hái một cái được cả sọt sao? Ta cho ngươi biết, ta đến bây giờ đều chưa từng gặp qua Thiên giai công pháp cùng vũ kỹ, bình thường Địa giai cũng đã phi thường mạnh mẽ rồi, Thiên giai càng là mọi người nghĩ cũng không dám nghĩ.”
Mộ Chỉ Ly nhíu mày: “Chẳng lẽ Thiên giai không tồn tại sao?” Thiên Nhi đều chưa từng gặp qua, có thể thấy được trình độ thưa thớt của nó.
Thiên Nhi lắc đầu, thần sắc kia dường như là đang suy tư: “Chắc có lẽ không, đã nói tất cả công pháp cùng vũ kỹ chia làm thiên, địa, huyền, hoàng bốn loại phẩm giai, vậy đã nói lên nhất định là có, nếu không có tồn tại mà nói mọi người sao lại nói như vậy, chỉ là hiện tại chúng ta còn không có đạt tới cảnh giới như vậy nên chưa từng thấy qua mà thôi.”
Nàng tin tưởng, vật ấy nhất định có tồn tại, nhưng mà chỉ có đứng ở đỉnh núi cao nhất của Thiên Huyền Đại Lục mới có thể gặp được.
“Thì ra là thế.”
“Ở bên trong Di tích Viễn Cổ, ngoại trừ công pháp, vũ kỹ bên ngoài còn có đan dược, các loại dược thảo cũng có thể có thể tồn tại, còn có νũ кнí, thậm chí yêu sủng cũng có thể xuất hiện. Tóm lại đồ vật xuất hiện trong đó đều có liên quan với tu luyện, cụ thể sẽ có cái gì ai cũng không nói trước được.”
Nghe những lời nói của Thiên Nhi,đối với sự vật khác Mộ Chỉ Ly đều đã có giải, nhưng thứ duy nhất nàng không biết hình như là yêu sủng, đây là lần đầu tiên nàng nghe nói.
“Yêu sủng là cái gì vậy?” Hỏi ra lời này, Mộ Chỉ Ly không khỏi cảm khái, chính mình tuy rằng ở Thiên Huyền Đại Lục vài năm rồi, nhưng mà còn rất nhiều thứ nàng không hiểu.
“Yêu sủng là yêu thú, nhưng mà yêu thú này có thể cùng nhân loại tiến hành khế ước, do đó trợ giúp nhân loại tiến hành tác chiến, sau khi khế ước nó sẽ là bằng hữu chân thành nhất của ngươi, tuyệt đối sẽ không phản bội.
Yêu sủng là mỗi người ở Thiên Huyền Đại Lục đều hi vọng có được nó, nhưng mà số lượng của nó phi thường thưa thớt, người thực lực qúa thấp khả năng cả đời đều chưa từng nghe nói qua, chỉ có đạt tới cảnh giới nhất định sau này mới có thể nghe nói đến, chỉ có thể ngộ nhưng không thể cầu, huống hồ yêu sủng này cũng không thể mạnh mẽ khế ước, nhất định nó phải tự nguyện mới được, bởi vậy có thể thấy được trình độ khó của nó.”
Thiên Nhi chỉ là tùy tiện giới thiệu, trong lòng cũng không ôm ảo tưởng đối vấn đề này, bởi vì điều này thật sự là quá khó khăn rồi!
Nhưng mà, Mộ Chỉ Ly lại dị thường cảm thấy hứng thú với vấn đề này, không nghĩ tới Thiên Huyền Đại Lục còn có yêu thú thần kỳ như vậy, nếu như mình có thể có được một cái mà nói, thật đúng là thật tốt.
Buổi chiều ngày hôm sau, Mộ Chỉ Ly đã tới thành Ngải Y.
Cấu tạo của thành Ngải Y cùng thành thị bình thường cũng không có gì khác nhau quá lớn, nhưng mà sau khi đi vào thì phát hiện ra chỗ khác nhau, bởi vì hành vi của người nơi này phi thường tục tằng, không bị trói buộc.
Trên đường đi cái gì bán được cũng đều có, nhưng mà những người kia đều mặc áo choàng đen, lại làm cho người ta không thấy rõ lắm chân diện mục của đối phương. Hôm nay thành Ngải Y đặc biệt chen chúc, bởi vì có rất nhiều người dũng mãnh vào đây, bọn họ cũng đều biết tin tức của Di tích Viễn Cổ hiện thế, chính bởi vì có nhiều người như vậy, cho nên thương nhân bán hàng cũng liền nhiều hết mức.
Đi trên đường lâu như vậy, Mộ Chỉ Ly cũng có chút phong trần mệt mỏi, nàng hiện tại hi vọng nhất có thể được tìm một gian khách sạn để rửa mặt một phen, đổi một bộ quần áo sạch sẽ.
Nhưng mà, lúc Mộ Chỉ Ly đi tìm khách sạn cùng tửu lâu phát hiện bi kịch một chút, khách sạn cùng tửu lâu cũng đều đầy rồi, nàng cơ hồ không tìm thấy chỗ có thể nghỉ chân.
Ở chỗ này hiển nhiên là muốn ở lâu một đoạn thời gian, nếu như một mực không có chỗ ở, cái này thật sự thật là bất tiện, vì vậy, Mộ Chỉ Ly tìm toàn bộ chỗ ở thành Ngải Y, cuối cùng tại một quán tửu lâu tìm được một gian phòng cuối cùng.
Nghe được lời của tiểu nhị, trên mặt Mộ Chỉ Ly cũng lộ ra vui vẻ, may mắn mình đã tìm được.
“Ta liền ở gian phòng này đi.” Mộ Chỉ Ly cười nói, đồng thời thò tay vào trong túi tiền lấy tiền, nhưng mà, tại lúc này, một giọng nói khác lại vang lên sau câu nói của nàng.
“Tiểu nhị, một gian phòng cuối cùng ta muốn.”
Mộ Chỉ Ly chuyển tròng mắt nhìn lại về phía bên cạnh, chỉ thấy một cô gái mặc váy dài màu hồng phấn lúc này vẻ mặt cao ngạo đứng tại bên cạnh mình, tóc dài được chải thành 乃úi tóc xinh đẹp, trên người nàng ta mang đồ trang sức khắp nơi thể hiện nàng ta có tiền.
Nữ tử cùng Mộ Chỉ Ly tuổi cũng không sai biệt lắm, tướng mạo cũng là tư sắc thượng đẳng, vừa đứng ở chỗ kia cũng có thể hấp dẫn không ít người nhìn lại.
Nhưng mà nhìn mặt nàng ta lộ vẻ cao ngạo cùng khinh thường, Mộ Chỉ Ly liền không thích, nàng không thích bộ dáng người khác từ trên cao nhìn xuống đánh giá chính mình. Có lẽ là bởi vì trước kia nhìn quen loại tư thái này, cho nên nàng cũng không muốn gặp lại.
Bởi vì, không có người nào có tư cách như vậy đối với nàng.
Hơn nữa nhìn thấy bộ dáng cô gái kia đeo trang sức vàng bạc, với độ tuổi của cô gái này, một thân đeo đống đồ trang sức này không khỏi cũng quá kỳ quái một chút, cho dù có tiền, cũng không cần khoe khoang như vậy a…
Nghe được lời nói của cô gái phấn hồng này, tiểu nhị cũng lộ ra có chút xấu hổ, không khỏi mở miệng nói: “Cô nương, một gian phòng cuối cùng này đã bị vị cô nương này thuê rồi.”
Ai ngờ cô gái váy phấn hồng kia sau khi nghe vậy thì hừ lạnh một tiếng, đưa mắt nhìn sang Mộ Chỉ Ly, nguyên bản trên mặt nàng ta lộ vẻ khinh thường sau khi nhìn thấy diện mạo của Mộ Chỉ Ly cũng không khỏi sững sờ, nhưng mà rất nhanh kịp phản ứng, sắc mặt biến thành có chút bất thiện: “Ngươi muốn bao nhiêu tiền ta cho ngươi, căn phòng này tặng cho ta.”
Giọng điệu không phải hỏi thăm hoặc thỉnh cầu, mà là hoàn toàn mệnh lệnh.
Mộ Chỉ Ly nghe nói như thế cũng nhíu mày, cũng không biết vị thiên kim tiểu thư này là nhà nào, ra khỏi nhà còn kiêu ngạo như vậy, cho là mình đang ở bên trong nhà hay sao.
“Căn phòng này là của ta, bao nhiêu tiền ta cũng không đổi.” Chợt nhìn cũng không thèm nhìn qua cô gái mặc váy phấn hồng, nói với tiểu nhị: “Làm phiền ngươi dẫn ta đi qua đi.” Nàng Mộ Chỉ Ly hiện tại cũng không thiếu tiền, tình huống hiện tại hiển nhiên đối với nàng mà nói căn phòng này so với tiền tài còn trọng yếu hơn, huống chi cô gái áo hồng phấn này có cho nàng nhiều tiền hơn nữa nàng cũng không có thèm.
Cô gái áo phấn hồng hiển nhiên không nghĩ tới Mộ Chỉ Ly lại có thái độ như vậy, lập tức vội mở miệng nói: “Ta cho ngươi 500 kim tệ! Có thể đi à nha.”
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly lại không có chút phản ứng nào: “Ở đây rất ồn ào, tiểu nhị vẫn là nhanh chút dẫn đường đi.” Cô gái này thật sự là quá phiền một chút, nghe nàng ta nói chuyện nàng đều cảm thấy rất phiền.
Đối với cô gái này, 500 kim tệ đã không ít, lúc nàng ta còn cho là mình nói ra 500 kim tệ Mộ Chỉ Ly sẽ lập tức đồng ý chứ, dù sao Mộ Chỉ Ly rất xinh đẹp, nhưng mà nàng một thân lại phi thường mộc mạc, không có đồ vật gì biểu tượng thân phận, xem xét chắc là người bình thường, đối với người bình thường mà nói, 500 kim tệ đã rất nhiều.
Nhưng mà, khiến cho nàng kinh ngạc là thái độ của Mộ Chỉ Ly, nàng vậy mà con mắt nháy đều không nháy mắt liền cự tuyệt.
Thấy Mộ Chỉ Ly phải đi, cô gái áo phấn hồng lần nữa mở miệng nói: “Một ngàn kim tệ, đem căn phòng này tặng cho ta, như thế nào đây?
Mộ Chỉ Ly tiếp tục đi về phía trên lầu.
“2000 kim tệ! 2000 kim tệ cũng đã đủ rồi a, ngươi cũng không thể quá tham lam.” Cô gái áo phấn hồng đuổi theo Mộ Chỉ Ly, một tay giữ lại ống tay áo của nàng không cho nàng đi.
Tiểu nhị kia nghe bảng giá như thế trong nội tâm có một loại hâm mộ, sớm biết như vậy nếu căn phòng này là do của chính mình thì bán đi không phải có thể kiếm được một số tiền lớn? Muốn biết căn phòng kia bình thường cũng chỉ một kim tệ một đêm thôi, gần đây đến nhiều người như vậy giá thuê phòng lật ra gấp 10 lần nhưng như cũ vẫn có người ở.
Thế nhưng mà gấp 10 lần cũng không quá đáng mười kim tệ, đây lại là 2000 kim tệ nha.
Hắn hâm mộ cô gái áo phấn hồng ra tay xa xỉ, lại càng thêm bội phục Mộ Chỉ Ly vậy mà tuyệt không tâm động, đối với ích lợi thật lớn trước mặt có thể bình tĩnh như vậy, đó cũng không phải là một chuyện tình đơn giản.
Mộ Chỉ Ly cau mày nhìn xem cô gai lôi kéo ống tay áo của nàng, sau khi đem tay của đối phương bỏ qua lúc này mới nhìn cô gái áo phấn hồng.
Ánh mắt của Mộ Chỉ Ly có chút sắc bén, cô gái áo phấn hồng kia cũng có chút sợ hãi, nhưng mà rất nhanh ý thức được điểm này, ưỡn иgự¢ nhìn Mộ Chỉ Ly nói: “Ngươi như vậy nhìn ta làm gì? 2000 kim tệ đã rất cao rồi.”
“Vị cô nương này, ta nghĩ cô nương đến bây giờ cũng không biết rõ trọng điểm của chuyện tình. Trọng điểm ở chỗ căn phòng này ta sẽ không thể nhường cho, bất luận cô nương ra bao nhiêu tiền ta cũng sẽ không nhường cho, cô nương đã hiểu chưa?
Còn có, ta biết rõ cô nương có tiền, nhưng mà ta cũng không thiếu tiền, cho nên, ta đối với cô nương đưa ra lợi thế một chút cũng không có hứng thú.”
Nghe thấy lời nói của Mộ Chỉ Ly, cô gái áo phấn hồng cảm thấy mất hết mặt mũi: “Ngươi, ngươi sẽ phải hối hận! Ngươi có biết ta là người như thế nào hay không? Ta là dược sư tôn quý, ngươi xác định ngươi có thể đắc tội với ta sao?”
Cô gái kia nói ra lời này thật khiến Mộ Chỉ Ly kinh ngạc một phen, nàng thật đúng là không có nhìn ra vị cô nương này lại là một dược sư, đây là lần đầu tiên nàng gặp được dược sư cùng thế hệ, chỉ là không biết đối phương là dược sư đẳng cấp như thế nào.
“Thì tính sao?” Mộ Chỉ Ly hỏi lại, đối phương là dược sư, chẳng lẽ nàng không phải?
“Ngươi, ngươi, ngươi sẽ phải hối hận!” Nữ tử áo phấn nhìn bóng lưng Mộ Chỉ Ly rời đi, bực bội nói, nhưng mà Mộ Chỉ Ly lại không có chút ý muốn quay đầu.
Sau khi vào phòng.
Mộ Chỉ Ly ngồi lên trên ghế, thở một hơi thật dài, bận rộn thật lâu mới được một phòng để ở, không nói đến việc tìm thật lâu mới thấy, sau khi tìm được còn có người đoạt phòng với nàng nữa kìa.
Đêm.
Sau khi Mộ Chỉ Ly sửa sang lại một phen mới ra khỏi phòng, hiện tại đúng vào thời gian ăn cơm tối, tất nhiên phải ra ngoài, dù sao giờ này là thời điểm thuận tiện nhất để nhận tin tức đấy.
Tại thành Ngải Y, tin tức di tích Viễn Cổ xuất thế hiển nhiên không phải bí mật, nhưng nếu nàng cố ý hỏi thăm thì không khỏi sẽ khiến người bên ngoài chú ý, thành Ngải Y nhiều người, phức tạp, chú ý cẩn thận thì vẫn tốt hơn.
Qủa nhiên, lầu một lúc này hết sức náo nhiệt, tất cả mọi người đang dùng cơm, nói chuyện phiếm.
Lầu một của tửu lâu vĩnh viễn là nơi dễ dàng nhận được tin tức nhất, bình thường đám người có thân phận tôn quý đều ăn cơm trong phòng riêng, có tin tức, bọn họ cũng sẽ không nói ra, còn ở lầu một, người ăn cơm ắt nhiều hơn, lộn xộn hơn, loại người nào cũng có, điều họ thích nhất chính là lúc ăn cơm có thể lớn tiếng nói chuyện phiếm.
Mộ Chỉ Ly tùy ý chọn vài món ăn, nàng bây giờ không có yêu cầu cao đối với thức ăn, ăn cơm hay không cũng không sao cả, như vậy có ăn cái gì cũng vậy thôi, dù sao mục đích của nàng vốn không phải là dùng cơm.
Thay đổi một thân quần áo màu xanh nhạt, nàng nhìn như hoa sen mới nở, tươi mát, động lòng người, vì không muốn người ngoài chú ý đến, Mộ Chỉ Ly tìm một nơi hẻo lánh mà ngồi, đưa lưng về phía mọi người.
Rất nhanh, Mộ Chỉ Ly đã nghe được tin tức hữu dụng đối với mình.
“Cái di tích Viễn Cổ kia sợ là ba ngày nữa sẽ mở ra a, hiện tại người tụ tập đến chỗ kia càng lúc càng nhiều, huynh đệ, ngươi có đi không?”
“Khó có khi thành Ngải Y xuất hiện loại sự tình hiếm có như thế này, đương nhiên là phải tham gia, góp thêm náo nhiệt rồi, tuy thực lực của chúng ta không mạnh, nhưng chỉ cần có thể nhặt được một vật tùy tiện bên trong ấy đã được xem như đáng giá!”
“Ta thế nhưng nghe nói lần này đến nhiều người có thực lực không hề tầm thường, ngoại trừ loại người phân tán bên ngoài như chúng ta, có một ít môn phái, thậm chí người trong các đại thế gia* đều phái người đến! Xem ra, chủ nhân của di tích Viễn Cổ này ắt hẳn là cường giả tuyệt thế a!” (*gia tộc lớn, có địa vị cao)
“Các môn phái cùng đại thế gia đều phái người đến? Không thể nào, vậy mà lại gây ra động tĩnh lớn như vậy! Trước kia, di tích Viễn Cổ đã từng xuất hiện mấy lần nhưng chưa lần nào hấp dẫn bọn họ tới, lần này bất luận có như thế nào chúng ta nhất định phải đi nhìn thử một cái. Cho dù chúng ta không chiếm được bảo bối gì, đi gặp các tầng lớp của xã hội này cũng không tệ! Không dễ gì mà có thể nhìn thấy người trong môn phái cùng các đại thế gia đâu, tuy chúng ta không cách nào gia nhập môn phái, nhưng nhìn thử cũng không tồi đâu.”
“Ha ha, ý của Trương huynh hoàn toàn giống với ý ta, có điều có nhiều đại nhân vật như vậy, chúng ta nhất định phải coi chừng một chút, nếu không cẩn thận, có khả ăng còn chưa tiến vào đó đã hóa thành cát vàng rồi.”


Có người của môn phái và đại thế gia đến? Mộ Chỉ Ly thầm nghĩ trong lòng, vốn cho rằng sau khi mình tham gia “Cuộc Thi Cả Nước” mới có thể nhìn thấy, không nghĩ tới vậy mà lần này có thể gặp được, vận khí này đúng thật không tệ.
Đề nghị của Thiên Nhi thật tốt, nếu lần này mình không đến ắt sẽ hối hận muốn ૮ɦếƭ.
Lúc này một bàn khác cũng hăng hái nói chuyện.
“Động tĩnh bên núi Tử Vân càng lúc càng lớn, nghe nói ba ngày sau cấm chế* của Di tích Viễn Cổ kia sẽ biến mất, Hậu Thiên chúng ta phải đến thủ trước, đến nhìn thử động tĩnh rồi nói sau.”
Cấm chế*: dạng như thứ phong ấn, ngăn thứ bên ngoài, giam thứ bên trong.
“Ừ, ta cũng nghe nói, đến lúc đó phải xem cục diện, người của đại thế gia và môn phái đều đã đến, bảo bối trong đó nhất định sẽ bị bọn họ ςướק mất, nhưng mà chúng ta không mong đợi chi những bảo bối kia, chỉ cần nhặt được một vài đồ vật bọn họ vứt bỏ là tốt rồi.”
“Haiz~, nếu chúng ta cũng là người trong môn phái thì tốt biết bao, không cần phải trở thành người kiểm lậu* như vậy rồi.”
Người kiểm lậu*: chỉ những người bỏ ra ít nhưng đạt được, là một cách nói châm biếm, trong câu này ý là: người không có sức mạnh, chỉ có thể chạy sau lưng người ta, nhận “món hời” mà người ta vứt bỏ.
“Mệnh thế nào, chịu thế ấy, yêu cầu để gia nhập môn phái cao bao nhiêu, chẳng lẽ ngươi còn không rõ, nhưng mà về những đại thế gia kia, chỉ có thể trách mình sinh không tốt số, chuyện này chúng ta có thể quyết định sao? Mong những thứ này không bằng cầu cho vận khí của chúng ta có thể tốt hơn một chút đi.”
….
Núi Tử Vân, Mộ Chỉ Ly đã biết vị trí của Di tích Viễn Cổ. Ba ngày sau sẽ mở ra, vậy mai mình sẽ xuất phát, dù sao những người này đều có hiểu biết nhất định về núi Tử Vân và Di tích Viễn Cổ, còn mình một chút cũng không biết.
Ở một nơi mình không quen thuộc là một chuyện nguy hiểm, cho nên, nhất định nàng phải đến đó xem xét trước.
Kế tiếp nghe được những tin cũng không khác bao nhiêu, không có tin gì đáng quý, Mộ Chỉ Ly không thèm để ý, tự mình bắt đầu ăn cơm.
Nhưng mà, vào lúc nàng đang ăn cơm, tầm mắt của một bàn bên cạnh đều chăm chú nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, cảm giác của Mộ Chỉ Ly nhạy cảm đến cỡ nào? Huống chi đối phương không chút nào che dấu tầm mắt, nên nàng lập tức cảm nhận được ánh mắt này.
Không nhịn được chuyển mắt nhìn về phía bàn bên kia, nhìn một cái Mộ Chỉ Ly đã biết nguyên nhân, hóa ra người ngồi ở đó ăn cơm không phải ai khác, chính là nữ tử áo phấn hồng hôm nay mình gặp được.
Cái gì gọi là: cừu nhân gặp mặt, hết sức đỏ mắt?
Hiện tại cảm giác của nữ tử áo phấn hồng dành cho nàng có lẽ là như thế, con mắt trợn thành hình cầu, tựa hồ hận không thể nuốt sống nàng.
Bên cạnh nàng ta còn có một nữ tử, ba gã nam tử, khi nữ tử áo hồng phấn trừng mắt nhìn nàng, bốn người kia cũng cùng nhìn nàng, sắc mặt có chút không có ý tốt.
Đối với chuyện này, Mộ Chỉ Ly nhếch miệng mỉm cười, căn bản không thèm để ý. Bọn họ thích nhìn thì cứ để cho họ nhìn, nàng tiếp tục nhấm nháp đồ ăn ngon.
Nữ tử áo hồng phấn hiển nhiên không chịu được việc Mộ Chỉ Ly ngó lơ, lên tiếng: “Này, ta cho ngươi biết, ta cũng có phòng ở tửu lâu này rồi.” Sau khi Mộ Chỉ Ly rời khỏi, nàng lại lần nữa ra giá, lần này rất đơn giản đã tìm được phòng ở, nhưng mà nàng vẫn không nuốt trôi cục tức kia, không nghĩ tới lúc ăn cơm lại lần nữa gặp được nàng ta, tất nhiên muốn hòa nhau một ván.
“Vậy chúc mừng ngươi.” Một lời nhàn nhạt, ngữ khí không chút để ý rơi vào tai nữ tử áo hồng phấn lại khiến nàng cảm thấy lời kia như chọc cho người ta cực kỳ tức giận, cắn răng rồi lại không biết nên nói cái gì cho phải.
Người ngươi ghét không gì sánh bằng lại không thèm để ý đến vật ngươi rất để ý, ngươi nói với đối phương lại chỉ nhận lại vài lời nhàn nhạt. Trong nhà nàng không có ai dám đối đãi với nàng như vậy đâu, sau khi để lộ thân phận Dược sư trẻ tuổi, mọi người càng thêm nịnh nọt có thừa, nào có người không nể mặt nàng như vậy.
“Này, không phải ngươi quá phận rồi sao, ngươi có biết Tuyền Nhi có thân phận gì không?” Một gã nam tử bên cạnh nữ tử áo hồng phấn lên tiếng.
Tuyền Nhi kia chính là chỉ nữ tử áo hồng phấn, có điều Mộ Chỉ Ly không thèm liếc mắt nhìn, căn bản nàng không có chút hứng thú với những chuyện này. Sao đối phương cứ không ngừng gây chuyện? Thật phiền mà!
“Ta biết, là một Dược sư thôi.”
“Là Dược sư tôn quý.” Nữ tử áo hồng phấn cường điệu hai chữ tôn quý. Dù sao ở Đại Lục Thiên Huyền, địa vị của Dược sư vốn rất cao, so với tu luyện giả bình thường, thân phận của Dược sư cao quý hơn rất nhiều.
“Cho nên….”
“Ngươi đắc tội một Dược sư là chuyện hết sức không sáng suốt. Huống chi Tuyền Nhi lại là một dược sự có tiềm lực vô hạn, thành tựu tương lai có thể nói là không thể ước lượng được.”
“Như vậy, nói cách khác, hiện tại đẳng cấp Dược sư của ngươi không hề cao nhỉ, chờ đến lúc ngươi có đẳng cấp cao hẵng nói những lời này.” Đúng là tính tình trẻ con, trên thế giới này địa vị của Dược sư đích thực hoàn toàn tôn quý, nhưng cũng không phải chỉ có một mình nàng đúng không?
Mộ Chỉ Ly nàng đây không phải cũng giống nàng ta đều là “vật quý” được yêu mến đó sao, loại tính cách kia sớm muộn cũng bị người ta nhìn chướng mắt.
“Ngươi, ngươi nói đúng đó, thì sao? Ta cho ngươi biết, ta đây là thiên tài Dược sư khó gặp. Ngươi cùng lắm chỉ là một người ti tiện bình thường, chênh lệch giữa chúng ta ai cũng biết cả.”
Nghe nói như thế, Mộ Chỉ Ly xoay mặt, trên khuôn mặt lộ vẻ lạnh lùng, lạnh giọng nói: “Không biết xấu hổ, ta đây cũng là Dược sư, quả thật ta không rõ ta và ngươi có gì chênh lệch.”
Lời vừa nói ra, Tề Tuyền nghe đến ngây ngẩn cả người, thần sắc vốn kiêu ngạo cũng lắng xuống, không thể tin nói: “Ngươi, ngươi cũng là Dược sư?” Sẽ không trùng hợp như vậy chứ, Dược sư hiếm gặp như vậy, không nghĩ đến người xung đột với mình cũng là Dược sư?
“Có vấn đề sao?”
Khi*p sợ qua đi, trong mắt Tề Tuyền hiện lên ánh sáng không tin: “Vậy ngươi đưa cho ta xem chứng nhận Dược sư, bằng không sao ta có thể tin được?”
“Không có.” Mộ Chỉ Ly trả lời ngắn gọn, không phải thành trì nào đều có nơi khảo hạch Dược sư, chỉ có những thành trì lớn mới có, mà thành La Thiên lại không có, cho nên nàng mới chưa qua khảo hạch.
“Không có? Ha ha, đồ giả mạo.” Nam tử bên cạnh nở nụ cười, lúc trước nhìn thấy bộ dáng Mộ Chỉ Ly còn tưởng là thật, hiện tại xem ra đều là giả, nếu quả thật nàng chính là Dược sư, sao có thể không có?
“Không có chứng nhận Dược sư thì là giả sao? Chỉ là ta chưa tham gia khảo hạch mà thôi.” Nói đến đây, Mộ Chỉ Ly nghĩ lại mình có nên tham gia khảo hạch hay không nhỉ, mặc dù mình không để ý đến những thứ này, nhưng không thể phủ nhận, tại Đại Lục Thiên Huyền, có đôi khi chứng nhận Dược sư cũng có tác dụng không nhỏ.
“Ha ha, ngươi đã nói như vậy, vậy ngày mai ngươi có dám cùng ta đến công hội* Dược sư tham gia khảo hạch hay không?” Tề Tuyền mở miệng nói, vui vẻ trên mặt đậm thêm không ít, nếu Mộ Chỉ Ly không dám đi, vậy đã nói lên rằng nàng ta nói dối rồi.
Công hội*: ở đây hiểu như một “chi nhánh” của “tổng bộ” đi.
Đối với Tề Tuyền, nàng không quan tâm Mộ Chỉ Ly sẽ như thế nào, nàng chỉ muốn nhìn thấy nàng ta xấu mặt thôi, như vậy nàng sẽ cảm thấy vui vẻ.
“Được.” Mộ Chỉ Ly một lời đáp ứng, ngày mai có người dẫn đường miễn phí, cớ sao mình đây lại không đi?
…..
Sáng sớm hôm sau.
Thời điểm Mộ Chỉ Ly xuống lầu ăn điểm tâm, bọn người Tề Tuyền đã đợi nàng, xem ra họ lo lắng mình sẽ chạy. Đối với chuyện này, Mộ Chỉ Ly cũng chỉ cười cười cho qua, tính tình của Tề Tuyền kia thật giống con nít.
Tầm mắt đám người Tề Tuyền dừng trên người Mộ Chỉ Ly, thấy nàng không chút hoang mang ăn điểm tâm, căn bản nàng không hề chú ý đến năm người bọn họ, trong lòng có chút buồn bực. Công lực xem nhẹ người ta của Mộ Chỉ Ly này thật đủ cao cường. Chỉ là hiện tại bọn họ không thể tức giận, dù sao chờ đến lúc tới công hội Dược sư, bọn họ sẽ có trò hay xem.
Sau khi ăn điểm tâm xong, Mộ Chỉ Ly đi đến bên cạnh Tề Tuyền: “Đi thôi.” Vốn còn muốn nghe ngóng vị trí của công hội Dược sư, hiện tại nàng chỉ cần đi theo sau bọn họ là được rồi.
Nghe Mộ Chỉ Ly chủ động nói muốn đi, Tề Tuyền có chút không nắm bắt được, rốt cuộc nàng ta thật sự nắm chắc hay là cố ý dọa người?
Đi sau lưng Tề Tuyền chưa được bao lâu đã tới công hội Dược sư.
Biểu tượng của công hội Dược sư là một lò luyện đan tinh xảo. Không thể không thừa nhận biểu tượng này hoàn toàn thể hiện chính xác, rõ ràng đặc điểm của Dược sư. Đây là lần đầu tiên Mộ Chỉ Ly nhìn thấy kiến trúc đặc sắc như vậy từ sau khi nàng đến Đại Lục Thiên Huyền, phạm vi của nó rất lớn, nhưng Mộ Chỉ Ly sinh hoạt ở Mộ gia nên không cảm thấy gì về điều này. Trọng điểm là phòng ốc nơi đây đều cấu tạo theo bộ dáng của một cái lò luyện đan, nhìn từ xa trông như một lò luyện đan cỡ lớn. Sau khi Mộ Chỉ Ly nhìn thấy, liền cảm khái người kiến tạo ra kiến trúc này thật lợi hại.
Công hội Dược sư tràn ngập phong cách và hương vị cổ xưa, hành động đầu tiên của Mộ Chỉ Ly chính là hít sâu một hơi, từ xa nàng đã ngửi được vị thuốc, đối với mùi thuốc nàng rất quen thuộc, vì vậy sinh ra cảm giác thân thuộc.
Sau khi sáu người tới cửa, lúc này Mộ Chỉ Ly mới kinh ngạc phát hiện người canh cổng là cao thủ Hậu Thiên đã vận hành được một trăm lẻ bảy chu vòng, chỉ thiếu chút nữa là có thể đột phát thành cao thủ Tiên Thiên.
Loại cao thủ Hậu Thiên này trong gia tộc bình thường đã có địa vị không tệ, dù sao muốn đạt đến cảnh giới này đã không dễ dàng, nhưng mà trong công hội lại chỉ là một người canh cổng, sao nàng có thể không kinh ngạc?
Có điều Dược sư vốn là chức nghiệp kiếm bộn tiền nhất trong cái thế giới này, trình độ giàu có của công hội Dược sư cũng có thể nghĩ ra, hơn nữa càng tôn quý, an toàn của họ càng quan trọng, muốn có người giữ cửa như vậy cũng là bình thường.
Đương nhiên thủ vệ kia nhận ra Tề Tuyền, sau khi nhìn thấy Tề Tuyền, trên mặt hai người đều lộ ra vẻ tươi cười khách khí, thi lễ một cái, nói: “Tề tiểu thư.”
Điều này rất được Tề Tuyền hưởng thụ, Tề Tuyền rất vui vẻ, nhẹ gật đầu, cùng bốn người sau lưng tiến vào. Khi Mộ Chỉ Ly chuẩn bị đi vào lại bị hai thủ vệ kia ngăn cản.
“Vị cô nương này, kính xin cô nương đưa chứng nhận Dược sư ra.”
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly sững sờ, nói: “Ta tới tham gia khảo hạch, trước mắt còn chưa nhận được chứng nhận Dược sư.” Nàng không nghĩ tới muốn đi vào công hội Dược sư nhất định phải đưa ra chứng nhận khảo hạch, xem ra không phải bất kỳ kẻ nào cũng có thể đi vào.
Thấy Mộ Chỉ Ly bị ngăn ở cửa, bọn người Tề Tuyền không nhịn được cười rộ lên, trong mắt lộ vẻ đắc ý, xem ra nàng ta đã bị kinh ngạc rồi.
“Đã như vậy, kính xin cô nương chờ ở đây một lát, ta mời Lâm đại sư tới.”
Còn không đợi Mộ Chỉ Ly nói chuyện, Tề Tuyền mở miệng nói: “Đại thúc, được rồi, nàng là người quen của ta, ta dẫn người tới tham gia khảo hạch.”
“Thì ra là thế, vậy cô nương vào đi.” Người giữ cửa vừa cười vừa nói
Nhưng mà, hành động kế tiếp của Mộ Chỉ Ly lại khiến bọn họ kinh ngạc, chỉ thấy Mộ Chỉ Ly lắc đầu, nói: “Ta không quen nàng, ngươi cứ thỉnh Lâm đại sư tới.”
Nàng có tự tôn của mình, loại trợ giúp mang theo ý chế giễu kia nàng không thể tiếp nhận, chuyện mà tự thân nàng có thể giải quyết, cần chi người khác trợ giúp?
“Nhưng mà, chuyện này…”
“Không có nhưng nhị gì hết, ta chờ ở chỗ này, hy vọng ngươi có thể nhanh lên một chút.” Mộ Chỉ Ly nàng chưa bao giờ chấp nhận cho người khác vũ nhục, cho dù loại vũ nhục trá hình này.
Người giữ cửa liếc mắt nhìn Tề Tuyền, lại nhìn Mộ Chỉ Ly cố chấp, gật đầu nói: “Vậy được rồi.”
“Ngươi, cái người này sao vậy chứ.” Tề Tuyền tức giận nói, nàng chưa từng thấy người nào như vậy.
Mộ Chỉ Ly quay đầu nhìn nàng: “Ta muốn vậy đấy, ngươi có ý kiến gì?”
Rất nhanh, người giữ cửa kia đã trở về, đi theo bên cạnh hắn còn có một lão nhân mặc áo bào đen, có lẽ vị này là Lâm đại sư theo lời hắn.
“Lâm đại sư, là vị cô nương này, nàng nói muốn tiến hành khảo hạch Dược sư.” Người giữ cửa rất cung kính với vị Lâm đại sư này.
Nghe thấy lời hắn, Lâm đại sư chuyển mắt về phía Mộ Chỉ Ly: “Ngươi muốn tiến hành khảo hạch?”
“Đúng vậy.”
Lâm đại sư nhẹ gật đầu: “Đưa tay của ngươi cho ta.”
Mộ Chỉ Ly đưa tay về phía Lâm đại sư, Lâm đại sư nhắm mắt, rồi lại mở ra, nói: “Có thể rồi, ngươi vào đi, ngươi muốn tiến hành khảo hạch dược sĩ sao?
“Tiểu nữ muốn tiến hành khảo hạch Dược sư.”
“Dược sư?” Lão nhân sững sờ, liền giải thích: “Công hội Dược sư chỉ có thể khảo hạch từng bậc từng bậc, ngươi nhất định phải thông qua khảo hạch dược sĩ mới có thể tham gia khảo hạch Dược sư.”
“Vậy trước hết cho tiểu nữ tham gia khảo hạch dược sĩ đi.” Thái độ của Mộ Chỉ Ly rất cung kính, đối với người mang tư cách tiền bối trong công hội Dược sư, nàng tất nhiên phải bày ra thái độ đấy.
Bọn người Tề Tuyền nghe thấy lời Mộ Chỉ Ly thì kinh ngạc một hồi, chỉ cảm thấy nàng thật sự có thể thổi phồng. Vậy mà một hơi đòi trực tiếp tham gia khảo hạch Dược sư? Mộ Chỉ Ly hiện tại mới bao nhiêu tuổi a.
Muốn học tập luyện dược nhất định phải có tinh thần lực ở một cấp độ nào đấy mới thành linh thức, nếu không không thể nào được, trừ một số người trời sinh đã có tinh thần lực cường đại, người bình thường nhất định phải đến mười tuổi mới có thể học tập luyện đan.
Mà trước khi trở thành Dược sư thì phải làm dược đồng, dược sĩ mới đến Dược sư, mặc dù chỉ có ba giai đoạn, nhưng thời gian hao phí tuyệt đối không ít.
Luyện lược không thể so với tu luyện, muốn trở thành dược đồng nhất định phải quen với hình dạng, thuộc tính, đặc điểm… của các loại dược liệu, đây là một quá trình cực kỳ phức tạp, nếu không nhớ rõ ràng, khả năng phát triển trong tương lai sẽ vô cùng nhỏ.
Đại đa số mọi người đều dừng lại ở mức dược đồng trong thời gian dài, mà luyện đan cũng là một chuyện hết sức khó khăn, không biết phải thất bại bao nhiêu lần mới thành công, Tề Tuyền nàng năm nay đã gần mười bảy, năm mười lăm tuổi đã trở thành dược sĩ, ấy là một chuyện hết sức không dễ dàng, nhờ thế mà trở thành thiên tài trong mắt mọi người, qua hai năm nữa, khoảng cách đến Dược sư đã không xa.
Lần trước khảo nghiệm một lần không thành công, có điều có lẽ kế tiếp không bao lâu nàng sẽ thành công.
Điều này luôn là tiền vốn để nàng kiêu ngạo, không nghĩ tới Mộ Chỉ Ly này chưa bao giờ tham gia khảo hạch vậy mà muốn tham gia khảo hạch Dược sư, bảo nàng sao có thể bảo trì bình tĩnh?
“Ngươi muốn khảo hạch Dược sư? Không phải dọa người à? Ta khuyên ngươi không làm được thì đừng tùy tiện nói ra, mắc công đến lúc đó mất mặt, xấu hổ.”
“Chuyện này không nhọc ngươi quan tâm.” Nói xong, Mộ Chỉ Ly liền theo chân Lâm đại sư đi đến nơi khảo hạch.
Sau khi đi vào, Mộ Chỉ Ly phát hiện đại đa số người trong công hội Dược sư đều có số tuổi không nhỏ, mà người trẻ tuổi nàng cũng thấy một ít, có điều có lẽ đẳng cấp không cao, bởi khi họ nhìn thấy Tề Tuyền đều lộ ra vẻ rất cung kính, xem ra thực lực của Tề Tuyền kia thật đúng không tệ.
“Ngươi chờ ở đây một lát, một lát nữa sẽ bắt đầu khảo hạch.”
“Được, cảm ơn đại sư.”
Không qua bao lâu đã có không ít người đi về phía bên này, người đến đều là người trẻ tuổi, nữ có nam có, có điều trên mặt họ đều có nhiều hoặc ít vẻ cao ngạo.
Tuy nhiên chuyện này rất bình thường, dù sao có thể trở thành Dược sư đã chứng minh sự ưu tú của bọn họ, người trẻ tuổi khó tránh khỏi có chút tâm cao khí ngạo, nếu Mộ Chỉ Ly không trải qua nhiều chuyện như vậy, có khả năng nàng cũng giống bọn họ vậy thôi.
Lâm đại sư liếc mắt nhìn mọi người, cuối cùng ánh mắt lại rơi trên người Mộ Chỉ Ly. Trong những người ở đây, chỉ có mỗi Mộ Chỉ Ly không kiêu, không nóng, không khỏi khiến lão chú ý thêm vài phần, hiện tại rất hiếm khi ông có thể thấy được điều này trên đám người trẻ tuổi.
Lúc trước nghe nàng nói muốn tham gia khảo hạch Dược sư, ông cảm thấy nàng cũng giống như vậy, tâm cao khí ngạo, nhưng bây giờ nhìn lại, lại không phải như vậy, dùng nhiều năm trải sự đời của ông, liếc mắt đã có thể nhìn ra, xem ra thực lực của tiểu nữ này thật đúng không tồi.
Không nhịn được nhìn về phía Tề Tuyền bên cạnh Mộ Chỉ Ly, nàng ta có thiên phú, chỉ là hơi kiêu căng một chút, nếu tiểu gia hỏa kia có thể thông qua khảo hạch Dược sư, khiến Tề Tuyền nhận một chút đả kích cũng tốt, như vậy mới có lợi cho tương lai của nàng.
“Hiện tại ai muốn tiến hành khảo hạch dược sĩ cùng ta tiến vào cửa số một, người không tham gia khảo hạch thì chờ bên ngoài, không thể đi vào, biết không?”
“Vâng” Mọi người gật đầu, Mộ Chỉ Ly theo chân đám người cùng tiến vào một nơi.
Kỳ thật nói là một đám người nhưng số người tham gia khảo hạch cũng chỉ có sáu người mà thôi, cộng thêm nàng nữa là bảy người, đủ nói lên trình độ quý hiếm của Dược sư, có thể đồng thời có bảy người tham gia khảo hạch đã là một chuyện hiếm gặp.
Sau khi bảy người đi vào, tất cả mọi người đều âm thầm đánh giá đối phương, đương nhiên, người bị đánh giá nhiều nhất chính là Mộ Chỉ Ly, bởi vì phần lớn những người kia đều đã gặp nhau rồi, chỉ có Mộ Chỉ Ly là người mà họ chưa từng thấy qua, dĩ nhiên sẽ hiếu kỳ hơn vài phần.
“Mỗi người các ngươi chọn một chỗ, khảo hạch dược sĩ rất đơn giản, dùng số dược liệu trong giới hạn luyện chế ra đan dược nhất phẩm thì coi như được thông qua.”
Nghe vậy, lúc này Mộ Chỉ Ly mới quan sát trong phòng, bày trí ở đây rất đơn giản, bên cạnh từng lò luyện đan đều có một cái bàn nhỏ, mà trên bàn đều được đặt dược liệu và bình sứ.
Dược liệu là để luyện chế, còn bình sứ thì để đựng đan dược đã được luyện thành.
Mọi người nhao nhao chọn một vị trí. Mộ Chỉ Ly chỉ tùy ý chọn một nơi, đối với nàng mà nói, luyện chế đan dược nhất phẩm không có gì khó. Từ ngày đến Đại Lục Thiên Huyền, nàng chưa từng quên chuyện luyện dược.
Bởi vì cái gọi là trước lạ sau quen, trải qua ngàn vạn lần luyện tập, đương nhiên sẽ quen tay hay việc rồi.
“Thời gian khảo hạch là một canh giờ*, hiện tại bắt đầu.” Lâm đại sư tuyên bố.
Một canh giờ*: 2 tiếng.
Vừa dứt lời, mọi người hừng hực khí thế hành động. Một canh giờ này tuy nói không ngắn, nhưng nếu giữa chừng xảy ra vấn đề gì làm luyện chế thất bại, cần phải bắt đầu lại lần nữa, thời gian sẽ không đủ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc