Y Thủ Che Thiên - Chương 495

Tác giả: Mộ Anh Lạc

Đây là chiến đấu giữa Tu Luyện Giả Nguyên Anh cảnh trung kỳ và Hóa Thân cảnh trung kỳ, chênh lệch cách xa như thế vốn không có nửa điểm khả năng chiến thắng, nhưng khi mọi người thấy một thân ảnh màu đỏ cao ngất , trong lòng lại có thêm một tia mong đợi.
Khóe miệng Mộ Chỉ Ly giương nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt bình tĩnh tràn đầy ủng hộ. Hàn Như Liệt như vậy giống ban đầu mới gặp gỡ ở thành La Thiên, đồng dạng là áo đỏ, đồng dạng ngông nghênh, đồng dạng làm cho người ta mê luyến.
Chẳng biết từ lúc nào, Hàn Như Liệt lúc ngủ đã không có cau mày nữa, nhưng hắn vẫn giữ thói quen ôm chặt mình. Nàng biết, trong lòng của hắn vẫn thiếu hụt cảm giác an toàn, đó là thói quen đã thành nhiều năm qua, cho nên hắn không ngừng cường đại mình, vì chính là có đầy đủ thực lực bảo vệ tất cả những gì hắn phải bảo vệ.
Chỉ sợ đối thủ thực lực có hung hãn mạnh hơn nữa, hắn cũng chưa từng lùi bước quá, nàng tin tưởng, hắn có thể! Bởi vì hắn từng trăm ngàn lần ở trong mộng rù rì: ta sẽ không để cho Ly nhi bị thương nữa!
Hàn Như Liệt chậm rãi ngẩng đầu, một đôi mắt hoa đào giờ phút này tràn đầy vẻ lạnh lùng, khóe môi khẽ nhếch, “Có cái thủ đoạn gì thì xuất hết ra!”
Nghe vậy, sắc mặt Vạn Thành Quân đột nhiên âm trầm xuống, trong phút chốc, sát ý lạnh lẽo từ trong cơ thể tràn ngập ra. Chỉ thấy thân hình vừa động, đã đột nhiên lướt đi, trong tay bảo đao đỏ ngầu điên cuồng bay múa, cương mãnh vô cùng hướng điểm yếu hại quanh thân Hàn Như Liệt bao phủ.
Leng keng! Đao Phong (lưỡi đao) xẹt qua, đang lúc hắn xông vào phạm vi hơn một trượng quanh thân Hàn Như Liệt, lợi kiếm trong tay Hàn Như Liệt cũng vẽ ra từng đạo kiếm khí bén nhọn, cùng Đao Phong (lưỡi đao) cương mãnh đột nhiên chạm vào nhau! Chỉ một thoáng, ánh lửa văng khắp nơi, kình phong cuồng bạo từ lần tiếp xúc này phát ra. Chống đỡ thế công của Vạn Thành Quân, Hàn Như Liệt không lùi mà tiến tới, lợi kiếm trong tay họa xuất một đạo đường cong xảo trá, một cách cực kỳ tàn nhẫn hướng trái tim Vạn Thành Quân.
“Hừ!” Vạn Thành Quân hừ lạnh một tiếng, chỗ sâu trong ánh mắt lạnh lẽo bắt đầu khởi động. Trong tay bảo đao ngược một chuyến, đưa ngang ở trước ***, ngăn cản kiếm quang bén nhọn! Đinh đinh đinh! Cơ hồ là cùng một thời gian, hai người đột nhiên đánh úp về phía đối phương, thế công cuồng mãnh trong khoảnh khắc bộc phát ra . Đao quang kiếm ảnh ở trên bầu trời nơi này tràn ngập ra , hai người phảng phất hóa thành hai đạo vòi rồng, điên cuồng mà tập kích chỗ yếu hại của đối phương, tốc độ cực nhanh, người xem hoa cả mắt.
Khi đại chiến bộc phát ra thì Tu Luyện Giả ở trong con đường huyết sắc đã sớm đem toàn bộ ánh mắt hội tụ ở chỗ này. Bọn họ vốn định chờ Mộ Dật Thần và Vạn Thành Quân lưỡng bại câu thương hết sức, hợp nhau tấn công, ςướק đoạt ích lợi. Chưa từng nghĩ, hai người bọn họ chiến đấu chưa từng bộc phát, thì Hàn Như Liệt và Vạn Thành Quân đã giao thủ trước .
Mọi người thấy giao chiến hồi lâu mà Hàn Như Liệt cũng chưa từng bị thua, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc. Ở nơi này chênh lệnh thực lực lớn như vậy, bất luận là lực lượng hay là trình độ Thiên Lực mạnh mẽ, đều xa xa không bằng đối phương, thế nhưng Hàn Như Liệt cứ thế mà chặn lại công kích của Vạn Thành Quân, làm sao có thể không kinh ngạc? Bắc Minh Hải mở to mắt, kinh ngạc nhìn Hàn Như Liệt trong khi giao chiến, hắn không nghĩ tới Hàn Như Liệt Nguyên Anh cảnh lại có quyết tâm cùng Vạn Thành Quân đánh một trận, lúc trước hắn khiếp sợ bài danh cùng nhân số của đối phương, trong đầu căn bản là chưa từng nghĩ đến chuyện này.
Tầm mắt của hắn không khỏi ở trước mặt đám người Mộ Chỉ Ly lướt qua, phát hiện ánh mắt bọn họ cố định, trong lòng giật mình. Dường như hắn không để ý một chút chuyện rất trọng yếu, chậm rãi thu hồi ánh mắt, Bắc Minh Hải lâm vào trong trầm tư. Oanh!
Kèm theo một tiếng vang thật lớn, Hàn Như Liệt và Vạn Thành Quân đột nhiên tách ra, thấy rõ thân hình hai người trước mặt mọi người, đều không nhịn được hít một hơi lãnh khí.
Chỉ thấy Vạn Thành Quân kia trên mặt quần áo màu xanh đã nhiều mấy đạo vết rách bị kiếm phong phá vỡ, trong lúc mơ hồ lộ ra chút vết máu, lúc trước giao thủ một phen hẳn là làm hắn bị thương!
Hàn Như Liệt thảm thiết hơn nhiều. Trên mặt quần áo màu đỏ tiên diễm của Hàn Như Liệt kia đã bị máu tươi nhuộm dần, mùi máu tươi nhàn nhạt tràn ngập trong không khí, đóa huyết hoa làm nổi bật khuôn mặt yêu nghiệt kia, một cỗ mùi vị thảm thiết khuếch tán ra.
Khóe miệng Vạn Thành Quân vung lên vẻ cười lạnh, mặt lộ vẻ khinh thường nhìn Hàn Như Liệt, cười nhạo nói: “Với thực lực của ngươi, căn bản không phải đối thủ của ta! Chuẩn bị chịu ૮ɦếƭ đi!” Bạn đang đọc truyện tại ThichTruyen.VN
Khuôn mặt Hàn Như Liệt lạnh lùng nghe Vạn Thành Quân nói, đột nhiên phát họa một đường cong, che lấp vẻ lo lắng trong đôi mắt màu xanh lam giống như biển, nhìn Vạn Thành Quân nói: “Ngươi nói như vậy, không khỏi quá sớm đi!”
Hai tay Hàn Như Liệt đột nhiên phiên động , mọi người thấy Thủ Ấn phức tạp xen lẫn Thiên Lực bàng bạc ở hai tay đang dần ngưng tụ . Một loáng sau, hơi thở Hàn Như Liệt bạo tăng so với ban đầu !
Ánh mắt Vạn Thành Quân ngưng tụ, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ nồng đậm, hắn kinh ngạc phát hiện thương thế trên người Hàn Như Liệt nhanh chóng khép lại, điều này sao có thể?
Song, lực chú ý mọi người còn đặt ở bên trên khí tức Hàn Như Liệt tăng cường.
Nguyên Anh cảnh hậu kỳ!
Nguyên Anh cảnh đỉnh!
Hóa Thân cảnh sơ kỳ!
Thế nhưng trong nháy mắt hơi thở của Hàn Như Liệt tăng cường đến Hóa Thân cảnh, phương thức mạnh mẽ tăng vọt như vậy quả thực nghe rợn cả người. Loại vũ kỹ này luôn luôn cũng tại thời điểm tu vi khá thấp mới có thể có tác dụng, ai đến loại tu vi này vẫn có thể cứ thế tăng lên? Này có thể nói phương pháp nghịch thiên!
“Hiện tại. . . . . . Ngươi cũng biết ngươi nghĩ rất đơn giản a?” Hàn Như Liệt thấp giọng nói lạnh như băng không có chứa chút nhiệt độ nào.
Nghe vậy, Vạn Thành Quân ngẩn ra, chợt trong mắt xông lên vẻ âm hàn, xen lẫn tức giận nói: “Ta sẽ cho ngươi biết cái gì mới thật sự là thực lực chân chính cho dù ngươi tăng cường tu vi trong thời gian ngắn ngủi , cũng không thể là đối thủ của ta!” Một loáng sau, thân hình Hàn Như Liệt nhanh như tia chớp dữ dội lướt ra, gió nhẹ xuy phất, giương lên sợi tóc hắn đen như mực. Hai tay nhanh chóng trao đổi, đem kiếm giữ tại tay trái, tay phải lộ ra, cùng Vạn Thành Quân một chưởng cuồng bạo hung hăng mà cứng rắn oanh cùng một chỗ. Thanh âm buồn bực trầm thấp, năng lượng kình phong quét sạch ra, thân thể hai người cũng không hẹn mà cùng rút lui một bước. Nhìn một màn thế lực ngang nhau, mọi người cảm khái không dứt. Phải biết rằng bài danh của Hàn Như Liệt lại là ở thứ năm trăm, hiện tại chiến đấu cùng bài danh thứ ba Vạn Thành Quân không phân cao thấp, thực lực này quả thật cường hãn!
Nhìn ánh mắt của mọi người, Vạn Thành Quân cười lạnh một tiếng, ánh mắt khẽ biến ảo. Hai tay nhanh chóng phiên động , Thủ Ấn phức tạp và thần bí kỳ lạ hiện ra. Thiên Lực tuôn ra lay động ở quanh thân, trong giây lát trở nên sôi trào lên.”Ngươi uy phong đùa bỡn đủ rồi, kế tiếp sẽ là chứng thực chênh lệch giữa ta và ngươi!”
Nghe vậy, sắc mặt Hàn Như Liệt trầm trọng , lẩm bẩm nói: “Rốt cục muốn động thủ sao?” Lúc trước giao chiến, Vạn Thành Quân căn bản là chưa từng thi triển ra vũ kỹ mạnh mẽ , chân chính đại chiến hiện tại mới bắt đầu!
Thiên Lực thuộc tính Thủy trong cơ thể Vạn Thành Quân nhanh chóng dữ dội tuôn ra, Thiên Lực màu lam tràn đầy quanh quẩn bên cạnh hắn, từ xa nhìn lại, giống như biển rộng xanh lam ba đào mãnh liệt. Khí tức ẩm ướt bàng bạc từ đó truyền đãng mà ra, làm cho lòng người sinh ngưỡng vọng.
Trong biển rộng xanh lam, thân ảnh Vạn Thành Quân như ẩn như hiện, một loáng sau, trong lúc nước biển cuồn cuộn, một đạo hư ảnh khổng lồ màu lam từ trong đó chậm rãi hiện lên, lơ lửng trên không trung, trên cao nhìn xuống mọi người! Theo này một đạo hư ảnh xuất hiện, mọi người chỉ cảm thấy một trận ướt lạnh chạm mặt đánh tới, trên khuôn mặt là nhẹ nhàng ý thơ, áo quần dần dần ẩm ướt.
Ánh mắt của mọi người dần dần trở nên lửa nóng, đây mới là chính là thực lực chân chính của Vạn Thành Quân sao! Một chiêu cuồng mãnh như thế , Hàn Như Liệt tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn!
Ánh mắt Mộ Chỉ Ly vẫn như cũ giống giếng cổ bình tĩnh không có sóng, chẳng qua là nhìn về phía trước một thân ảnh màu đỏ, từng chút một rung động ra.
Chân mày Mộ Dật Thần hơi nhíu lại, thực lực Vạn Thành Quân này đúng là không tệ, đối với năng lực thao túng thuộc tính Thủy cực mạnh. Thao túng đại dương màu lam khổng lồ như thế, có thể biết thực lực của hắn ta, nhìn về Hàn Như Liệt trong mắt mang theo chút lo lắng, Hàn đại ca dùng chiêu gì tới ứng đối? Nhìn trước mắt biển rộng xanh lam, ánh mắt Hàn Như Liệt ngưng tụ, chợt trong cơ thể Thiên Lực đều bạo tuôn mà ra, thủ ấn phức tạp phiền phức tại hai tay hắn dần hiện ra, đột nhiên, Thủ Ấn Hàn Như Liệt đột nhiên biến đổi, chỗ sâu trong mắt có một đạo ngọn lửa đang nhảy nhót. Oanh!
Đang lúc trong tầm mắt mọi người rung động, thân hình Hàn Như Liệt đột nhiên xuất hiện một mảnh lửa trong biển, sắc áo đỏ rực và hỏa diễm màu đỏ rực hòa tan vào nhất thể, nhiệt độ chung quanh cơ hồ trong nháy mắt bay lên, ẩm ướt trên thân mọi người bị bốc hơi.
Người có nhãn lực sẽ phát hiện, Hàn Như Liệt thi triển ra biển lửa phạm vi nhỏ hơn so với Bích Hải*(biển xanh) của Vạn Thành Quân, nhưng cường độ ngọn lửa này càng lớn hơn mấy phần!
Ánh mắt Mộ Chỉ Ly lóe lên, nhìn qua không trung từng người chiếm cứ một mảnh bầu trời không phải hai mảnh đại dương, nàng hiểu nguyên nhân. Mặc dù Thiên Lực của Hàn Như Liệt không bằng Vạn Thành Quân, nhưng tìm hiểu thuộc tính thiên phú hắn mạnh hơn Vạn Thành Quân .
“Thiên Mạc Băng Hải!” Vạn Thành Quân lớn tiếng quát, trong đáy mắt tràn ngập sát ý.
Động tác Hàn Như Liệt không chậm không vội, chợt lạnh lùng quát lên: “Liệt Diễm Phần Thiên!”
Đang lúc ánh mắt mọi người khiếp sợ cực điểm, đại dương màu lam cùng hải dương màu đỏ lửa ầm ầm va chạm với nhau! Ngọn lửa không ngừng mà đem nước biển bốc hơi lên, nước biển cũng không ngừng trải lên ngọn lửa, từng đạo thanh âm xèo xèo ở khắp bầu trời vang dội ra. Thiên Lực ba động đáng sợ, giống như như cơn lốc bạo phát ra, không trung xuất hiện từng đạo khe không gian, đáng sợ và kinh người. Mọi người không khỏi vận khởi Thiên Lực để chống đỡ cơn lốc Thiên Lực tàn sát bừa bãi, hai loại lực lượng gần như cực hạn không ngừng đan xen, trời đất tối chìm, thay đổi bất ngờ!
Cuồng Phong tàn sát bừa bãi, đứng ở giữa không trung hai người như thiên thần, tâm thần liên tiếp thao túng Bích Hải cùng Biển Lửa, đang tiến hành cuộc đọ sức cuối cùng!
Lạnh lẽo trong mắt Vạn Thành Quân bắt đầu khởi động, khóe miệng lại chậm rãi vung lên độ cong, nói: “Ngươi không phải là đối thủ của ta! Hết thảy, nên kết thúc!” Hắn vốn tưởng rằng mình có thể nhanh chóng chém giết Hàn Như Liệt, chưa từng nghĩ phải mất kình khí lớn như vậy. Trận tỷ thí này, cho dù thắng, mặt mũi hắn cũng không sáng!
Sắc mặt Hàn Như Liệt âm trầm, đôi môi khẽ nhúc nhích cũng chưa từng nói chuyện. Ánh mắt của hắn ngưng trọng mà chăm chú, chặt chẽ nhìn biển lửa kia, tựa hồ không phân tâm đi để ý tới Vạn Thành Quân .
Thấy Hàn Như Liệt lại quên sự hiện hữu của mình, Vạn Thành Quân giận không kềm được, nói: “Ngay cả ૮ɦếƭ cũng mạnh miệng như vậy, thật là thích ra vẻ ta đây!”
Song, Hàn Như Liệt như cũ bất vi sở động, tầm mắt của hắn luôn đọng lại ở một nơi, như có điều suy nghĩ.
Trong thạch thất, Hạ Trường Thanh nhìn một màn này, trong mắt quang mang chớp động, lẩm bẩm nói: “Tại thời điểm giao chiến, chẳng lẽ hắn ta đã có lĩnh ngộ?” Đương nhiên hắn có thể nhìn ra được, Hàn Như Liệt cũng không phải là cố ý không để ý Vạn Thành Quân, trong mắt của hắn phản xạ ra chính là chỗ giao nhau giữa lửa và biển, cái loại chăm chú cùng chấp nhất này tuyệt đối là trạng thái lúc tìm hiểu mới có.
Loại trạng thái tìm hiểu đối với Tu Luyện Giả có thể ngộ nhưng không thể cầu, xem ra hắn ta hẳn là từ nước và lửa hai loại thuộc tính hoàn toàn trái ngược hiểu được đặc điểm thuộc tính Hỏa. Ngộ tính Hàn Như Liệt lại đủ mạnh, sức quan sát lại càng đáng sợ. Tại đây trong khi giao chiến khẩn trương lại vẫn có thể lãnh tĩnh quan sát hết thảy, phần tâm tính này, thật khó lường.
Trên mặt Cố Kính Sơn cũng hiện lên vẻ kinh ngạc, nói: ” Thành tích đệ tử của Trì Mân quốc năm nay không khỏi thật quá tốt a? Tại sao liên tiếp đều hạt giống tốt?” Bọn họ cho đến tận lúc này nhìn qua trận chiến đặc sắc cũng không nhiều, có thể trong bọn họ bộc phát ra chiến đấu đều hết sức gây chú ý a.
Hạ Trường Thanh khẽ gật đầu, trầm ngâm nói: ” Mấy người này đều là hạt giống tốt, ngay cả ta cũng không nhìn ra Hàn Như Liệt cất giấu thực lực như vậy, nhưng tiểu tử Hóa Thân cảnh trung kỳ có chút tự ngạo rồi, nếu như vừa mới hắn ta bắt đầu chọn lựa thủ đoạn tiến công lôi đình thì sẽ không bị buộc đến trình độ như vậy.”
“Đúng , mặc dù tu vi Vạn Thành Quân không tệ, nhưng tính cách lại có thiếu sót rõ ràng. Nếu như đối thủ biết được tính cách của hắn, đánh bại hắn tuyệt đối không phải là một chuyện khó.” Cố Kính Sơn ứng tiếng nói.
Với ánh mắt của bọn họ, so với Vạn Thành Quân, bọn họ coi trọng Hàn Như Liệt hơn. Hàn Như Liệt ở thời điểm Nguyên Anh cảnh có thể cùng Tu Luyện Giả Hóa Thân cảnh đánh một trận, sau này biểu hiện tuyệt đối sẽ không kém.
Tròng mắt Mẫn Vô Song híp lại, lẩm bẩm nói: “Xem ra, cuộc tỷ thí này kết quả có thể có biến a.” Vừa dứt lời, không khí trong sân liền đột nhiên biến hóa .
Ánh sao trong mắt Hàn Như Liệt càng ngày càng sâu, khuôn mặt ngưng trọng không tự chủ giương lên nụ cười, sau một khắc, trong tay kết ấn lần nữa phiên động , một phù văn lửa màu đỏ xuất hiện trong tay của hắn, đem phù văn kia đột nhiên chụp về phía biển lửa, biển lửa kia phảng phất được rót vào một loại năng lượng vô hạn, điên cuồng sôi trào.
Nước biển bốc hơi lên tốc độ tăng nhanh, mà ngọn lửa nóng rực trình độ lại gia tăng thật lớn, vốn là biển lửa bị áp chế phảng phất đột nhiên bộc phát, trái lại đem nước biển bao trùm.
Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của mọi người đều là biến hóa, không thể tin nhìn Hàn Như Liệt. Ai có thể nghĩ đến thời điểm thắng bại cơ hồ đã định ra, thế nhưng tình cảnh lại đột nhiên biến hóa? Chẳng qua là, đến tột cùng là cái gì để cho trạng huống như vậy biến hóa?
Trong mắt Vạn Thành Quân hiện lên vẻ khiếp sợ nồng đậm, bất khả tư nghị la to: “Không thể nào, làm sao ngươi có thể vào lúc này lĩnh ngộ thuộc tính Hỏa tầng thứ ba!” Hắn rõ ràng đã sắp thắng rồi, đang lúc này Hàn Như Liệt đột nhiên lĩnh ngộ tầng thứ ba.
Đây cũng là giao chiến sống còn a, thời điểm loại này làm sao có người có thể lĩnh ngộ? Sư phụ rõ ràng dạy hắn, thời điểm lĩnh ngộ nhất định phải tâm bình khí hòa, như vậy Hàn Như Liệt này là chuyện gì xảy ra?
Nhìn Vạn Thành Quân kia hoảng sợ, khóe miệng Hàn Như Liệt độ cong dần dần mở rộng, “Ngươi không thể, không có nghĩa là ta cũng không thể, đây chính là chênh lệch giữa ta và ngươi!”
Nghe Hàn Như Liệt nói…, thân hình Vạn Thành Quân chấn động, ánh mắt lóe lên, hai tay không nhịn được run rẩy.
Xuy!
Ngọn lửa đã hoàn toàn áp chế Bích Hải, chiến thắng chẳng qua là chuyện nháy mắt! Thắng bại đã định, Vạn Thành Quân không thể nào thay đổi kết cục này, trừ phi hắn cũng có thể lĩnh ngộ thuộc tính Thủy tầng thứ ba, chẳng qua là ai cũng rõ ràng chuyện này là không thể nào .
Phốc!
Một khắc Bích Hải hoàn toàn biến mất, ngụm lớn máu tươi từ trong miệng Vạn Thành Quân phun ra, Bích Hải kia vốn là do tâm thần của hắn khống chế, hiện tại Bích Hải biến mất, hiển nhiên hắn ta nhận lấy trọng thương cực lớn! Sắc mặt dần dần tái nhợt, trong mắt của hắn hiện lên vẻ lo lắng, một câu nói cũng không nói ra khỏi miệng.
Hắn khó mà tiếp nhận mình luôn luôn cường đại lại bị một Tu Luyện Giả tu vi so với mình yếu hơn nhiều như vậy đánh bại, tín niệm trong lòng phảng phất trong nháy mắt nhận lấy trùng kích thật lớn mà ầm ầm sụp đổ. Trong mắt tín niệm sụp đổ lớn hơn so với hắn bị thương thế, nhìn tay mình run rẩy, nhìn ánh mắt mọi người khinh thường, hắn chỉ cảm thấy thế giới tối sầm.
Thu hồi thiên lực còn dư lại, Hàn Như Liệt trong mắt hiện lên sát ý, “Ngày ૮ɦếƭ của ngươi đã đến!”
Một loáng sau, thân hình Hàn Như Liệt dữ dội lướt ra, đang lúc mọi người nhìn chăm chú, một đạo huyết quang bắn ra tán loạn, Vạn Thành Quân ૮ɦếƭ ở trong tay của hắn.
Tĩnh!
Giống như ૮ɦếƭ yên tĩnh.
Cái yên tĩnh này ngừng lâu một phút đồng hồ, mới có người trì hoãn thần trí đa nghi, bài danh thứ ba Vạn Thành Quân bị bài danh năm trăm Hàn Như Liệt chém giết, tương phản trong chuyện này khiến cho trong lòng mọi người đại chấn.
Tầm mắt mọi người nhìn về Hàn Như Liệt đều biến ảo, bọn họ biết, Hàn Như Liệt bài danh đã không còn là năm trăm, mà là thay thế Vạn Thành Quân, trở thành thứ ba!
Ba người Mộ Dật Thần , Thiên nhi cùng với Cung Tuấn Bân cơ hồ trước tiên liền hướng đội ngũ Vạn Thành Quân chém giết, trảm thảo trừ căn (diệt cỏ tận gốc), tuyệt đối bọn họ không bỏ qua cho! Cùng một thời gian, ba người Bắc Minh Hải cũng nhanh chóng xông tới, dọc theo đường đi bị bọn họ đuổi đến chật vật không chịu nổi, hiện tại cuối cùng thân phận biến ảo, bọn họ có cơ hội trút giận!
Hàn Như Liệt chậm rãi đi tới bên cạnh Mộ Chỉ Ly, khóe miệng tràn đầy nụ cười tà mị, thoạt nhìn ấm áp như vậy.
Khóe miệng Mộ Chỉ Ly giương cười, chậm rãi hướng Hàn Như Liệt giơ ngón tay cái lên, nàng cũng biết, Liệt nhất định sẽ thành công. Nàng rõ ràng biết Hàn Như Liệt cố gắng, hắn cường đại, mà sự cường đại của hắn cũng không phải là không có lý do!
Hàn Như Liệt nhanh chóng móc ra đan dược, một ngụm nuốt chửng xuống, Thiên Lực trong cơ thể tiêu hao nhanh chóng tràn đầy. Thời khắc dưới loại tình huống này, hắn tuyệt đối không thể có nửa điểm buông lỏng, những người khác đều nhìn chằm chằm bọn họ, nếu hắn ra vẻ nửa điểm suy yếu, vậy bọn hắn tuyệt đối sẽ xông lên trước tiên.
Đám người Mộ Dật Thần động tác nhanh chóng mà dứt khoát, không tới chốc lát, chín người kia liền ૮ɦếƭ toàn bộ ở trong tay bọn hắn. Hôm nay Tu Luyện Giả ở bên trong Vô Tận Hải chỉ có thực lực Hoàng Phổ Vân có thể cùng Mộ Dật Thần chống đỡ được, trừ lần đó ra, Tu Luyện Giả ***ng phải hắn chỉ có một kết quả —— ૮ɦếƭ!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc