Y Thủ Che Thiên - Chương 461

Tác giả: Mộ Anh Lạc

Ở trong phòng tu luyện Mộ Chỉ Ly gần như là điên cuồng tu luyện không ngừng nghỉ, chỉ mong thực lực của mình có thể nhanh chóng khôi phục.
Ở nơi này tốc độ tu luyện đúng là rất nhanh, nhưng coi như tốc độ tu luyện nhanh hơn nữa cũng không thể trong khoảng thời gian ngắn khôi phục lại tất cả thực lực, dù sao tu vi lúc trước cũng là do tu luyện nhiều năm mới được.
Xảo Xảo nhìn Mộ Chỉ Ly điên cuồng tu luyện, rốt cục cũng không nhịn được mở miệng nói: “Chủ nhân, ngươi cứ tu luyện như vậy, thì thân thể của ngươi cũng sẽ chịu không nổi .”
Liên tiếp nhiều ngày bế quan tu luyện như vậy đối với Mộ Chỉ Ly cũng không có bao nhiêu ảnh hưởng, nhưng bây giờ tu vi của nàng cũng không phải là ở Trúc Cơ cảnh, nàng bây giờ chỉ ở Đỉnh Điểm cảnh mà thôi, so với Trúc Cơ cảnh chênh lệch sao mà to lớn?
Nghe lời nói của Xảo Xảo, lúc này Mộ Chỉ Ly mới thối lui ra khỏi trạng thái tu luyện, nói: “Xảo Xảo, ngươi nói ta cũng hiểu, nhưng là ta nghĩ muốn mau chút đuổi theo kịp cước bộ của mọi người.” Nàng không sợ chịu khổ, chỉ cần có thể hoàn thành mục tiêu, quá trình cực khổ hơn nữa bọn nàng cũng không để ý.
“Nhưng mà, cứ tu luyện như vậy đối với ngươi cũng không có chỗ tốt, đối vói ngươi bây giờ vừa tăng lên thực lực vừa tiến hành tìm hiểu thiên đạo mới là tốt nhất.
Có rất ít người có thể có được một cơ hội như vậy, nếu như ngươi có thể thật sớm lĩnh ngộ thiên đạo pháp tắc, như vậy càng về sau thời điểm ngươi vận dụng thiên đạo pháp tắc sẽ càng thuận buồm xuôi gió, hơn nữa ngày sau tìm hiểu thiên đạo pháp tắc cũng sẽ dễ dàng không ít.
Người bình thường cũng là đến Càn Khôn Kính mới có thể bắt đầu tìm hiểu thiên đạo pháp tắc, cũng chỉ có đạt tới tu vi như vậy thì tâm cảnh mới đủ vững chắc khả năng tìm hiểu sẽ dễ thành công hơn, bước khởi đầu tuy muộn nhưng cũng không thể làm gì được.
Mặc dù bây giờ ngươi đang tu luyện lại, nhưng là tâm cảnh của ngươi vẫn còn, thừa dịp này nên tìm hiểu thiên đạo pháp tắc, điều này đối với ngươi rất tốt, ngươi hiểu chưa?”
Nghe Xảo Xảo tận tình khuyên bảo, Mộ Chỉ Ly lập tức cảm giác cách làm của mình hiện tại thật có chút cô phụ ý tốt của Xảo Xảo. Cơ hội như vậy khó có được, mình lại không nắm thật chặt.
Thế nhưng mà, nàng thật hi vọng mình có thể mau chút khôi phục lại thực lực như dĩ vãng, loại cảm giác yếu ớt như vậy thật sự rất khó chịu, hơn nữa sau Hạt giống chiến, áp lực quá lớn mới có thể đưa đến trong khoảng thời gian ngắn hiểu sai.
“Xảo Xảo, ngươi nói rất đúng, ánh mắt của ta nên nhìn xa một chút mới đúng.” trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ nghiêm túc, vì trước mắt lợi ích mà buông tha cho ích lợi lâu dài, này thật sự lỗ nặng rồi.
Nhìn thấy Mộ Chỉ Ly đã nghĩ thông suốt, khóe miệng Xảo Xảo lộ ra nụ cười an ủi: “Ngươi có thể nghĩ thông suốt là tốt rồi, ta biết trong lòng ngươi lo lắng, nhưng chúng ta nên nhìn từ một góc độ khác xem.”
Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu, ngắt vào hai má của Xảo Xảo, nói: “Cám ơn ngươi, Xảo Xảo.”
Xảo Xảo nhìn Mộ Chỉ Ly chân thành nói cám ơn, một chút cũng không quen, bĩu môi nói: “Ai bảo ngươi là chủ nhân của ta.”
“Ha ha, ta đây thật đúng là có phúc khí a.” Mộ Chỉ Ly cười ha ha nói, mỗi lần thấy bộ dáng thẹn thùng của Xảo Xảo thì nàng đã cảm thấy thú vị rồi.
Kế tiếp, Mộ Chỉ Ly liền thay đổi phương thức tu luyện của mình, vừa tu luyện vừa tìm hiểu thiên đạo pháp tắc, cũng may lúc trước tu luyện liên tiếp nhiều ngày cũng không có tạo thành cái ảnh hưởnglớn gì, hiện tại nàng nên vì bản thân mình mà tìm hiểu về thiên đạo pháp tắc.
Mộ Chỉ Ly bắt đầu tìm hiểu Hỗn Độn Quyết tờ thứ hai, mỗi lần thấy Hỗn Độn Quyết, trong lòng của nàng hiện vẻ bất đắc dĩ, mỗi làn tìm hiểu cũng đều rất khó khăn, nhưng muốn đem tất cả Hỗn Độn Quyết đều hiểu thấu, nếu không tốn nhiều năm thời gian thì không thể nào.
Song, thời điểm Mộ Chỉ Ly tìm hiểu tờ thứ hai, nàng kinh ngạc phát hiện so với trước kia mình tìm hiểu đơn giản hơn không ít, vì vậy không bao lâu nàng đã tìm hiểu được hơn phân nửa, nhưng về sau càng khó khăn, nhìn suốt một canh giờ cũng không có nửa điểm tiến triển.
Thấy không có tiến triển, nàng cũng không có cưỡng cầu, hôm nay có thể lấy được đột phá lớn như vậy cũng đã không dễ dàng, tìm hiểu Thiên Đạo pháp tắc cùng tâm tình nhất định là có quan hệ đấy, ngày mai lại tiếp tục tìm hiểu, gấp quá cũng không được.
“Chẳng qua là, tại sao lần này mình tìm hiểu lại đơn giản như vậy?” Mộ Chỉ Ly nhíu mày lẩm bẩm nói, sau một khắc Mộ Chỉ Ly đại khái đã nghĩ ra được nguyên nhân: “Hẳn là lúc trước mình ở thành Thiết Thạch đạt được chỗ tốt a, tính ra cũng một thời gian rồi mình không có tìm hiểu thiên đạo pháp tắc.”
Nghĩ tới đây, trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng có chút bất đắc dĩ, chính mình thật không để ý đến sự tình này, lúc trước vì chuyện thực lực hoàn toàn mất đã làm đầu óc của nàng choáng váng một trận.
Đột nhiên, Mộ Chỉ Ly tựa hồ là nhớ ra cái gì đó rồi hướng Xảo Xảo hỏi: “Xảo Xảo, nếu Dật Thần có Hắc Ám truyền thừa, như vậy ta cũng có truyền thừa phải không?”
Sau khi có được Hắc Ám truyền thừa, Dật Thần đối với hiểu biết về thuộc tính Hắc Ám trực tiếp đạt đến tầng thứ tư, loại tốc độ này thật đúng là làm cho người ta chắc lưỡi hít hà không dứt.
“Có a” Xảo Xảo gật đầu nói: “Nhưng trình độ của ngươi bây giờ còn chưa đủ, khi nào đạt đến trình độ đó thì nói tiếp.”
“A?” trên mặt Mộ Chỉ Ly lộ ra một tia kinh ngạc: ” Tiếp nhận truyền thừa còn có yêu cầu a?”
“Đó là đương nhiên, Dật Thần tiếp nhận truyền thừa cũng phải trải qua đủ loại khảo nghiệm, nhưng ngươi và Dật Thần không giống nhau, ngươi không cần trải qua khảo nghiệm, ngươi chỉ cần đủ yêu cầu ở những phương diện khác thôi, chờ ngươi có tư cách gia nhập môn phái thì sẽ biết.”
Nghe lời nói của Xảo Xảo, trong lòng Mộ Chỉ Ly đại khái sẽ không nghĩ tới vấn đề này nữa, dù sao từng bước đi đến đây cũng không có gì đáng lo, nàng chỉ hi vọng mình sớm có thể vận dụng được Không Gian chi lực, đến lúc đó có thể sửa chữa thông đạo số 16, để trở về gặp mẫu thân.
Đại Lục Thiên Huyền giống như là cố hương của nàng, ở đây nàng có quá nhiều thứ không thể vứt bỏ được, nháy mắt mình đã đi tới Chủ thế giới lâu như vậy, mẫu thân bọn họ hẳn là rất là lo lắng cho mình.
Thời điểm Mộ Chỉ Ly nghĩ tới chuyện này, bên ngoài đột nhiên truyền tới dồn dập tiếng gõ cửa.
Chân mày Mộ Chỉ Ly khẽ nhíu lại, trong mắt hiện lên vẻ nghi ngờ, ai tìm mình đây?
Mở cửa ra, nàng kinh ngạc phát hiện vẻ mặt vội vàng của Âu Dương Hào đang đứng ngoài cửa, không khỏi lên tiếng hỏi: “Sư huynh, đã xảy ra chuyện gì sao?”
“Ly sư muội, ta tới cầu ngươi giúp đỡ.” Âu Dương Hào khó xử nói, hắn thật không muốn quấy rầy bọn Mộ Chỉ Ly tu luyện, nhưng tình huống hiện tại mình cũng không thể giải quyết được, chỉ có thể dựa vào bọn họ mà thôi.
“Đã xảy ra chuyện gì? Từ từ nói, có thể giúp ta đây nhất định giúp.” Mộ Chỉ Ly lên tiếng nói, nàng đối với tính tình của Âu Dương Hào cũng coi như hiểu rõ, nếu như không phải là xảy ra chuyện tình rất quan trọng thì hắn tuyệt đối sẽ không làm vậy.
Đông tĩnh bên này của Mộ Chỉ Ly tự nhiên đưa tới chú ý của Hàn Như Liệt, hắn lập tức mở ra đại môn đi tới, nhìn thấy Âu Dương Hào sau lên tiếng hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Cùng lúc đó, Cung Tuấn Bân, Thiên nhi cùng với Mộ Dật Thần cũng rối rít từ trong phòng bên cạnh đi ra, phòng tu luyện của bọn hắn cũng là liền một chỗ , cho nên chỉ cần phát sinh một điểm động tĩnh bọn họ đều có thể nghe rõ ràng.
Trên mặt Âu Dương Hào lộ ra rất bất đắc dĩ cùng với thất bại nói: “Chuyện là như vậy, thời điểm ta và Tiểu Tinh bọn họ cùng nhau đến đại sảnh nộp nhiệm vụ thì gặp một nhóm người thuộc Bắc Hoàn quốc, mà Bắc Hoàn quốc Hà Kế Trung coi trọng Tiểu Tinh, sau vẫn quấn Tiểu Tinh không tha, ta cùng hắn đã từng trải qua nhiều lần xung đột.
Hôm nay, Hà Kế Trung khiêu chiến với ta, người thất bại thì phải rời xa Tiểu Tinh, chuyện này căn bản ta không muốn đáp ứng, nhưng mà có một nhóm người Bắc hoàn quốc đã đem chuyện này truyền đi cho mọi người đều biết, nếu như ta không ứng chiến, chứng tỏ ta rất hèn yếu, nhưng thực lực của hắn so với ta mạnh hơn rất nhiều, ta tuyệt đối không thể mất đi Tiểu Tình, ta. . . . . .
“Hà Kế Trung này quá khốn kiếp! Trầm Tinh căn bản là không thích hắn, thế nhưng hắn còn có thủ đoạn đùa bỡn hèn hạ như vậy!” Thiên nhi tức giận nói, Âu Dương Hào đối với Trầm Tinh cũng là chân tâm thật ý , nếu như không phải là đâm lao phải theo lao, thì vô luận như thế nào cũng không thể đáp ứng chuyện này.
Chân mày Hàn Như Liệt khẽ nhíu lại: “Lại là người Bắc hoàn quốc? Người Bắc Hoàn quốc thật đúng là thích gây chuyện.” Ban đầu bọn họ vừa tới trại huấn luyện Hạt Giống, người dẫn dắt Bắc Hoàn quốc đã chê cười bọn họ, hiện tại đệ tử Bắc Hoàn quốc cũng có thái độ như vậy, quả thực chính là vũ nhục!
“Đám người Bắc Hoàn quốc thật là kiêu ngạo và bá đạo, không dạy dỗ bọn họ một phenthì không biết trời cao đất rộng a!” Trên mặt Cung Tuấn Bân lộ ra một tia tức giận, ban đầu chuyện tình của Bắc Hoàn quốc hắn vẫn ghi ở trong lòng, bây giờ lại xảy ra chuyện như vậy nữa.
“Huynh hi vọng chúng ta giúp đỡ như thế nào? Hiện tại đem Hà Kế Trung phế đi, để cho hắn không thể khiêu chiến?” Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếng hỏi, những lời này bây giờ nói ra đúng là rất hiệu quả.
Nghe Mộ Chỉ Ly nói như vậy, mọi người đều ngẩn ra, Mộ Dật Thần cười hắc hắc: “Chỉ Li tỷ, ý nghĩ này của ngươi thật đúng là không tệ.”
“Kỳ thật, chuyện này cũng không có phức tạp như thế, lúc trước Hà Kế Trung sợ ta không đáp ứng, cho nên nói chỉ cần ta tùy tiện tìm người nào ở Linh Viêm quốc xuất chiến đều không có vấn đề, mặc dù trước kia ta ở Đông Phương gia là cao thủ đệ nhất, nhưng trong lòng ta rất rõ ràng thực lực của các ngươi mạnh hơn ta!” giọng nói của Âu Dương Hào mang theo một chút tiêu sái nói.
Thừa nhận tài nghệ mình không bằng người, cũng không phải là một loại cảm thấy thẹn, mà là chính xác nhận biết mình, ngay từ lúc đầu hắn đã biết thực lực của đám người Hàn Như Liệt nhất định sẽ cao hơn mình, thời điểm trước khi bọn họ đi đến Trì Mân quốc, từ trong thái độ của Quán chủ Đông Phương đã có thể nhìn ra bọn họ coi trọng Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt như thế nào rồi.
Hắn không có tự coi nhẹ mình, hắn đã biết bọn Hàn Như Liệt chắc chắn sẽ mạnh hơn hắn, nên hắn đã xem bọn họ như là động lực khích lệ mình càng cường đại hơn.
“Tuy làm vậy ta sẽ thật mất mặt, thế nhưng mà mặt mũi so với Tiểu Tinh cũng không tính là cái gì, huống chi. . . . . . Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn!” Tay Âu Dương Hào không tự giác nắm chặt lại, một cổ tức giận xông lên, ở hắn xem ra không thể dùng lực lượng của mình để bảo vệ người mình yêu chính là sỉ nhục, cũng có một ngày hắn sẽ dùng máu tươi rửa sạch sỉ nhục này!
“Vậy thực lực của Hà Kế Trung như thế nào?” Hàn Như Liệt lên tiếng hỏi, hiện tại thực lực của Ly nhi đã biến mất, có thể ra sân chỉ có mình, hắn cần biết được thực lực của đối phương mới có thể tính toán tốt hơn, dù sao chuyện này có quan hệ đến Âu Dương Hào và Trầm Tinh, hắn tuyệt đối không thể qua loa.
“Thực lực của Hà Kế Trung là Nguyên Anh cảnh trung kỳ, trong hàng đệ tử ở Bắc Hoàn quốc thực lực của hắn đứng hàng thứ hai, hắn còn có một đại ca tên là Hà Kế Quán, mà thực lực của Hà Kế Quán là Nguyên Anh cảnh hậu kỳ, lần này Bắc Hoàn quốc sở dĩ có thể kiêu ngạo như vậy, cũng bởi vì có hai huynh đệ bọn họ.
Ta biết chuyện này rất khó khăn, bất luận kết quả cuối cùng như thế nào, ta cũng sẽ không trách ngươi, nếu quả thật thua mà nói, cùng lắm thì ta liền mang theo Tiểu Tinh cao bay xa chạy!” Âu Dương Hào chân thành nói
Thực lực của Hà Kế Trung đúng là rất cường hãn, hắn nhớ được khi bọn hắn tới trại huấn luyện hạt giống , thực lực của Hàn Như Liệt mới là Linh Tịch cảnh hậu kỳ, so với Nguyên Anh cảnh thì có chênh lệch rất lớn.
Song, trừ Âu Dương Hào ra, tất cả mọi người đều nở nụ cười, nguyên bản trong lòng lo lắng giờ phút này cũng là biến mất đi.
Nhìn thấy mọi người cười không ngớt, sắc mặt Âu Dương Hào có chút kỳ quái: “Sao vậy? Các ngươi cười cái gì?”
“Âu Dương huynh, không nói gạt ngươi, thực lực của ta bây giờ cũng là Nguyên Anh cảnh trung kỳ.” sắc mặt Hàn Như Liệt cổ quái cười nói
“Ngươi nói cái gì?” Âu Dương Hào hít một hơi lãnh khí: “Tới trại huấn luyện hạt giống không được bao lâu, mà thực lực của ngươi lại tăng lên mau như vậy?” Hắn ở trong phòng tu luyện cũng tu luyện một đoạn thời gian, nhưng bất quá chỉ đột phá một cấp nhỏ mà thôi, so với Hàn Như Liệt thì hắn không là gì a.
Hàn Như Liệt khẽ mỉm cười, cũng không giải thích cái gì, hắn đột phá được là do lấy mạng mình đổi lấy đấy, nếu như có thể hắn còn hi vọng không nên gặp phải những thứ nguy hiểm kia, dù sao tư vị đau lòng như vậy thật sự không dễ chịu.
“Sư huynh, huynh cứ yên tâm đi, cho dù thất bại, huynh cũng không cần và Trầm Tinh cùng nhau cao bay xa chạy a, sử dụng chút thủ đoạn làm cho Hà Kế Trung biến mất ở trên thế giới này không phải tốt hơn hay sao?” Mộ Chỉ Ly nhàn nhạt cười, nàng có biện pháp làm cho thần không hay quỷ không biết biến mất, chỉ cần Hà Kế Trung ૮ɦếƭ đi, thì hết thảy mọi vấn đề đều được giải quyết.
Cảm xúc của Âu Dương Hào đang nặng nề trải qua đoạn thời gian nói chuyện với nhau cũng nhẹ nhõm không ít, nói: “Thật là cám ơn các ngươi, bằng không mà nói, ta thật đúng là. . . . . .”
“Đều là người mình, còn nói cám ơn cái gì.” Hàn Như Liệt vỗ vỗ bả vai Âu Dương Hào, không thèm để ý chút nào nói, hắn hiểu được cảm thụ của Âu Dương Hào, đổi lại là bất kỳ một nam nhân nào khi đối mặt với chuyện này trong lòng cũng sẽ không dễ chịu.
“Vậy khi nào bắt đầu thi đấu?”
“Nửa canh giờ nữa, Hà Kế Trung cố ý không để cho ta có thời gian chuẩn bị, mới có thể lựa chọn thời gian như vậy để tiến hành tỷ thí.”Vẻ mặt Âu Dương Hào tức giận nói
Nghe lời nói của Âu Dương Hào, ánh mắt Mộ Chỉ Ly đột nhiên sáng ngời, nói: “Vậy hiện tại chúng ta liền đi qua đi, cũng không thể đến chậm, thuận tiện nghĩ biện pháp để cho hắn phun ra ít đồ .”
“Có ý gì?”
“Nếu thua huynh phải rời xa Trầm Tinh, còn hắn thế nhưng chỉ buông tha cho thứ vốn không thuộc về hắn, trận đấu căn bản vốn không công bằng rồi.” Mộ Chỉ Ly ý vị thâm trường nói
Nghe Mộ Chỉ Ly nói, trên mặt mọi người đều hiện lên nụ cười, Mộ Chỉ Ly nói không sai, bọn họ cũng sẽ không để Hà Kế Trung chiếm tiện nghi như vậy.
Âu Dương Hào nhìn Mộ Chỉ Ly cười đến nham hiểm như vậy, nhất thời cảm thấy Hà Kế Trung sợ là gặp xui xẻo a.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc