Y Thủ Che Thiên - Chương 397

Tác giả: Mộ Anh Lạc

Hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt đến cùng nhau, không nói một lời cả hai cùng tiến lên phía trước, các đệ tử đứng xung quanh không nhịn được đều lui về sau mấy bước, chừa ra một thông đạo cho hai người đi qua.
Hàn Như Liệt cuồng tứ, tà mị, Mộ Chỉ Ly tuyệt mỹ xuất trần, hai người đi cùng nhau giống như đã được ông trời mặc định là một đôi. Trong mắt mọi người ở đây khi nhìn thấy hai người như được trời đất tác hợp này không khỏi hiện lên một tia cực kỳ hâm mộ.
Một cặp tình lữ như vậy bất luận đi tới nơi nào cũng là đối tượng chú ý của mọi người xung quanh, trong Chủ thế giới này cũng có không ít cặp tình lữ, nhưng có thể làm cho trước mắt người ta toả sáng thì ít càng thêm ít.
” Thật sự là một đôi khiến cho người ta hâm mộ a, ngày thường ta còn chưa bao giờ thấy qua một đôi tình lữ nào xứng đôi như vậy.”
”Đúng vậy, lần đầu tiên ta nhìn thấy cũng thật sự rất kinh ngạc, Đông Phương Vũ cũng bởi vì đùa giỡn Đông Phương Ly nên mới bị giết này? Ngay cả hai người Đông Phương Khánh Hoà và Đông Phương Trì cũng bị hai người bọn họ giải quyết.”
”Trời ạ, nam tử anh tuấn như vậy, nếu ta được làm bạn lữ của hắn thì tốt biết mấy a!”
Hai người vừa xuất hiện, thanh âm hâm mộ vang lên không dứt. Tại Chủ thế giới này có thực lực mới là quan trọng nhất, nhưng lòng người ai cũng yêu thích cái đẹp, mỗi khi nhìn thấy vẫn không tránh khỏi có vài phần hâm mộ.
Cảm nhận đầu tiên của Mộ Chỉ Ly khi tới đây là có một ánh mắt tràn ngập oán độc, lẫn lộn trong rất nhiều người ở đây nhưng nàng vẫn phát hiện ra, không phải bởi vì bản thân hắn nổi trội mà vì sự oán độc trong mắt hắn làm cho lòng người ta kinh hãi.
Rơi vào trong tầm mắt Mộ Chỉ Ly là một gã nam tử áo trắng, thân hình cường tráng cao lớn, nhìn là biết hắn có sức mạnh vô cùng. Nam tử này có nước da đen, khuôn mặt giống như đao gọt đầy vẻ kiên nghị.
Một đôi con ngươi sáng ngời lúc này đang đối diện với bọn họ, trong ánh mắt ấy không hề che dấu hận ý khắc cốt ghi tâm.
Xem ra người này chắc là Đông Phương Cường rồi, Mộ Chỉ Ly nói thầm. Đông Phương Cường và Đông Phương Vũ có điểm giống nhau, nhưng nếu đem hai người ra so thì Đông Phương Cường có thêm vài phần chí khí kiên nghị, dù chỉ vài phần đó thôi nhưng cũng đủ để nhìn ra điểm khác nhau giữa hai người họ.
Tại nơi cường giả như mây này, có thể ở Đông Phương gia đứng ở vị trí thứ hai thì độ khó của nó có thể nghĩ, nếu không có những chuyện xảy ra với Đông Phương Vũ, có lẽ nàng sẽ kính nể Đông Phương Cường một chút, nhưng rất tiếc, mục tiêu quan trọng của nàng bây giờ chính là giết Đông Phương Cường a!
Ánh mắt của Hàn Như Liệt cũng nhìn về phía Đông Phương Cường, trong mắt hiện lên vẻ cảnh giác. Đông Phương Cường này khí độ bất phàm, nhìn là biết rất khó đối phó, tu vi người này có thể mạnh hơn bọn họ rất nhiều.
Tất cả mọi người xung quanh đã bị Đông Phương Cường gạt hết ra khỏi tầm mắt, trong mắt hắn bây giờ chỉ còn lại hai người Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt. Hắn đã tận mắt thấy được cảnh của đệ đệ mình ૮ɦếƭ, ấn tượng đối với Đông Phương Ly dĩ nhiên là khắc rất sâu.
Nắm chặt hai năm tay vang lên từng tiếng răng rắc, nếu hiện tại không phải thời điểm thích hợp, hắn thật muốn *** hai người này, nhưng sau này hắn cũng sẽ không cho bọn hắn có cơ hội sống thoải mái đâu!
Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt đứng lại trong đội ngũ của bọn họ, Xảo Xảo đang ngồi đu đưa chân trên bả vai của Mộ Chỉ Ly không khỏi cau mày nói:”Thực lực người này cũng không tệ lắm, ngươi bây giờ đối chiến với hắn ta thì không có hy vọng chiến thắng a.”
Vừa lúc Tuấn Tuấn ngồi trên vai Hàn Như Liệt cũng gật đầu nói:”Hắn lĩnh ngộ thiên đạo pháp tắc tuy không cao, nhưng mà thu thập hai người các ngươi cũng không khó lắm.”
Xảo Xảo và Tuấn Tuấn này ngoại trừ hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt, những người khác không thể thấy được, cho nên bọn hắn mới không kiêng nể gì mà theo chân bọn họ đến đây.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng không phản bác:” Đúng là như thế, tư cách chiến lần này chúng ta phải đoạt được danh ngạch.” Trong mắt nàng không có nữa điểm nhụt chí, tự biết mình, không mù quáng tự đại chính là ưu điểm lớn nhất của nàng.
” Tuy hiện tại chống lại Đông Phương Cường chúng ta khó có cơ hội thắng, nhưng tư cách chiến lần này Đông Phương Cường không có tham dự, cho nên độ khó của chúng ta cũng giảm đi không ít.”
Trên đài cao, Đông Phương Huấn đứng lên, hướng mọi người ở dưới đài nói:” Hôm nay chính là động Hạo Thiên tư cách chiến mỗi năm một lần tại Đông Phương gia chúng ta, có tư cách tham gia động Hạo Thiên tổng cộng có mười danh ngạch, lần tư cách chiến này sẽ giành cho mười người đứng đầu.”
Lời này không nghi ngờ là nói cho những đệ tử mới nghe, những đệ tử khác đã sớm biết được rồi, ánh mắt Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt tập trung lại, xem ra hai người bọn họ phải có tên trong mười người đứng đầu mới được.
Nói thì đơn giản nhưng thực tế độ khó không nhỏ. Các đệ tử tham gia tư cách chiến lần này có ai không phải là một thế hệ có thực lực cường đại chứ? Những người này tại Đông Phương gia không biết là đã tu luyện bao nhiêu năm, mà hai người bọn họ tu luyện chưa tới một năm a.
Tuy thực lực có cường đại hay không cũng không hẳn chỉ phụ thuộc vào thời gian tu luyện dài hay ngắn, nhưng cái này cũng đủ phản ánh được trình độ cao thấp, dù sao thời gian tu luyện càng dài, lực lượng tích luỹ sẽ càng nhiều.
Có tổng cộng năm mươi đệ tử tham gia tư cách chiến lần này, năm mươi người này là đệ tử nội môn được tuyển chọn kỹ lưỡng mới có được, nhưng mà hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt được ưu tiên nên đã lấy được tư cách tham gia tư cách chiến, nếu không sợ là phải hao tốn một phen tinh lực chứ không nhẹ nhàng như vậy.
”Tư cách chiến, hiện tại bắt đầu!” Nương theo câu nói của Đại trưởng lão vừa rơi xuống thì hào khí của toàn bộ sân luận võ cũng biến hoá.
Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt nhìn nhau, sau khi nhẹ nhàng gật đầu liền nhảy lên võ đài!
Năm mươi người, hai người một chỗ theo thứ tự là hai mươi lăm sân lôi đài, tại Đông Phương gia tài đại khí thô (tiền nhiều như nước) này số lượng lôi đài cũng không ít, hai mươi lăm tổ tỷ thí đồng loạt bắt đầu!
Sau trận tỷ thí này sẽ còn lại hai mươi lăm người, dùng phương thức rút thăm để chọn ra năm người không phải thi đấu, hai mươi người còn lại thì tiếp tục tái chiến, cuối cùng còn lại mười lăm người.
Năm người rút thăm không tái chiến thì từng người sẽ lựa chọn khiêu chiến với một trong mười người vừa chiến thắng kia, khiêu chiến thành công sẽ thay thế vị trí người đó, mà người bị khiêu chiến kia sẽ bị đào thải khỏi cuộc, nếu khiêu chiến thất bại cũng sẽ bị loại.
Bên cạnh Đông Phương Cường có hai gã nam tử đang cung kính nói:” Cường thiếu, có chuyện gì cần dặn dò ạ?”
” Hai người Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt kia các ngươi đã gặp qua chưa?” Đông Phương Cường trầm giọng nói tiếp:” Nếu trong lúc thi đấu ***ng phải hai người này, chà đạp không cần lưu tình!”
”Có cần giết luôn không ạ?” Mắt Đông Phương Sam híp lại nhìn về phía Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt, trong mắt hiện lên một tia âm độc.
”Không cần, tận tình mà chà đạp bọn hắn, để lại mạng, ta sẽ tự mình tới lấy!” Khoé miệng Đông Phương Cường cong lên nét vui vẻ âm lãnh, hắn thấy đối phó với đám người Mộ Chỉ Ly cũng chỉ giống như chơi đùa với vài con kiến mà thôi.
”Vâng, chuyện Cường thiếu phân phó chúng ta nhất định sẽ làm thật tốt!’ Đông Phương Sam và Đông Phương Ảnh đồng thanh nói.
”Rất tốt, nếu như lần này các ngươi làm tốt, tuyệt đối ta sẽ không bạc đãi các ngươi!” Đông Phương Cường vui vẻ nói, hiển nhiên đối với phản ứng của hai người này rất thoả mãn.
Hắn sẽ không để cho hai người kia được ૮ɦếƭ dễ dàng, nếu không chẳng phải là tiện nghi cho bọn hắn sao? Hắn muốn cho hai người Đông Phương Ly mất hết mặt mũi, trở thành trò cười cho toàn bộ Đông Phương gia rồi sẽ từng bước từng bước Tra t** bọn hắn, nếu không sẽ không đủ cho mối thù giết đệ này!
Nghe Đông Phương Cường nói như vậy, trong mắt hai người đều hiện lên tia mừng rỡ. Bọn hắn cần nhất là điều này, Đông Phương Cường trong Đông Phương gia này là đối tượng không biết có bao nhiêu người muốn dựa thế!
Đông Phương Hào chính là cao thủ đệ nhất của Đông Phương gia nhưng hắn ta luôn độc hành, tuy địa vị tại Đông Phương gia cực cao nhưng trên cơ bản có rất ít người nói chuyện được với hắn ta. Cho nên dựa thế Đông Phương Cường vẫn tốt hơn nhiều.
Cũng bởi vì vậy đối với đa số đệ tử Đông Phương gia mà nói, người trong tâm bội phục nhất chính là Đông Phương Hào nhưng người muốn giao hảo dựa dẫm lại là Đông Phương Cường.
Vẻ mặt Mộ Chỉ Ly lạnh nhạt đứng trên đài cao, gió nhẹ khẽ lướt qua làm cho tóc đen tung bay, quần áo nhẹ nhàng lay động.
Lưng nàng thẳng tắp, con ngươi sáng ngời bình thản như mặt nước không sóng, nhìn vào đối thủ của mình cũng đang nhảy từ dưới lên đài.
Đông Phương Tín nhìn Mộ Chỉ Ly trước mắt mình, khoé miệng khẽ cười. Lúc trước còn sợ khi rút thăm sẽ gặp phải đối thủ cường đại, không nghĩ tới vận khí của mình cũng khá tốt, gặp ngay đối thủ là người mới đến Đông Phương gia chưa đến một năm.
Sau khi Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt gia nhập vào Đông Phương gia, được Đông Phương gia hứa hẹn với bọn họ những gì mọi người đều biết, đương nhiên cũng dễ hiểu bọn hắn có tư cách tham gia tư cách chiến lần này.
Tuy chuyện này cũng làm cho một số người bất bình, nhưng đối với những đệ tử đạt được tư cách tham gia tư cách chiến thì không là cái gì, thậm chí bọn hắn còn mang theo hy vọng trong cuộc tỷ thí gặp được hai người này, như vậy xác suất tiến vào nhóm mười người đứng đầu của bọn hắn cũng tăng cao.
Dù sao thực lực của năm người được rút thăm kia cũng sẽ có cao có thấp, mặc dù quy tắc thi đấu này công bằng nhưng vẫn không tránh được phải nhờ vào vài phần may mắn, may mắn vốn là một phần của thực lực, mọi người đều hy vọng vận may này sẽ rơi xuống trên người bọn họ.
” Đông Phương Ly, ta thấy ngươi nên nhận thua đi. Nữ tử có dung mạo xinh đẹp như ngươi ta không đành lòng tổn thương a.” Đông Phương Tín chậm rãi nói, trên mặt tràn đầy tươi cười cùng với hứng thú.
Nữ tử tài mạo song toàn như Đông Phương Ly này, có nam nhân nào không động tâm chứ? Tên Đông Phương Vũ bị *** kia quả thật rất đáng đời, không có thực lực còn muốn nhúng chàm, không phải muốn ૮ɦếƭ còn gì?
Đông Phương Tín hắn cũng không phải là đầu cầu giáo bằng sáp*(ý là dễ gãy, thất bại) giống như Đông Phương Vũ, tại Đông Phương gia này hắn tu luyện đã năm năm cũng là một trong những đệ tử có thực lực thượng thừa, dĩ nhiên sẽ không đi sợ một nhân vật mới ra đời như Đông Phương Ly.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cười lạnh một tiếng:” Kết cục cuối cùng như thế không biết trước được, dường như ngươi quá tự tin rồi.”
Những câu nói dạng như vậy nàng vẫn thường được nghe, chỉ là tại Chủ thế giới này thì tần suất xuất hiện của nó cao hơn rất nhiều, hiển nhiên là vì những thiên tài này tự cho mình giỏi.
”A?” Đông Phương Tín khẽ cười:” Đã như vậy, ta đây sẽ cho ngươi biết cái gì mới gọi là thực lực cường hãn! Ta sẽ cố hết sức không làm ngươi tổn thương.”
Bộ dạng tươi cười của Đông Phương Tín tự cho mình là phong độ lọt vào mắt của Mộ Chỉ Ly làm nàng chẳng muốn nhìn, về phần những lời hắn nói kia nàng cũng không để ý đến, nắm đấm ai mạnh hơn mới là đạo lý!
”Nơi nào lại có thêm một tên ngu ngốc thế kia! Bộ dáng hắn như thế mà còn tự cho mình rất giỏi?” Giọng nói the thé của Xảo Xảo vang lên giữa sân luận võ, nhìn bộ dáng của Đông Phương Tín giống như đang nhìn một thằng ngu.
Nghe được lời Xảo Xảo nói, khuôn mặt lãnh đạm của Mộ Chỉ Ly buông lỏng vài phần, nhất là nhìn cái cảnh Xảo Xảo đang ở trước mặt Đông Phương Tín lấy chân đạp đạp hắn, càng khiến nàng không nhịn được muốn cười.
Xảo Xảo này quả nhiên là tính tình càng ngày càng trẻ con, cảnh tượng trước mắt này thật khiến người ta bật cười!
Tuy những người khác không nhìn thấy Xảo Xảo nhưng nếu Xảo Xảo đá người thì người khác vẫn sẽ có cảm giác, cho nên Xảo Xảo chỉ giả bộ đá thôi, một màn vừa rồi chỉ có mình Mộ Chỉ Ly nhìn thấy được, rơi vào trong mắt những người đứng xem thì lại thành Mộ Chỉ Ly đang nhìn Đông Phương Tín mỉm cười.
Thấy Đông Phương Ly đang mỉm cười với mình, hô hấp cả người Đông Phương Tín trở nên dồn dập thêm mấy phần. Hắn liền nghĩ mình ưu tú như thế này, Đông Phương Liệt kia sao có thể sánh bằng!
” Tỷ thí bắt đầu!” Đại trưởng lão ra lệnh một tiếng, hai mươi lăm cặp đối thủ ở trên sân luận võ đồng thời tách ra tạo thế đối lập.
Sắc mặt Mộ Chỉ Ly bình thản, Thiên Lực trong cơ thể chậm rãi khởi động, một cảm giác tràn đầy lực lượng chạy khắp đến từng nơi hẻo lánh trong cơ thể.
Giờ phút này trên mặt Đông Phương Tín nhàn nhạt tươi cười, nhưng trong mắt lại vô cùng cẩn thận. Được mỹ nhân này quả là không tệ nhưng mà danh nghạch vào động Hạo Thiên mới là quan trọng a.
Hắn gian khổ ba năm mới có được cơ hội tham gia tư cách chiến, lúc trước thất bại một lần, bây giờ đây hắn tuyệt đối có lòng tin, nhất định phải đoạt được danh nghạch! Thực lực Mộ Chỉ Ly này kém hắn quá nhiều!
Khẽ bước lên phía trước một bước mang theo một cổ Thiên Lực thuộc tính Phong mạnh mẽ, bạo ngược, từ trong cơ thể Đông Phương Tín tuôn ra, âm thanh sấm sét không ngừng vang vọng, thanh thế cực đoan làm cho người ta sợ hãi.
Nhìn bộ dáng của Đông Phương Tín tự tin như vậy, trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ ngưng trọng. Dù cho nàng đối với thực lực hiện tại của mình có chút tự tin nhưng đối mặt với đệ tử lâu năm của Đông Phương gia có lai lịch như vậy, nàng không thể không cẩn thận!
Mộ Chỉ Ly duỗi tay ra, kiếm Vị ương nằm trong tay nàng, tốc độ lưu chuyển Thiên Lực trong cơ thể đột ngột tăng lên, khí thế cả người xảy ra biến hoá nghiêng trời lệch đất.
Thân hình Đông Phương Tín khẽ động, cả người liền quỷ mị biến mất trong mắt tất cả đệ tử bình thường đứng dưới đài, lấy nhãn lực của Mộ Chỉ Ly cũng chỉ mơ hồ nhìn thấy một đạo thân ảnh màu trắng, lướt nhanh trên mặt đất tạo nên một loạt thanh âm xé gió chói tai, phóng thẳng tới trước mặt nàng!
Thiên phú của Đông Phương Tín là thuộc tính Phong, tốc độ như thế là lẽ dĩ nhiên. Trước đây Mộ Chỉ Ly đã nhìn thấy khá nhiều loại thuộc tính Thiên Lực nhưng thuộc tính Phong thì đây là lần đầu tiên.
Nhắm mắt lại, cả người nàng đột nhiên tiến lên trước một bước, trên tay trắng thuần kia hiện ra một vòng sáng trắng muốt
”Phanh!”
Thân hình Đông Phương Tín quỷ dị xuất hiện, nắm đấm tràn đầy khí kình thình lình va chạm với nắm đấm của Mộ Chỉ Ly vừa đưa ra!
Thấy Mộ Chỉ Ly tiếp được nắm đấm của mình, Đông Phương Tín kinh ngạc. Thân pháp của mình tại Đông Phương gia này nổi danh quỷ mị, người bình thường không cách nào theo kịp thân ảnh của hắn.
Đông Phương Ly có thể ngăn cản nắm đấm này nhất định là đã phát hiện được quỹ tích di động của mình, thậm chí nhãn lực của nàng cũng có thể nhìn thấy được thân ảnh của mình? Đệ tử nội môn trong Đông Phương gia này, người có thể thấy được thân ảnh của hắn cũng chỉ rải rác có mấy người mà thôi, xem ra Đông Phương Ly này cũng không đơn giản như mình nghĩ a.
” Có thể nhìn thấy thân ảnh của ta, nhãn lực rất tốt, nhưng chỉ như thế thôi cũng không được gì đâu!” Bỏ đi lòng kinh ngạc, Đông Phương Tín cười lạnh nói.
Thân hình bất chợt lui lại, thứ Đông Phương Tín am hiểu nhất chính là tốc độ, nếu cận chiến ưu thế của hắn sẽ không phát huy được hết tác dụng vốn có, mà tấn công địch ở khoảng cách quá ngắn cũng không phải tác phong của hắn!
Nhìn thấy thân ảnh của Đông Phương Tín lại biến mất, trong lòng Mộ Chỉ Ly cảnh giác, tốc độ của Đông Phương Tín quả thật rất tuyệt! Chỉ mới bắt đầu thôi mà nàng đã gặp phải độ khó không nhỏ a.
Trong tầm mắt của mọi người bên dưới, trên đài chỉ còn lại một người Đông Phương Ly, Đông Phương Tín đã hoàn toàn biến mất.
Mộ Chỉ Ly nhìn vòng quanh bốn phía, không biết Đông Phương Tín sẽ tiến hành công kích ở hướng nào, loại chiến đấu này chẳng những khảo nghiệm thực lực bản thân, còn khảo nghiệm luôn cả tố chất của từng người.
Đổi lại một người bình thường đứng ở đây, chắc hẳn sẽ rất lo lắng, căng thẳng, tinh thần suy sụp như thế thì bị đánh cho thua là chuyện quá nhẹ nhàng.
” Thiên phú nắm giữ thuộc tính Phong của Đông Phương Tín đã đến trình độ này, thật sự là khiến cho người ta sợ hãi thán phục!” Nàng tin chắc phương diện nắm giữ thiên phú thuộc tính Phong của Đông Phương Tín đã đặt một chân tiến nhập vào cửa thiên đạo pháp tắc!
Một thân ảnh đột nhiên hiện ra bên cạnh, bản năng xuất hiện cảm giác nguy hiểm, động tác của Mộ Chỉ Ly nhanh như chớp cong người lại.
”Phanh!”
Dù cho tốc độ phản ứng của Mộ Chỉ Ly đã cực nhanh, nhưng vẫn như cũ không thể tránh hết được công kích của Đông Phương Tín, phần lưng đã bị đánh trúng!
Lực đạo cường đại trên tay hắn khiến cho khí huyết Mộ Chỉ Ly nhộn nhạo, phần lưng bị công kích nóng rát đau đớn, đối phương đánh lén một chiêu bất thình lình làm cho nàng ăn thiệt thòi không nhỏ a.
Cùng lúc, thân hình của Đông Phương Tín cũng hiện ra cách đó mấy chục mét, nhìn về phía Đông Phương Ly nói:”Nhận thua đi, với tốc độ của ta thì căn bản ngươi không theo kịp.”
Thật sự là hắn không muốn tổn thương một mỹ nhân như vậy, ở trong mắt hắn hành động lạt thủ tồi hoa (ra tay độc ác) sẽ bị gặp báo ứng, nhưng cục diện hôm nay hắn không thể làm khác.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cười cười:” Ta sẽ không nhận thua như vậy, có tuyệt chiêu gì cứ lấy ra hết đi, tiếp tục!”
Hồi phục chi lực trong cơ thể đang chữa trị lại thương thế của nàng rất nhanh, át chủ bài lớn nhất của Mộ Chỉ Ly không phải cái gì khác mà chính là khả năng hồi phục chi lực này! Đã có hồi phục chi lực, ngoại trừ vết thương trí mạng, cơ thể của nàng có thể nói là bất tử đấy!
Nghe Mộ Chỉ Ly nói như vậy, Đông Phương Tín khẽ giật mình, rồi lại cười:” Tốt, vậy ngươi phải cẩn thận!”
Nhóm đệ tử quan sát trận chiến dưới đài, sắc mặt bọn họ khẽ biến, Đông Phương Ly này đúng là ngang bướng cùng cực, chỉ là nhìn bộ dáng tự tin kia của nàng ta, chẳng lẽ nàng ta cảm thấy mình có khả năng chiến thắng sao?
Trong thời gian nói chuyện vừa rồi, thương thế Mộ Chỉ Ly đã tốt hơn trước vài phần, tuy vẫn đau nhưng không ảnh hưởng đến trận chiến của nàng!
Lần giao thủ thứ nhất, nàng ăn thiệt thòi không nhỏ, do trước giờ nàng chưa tiếp xúc qua thuộc tính Phong bao giờ nên trở tay không kịp mà thôi, thông qua lần giao thủ vừa rồi, đối với đặc điểm của thuộc tính Phong nàng đã có chút hiểu rõ.!
Thân hình Đông Phương Tín khẽ động, cả người lại lần nữa biến mất ngay tại chỗ, bộ dáng giống y như lúc trước vậy.
Nhưng mà, Mộ Chỉ Ly không đứng im một chỗ như trước nữa, nếu không nhất định sẽ thành bia ngắm cho Đông Phương Tín, khi nàng di chuyển độ khó sẽ gia tăng nếu hắn muốn tiếp tục đánh lén!
Thiên Lực trong cơ thể điên cuồng khởi động, rót thẳng xuống hai chân, vận dụng Phiêu miểu thân pháp cực nhanh! Nàng không có thuộc tính Phong ủng hộ, nhưng một khi thi triển ra vũ kỹ cường hãn này thì tốc độ người thường không thể so sánh.
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, trên đài tỷ thí dường như xuất hiện hai trận gió!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc