Y Thủ Che Thiên - Chương 370

Tác giả: Mộ Anh Lạc

Sự nhiệt tình của người ở Truyền Tống Quốc đã vượt qua sự tưởng tượng của Mộ Chỉ Ly, bộ dáng của ai đối với nàng cũng có sự thành kính tôn thờ, nghiễm nhiên đem nàng trở thành đấng cứu thế của bọn họ, điều này ngược lại làm cho Mộ Chỉ Ly có chút xấu hổ.
Ở dưới tình huống mọi người nhiệt tình như thế này, Mộ Chỉ Ly cũng không dám từ chối, đám Mộ Chỉ Ly tiếp tục ở lại Truyền Tống Quốc ba ngày liền, sau đó mới từ biệt mà lên đường rời khỏi thành trong ánh mắt không nỡ của những người dân ở đây .
Trước khi rời đi, Mộ Chỉ Ly cũng luôn miệng cam đoan rằng một khi thiên phú của nàng thức tỉnh nàng nhất định sẽ quay lại, nàng thật sự hi vọng mình có thể giúp sức một chút cho quốc gia này.
Cáo biệt Truyền Tống Quốc, bốn người lại tiếp tục cuộc hành trình đi tới Long tộc một lần nữa, do có sự trì hoãn như vậy cho nên lần hành trình này của bọn họ cũng có chút gấp gáp, mọi người không hề thong dong lên đường như trước nữa mà tiến tới không ngừng để chạy tới đích.
Lấy thực lực bây giờ của bốn người, dùng toàn lực để đi thì tốc độ tất nhiên cũng không phải là tầm thường, nhưng mà, Long tộc lại quá xa xôi vượt ngoài tưởng tượng của bọn Mộ Chỉ Ly.
Nửa tháng sau, đám Mộ Chỉ Ly nhìn dòng sông băng dài đến không nhìn ra nơi kết thúc trước mắt, không khỏi đưa mắt sang nhìn Thiên Nhi.
Thiên Nhi nhìn về phía bắc xa xa của sông băng, kỷ niệm ngày xưa như đang hiện lên trong mắt nàng: “Vượt qua tảng băng tinh khiết hướng bắc này là tới lãnh địa của Long tộc.”
Cảnh vật trước mắt này so với lúc trước nàng rời đi cũng không thay đổi quá lớn, chỉ là thời gian đổi dời, nàng đã không còn là tiểu nha đầu trước kia nữa.
Nghe vậy, trong lòng đám Mộ Chỉ Ly cũng âm thầm cảm khái: chẳng trách nhiều năm trôi qua như vậy mà mọi người cũng không ai biết lãnh địa Long Tộc rốt cuộc nằm ở nơi nào, lại cũng không ai nghĩ tới nó đúng là nằm ở sau phía bắc của dòng sông băng này?
Nếu là người bình thường sẽ không có đủ thực lực, căn bản cũng không có cách nào để xuyên qua dòng sông băng này, mọi người đều cho rằng ở sau phía bắc của dòng sông băng này cũng không có sinh mệnh nào tồn tại được, bởi vì điều kiện sinh tồn ở nơi này thực sự là hà khắc đến cực độ.
Thiên Nhi không khỏi nắm thật chặt bàn tay của Mộ Dật Thần, Mộ Dật Thần cũng bình tĩnh, chậm rãi quay lại gật đầu với Thiên Nhi.
Tuy rằng bọn họ không hề muốn đối mặt, thế nhưng trước sau gì cũng phải đối mặt, phải đối mặt với cái gì thì bọn họ cũng không biết, nhưng có một điều chắc chắn đó chính là trái tim bọn họ sẽ không bao giờ thay đổi.
Mộ Chỉ Ly cùng Hàn Như Liệt nhìn nhau cười cười,trong nụ cười kia có rất nhiều sự cảm thông, nhưng quan trọng nhất trong đó vẫn là ẩn chứa sự kiên định.
Ngay lập tức, bốn người cùng nhau tiến về phía bắc của dòng sông. Cực bắc sông băng quả thật danh bất hư truyền, nếu như không phải thực lực của bọn họ đều đạt tới cảnh giới như vậy, muốn vượt qua dòng sông băng đúng là si tâm vọng tưởng.
Thiên Nhi cùng với Mộ Dật Thần bởi vì thân là yêu thú , đối với Băng Hàn Chi Lực này có thể phòng hộ rất tốt, cho nên đối với bọn họ, điều này cũng không có ảnh hưởng quá lớn, còn Hàn Như Liệt bởi vì tu vi đã đạt tới Càn Khôn Kính, thiên lực nồng đậm vây quanh hắn, Băng Hàn khí này căn bản không thể tới gần hắn trong phạm vi nửa bước.
Làm cho người ta kinh ngạc nhất chính là Mộ Chỉ Ly, ngay cả bản thân nàng cũng không nghĩ tới việc trước đây nàng hấp thu thiên lực hàn khí bây giờ lại thành một chuyện tốt. Ở trên dòng sông băng cực bắc, nàng căn bản không cảm thấy có chút nào không khỏe, thậm chí tu luyện ở nơi này, hiệu quả còn tăng lên gấp nhiều lần. Bạn đang đọc truyện tại ThichTruyen.VN
Cho nên, với bọn họ, dòng sông băng không thể nào vượt qua ở trong mắt mọi người lại không có chút áp lực nào, chỉ làm chậm lại tốc độ của bọn họ mà thôi.
Cùng lúc đó, mọi người trong long tộc cũng cảm nhận được hơi thở của Thiên Nhi càng ngày càng gần kề, tuy rằng trên sông băng cực bắc rất khó cảm nhận được hơi thở, thế nhưng điều này lại không làm khó được bọn họ.
Lúc này, một đám trưởng lão Long Tộc chỉnh tề đứng trên đỉnh núi cao nhìn về dòng sông băng, mỗi người mang một vẻ mặt khác nhau.
“Thiên Nhi đã trở về, hơi thở của nàng đang dần gần lại với chúng ta, ta có thể cảm nhận được.” Đại trưởng lão trầm trầm nói, sắc mặt vô cùng quả quyết.
Nghe vậy, các trưởng lão ở một bên cũng gật đầu tới tấp, tất cả mọi người đương nhiên đều phát hiện chuyện này: “Chỉ là, trên sông băng không phải chỉ có hơi thở của một mình nàng, còn có ba hơi thở khác nữa.”
“Chẳng lẽ Thiên nhi đã dẫn theo ba người khác đi đến đây? Điạ bàn Long tộc của chúng ta không phải ai cũng đều có thể tới!” Đại trưởng lão hừ lạnh một tiếng, vẻ không hài lòng hiện lên trên khuôn mặt.
Nhị trưởng lão cũng đồng ý nói: “Đúng thế, chúng ta là Long Tộc là chủng tộc thần thánh không thể xâm phạm, sao có thể cho phép người ngoài đến đây? Thiên Nhi này thật đúng là càn quấy!”
“Từ lần trước Thiên nhi rời đi Long Tộc cũng đã hơn tám trăm năm, ta nghĩ vì thời gian đã trôi qua quá lâu rồi cho nên nàng đã quên một số quy định của tộc ta!
Ngược lại, ta muốn nhìn xem rốt cuộc nàng dẫn theo người nào đến đây, nếu không phải là những người đáng tin thì sẽ giết hết không tha một ai, nơi ở của Long tộc chúng ta là nơi bí mật không thể lộ ra ngoài được.”
Tam trưởng lão đứng ở một bên nghe hai vị trưởng lão nói vậy, hơi nhíu mày, nói: “Tuy rằng Long Tộc chúng ta không cho phép người khác tự do đi vào, nhưng nếu đó là bằng hữu của Thiên Nhi thì điều đó cũng không có cái gì đáng lo.
Hai vị trưởng lão nếu như đối xử với bọn họ như vậy, nhất định sẽ làm cho Thiên Nhi giận dữ. Hơn nữa Thiên Nhi là người biết chừng biết mực, nếu nàng dám dẫn bọn họ về đây, tất nhiên là nàng cực kỳ tin tưởng bọn họ.”
“Ngươi thì biết cái gì! Rõ ràng là ta đã cảm nhận được Thiên Nhi đã động tình, thân là Thiên Long của Long Tộc vậy mà không biết kiềm chế bản thân, đây gọi là biết chừng mực sao?” Mang vẻ mặt tức giận, Đại trưởng lão nói.
Những năm gần đây căn bản vẫn luôn không liên lạc được với Thiên Nhi, hắn vẫn rất tức giận, không nghĩ tới vừa mới liên lạc được với nàng thì lại cảm nhận được nàng đã động chân tình, thật sự là tức ૮ɦếƭ người ta!
Nhìn bộ dáng vô cùng tức giận kia của Đại trưởng lão, Tam trưởng lão cũng ngậm miệng lại. Trong lòng chỉ vì Thiên Nhi cầu nguyện, hy vọng con đường tiếp theo của nàng cũng sẽ không quá khó khăn.
Bảy ngày sau.
Bốn người rốt cục cũng thành công xuyên qua sông băng cực bắc dừng lại ở Long Tộc.
Nhìn thấy nơi ở của Long tộc trước mắt, trừ Thiên nhi ra còn trên mặt ba người kia vẻ mặt đều hiện lên vẻ khiếp sợ.
Bọn họ vốn cho rằng Long tộc cư ngụ tại tận cùng dòng sông băng cho nên nơi đó cũng phải cực kỳ lạnh lẽo mới đúng, nhưng ngoài dự đoán của bọn họ, nơi này với dòng sông băng kia hoàn toàn là hai thế giới khác biệt.
Đưa mắt nhìn lại là một màu xanh biếc trải dài khắp bờ, làn gió nhẹ kéo tới mùi thơm mát của cỏ cây, nơi này thật đúng là bồng lai tiên cảnh.
Phong cảnh đẹp đẽ, khí hậu mát mẻ, cho dù là người nào sống ở đây chắc hẳn đều rất thoải mái. Xem ra hầu như tất cả mọi người đều bị dòng sông băng lạnh lẽo kia lừa gạt rồi, tận cùng nó dĩ nhiên lại cất giấu một vùng đất trù phú như thế này.
Thật đúng là nơi ở của Long tộc, ngay cả một vùng đất trù phú, bí mật như thế này cũng có thể tìm ra. Nhưng mà, lúc này bốn người bọn họ cũng không vui sướng để thưởng thức cảnh sắc mỹ lệ trước mắt, bởi vì bọn họ biết bên trong cảnh đẹp hữu tình này vẫn ẩn chứa một mối nguy hiểm mà trước đây, bọn họ chưa từng thách thức.
Bốn người đồng loạt bước lên, hướng tới cửa thành của Long Tộc đi vào.
Trong mắt đám Mộ Chỉ Ly, nơi ở của Long tộc là một thành trì cực kỳ mỹ lệ.
Tường thành nơi này cao hơn bất cứ những tường thành nào bọn họ từng nhìn thấy trước kia, lạ nhất là tường thành này không phải được xây nên bằng gạch ngói tầm thường, mà là một loại tinh thể cực kỳ lộng lẫy làm nên.
Đủ mọi dáng vẻ, lấp lánh sắc màu, dưới ánh mặt trời chiếu rọi lại tỏa ra mị lực vô cùng lóa mắt, lúc đầu, nhìn thoáng qua sẽ có cảm giác kiến trúc ở đây cùng với Thiên Âm môn có chút giống nhau, chỉ có một thứ duy nhất không giống đó chính là những tinh thể này không có khả năng thu nạp thiên lực.
Xem ra người bên ngoài hay nói Long tộc thường thích thu thập những đồ vật rực rỡ cũng không phải không đúng, chỉ cần nhìn tường thành này đã có thể thấy được.
Lúc này bốn người đã đi đến phía dưới cửa thành, cánh cửa thành kia cũng tự động mở ra, giống như có một đôi mắt đang bình tĩnh nhìn bọn họ từ xa.
Nhìn thấy điều này, trong lòng đám Mộ Chỉ Ly cũng là nặng nề thêm vài phần, giống như có một cơn gió thổi tới báo hiệu giông tố sắp đến, trầm trọng ngưng tụ trong lòng mọi người.
Bọn họ đều là những người thông minh, chỉ cần nhìn thái độ của Long tộc bọn họ cũng có thể đoán được ý nghĩ của bọn họ.
Sau khi bốn người cùng nhau đi vào trong thành kia, cửa thành đột nhiên đóng lại!
Một đoàn người chậm rãi đi về phía bọn họ, Thiên Nhi đưa mắt nhìn chằm chằm đoàn người đang đi tới kia, nhìn không ra cảm xúc.
Đám Mộ Chỉ Ly bình tĩnh đứng nguyên tại chỗ, một thân hiên ngang mà đứng, mọi người cũng không hề vì khí thế nơi Long tộc ở phát mà có chút nhún nhường nào, ngược lại, tràn ngập khí thế chờ bọn họ đi tới.
Dù rằng đối phương người đông thế mạnh, dù rằng nơi này là địa bàn của đối phương, nhưng khí thế của bọn họ vẫn sẽ như trước, sẽ không thua đối phương!
Lúc này, bảy vị trưởng lão cũng đi tới trước mặt bọn Thiên Nhi, quan sát một chút, đám Mộ Chỉ Ly cũng phát hiện ra ánh mắt của bọn họ chăm chú nhìn hai bàn tay đang nắm chặt nhau của Thiên Nhi cùng Mộ Dật Thần, trong nháy mắt, bầu không khí cứng lại.
Hai người bọn họ vốn không có ý định thỏa hiệp, cho nên lúc dắt tay cũng không kiêng nể chút nào, bọn họ chính muốn cho người trong Long Tộc biết được mối quan hệ của bọn họ, cho dù Long Tộc có phản đối thì bọn họ cũng vẫn sẽ kiên trì như trước.
Mộ Chỉ Ly quan sát đám người Long Tộc trước mắt, tuy lúc này bọn họ đang trong hình hài con người, nhưng vẫn có thể cảm nhận được trên người bọn họ khí tức uy nghiêm nồng đậm. ´
Bảy người trước mắt này đều mặc quần áo màu vàng, giống như là Kim Long một thân áo giáp vàng, uy phong lẫm liệt, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, cảm giác như bọn họ là tiên nhân hạ phàm.
Nhìn xa xa chỉ cảm nhận giống như bọn họ bước đi tới đây, nhưng khi bọn họ tới gần mới phát hiện ra bọn họ đều lơ lửng trên không trung, chân của bọn họ căn bản chưa hề chạm đất.
Lại có thể đạp hư không như đi đất bằng phẳng, thực lực này quả thật không phải người bình thường có thể làm được. Làm cho người ta kinh ngạc chính là hơi thở của bảy người hoàn toàn thống nhất với nhau, bảy người như một người.
Có thể nói tuy rằng bảy người này một câu cũng không nói, nhưng thực tế đã cho bọn họ một trận ra oai phủ đầu thật sâu sắc.
Nhìn bộ dáng không thể nhịn được kia của Đại trưởng lão , Nhị trưởng lão cũng lên tiếng nói đầu tiên: “Đi đến Nghị Sự Điện trước đã.” Tuy nói rằng đây là lãnh địa của Long tộc, nhưng nói chuyện trước mặt mọi người quả thật có chút không tiện.
Cho dù là Đại trưởng lão hay là Thiên Nhi, địa vị của hai người ở trong Long tộc đều không thấp, nếu bị người thường trong Long tộc nhìn thấy thì quả thật có chút vũ nhục hình tượng của hai người.
Nghe vậy, Đại trưởng lão hừ lạnh một tiếng, phất tay áo hướng phía trước đi tới.
Thiên Nhi cũng không nói gì thêm, lập tức đi theo phía sau bảy vị trưởng lão cùng nhau đi tới Nghị Sự Điện.
Bọn người Mộ Chỉ Ly cũng không lên tiếng, từ vẻ mặt của mấy vị trưởng lão có thể nhìn thấy được sự bất mãn mãnh liệt của bọn họ, chỉ sợ chuyện này rất khó giải quyết.
Trong Nghị Sự Điện.
Mấy người bọn họ vừa mới tới nơi, Đại trưởng lão đã không thể kiềm chế được mà lên tiếng:
“Thiên Nhi ngươi thật to gan! Ngươi cũng biết ngươi đã phạm phải tội gì!” Trên gương mặt uy nghiêm của đại trưởng lão tràn đầy tức giận.
Vốn là trước đây cảm nhận được Thiên Nhi động chân tình đã làm cho hắn cực kỳ giận dữ, thế nhưng điều làm hắn không ngờ tới chính là Thiên Nhi lại dám to gan dẫn tên đó tiến vào trong Long tộc, lại dám ở trước mặt bọn họ tay nắm tay, điều này thực sự rất quá đáng!
Nghe thấy vậy, Thiên Nhi cũng không sợ hãi chút nào mà nhìn Đại trưởng lão: “Không biết.”
“Thân là Thiên Long của Long Tộc, mà lại đem những điều ngươi cần phải tuân thủ quên sạch không còn chút nào, thậm chí ngay cả bản thân mình phạm tội gì mà ngươi cũng không biết!”
“Bởi vì cái chuyện cần phải tuân thủ này rất không công bằng, vì sao các ngươi không phải tuân thủ, mà nhất định cứ phải là ta tuân thủ!” Mặt Thiên Nhi không hề đổi sắc nói, một cỗ khí thế không kém gì Đại trưởng lão cũng theo trên người nàng phát ra.
Chuyện này vốn là cực kỳ không công bằng, chỉ vì nàng là Thiên long cho nên nàng không thể cùng người mình yêu thương ở cùng một chỗ, điều này thật sự là không có đạo lý!
Lúc còn bé nàng không hiểu tình yêu nam nữ, cho nên cũng không có có ý kiến gì với chuyện này, nhưng bây giờ nàng đã không còn ngây ngô như ngày xưa nữa, thật sự không thể nhẫn nhịn mà tuân thủ cái điều không công bằng này được.
“Tại sao ư?” Đại trưởng lão cười giận dữ: “Ngươi lại hỏi tại sao ư? Vậy sao nhiều năm qua lúc ngươi nhận được sự tôn kính của tộc nhân trong tộc cùng với những đãi ngộ không ai có thì lúc đó ngươi lại không hỏi vì sao? ”
“Những thứ đó cho tới bây giờ cũng không phải do bản thân ta yêu cầu, đó đều là các ngươi luôn luôn áp đặt trên người của ta!”
“Bây giờ ngươi không cần nhiều lời nữa, chúng ta tuyệt đối sẽ không để cho xảy ra chuyện như vậy. Trước khi có một Thiên Long khác xuất thế, ngươi tuyệt đối không thể động tâm với bất kỳ kẻ nào!” Đại trưởng lão cũng không tranh cãi cùng Thiên Nhi nữa, mà trực tiếp ép nàng nhận mệnh.
Nghe Đại trưởng lão nói như vậy, Thiên Nhi lại lên tiếng nói tiếp: “Những chuyện khác ta đều có thể nghe lời ngươi, nhưng chuyện này ta tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp, Đại trưởng lão không cần phải nói gì thêm nữa.”
“Ngươi!”
Nhìn thấy bầu không khí căng thẳng như vậy, Tam trưởng lão cũng không khỏi lên tiếng nói:”Các ngươi đừng tranh cãi nữa, không bằng đợi lúc bình tĩnh lại rồi nói chuyện rõ ràng với nhau sẽ tốt hơn.”
“Thế nào là nói chuyện rõ ràng! Chuyện nàng làm đã đến bước này rồi!” Đại trưởng lão tức giận quát, hắn không nghĩ tới Thiên Nhi vậy mà lại công khai phản kháng hắn như vậy.
Nhị trưởng lão trước giờ vẫn luôn im lặng lúc này mới cất tiếng nói: “Thiên Nhi, chuyện này ngươi quả thật là không đúng. Từ lúc Long tộc xuất hiện tới nay, yêu cầu đối với Thiên Long vẫn chưa từng thay đổi qua.
Ngươi lại dựa vào cái gì mà có thể phá bỏ được quy định này? Nếu bây giờ ngươi quay đầu lại, chuyện cũ chúng ta có thể bỏ qua, bằng hữu cùng tình nhân của ngươi bọn ta cũng sẽ cho họ một con đường sống, nếu không, ta tin rằng hậu quả như thế nào bản thân ngươi biết rõ nhất.”
Cùng với từng câu nói của Nhị trưởng lão, sắc mặt của Thiên Nhi cũng đột nhiên khó coi hẳn lên.
“Ý của ngươi là muốn giết bọn họ phải không? Ta cũng không ngờ ngươi, Nhị trưởng lão lại là một người không phân biệt được chuyện đúng sai như vậy!” Thiên Nhi vẫn luôn là một người bình tĩnh nhưng lúc này cũng vô cùng tức giận.
Chuyện này nhằm vào một mình nàng cũng được, vậy mà còn muốn kéo theo cả đám Mộ Dật Thần vào, đây tuyệt đối là trực tiếp uy hiếp.
Đại trưởng lão cũng gật đầu nói: “Nhị trưởng lão nói rất đúng, lựa chọn thế nào là do bản thân ngươi. Ta tin rằng ngươi cũng không phải người ngu dốt như vậy.”
“Long Tộc trong mắt người đời từ trước tới nay vẫn luôn mạnh mẽ mà tồn tại, ngược lại người ta lại không nghĩ tới cái tộc nhân mạnh mẽ này lại không thèm nói đạo lý đến như vậy, thật làm cho người ta mở rộng tầm mắt.” Hàn Như Liệt chậm rãi lên tiếng nói, vẻ trào phúng với Long tộc không hề che giấu hiện lên trên khuôn mặt yêu nghiệt của hắn.
Lúc này không chỉ mình Thiên Nhi, trong lòng ba người bọn họ đều vô cùng tức giận.
Long Tộc vậy mà lại uy hiếp Thiên Nhi, lần này bọn họ đến đây vốn là định giúp đỡ Thiên Nhi, thế nhưng bây giờ Long Tộc lại đem bọn họ thành vật để uy hiếp nàng, điều này làm sao bọn họ có thể chịu đựng được?
Dù rằng mọi người đều biết Long Tộc cường đại, nhưng bọn họ cũng không sợ Long tộc đến thế. Muốn giết bọn họ cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy, ít nhất thì bọn họ cũng phải làm cho Long tộc này tổn thương nặng nề.
Chẳng qua đây chỉ là bước đường cùng, quan hệ giữa Thiên Nhi và Long tộc hoàn toàn chuyển biến xấu mà cũng không đạt được mục đích thì bọn họ cũng vẫn không muốn đi đến bước cuối cùng kia.
Dù sao, Long tộc này vẫn là nhà của Thiên Nhi, bọn họ không hy vọng cứ như vậy phá hủy hết tất cả.
Cho dù là như vậy, cũng không có nghĩa là bọn họ có thể chịu được được việc bị Long tộc miệt thị. Cho dù là lời của Đại trưởng lão hay Nhị trưởng lão cũng đều rất khó nghe, nếu bọn họ lại vẫn không lên tiếng, e là sẽ bị bọn họ nghĩ là quả hồng mềm!
Nghe thấy lời Hàn Như Liệt nói, các vị trưởng lão đều đưa mắt sang nhìn Hàn Như Liệt. Uy áp cường hãn kia bay thẳng đến muốn đè Hàn Như Liệt xuống, một con người nho nhỏ mà cũng dám khiêu khích bọn họ, thật là đáng giận!
Thế nhưng, điều làm mấy vị trưởng lão kinh ngạc chính là Hàn Như Liệt không hề sợ hãi uy áp của bọn họ, uy áp của bọn họ vừa đến trước mặt Hàn Như Liệt đã tự động tan biến.
Ngay lập tức, ánh mắt của bảy vị trưởng lão đều ngưng trọng, cũng bắt đầu có chút thay đổi cái nhìn với Hàn Như Liệt, xem ra trước đó bọn họ đã đánh giá thấp những người này rồi.
Bọn họ vốn cho rằng những người này tuổi vẫn còn rất nhỏ, cho nên cũng không thèm đánh giá kỹ bọn hắn, bây giờ nhìn lại mấy người kia đúng là không có một ai đơn giản, nhất là vị hồng y nam tử này, thực lực của hắn quả thật sâu không lường được.
“Người trong Long tộc chúng ta đang nói chuyện, còn chưa đến phần ngươi nói chuyện đâu!” Đại trưởng lão lên tiếng nói với Hàn Như Liệt.
Nghe vậy, khóe miệng Hàn Như Liệt cong lên tạo thành một nụ cười vui vẻ: “Nếu không phải mấy vị trưởng lão đem chúng ta ra nói, ta cũng sẽ không mở miệng.”
Lời này nghe giống như không có gì, nhưng sau khi nghe được, sắc mặt các vị trưởng lão này lại trở nên cực kỳ khó coi. Hàn Như Liệt không nghi ngờ là đang giễu cợt bọn họ, bởi vì bọn họ đã đem đám người Hàn Như Liệt thành vật để uy hiếp Thiên Nhi.
Như vậy hóa ra lại thành lỗi của bọn hắn, điều này khiến cho bọn họ ngậm miệng không thể trả lời được.
“Trưởng lão, chuyện này là chuyện của Long tộc chúng ta, cho dù kết quả cuối cùng như thế nào, ta còn hy vọng các ngươi đừng liên lụy đến bằng hữu của ta. Cho dù các ngươi nói như thế nào, ta cũng sẽ không buông tha quyền lợi của mình đâu!” Thiên Nhi chậm rãi lên tiếng.
Mấy trưởng lão đã xé rách bộ mặt cùng nàng như vậy, bây giờ nàng cũng cần gì phải để ý nhiều như vậy?
“Ngươi đúng là đại nghịch bất đạo! Mỗi một người trong Long tộc của chúng ta tất cả đều tuân thủ, chẳng lẽ ngươi muốn bởi vì ngươi mà làm cho tất cả con dân trong tộc phải đau khổ thất vọng sao? Ngươi thế nhưng lại là thủ lĩnh tinh thần cho tộc nhân ta!”
“Nếu ta đã là thủ lĩnh tinh thần, vậy ta cũng có quyền lợi của ta. Các ngươi sao có thể ngăn cấm ta như vậy, nếu như chỉ vì ta là thủ lĩnh tinh thần cho tộc nhân mà làm như vậy thì cái thủ lĩnh tinh thần đúng thật là không thỏa đáng!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc