Y Thủ Che Thiên - Chương 300

Tác giả: Mộ Anh Lạc

Sau khi hắn nghe thấy tin tức A Vũ trở về chính là trước tiên chạy tới đây, những chuyện khác lại không biết. Chỉ là tình huống trước mặt có vẻ âm trầm một ít, nếu chỉ vì thân phận của A Vũ thì cũng không khiến các vị trưởng lão lần đầu tiên tụ tập lại một chỗ.
Nghe A Đại hỏi, A Thiên bước nhanh tới trước mặt hắn tự mình kể ra câu chuyện. Đợi sau khi nghe xong A Thiên nói, A Đại cũng sững sờ ngay tại chỗ, không thể tin nổi mà nhìn về Mộ Dật Thần ở phía sau.
“Ngươi nói hắn là một vị Thiên Lang Vương khác? Chuyện này tuyệt đối không có khả năng!” Giọng nói của A Đại không nhỏ, tất cả mọi người ở đây đều nghe được rõ ràng.
Mộ Dật Thần chậm rãi ngẩng đầu, đem ánh mắt nhìn lên trên người A Đại, một cỗ khí chất vương giả lập tức bộc phát ra! Uy áp từ trong huyết mạch bay thẳng đến đè lên A Đại!
Hắn không thích cảm giác bị người khác hoài nghi, mặc dù hắn không có hứng thú đối với cái thân phận Thiên Lang Vương này!
Dưới sự đè ép của uy áp này, sắc mặt A Đại thay đổi. Hắn thề đây chắc chắn là uy áp của Thiên Lang Vương thực sự, chỉ có ở trên người Thiên Lang Vương, hắn có thể cảm nhận được, thậm chí uy áp hắn cảm nhận được bây giờ còn mãnh liệt hơn cả uy áp của Thiên Lang Vương bây giờ đang trong tộc.
Điều nay sao có thể, làm sao có thể thế này!
Dưới uy áp cường hãn, A Đại thậm chí còn đứng cũng không vững, lảo đảo một cái suýt nữa thì quỳ xuống. A Vũ không khỏi quay đầu lại nhìn Mộ Dật Thần, lúc này Mộ Dật Thần mới thu hồi uy áp lại.
A Đại cũng nhìn ra quan hệ giữa Mộ Dật Thần cùng đệ đệ mình rất tốt, nếu không cũng sẽ không nể mặt A Vũ mà buông tha cho mình.
“A Vũ, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?” Theo như A Thiên nói là Mộ Dật Thần về cùng với A Vũ, có lẽ A Vũ hiểu rõ chuyện này nhất.
A Đại quay đầu lại nhìn mọi người rồi nói: “Mọi người xin chờ một chút chớ vội, trước hết nghe A Vũ kể lại toàn bộ mọi chuyện đã rồi tiếp theo mọi người hãy đánh giá!”
Không thể nghi ngờ, lời nói của A Đại thật là có trọng lượng, không khí nguyên bản khẩn trương sau lời nói của A Đại cũng trở nên hòa hoãn vài phần, mọi người lại không có hướng Mộ Dật Thần để hỏi những vấn đề sắc bén. Lúc này bọn hắn điều bọn hắn muốn biết nhất không thể nghi ngờ chính là rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.
A Đại cũng không có biểu hiện ác ý đối với Mộ Dật Thần, hắn tin tưởng đệ đệ mình sẽ không làm ra chuyện nguy hại đến gia tộc, hắn đem Mộ Dật Thần mang về tất nhiên hắn có lý do của mình.
Thấy thế, A Vũ hướng về phía A Đại khẽ gật đầu rồi lúc này mới lên tiếng nói: “Nói thật, ta cũng không biết rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.”
Câu nói này của A Vũ giống như bom tấn, tất cả mọi người ở đây đều choáng váng. Chỉ là có A Đại ở đây, ai cũng sẽ không cắt ngang lời A Vũ nói. Sau khi bỏ qua hoài nghi đối với A Vũ, tâm tính mọi người rõ ràng đã khá hơn rất nhiều.
“Những năm rời khỏi gia tộc này, ta vẫn luôn luôn ở bên trong Thiên Huyền chiến trường, nơi đó có cấm chế khiến cho ta không cách nào rời khỏi.” Giọng nói của A Vũ có chút trầm thấp, giống như là đang thương cảm vì nhớ lại chuyện ngày xưa.
“Ta nguyên bản tưởng rằng đời này cuối cùng cũng chỉ có thể ở lại Thiên Huyền chiến trường mà không cách nào trở về với gia tộc, lại chưa từng nghĩ đến vậy mà ở bên trong chiến trường lại gặp được Mộ Dật Thần và chủ nhân của hắn – Mộ Chỉ Ly!
Chính nhờ Mộ Chỉ Ly, ta mới có thể rời khỏi Thiên Huyền chiến trường để trở về đây. Lúc ấy ta cảm nhận được hơi thở của Thiên Lang Vương cho nên đã tìm được Mộ Dật Thần, điều làm cho ta nghi hoặc chính là Mộ Dật Thần căn bản không biết được thân phận của mình, ngoại trừ có thể cảm nhận được hơi thở của đồng loại ở trên người ta thì rốt cuộc hắn cũng không cảm nhận thấy điều gì khác.
Nhưng ta lại có thể nhận ra được đây chắc chắn đúng là hơi thở của Thiên Lang Vương, là ta nói cho hắn biết thân phận của hắn, nếu ta không nhìn thấy hắn, có lẽ hắn cả đời này cũng sẽ không về đến gia tộc.” Bạn đang đọc truyện tại ThichTruyen.VN
“Hú….”
Mọi người hít một hơi khí lạnh, trên mặt tràn đầy khi*p sợ.
Tất cả mọi người đều cho rằng Mộ Dật Thần tìm được A Vũ rồi sau đó để A Vũ dẫn hắn vào trong tộc, lại chưa từng nghĩ rằng trước đây hắn căn bản không biết tất cả mọi chuyện. Nói như vậy, Mộ Dật Thần mới là người vô tội nhất.
Nhìn những gương mặt đang bày ra sự kinh hãi trước mặt, A Vũ nói tiếp: “Lúc đó ta cũng khi*p sợ như vậy, điều làm cho ta cảm thấy kinh sợ nhất là hắn vậy mà đã trở thành yêu sủng! Đây đúng thật là chuyện không thể nào, mà lúc ta rời khỏi gia tộc đã quá lâu, không biết trong tộc có phải hay không đã xảy ra biến cố gì.
Lần này ta trở về là muốn biết rõ ràng rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, hoặc có thể nói, ta muốn lấy lại thân phận cho Mộ Dật Thần!” Sắc mặt A Vũ nghiêm trọng đến lạ thường, hắn không tin phục đối với Thiên Lang Vương đang ở trong tộc giống như mọi người, ở trong mắt hắn, Thiên Lang Vương trong gia tộc mới là giả dối!
Lúc A Vũ đang kể lại mọi chuyện, sắc mặt Mộ Dật Thần cũng không thay đổi một chút nào, giống như là chuyện A Vũ đang kể cùng hắn không có liên quan gì vậy.
Lúc này, tâm tình mọi người đã không thể dùng từ kinh ngạc để hình dung, mà đó là kinh hãi!
Tuy nói bọn hắn không thể cam đoan rằng lời A Vũ nói là sự thật, chỉ là nếu như lời hắn nói là đúng… vậy chuyện này phải là một âm mưu kinh thiên đến như thế nào!
Mọi người hai mặt nhìn nhau, nhưng trong lòng thì chấn động thật lớn. Bọn họ càng muốn tin rằng tất cả mọi chuyện này đều là giả dối, nếu không thì có nghĩa rằng Tín Ngưỡng của bọn họ nhiều năm như vậy vẫn luôn là giả dối!
Đây chắc chắn là chuyện chưa từng xảy ra trong lịch sử tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang, hoặc là phải nói rằng đây chính là sỉ nhục to lớn đối với toàn gia tộc!
Trong chốc lát, toàn bộ Nghị Sự Đường đều rơi vào trong yên tĩnh.
Ngoại trừ tiếng hít thở rất nhỏ bên ngoài thì rốt cuộc cũng không nghe thấy tiếng động nào khác.
Sau nửa ngày, A Đại mang sắc mặt nghiêm túc nhìn A Vũ, trầm giọng hỏi: “A Vũ, những lời ngươi nói có thật không? Ngươi nên biết hậu quả của chuyện này.”
Mặc dù hắn rất tin tưởng đệ đệ của mình, chỉ là chuyện như vậy cho dù là ai cũng đều không thể tiếp nhận. Hắn có thể xác định gia chủ trong gia tộc cũng là Thiên Lang Vương chân chính, cùng một lúc xuất hiện hai gã Thiên Lang Vương, đây là chuyện chưa từng xảy ra bao giờ…
Trong lòng ngổn ngang trăm mối, A Vũ gật đầu, nói: “Đại ca, ta tuyệt đối sẽ không lừa ngươi. Tất cả những lời ta nói đều là sự thật, tuyệt đối không có nửa câu dối trá!”
Nghe vậy, hơi thở của A Đại rõ ràng nặng nề hơn vài phần, đúng lúc này, Tam trưởng lão đã im lặng hơn nửa ngày mới lên tiếng nói: “Mọi người đừng để A Vũ lừa gạt! Cho dù hắn thực sự là trưởng lão A Vũ, nhiều năm như vậy hắn vẫn chưa từng trở về, ai biết có phải hay không hắn bị kẻ thù của chúng ta mua chuộc?
Chúng ta có lẽ nên tin tưởng Thiên Lang Vương của chúng ta, trong chốc lát tuyệt đối không có khả năng xuất hiện hai gã Thiên Lang Vương. Tất cả những điều hắn nói chỉ có hắn biết rõ, chúng ta không thể nào chỉ vì lời nói từ một phía của hắn mà hoài nghi Thiên Lang Vương chúng ta đã tin tưởng và ngưỡng mộ nhiều năm!”
Những trưởng lão trước đó tâm tình có phát sinh chút biến hóa sau khi nghi xong Tam trưởng lão nói thì tinh thần chấn động, hoàn toàn chính xác, bọn hắn làm sao có thể hoài nghi Tín Ngưỡng của bọn họ?
A Đại cũng không nói thêm gì về chuyện này, chỉ lên tiếng nói: “Các ngươi đem Thiên Lang Vương mời tới, A Vũ, ngươi mang Mộ Dật Thần đi tới Thiên Điện nghỉ ngơi một lát có được không?”
A Vũ gật đầu, hắn biết rõ chuyện này làm chấn động cả gia tộc, tất nhiên phải để cho bọn hắn bàn bạc cho thật tốt chuyện này một lần, lập tức mang Mộ Dật Thần đi Thiên Điện.
Đợi sau khi hai người rời khỏi, ngay lập tức, toàn bộ Nghị Sự Đường vỡ òa.
Mấy vị trưởng lão trước đó vẫn luôn luôn im lặng đều thiếu kiên nhẫn, ồn ào nói ra quan điểm của mình: “Ta nghĩ chuyện này tuyệt đối không có khả năng! Tuyệt đối sẽ không có vị Thiên Lang Vương thứ hai!”
“Đúng vậy, nếu như hắn thật sự là Thiên Lang Vương, chẳng lẽ Thiên Lang Vương trong tộc lại là đồ giả dối? Thật là vớ vẩn!”
“Không chừng trưởng lão A Vũ đã bị mua chuộc! Nhiều năm như vậy hắn đều chưa từng trở lại, đột nhiên trở về lại mang theo một vị Thiên Lang Vương khác, chuyện này thật sự quá kỳ lạ rồi!”
“Nếu vậy thì uy áp trên người hắn là như thế nào? Ngoại trừ Thiên Lang Vương, người bên ngoài không ai có thể tạo thành uy áp đối với chúng ta như thế!”
“Nếu như tất cả những chuyện này đều là sự thật, vậy chúng ta phải làm như thế nào cho đúng?”
…………..
Đợi đến lúc hai người Mộ Dật Thần lại một lần nữa đi vào Nghị Sự Đường, bên trong Nghị Sự Đường đã có thêm một người.
Tuổi tác của người này cùng với Mộ Dật Thần tương xứng, đều là nam tử chừng hai mươi tuổi, nam tử mặc một bộ quần áo màu vàng, làm nổi bật lên khí chất cao quý bức người của hắn. Một cỗ uy thế cường hãn từ trên người hắn tỏa ra, bất động ngồi im ở chỗ kia nhưng không thể làm cho người khác bỏ qua sự tồn tại của hắn.
Ngạo Khinh Cuồng đánh giá người nam tử áo tím trước mặt, từ trên người của người nọ, hắn có thể cảm nhận được một cỗ khí chất vương giả. Chỉ có vương giả chân thật mới có thể có uy thế như vậy, đó là bẩm sinh, chứ không phải do sau này bồi dưỡng mà thành.
Cho tới nay hắn đều cảm thấy mình là vương giả trời sinh, nhưng nhìn thấy nam tử trước mặt hắn lại cảm thấy mình thấp đi một phần, cảm giác này thật giống như hắn là đế vương giả mạo, mà người trước mặt hắn mới thật sự là đế vương.
Điều này là không có khả năng! Hắn tại sao lại có thể có cảm giác như vậy!
Lúc đầu khi nghe được tin tức này hắn chỉ cảm thấy buồn cười vô cùng, chỉ muốn đến nơi này nhanh một chút để vạch trần âm mưu này, đem Thiên Lang Vương giả mạo đến chỗ chịu cực hình. Vốn tưởng rằng đây là một việc rất đơn giản, nhưng lúc hắn nhìn thấy Mộ Dật Thần lại cảm thấy tất cả đều không đơn giản như vậy…
Với tư cách vương giả hắn làm sao có thể chịu được cảm giác này? Nghĩ tới đây, hắn bèn phóng ra một cỗ uy áp chèn ép hướng về phía Mộ Dật Thần!
Cảm nhận được uy áp từ Ngạo Khinh Cuồng, Mộ Dật Thần không nhượng bộ, một cỗ uy áp không kém hơn chút nào hung hăng đánh trả lại! Vốn tưởng rằng trận giao phong này không thể nghi ngờ là Ngạo Khinh Cuồng tất thắng, lại chưa từng nghĩ khi hai đạo uy áp va chạm vào nhau trong nháy mắt đã triệt tiêu lẫn nhau rồi!
Đây không phải là sự thật!
Đây đều là suy nghĩ đầu tiên của tất cả mọi người. Dùng thực lực của bọn hắn tất nhiên có thể cảm nhận được thực lực của Mộ Dật Thần không bằng Ngạo Khinh Cuồng, nhưng khí thế của bọn hắn có thể triệt tiêu lẫn nhau, điều này có ý nghĩa là khí thế vương giả của Mộ Dật Thần còn cường đại hơn Ngạo Khinh Cuồng.
Chuyện này có khả năng sao?
Kết quả lần này khiến cho sắc mặt Ngạo Khinh Cuồng tái nhợt, vốn định ra oai phủ đầu để hạ uy phong của hắn, nhưng không nghĩ rằng kết quả lại như vậy.
“Cho dù ngươi là ai, dám giả mạo Thiên Lang Vương kết quả chỉ có một —— ૮ɦếƭ!” Giọng nói kiên quyết của Ngạo Khinh Cuồng vang lên, hắn nhất định phải trong thời gian ngắn nhất đem chuyện này giải quyết xong, nếu không Tín Ngưỡng gia tộc sẽ phát sinh biến hóa, mà uy vọng của hắn trong gia tộc cũng sẽ chịu ảnh hưởng.
Nghe vậy, khóe miệng của Mộ Dật Thần hiện lên một tia trào phúng: “Vì sao không nói là ngươi giả mạo?”
Giọng nói của hắn không lớn, nhưng hàm ý trào phúng rất đậm. Người ở chỗ này lại hít một hơi lãnh khí một lần nữa, hai vị Thiên Lang Vương gặp mặt liền ngay lập tức đối chọi gay gắt, chuyện kế tiếp thật đúng là khó có thể đoán trước được!
“Ta giả mạo? Ta ở trong gia tộc nhiều năm như vậy , có thể nói các trưởng lão ở đây đều thấy ta lớn lên đấy, mà ngươi chẳng qua chỉ là đột nhiên xuất hiện mà thôi, cuối cùng ai là thật ai là giả thì mọi người đều biết rõ!” Sắc mặt Ngạo Khinh Cuồng lạnh lùng, trong ánh mắt nhìn về phía Mộ Dật Thần tràn đầy sự lạnh lẽo.
Mộ Dật Thần cười lạnh một tiếng: “Thì tính sao? Ngươi có phương pháp nào chứng minh thân phận của ngươi? Hoặc là nói ngươi có biện pháp nào chứng minh ta là giả mạo?” Hắn có thể cảm nhận được khí thế vương giả của nam tử trước mặt yếu hơn một chút so với chính hắn, hắn tin tưởng thân phận của mình, như vậy nam tử trước mặt rất có thể là kẻ thù của hắn!
Ngạo Khinh Cuồng há to miệng nhưng lại nói không ra lời, Mộ Dật Thần ép hỏi khiến cho trong chốc lát hắn không biết nên trả lời như thế nào. Đúng vậy, thật sự là hắn không có cách nào để chứng minh tất cả việc này.
Nếu không có nhiều trưởng lão ở đây như vậy, hắn tuyệt đối sẽ chém Gi*t kẻ thù uy Hi*p hắn đầu tiên, đáng tiếc bây giờ hắn không thể. Nếu hắn làm như thế, vậy tất cả mọi người sẽ hoài nghi thân phận của hắn.
Nhưng mà, hắn lại thật sự không biết hết thảy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Hắn là Thiên Lang Vương không sai được, nhiều năm như vậy đều là như thế, chưa từng nghĩ tới sẽ có chuyện như vậy phát sinh, nhưng đồng thời hắn cũng có cảm giác, Mộ Dật Thần trước mặt tựa hồ cũng không phải là giả mạo.
Trường hợp này hoàn toàn không có khả năng là sự thật nhưng trong lòng của hắn lại không cách nào khống chế suy nghĩ này, phá vỡ Tín Ngưỡng của hắn…
Nhìn hai Vương giằng co, A Đại chậm rãi lên tiếng nói: “Thiên Lang Vương tôn kính, chúng ta cũng không hoài nghi thân phận của ngươi, nhưng vì chứng minh thân phận của ngươi, không bằng lộ ra bản thể, như vậy mới có thể để cho mọi người phân biệt rõ ràng.”
Hình người thì bọn hắn căn bản không thể phân biệt được, chỉ có hai người lộ ra thú thể bọn hắn mới có thể phân biệt được, dù sao đặc thù của Khiếu Nguyệt Thiên Lang Vương, tộc nhân bọn hắn biết rõ ràng nhất, tuyệt đối không phải đơn giản có thể làm giả được đâu.
Vừa dứt lời, các trưởng lão ở đây đều gật đầu dồn dập, trước mắt đây là biện pháp tốt nhất rồi.
Ngạo Khinh Cuồng giận dữ nhìn Mộ Dật Thần, tiếp theo cũng không cam lòng mà biến trở về bản thể. Không nghĩ tới hắn mà cũng phải cần dùng phương pháp như vậy để chứng minh thân phận của mình! Một khi chứng minh được tên kia là giả mạo, hắn tuyệt đối sẽ khiến hắn trả giá thật nhiều! Tôn nghiêm vương giả là không thể khinh nhờn đấy!
Nhìn thấy ánh mắt của Ngạo Khinh Cuồng, nhưng Mộ Dật Thần lại không thèm quan tâm đến, trực tiếp biến trở về thú thể.
Lập tức, hai con sói Khiếu Nguyệt Thiên Lang màu vàng liền là xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người, trên mặt các chư vị trưởng lão nguyên bản lộ ra vẻ vui mừng nhưng sau khi nhìn thấy cả hai người, bộ dáng tươi cười liền cứng lại.
Bọn hắn nhìn thấy gì? Nếu như bọn hắn nhìn thấy hai tên Khiếu Nguyệt Thiên Lang này ở hai nơi khác nhau thì tuyệt đối sẽ không có chút nghi hoặc, đây chắc chắn là Thiên Lang Vương chân chính không thể nghi ngờ! Nhưng bây giờ lại nhìn thấy hai Thiên Lang Vương cùng một chỗ, chuyện này thật bất thường rồi…
Quả thực giống nhau như đúc!
Các đặc điểm mà một Thiên Lang Vương nên có được, hai người không hề nghi ngờ đều có được toàn bộ! Chuyện này căn bản không có biện pháp để phân biệt!
Trên mặt A Vũ cũng lộ ra một tia kinh ngạc, hắn muốn từ đó tìm được chứng cứ xác thực Ngạo Khinh Cuồng là giả mạo, thế nhưng mà lộ ra trước mặt hắn lại không có chỗ giả mạo nào, chuyện này đúng là chuyện căn bản không có khả năng phát sinh ra.
Nhất định là mình nhìn không rõ ràng ở chỗ nào đó, nhưng mà cho dù A Vũ cẩn thận xem lại như thế nào, hai người đều là giống nhau như đúc không khác một chút nào. Tất cả cho thấy hai người này đều chân chính là Thiên Lang Vương!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc