Y Thủ Che Thiên - Chương 217

Tác giả: Mộ Anh Lạc

Nguyễn Ngọc Hành thấy thế không khỏi cảm khái nói: “Theo chân bọn họ so với, chúng ta giống như là hài tử không có mẹ…”
Lời này vừa nói ra, mấy người không khỏi PHỐC cười ra tiếng, cái này ví von hoàn toàn chính xác, rất chuẩn xác, chỉ là Nguyễn Ngọc Hành là một Đại nam tử mà nói ra như vậy thật sự là có chút buồn cười.
Cùng nhau đi tới, chung quanh không ít tầm mắt của mọi người đều rơi vào trên người bọn hắn, kỳ thật chủ yếu chú ý chính là hai người Mộ Chỉ Ly và Thiên Nhi, về phần một đoàn người Hiên Viên Dật thì trở thành đối tượng bọn hắn hâm mộ.
Có thể làm hộ vệ của hai vị tiểu mỹ nhân ah, đẹp như vậy làm sao lại không tới phiên bọn hắn đâu này? Mộ Chỉ Ly và Thiên Nhi tên của hai người đã được bọn hắn truyền ra ra, hai người ở Thần Quyết Cung đã gần hai tháng, nhưng bọn hắn còn chưa từng cùng họ nói chuyện nhiều.
Bọn người Hiên Viên Dật nhìn người xung quanh dùng ánh mắt dò xét bọn hắn, trước hết cảm thấy có chút bất đắc dĩ, bất quá rất nhanh đã điều chỉnh cảm xúc. Hãy để cho bọn hắn hâm mộ đi, loại cảm giác được người hâm mộ vẫn là không tệ.
Bốn vị điện chủ nhìn cục diện xung quanh càng ngày càng náo nhiệt, chấp sự của từng điện cũng đã mang theo đệ tử trong điện chuẩn bị sẵn sàng, nhưng mà người bọn hắn trông mong lại chưa xuất hiện, không khỏi làm bọn hắn nhíu mày.
Chẳng lẽ bọn hắn lại không biết địa điểm của cuộc thi cuối kỳ hôm nay hay sao? Điều này cũng không có khả năng ah, nhìn nhiều người như vậy đến đây sẽ biết. Mà thôi, vân…vân, đợi một tý có lẽ sẽ tới rồi a. Lời nói mặc dù như thế, nhưng trong lòng vẫn như trước tránh không được một hồi lo lắng.
Người mà bốn vị điện chủ chờ đợi lúc này vẫn đang cùng bọn người Hiên Viên Dật cùng một chỗ nhàn nhã hướng phía địa điểm cuộc thi cuối kỳ đi đến, thuận tiện nhìn tình huống của từng chủ điện, thỉnh thoảng nói lên vài câu cũng cực kỳ náo nhiệt.
“Nhiều đệ tử như vậy, nội tình môn phái quả nhiên cường đại ah, so với cuộc thi cả nước lúc trước thì lớn hơn nhiều.” Hiên Viên Dật không khỏi cảm khái nói, lúc trước khi cả nước thi đấu bọn hắn đã cảm thấy người nhiều dị thường, hôm nay so với, thì cuộc thi cả nước căn bản không đáng giá nhắc tới.
“Đúng vậy a, muốn ở trong đám người nhiều như vậy trổ hết tài năng thật là không dễ.” Nguyễn Ngọc Hành cảm thán một tiếng, ở Thiên Thăng Quốc bọn họ thiên tài tỏa sáng, nhưng đến đây chỉ là một thành viên bình thường.
Hắn có thể cảm nhận được những đệ tử đi qua bên cạnh bọn hắn thực lực đều là bất phàm, từ khí tức phát ra trong lúc mơ hồ liền có thể đủ cảm thụ được. Trong lúc nhất thời, trong nội tâm chịu áp lực không nhỏ.
Cao Chính Thanh thì có vẻ nghĩ thoáng hơn nhiều: “Nguyễn huynh, ngươi đã quá lo lắng rồi. Bởi vì cái gọi là có áp lực mới có động lực, cùng bọn họ ở cùng một chỗ chúng ta mới có sức lực phấn đấu đúng không? Huống hồ chúng ta có thể đứng ở chỗ này đã không biết là có bao nhiêu người hâm mộ rồi.” Hắn có thể tu luyện ở Thần Quyết Cung đã là vô cùng vui vẻ.
Nghe vậy, Nguyễn Ngọc Hành cũng cười gật đầu: “Vẫn là Cao huynh nghĩ thông suốt, ta vừa rồi là để tâm vào chuyện vụn vặt rồi.”
“Thoải mái, buông lỏng tinh thần, bất quá chúng ta là đệ tử vừa tới, thực lực so với bọn hắn yếu hơn cũng rất bình thường. Vẫn là nhanh hơn một chút đi tới đi, chúng ta mặc dù biết địa điểm ở nơi nào, nhưng lại không biết võ đài của đệ tử mới ở đâu.” Mộ Chỉ Ly ở phía trước tương đối xa biển người như thủy triều lên tiếng nói
Bọn hắn bất quá là đệ tử vừa tới, nếu hôm nay tới trễ, sẽ dẫn tới không ít người nói xấu. Vừa mới đến thủy chung là vẫn làm thật tốt mọi việc, nếu không không khỏi bị những người khác chú ý nhiều hơn. Tuy không sợ, nhưng lại không muốn gây những phiền toái vô vị.
“Ân, chúng ta nhanh hơn chút ít a.” Mộc Thiên Nam cười nói, tâm tình của hắn lộ vẻ vô cùng tốt, hôm nay cuối cùng cũng nhìn thấy toàn cảnh Thần Quyết Cung rồi.
Rất nhanh, bọn người Mộ Chỉ Ly đã đi tới địa điểm cuộc thi cuối kỳ, sân bãi to như vậy coi như chứa mấy vạn người có lẽ cũng không có chút vấn đề nào, cho dù trong nội tâm sớm có chuẩn bị, nhưng ở thời điểm nhìn thấy cũng tránh không được một hồi kinh ngạc.
Phóng mắt nhìn lại cơ hồ có thể nói người ra vào tấp nập, tuy nhân số rất nhiều, nhưng toàn bộ trường luận võ cũng không ầm ĩ. Các đệ tử đều ngay ngắn trật tự đứng ở đội ngũ tương ứng của bọn hắn, đứng đầu mỗi đội ngũ đều là thì chấp sự của từng điện.
Cẩn thận quan sát có thể phát hiện những đệ tử này trên mặt đều mang theo một tia nghiêm túc, hiển nhiên cho thấy bọn hắn vô cùng coi trọng cuộc thi cuối kỳ lần này. Mỗi lần cuộc thi cuối kỳ đệ tử của từng điện đều dồn hết sức lực, dù sao trong từng điện cũng có so sánh đấy, nếu tại cuộc thi cuối kỳ biểu hiện tốt, những đệ tử khác trong điện khi trao đổi trên mặt cũng là rặng rỡ.
Nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn, cho nên các đệ tử đều đồng tâm hiệp lực. Nhìn thấy điểm này, Mộ Chỉ Ly cũng âm thầm gật đầu, cảm giác cùng nhau phấn đấu để cho người rất là ưa thích, nàng cũng muốn dung nhập trong đó, trở thành một thành viên trong đó.
Trong môn phái có hợp tác cũng có cạnh tranh, khó trách đệ tử trong môn phái thực lực đều là bất phàm. Dù cho nàng vừa mới đến nơi đây, nhưng cũng có thể cảm giác được ở hoàn cảnh này đối với người tu luyện rất hữu ích.
Bọn người Mộ Chỉ Ly mới vừa xuất hiện, mấy vị điện chủ con mắt đã sáng lên. Đợi lâu như vậy rốt cục nhìn thấy nàng ra, tâm tư đã treo lên rốt cuộc cũng buông xuống.
Quan sát một phen xong, Thiên Nhi ngón tay chỉ về một chỗ phía trước nói ra: ” Địa điểm chúng ta tiến hành tỷ thí có lẽ tại đó.” Sở hữu tất cả địa điểm, đều có chấp sự dẫn đầu, chỉ có đội ngũ kia không có, chỉ có chỗ đó là có khả năng.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng hướng phía đó nhìn lại, quả nhiên gặp được vài tên đệ tử cùng bọn họ tiến vào môn phái, lập tức gật đầu nói: “Đúng vậy, chúng ta nhanh một chút đi qua đi, cuộc thi cuối kỳ lập tức sẽ phải bắt đầu.”
Thời điểm mọi người đi vào trong đội ngũ, lại nghe được có người nói: “Thực cho là mình rất giỏi rồi, cuộc thi cuối kỳ cũng muốn mọi người chờ.”
Chuyện đó không thể nghi ngờ là đang nói đoàn người bọn hắn, bởi vì đến cuối cùng chỉ có bọn hắn thôi. Hiên Viên Dật hướng về phía tiếng nói phương hướng, đã thấy một nữ tử chưa bao giờ thấy qua lúc này trên mặt đầy khinh thường nhìn bọn hắn, biết rõ là chính mình nhìn nàng mà nét mặt của nàng lại càng thêm kiêu căng.
Rõ ràng người này là châm chọc bọn hắn, hơn nữa cố ý muốn để cho bọn hắn biết rõ, ở trước mặt mọi người nói chuyện như vậy không thể nghi ngờ là muốn nhục nhã bọn hắn. Chỉ là bọn hắn từ khi đi vào Thần Quyết Cung cũng không cùng những người khác phát sinh xung đột ah.
Sắc mặt Mộ Chỉ Ly lạnh nhạt, căn bản không để ý tới, phảng phất như không có nghe được. Phát càu nhàu mà thôi, nàng mặc kệ. Người ở phía sau lưng nàng nghị luận không ít về nàng, nếu mỗi người đều đi so đo một phen, nàng thật là không biết muốn bận đến khi nào.
Nữ tử thấy Mộ Chỉ Ly không để ý tới, sắc mặt cũng có chút khó coi. Dù mình khiêu khích nhưng đổi lại đối phương không để ý, Mộ Chỉ Ly mới tới Thần Quyết Cung, nhưng ở chỗ này tên tuổi lại không nhỏ, cho nên thời điểm nàng nói chuyện cũng có không ít người chú ý tới đấy.
“Thật đúng là không coi ai ra gì ah, nhất định phải hảo hảo giáo huấn một phen mới có thể hiểu được như thế nào lễ giáo!” Giọng noiscuar nữ tử bỗng nhiên đề cao, nhìn về phía Mộ Chỉ Ly trên mặt tràn ngập tức giận. Không để ý đến mình đúng không? Chính mình sẽ bức ngươi phải để ý tới!
Người này là tỷ tỷ của Uyển Nhược, là Uyển Vận, trước đó vài ngày nàng trùng hợp đi ra ngoài làm nhiệm vụ, sau khi trở về mang theo quà tiến đến tìm Uyển Nhược, vốn tưởng rằng Uyển Nhược sẽ vô cùng cao hứng tiếp đãi mình, ai ngờ đi vào chính là chứng kiến Uyển Nhược với bộ dáng thương tâm.
Sau khi cẩn thận nghe ngóng mới biết được đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, Uyển Nhược gần đây tâm cao khí ngạo, lại bị một nhân vật mới tới đả bại, mặt mũi có thể xem như mất hết, thế cho nên trong thời gian ba tháng này nàng đều không bước chân ra khỏi nhà, nàng là tỷ tỷ nhìn mà đau lòng không dứt.
Hôm nay trùng hợp chính là đội ngũ đệ tử mới lại xếp bên cạnh bọn hắn, mà nữ tử thương tổn tới muội muội mình lại ở trước mặt mình, nàng có thể nào không giúp muội muội xả ác khí?
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly chậm rãi đem ánh mắt chuyển tới trên người Uyển Vận: “Ngươi đang nói ta sao?”
Như vậy làm như không biết hỏi lại khiến cho Uyển Vận chán nản: “Trừ ngươi ra còn có người phương nào!”
Khóe miệng câu dẫn ra một đường cong: “Sư tỷ, ta cùng với ngươi không quen biết, chớ không phải là xem sư muội ta mới đến nên ngươi muốn biểu hiện một chút quyền lực làm sư tỷ?” Sau một khắc, Mộ Chỉ Ly lời nói xoay chuyển: “Lúc ta mới tới cũng có một vị sư tỷ muốn dạy bảo ta điểm ấy, ngươi chẳng lẽ cũng muốn thử xem?”
Ở Thần Quyết Cung nàng cũng không đắc tội người nào, cùng nàng phát sinh mâu thuẫn bất quá chỉ có Uyển Nhược mà thôi, người này từ khi nàng vừa xuất hiện liền lên tiếng trách cứ, khiêu khích, ngoại trừ nàng là hảo tỷ muội của Uyển Nhược ra không còn có nguyên do nào khác.
Nghe được Mộ Chỉ Ly nói, Uyển Vận quả thực tức giận không phải một ít, nàng này thật sự là quá kiêu ngạo rồi! Khó trách Uyển Nhược lại cùng nàng động thủ, cho dù là nàng cũng nhịn không được: “Chớ có cho là ngươi có chút thực lực liền không coi ai ra gì, ở trong Thần Quyết Cung người có năng lực có rất nhiều!”
“Sư tỷ nghiêm trọng rồi, sư muội vẫn cực kỳ bội phục các tiền bối ở Thần Quyết Cung, nếu không cũng không có trăm phương ngàn kế đến nơi này. Chỉ là sư muội thiên tư ngu dốt, chỉ sợ sư tỷ dạy bảo không được.” Mộ Chỉ Ly lấy lui làm tiến, những câu xác đáng, để cho các đệ tử xung quanh nghe được đều âm thầm gật đầu, nàng này không đơn giản.
Uyển Vận muốn thông qua chuyện này khiến cho những người khác đối với Mộ Chỉ Ly có thành kiến, nhưng Mộ Chỉ Ly trả lời lại phi thường giảo hoạt, không chút nào liên quan đến người khác, thái độ cực kỳ khiêm tốn, ý nghĩ sâu xa ẩn chứa trong đó là Uyển Vận vô dụng.
“Ý của ngươi nói là ta không có bản lãnh dạy bảo được ngươi?” Uyển Vận tức giận nói, vốn cho là mình có thể nhẹ nhàng giải quyết nàng, không nghĩ tới nàng lại giảo hoạt như thế, người vây xem ngày càng nhiều, mà nàng cũng có chút ít không nhịn được rồi.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly lại nở nụ cười, nụ cười nhàn nhạt yếu ớt khiến cho không ít người xem ngây dại: ” Năng lực của sư tỷ ta không rõ lắm, nhưng sư tỷ cho rằng như thế, thì chính là vậy a.”
“PHỐC” Thiên Nhi nhịn không được cười ra tiếng, Chỉ Ly chiêu này thật sự là quá mạnh mẽ! Điều này thực làm tổn thương Uyển Vận đấy, sợ là đều muốn giơ chân rồi. Nàng đối với Uyển Vận cũng không có hảo cảm, để cho nàng ta ở trước mặt mọi người bị xấu mặt cũng không tệ, đừng cho là bọn họ dễ khi dễ đấy.
Tất cả mọi người vốn là đang nhịn cười, Thiên Nhi cười làm mọi người cũng nhịn không được nữa nhao nhao cười ra tiếng, khiến cho sắc mặt Uyển Vận càng khó coi.
” Nếu hôm nay ta không giáo huấn ngươi một chút, ta không phải là Uyển Vận!” Uyển Vận quá giận nên không cùng Mộ Chỉ Ly vòng quanh nữa, nàng hiện tại xem như thấy được cô gái này miệng lưỡi thật lợi hại, nàng chỉ có động thủ mới có thể đòi lại được mặt mũi!
“Thỉnh chỉ giáo” Mộ Chỉ Ly cũng không cần phải nhiều lời nữa, trong đôi mắt mang theo một tia lợi hại, nàng không chủ động tìm phiền toái, chẳng lẽ lại để cho rằng nàng là dễ khi dễ đúng không? Muốn giáo huấn nàng, cũng phải nhìn xem cô ta có tư cách đó hay không!
Nguyên bản cho rằng mình nói lời ác liệt như vậy sẽ làm cho Mộ Chỉ Ly sợ hãi, không nghĩ tới nàng ngay cả một chút do dự cũng không có cứ như vậy đáp ứng? Phải biết mình cũng không giống như Uyển Nhược ở thực lực Thiên Huyền nhị cảnh, nàng là thực lực Thiên Huyền Tam Cảnh ah!
Hai cái cảnh giới ở giữa chênh lệch cũng không phải lớn bình thường, nàng vậy mà không chút do dự đáp ứng, là vì mặt mũi mà không thể không đáp ứng hay là nàng có lòng tin? Cẩn thận đánh giá khuôn mặt Mộ Chỉ Ly, phát hiện nàng ngoại trừ lạnh nhạt vẫn là lạnh nhạt, ánh mắt không có chút nào trốn tránh, chẳng lẽ nàng thật sự có tin tưởng?
Nghĩ đến đây, Uyển Vận liền đem loại khả năng này tàn phá đi. Đó căn bản là không có khả năng, hai cảnh giới chênh lệch chẳng lẽ lại dễ dàng vượt qua hay sao? Nếu thật sự là như thế, nàng cũng phải thừa nhận Mộ Chỉ Ly hoàn toàn có tư cách kiêu ngạo, chỉ là điều này có thể sao?
Bọn người Hiên Viên Dật đứng ở bên cạnh Mộ Chỉ Ly không nói gì, bọn hắn biết rõ thực lực Uyển Vận so với Uyển Nhược mạnh mẽ hơn, nhưng bọn hắn đối với Chỉ Ly càng có lòng tin. Chỉ Ly đã nói như vậy rồi, bọn hắn phải làm chính là đứng ở bên cạnh ủng hộ nàng. Ít nhất từ trước đến giờ Chỉ Ly đều không để cho bọn hắn thất vọng.
Khi đệ tử xung quanh biết rõ hai người muốn giao đấu, nguyên một đám trên mặt đều hiện lên vẻ kinh dị. Mộ Chỉ Ly này thật đúng là có khí phách, đối mặt với Uyển Vận thực lực so với nàng cao hơn hai cảnh giới mà không hề nhượng bộ chút nào. Bất luận kết quả cuối cùng như thế nào, chỉ cần dũng khí này cũng đủ để cho người người bội phục rồi.
Đổi lại là người bình thường có thể sẽ đáp ứng sao? Uyển Vận chính là tỷ tỷ của Uyển Nhược, rõ ràng là giúp Uyển Nhược trút giận, nếu hôm nay Mộ Chỉ Ly thua, tương lai tất nhiên sẽ bị bọn hắn cười nhạo.
“Tốt, khi cuộc thi cuối kỳ chấm dứt, chúng ta sẽ một phen quyết thắng thua!” Uyển Vận tiện đà nói, trong mắt có thêm vẻ đắc ý, theo nàng thì Mộ Chỉ Ly thua là không nghi ngờ! Mục tiêu ban đầu của nàng cũng là như thế, không nghĩ tới Mộ Chỉ Ly đáp ứng nhanh như thế, để cho nàng giảm không ít phiền toái.
Ở cuộc thi cuối kỳ hôm nay tập trung hầu hết mọi người, tin tức đó bỗng chốc được truyền bá ra bốn phương, để cho Mộ Chỉ Ly bị mất mặt trước mọi người! Kể từ đó, tâm tình Uyển Nhược cũng sẽ tốt hơn không ít.
So với Uyển Vận vội vàng, thì Mộ Chỉ Ly lại không chút nào để ý đáp: “Tốt” nàng biết rõ, dù cho hôm nay không đáp ứng Uyển Vận, nàng cũng nhất định sẽ dây dưa, không ngớt tìm cơ hội. Thay vì phiền phức như vậy, chẳng thà hôm nay giải quyết cho xong. Nàng cho tới bây giờ cũng không phải là người thích đem phiền toái đẩy về phía sau.
Nghe được Mộ Chỉ Ly trả lời, Uyển Vận hừ lạnh một tiếng liền trở về đứng ở đội ngũ của mình, đợi cuộc thi cuối kỳ bắt đầu. Ước định giữa hai người hiện tại đã bị không ít người biết, nàng (Uyển Vận) cũng không sợ nàng (Mộ Chỉ Ly) sẽ chạy, nếu là chạy, Mộ Chỉ Ly ở Thần Quyết Cung sợ là không có nơi sống yên ổn rồi. Nếu thật sự là như thế, nàng càng ưa thích.
“Chỉ Ly, cô gái này khí thế rất hung hăng” Cao Chính Thanh lên tiếng nói, ở thời điểm mọi người cho rằng hắn đang lo lắng cho Mộ Chỉ Ly, thì hắn lại xoay chuyển lời nói: “Đợi lát nữa nhất định phải cho nàng mất mặt!”
Lần này chuyển biến khiến cho bọn người Hiên Viên Dật sững sờ, chợt đều cười lên ha hả.
“Đúng vậy a, Chỉ Ly nhất định phải cho nàng mất mắt! Không thể để cho nàng như vậy càn rỡ như vậy!”
“Đúng đấy, cậy già lên mặt cho là mình rất giỏi. Chúng ta ủng hộ ngươi!”

Từng câu ủng hộ truyền vào trong tai Mộ Chỉ Ly, khiến cho nàng không khỏi nở nụ cười, loại cảm giác này quả thực không sai.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc