Y Thủ Che Thiên - Chương 187

Tác giả: Mộ Anh Lạc

Thời gian cứ thế trôi qua, trong điện kia trừ bỏ hơi thở đang không ngừng tăng lên, tất cả giống như đều lâm vào trạng thái câm lặng.
Ba tháng sau.
Trong đại điện tĩnh lặng đã lâu đột nhiên truyền đến một trận thiên lực chấn động kịch liệt, chấn động cực kỳ dữ dội làm cho cả đại điện đều rung chuyển hẳn lên, quang cầu nguyên bản nồng đậm năng lượng màu tím kia giờ phút này đã hoàn toàn bị Mộ Chỉ Ly hấp thu, hiện tại nàng đang tiến hành đột phá!
Trong thời gian phía trước, năng lượng mà Mộ Chỉ Ly hấp thụ được tuy rằng cực kỳ khổng lồ, nhưng nàng cũng không dùng nó phá tan bình cảnh để tiến hành đột phá, mà chờ tới bây giờ để đột phá luôn một lượt!
Tại giờ phút này, thực lực không ngừng tăng lên, trong chớp mắt đã đột phá Cực Thành Cảnh cao cấp!
Cực Thành Cảnh đỉnh!
Đỉnh Điểm Cảnh!
Đỉnh Điểm Cảnh trung cấp!
Đỉnh Điểm Cảnh cao cấp!
Đỉnh Điểm Cảnh đỉnh!
Sự Phân Cực Cảnh! Hơi thở mạnh như vũ bão này không trở ngại liền lập tức tiến đến Sự Phân Cực Cảnh, cảm nhận được thực lực tăng lên, cho dù Mộ Chỉ Ly đã có chuẩn bị trước, nhưng vẫn không tránh được xúc động một trận.
Ở trong mắt mọi người, cái cực kỳ khó tăng lên thì hiện tại lại tăng lên rất nhanh giống như tên lửa bình thường, nếu có người biết được, sợ là sẽ ghen tỵ đến phát điên.
Mà tốc độ tăng thẳng đến Sự Phân Cực Cảnh thì bắt đầu tăng chậm hẳn ra, nhưng vẫn như trước chưa từng dừng lại, vẫn tiếp tục tăng lên.
Sự Phân Cực Cảnh trung cấp!
Sự Phân Cực Cảnh cao cấp!
Sự Phân Cực Cảnh đỉnh!
Ngay lúc thực lực đạt tới Sự Phân Cực Cảnh đỉnh, tốc độ đã trở nên rất chậm, bất quá vẫn như trước, muốn đột phá bình cảnh này cũng không có vấn đề gì, đúng lúc này, Mộ Chỉ Ly cũng ra quyết định, nàng không ngừng áp chế thiên lực trong cơ thể, ngăn cản nó tiếp tục tăng lên.
Lời của Tử Thấm nói nàng nhớ rất rõ ràng, trong khoảng thời gian ngắn ngủi mà tăng lên được nhiều tu vi như vậy đã là rất tốt rồi, nếu tiếp tục tăng lên thì tu vi sẽ không ổn định, dù sao ba cảnh của Sự Phân Cực Cảnh cũng có chênh lệch rất lớn so với chín cảnh của Thiên Huyền.
Không ngừng áp chế cũng làm cho trán của Mộ Chỉ Ly toát ra một lớp mồ hôi mỏng, bất quá sắc mặt nàng cũng kiên quyết lạ thường, nàng tuyệt đối sẽ không vì lợi ích nhất thời mà khiến cho căn cơ của mình không đủ vững chắc.
Rốt cuộc, hơi thở của nàng đã ổn định lại ở Sự Phân Cực Cảnh đỉnh! Mộ Chỉ Ly thở phào nhẹ nhõm một hơi, một tia tươi cười rạng rỡ hiện lên trên khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng, Bụi Thái Lang lúc này cũng đứng ở bên cạnh nàng, một thân lông vàng đặc biệt sáng chói, thoạt nhìn nó tinh thần sáng láng thật đúng là oai phong lẫm liệt.
“Lại ba tháng nữa trôi qua, chúng ta cũng nên xuất phát tới giải đất trung tâm thôi”. Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếng nói, không thể không thừa nhận lúc này thời gian trôi qua quả thật rất nhanh.
Thiên Nhi trả lời: “Quả thật nên xuất phát, nghĩ đến đến lúc tới giải đất trung tâm cũng đã cực kỳ bất bình, hiện tại thực lực của ngươi tăng lên, điều này tương ứng với nguy hiểm cũng sẽ giảm đi rất nhiều”.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng gật đầu: “Nghĩ đến tới giải đất trung tâm chắc cũng sẽ gặp được người đã cứu ta”. Nàng cũng không phải là người chiếm được tiện nghi rồi thì xem như chuyện đã xong, đối phương nếu đã có ân cứu nàng, nàng nhất định sẽ không quên.
Sau khi từ trong điện đi ra, Mộ Chỉ Ly liền đi tới thành Dạ Hoa, lần đầu tiên gặp nam tử kia cũng là ở thành Dạ Hoa, tuy rằng đã ba tháng trôi qua, nhưng dù sao đi qua xem xét biết đâu lại gặp lại?
Lúc này thành Dạ Hoa so với lúc Mộ Chỉ Ly vừa tới có vẻ buồn tẻ hơn một chút, nghĩ đến chắc mọi người cũng đều hướng tới trung tâm mà xuất phát cả rồi, dù sao đi sớm so với đi muộn vẫn tốt hơn một chút, một đường đi tới có thể gặp được khó khăn gì không cũng không ai biết trước được, nếu đi chậm, trên đường có chuyện gì dây dưa mà bỏ lỡ cơ hội kia thì có thể phải tiếc nuối cả đời.
Đi dạo quanh thành Dạ Hoa một vòng, Mộ Chỉ Ly cũng không có gặp được Tư Đồ Diêu, nếu đã vậy thì nàng cũng sẽ không lưu lại mà hướng thẳng tới phía trước đi đến.
Nàng không có cách nào tìm kiếm kỹ càng được, theo lời Thiên Nhi nói thì nàng biết được thực lực của Tư Đồ Diêu rất cao cường, cho nên ở trong thành nàng không ngừng tìm kiếm hơi thở cường đại, xác định bọn họ không phải là Tư Đồ Diêu nàng đã từng gặp qua rồi mới khẳng định là hắn không có ở nơi này.
Tuy rằng nàng muốn gặp lại Tư Đồ Diêu, nhưng cũng không nhất thiết phải cố ý đi tìm, nếu có duyên thì sẽ gặp lại.
Trên đường tới giải đất trung tâm, đường xá có vẻ rất yên bình, Mộ Chỉ Ly cũng không có một mực chạy đi, mà là chọn đường trong núi đi trước, công lực của Tử Thấm tuy rằng cực kỳ tinh thuần, nhưng dù sao cũng không phải là tự mình tu luyện mà đạt được, muốn hoàn toàn nắm chắc được thực lực này, nàng còn cần phải tốn một ít thời gian, cũng bởi vậy, những yêu thú nơi này trở thành đối tượng cho nàng luyện tập.
Trong khi cùng yêu thú đánh nhau, nàng cố gắng hết sức không dùng vũ kỹ để đối phó với chúng, mà trong quá trình này, tu vi của nàng cũng dần dần vững chắc hẳn, cho dù thời gian đột phá có muộn một chút, nhưng vẫn như trước, nàng cảm thấy làm như vậy thật đáng giá.
Công huân giá trị trên thân phận bài không ngừng gia tăng, hiện giờ đã lên đến trên vạn, đáng tiếc là không thể so sánh cùng với ai, cho nên cũng không rõ như thế này là cao hay thấp, vì thế để an toàn, số lần Mộ Chỉ Ly đối với yêu thú xuống tay cũng càng thường xuyên hơn.
Một người một sói trở thành sát tinh bên trong núi, lúc mới bắt đầu, yêu thú đều đưa bọn họ trở thành thức ăn ngon, sợ ăn không được, đám sau tiếp đám trước kéo đến, thế nhưng sau khi thấy được thủ đoạn tàn nhẫn của một người một sói này, thái độ của nhóm yêu thú đến đây chuyển biến một trăm tám mươi độ.
Nguyên bản là vội vàng chạy tới, hiện tại lại biến thành trốn tránh bọn họ, chỉ cần là nơi Mộ Chỉ Ly xuất hiện thì liền không có bóng dáng yêu thú nào!
Trong thời kỳ này, yêu linh mà Thiên Nhi hấp thu cũng không ít, nhìn thấy thân hình Thiên Nhi càng ngày càng trở nên chân thật, từ đáy lòng, Mộ Chỉ Ly cùng Bụi Thái Lang đều cảm thấy rất vui sướng, cho nên lại càng ra sức cố gắng.
Mộ Chỉ Ly cảm thấy mỗi ngày trôi qua như càng hạnh phúc, bởi vì nàng lại biết được một tin tức, Bụi Thái Lang nếu có thể đột phá Sự Phân Cực Cảnh lên Thiên Huyền Cảnh thì có thể biến thành hình người!
Chỉ cần nghĩ đến điều đó thì làm sao nàng có thể không hăng hái được, Bụi Thái Lang có thể biến thành hình người thì chắc chắn lúc đó Thiên Nhi cũng đã khôi phục thân thể, đến lúc đó ba người bọn họ có thể ở cùng một chỗ! Cứ nghĩ đến điều đó là nàng lại cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Trong thời gian Mộ Chỉ Ly cảm thấy cực kỳ mãn nguyện, bên trong Càn Tấn thành lại náo nhiệt đến rối rít.
Nếu Mộ Chỉ Ly ở trong này, sẽ phát hiện mấy người Cao Chính Thanh, bọn họ thế nhưng đều ở trong này! Chỉ là nhóm bọn họ hiện tại có chút chật vật, hai tay hai chân đều bị trói chặt.
Có chừng hai mươi người đứng bên cạnh bọn họ, vừa nhìn thấy đã biết đó là người của Đại Vương quốc.
“Các ngươi là người nào, vì sao phải bắt nhóm ta?” Hiên Viên Dật tức giận nói, bọn họ vừa tới nơi này đã bị tập kích mà không hiểu vì sao, thực lực của bọn họ tuy rằng không tồi bất quá đối phương lại có hơn hai mươi người, cuối cùng đã bị trói lại như vậy.
Nghe vậy, tên nam tử cầm đầu kia liền đi tới trước mặt Hiên Viên Dật, hung hăng trực tiếp đạp qua một cước: “Các ngươi vậy mà đắc tội với chúng ta cũng không biết, thật sự là có ૮ɦếƭ cũng không biết ૮ɦếƭ như thế nào a!”
“Có bản lĩnh liền nói thẳng ra đi, che che giấu giấu như vậy còn tính là nam tử hán cái gì?” Cao Chính Thanh quát lên, bởi vì hắn tức giận nên cổ biến thành màu đỏ, hai tay không ngừng giãy giụa muốn đem dây thừng cởi bỏ.
Người đứng bên cạnh không hề báo trước mà hướng tới bụng của hắn hung hăng đánh một quyền, sắc mặt Cao Chính Thanh giờ phút này cũng đỏ hết cả lên.
“Chúng ta là người của Cuồng Khuynh quốc, ngươi có nghĩ ra được điều gì không?” Nam tử chậm rãi lên tiếng nói, một cỗ uy thế cường đại từ trên người hắn tỏa ra, bên trong hai tròng mắt lại mang theo một tầng mỏng sắc bén cùng ngoan tuyệt.
Nghe được ba chữ Cuồng Khuynh quốc, Hiên Viên Dật chỉ cảm thấy có chút quen tai, sau khi suy nghĩ thêm một hồi lâu mới suy đoán được đến tột cùng là chuyện gì đang xảy ra, không khỏi lên tiếng nói: “Ngươi là bởi vì bọn Hoàng Húc Lỗi Hoàn Lăng quốc…”
“Đúng là làm khó cho ngươi phải nhớ rõ rồi, người nước thuộc địa của chúng ta cũng dám diệt, lá gan của các ngươi cũng thật quá lớn rồi”. Triệu Khải nghiêng đầu liếc Hiên Viên Dật một cái, lời nói lạnh lẽo từ trong miệng truyền ra.
Lúc này, đám Hiên Viên Dật cũng đã xác định được bọn họ đích thực là vì chuyện này mới đến tìm bọn họ gây phiền toái, lúc trước sau khi giải quyết bọn Hoàn Lăng quốc, bọn họ cũng đã lo lắng một trận, bất quá đã hơn một năm trôi qua mà không ai tìm đến cửa, bọn họ cũng liền hạ cảnh giác xuống.
Không nghĩ tới đối phương thế nhưng thực sự tìm đến cửa! Hơn nữa cả đám người mình đều rơi vào trong tay bọn họ. Suy nghĩ một hồi, sắc mặt đám Hiên Viên Dật đều có chút khó coi, xem ra đối phương không có khả năng buông tha bọn họ một cách dễ dàng.
“Đại ca, chúng ta đây có phải hay không đưa bọn họ giải quyết ngay tại chỗ?” Lưu Khoa hỏi Triệu Khải: “Bọn họ *** của Hoàn Lăng quốc chính là không đem chúng ta đặt vào trong mắt, người như thế chỉ có giết mới có thể tạo được tôn nghiêm của chúng ta a!”
Nghe vậy, Triệu Khải bèn khoát tay nói: “Trước không vội, chúng ta còn chưa bắt đủ người của Thiên Thăng quốc đâu, còn có một nữ tử trốn thoát, nếu phải giải quyết tất nhiên là phải đem toàn bộ giải quyết hết!”
Trên mặt Hàn Khoa lộ ra một tia tươi cười nịnh nọt: “Đại ca, ý của ngươi là lấy bọn họ làm mồi, dẫn Mộ Chỉ Ly tới đây?” Ở trước mặt Triệu Khải, hắn luôn luôn rất được ưa thích, đương nhiên ngay lập tức đã có thể hiểu được ý nghĩ của Triệu Khải.
Triệu Khải gật đầu: “Ngươi nhưng thật ra rất thông minh. Hôm nay đem tin tức truyền ra ngoài, làm cho Mộ Chỉ Ly kia đến đây, nếu không tất cả những người này đều phải ૮ɦếƭ! Vừa lúc cũng có thể đủ làm cho một số người kinh sợ”.
“Đại ca anh minh!”
Đám Hiên Viên Dật nghe được ý tưởng của Triệu Khải, sắc mặt đều khó coi hẳn lên, bọn họ thế nhưng bị đưa làm mồi để dụ Chỉ Ly đến đây? Này quả thực đúng là sỉ nhục bọn họ, nếu Chỉ Ly thật sự đến đây, chẳng phải là bọn họ hại Chỉ Ly?
“Các ngươi không cần phí công vô ích, Chỉ Ly cùng chúng ta đã sớm tách biệt, hiện tại căn bản không ai biết nàng ở nơi nào, chiến trường Thiên Huyền to lớn như vậy, ngươi có thể tìm được nàng sao?” Nguyễn Ngọc Hành căm tức nói với Triệu Khải, hắn đối với Mộ Chỉ Ly vẫn ấp ủ lòng biết ơn sâu sắc.
Nàng đã cứu mạng của mình, từ lần trước Chỉ Ly trị liệu cho hắn xong thân thể của hắn đã hoàn toàn tốt lên, sắc mặt cũng không trắng nõn giống như lúc trước bị bệnh, có được sức khỏe khỏe mạnh làm cho hắn cảm thấy cực kỳ vui vẻ.
Cho dù phải tự vẫn, hắn cũng sẽ không mang đến nguy hiểm cho Chỉ Ly!
Nghe vậy, chân mày của Triệu Khải hơi nhíu lại, bất quá rất nhanh liền thả lỏng ra: “Dù sao ta cũng có thời gian để chờ, ở đây chính là trung tâm của Thiên Huyền chiến trường, nàng tất nhiên sẽ muốn tới đây.
Chúng ta sẽ nhìn trò hay, nhìn xem rốt cuộc đến tột cùng nàng có đến hay không? Chỉ cần đắc tội Cuồng Khuynh quốc của ta, một người cũng sẽ không có kết cục tốt, các ngươi chắc chắn phải ૮ɦếƭ không thể nghi ngờ! Chuẩn bị tốt mà chờ ૮ɦếƭ đi!”
………………………
Bởi vì trong núi này muốn tìm kiếm yêu thú đã rất khó khăn, Mộ Chỉ Ly liền trực tiếp từ trong núi đi ra, nàng cũng không có hứng thú đợi thêm lần nữa, không bằng đi đến núi khác phía trước.
Ngay lúc Mộ Chỉ Ly đi ra khỏi núi thì nàng cũng gặp được những người khác ở bên ngoài, bất luận là nơi nào thì ở bên ngoài núi vẫn luôn có không ít người, lúc trước ban đêm không dám lưu lại trong núi bây giờ đối với nàng đã muốn nói là bình thường, nghĩ vậy, trong lòng nàng cũng không khỏi hơn vài phần xúc động.
Hiên Viên Long nói rất đúng, tuy rằng khắp nơi trên chiến trường Thiên Huyền đều tràn ngập nguy cơ, nhưng đồng thời cũng tràn ngập cơ hội và kho báu, mà vận khí nàng tốt nên đã tìm được, trong thời gian một năm này, thực lực của nàng tăng lên sợ là còn mạnh hơn so với mười năm tu luyện ở Thiên Thăng quốc.
“Ngươi có nghe nói, trong thành Càn Tấn đang tìm kiếm một nữ tử tên là Mộ Chỉ Ly không?”
“Ta cũng có nghe nói, hình như là cái gì Thiên Thăng quốc nữa”.
“Đúng vậy, cũng không biết bọn họ làm sao lại đắc tội với Đại vương quốc Cuồng Khuynh quốc, hiện tại người của Thiên Thăng quốc ngoại trừ Mộ Chỉ Ly ra tất cả đều bị bọn họ bắt được, nghe nói trong thời gian bảy ngày nếu Mộ Chỉ Ly không xuất hiện, hắn liền đưa bọn họ *** hết”.
“Ha ha, Cuồng Khuynh quốc này thế nhưng tính toán thật tốt, nếu Mộ Chỉ Ly đến thì rõ ràng là phải chịu ૮ɦếƭ, nhưng nếu nàng không đến, bỏ rơi đồng đội của mình mà không để ý, thanh danh của nàng cũng trở nên tồi tệ”.
Mộ Chỉ Ly đột nhiên nghe thấy tên của mình trong miệng người khác cũng sửng sốt, còn nghi hoặc có phải hay không có người cùng tên với mình, bất quá nghe được lời nói tiếp theo cũng làm cho sắc mặt của nàng tái nhợt hẳn lên.
Đối với ba chữ Cuồng Khuynh quốc, nàng không lấy gì làm lạ, lúc trước khi giết Hoàng Húc Lỗi nàng đã nghe nói đến vương quốc này, chỉ là đã lâu không có tin tức gì nay lại đột nhiên xuất hiện, hơn nữa bọn họ còn bắt được đám Cao đại ca!
Mộ Chỉ Ly chặn đường hai người kia lại, hỏi: “Những điều các ngươi nói là sự thật?”
Hai người này nguyên bản đột nhiên bị người khác chặn đường lại cũng không vui, bất quá nhìn thấy trước mặt là một mỹ nhân yểu điệu lại không để ý nữa.
“Đúng vậy, chuyện này có rất nhiều người biết đều nói vậy, không tin ngươi đi vào trong thành hỏi thăm một chút sẽ biết được ngay.”
Nghe vậy, sau khi hướng tới bọn họ nói câu cảm tạ, thân hình Mộ Chỉ Ly hóa thành một đạo khói nhẹ biến mất ngay trước mặt bọn họ. Nàng muốn đi xác minh xem sự việc này đến tột cùng có phải sự thật hay không, tuy rằng trong lòng đã thừa nhận đây là sự thật.
Đi trong thành Lạc Hoa, Mộ Chỉ Ly tìm một quán trà ngồi xuống phẩm trà, hy vọng ở trong này có thể nghe được tin tức nàng muốn biết. Dù sao nếu chính nàng tự chạy đến hỏi người ta, thực dễ dàng làm cho người ta sinh lòng nghi ngờ.
Hiện tại nàng cũng không rõ ràng thực lực của bên Cuồng Khuynh quốc đến tột cùng là như thế nào, nếu nàng tùy tiện chạy tới thì rất có thể không giúp đỡ được gì cho bọn Cao đại ca, nếu còn có thời gian bảy ngày, nàng cũng nên tìm hiểu kỹ càng một lượt, đây gọi là biết người biết mình bách chiến bách thắng.
Chuyện tiếp theo quả thật cũng không làm cho Mộ Chỉ Ly thất vọng, rất nhanh đã nghe thấy có người nói đến chuyện này, dù sao ở đại lục Thiên Huyền, đề tài câu chuyện vốn đã ít, thế nhưng Cuồng Khuynh quốc làm việc kiêu ngạo như vậy, nghĩ muốn cho người ta không bàn tán cũng không thể được.
“Ngươi nói Mộ Chỉ Ly kia có đi không?”
“Ta đoán chừng chắc sẽ không đi, người của Cuồng Khuynh quốc có chừng hai mươi mốt người, một nữ nhân như nàng làm sao có thể đối phó được? Đi cũng là đi chịu ૮ɦếƭ.”
“Kia cũng thật là, nghe nói thực lực của người mạnh nhất Cuồng Khuynh quốc đã là Đỉnh Điểm Cảnh đỉnh! Chỉ kém nửa bước nữa là bước vào Sự Phân Cực Cảnh!”
“Thực lực đúng là mạnh như vậy sao? Trong Đại vương quốc bình thường cũng không có mấy người có thể đạt đến cảnh giới như vậy đâu!”
“Đúng vậy, nếu không có cường giả bậc này trấn giữ, bọn họ cũng sẽ không làm việc kiêu ngạo như vậy.”
…………………….
Nghe người sát vách bên cạnh bàn tán, trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng buông xuống, Đỉnh Điểm Cảnh đỉnh? Nếu là trước khi nàng nhận truyền thừa thì sẽ có chút khó khăn, chỉ là so với hiện tại đối với nàng căn bản không tính là cái gì!
Khóe miệng giương lên một độ cong, tính toán của Cuồng Khuynh quốc sợ là đã sai lầm rồi!
Thành Càn Tấn.
“Đại ca, hôm nay đã là ngày thứ bảy rồi, Mộ Chỉ Ly kia còn chưa đến, chúng ta phải làm sao bây giờ?” Trên mặt Lưu Khoa lộ vẻ lo lắng, ngẩng đầu lên hỏi Triệu Khải bên cạnh.
Nghe vậy, Triệu Khải nhíu mày: “Đến buổi trưa liền giết trước một người, ta thật ra rất muốn nhìn xem nàng có thể nhẫn tâm chịu được hay không!”
“Được!”
Mãi cho đến giữa trưa, thân ảnh Mộ Chỉ Ly vẫn chưa xuất hiện, Triệu Khải cũng không khỏi lên tiếng nói: “Mộ Chỉ Ly này thật đúng là nhát gan như chuột nhắt, nếu nàng không đến, liền bắt trước một người chặt đầu đi”.
Vừa nói xong thì hướng đến Lưu Khoa sai bảo một cái, ngay lập tức Lưu Khoa ngầm hiểu liền cầm đại đao đi đến trước mặt đám Hiên Viên Dật, quan sát một lát rồi đi tới trước mặt Cao Chính Thanh: “Hôm nay trước hết giết ngươi đi, chỉ cần nàng không đến, cứ một ngày ta lại giết một người, cho đến khi giết sạch mới thôi!”
“Ta nhổ vào, các ngươi mới là bọn chuột nhắt nhát gan, chỉ biết dùng phương thức đê tiện này, có giỏi thì một đấu một đi!” Cao Chính Thanh tức giận nói, ૮ɦếƭ kiểu này thật sự rất nghẹn khuất.
Lưu Khoa không đề phòng, nước miếng của Cao Chính Thanh bay thẳng vào mặt hắn, trong lúc nhất thời, sắc mặt hắn trở nên vô cùng khó coi: “Ngươi muốn ૮ɦếƭ!” Vừa nói xong, trường đao đã hướng tới *** Cao Chính Thanh chém tới, hiển nhiên là muốn đem Cao Chính Thanh giải quyết hoàn toàn.
Cao Chính Thanh cũng nhắm hai mắt lại, hôm nay hắn phải buông tay tại đây, đám Hiên Viên Dật cũng quay đầu đi, hai tay nắm chặt nắm đấm, lúc này, bọn họ đúng là bất lực như vậy.
Nhưng mà ngay sau đó, một trận âm thanh kim loại va chạm vào nhau vang lên.
Đau đớn như đã đoán trước không có truyền đến, Cao Chính Thanh nghi hoặc mở mắt, liền nhìn thấy một mạt màu trắng thuần khiết xuất hiện trước mặt mình.
“Chỉ Ly?” Trong giọng nói mang theo một tia vui mừng, Cao Chính Thanh lên tiếng nói, bất quá vui mừng này cũng biến mất ngay sau đó: “Sao ngươi lại tới đây? Ngươi đúng ra không nên tới mới phải!”
Nghe được lời Cao Chính Thanh nói, trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng ấm áp, từ lời nói của hắn biết hắn lo lắng cho mình, trong lòng cũng được an ủi, nói: “Cao đại ca, yên tâm đi, không có việc gì đâu.”
Lưu Khoa nhìn thấy nữ tử tuyệt sắc trước mặt cũng sửng sốt, sau khi có phản ứng lại liền nói: “Ngươi chính là Mộ Chỉ Ly?”
“Các ngươi không phải vẫn luôn tìm ta sao? Ta đã đến rồi đây.” Từng chữ từng chữ từ trong miệng Mộ Chỉ Ly truyền ra, thanh âm bình tĩnh không gợn sóng cũng không có chút lo lắng.
Thấy Mộ Chỉ Ly tới rồi, Triệu Khải cũng đứng dậy: “Đợi ngươi lâu như vậy, rốt cuộc cũng đến rồi. Đúng lúc, hôm nay liền đưa các ngươi cùng nhau xuống suối vàng!”
Mộ Chỉ Ly mỉm cười: “Chỉ bằng ngươi, cũng có tư cách nói lời này?” Không chút kiêng kỵ khí thế cường hãn của Triệu Khải đang lan tỏa, Mộ Chỉ Ly đem dây trói của đám Cao Chính Thanh nới ra.
Tất cả những người ngăn cản nàng đều bị nàng trực tiếp đánh bay ra ngoài, một đám cao thủ Cực Thành Cảnh kia giống như bã đậu bình thường, một chưởng thoải mái của Mộ Chỉ Ly đã làm cho bọn họ mất đi sức lực.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc