Y Thủ Che Thiên - Chương 165

Tác giả: Mộ Anh Lạc

Đám người Hiên Viên Dật thấy Mộ Chỉ Ly đồng ý, trên mặt có chút mơ hồ không nắm chắc, tiền đặt cược ván này tuy rằng cực kỳ hấp dẫn, nhưng bọn họ quả thật không có tự tin nắm chắc chuyện này.
Sắc mặt Mộ Chỉ Ly không thay đổi, tay đưa ra một túi: “Nếu như ta thua, tất cả đây sẽ là của các ngươi”. Trước mặt mọi người, Mộ Chỉ Ly bày ra trăm mai yêu tinh, so sánh về cấp bậc thì còn yếu hơn một ít so với yêu tinh của bọn hắn, nhưng số lượng như thế đủ để bù lại khoảng cách cấp bậc.
Tiền đặt cược của đôi bên hấp dẫn không ít người, dù sao hai túi yêu tinh muôn màu muôn vẻ như vậy nhìn qua thật là lóa mắt, bọn họ đều theo các vương quốc đến đây, tất nhiên trong tay có yêu tinh, nhưng chỉ một trận đánh cược mà dùng nhiều yêu tinh như vậy, sợ là không có bao nhiêu người dám làm như thế.
Đối với bọn họ, yêu tinh có tác dụng thật lớn, mặc dù bọn họ bây giờ vẫn chưa dùng đến, nhưng một khi bước vào Cực Thành Cảnh thì bọn họ có thể thông qua hấp thu năng lượng của yêu tinh để tăng lên thực lực cho bản thân, yêu tinh vốn là năng lượng mà yêu thú tu luyện mới có được, bản chất cũng giống nhau đều là thiên lực, nhưng nồng nặc thiên lực như vậy mà đem hấp thu không phải là nhanh hơn nhiều so với việc bọn họ hấp thu thiên lực từ không khí?
Đạt được đến Cực Thành Cảnh căn cơ của bọn họ đã cực kỳ vững chắc, lúc hấp thu cũng không cần phải lo lắng về những vấn đề khác, cũng bởi vậy khi bọn họ xuất ra nhiều yêu tinh như vậy, trên mặt mọi người đều mang theo một tia khi*p sợ, như vậy nếu một bên thua, sợ là sẽ phải tổn thất thảm hại, về phần phe bên kia thì thật đúng là sảng khoái.
Hồ Thụy Đào nhìn thấy hai đống núi nhỏ yêu tinh kia, trong mắt hiện lên vẻ thèm thuồng, ngay cả Hoàng Húc Lỗi kia cũng không ngoại lệ, hiện tại nghĩ đến trước mắt nhiều yêu tinh như vậy đúng là không có người nào có thể giữ được bình tĩnh.
“Tốt, đây là chính ngươi nói, nói được thì phải làm được”. Hồ Thụy Đào nuốt nước miếng một cái rồi nói, ở hắn xem ra, số tiền đặt cược này chắc chắn về tay bọn hắn rồi, khả năng đối phương có thể chiến thắng thực sự là quá nhỏ.
Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Điều này là đương nhiên”. Tất cả những yêu tinh này coi như là toàn bộ gia sản của nàng rồi, còn dư lại một chút những thứ linh tinh thì đúng thật không coi là cái gì, lần này nàng coi như là bỏ ra tâm huyết, nhưng mà nàng cũng không thèm để ý, lúc bọn hắn gây sự nếu như không đáp ứng, cho dù nàng có giữ được những yêu tinh này, thể diện cũng đã hoàn toàn mất hết, huống hồ bọn họ không nhất định sẽ thất bại.
Đám Hiên Viên Dật nhìn thấy một màn như thế này, vừa thở phào nhẹ nhõm một hơi, vừa cảm thấy có chút áy náy, phía trước bọn họ còn lo lắng Mộ Chỉ Ly sẽ hỏi bọn họ đưa yêu tinh, tuy rằng bọn họ cũng có, nhưng nếu đưa cho nàng thì đến lúc đạt tới Cực Thành Cảnh bọn họ sẽ khó mà tiến bộ.
Mộ Chỉ Ly bây giờ là Lăng Thiên Cảnh trung cấp, khoảng cách đến Cực Thành Cảnh vẫn còn một đoạn, nhưng bọn họ đều là Lăng Thiên Cảnh cao cấp, chỉ thiếu một chút nữa là có thể bước vào Cực Thành Cảnh, tất nhiên không có cách nào đánh cược hào phóng giống như Mộ Chỉ Ly.
Tiền đánh cược vừa mới quyết định được vài phút, Mộc Thiên Nam bắt đầu từ trong phòng đi ra, liếc mắt một cái liền thấy một đống yêu tinh được xếp thành núi nhỏ, nhìn thấy hai người đứng ở hai bên, nhất thời liền biết được đại khái sự tình, chuyện Hồ Thụy Đào phía trước ghi hận bọn họ chính hắn là người rõ ràng nhất.
Nhưng mà tầm mắt mọi người đều ngưng tụ ở trên cửa kia, bốn chữ to rõ ràng đập vào mi mắt bọn họ – Huyền phẩm trung cấp.
Nhìn thấy một màn này, sắc mặt Hoàng Húc Lỗi kiêu ngạo hẳn lên, vẻ mặt đắc ý, giống như trận đánh đố này bọn hắn đã thắng được một nửa, ngược lại, sắc mặt đám Hiên Viên Dật có chút khó coi. Bạn đang đọc truyện tại ThichTruyen.VN
Bọn họ hiện tại đều không để ý biểu hiện của ai so với bọn họ mạnh hơn, chỉ cần có thể đạt tới Địa phẩm cao cấp thì bọn họ cho dù thua sắc mặt cũng sẽ đẹp hơn rất nhiều, nhưng nếu như không có ai đạt tới Địa phẩm, vậy thật sự là xấu mặt.
Bọn họ một hàng chỉ có năm người, hiện tại ba người đều đã kiểm tra xong, chỉ còn lại hai người là Cao Chính Thanh và Mộ Chỉ Ly, ở trong năm người bọn họ, thực lực của hai người này cũng không phải là vượt trội, hiển nhiên thắng được trận này là vô cùng khó khăn.
Thậm chí bọn họ còn suy nghĩ theo chiều hướng trận đặt cược này đã thất bại, Cao Chính Thanh nắm tay lại thật chặt, trên mặt mang theo một tia không cam lòng, lần này đi vào hắn nhất định phải tranh thủ kiên trì một thời gian, bất luận phải dùng phương pháp gì! Đây cũng không phải chỉ là vấn đề thua yêu tinh của Chỉ Ly, mà đây là vương quốc khác đối với Thiên Thăng quốc bọn họ khiêu khích, tuyệt đối không thể để mất mặt!
“Chậc chậc, lại một người nữa bị đánh bại”. Hồ Thụy Đào tức thời giễu cợt.
“Thắng bại còn chưa rõ, bây giờ đắc ý còn không phải là quá sớm đi”. Đối với người bên ngoài trào phúng, sắc mặt Mộ Chỉ Ly vẫn duy trì vẻ lạnh nhạt, dường như không hề quan tâm đến mấy thứ này, bộ dáng lạnh nhạt kia cũng làm cho Hồ Thụy Đào bồn chồn trong lòng, sự việc đã phát triển đến như thế này, vì cái gì mà nàng ta còn có thể thờ ơ như vậy.
Liếc về Hoàng Húc Lỗi trao đổi một ánh mắt, hai người đối với biểu hiện của Mộ Chỉ Ly đều có chút kinh ngạc, bất quá nhìn thấy thực lực của Mộ Chỉ Ly chỉ là Lăng Thiên Cảnh trung cấp, bọn họ cũng đem lo lắng buông xuống, phía trước hai người Lăng Thiên Cảnh cao cấp cũng không thể đạt tới, chẳng lẽ một cái Lăng Thiên Cảnh trung cấp như nàng lại có thể làm được sao? Nói ra cũng không có ai tin.
Phía trước người đạt tới Địa phẩm ở đây là Hoàng Húc Lỗi đều đạt tới Lăng Thiên Cảnh cao cấp, hơn nữa khoảng cách tới Cực Thành Cảnh là rất gần, cũng chỉ có loại thực lực này mới có thể đạt tới.
Cao Chính Thanh rộng bước hướng tới phòng kia, bên ngoài lại khôi phục bình tĩnh, trừ bỏ ngẫu nhiên còn có mấy người đang nhỏ giọng thảo luận chuyện này ở ngoài.
Mà ở trong khoảng thời gian này, đông đảo mọi người xung quanh cũng không có ai đạt tới Địa phẩm một lần nữa, phần lớn đều là Huyền phẩm, điều này cũng khiến cho trận đánh cược của bọn họ càng thêm hấp dẫn mọi người, một người có phẩm chất như vậy cũng không dễ dàng xuất hiện, đối phương biết rõ khó khăn lớn như thế nhưng vẫn dám nhận.
Thời gian cứ thế yên lặng trôi qua, mọi người dần dần cũng cảm giác lần này Cao Chính Thanh vào có chút không thích hợp, hiển nhiên hắn trụ được thời gian còn dài hơn mấy người trước không ít, sắc mặt Hoàng Húc Lỗi hơi hơi biến hóa, người bên ngoài có lẽ không rõ ràng lắm về chuyện này, nhưng hắn thì rất rõ ràng, thời gian ở bên trong càng dài đại biểu cho cấp bậc của hắn càng cao.
Trong lúc mọi người đang phán đoán biểu hiện cấp bậc của người này, Hồ Thụy Đào cũng có chút chột dạ, nhìn thấy nhiều yêu tinh như vậy, nếu lần này thật sự thua, bọn họ cũng có tổn thất thật lớn, hơn nữa chuyện này đúng là hắn gây ra, sợ là ở địa vị trong thành bọn họ giảm xuống thật lớn, hơn nữa lại ở trước mắt mọi người mất thể diện, nghĩ đến hậu quả như vậy, hắn cũng nhịn không được rùng mình một cái.
Đám Hiên Viên Dật mặc dù không cảm giác ra cái gì đặc biệt, bất quá nhìn sắc mặt bọn Hoàng Húc Lỗi trong lòng cũng đoán ra được đại khái, lúc này sắc mặt đối phương càng khó coi, sắc mặt của bọn họ lại càng đẹp, chỉ mong Cao Chính Thanh có thể kiên trì nhiều hơn một chút thời gian.
“Két két”
Đang lúc mọi người vô cùng lo lắng, Cao Chính Thanh rốt cuộc đẩy cửa đi ra, trên người hắn cũng không có vết thương gì, dĩ nhiên, lực chú ý của mọi người cũng không dừng ở trên người hắn, mà là chú ý ở trên cửa kia biểu hiện cấp bậc.
Bốn chữ to rõ ràng xuất hiện, nhưng lúc nhìn thấy bốn chữ này, đám Hoàng Húc Lỗi đồng thời thở phào nhẹ nhõm, trên mặt nụ cười đắc ý càng ngày càng sâu, nhất là Hồ Thụy Đào, ngay cả hắn cũng không khỏi không bội phục.
Ngược lại, sắc mặt đám Hiên Viên Dật đều giống như màu gan heo, bọn họ không nghĩ tới kết quả cuối cùng sẽ là như vậy, mọi người vây quanh đều không nhịn được thổn thức một trận.
Bởi vì bốn chữ kia rõ ràng là – Địa phẩm sơ cấp. Nếu bình thường, đạt tới sơ cấp, nghĩ đến Cao Chính Thanh bọn họ sẽ cao hứng, nhưng hiện tại lúc này, bọn họ đều không cao hứng nổi, ngay cả những người khác cũng không có cảm khái gì đối với Địa phẩm này.
Đối với những người khác, xem ra nhóm bọn họ năm người, bốn người đã thua, chỉ còn lại một cô gái thực lực yếu nhất, khả năng đạt tới Địa phẩm trung cấp quả thực là quá nhỏ, không ít người liền hâm mộ vận may của bọn Hoàng Húc Lỗi, có thể dễ dàng thu vào tay nhiều yêu tinh như vậy.
Lúc này, Hoàng Húc Lỗi cũng nhìn thấy Hồ Thụy Đào thuận mắt không ít, lúc trước chính hắn chỉ nói là để cho bọn họ đạt tới Địa phẩm, nếu không phải Hồ Thụy Đào tăng thêm một câu để cho bọn họ đạt tới Địa phẩm trung cấp thì … số yêu tinh trong tay bọn họ sợ là phải chắp tay đưa cho người ta mất rồi.
Hồ Thụy Đào tự nhiên cũng chú ý tới vẻ mặt biến hóa của Hoàng Húc Lỗi, lập tức cười tiến lên nịnh hót, làm cho Hoàng Húc Lỗi gật đầu.
“Vẫn là kém một chút!” Cao Chính Thanh ảo não nói, lúc ở bên trong hắn đã kiên trì hết sức, cơ hồ là sử dụng hết thủ đoạn, đến cuối cùng không có cách nào mới phải đi ra, không nghĩ tới vẫn thất bại, bất quá đối với thực lực của Hoàng Húc Lỗi cũng có thêm chút hiểu biết, có thể đạt tới Địa phẩm như vậy tuyệt đối cũng không phải là vận may.
Đám Hiên Viên Dật thở dài, trong lòng đều tiếc hận, nhiều yêu tinh như vậy mà phải đưa cho người ta, đổi lại là bất cứ ai cũng sẽ đều cảm thấy đáng tiếc, bất quá đã đến đây rồi thì đúng là không còn biện pháp nữa.
Hầu như ở trong mắt mọi người, kết cục của chuyện này đã định, không có ai tin rằng Mộ Chỉ Ly sẽ đạt tới Địa phẩm trung cấp, khó khăn loại này có thể so sánh với việc nàng có thể đánh bại một cao thủ Cực Thành Cảnh, đây đúng là lời nói vô căn cứ!
Cao Chính Thanh nhìn Mộ Chỉ Ly nói: “Chỉ Ly, thật xin lỗi, ta….”
Mộ Chỉ Ly khẽ mỉm cười, nụ cười thanh khiết như hoa sen: “Cao đại ca, đây không phải là tại huynh, không phải huynh đã rất lợi hại rồi sao?”
“Ha ha, chẳng lẽ ngươi còn không hết hy vọng sao? Không bằng ngươi trực tiếp nhận thua đi, dù sao sớm hay muộn một chút kết quả cũng đều giống nhau cả thôi.” Hồ Thụy Đào độc địa nói, bất quá cũng không có ai phản bác lời nói của hắn, ở trong mắt mọi người xem ra thật sự là như vậy.
“Hồ công tử tựa hồ rất nóng vội, tiền đặt cược ở đây rồi cũng không có chạy, ngươi không đợi nổi mà phải vội vã như vậy sao?”. Mộ Chỉ Ly cũng đồng dạng phản bác hắn một phen.
Nghe vậy, sắc mặt Hồ Thụy Đào cũng khó coi vài phần, ý tứ này của Mộ Chỉ Ly là hắn chưa từng thấy những vật như vậy, nên vội vã muốn đem những yêu tinh này giấu đi.
Không ít người cúi đầu cười, Mộ Chỉ Ly thoạt nhìn lạnh lùng, không nghĩ tới cũng là người độc miệng như vậy.
“Hừ, cho ngươi thêm chút thời gian giãy giụa đi, dù sao cũng đã chờ lâu như vậy rồi, ta cũng không ngại chờ thêm một chút nữa!” Hồ Thụy Đào đáp lại, lời nói lần này cực kỳ có khí thế dường như muốn cứu vớt chút mặt mũi lúc nãy, chẳng qua là mọi người đối với lần này đều không có thiện cảm.
Không để ý đến tên Hồ Thụy Đào tiểu nhân kia, Mộ Chỉ Ly trực tiếp đi vào trong phòng, thật ra nàng muốn nhìn xem những thứ này rốt cuộc là có bao nhiêu lợi hại.
Ngoài cửa một lần nữa yên tĩnh trở lại, bất quá đám Hiên Viên Dật cũng hỏi Cao Chính Thanh làm cách nào có thể kiên trì ở bên trong lâu như vậy, tất cả bọn họ đều đã thử qua rồi, càng về sau khó khăn càng tăng lên bao nhiêu lần, bọn họ ai cũng không thể nghĩ đến Cao Chính Thanh có thể đạt tới Địa phẩm.
Nghe vậy, Cao Chính Thanh cũng cộc lốc nói ra nguyên nhân, bất quá nguyên nhân này đều làm cho ba người họ cùng ríu lưỡi, ánh mắt nhìn về Cao Chính Thanh cũng như bình thường nhìn yêu quái.
Thậm chí Nguyễn Ngọc Hành cũng không nhịn được mà nói một câu: “Yêu nghiệt nha!”
Thì ra là Cao Chính Thanh đã đánh cuộc một lần, ban đầu đối mặt với công kích bên trong, hắn đã hết sức né tránh, nhưng càng về sau hắn càng không né tránh nổi, bởi vì cái hắn am hiểu nhất không phải là tốc độ, nhưng lại nghĩ đến bộ dáng đắc ý của những người ngoài cửa, hắn cũng không cam tâm cứ như vậy mà đi ra ngoài, cho nên quyết tâm dùng nắm đấm của mình cùng những công kích kia đối kháng.
Hắn vốn chỉ định thử một lần, không nghĩ tới phương pháp quả đúng là như vậy, biết được rồi tất nhiên sẽ không buông tha, từng cú đấm lần lượt cùng đối kháng, nhưng hắn cũng phát hiện lúc bản thân mình cùng đối kháng với cái kia, lực đạo công kích càng ngày càng tăng, may là bản thân hắn lực lượng cũng rất cường đại mới có thể kiên trì lâu như vậy, đến sau cái lực đạo kia quả thật quá lớn đến mức hắn cũng không thể chịu nổi nên đành phải đi ra.
Đoán chừng phương thức này cũng chỉ có một mình Cao Chính Thanh làm được, nhìn cái νũ кнí trọng lượng nặng như ngàn cân trong tay hắn cũng có thể đoán ra, Hiên Viên Dật chính là bị cái công kích kia đánh cho sưng mắt, khí lực như vậy người bình thường đúng là không thể chống đỡ được, bọn họ cũng không có lực lượng biến thái như Cao Chính Thanh.
Sau khi Mộ Chỉ Ly đi vào phòng, cửa phòng tự động đóng lại, phạm vi trong phòng cũng không lớn, chỉ có thể đủ chứa được bốn người, hiện tại một mình nàng đứng ở chỗ này mặc dù không chật chội nhưng cũng không gọi là rộng rãi.
Xung quanh gần như đều là một loại vật chất bằng sắt lá, bốn phía thoạt nhìn như bị sắt lá vây quanh, nhưng cũng không cho Mộ Chỉ Ly quá nhiều thời gian phản ứng, sắt lá kia giống như đã sống lại, một đám nắm đấm, bàn tay sắt hướng tới Mộ Chỉ Ly mà công kích.
Bộ dáng kia giống như sắt lá đó rất mềm, mà sắt lá ở bên kia cũng như có người hướng tới Mộ Chỉ Ly công kích một quyền, cái này thoạt nhìn kỳ lạ vô cùng.
Mộ Chỉ Ly nhìn quả đấm kia liền biết Hiên Viên Dật bị đánh một quyền là từ đâu tới, khóe miệng khẽ mỉm cười tránh khỏi, vừa mới bắt đầu thì có thể né tránh những công kích này một cách hoàn hảo, chẳng qua có chú ý một chút là có thể né tránh được, nhưng càng về sau, những công kích này càng nhiều, một giây đồng hồ ngắn ngủi đã có vài chục quyền thậm chí trên trăm quyền hướng tới Mộ Chỉ Ly công kích.
Chỉ cần không cẩn thận một chút là đã bị công kích, cũng may tốc độ của Mộ Chỉ Ly cũng không phải tốc độ của người bình thường có thể so sánh, nàng tu luyện lâu như vậy, Phiêu Miểu thân pháp cũng đã tịnh tiến một lần nữa, từ giai đoạn thứ nhất Đạp Tuyết Vô Ngân đạt đến giai đoạn thứ hai Hư Không Tàn Ảnh, tốc độ di chuyển đã là người bình thường không thể so sánh được.
Lấy thực lực của nàng bây giờ thi triển ra Phiêu Miểu thân pháp, tốc độ này sẽ không thua Cực Thành Cảnh cao thủ, nếu người khác biết được điều này, sợ là sẽ kinh ngạc không nói nên lời, phải biết rằng Cực Thành Cảnh so với Lăng Thiên Cảnh tuy chỉ cách một cảnh giới, nhưng sự chênh lệch đó mà so sánh với từ Toàn Thiên Cảnh đến Lăng Thiên Cảnh thì còn lớn hơn.
Dù sao đây cũng là từ Lăng Thiên Cảnh bước vào sự phân cực Tam Cảnh. Nói như vậy dù là lấy thực lực của Lăng Thiên Cảnh cao cấp toàn bộ đem thi triển tốc độ cũng không thể nào tránh thoát được khỏi tay người có thực lực Cực Thành Cảnh sơ cấp, nhưng Mộ Chỉ Ly có thể lấy thực lực Lăng Thiên Cảnh trung cấp mà chống đỡ được cùng đối phương, điều này thật sự làm cho người ta kinh hãi.
Mộ Chỉ Ly rất nhanh liền tránh thoát những công kích kia, một màn này nếu như để cho người khác nhìn thấy, nhất định sẽ cho Mộ Chỉ Ly là quái thai, bởi vì bọn họ căn bản không thể nhìn thấy thân hình của Mộ Chỉ Ly, chỉ cảm thấy một đoàn khói trắng không ngừng di động ở trong đó, có điều cũng không thể nhìn rõ được.
Phiêu Miểu thân pháp của Mộ Chỉ Ly bất quá cũng chỉ là ở cuộc sống lúc trước tĩnh tâm tu luyện mà đạt được, không nghĩ tới là nhanh như vậy đã có thể cho nó phát huy tác dụng, cảm nhận được tốc độ của mình, nàng tràn đầy vui mừng từ sâu trong đáy mắt, đối với nàng, loại tốc độ này tuyệt đối là có tác dụng thật lớn.
Ngoài cửa.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, lúc mới bắt đầu mọi người đều không lo nghĩ, chỉ chờ Mộ Chỉ Ly thất bại từ bên trong đi ra, dù sao đây đúng là chuyện mọi người đều nhận định, nhưng mà thời gian trôi qua lâu như vậy mà Mộ Chỉ Ly vẫn còn chưa đi ra, sắc mặt mọi người đều có chút biến hóa.
Chân mày đám Hoàng Húc Lỗi đều dần dần nhíu lại, tình hình như thế này đã vượt quá dự đoán của bọn họ, chính là nghĩ Mộ Chỉ Ly như thế nào cũng không thể đạt tới cấp độ Địa phẩm, điều này làm cho bọn họ ngổn ngang trăm mối nhưng vẫn không giải thích được.
Sắc mặt đám Hiên Viên Dật cũng có chút bất khả tư nghị* (ngạc nhiên, nghi ngờ, không thể tin được), bọn họ cũng không có cách nào phán đoán được chuyện này đến tột cùng là tốt hay là không tốt, chủ yếu là ngoài ý muốn một ít, bất quá bọn họ cũng nhớ tới biểu hiện của Mộ Chỉ Ly lúc cùng Sở Vân đối chiến, cho dù bọn họ chống lại Sở Vân cũng không nhất định sẽ thắng, vậy mà Mộ Chỉ Ly tu vi yếu hơn bọn họ một đoạn lại có thể thắng, cái này thuyết minh khả năng của nàng còn rất nhiều.
Bọn họ trước đó cũng xem nhẹ điểm này, khó khăn như vậy chẳng lẽ Mộ Chỉ Ly có thể đạt tới sao? Nghĩ vậy, trên mặt bọn họ cũng tràn ngập hy vọng, nếu thật sự là như thế, hôm nay bọn họ cũng có thể thống khoái một trận rồi.
Mọi người vây quanh cũng không khỏi bàn luận xôn xao.
“Cô nương kia làm sao mà đến bây giờ vẫn còn chưa đi ra ngoài? Đã lâu như vậy rồi chẳng lẽ nàng có thể đạt tới Địa phẩm sao?”
“Người anh em, ngươi đang ở đây nói đùa cái gì vậy? Ngươi không thấy thực lực của nàng ta chỉ là Lăng Thiên Cảnh trung cấp thôi sao? Ta đây Lăng Thiên Cảnh cao cấp cũng chỉ được Huyền phẩm sơ cấp mà thôi.”
“Nói vậy cũng đúng, nhưng nàng ta ở bên trong dạo chơi cũng đã rất lâu rồi, trừ lý do này thì ta thật đúng là không nghĩ ra lý do khác nữa!”
“Nói không chừng công kích bên trong quá cường hãn, nàng ta không chịu được đã bị đánh đến ngất xỉu ở bên trong rồi thì sao?” Một nam tử lên tiếng nói, lời nói này của hắn bình thường sẽ không có khả năng xảy ra, nhưng trong trường hợp này, mọi người đều nghĩ đến khả năng này có thể xảy ra.
Hiển nhiên so với chuyện Mộ Chỉ Ly có thể đạt tới Địa phẩm, bọn họ vẫn tình nguyện tin tưởng nàng bị hôn mê ở trong, Cao Chính Thanh nghe được mọi người nói như vậy, lập tức quát lên: “Ngươi mới bị hôn mê, cả nhà ngươi đều bị hôn mê!”
Ở trong mắt Cao Chính Thanh, Mộ Chỉ Ly cùng muội muội của hắn không khác nhau là mấy, Mộ Vũ Hoài cùng hắn là huynh đệ, hắn tự nhiên đem muội muội của Mộ Vũ Hoài làm thành muội muội của mình, bây giờ bị bọn họ nói như vậy, trong lòng hắn vô cùng khó chịu.
Đối với suy nghĩ của người ngoài, Mộ Chỉ Ly đều không hay biết, bất quá công kích ở nơi này đã càng ngày càng dày đặc, cuối cùng đến cả nàng cũng khó khăn lắm mới vượt qua, đang lúc nàng không chú ý, một quả đấm đã đánh úp về phía nàng, công kích phía sau làm cho nàng không cách nào tránh né, lập tức giương nắm đấm ra đánh lại.
Nhưng mà nắm đấm kia lại bị Mộ Chỉ Ly cản lại, rụt trở về, nhìn thấy một màn như vậy, Mộ Chỉ Ly sững sờ, thầm nghĩ: xem ra nơi này không phải chỉ có phương pháp tránh né mới thoát được. Như vậy mới đúng, nếu chỉ có tránh né, thì càng ở sau càng không phải là người, chắc lúc nãy Cao đại ca cũng dùng phương pháp này mới ở được lâu như vậy.
Sau khi phát hiện được chuyện này, Mộ Chỉ Ly cũng suôn sẻ vượt qua, thời gian ở trong đó cũng càng ngày càng dài.
“Két két”
Cửa lại bị mở ra, thấy Mộ Chỉ Ly không phải bị ngất đi như mọi người dự đoán, mọi người đều nhìn về phía trên cửa bốn chữ to.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc