Xuyên Nhanh "Tình" Thâm Một Tấc - Chương 21

Tác giả: Esther Cửu Cửu

Hạ Tình Tình kinh hô một tiếng, theo bản năng duỗi tay ôm quanh cổ hắn.
Khương Hạo cong khóe miệng, ôm nàng đi ra cửa, vòng vào một gian nhà gỗ phía sau. một luồng nhiệt khí ập tới, hắn thế nhưng mang nàng đi bể tắm của hắn.
Sau bình phong đã đầy sương trắng mù mịt, trong ao còn bỏ thêm các loại thảo dược,an thần, ẩn ẩntruyền đến mùi thuốclàm người ta thoải mái.
Hóa ra hắn đều chuẩn bị tốt.
Hạ Tình Tình trong lòng ấm áp, tay ôm hắn cổ hơi hơi chặt hơn.
Khương Hạo ôm nàng đi vào sau bình phong, ngồi xuống ghế, ôm nàng ngồi trên đùi hắn, sau đó cúi đầu... bắt đầu giúp nàng ૮ởเ φµầɳ áo.
Tai nàng nóng lên, cuống quít đè vạt áo lại, cúi đầu nhẹ giọng nói: "Công tử, nô tỳ... nô tỳ tự mình làm là được."
Tay Khương Hạo ngừng lại, ánh mắt nặng nề nhìn nàng, trong mắt một mảnh đen tối, hai người dựa vào quá gần, nàng bị hắn nhìn có chút không được tự nhiên. một thoáng ngửa đầu ra sau, cái gáy đột nhiên bị người đè lại, trước mắt một cái bóng rơi xuống, sau đó trên môi một trận ấm áp.
Môi hắn dính sát vào nàng, một tay đỡ lấy đầu nàng, một tay ôm ở trên eo nàng nhẹ nhàng vuốt ve, hô hấp lướt trên mặt nàng, nóng, ngứa.
Giờ phút này trong lòng Khương Hạo kỳ thật tràn đầy khẩn trương thấp thỏm, thấy nàng như không có ý tứ giãy giụa phản kháng, liền đánh bạo chậm rãi chuyển tay đặt ở bên hông nàng sangchỗ xương cùng, nhẹ nhàng nhấn một cái.Hạ Tình Tình cảm thấy bên hông tê rần, theo bản năng há mồm thở nhẹ, lưỡi nóng bỏng nhân cơ hội chui vào trong miệng nàng, cực kỳ bá đạo Lเế๓ láק hàm răng nàng, sau đó cuốn lấy lưỡi nàng, dùng sức ʍúŧ vào, đoạt lấy hơi thở nàng.
Hơi nước lượn lờ, Hạ Tình Tình nắm chặt ống tay áo, ngửa đầu nhận hắn hôn, trong phòng càng ngày càng nóng, nàng bị hắn hôn cả người nhũn ra, trong đầu có chút thiếu khí, vô lực chui vàotrong иgự¢ hắn. hắn rốt cuộc buông miệng ra, ôm nàng, một cái tay khác bỏ đi váyáo ngoài của nàng, chỉ để lại một cái yếm và ҨЦầЛ ŁóŤ, sau đó nhanh chóng kéo rơi áo ngoài của mình, ôm nàng đứng dậy chậm rãi đixuống bể tắm.
Hạ Tình Tình đỏ mặt chôn trongиgự¢ hắn, đến khi toàn thân được nước ấm bao vây, nàng nhịn khôngđược than nhẹ một tiếng.
Khương Hạo trong mắt nhiễm ý cười, cúi đầu ở trên mặt nàng hôn một cái, sau đó đột nhiên buông lỏng tay.
Thân thể đột nhiên rơi xuống, Hạ Tình Tình sợ hãi kêu một tiếng, dùng sức ôm lấy cổ hắn, thân mình dính sát vào hắn, hai chân theo bản năng quấn ở trên người hắn, Khương Hạo thuận thế nâng ௱ôЛƓ nàng nhấc lên trên, cười nhẹ một tiếng.
thật vất vả ổn định thân mình, nàng ngẩng đầu trừng hắn, lại thấy ánh mắt hắn đột nhiên tối sầm xuống, hầu kết nhẹ lăn, sáng quắc nhìn chằm chằm иgự¢ nàng, nàng vội vàng cúi đầu, lúc này mới phát hiện tư thế ôm hắn có bao nhiêu ái muội. Yếm màu đỏ bị nước làm ướt nhẹp, mỏng mảnh dán vào trước иgự¢, dấu không được hình dạng hai luồng tròn trịa. Đỉnh hơi hơi đứng thẳng đang nhẹ nhàng cọ lên иgự¢ hắn, cơ hồ trong nháy mắt, nàng cảm giác được chỗ bụng nhỏ có một thứ cứng rắn ngạnh ngạnh chống lên nàng.
Hạ Tình Tình tức khắc vừa thẹn lại bực, cả khuôn mặt đỏ lên, nàng cắn môi dưới, trong mắt to hơi nước mênh ௱ôЛƓ, mang theo vài phần tức giận, vài phần ngượng ngùng, vài phần ủy khuất.
Nàng lại không biết mình như vậy có bao nhiêu kiều mị động lòng người, làm Khương Hạo nhìn đến hạ thân trướng lớn vài phần. Nhưng mà, giờ phút này hắn lại bận tâm thân thểnàng, cáigì cũng khôngđược làm. hắn hít sâu một hơi, như hả giận ở vành tai nàng khẽ cắn một ngụm, dựa vào trên vai nàng bình phục một lúc, sau đó ôm nàng đi về phía trước, đi vào nới tận cùng bên trong có bậc thang, buông nàng xuống, đỡ nàng đứng ở bậc thang.
Nước ao vừa vặn không quá иgự¢, trong nước màu đỏ như ẩn như hiện, mặt nước sương mù mờ mịt, mặt nàng trắng nõn phiếm hồng, hạ thân ẩn ẩn lại có xu thế nâng về phía trước, Khương Hạo thấp rên một tiếng, cực lực khắc chế dục hỏa quay cuồng trong cơ thể, để nàng xoay người ghé vào bên cạnh ao.
nhẹ nhàng đẩy ra tóc dài đen nhánh, tấm lưng tuyết trắng xuyên qua mi mắt, phía trên đan xen từng vết roi hồng nhạt cùng một ít ấn ký thuốc mỡ màu nâu. Dù sớm có chuẩn bị tâm lý, tay Khương Hạo vẫn cứng đờ, dục hỏa vừa rồi nháy mắt bị diệt không còn một mảnh, trong lòng như đột nhiên bị đấm một cái, ý đau nhè nhẹ lan tràn, mang theo chua xót.
Hạ Tình Tình cảm giác người phía sau đột nhiên không có động tĩnh, thầm nghĩ có phải dấu vết trênlưng quá dữ tợn khó coi hay không, tuy biết nàng dùng thuốc về sau sẽ không lưu sẹo, nhưng nghĩ đến hắn hiện tại có thể sẽ ghét bỏ, trong lòng vẫn có chút khổ sở, cũng không chú ý người phía sau đỏ mắt, trong mắt tràn đầy tự trách và đau đớn kịch liệt.
Nàng có chút chật vật xoay người muốn nói thôi bỏ đi, lại bị một đôi bàn tay to giữ chặt eo, chủ nhân bàn tay to cúi xuống hôn, môi run hôn lên lưng nàng. Có cái gì nóng nóng nhỏ giọt ở trên lưng nàng, làm tâm nàng đều run lên theo.
Bên tai truyền đến một thanh âm cực lực đèn nén: "Thực xin lỗi... thật sự thực xin lỗi..."
một câu chứa đầy đau đớn làm nàng nhịn không được trong mắt nóng lên, không biết là khó chịu hay ủy khuất. một ngày này cảm tình trong lòng bị nàng liều mạng áp chế trong nháy mắt giãy giụa, muốn tràn ra bên ngoài, nàng đột nhiên rất muốn khóc lớn một trận, sau đó nước mắt thật sự không chịu khống chế mà rơi xuống, bả vai nhẹ nhàng rung động.
Khương Hạo hình như có cảm giác, xoay nàng lại, thấy trên mặt nàng tất cả đều là nước mắt, tức khắc luống cuống, hắn luống cuống tay chân muốn thay nàng lau nước mắt, lại càng lau càng nhiều. Cuối cùng hắn không có cách nào, chỉ có thể ôm nàng vào trong lòng, như trấn an thấp giọng dỗ nàng, trong lòng khó chịu cực kỳ.
Đều là hắn không tốt. Làm nàng khổ sở.
Khổ sở phải phát tiết ra.
Về sau, hắn không bao giờ muốn nàng khổ sở nữa.
Cùng với nam nhân ôn thanh nói nhỏ, tiếngkhóc nức nở trong phòng dần dần nhỏ đi.
Hạ Tình Tình khóc lớn một hồi, buồn khổ nghẹn lâu trong lòng như vậy rốt cuộc tiêu tán một ít, nàng ngước đôi mắt đỏ hoe, lúc này mới cảm thấy có chút ngượng ngùng, không dám nhìn hắn. Khương Hạo sờ sờ mặt nàng, xoay thân mình nàng lại,làm nàng một lần nữa dựa bên cạnh ao.
hắn nhẹ nhàng vốc một vốc nước, động tác mềm nhẹ giúp nàng rửa sạch thuốc mỡ còn sót lạiphía sau lưng, hai mắt lại gắt gao nhìn chằm chằm vết roi trên lưng nàng, muốn đem chúng nó khắc vào đáy lòng.
Đây là vết thương hắn mang đến cho nàng.
hắn vĩnh viễn không dám quên.
Cáo bệnh hơn một tháng, Lý đại nhân rốt cuộc lần nữa xuất hiện trong triều đình, các quan viên phát hiện, Trạng Nguyên đại nhân hao gầy không ít, hơn nữa so với lúc trước càng cự người ngàn dặm. Càng làm cho bọn họ kinh ngạc là, từ khi hắn bắt đầu hồi triều, Liễu tể tướng cũng không giống như trước đây, hạ triều liền bắt chuyện với hắn. Thời gian trước Liễu Đình ở trên triều đình công nhiên gây hấn vớiKhương Du, còn Khương Du đạm nhiên phản kích. Hai người rốt cuộc xé rách da mặt bên ngoài. Lý Tấn biết hết thẩy, biểu tình trước sau nhàn nhạt, tựa hồ là đứng ngoài cuộc. Hay là giữa Liễu Lý có mâu thuẫn? Mọi người sôi nổi âm thầm suy đoán.
Lý Tấn không quản người khác mịt mờ đánh giá thế nào, hạ triều liền trở về phủ, nhốt mình tại thư phòng. hắn nhắm hai mắt dựa vào ghế, đầy mặt mỏi mệt, trong đầu lại một lần nữa hiện ra thân ảnh đãthâm nhập cốt tủy đó. Suy sút hao tổn tinh thần vài ngày, có một số việc đã đến lúc hắn cẩn thận ngẫm lại.
Nàng trọng sinh sao? Khi nào? Là bởi vì trọng sinh, cho nên mới trốn khỏi thôn trang sao? không... không đúng! Lần đầu tiên ở Khương phủ nhìn thấy nàng, trong mắt nàng từ đầu rõ ràng là quyến luyến kích động, sau khi Khương Hạo xuất hiện lại đột nhiên trở nên xa lạ. Nhưng mặc kệ thế nào, lúc ấy trong mắt nàng đều không có hận. Vậy... Là lúc hôn mê sao? Hôn mê rồi tỉnh lại, trong mắt nàng mới chứa đựng đầy hận ý. Nhưng nếu như thế, làm thế nào giải thích lúc trước nàng rời thôn trang đi vào kinh thành, rồi đi tới Khương phủ?
Lý Tấn nhăn mi, thật nhiều việc không nghĩ ra, đau đầu sắp nổ tung.
Nhưng cái đó không thể so vớiđau đớnvì nàng lựa chọn rời xa hắn. hắn không nghĩ tới mình sẽ trọng sinh, đời trước mất đi nàng rồi thống khổ tuyệt vọng làm hắn đã sớm không muốn sống, Nhưng hắn vẫn sống lại, về quá khứ, hắn cho rằng đây là trời cao cho hắn cơ hội. hắn kích động, mừng như điên, thề lần này hắn mặc kệ tất cả chỉ muốn bảo hộ nàng thật tốt. Nhưng hắn thật vất vả tìm được nàng rồi, nàng lại nhớ tới hết thảy đời trước, không chịu cho hắn cơ hội đền bù. Vì cái gì! hắn không cam lòng! hắn làm sao có thể chịu đựng đang thấycó hy vọng rồi lại một lần nữa mất nàng! Nhưng mà, hiện giờ hắn có thể làm gìđây? Nàng đã không cần hắn, nàng lựa chọn Khương Hạo...
Nghĩ đến đây, Lý Tấn khó chịu nắm chặt vạt áo trước иgự¢, khổ sởtrong lòng tầng tầng lan tràn như muốn hoàn toàn bao phủ hắn. rõ ràng, đời trước Khương Hạo yêu Liễu Vũ Vi đến phát cuồng, rõ ràng đời trước bọn họ không hề gặp nhau, vì cái gì lúc này đều thay đổi? hắn nhìn ra được Khương Hạo để ý nàng so với hắn cũng không ít hơn. Nghĩ đến bọn họ ở bên nhau, hắn ghen ghét sắp phát điên. hiệngiờ, hắn thật sự... một chút cơ hội cũng không có sao?
Phủ Tể tướng, trong sương phòng chính viện, đang không ngừng truyền đến tiếng đồ sứ quăng ngã ầm ầm.
Liễu Đình mới vừa đi đến cửa, một mật gì trắng lao đến trước mặt, "Phanh" một tiếng rơi bên chân ông, ông kinh ngạc ngừng bước, ngẩng đầu nhìn rõ tình hình trong phòng rồi giận tím mặt: "Dừng tay lại cho ta!"
Liễu Vũ Vi đột nhiên quay đầu, trong tay nàng đang giơ một cái bình hoa, hai mắt đỏ ngầu, mặt đầy dữ tợn.
Thấy bộ dáng của nàng, Liễu Đình vừa tức giận lại đau lòng, "Con nhìn con xem, đã biến mình thành cái bộ dạng gì!"
Liễu Vũ Vi như sắp hỏng mất hô to: "Cha! Con không cam lòng! Con muốn Lý Tấn! hắn là của con! hắnchỉ có thể là của con!" Nàng có hận trong lòng a, Lý Tấn ngày thường đối với nàng lãnh đạm lại xa cách như thế, ngày ấy mất khống chế thậm chí rơi lệ, làm cho nàng quả thực không thể tin được! Trong lòng đau đớn xé rách. Còn Khương Hạo, rõ ràng từ trước thích nàng, lại vì tiện nhân kia thiếu chút nữa Ϧóþ ૮ɦếƭ nàng!
Liễu Đình nắm chặt quyền, tâm tư nữ nhi ông vẫn luôn biết. Mấy ngày nay ôngvì chuyện lần trước mà bất mãn lạnh lùng Lý Tấn, chờ hắn tới xin lỗi, nhưng hắn không có chút phản ứng nào, quả thực khôngđể ông vào mắt! thật là bạch nhãn lang! Nghĩ vậy, trong lòng ông tức giận càng sâu, sầm mặt nói: "Lý Tấn hắn không xứng với con! Việc này chớ có nhắc lại!" Dứt lời phất tay áo rời đi, không để ý tới Liễu Vũ Vi phía sau thét chói tai trong phòng.
Kinh thành trong tửu lâu, Khương Hạo xuyên qua đại sảnh tiến vào phòng bao, không dấu vết quét mắt nhìn chung quanh, sau đó đóng cửa phòng, khóa lại. hắn đi đến phía trước bức tường cuối cùng bên trong, duỗi tay gõ có tiết tấu lên mặt tường một lúc, cùng với một tiếng "Ầm ầm", mặt tường đột nhiên bị dời đi.Trong tường một nam tử hắc y đang đứng, nhìn thấy Khương Hạo thì quỳ xuống hành lễ, Khương Hạo hơi gật đầu sau đó bước vào. Mặt tường một lần nữa bị di chuyển, trong phòng một mảnh yên tĩnh, tựa hồ cái gì cũng không phát sinh.
Trong phòng ngầm, đèn đuốc sáng trưng, người ngồi hai bên nghiêm chỉnh, mỗi người đều dáng vẻ giang hồ, thấy hắn tiến vào, đồng loạt đứng dậy chắp tay nói "Công tử." Người cầm đầu nọ, một thân hắc y, đầy mặt túc sát, không chút nào thấy bộ dáng ôn hòa thấp hèn ngày thường, xem dung mạo hắn, không phải Hà Minh thì ai?
một canh giờ sau, Khương Hạo ra khỏi tửu lầu. Dường như không có việc gì về phủ.
Đêm khuya, hơn mười ám ảnh nhanh chóng xẹt qua nóc nhà, lặng lẽ ẩn núp ở bốn phía phủ Tể tướng.
Hạ Tình Tình mấy ngày nay có thể nói là dễ chịu cực kỳ. Nàng thanh thản ổn định tránh ở trong phòng dưỡng thương, dưỡng lại thịt trên người trở về, Khương Hạo cuối cùng không buộc nàng uống các loại canh bổ, hắn gần đây tựa như rất bận, ban ngày cơ bản đều không ở trong phủ, chạng vạng mới trở về cùng nàng dùng bữa tối, bồi nàng đến lúc sắp đi ngủ mới rời đi. Lúc trước hắn ẩn ẩn có nhắc tới chuyện cùng phòng ban đêm, bị nàng lấy lí do thân thể chưa tốt mà hàm hồ trốn tránh. Về sau hắn cũng khôngnhắc lại, mỗi ngày buổi tối giúp nàng tắm gội, bôi thuốc mỡ xóa sẹo, trong lúc đó cũng rất ít động tay động chân. Nếu không phải có thể cảm giác hạ thân hắn cứng rắn đâm nàng, nàng đều cho rằng hắnmất hứng thú với nàng.
"Hệ thống, cậu nói xem Khương Hạo đang bận cái gì a?" Hạ Tình Tình nằm trên giường, cong chân hỏi.
"Khương đại nhân cố ý bồi dưỡng hắn vào triều làm quan, đại khái là bận cái này đi." Do dự một hồi, hệ thống còn nói thêm: "Ký chủ, ta luôn có dự cảm, gần đây khả năng sắp có đại sự xảy ra."
"A? đại sự gì?"
"Ta hiện còn không rõ ràng lắm, chỉ ẩn ẩn cảm thấy, có một bầu không khí khẩn trương."
"Cái này còn có thể cảm giác được?" Hạ Tình Tình có chút vô ngữ, lại cũng đặt câu hỏi ở trong lòng, "Đúng rồi, gần đây chỗ Liễu Vũ Vi có động tĩnh gì không?"
"Nàng phái không ít người ẩn nấp quanh Khương phủ, là nhằm vào cô, bất quá đại khái nàng khôngnghĩ tới cô vẫn luôn không ra phủ. Những người đó cũng đều bị Khương Hạo và Lý Tấn xử lý."
Nhắc tới Lý Tấn, Hạ Tình Tình hơi hơi sửng sốt, sau đó thở dài. Chuyện giữa Lý Uyển Tình và Lý Tấn cũng không biết nên giải quyết thế nào, rất nhiều lần nàng thử giao tiếp cùng nàng ấy trong cơ thể, nhưng đều không được đáp lại, làm nàng đã bất đắc dĩ lại lo lắng.
Đảo mắt đã là hạ tuần tháng bảy.
một tháng trước, nơiphồn hoa nhất kinh thành, mới mở một cửa hàng trang phục. Cửa hàng buôn bán là váy áo thích hợp với cô nương trẻ tuổi, thủ công thập phần độc đáo, kiểu dáng mới mẻ, trong khoảng thời gian ngắn đã rất thịnh hành trong đám quý nữ. Bất quá cửa hàng này có quy củ, chọn y phục cần tự mình đến, cũng ở trong phòng riêng đơn độc thử đồ, không giống cửa hàng khác sẽ đưa quần áo điphủ của người mua cho họ chọn lựa. Quy củ này làm mọi người thêm rất nhiều phiền toái, lại cũng làm người ta cảm thấy mới lạ, hơn nữa quần áo hoa mỹ, các tiểu thư đều đua theo, sinh ý cửa hàng càng ngày càng tốt.
Liễu Vũ Vi mang theo hai nha hoàn đang ở trên đường đi về hướng của hàng này, trời nóng bức làm tâm tình nàng càng bực bội, cha không cho nàng gặp Lý Tấn, thậm chí thiếu chút nữa cấm túc nàng. Trong lòng nàng phẫn uất không chỗ phát tiết, đương nhiên tất cả đều ghi trên người Lý Uyển Tình. Nàng phái thật nhiều người đi ám sát nàng ấy, lại không một ai trở về! không cần phải nói cũng biết nhất định là hai người kia che chở. Ghen tỵ hận ý trong lòng điên cuồng lan tràn, nàng nhất định phải khiến nàng ấy sống không bằng ૮ɦếƭ! Đắm chìm trong cảm xúc của mình nàng không cẩn thận, đương nhiên không chú ý thấy phía sau có bóng người đi theo.
Tới cửa hàng, các loại trang phục xinh đẹp làm tâm tình nàng cuối cùng sung sướng hơn. Nhìn thấy nàng, tiểu nhị cửa hàng lập tức ân cần dẫn nàng đi chỗ treo váy áo mới nhất, đó đều là dùng tơ tằm đặc chế mà chế tác thành, mặc không chỉ đẹp mắt còn thoải mái, rất mát mẻ, thích hợp nhất cho những ngày nóng bức này. Liễu Vũ Vi vừa lòng chọn vài cái, trong đó một cái váy vàng nhạt, phần eo thiết kế sáng tạo khác thường, tú khí lại mang theo hoạt bát, làm nàng liếc mắt một cái đã chọn trúng, nhưng thiết kế như vậy lại cũng làm nàng không có cách nào xác định số đo. Nàng vuốt váy do dự thật lâu, vẫn không chống cự được, quyết định đi phòng thử, thử một chút.
Bảo nha hoàn chờ ở cửa, nàng cầm váy đi vào phòng thử đồ, quay người khóa cửa, mới vừa treo váy lên trên giá, đột nhiên cảm thấy sau đầu tê rần, trước mắt tối sầm rồi mất đi tri giác.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc