Xem Như Anh Lơi Hại, Đồ Xấu Xa - Ngoại Truyện 02

Tác giả: Hốt Nhiên Chi Gian

Bao cao su
Nghe nói kẻ xấu bụng gần đây bỗng thấy hứng khởi tuôn trào, thường xuyên ra tay với Cố Tiểu Tịch, cô cứ hễ bất cẩn là bị đưa lên giường ngay.
Cố Tiểu Tịch lần nào cũng sau khi xảy ra chuyện mới nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề. Mấy lần anh đều không dùng bao. Thế… thế chẳng phải là rất nguy hiểm ư. Vấn đề này… phải nói chuyện nghiêm túc mới được.
Sau đó, vào một hôm nào đó, trước khi kẻ xấu bụng kia lại tiếp tục ra tay, Cố Tiểu Tịch đã kêu lên. Kẻ xấu bụng đè cô xuống mà lòng nghi hoặc, “Làm gì thế?”.
Cố Tiểu Tịch chỉ chỉ đầu giường, kẻ kia liếc nhìn rồi thản nhiên nói, “Không cần tắt đèn, anh thích có chút không khí”.
Cố Tiểu Tịch nuốt nước bọt, trừng mắt nhìn anh, tiếp tục chỉ vào đầu giường.
Kẻ xấu bụng nhìn lên cao hơn, đến cửa sổ, nói, “Đối diện không có nhà, sợ gì, có chút gió để không bị thiếu oxy”, dừng lại nửa giây rồi nói tiếp, “Ánh trăng nhìn thấy cũng không sao”.
Phụt! Cố Tiểu Tịch suýt sặc, trừng mắt nhìn anh, chỉ vào đầu giường, nghiến răng nghiến lợi nói, “Tủ đầu giường”.
Kẻ xấu bụng cuối cùng đã hiểu, hóa ra Tiểu Tịch muốn anh đi lấy, anh rất không tình nguyện trở mình trèo ra đó, miệng vẫn làu bàu, “Không cần đạo cụ đâu, sợ em không chịu nổi”.
Cố Tiểu Tịch túm lấy ga giường, muốn khóc mà không ra nước mắt: “Đạo cụ cái đầu anh, nói linh tinh em xử anh bây giờ!”.
Đến khi kẻ xấu bụng lấy ra hộp bao cao su mà Cố Tiểu Tịch đã chuẩn bị sẵn, ánh mắt trở nên khó đoán, rồi giơ cao lên nhướng mày với cô, “Lẽ nào em thích mùi chanh này?”.
Cố Tiểu Tịch thẹn quá hóa giận hét lên, “Liên quan gì tới anh!”.
Kẻ xấu bụng vừa cầm bao cao su vừa dịch lại gần, đè cô xuống ung dung nói, “Nghe bảo đeo bao cũng có thể tăng hưng phấn, nên người ta mới làm ra đủ loại mùi như vậy”.

Cố Tiểu Tịch suy sụp. Sau đó, ai đấy đã thành công quăng cái hộp bé nhỏ sang một bên, bắt đầu làm việc!
Đến khi Tiểu Tịch thức dậy vào hôm sau, mở hộp bao cao su ra, đã phẫn nộ bất bình quỵết định rằng, không thể lãng phí được. Kết quả, trong cơn bồng bột, cô đã đeo vào cho ai đó vẫn đang say ngủ.
Cuối cùng, cuối cùng, ai đó tỉnh đậy, cô lại bị đè xuống, hơn nữa ai đó sau cùng còn than vãn mặc “áo mưa” thật khó chịu. Cố Tiểu Tịch mệt đến mức không còn thần trí nào nữa, mặt trời còn đang chiếu vào nhà, mưa ở đâu ra?
Sau n lần n lần, Cố Tiểu Tịch mới hiểu ra, “áo mưa” chính là bao cao su!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc