Xác chết loạn giang hồ - Hồi 126

Tác giả: Vô Danh


Tiêu Lĩnh Vu chú ý nhìn ra thì thấy trên bốn chiếc khoái thuyền đã dựng tám cây cung.
Đại hán tay cầm binh khí móc mồi lửa ra bật lên. Chúng chỉ còn chờ Thang Bình ra lệnh là tám mũi tên lửa phát xạ bắn sang thuyền lớn.
Thương Bát chau mày nói :
- Coi tình hình này thì chỉ còn một đường là xông sang thuyền chúng.
Thang Bình đã đếm từ một hai ba tới bảy.
Tiêu Lĩnh Vu khẽ nói :
- Ta xông lên trước đại.
Thương Bát hỏi :
- Đại ca định phát động ư?
Lúc này Thủy Xà Thang Bình đã đếm đến số chín.
Đột nhiên Tiêu Lĩnh Vu lớn tiếng quát :
- Dừng lại!
Thang Bình sửng sốt hỏi :
- Chuyện gì?
Tiêu Lĩnh Vu hú lên một tiếng dài rồi tung mình lên hai trượng. Người chàng đang lơ lửng trên không bỗng xoay ngang rồi cả người lẫn kiếm nhảy xổ về hướng Thang Bình.
Thang Bình quát to lên một tiếng, giơ trường mâu lên đâm tới.
Tiếp theo dây cung vang động, tám mũi trường tiễn vọt ra.
Hỏa quang lấp loáng nhằm về hướng thuyền lớn.
Động tác của Tiêu Lĩnh Vu rất thần tốc. Chớp mắt chàng đã vọt tới gần thuyền nhỏ, xoay trường kiếm đè xuống trường mâu, người chàng đứng xuống đầu thuyền.
Thanh trường kiếm dính vào trường mâu chém xuống.
Bên cạnh Thang Bình còn có một đại hán tay cầm trường mâu. Gã vung trường mâu làm thiết côn, quét ngang lưng Tiêu Lĩnh Vu.
Nguyên Tiêu Lĩnh Vu đã nhảy xuống thuyền này rồi, thanh trường mâu của đại hán này dài quá, không thi triển được nên phải dùng làm thiết côn.
Tiêu Lĩnh Vu đẩy mạnh trường kiếm bức bách Thang Bình lùi sang một bên, tay trái chàng phóng chưởng mau lẹ tuyệt luân nhằm đánh vào trước *** đại hán cầm trường mâu.
Con thuyền nhỏ này chỉ dài chừng hơn trượng, rộng mấy thước. Bốn người đứng ở đầu thuyền không còn chỗ trống. Đại hán gặp thế chưởng của Tiêu Lĩnh Vu không tránh được, chỉ nghiêng mình một bên để khỏi bị đánh trúng ***.
Bỗng gã thấy một luồng ám kình đánh vào đầu vai, gã rên lên một tiếng rồi té xuống nước.
Tiêu Lĩnh Vu phóng chưởng ra rồi năm ngón tay chàng như móc câu nhằm chụp lấy thanh trường mâu.
Đại hán bị trúng chưởng rồi, cây trường mâu quết ngang bị giảm sức rất nhiều.
Tiêu Lĩnh Vu chụp thanh trường mâu là được ngay.
Giữa lúc ấy chàng nghe *** thê thảm.
Thủy Xà Thang Bình bỏ trường mâu nhảy xuống sông.
Nguyên thanh trường kiếm của Tiêu Lĩnh Vu dính vào trường mâu chém xuống khiến cổ tay mặt của Thang Bình bị chém đứt lìa, hắn đau quá phải bỏ trường mâu nhảy xuống nước.
Trong nháy mắt Tiêu Lĩnh Vu đã chặt đứt cổ tay, đoạt mâu, bức hai người nhảy xuống sông. Thanh trường kiếm trong tay chàng lại biến thế “Khổng Tước Khai Bình” hóa thành một đạo ngân quang chém vào người hai tay cung thủ.
Hai tên cung tiễn thủ nghe tiếng rú của đồng bọn bèn giật mình kinh hãi, không còn lòng dạ nào bắn tên sang thuyền lớn, chúng phải quay lại nghênh địch.
Thế kiếm của Tiêu Lĩnh Vu mau lẹ phi thường, hai gã chưa kịp ứng biến đã thấy thế kiếm chém tới.
Trong lúc hoang mang chúng không kịp rút yêu đao ra cự địch, phải cầm cung làm binh khí, quét ngang để ngăn chặn trường kiếm của đối phượng. Hai cây cung đều bị chặt gãy.
Tiêu Lĩnh Vu nghiêng mình sấn lại một bước. Chàng phóng cước đá một tên xuống sông. Tay phải chàng cầm kiếm biến thành chiêu “Xuyên Vân Thủ Nguyệt” ánh hàn quang lấp loáng đâm suốt tên gã còn lại.
Thế là trong chớp mắt Tiêu Lĩnh Vu đã đẩy ba người xuống nước và một người bị đâm ૮ɦếƭ.
Chàng quay đầu nhìn sang thì thấy hai chiếc khoái thuyền kia đang diễn ra một cuộc ác đấu khốc liệt.
Nguyên khi Tiêu Linh Vu vừa phát động, Kim Bàn Toán Thương Bát tay cầm bàn tính nhảy sang chiếc khoái thuyền thứ hai.
Bọn đại hán trong ba chiếc khoái thuyền kia thấy Tiêu Lĩnh Vu nhảy sang chiếc khoái thuyền kia liền cảnh giác ngay.
Thương Bát vừa nhảy tới, hai đại hán cầm trường mâu hộ thân liền vung mâu đâm Thương Bát.
Thương Bát người đang lơ lửng trên không, huy động chiếc bàn tính trong tay gạt hai cây trường mâu, đồng thời thi triển thân pháp “Thiên Cân Trụy” hạ mình xuống thuyền. Chiếc bàn tính của hắn lại ra chiêu “Lang Quyển Lưu Sa” đánh tới. Tay trái hắn phóng lẹ ra một chưởng tấn công đại hán kia.
Cả hai chiêu hắn đều vận dụng công lực đến tột độ, uy thế mãnh liệt phi thường.
Đại hán mé tả bị chiếc bàn tính đánh trúng tay trái, cả người lẫn mâu đều bị hất xuống sông.
Đại hán mé hữu vung tay lên tiếp chưởng thì người gã phải lùi lại hai bước.
Thương Bát rượt theo vung chân đá ra.
Đại hán bị cường địch xông vào quá gần mà binh khí lại dài quá không thi triển được. Gã tiếp một chưởng của Thương Bát khiến khí huyết trong người nhộn nhạo cả lên. Gã chưa đửng vững đã bị Thương Bát phóng cước đá tới. Trong lúc khẩn trương hắn lùi lại phía sau, một chân đạp vào quãng không liền té xuống sông.
Hai gã cầm mâu tuy bị Thương Bát dùng thế liên hoàn đẩy xuống sông, nhưng hai đại hán cầm cung nỏ đã đủ thời gian bỏ cung rút binh khí ra liên thủ cự địch.
Thương Bát huy động chiếc bàn tính đánh với hai gã.
Tiêu Lĩnh Vu thấy Thương Bát đã kiềm chế được đại cục. Hai đại hán bị chiếc bàn tính của hắn tấn công, không còn đủ sức xoay sở. Cuộc thắng bại đã rõ rệt. Còn Đỗ Cửu lâm vào tình trạng tương đối nguy hiểm hơn.
Nguyên lúc Thương Bát nhảy sang thuyền con, Độc Thủ Dược Vương và Đỗ Cửu đang ở trong khoang thuyền lớn đồng thời chạy ra cửa, chia nhau nhảy sang hai chiếc thuyền khác.
Độc Thủ Dược Vương người chưa tới gần thuyền nhỏ hai tay đã vung lên đánh sang hai đại hán cầm mâu.
Công lực của lão rất thâm hậu. Hai đại hán chưa kịp giơ tay lên đã bị chưởng lực tập kích phải nhảy lùi lại hai bước.
Độc Thủ Dược Vương mượn thế nhảy sang thuyền nhỏ. Tay trái lão đánh tới đại hán cầm trường cung. Tay mặt phóng chưởng đập vào cổ tay trái gã.
Đây là một tuyệt kỹ đắc ý nhất của lão tên gọi là “Trùng Lão Điệp Ba”. Luồng lực đạo cả hai tay hợp lại làm một trùng diệp xô ra.
Đại hán cầm cung đứng trước không kịp bỏ cung rút đao đành vung tay trái đón tiếp phát chưởng.
Công lực của Độc Thủ Duoc Vương cực kỳ thâm hậu, dĩ nhiên đại hán không địch nổi. Gã đón tiếp phát chưởng bị hất lùi lại hai bước.
Ngờ đâu người gã vừa đứng vững lại bị luồng ám kình xô tới đánh vào ***.
Luồng lực đạo này hung mãnh vô cùng. Gã há miệng phun máu tươi ra.. Cả người lẫn cung đều rơi xuống sông.
Độc Thủ Dược Vương liền xoay mình sấn lại đánh đại hán cầm mâu thứ hai.
Đại hán vừa đứng vững thấy Độc Thủ Dược Vương dành tới liền dùng trường mâu làm thiết côn, ra chiêu “Thái Sơn Áp Đỉnh” chụp xuống đầu lão.
Độc Thủ Dược Vương buông tiếng cười lạt, tay trái đẩy nội lực làm cho thế mâu chậm lại. Tay mặt lão đưa ra nắm lấy trường mâu. Lão vận nội lực kéo mạnh rồi đẩy hất ra.
Đại hán thấy luồng chưởng lực kéo về phía trước liền hết sức lôi lại phía sau, không ngờ mé bên một luồng lực đạo khác xô lại. Người gã xiêu về mé hữu liền bị cây mâu của đồng bọn đập trúng bả vai.
Nguyên đại hán đã không chống nổi, lại bị cây mâu của đồng bọn đánh trúng bả vai, gã rú lên một tiếng té xuống lòng thuyền.
Độc Thủ Dược Vương vận nội lực dùng thanh trường mâu mà gã đoạt được quét ngang một cái.
Một tên cung tiễn thủ và một đại hán cầm mâu không chống nổi Độc Thủ Dược Vương đều bị đánh té xuống nước.
Độc Thủ Dược Vương bật lên một tràng cười rộ. Lão ngầm vận nội lực đạp mạnh một cái. Con thuyền nhỏ lộn nhào đi. Người lão mượn đà nhảy vọt về thuyền lớn.
Giữa lúc Độc Thủ Dược Vương đạp lật con thuyền nhỏ thì đồng thời Tiêu Lĩnh Vu cũng phóng kiếm đâm thủng con thuyền nhỏ mà chàng đang đứng. Người chàng nhảy vọt lên bay sang con thuyền nhỏ có Đỗ Cửu đang bị tập kích.

Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc