Vương phi thất sủng - Chương 82

Tác giả: Sở Sở

Hoắc Thiên nhìn chằm chằm bức hoạ một hồi lâu , đột nhiên cười rộ lên “Ha ha , vẽ thật tốt nha , đây không phải là để trắng ,mà là sương mù trên sông .”
Thiên Mạch cầm lấy bức hoạ , ánh mắt thản nhiên đảo qua “Không dối gạt tướng quân Thiên Mạch không biết vẽ cảnh sông nước như thế nào nên mới dùng một chút tiểu xảo .”
Hoắc Thiên cười cười, rất có ý tứ “Nếu phu nhân không chê xấu , Hoắc Thiên xin thử một lần .”
“Tướng quân, mời.” Thiên Mạch đem bức hoạ để trên thư án, tay ngọc chống ở bên cạnh .

Hoắc Thiên cười, cầm lấy Pu't lông , lúc chuẩn bị chấm mực mới phát hiện trong nghiên không có mực . Hoắc Thiên có chút xấu hổ , không biết nên làm sao cho phải .
Thiên Mạch thản nhiên nói “Ta giúp ngươi” nàng đứng bên cạnh Hoắc Thiên , lấy một chút nước đổ vào nghiên mực , tay ngọc di động .

Hoắc Thiên nhìn bức hoạ “Phu nhân là kỳ nữ đương thời , chỉ tiếc Vương gia không biết thưởng thức .” Chỉ vẽ qua loa mà con thuyền trên sông trong bức tranh này lại khiến cho tâm trạng con người cảm thấy thoải mái , yên tĩnh . Liễu Thiên Mạch tinh thông âm luật , thi hoạ song tuyệt . Nếu nói cho đúng thì nàng không gì không biết . Đáng tiếc Tần Mộ Phong lại không phải tri âm của Liễu Thiên Mạch . Không hiểu được chỗ tốt của nàng , lại cũng không quý trọng nàng .

“Có thể , ta mài mực cho ngươi vẽ .” Thiên Mạch không muốn nói đến Tần Mộ Phong , lập tức chuyển sang chủ đề khác .
Hoắc Thiên chấm chút mực , tay từ từ di động trên giấy .
Thiên Mạch không mài mực nữa, đi tới bên cạnh Hoăc Thiên ,nghiêng đầu chăm chú xem hắn vẽ .
Thiên Mạch mắt vẫn nhìn bức hoạ , một tay với lấy cây Pu't , chấm một chút mực “Ở đây vẽ thêm một chút có được hay không ?”
Hoắc Thiên thẳng lưng , gật đầu hài lòng “Có thêm Pu't hoạ của phu nhân bức tranh nhất định sẽ sinh động , bất quá...” Hoắc Thiên cúi xuống , vẽ thêm một chút “Chỗ này cũng nên vẽ thêm .”
Thiên Mạch hơi cau mày , chấm một chút mực “Chỗ này vẽ thêm , vậy chỗ kia cũng nên vẽ thêm đi nghen . Ngoài ra , chỗ này nét Pu't quá nhạt , thêm một chút sẽ rất tốt .”

“Đúng vậy , là Hoắc Thiên sơ sót .” Dựa theo thói quen, Hoắc Thiên đem tên mình viết lên trên bức hoạ .
một chữ ‘Thiên’ vừa viết xong , Thiên Mạch cũng đề tên mình ở bên góc tranh . Hai cái tên ‘Hoắc Thiên’ , ‘Phi Yên’ nằm gần nhau , đều nằm bên góc phải của bức hoạ .
“Ngươi gọi là Phi Yên sao ?” Hoắc Thiên cười cười “Phi phi yên vũ, tên nghe rất hay .” Một cái tên như thơ như hoạ mới xứng với nàng .
“Ngươi tại sao không có tự ?(giống như Pu't danh ấy ) Nàng để Pu't lông trong tay xuống .
“Ta đã quen gọi là Hoắc Thiên .”

“Ta cũng thế .” Phi Yên không phải tự của nàng mà là tên của nàng a .
“Bức hoạ này cho ta được không ?” Hoắc Thiên nhìn bức hoạ trên bàn mà như đang nhìn tuyệt thế kỳ trân .
“Bảy ngày sau là thọ thần của phụ thân,bức hoạ này là lễ vật dành cho hắn , tướng quân nếu thích cứ tự nhiên cầm đi .” Thiên Mạch có rất nhiêu tiền , có khả năng mua một bức danh hoạ tặng cho Liễu Sóc nhưng nàng không muốn làm như thế .

“Ngươi tặng cái này ?” Thiên Mạch coi như đại diện cho Bình Nam Vương phủ , tặng một bức tranh tự hoạ có hơi keo kiệt .
“Tướng quân cho rằng ta nên tặng cái gì? Với khả năng của Thiên Mạch có thể tặng cái gì ?” Nàng cũng không muốn tham gia thọ yến của Liễu tể tướng . Nàng là nữ tử đã xuất giá , cũng không muốn quay về . Nhưng vì muốn diễn một chút , không về không được .

Hoắc Thiên nhất thời không nói được gì . Đúng vậy , hắn xem Liễu Thiên Mạch trong người cũng không có vật gì quý , có thể tặng cái gì đây ?
Ngón tay Hoăc Thiên đặt ở trên bàn , gõ nhẹ , rất có ý tứ “Thiên Mạch phu nhân , bức tranh này tặng cho ta .”
Thiên Mạch liếc nhìn Hoắc Thiên, ánh mắt thâm trầm “Hảo’ ngữ khí bình thản đến mức nghe không ra một tia tâm tình .
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc