Vương phi thất sủng - Chương 75

Tác giả: Sở Sở

Tận lực cứu giúp
Mưa rơi vô tình đánh vào trên người thiên mạch , nàng đỡ lấy Tần Mộ Phong đang hôn mê, trong mưa gió vất vả đi về phía trước . Một thân bạch y bị mưa gió làm cho ướt nhẹp , dính chặt vào cơ thể mềm mại của nàng , tóc bị ướt dính lại thành từng lọn nhỏ , dính ở trên lưng .
Nước mưa chảy từ trên trán xuống mặt nàng khiến nàng khó mở to mắt , thỉnh thoảng nàng phải lấy tay gạt đi nước mưa trên mặt . Nước mưa từ trên trán không ngừng chảy xuống, nàng cũng không ngừng lau đi nước mưa trên mặt , thật là chật vật không chịu nổi .

Mưa to giống như một bức màn dày che khuất tầm mắt của nàng . Nàng không thấy rõ phương hướng , chỉ có thể dựa vào cảm giác mà bước lên phía trước .
Dựa vào cảm giác, Thiên Mạch đã tìm được một cái miếu thành hoàng sơm đã bỏ hoang để trú mưa .
Nàng đỡ Tần Mộ Phong đi vào , toàn thân sớm đã vô lực , chỉ vừa đi qua ngưỡng cửa , nàng cùng Tần Mộ Phong đang bị thướng song song té ngã trên mặt đất .
Tần Mộ Phong té ngã trước , Thiên Mạch thân thể mềm nhũn cũng ngã theo xuống , cả người dán vào trên иgự¢ hắn , đầu vùi vào trong иgự¢ hắn , tư thế thập phần mập mờ .

Thiên Mạch ngẩng đầu , vẫn như cũ nằm trong иgự¢ hắn , trên gương mặt tái nhợt tự nhiên hiện lên một mảnh đỏ ửng . Ánh mắt của nàng rơi vào trên mặt Tần Mộ Phong và lẳng lặng dừng lại ở đó , nàng chậm rãi nheo mắt . Vẻ mặt của nàng vẫn lãnh đạm như cũ nhưng trong đôi mắt lại hiện lên một tia si mê .
Hắn đúng là một nam nhân cực kỳ xuất sắc .
Mũi thẳng , đôi môi mím lại , trán cao , thực sự là rất cá tính .
Gương mặt tuấn dật, hàm chứa một chút ôn nhu nhưng không làm mất vẻ tiêu sái . tựa hồ phảng phất một chút vui vẻ, một chút tang thương . Nhớ đến đôi mắt đen thâm thúy của hắn , một nụ cười tươi nặng trĩu nỗi cô đơn , Thiên Mạch không khỏi cảm thấy đau lòng . Bọn họ là cùng một loại người , từng có quá khứ, từng có bi thương ,có thói quen đem bản thân ngụy trang , đem con người thật của mình ẩn dấu thật sâu . Cái mà thế nhân nhìn thấy chỉ là một cái xác không hồn .
Trong biển người mênh ௱ôЛƓ , bọn họ có thể gặp được nhau , có thể có vô số tranh chấp , đây có phải hay không là một loại duyên phận ?

Chính là xuất thân đã tạo ra một Liễu Thiên Mạch như ngày hôm nay .
Tần Mộ Phong xuất thân trong hoàng thất , từ giây phút bắt đầu được sinh ra đã nắm trong tay một quyền lực chí cao vô thượng . Tuy sanh tại hoàng gia nhưng hắn lại có một gia đình ấm áp , cha mẹ đối với hắn sủng ái , huynh đệ hắn giống như tay chân . Những gì người khác có hắn đều có . Hắn chính là người may mắn nhất trên đời , không phải sao ? ( cái này thì chưa chắc chị ơi )
Nàng thật sự tò mò , hắn tột cùng là cái dạng gì nam nhân ? Trong lòng hắn đến cùng đang ẩn giấu cái gì ? Câu chuyện năm xưa ẩn dấu sau lưng hắn rốt cuộc ra sao ?

Tần Mộ Phong trong cơn mê hừ nhẹ một tiếng , Thiên Mạch mới nhớ trên lưng hắn còn có vết thương , nàng lật lại thân thể của hắn .
Năm cây kim châm đâm thật sâu vào da thịt Tần Mộ Phong , xung quanh vết thương có máu đen tích tụ . Bị nàng đè lên đã khiến cho năm cây kim đâm càng sâu hơn , thậm chí còn có máu chảy ra .

Thiên Mạch mở rộng nơi bị thương của hắn , tay cầm lấy mấy cây kim châm . Vốn có thể rút ra dễ dàng nhưng nàng hết lần này đến lần khác không động thủ được . Bàn tay nắm kim châm có chút run rẩy , Thiên Mạch hít một hơi thật sâu , rút ra hai cây . Bị đau đớn kích thích , Tần Mộ Phong đang hôn mê cũng phải thống khổ ՐêՈ Րỉ . Hô hấp của Thiên Mạch càng thêm dồn dập , mạnh mẽ trấn định bản thân rút nốt ba cây kia .
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc