Vương phi thất sủng - Chương 54

Tác giả: Sở Sở

Phi Dương liếc mắt nhìn hắn đầy ẩn ý “Vương gia , mỹ nữ trên đời này rất nhiều, nhưng không có mấy người thực sự là kỳ nữ .” Liễu Thiên Mạch là người đầu tiên khiến cho Hoắc tướng quân phải tán thưởng . Hoắc tướng quân được xưng vương triều đệ nhất trí giả , nữ tử được hắn tán thưởng chắc chắn là kỳ nữ . Hắn cùng Vương gia tình như tay chân, không hy vọng Vương gia sẽ phải hối hận .
“Đừng nói nữa, ta không có khả năng lấy nàng làm Vương phi .” Nhìn quá khứ của nàng, Tần Mộ Phong càng thêm thưởng thức Thiên Mạch .

Tài năng của nàng , khí chất của nàng còn hơn các đại gia khuê tú bình thường 10 lần . Hắn vốn tưởng nàng có danh sư dạy dỗ , hôm nay mới biết được tất cả đều do nàng tự học .(sai rồi , nàng có danh sư dạy nhưng mấy danh sư này đều không được bình thường )
Hắn biết Liễu Thiên Mạch không được yêu thương , lại không phải do chính thất sinh ra nhưng không nghĩ đến Liễu tể tướng độc ác như vậy , quả thực là không còn nhân tính .
Sự kiên cường , thông tuệ của nàng đã làm rung động trái tim của hắn .

Đối với nàng , ngoại trừ áy náy hắn còn có một cảm giác không nói lên lời , chính là tán thưởng sao . Nhưng hắn tự biết bản thân sẽ không lấy nàng , cũng sẽ không yêu nàng , hắn kiếp này chỉ yêu một người đàn bà .(cố chấp , cố chấp , ngu ngốc, ngu ngốc )
“Nhất định để nàng ở trong Ngọc Cẩm viện sao ?” Tần Mộ Phong đã cho thấy thái độ , Phi Dương không có lý do gì hỏi tiếp nữa .
Tần Mộ Phong ngả người tựa ở trên ghế, hai tay đặt ở trên bàn , mười Ng'n t đan vào nhau “Cũng đem Thu Đường viện thu dọn sạch sẽ .”

“Để cho Liễu cô nương ở trong Thu Đường viện ?” Thu Đường viện là nơi ở của sủng thiếp , chỉ cách Thính Phong hiên một bức tường .
“Đúng” Tần Mộ Phong ngẩng đâu , nhìn hắn thản nhiên “Để cho Liễu Thiến ở đó .”
“Ngươi muốn nạp Liễu Thiến làm thiếp ?” Ý tứ của hắn đã rất rõ ràng , là thiếp chứ không phải thị thiếp .
“Không được sao ?” Phi Dương thật là nhiều chuyện .
“Thuộc lập tức đi làm” Nhìn ra vẻ không vui của Tần Mộ Phong , Phi Dương lập tức không nhiều lời nữa .
Vô luận thế nào Vương gia đã biết mình không phải với Liễu Thiên Mạch , tâm tư của hắn đã không uổng phí .
***************
“Phi yến , buổi tối hôm nay ngươi thế ta làm nhiệm vụ .”
“Dựa vào cái gì ? Ta thâu tình cảm của hắn , ngươi trộm bằng chứng thông địch bán nước của hắn , đôi bên không can thiệp chuyện của nhau . Ta nói muốn nghỉ ngơi một tháng, bây giờ mới có vài ngày . Không , không , ta muốn đi ngủ, đừng phiền ta .”

“Ta mệt mỏi”
“Ta gọi ngươi đại tỷ được hay không , ta không muốn thấy Tần Mộ Phong . Ngươi một câu mệt mỏi liền không đi ? Thực quá đáng .”
“Ta không đi .”
“Ta nói nha tiểu thư , chứng cứ Tần Mộ Phong thông địch bán nước trị giá năm vạn lượng hoàng kim a . Lúc đầu ngươi uỷ khuất gả cho hắn , không phải vì thứ này sao ? Bây giờ còn muốn lười biếng .”
“Ta đã tìm mấy tháng nhưng vẫn như cũ không có manh mối, có thể hay không...hắn căn bản không có thông địch ?” Hắn đường đường là Bình Nam Vương , tay nắm trọng binh , dưới một người trên vạn người , hắn thông địch làm cái gì ? Trừ phi hắn muốn làm hoàng đế .
“Ta biết rồi , ngươi có phải đã mất kiên nhẫn rồi hay không ?”

“Làm xong chuyện này , chúng ta đóng cửa nghỉ ngơi cũng đáng giá .”
“Ta ghét hắn .”
“Ta biết , ta cũng ghét hắn . Tiểu thư của ta , cầu ngươi đi ra ngoài có được không ? Để cho ta ngủ , ngươi đi tìm chứng cứ .”
“Ta không tìm chứng cứ, ta tìm lệnh bài .”
“Đừng quên, đó là lệnh bài của ngươi , ngươi phải lấy lại .”
“Phi Yến”
“Ân?”
“Ta nghĩ một chưởng đánh ૮ɦếƭ ngươi.”
“Đánh ૮ɦếƭ ta ? Một mình ngươi có thể đối phó với đồ lợn kia sao ?”
“Chúng ta đều cùng hắn phát sinh quan hệ , hắn là lợn, chúng ta là cái gì ?”
“Cùng hắn phát sinh quan hệ làn ngươi, không liên quan đến ta .”
‘Phi Yến”

“ngươi uống R*ợ*u say, cùng hắn làm loạn .”
“Đúng vậy, ta thừa nhận là ta trêu chọc hắn nhưng cùng hắn làm cái kia chính là ngươi a . Ở khoảnh khắc quan trọng , ta lui về cho ngươi ra , đã quên sao ?
“......”

“Ánh mắt của ngươi là sao a? Ta không có quyền can thiệp cuộc sống của ngươi , cái gì ta cũng có thể thay ngươi làm nhưng không thể thế ngươi cùng nam nhân làm cái kia , ta không có tư cách . Ngươi có thể khống chế ta nhưng ta lại không thể can thiệp chuyện của ngươi , thật con mẹ nó không có thiên lý .”
“Ngươi khơi lên ngọn lửa rồi để cho ta ra dập .”
“Không quan hệ , cũng là bị hắn ăn sạch sẽ , nhiều hơn một lần cũng không quan tâm .”
“Phi Yến”
“Ân”

“Ta còn muốn một tát đánh ૮ɦếƭ ngươi .”
“Trước khi đánh ૮ɦếƭ ta , ngươi đem 15 vạn lượng hoàng kim đó bỏ vô túi đã .”
“Muốn ngủ ?”
“Đúng”

“Ngươi ở nơi này nằm đến mốc luôn đi , trong vòng một tháng , ngươi hảo hảo mốc , đừng đi ra ngoài .”
“Uy , ngươi đi hả ?Uy uy , ta thế ngươi làm nhiệm vụ , đừng đem ta giam lại chỗ này . Thiên Mạch , Thiên Mạch , đại tỷ , chủ nhân.... cứu mạng a .....”
“Ngoan ngoãn nằm mốc một mình đi .”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc