Vương phi thất sủng - Chương 16

Tác giả: Sở Sở

Phi tặc nửa đêm
Nhìn xa, có thể cảm thấy Liễu Thiến xinh đẹp , nhìn gần mới biết được chân chính cái gì gọi là nhân gian tuyệt sắc . Trên đời này lại có nữ tử xinh đẹp như thế .
Liễu Thiến đi vào , khẽ cúi người xuống , “Thiến nhi tham kiến Vương gia , tham kiến tướng quân” nàng ngẩng đầu , đôi mắt hút hồn . Cực kỳ diễm lệ , nhưng không thô tục , mị đến tận xương cũng không phóng đáng .
Tần Mộ Phong nhếch miệng ,nhìn chằm chằm vào nàng “Ngươi là Liễu Thiến ?”
“Chính là Thiến nhi .” Liễu Thiến cúi đầu , mang theo vài phần ngượng ngùng nhưng thực ra trong lòng nàng lại cảm thấy buồn nôn , với nam nhân đối diện sinh ra ác tâm .
“Đứng lên” Tần Mộ Phong đứng dậy , đỡ lấy lưng của nàng . Bàn tay không biết cố ý hay vô ý ở trên người nàng di động .

“Cám ơn Vương gia” Liễu Thiến lùi lại đằng sau một bước , khéo léo né tránh . Thật là sắc lang a, thấy đàn bà liền lập tức đi tới ăn đậu hũ .
Tân Mộ Phong cười gian “Cảm ơn suông như vậy thôi sao?”
“Vương gia , hồng nhan tri kỷ của ngài rải khắp thiên hạ , Liễu Thiến chỉ là dung chi tục phấn , ngài sẽ để ý đến Thiến nhi sao ?” Liễu Thiến cười nhu hoà , lại nói “Vương gia , đừng hạ thấp thân phận của mình .”
Tân Mộ Phong kinh ngạc nhìn nàng một lượt , con mắt nheo lại , nhìn nàng si mê “Gương mặt đẹp quá”
“Người đẹp rồi cũng sẽ già đi , hoa nở cũng chỉ trong khoảnh khắc , tuyệt thế dung nhan thì sao? Đối vói Thiến nhi mà nói bất quả chỉ là mây khói .

Liễu Thiến nhẹ nhàng đẩy tay hắn ra , nhìn thẳng vào mắt hắn .
“Qủa nhiên là hoa khôi của Túy Yên lâu”
Tần Mộ Phong trên môi hiện lên ý cười càng rõ , nữ nhân cư nhiên cự tuyệt hắn nàng chính là người thứ nhất , nữ tử này quả nhiên thú vị . Nữ tử này chẳng những có tư sắc , hơn nữa đảm thức , học thức đều thuộc loại nhất đẳng . Hắn vốn tưởng nàng chỉ là có sự quyến rũ , xem ra hắn sai rồi .
“Vương gia chính là Vương gia” Liễu Thiến nói như không “Nghe bên ngoài nói Vương gia ngài phong lưu đa tình , Thiến nhi hôm nay cuối cùng cũng được kiến thức tới rồi , rốt cuộc là phong lưu đa tình , hay là ...” Liễu Thiến cười cười , cũng không có nói hết .

Phong lưu đa tình , trong mắt nàng chính là hạ lưu vô sỉ .
“Liễu cô nương tán thưởng , bổn vương thật vinh hạnh” Này hoa khôi cũng quá lớn mật , lại dám ở trước mắt mọi người mắng hắn .
“Người ta nói Bình Nam Vương là thiên hạ đệ nhất dũng sĩ , quả nhiên không sai , chính là da mặt cũng dày nhất đẳng .”
“Liễu Thiến thanh âm nhu hoà, từ tốn , làm cho người ta nghe được thấy sảng khoái tâm hồn . Nhưng những lời nàng vừa nói ra cũng đủ để làm người ta tức ૮ɦếƭ .

“Ha ha , có ý tứ” Tần Mộ Phong cất tiếng cười to , đã lâu rồi không có người đàn bà nào có thể khiến cho hắn thấy hứng thú đến như vậy .
“Vương gia, cái gì gọi là có ý tứ ?” Ở đôi mắt trong suốt kia chỉ thấy có ý cười , không có chút tình cảm .

Liễu thiến trên người có một loại khí chất , giống như loại khí thế bao trùm thiên hạ của đấng quân vương , khí chất cao quý , tựa hồ hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay nàng .
Tần Mộ Phong tới gần nàng , bên tai nàng thổi nhẹ “Hãy trở thành đàn bà của bổn vương”
“Đàn bà?” Liễu Thiến giương mắt , nhìn hắn đầy thâm ý “Vương gia, tại sao chỉ là đàn bà mà không phải là thê tử ?”
“Bổn vương không cần thê tử, chỉ cần đàn bà” Đối với hắn mà nói , đàn bà chỉ là công cụ để phát tiết Dụς ∀ọηg .

Hoắc Thiên ngồi một bên cũng cảm thấy mới mẻ . Tân Mộ Phong luôn luôn chìm đắm trong son phấn , rõ ràng nhắm vào những người đàn bà ngoan ngoãn , phục tùng , bây giờ lại tim đến nữ tử ương ngạnh .
Liễu Thiến kéo lọn tóc trước иgự¢ ngắm nghía , gương mặt cực kỳ bình thản , tuyệt không bất ngờ .
Làm đàn bà của hắn . Vậy mà hắn cũng có thể nói ra .
Liễu Thiến nàng là ai ? Gia tài vạn quán, danh trấn giang hồ , nam tử muốn kết hôn với nàng nhiều đến nỗi có thể xếp hàng dài từ kinh thành đến Đại Tây dương .

Nàng là bồ liễu tự có tư vị của bồ liễu .
Trong diễm lệ lộ ra ôn nhu, trong quyến rũ lại có thông tuệ .
Nàng vừa cao quý lại vừa nhu hoà , thiên hình vạn trạng lại thêm phong tình .
Trên thế gian này chỉ sợ không thể tìm được nữ tử thứ hai giống như nàng .
Liễu Thiến cúi người “Vương gia , Thiến nhi không thể phụng bồi” Tiếng nói mềm mại ngọt ngào , hết sức say làm người .

Liễu Thiến xoay người , trên mặt lúc này đã không còn nụ cười, ngược lại ánh mắt lãnh khốc như muốn Gi*t người .
Hoắc Thiên ‘phác xích’ một tiếng cười đi ra “Ha ha , nguyên lai trên đời này còn có nữ tử không đem Bình Nam Vương ngươi để ở trong mắt” Hoắc Thiên rất bội phục nàng , nàng có tài , có sắc , lại có khí chất đặc biệt , thật đúng là phong trần kỳ nữ .
Tần Mộ Phong nhìn chằm chằm nơi nàng vừa biến mất , cười như không cười , nàng xác thực cùng người khác bất đồng nhưng nàng cũng không thể trốn khỏi bàn tay hắn .

Hoắc Thiên liếc mắt nhìn Tần Mộ Phong , cũng đem ánh mắt nhìn qua nơi Liễu Thiến vừa biến mất . Che dấu ý cười , trong lòng cảm thấy thú vị .
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc