Vương phi thất sủng - Chương 100

Tác giả: Sở Sở

Sư phó đã từng nói , tình yêu sẽ làm cho nữ nhân trở nên ngu ngốc . Nàng giờ phút này đúng là một con ngốc , ngốc từ đầu đến đuôi . Là cái gì đã làm nàng thay đổi ? Chẳng nhẽ là tình yêu sao ?
‘Cạch’ một tiếng , cửa đã mở ra . Với sự mẫn cảm của một người trong giang hồ , Thiên Mạch lập tức quay đầu lại . Tần Mộ Phong đứng ở cửa, con mắt đen chăm chú nhìn nàng .
Thiên Mạch quay đầu lại , không dám nhìn thẳng vào đôi mắt hắn “Vương gia, ngươi đứng đó làm gì .” Đôi mắt của hắn thật thâm trầm , nhưng là , nàng cảm thấy được ánh mắt của hắn đang xâm chiếm nàng . Giống như nàng không mặc gì mà đứng trước mặt hắn .
“Bảo ta Mộ Phong .” Tần Mộ Phong đi vào phòng, bá đạo tuyên bố .
“Mộ Phong .” Thiên Mạch từng bước từng bước lui về phía sau .
Tần Mộ Phong tức thì nhìn chằm chằm vào mắt nàng “Ngươi rất sợ ta sao ?” Hắn có thể cảm nhận được nàng đang hoảng sợ.
“Không có” Thiên Mạch trả lời ngay , sau đó trèo lên giường vùi mình vào chăn . Nàng trùm chăn kín mít , chỉ dám để lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn .
Nàng nín thở khi nghe được những tiếng động loạt soạt . Hắn đang *** áo .
Bọn họ đã nhiều lần quan hệ xác thịt nhưng nàng vẫn như cũ sợ hãi .
Nghĩ đến cảnh tượng nóng bỏng triền miên của bọn họ trong lúc đó , khuôn mặt nhỏ nhắn của Thiên Mạch lại bắt đầu nóng lên .
Lão thiên , nàng đang suy nghĩ bậy bạ gì đó tâm nàng luôn luôn bình lặng như nước , như thế nào lại có thể nghĩ đến những hình ảnh này .
Trên người nàng đột nhiên truyền đến một cảm giác ấm áp ,Thiên Mạch thân thể run lên , toàn thân cứng ngắc , không dám động đậy .
Bàn tay của Tần Mộ Phong luồn vào trong đống chăn , hơi thở nóng bỏng K**h th**h từng giác quan của nàng .
“Vương gia.....ngươi....ngươi muốn là gì ?” Thiên Mạch nuốt một ngụm nước miếng , cảm thấy hoảng loạn mà trước nay chưa từng có .
“Cô nam quả nữ , ngươi nghĩ ta muốn làm gì ?” Giọng nói của Tần Mộ Phong trầm xuống .
“Vương gia .”
“Bảo ta Mộ Phong .” Để trừng phạt việc nàng không nghe lời , bàn tay tà ác của Tần Mộ Phong tiến vào bên *** áo của nàng .
Thiên Mạch bối rối bắt lấy tay hắn , cảm thấy bất an nên bắt đầu giãy dụa “Mộ Phong , ngươi...không nên như vậy .”
Thân thể mềm mại cùng mùi hương thơm tự nhiên của nàng khiến cho hắn có một cảm giác khác lạ . Tần Mộ Phong càng thêm làm càn , nắm lấy cái yếm của nàng vứt đi .
Trên người đột nhiên cảm thấy lạnh , Thiên Mạch không nhịn được kêu lên , “A?”
Tần Mộ Phong một bên ôm chặt thân thể của nàng , nụ hôn nóng bỏng rơi vào trên mi mắt , trên môi , trên cổ . Hắn tuỳ ý thưởng thức hương vị ngọt ngào của nàng , dần dần trút bỏ xiêm y trên người nàng .
Thân thể Thiên Mạch run rấy , nàng dưới thế công như mãnh liệt như lửa bỏng của hắn hoá thành một dòng xuân thuỷ .
Trong lúc kích tình , hắn đã để lại trên người nàng những dấu vết của sự hoan lạc , Trong cơn mê loạn , hắn nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lên “Thiên Mạch , ta muốn ngươi chính thức trở thành người của ta .” Sau khi nói xong câu đó , hắn hung hăng hôn lên đôi môi mềm của nàng .
“Mộ Phong , ta...” Ta không phải Thiên Mạch .
“Thiên Mạch .”
Ánh nên toả ra , phảng phất có thể thấy được hai cái bóng đang quấn chặt lấy nhau trên giường . Trong bức màn phù dung , có thể nghe loáng thoáng tiếng thở dốc của một đôi nam nữ . Thật đúng là chọc cho người khác nóng lòng .
Tuyết , nhẹ nhàng bay xuống .
*****
Sau khi hoan ái , Thiên Mạch giống như một con mèo bị thuần phục , ngoan ngoãn nằm trong lòng tần mộ Phong .
Liễu Thiên Mạch cười khổ, nàng lại một lần nữa trầm luân . Tần Mộ Phong không phải người nàng có thể yêu , bọn họ căn bản là người ở hai thế giới khác nhau , tại sao nàng luôn trầm mê trong vòng tay của hắn ?
“Ngươi yêu Thiên Mạch sao ?” Hơi thở của nàng thơm như hoa lan , ánh mắt mờ ảo như sương mù .
“Tại sao lại hỏi như thế ?” Hắn yêu hay không yêu Liễu Thiên Mạch ? Hắn không biết .
Liễu Thiên Mạch mở to mắt , cười như không cười “Vừa rồi ngươi kêu Thiên Mạch .” Cho đến lúc nãy , nàng mới biết được hắn yêu Thiên Mạch .
Hắn vừa yêu Thiên Mạch lại vừa yêu Liễu Thiến . Trái tim của hăn rốt cuộc có thể chứa được bao nhiêu người đàn bà ?
Tần Mộ Phong ơi Tần Mộ Phong, ngươi rốt cuộc đa tình , hay là vô tình .
Thiên Mạch thở dài một tiếng , từ từ nhắm mắt lại . Nàng căn bản không nắm được trái tim hắn , thế nhưng Liễu Thiên Mạch biết cho dù hắn vô tình hay đa tình thì nàng vẫn không thể yêu thương hắn .
Trên mặt Tần Mộ Phong hiện lên một tia trầm mặc “Ta kêu Thiên Mạch sao ?”
Thiên Mạch trả lời một cách nghiêm túc “Đúng vậy , ngươi cứ một mực kêu tên của nàng .” Nàng tuyệt đối không có nghe nhầm .
“Ngươi nghe nhầm rồi .” Thần sắc của Tần Mộ Phong có chút bối rối .
“Ô” Thiên Mạch nhìn người nào đó cười nhẹ .
Tần Mộ Phong cúi đầu hôn nhẹ lên má nàng “Đừng nghĩ ngơi lung tung , ngủCửa thư phòng đột nhiên mở ra, gió lạnh theo đó tràn vào, ánh nến trên bàn lay động dữ dội .
Tần Mộ Phong đang cúi đầu đọc sách giật thót một cái ,lập tức ngẩng đầu lên . Một thân ảnh mảnh mai đang đi về phía hắn .
“Ngươi còn chưa ngủ ?” Tần Mộ Phong nhìn Thiên Mạch , trong giọng nói có chút xấu hổ .
Thiên Mạch cười không được tự nhiên , nhẹ nhàng đi tới “Ta giúp ngươi nấu món ăn đêm .” Nàng không biết phải đối mặt vói hắn như thế nào .
“Bữa ăn đêm ?” Trong lòng Tần Mộ Phong tự nhiên cảm thấy ấm áp , cúi đầu cười khổ . Từ nhỏ đến lớn không ai vì hắn mà nấu ăn , lại càng không có ai vì hắn mà làm bữa ăn khuya trong một đêm tuyết rơi nhiều như thế này . Hắn từ nhỏ cao cao tại thượng nhưng ngay đến một chút thân tình bình thường nhất cũng chưa từng được hưởng qua . Xuất thân hoàng thất thì thế nào ? Mỹ nữ vô số lại ra sao ?
Thiên Mạch đem cái khay đang cầm trong tay để xuống bàn , nhìn hắn cười khẽ “Đúng vậy , ta không biết ngươi thích ăn cái gì , cho nên...ta làm cơm chiên trứng cho ngươi .” Cả đời này nàng chưa từng tự tay nấu cơm canh cho bất cứ nam nhân nào, Tần Mộ Phong là ngoại lệ duy nhất .
Tần Mộ Phong bỏ binh thư trong tay xuống , đứng dậy đi về phía nàng , cúi đầu ngửi mùi thơm “Cơm chiên trứng ? Ta chưa từng ăn qua .”
“Ngươi hãy ăn thư đi .” Ánh mắt của Thiên Mạch không được tự nhiên , trừ bỏ cơm chiên trứng , nàng món gì cũng không biết làm .
Tần Mộ Phong ngồi xuống thưởng thức .
Cơm do nàng nấu có mùi thật khác lạ , hình như là mùi khét , trứng cũng chưa chín . Nếu là ngày thường , hắn sẽ không thèm nhìn đến .
Tuy nhiên , đây là thứ do Liễu Thiến nấu . Một nữ tử , trong một đêm tuyết rơi nấu cho hắn ăn . Một bát cơm trứng , một bát canh nóng đơn giản , nhưng đối với hắn mà nói những thứ này còn hơn tất cả sơn trân hải vị trên thế gian .
Thiên Mạch cúi đầu, xoay người chạy ra ngoài “Ngươi cứ ăn , ta đi .”
Thiên Mạch chạy một hơi về phòng , nàng đóng cửa , dựa lưng vào cánh cửa rồi ngồi xuống đất .
Nàng thực sự đã nấu bữa ăn đêm cho Tần Mộ Phong , trong một đêm tuyết rơi nhiều như thế này , nàng cư nhiên vì một nam nhân mà nấu bữa ăn khuya . Lão thiên , rốt cuộc nàng đang làm cái gi ?
Không biết qua bao lâu, Thiên Mạch từ trên đất đứng lên thắp đèn .
Nàng nheo mắt , trong con ngươi hiện lên một tia ௱ôЛƓ lung .
Chẳng nhẽ nàng thực sự đã yêu hắn ?
Nàng không muốn thừa nhận , nhưng không thể không thừa nhận . Nàng thực sự quá khác thường , thậm chí ngay cả nàng cũng không nhận ra bản thân mình nữa .
Sư phó đã từng nói , tình yêu sẽ làm cho nữ nhân trở nên ngu ngốc . Nàng giờ phút này đúng là một con ngốc , ngốc từ đầu đến đuôi . Là cái gì đã làm nàng thay đổi ? Chẳng nhẽ là tình yêu sao ?
‘Cạch’ một tiếng , cửa đã mở ra . Với sự mẫn cảm của một người trong giang hồ , Thiên Mạch lập tức quay đầu lại . Tần Mộ Phong đứng ở cửa, con mắt đen chăm chú nhìn nàng .
Thiên Mạch quay đầu lại , không dám nhìn thẳng vào đôi mắt hắn “Vương gia, ngươi đứng đó làm gì .” Đôi mắt của hắn thật thâm trầm , nhưng là , nàng cảm thấy được ánh mắt của hắn đang xâm chiếm nàng . Giống như nàng không mặc gì mà đứng trước mặt hắn .
“Bảo ta Mộ Phong .” Tần Mộ Phong đi vào phòng, bá đạo tuyên bố .
“Mộ Phong .” Thiên Mạch từng bước từng bước lui về phía sau .
Tần Mộ Phong tức thì nhìn chằm chằm vào mắt nàng “Ngươi rất sợ ta sao ?” Hắn có thể cảm nhận được nàng đang hoảng sợ.
“Không có” Thiên Mạch trả lời ngay , sau đó trèo lên giường vùi mình vào chăn . Nàng trùm chăn kín mít , chỉ dám để lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn .
Nàng nín thở khi nghe được những tiếng động loạt soạt . Hắn đang *** áo .
Bọn họ đã nhiều lần quan hệ xác thịt nhưng nàng vẫn như cũ sợ hãi .
Nghĩ đến cảnh tượng nóng bỏng triền miên của bọn họ trong lúc đó , khuôn mặt nhỏ nhắn của Thiên Mạch lại bắt đầu nóng lên .
Lão thiên , nàng đang suy nghĩ bậy bạ gì đó tâm nàng luôn luôn bình lặng như nước , như thế nào lại có thể nghĩ đến những hình ảnh này .
Trên người nàng đột nhiên truyền đến một cảm giác ấm áp ,Thiên Mạch thân thể run lên , toàn thân cứng ngắc , không dám động đậy .
Bàn tay của Tần Mộ Phong luồn vào trong đống chăn , hơi thở nóng bỏng K**h th**h từng giác quan của nàng .
“Vương gia.....ngươi....ngươi muốn là gì ?” Thiên Mạch nuốt một ngụm nước miếng , cảm thấy hoảng loạn mà trước nay chưa từng có .
“Cô nam quả nữ , ngươi nghĩ ta muốn làm gì ?” Giọng nói của Tần Mộ Phong trầm xuống .
“Vương gia .”
“Bảo ta Mộ Phong .” Để trừng phạt việc nàng không nghe lời , bàn tay tà ác của Tần Mộ Phong tiến vào bên *** áo của nàng .
Thiên Mạch bối rối bắt lấy tay hắn , cảm thấy bất an nên bắt đầu giãy dụa “Mộ Phong , ngươi...không nên như vậy .”
Thân thể mềm mại cùng mùi hương thơm tự nhiên của nàng khiến cho hắn có một cảm giác khác lạ . Tần Mộ Phong càng thêm làm càn , nắm lấy cái yếm của nàng vứt đi .
Trên người đột nhiên cảm thấy lạnh , Thiên Mạch không nhịn được kêu lên , “A?”
Tần Mộ Phong một bên ôm chặt thân thể của nàng , nụ hôn nóng bỏng rơi vào trên mi mắt , trên môi , trên cổ . Hắn tuỳ ý thưởng thức hương vị ngọt ngào của nàng , dần dần trút bỏ xiêm y trên người nàng .
Thân thể Thiên Mạch run rấy , nàng dưới thế công như mãnh liệt như lửa bỏng của hắn hoá thành một dòng xuân thuỷ .
Trong lúc kích tình , hắn đã để lại trên người nàng những dấu vết của sự hoan lạc , Trong cơn mê loạn , hắn nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lên “Thiên Mạch , ta muốn ngươi chính thức trở thành người của ta .” Sau khi nói xong câu đó , hắn hung hăng hôn lên đôi môi mềm của nàng .
“Mộ Phong , ta...” Ta không phải Thiên Mạch .
“Thiên Mạch .”
Ánh nên toả ra , phảng phất có thể thấy được hai cái bóng đang quấn chặt lấy nhau trên giường . Trong bức màn phù dung , có thể nghe loáng thoáng tiếng thở dốc của một đôi nam nữ . Thật đúng là chọc cho người khác nóng lòng .
Tuyết , nhẹ nhàng bay xuống .
*****
Sau khi hoan ái , Thiên Mạch giống như một con mèo bị thuần phục , ngoan ngoãn nằm trong lòng tần mộ Phong .
Liễu Thiên Mạch cười khổ, nàng lại một lần nữa trầm luân . Tần Mộ Phong không phải người nàng có thể yêu , bọn họ căn bản là người ở hai thế giới khác nhau , tại sao nàng luôn trầm mê trong vòng tay của hắn ?
“Ngươi yêu Thiên Mạch sao ?” Hơi thở của nàng thơm như hoa lan , ánh mắt mờ ảo như sương mù .
“Tại sao lại hỏi như thế ?” Hắn yêu hay không yêu Liễu Thiên Mạch ? Hắn không biết .
Liễu Thiên Mạch mở to mắt , cười như không cười “Vừa rồi ngươi kêu Thiên Mạch .” Cho đến lúc nãy , nàng mới biết được hắn yêu Thiên Mạch .
Hắn vừa yêu Thiên Mạch lại vừa yêu Liễu Thiến . Trái tim của hăn rốt cuộc có thể chứa được bao nhiêu người đàn bà ?
Tần Mộ Phong ơi Tần Mộ Phong, ngươi rốt cuộc đa tình , hay là vô tình .
Thiên Mạch thở dài một tiếng , từ từ nhắm mắt lại . Nàng căn bản không nắm được trái tim hắn , thế nhưng Liễu Thiên Mạch biết cho dù hắn vô tình hay đa tình thì nàng vẫn không thể yêu thương hắn .
Trên mặt Tần Mộ Phong hiện lên một tia trầm mặc “Ta kêu Thiên Mạch sao ?”
Thiên Mạch trả lời một cách nghiêm túc “Đúng vậy , ngươi cứ một mực kêu tên của nàng .” Nàng tuyệt đối không có nghe nhầm .
“Ngươi nghe nhầm rồi .” Thần sắc của Tần Mộ Phong có chút bối rối .
“Ô” Thiên Mạch nhìn người nào đó cười nhẹ .
Tần Mộ Phong cúi đầu hôn nhẹ lên má nàng “Đừng nghĩ ngơi lung tung , ngủ đi .”
Đôi môi Thiên Mạch hơi động đậy , cuối cùng nhếch lên .
Tần Mộ Phong ôm lấy Thiên Mạch , thần sắc phức tạp , trong con ngươi loé lên một tia sáng khác thường .
Đêm nay , hắn mất ngủ .
Trên bầu trời, những bông tuyết rơi ngày một nhiều hơn . Kinh thành đóng băng , lạnh đến thấu xương .đi .”
Đôi môi Thiên Mạch hơi động đậy , cuối cùng nhếch lên .
Tần Mộ Phong ôm lấy Thiên Mạch , thần sắc phức tạp , trong con ngươi loé lên một tia sáng khác thường .
Đêm nay , hắn mất ngủ .
Trên bầu trời, những bông tuyết rơi ngày một nhiều hơn . Kinh thành đóng băng , lạnh đến thấu xương .
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc