Vương phi 13 tuổi - Chương 29

Tác giả: Nhất Thế Phong Lưu

Thưởng thức chén R*ợ*u nho nhỏ trong tay, nhìn R*ợ*u sóng sánh, Lưu Nguyệt khẽ nhướng mi, Ngạo Vân Thái tử thật cao ngạo, Hiên Viên Thừa đã chờ muốn nửa ngày rồi còn chưa tới.
Bất quá, không sao cả, dù sao người mất mặt cũng không phải là nàng.
Được quang vinh thì nhận quang vinh, bị sỉ nhục thì nhận sỉ nhục, lời này không thích hợp với nàng.
Hiên Viên Triệt ngồi đối diện Lưu Nguyệt, một thân thường phục, thấy vậy lắc đầu, đến nơi uống R*ợ*u vui chơi thì nên thả lỏng tâm tình, đang định nói, đột nhiên giống như phát hiện ra cái gì, hảo hảo đánh giá Lưu Nguyệt một phen, mở miệng nói: “Hình như cao lên không ít.”
Vừa nói vừa vươn tay ra, xoa xoa mặt Lưu Nguyệt, gật đầu cười nói: “Cũng béo ra không ít.”
Ngày thường Lưu Nguyệt rất thích ngồi trong lòng hắn nên không phát hiện ra, giờ ngồi đối diện, mới thấy tiểu Vương phi của hắn cao lớn không ít.
Lưu Nguyệt nghe vậy, thu hồi tâm tình miên man suy nghĩ, tay nhéo nhéo hai má của mình, béo ra? Nàng thật không chú ý thấy.
Bất quá cũng phải, nữ tử phát dục sớm, mười ba đã muốn định hình, nàng bởi vì bị Mộ Dung phủ bỏ rơi, mười ba năm qua chỉ ăn cơm thừa canh cặn.
Mà hiện giờ, mỗi ngày trong Ngọc Lưu Ly cung, Hiên Viên Triệt dặn dò Hàn tổng quản phải vỗ béo nàng thật tốt, thay đổi thực phẩm đa dạng, nếu không, nàng suốt đời có lẽ chỉ là một con nhóc suy dinh dưỡng mà thôi.
“Béo thì béo, cho dù có béo thành viên thịt tròn, chàng cũng là của ta.” Lưu Nguyệt bộ dạng đúng lý hợp tình nói.
Hiên Viên Triệt nghe vậy, nhất thời nở nụ cười, thân thủ dứ dứ chóp mũi Lưu Nguyệt nói: “Thật bá đạo, bất quá, ta thích.”
Lưu Nguyệt tâm tình vô cùng tốt, hôn hiên triệt một cái, nhìn hắn thần tình mạc danh kỳ diệu. (kỳ diệu đến bất ngờ, không lý giải được)
Lưu Nguyệt nhìn mặt hắn ngớ ra, cười tủm tỉm, đôi mắt đen láy híp lại thành đường dài.
Hiên Viên Triệt nhìn Lưu Nguyệt cười vui vẻ, không khỏi cũng lắc đầu cười, lưng tựa vào ghế, tay cầm chén R*ợ*u nhìn nàng, tựa tiếu phi tiếu nói: “Vậy nàng khi nào sẽ cho ta xem diện mạo thực đây? Ta cũng không muốn tưởng tượng đến lúc chính mình còn không nhận ra tiểu Vương phi của mình a?”
Lưu Nguyệt cũng biết Hiên Viên Triệt đã phát hiện trên mặt nàng có vấn đề, nhưng không có hỏi, giờ rốt cục nhịn không nổi nữa rồi.
Khoé miệng lập tức nhếch lên, nói: “Vậy thì…..”
“Thái tử Ngạo Vân quốc đếnnnnnnnnnn.” Vừa mới mở miệng, tiếng thông báo đã vang lên, cắt ngang lời nói của Lưu Nguyệt.
Lưu Nguyệt cùng Hiên Viên Triệt vừa nghe vậy, nhất tề quay đầu nhìn xuống đường cái.
Tiếng xe ngựa lọc cọc từ xa truyền đến, cờ xí màu tím phấp phới, trên mặt thêu hai chữ Ngạo Vân thật to, giương nanh múa vuốt, cực kỳ phóng đãng.
Mười sáu con bạch mã không một sợi tạp màu mở đường, trên lưng ngựa, mười sáu đại hán bưu hãn, dáng người khôi ngô ngồi, một thân thiết giáp trụ, mặt lạnh như tiền không chút biểu tình, khí thế cực kỳ kiêu căng.
Ở phía sau bọn họ, có mười sáu người đang nâng một cỗ kiệu vàng bọc lụa trắng thật lớn, kiệu cũng không có trang trí gì nhiều, tấm lụa trên thân kiệu hoàng kim kia, khắp rìa có một lớp chỉ bạc bao bọc, hoàng kim cuồng long trên mặt lụa là do chỉ vàng thêu lên, chỉ cần hai vật như vậy, cũng đủ toát ra khí thế đẹp đẽ quý giá kinh người.
Nghĩ lại, cái găng tay bằng chỉ bạc của Lưu Nguyệt đã muốn là bảo vật quý giá của Thiên Thần quốc rồi.
Mà trên cỗ kiệu này, nó chỉ được dùng để trang trí, có thế thấy được sự xa xỉ cùng tài lực giàu có.
Mà sau mười sáu người nâng kiệu kia, có khoảng trăm người đi theo, nhưng từng người đều cước bộ trầm ổn lợi hại, không ai không phải cao thủ đương thời.
Cũng nghe thấy tiếng hô thông báo, Thái tử Hiên Viên Thừa cùng Tả tướng sớm đã ngồi thẳng trên lưng ngựa, hơi phóng tới, lên nghênh đón.
“Bản Thái tử thay mặt Thiên Thần quốc nghênh đón Thái tử Ngạo Vân quốc, Thái tử không ngại đường xa đến, ta thập phần cao hứng.” Hiên Viên Thừa một thân mãng bào màu vàng, mỉm cười nhìn người bên trong nói.
Ngữ khí không kiêu căng, cũng không khiêm tốn.
Mười sáu kỵ mã dừng lại, tách ra hai bên, khom người xuống, mười sáu kiệu phu phía sau từ từ tiến lên.
“Ngạo Vân, Thiên Thần là hảo hữu chi bang, không cần khách khí.” Thanh âm lạnh lùng truyền đến, mười sáu kiệu phu dừng lại, một bàn tay thon dài trắng nõn vươn ra, vén màn kiệu lên, bước xuống.
Lưu Nguyệt nhất thời nghiêng đầu nhìn.
Một mái tóc dài tới tận hông, buộc tùy ý xõa xuống sau lưng, mi dài cong vút, ẩn dấu bên dưới là một đôi mắt kiếm sắc bén, trời ạ, đây là đôi mắt đẹp đến mức nào a, đen thăm thẳm lại mang theo chút lam – màu của biển rộng, lạnh như băng, có thể đóng băng bất cứ ai nhìn vào, thật xinh đẹp khiến người ta đui mù.
Mũi cao, thẳng, môi đỏ như hoa đào, vẻ mặt thản nhiên, dung mạo tuyệt sắc, khuynh quốc khuynh thành.
Một thân trường bào màu nguyệt bạch, dưới ánh sáng mặt trời, theo gió thổi hơi nhè nhẹ phất, khiến hắn như thần tiên giữa trời, đẹp đẽ quý giá nhưng cũng cực kỳ trong trẻo lạnh lùng.
Khuôn mặt không thuộc về nhân loại trần gian này đảo đến đâu, người người đông cứng tới đó.
Thật lãnh, không phải giống Hiên Viên Triệt lãnh khốc, mà là một loại lạnh như băng, lạnh giống như cả thế giới xung quanh không có gì có thể tồn tại được trong đôi mắt đó.
Cái loại khí chất lãnh này, khiến người ta dù có tán thưởng dung mạo tuyệt trần tới đâu, cũng không dám có chút ý nghĩ dâm loạn.
Nếu nói Hiên Viên Triệt là hợp thể giữa la sát với yêu tinh, vậy Độc Cô Dạ trước mắt chính là băng sơn tuyết liên, một người là đệ nhất yêu mị thiết huyết, một người là đệ nhất lạnh lùng xuất trần.
Lưu Nguyệt thấy vậy nhướng mày, khó trách có thể cùng xưng hùng với Hiên Viên Triệt, quả nhiên là nhân trung cực phẩm, cho dù là nàng, cũng muốn tán thưởng một tiếng. (nhân trung cực phẩm: cực phẩm trong nhân gian)
Mắt đang tập trung nhìn kỹ Độc Cô Dạ, Lưu Nguyệt bên hông đột nhiên tê rần, nhất thời quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy Hiên Viên Triệt bên cạnh, mắt thì nhìn xuống dưới, nhưng ngón tay lại nhéo hông nàng một cái, khuôn mặt yêu mị bao phủ một tầng hàn khí.
Người này, đang ghen?
Lưu Nguyệt nháy mắt hiểu ra, không khỏi vừa tức vừa buồn cười, tay cầm lấy bàn tay bên hông nàng, gắt gao nắm chặt, con người ai cũng đều thích cái đẹp, thưởng thức những thứ đẹp đẽ, là một loại thiên tính.
Bất quá, nàng cũng không phải loại người mê trai, chỉ là nhìn bằng mắt thôi, ghen cái gì mà ghen a.
Cảm giác được bàn tay Lưu Nguyệt nắm chặt, Hiên Viên Triệt cũng cầm lại, quay đầu trừng mắt nhìn nàng, ý tứ trong đó ai cũng nhận ra, không được nhìn lâu như vậy, muốn xem thì xem ta nè.
Lưu Nguyệt nhất thời cười khẽ, Hiên Viên Triệt này thật là.
“Dạ thái tử, thỉnh.” Phía dưới, thanh âm Hiên Viên Thừa truyền đến.
“Thừa thái tử, thỉnh.” Thanh âm đáp lại cực kỳ lạnh, lạnh như băng.
Bất quá, cũng không ai chú tâm, Thái tử Ngạo Vân quốc Độc Cô Dạ, tính tình trong trẻo mà lạnh lùng, đây cũng không phải tin tức tuyệt mật gì.
Nắm tay Hiên Viên Triệt, Lưu Nguyệt lại lần nữa quay đầu nhìn, trên người Độc Cô Dạ này toát ra hơi thở có điểm kì lạ, nàng là lần đầu tiên có chút thận trọng đánh giá.
Ngồi trên lưng ngựa, Độc Cô Dạ sóng vai cùng Hiên Viên Thừa đi về phía trước.
Vó ngựa bước nhẹ, Độc Cô Dạ một thân trong trẻo nhưng lạnh lùng, đẹp đẽ cao quý, đột nhiên giống như tuỳ ý quay đầu, nhìn hướng bọn họ, ánh mắt lạnh lùng kia, giống như đã biết hết thảy.
Mắt ngăm đen nhìn lại mắt hắc lam, bên trong vốn bình thản không dợn sóng, đột nhiên như muốn nói điều gì.
Lưu Nguyệt không chút nghi ngờ, hắn nhận ra nàng, tuy nàng tự nhận mình nổi tiếng thực, nhưng không đến nỗi vang danh khắp đại lục chứ.
Đôi mắt hắc lam đảo qua kế bên Lưu Nguyệt, nhìn thẳng Hiên Viên Triệt.
Đỏ sậm cùng hắc lam, đây là hai màu đối chọi nhau về mọi mặt.
Một tay nắm tay Lưu Nguyệt, một tay bưng chén R*ợ*u lên, Hiên Viên Triệt mặt không chút thay đổi đáp lại cái nhìn của Độc Cô Dạ.
Tia nhìn va chạm, tóe lửa khắp nơi, hơi thở thật kinh người.
Hai người đều là nam tử tài giỏi lưu danh sử sách hậu thế, lúc này chính thức chạm mặt lần đầu tiên.
Nửa ngày sau, Hiên Viên Triệt chậm rãi hướng Độc Cô Dạ nâng chén lên mời.
Mà ngay cùng lúc đó, Độc Cô Dạ cũng gật gật đầu đáp lại Hiên Viên Triệt, hắn ngay cả Thái tử Hiên Viên Thừa cũng chưa từng khiêm tốn thi lễ, đây là sự kính trọng cho đối thủ cùng đẳng cấp, Hiên Viên Triệt.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc