Vương phi 13 tuổi - Chương 185

Tác giả: Nhất Thế Phong Lưu

“Cái gì, Nguyệt xuất hiện?” Hiên Viên Triệt nhanh chóng nhảy dựng lên khỏi ghế lớn, nét mặt tràn đầy sự may mắn không thể nói rõ.
Chấp chưởng cục tình báo Đỗ Nhất – gật gật đầu, nhưng mặt có chút cau có.
“Cuối cùng cũng có tin tức xác thật của nàng rồi, đi, ta đi đón…”
“Vương, ngươi chờ một chút.” Lời nói kích động của Hiên Viên Triệt còn chưa nói hết, Thu Ngân bên cạnh khóe miệng co quắp đưa tay ngăn Hiên Viên Triệt lại.
Khuôn mặt hưng phấn, nhưng không có không chú ý rằng mấy thủ hạ hôm nay đều có vẻ mặt bất thường, Hiên Viên Triệt trầm ngưng trong nháy mắt, nhíu nhíu mày, trầm giọng nói: “Có phải là đã xảy ra chuyện gì hay không? Nói.”
“Không có xảy ra chuyện gì, chỉ là…” Thu Ngân chần chờ trong nháy mắt, nín thở, nhìn Hiên Viên Triệt giận tái mặt.
Tiến cũng thế mà lùi cũng vậy, dù sao cũng đã muốn nói, dứt khoát, bô lô ba la một chút cũng không dám giữ lại, đều nói ra hết.
“Chính là như vậy.” Tiếng nói của Thu Ngân cất lên.
Một phòng tĩnh lặng, ngay cả tiếng kim rơi trên mặt đất cũng có thể nghe thấy.
Thu Ngân, Đỗ Nhất, Ngạn Hổ, cùng nhau nhìn sắc mặt cứng đờ của Hiên Viên Triệt, rồi tự mình cúi đầu.
ςướק rể Ngạo Vân? Nói yêu với Độc Cô Dạ?
Có đôi có cặp? Ngọt ngào vô cùng?
Suy nghĩ của Hiên Viên Triệt quay cuồng, đầu trong nháy mắt phình to ra, trong lúc nhất thời tựa như có hàng vạn hàng nghìn con chim sẻ kêu gào ở bên trong, làm đầu căng ra to như cái đấu.
Thân hình đột nhiên loáng một cái, gần như đặt ௱ôЛƓ ngồi trên ghế dựa lớn ở phía sau.
Làm sao có thể, Lưu Nguyệt của hắn làm sao có thể yêu Độc Cô Dạ?
Lưu Nguyệt và hắn tình thâm như thế, làm sao có thể đến Ngạo Vân ςướק rể?
Không, tuyệt đối không phải như vậy, có vấn đề, nhất định có vấn đề, lẽ nào…
“Nàng mất… trí nhớ?” Cau mày, từ trong kẽ răng Hiên Viên Triệt xuất ra vài chữ, ngoại trừ một cái này, hắn không cách nào nghĩ ra tại sao Lưu Nguyệt phải làm như vậy.
Ngạn Hổ nuốt từng ngụm nước: “Theo như lời đồn, không có, rất tỉnh táo.”
Hiên Viên Triệt nắm chặt nắm tay, chẳng lẽ có nội tình khó nói, hoặc là Lưu Nguyệt có mưu mô gì?
Hắn hiểu rõ Lưu Nguyệt của hắn, khi tỉnh táo, nàng tuyệt đối sẽ không phản bội hắn, tuyệt đối sẽ không, tình cảm của bọn hắn là do trải qua bao nhiêu thử thách mà thành, tuyệt đối không có khả năng.
Huống chi, đối phương là kẻ thù của nàng, Độc Cô Dạ.
Đúng, nhất định có nội tình.
“Nàng nhất định có tính toán của nàng.” Kích động trong nháy mắt, Hiên Viên Triệt ổn định lại tâm trạng.
Thu Ngân nghe vậy vẫn nhíu chặt mày như cũ, nói nhỏ: “Nghe đâu, nàng chính miệng nói, Độc Cô Dạ bảo vệ nàng vô cùng, mà Vương, người làm không được, cho nên nàng…”
“Câm miệng ngay.” Lời của Thu Ngân mới nói tới một nửa, Hiên Viên Triệt quát chói tai một tiếng, lập tức cắt ngang hắn.
“Nguyệt là hạng người gì, các ngươi chẳng lẽ không hiểu rõ, bảo hộ nàng? Hừ, thiên hạ này cho dù mọi người đều tin, các ngươi thì không thể tin.” Giọng nói nghiêm nghị, Hiên Viên Triệt lườm ba người đang cúi đầu.
“Vâng.” Thu Ngân, Ngạn Hổ, lập tức lớn tiếng đáp.
Bọn họ cũng rất muốn tin tưởng Vương Phi, chỉ là lời đồn này rất có lý có cứ, hơn nữa nhiều người thấy như vậy, lại có cả thám tử Thiên Thần họ, bọn hắn không muốn tin, thật sự là…
“Vương thượng, Độc Cô Dạ đã ra lệnh, hai mươi hai tháng chạp cùng Vương Phi, cái đó… Đại hôn…”
“Chuẩn bị ngựa.” Sắc mặt thâm trầm, mặt mày Hiên Viên Triệt dựng lên, vung lên chiến giáp bước nhanh về phía cửa lớn.
Hắn không tin lời nói của người ngoài, hắn chỉ tin tưởng bản thân mình.
Hắn muốn đi tìm nàng, hắn muốn đích thân đi xem rốt cuộc là chuyện gì.
Đại hôn, buồn cười, đại hôn.
“Vương, hiện tại chúng ta đang động binh với Triệu Quốc, trong lúc nguy cấp như vậy…” Ngạn Hổ còn chưa nói hết, Hiên Viên Triệt đã đi xa rồi.
“Lưu Xuyên, Chu Thành…” Xa xa, tiếng quát lạnh của Hiên Viên Triệt vang vọng ở phía chân trời, Thiên Thần hắn không phải không có hắn trấn giữ, lại không thể tác chiến.
Gió lạnh vù vù thổi qua, lạnh thấu xương.
Bốn người cưỡi ngựa trong gió lạnh, hướng tới Bắc Phương mờ mịt, hướng tới Ngạo Vân, phi ngựa đi.
Lạnh, khí trời đang vào lúc lạnh giá.
“Báo, năm mươi vạn binh mã Bắc Mục đã đến Thâm Lam quan của Ngạo Vân ta…”
“Báo, Bắc Mục đóng quân tại Thâm Lam quan…”
“Báo…”
Hoàng hôn, trên chính điện Ngạo Vân, Ngạo Vân quốc chủ sắc mặt gần như chìm trong tuyết, cau mày nói: “Đến mà không tấn công, nàng rốt cuộc muốn làm gì?”
“Trước, một mình cưỡi ngựa tiến vào Ngạo Vân ta đoạt hôn, sau có binh mã đóng quân, nàng muốn làm cái gì?” Tể tướng Ngạo Vân cũng nhíu chặt mày.
Gia Luật Lưu Nguyệt này suất lĩnh nhiều binh mã Bắc Mục như vậy đến đây, lại chỉ biên quan hạ trại, cũng không nhúc nhích, chẳng lẽ thật sự là chỉ vì đoạt hôn mà tới?
Mấy trọng thần trong đại điện nhìn nhau, đồng thời lắc đầu.
Ngạo Vân quốc chủ đưa tay gõ nhẹ lên Long án (bàn của vua), mặt mày nghiêm trọng.
Nếu đột nhiên tới, Bắc Mục nhiều binh mã như vậy, ắt hẳn sẽ công kích bất ngờ khiến Ngạo Vân hắn trở tay không kịp, nhưng mà Lưu Nguyệt này lại có thể một mình một ngựa đi vào Ngạo Vân hắn, hiện tại cùng Độc Cô Dạ nùng tình mật ý không dứt.
Thật giống như chỉ là vì Độc Cô Dạ mà đến, thật giống như muốn khắp thiên hạ biết, nàng yêu mến Độc Cô Dạ đến bao nhiêu, hoàn toàn không có bất kỳ hành động nào khác.
Nếu không có hành động gì, cho Ngạo Vân hắn hai ngày, tất cả sắp xếp sẽ đâu vào đấy, đến lúc đó cho dù là Bắc Mục dốc toàn lực năm mươi vạn binh mã tấn công, Ngạo Vân hắn cũng tuyệt đối sẽ không để cho bọn họ thoải mái, ban cho Ngạo Vân hắn một đòn phủ đầu.
Một mảnh trầm mặc.
Nghĩ không thông.
Một lát sau, Tể tướng Ngạo Vân bỗng nhiên mở miệng nói: “Nếu nàng bất động, chúng ta cũng không ép, tùy ý bọn họ đi, đến lúc đó, chúng ta chuẩn bị thỏa đáng, liền…” Lời còn chưa dứt, Tể tướng Ngạo Vân đã ra dấu cứa một nhát qua cổ.
Nhìn vậy, trong ánh mắt Ngạo Vân quốc chủ lóe lên sự sắc bén.
Lưu Nguyệt này đúng là rất lợi hại, phía đông không sáng phía tây hiện ra, lại có thể thoát khỏi Thiên Thần đến làm vương Bắc Mục.
Nhưng mà, cho dù nàng lợi hại, hay Nam Tống có mạnh mẽ đến đâu, đều không có khả năng nguy hại đến bọn họ, bọn họ dĩ nhiên là….
(Su: nga, Su hảo tò mò vế sau là cái chi chi a?)
“A, Vương huynh ngươi xem.” Đang tươi cười, thân vương Độc Cô Hàn đột nhiên hoảng sợ chỉ vào Long án, cực kỳ hoang mang lớn tiếng nói.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc