Vương phi 13 tuổi - Chương 129

Tác giả: Nhất Thế Phong Lưu

Tiếng xé gió, rất rõ ràng.
Độc Cô Dạ thấy tình thế không ổn, lợi kiếm trong tay vung lên, phi thân một cái nhảy về phía sau.
Nhưng hắn mau, đại bạch xà thân thể nhìn cục mịch kia lại tuyệt không chậm hơn hắn, đuôi đập mạnh vào người Độc Cô Dạ.
Thân hình Độc Cô Dạ lung lay, ở trong không trung trở mình hai cái liền ngã xuống mặt đất.
Thần sắc vẫn lạnh lùng như trước, khóe miệng có một tia máu tươi chậm rãi chảy ra, hiển nhiên cũng bị thương.
Nháy mắt một cái, năm người xuất sắc nhất Ngạo Vân quốc đều bị đánh đến chịu thương.
Mà Thanh Liên không có võ công bị an bài ở chỗ rất xa, sắc mặt nhanh chóng trắng bệch.
Cầm lấy chủy thủ, nhìn đám người Độc Cô Dạ bị đánh bại trong nháy mắt, mày Lưu Nguyệt gắt gao nhíu chặt.
Nhìn thân thể trước mắt cơ hồ phải đến một trượng, chiều ngang ba thước, chồng chất nhiều múi cơ thịt trắng rắn chắc, Lưu Nguyệt nhức đầu. Mãng xà này sống không ít năm, thân hình thực hùng vĩ.
Thứ này, phỏng chừng đến hỏa tiễn cũng không đánh lại nó.
Đầm nước quay cuồng, đại bạch xà bị thương hai nơi, nhất thời đỏ hai mắt, một cỗ hơi thở cực kì áp lực, từ trên người nó phát ra.
Ở trong này xưng vương xưng bá đã lâu, chưa hề có bất cứ thứ gì dám nhảy lên đầu nó, vậy mà hôm nay cư nhiên lại bị thương.
Đại bạch xà nổi giận.
Giương đầu lên, mở to cái iệng cực kì dữ tợn, ở trong Bích Ba Đầm quay cuồng một cái, bắn thẳng về phía mặt đất.
“Nhờ các ngươi dẫn đường, hươu ૮ɦếƭ vào tay ai, tùy vào bổn sự (tài năng) mỗi người.” Thanh âm lạnh như băng truyền đến, Độc Cô Dạ giương lợi kiếm trong tay lên, mũi chân điểm trên mặt đất, nhảy vào không trung đánh về phía đại bạch xà đang bò lên bờ.
Cùng khắc, bốn người Khinh Thủy bị đánh đến hộc máu cũng nhảy lên.
Không phải là không biết người đánh trước sẽ chịu thiệt, nhưng mà hắn đã tò tò đi theo bọn Lưu Nguyệt, xung phong đi làm đại bạch xà bị thương, hắn là người ân đền oán trả, cũng không muốn chiếm tiện nghi của người ta mãi.
Mỗi một kiếm đều hướng về phía mãng xà đang đỏ mắt kia, cũng không phân biệt ai đang công kích nó, liền đánh về phía Lưu Nguyệt.
Phía sau, Mộ Dung Vô Địch, Thu Ngân, Ngạn Hổ đều xông lên đánh tiếp.
Ai đánh đầu, ai đánh đuôi, không có trao đổi, nhưng một khi cùng nhau hành động lại cực kì ăn ý, căn bản không cần phân phó gì.
Trận chiến vừa rồi, tuy rằng chỉ liếc mắt một cái, nhưng bọn họ cũng thấy rõ ràng, đầu của Ngàn năm long xà là bộ phận lợi hại nhất, ngược lại cái đuôi khá yếu ớt.
Nếu để nó cuộn người lại, cái đuôi kia ngâm vào trong nước, không còn nhược điểm nữa, bọn họ chỉ có thể chịu để bị nó đánh tơi bời.
Khống chế đuôi của nó, không thể để nó tấn công cả hai đầu, như vậy mới có chút hy vọng.
Nhất thời, Hiên Viên Triệt, Mộ Dung Vô Địch tấn công đầu, Thu Ngân, Ngạn Hổ tấn công đuôi.
Cùng lúc đó, Độc Cô Dạ và Khinh Thủy cũng vọt lên, Độc Cô Dạ đánh đầu, mà bốn người Khinh Thủy đánh đuôi. Hai bên hợp lại thành một, ba người mạnh nhất ở phía trước, sáu người yếu hơn ở phía sau.
Trong khoảnh khắc, chỉ thấy đao quang kiếm ảnh, tiếng kim loại va chạm vào nhau.
Lưu Nguyệt giương mắt nhìn chín người xông lên tiền phương, chỉ thấy bóng kiếm phi múa, nhanh đến mức làm cho nàng không nhìn thấy rõ chiêu thức, thân hình lúc cao lúc thấp, khinh công tuyệt đỉnh tung hoàng tiến lùi, chỉ thấy bóng người chớp lên, nếu không phải do quần áo, căn bản không nhìn ra đâu là người đâu là ảnh.
Quá nhanh.
Đây là chỗ tốt của khinh công.
Lưu Nguyệt chỉ chớp mắt vài cái, không hề động thủ.
Nàng chính là một chiêu mất mạng, chính là giết chóc, chính là đạn pháo S***g ống, mà con mãng xà này nhìn qua cũng phải một trăm tám mươi năm, muốn một chiêu chí mạng, thật không dễ dàng, nàng không có tài năng như đám người Hiên Viên Triệt tung hoành trong không trung.
Nàng bây giờ tiến lên, chỉ có vướng chân, không giúp được gì.
Cẩn thận nhìn trận chiến kịch liệt trước mắt, chín thân ảnh tung bay không ngừng, kiếm khí ngang trời.
Đại bạch xà bị vây quanh, đỏ mắt suy nghĩ, mở lớn miệng đấu đá lung tung, răng nanh màu đen dưới ánh kim quang của mặt trời, tỏa ra sát khí âm trầm, hơi thở tanh hôi đến mức nàng đứng xa như vậy vẫn thấy ghê tởm.
Đại mãng xà da dày, công kích bình thường không tạo bất kì thương tổn gì cho nó. Khinh Thủy, Thu Ngân đâm một kiếm xuống, mười kiếm thì có tám cái chỉ để lại một ấn kí nhỏ trên đại bạch xà, hoàn toàn không tạo ra được bất cứ vết thương nào.
Chỉ có hai người Hiên Viên Triệt và Độc Cô Dạ, mỗi kiếm đều họa trên người nó một lỗ hổng, máu nhè nhẹ thấm ra ngoài.
Nhưng là, trong vòng bảy tấc xung quanh mãng xà phòng hộ cực kì nghiêm mật, không ai có thể tới gần, cho dù cường hãn như Hiên Viên Triệt và Độc Cô Dạ cũng không lọt vào bán kính bảy tấc của nó.
Mà đại bạch xà bị thương ngày càng nhiều, hai mắt ngày càng đỏ, tuy rằng không phải vết thương chí mệnh, nhưng lại xúc phạm uy nghiêm của nó.
Trong cơn giận dữ, mãng xà mấy chục trượng kia nhô lên cao, liên tục phun ra nuốt vào, công kích vật lí mạnh mẽ, cơ hồ không ai dám cản trở.
“Oanh.” Đầu mãng xà hướng về phía Hiên Viên Triệt đang đâm một kiếm trên người nó, Hiên Viên Triệt phi thân nhanh như chớp, đại bạch xà không kịp thu thế, đầu đập mạnh lên phiến đá như cái thớt ở giữa Bích Ba Đầm.
Chỉ thấy sau khi một tiếng oanh trầm ***c vang lên, phiến đá bị đại bạch xà ***ng phải dập nát, những hòn đá nhỏ văng ra khắp nơi.
Mà đại bạch xà chỉ lắc lắc đầu vài cái, xong liền quay đầu lại, há mồm táp về phái Độc Cô Dạ, trên đầu không hề bị xước tí *** nào.
Mọi người thấy vậy, không khỏi đều thay đổi sắc mặt.
Nó rốt cuộc mạnh đến mức nào đây?
“Nguyệt, tránh xa một chút.” Một kiếm nhảy lên không, Hiên Viên Triệt đang vội vã cũng không quên quay đầu lại hô to với Lưu Nguyệt.
Lưu Nguyệt không có khinh công, cũng không có nội công, hắn biết vậy, nếu để Ngàn năm long xà đánh tới, Lưu Nguyệt có thể sẽ không ngăn cản được.
Lời nói của Hiên Viên Triệt vào trong tai, Lưu Nguyệt vẫn không hề động đậy, hai mắt lợi hại tập trung nhìn vào đại bạch mãng vì đầu bị công kích, cử động hỗn loạn.
Khi rắn tấn công, trạng thái hoàn mĩ nhất chính là cuộn tròn thành vòng, công thủ toàn vẹn, hỗ trợ lẫn nhau, đứng hiên ngang, mà hiện nay là bá chủ rừng mưa, hiển nhiên xem thường nhân loại nhỏ bé trước mặt này, bỏ qua hình thái tấn công hoàn mĩ, để lộ nhược điểm.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc