Vượng Gia Tiểu Nông Nữ - Chương 39

Tác giả: Thập Bát Kinh

Chương Vân ở trong thùng gỗ thư thái tắm rửa, trong làn nước ấm sương mù vây quanh một từng da thịt, đây là lần đầu tiên sau khi đến đây nàng tắm rửa thấy thoải mái như thế này.
Một thùng gỗ nước nóng được đổ đầy thêm nhiều lần, đợi đến khi nước nóng dần lạnh đi, Chương Vân mới miễn cưỡng rời khỏi thùng gỗ , nhanh chóng lau khô người rồi mặc quần áo vào, áo bông, quần bông, lấy khăn vải bố trong thùng ra, rồi lau mái tóc ướt sũng nước, xong mới mở cửa phòng bếp đi ra ngoài.
"A, đứa nhỏ này, đầu tóc còn ướt, mau, mau ngồi nương lau cho con".Chu thị đang nghỉ ngơi ở đại sảnh chờ tắm, nghe thấy tiếng mở cửa phòng bếp liền bước đến, vừa vặn nhìn thấy đầu tóc ướt của Chương Vân , lập tức tiến lên kéo nàng vào sảnh nhà chính, đẩy nàng ngồi xuống băng ghế, cầm lấy khăn vải giúp nàng lau tóc.
Hành động quan tâm của Chu thị khiến Chương Vân nở nụ cười, nàng cũng không hề né tránh, mà chỉ hơi ngẩng đầu lên, tuỳ ý cho tay nương đang bận ở trên tóc, khi chiếc khăn thô lau đuôi tóc phát ra tiếng sột soạt, càng lộ ra sự bình yên hiếm có vào lúc này.
Chương Vân hơi híp mắt, hai má đỏ bừng vì nhiệt,"Nương, lúc này trong nhà chưa có người tắm rửa , nương mau đi tắm rửa sớm chút đi, cái này để tự con lau cũng được". Miệng nói xong lời thúc giục, nhưng thân mình lại lười biếng dựa vào Chu thị , hưởng thụ sự thoải mái lúc này.
"Cũng khá được rồi, sao không lau khô tóc rồi lại tắm rửa, trời lạnh như thế này, cẩn thận không bị cảm".Chu thị nghĩ đến đây liền nhắc nhở, Chương Vân lúc này mới phản ứng lại, trước kia ở hiện đại thói quen gội đầu tắm rửa cùng nhau, đến nơi này nhất thời vẫn chưa thay đổi được, nghĩ lại thói quen này thật đúng là không thích hợp, nghe Chu thị nói như vậy liền gật đầu,"Dạ, nương, con biết rồi, lần sau sẽ không thế nựa".
Chu thị không dừng việc ở trong tay mà tiếp tục lau tóc ướt, nghe vậy cười nói: "Con ngay từ đầu thân mình không được mạnh, nếu không cẩn thận, rất dễ sinh bệnh, lần sau phải nhớ kỹ và chăm sóc bản thân cho tốt".
Chương Vân nhẹ nhàng đáp ứng , sau đó hai mẹ con thoải mái nói chuyện, Chu thị đem khăn vải vặn khô vài lần nước , để khi Chương Vân lau tóc nước không bị nhỏ giọt xuống dưới, rồi mới đi ra khỏi nhà chính đi vào phòng bếp tắm rửa, khi đi ra ngoài còn căn dặn nói, "Đừng ngồi trong sảnh, mau vào phòng đi, trong đó có đốt chậu than có thể ấm hơn. "
"Dạ".Chương Vân đồng ý, rồi đứng dậy đi theo Chu thị đi ra sảnh nhà chính, đúng lúc nhìn thấy Chương Hữu Khánh xách thùng gỗ mộc đi ra, đang đổ nước tắm cho Chương Vân.
"Cha, để đó con đi đổ cho".Chương Vân lúc này mới nhớ đến nước mình mới tắm xong, liền vội vàng đi lên cầm lấy, quả thật là dùng vòi hoa sen tự động ở hiện đại đã quen, nhất thời không nhớ ra được việc này, ngược lại để cho cha phải làm, đây chính là cổ đại a.
Chương Hữu Khánh quay đầu lại nhìn, nói: "Ta làm sắp xong rồi, con đừng đến đây, bên ngoài lạnh lắm, mau vào nhà sưởi ấm đi". Chu thị nhanh chân bước lên tiếp nhận, khoát tay với Chương Vân, thúc giục nàng mau vào nhà.
Cha, nương đều bảo nàng vào nhà, cho nên Chương Vân chỉ có thể đi vào trong nhà, đi tới ngoài cửa phòng , dừng bước chân lại quay đầu nhìn, thì thấy cha nương đang cùng nhau nâng thùng nước đổ đi, hình ảnh lơ đãng này vô tình in đậm trong lòng nàng, chỉ cảm thấy tâm thật ấm áp.
Tắm xong thật thoải mái, vào lúc ban đêm nằm trong ổ chăn trên giường, chăn vải thô có chút cứng rắn xoa xoa vào hai má nàng, nhưng nàng không cảm thấy thô ráp, mà ngược lại còn cảm thấy ấm áp hơn.
Sáng sớm hôm sau rời giường, Chương Vân cảm thấy toàn thân có hơi mệt mỏi, cũng không biết là có phải hai ngày vừa rồi làm nhiều đồ ăn quá hay không.
Sau khi xoa nhẹ trên vai gáy, cánh tay và sau thắt lưng mấy cái, Chương Vân đi ra khỏi phòng, tuy rằng hai ngày nay đã chuẩn bị xong đồ ăn chính, nhưng hôm nay vẫn còn rất nhiều việc phải làm.
Gia đình từ sáng sớm đã bắt đầu bận rộn làm việc, dán thần cửa, treo đèn Ⱡồ₦g, dán tranh cắt giấy các con vật, cây hoa như cây đào, cây lựu lên cửa, song cửa sổ, dán câu đối xuân, tất cả những thứ dùng cho năm mới đều được dán, trưng bày lên hết, tiếp theo đó là dọn đặt lễ trên bàn thờ như trá cây, điểm tâm, rượu, tiền vàng, nến hương đều đầy đủ cả.
Ngày đầu năm từ mùng một đến mùng ba, mọi người đều không muốn làm việc, bởi vậy trong nhà cần phải thu thập, chuẩn bị đều phải làm từ sớm, mọi việc phải vội vàng hoàn thành từ hôm trước cuối năm cũ, cho nên một ngày này liền trở nên nhiều việc, hỗn loạn.
Lúc này mọi thứ trong nhà đều bận rộn , Chu thị cũng Chương Vân vẫn như cũ làm việc trong bếp, ngoài trừ bánh bao, sủi cảo, mì, bọn họ còn phải nấu một ít đồ ăn trên bàn vào đêm giao thừa, hôm nay liền bắt đầu chuẩn bị những thứ này, hôm qua Chương gia tôn tử ba người lúc trở về có mua một ít cá trích, còn mang về một ít hạt dẻ, Chu thị nhận lấy rồi quyết định làm món ăn cho đêm giao thừa.
Cá trích thì nấu kho tàu, gà rang hạt dẻ, thịt lợn thái sợi xào lăn, củ cải hầm giò heo đông pha, trong nhà còn có nhiều củ cải nên băm nhỏ củ cải cuộn cùng thịt lợn, măng đông, rau tần ô xào đậu phụ, rau mùi trộn với đậu phộng chiên, cải bó xôi trộn với trứng gà, hơn nữa còn chiên một mâm đậu phụ mốc thối rồi dùng thêm mù tạt ngâm chua và ớt băm nhỏ phủ lên trên miếng đậu phụ hấp ra thêm một món ăn, vậy là đã trọn vẹn mười phần kết hợp giữa các món ăn thịt, rau, trong đêm giao thừa , cộng thêm trên bàn còn có bánh ú, bánh bao, sủi cảo đều không thể thiếu được trên bàn.
Chương Vân nghĩ đến những món ăn này của Chu thị, không thể không bội phục nàng , về cơ bản chúng đều là những món ăn cơ bản trong gia đình, nhưng đều được dụng tâm thay đổi đa dạng để tạo ra một bàn tiệc đẹp mắt mà vừa ngon vừa thơm, vừa tiết kiệm chi phí lại phong phú, đây thực sự là năng lực của người nông dân, thực sự không thể đánh giá thấp được.
Các món ăn đều được định ra rồi, hai mẹ con bắt đầu làm việc, tẩy rửa, cắt, thái, trộn với khí thế ngất trời, đến khi qua buổi trưa thì các nguyên liệu đồ ăn cơ bản đã được cắt xong, được phân chia để vào bát, chờ đến lúc trời bắt đầu tối là nhóm lò nấu chín rồi mang lên bàn, nó đã sẵn sàng để lên bàn, các món ăn đều đã chuẩn bị xong, chỉ còn món duy nhất phải làm tiếp là sủi cảo.
Bột sủi cải đã được Chu thị nhào tốt, lúc này chính là cán thành một mảnh dài, rồi cắt thành từng đoạn nhỏ và dùng cán cán mỏng, Chương Vân ngồi xuống bên cạnh một chiếc ghế dài nhỏ bắt đầu gói lại.
Ngay sau khi vừa gói xong một cái, Chu thị liền gọi lên" Vân nhi, sao lại gói loại này, không phải hàng năm đều gói hình thỏi bạc sao, con đã quên rồi à".
Chu thị vừa nhắc tới, Chương Vân mới nhớ ra, năm rồi ở trước mặt Chu thị nàng có giúp đỡ gói sủi cải, gói lại đều là hình thỏi, kiểu thỏi bạc, gói xong đều được đặt trên thớt gỗ, trông giống như một đống bạc vậy, lại còn ăn rất ngon, mà đó chính là điềm lành.
"Vừa mới bắt đầu nên tay nhất thời quen làm kiểu dáng bình thường, cái sau con sẽ gói kiểu hình thỏi bạc ".Chương Vân vội vàng nói, sau đó suy nghĩ một chút, theo phương pháp trong trí nhớ, gói nhân bánh vào trong rồi cuộn gấp hai mặt lại, hai góc đuôi gấp chéo lại thì ra một hình dạng thỏi bạc phù hợp.
Chu thị thoăn thoắt cán mỏng ra mấy chục cái vỏ bánh, rồi đặt chài cán bột xuống, ngồi xuống băng ghế, hai mẹ con vừa gói bánh sủi cảo hình thỏi vừa nói chuyện không hề chậm trễ, nói nói cười cười , thời gian trôi nhanh, một lúc sau thì hàng loạt bánh sủi cảo dạng thỏi bạc được đặt trên thớt gỗ.
Trước khi bánh sủi cảo hình thỏi bạc được gói xong, Chương Liên Căn ở bên ngoài đã thúc giục, "Vợ Đại Khánh, con mau nấu đi, đừng bỏ lỡ thời gian cúng bái tổ tiên , còn có đồ ăn đi viếng mồ mả, cũng là sớm một chút cho xong đi ".
Chu thị vừa nghe nói, vội đứng dậy đi ra bên ngoài nhìn, quả thật không còn sớm, nên bảo Chương Vân một mình gói sủi cảo còn nàng bắt đầu lấy nồi nấu ăn.
Chương Vân cũng tăng tốc nhanh tay hơn , sau khi gói xong sủi cảo thì liền đi đến giúp đỡ Chu thị một tay, hai người cùng làm nhanh hơn rất nhiều.
"Nương, con đến bưng thức ăn". Chương Trình từ bên ngoài chạy vào, rửa sạch tay rồi bắt đầu giúp đỡ bưng thức ăn vào nhà chính, dọn bàn ăn, từng món ăn thơm phức được bưng ra từ phòng bếp, rất nhanh liền đặt đầy trên bàn.
Sau khi xào gần hết các món ăn trong nồi, Chu thị lại đặt nồi hấp lên bếp, hâm nóng lại những chiếc bánh đã hấp nguội rồi lại chiên những chiếc bánh gạo nguội như cũ, sau khi mọi thứ đã hoàn tất, chỉ còn lại bánh sủi cảo hình thỏi bạc.
Sau khi sủi cảo hình thỏi bạc được bỏ vào nồi, Chu thị liền gọi,"Vân nhi, con mau đi rửa sạch tay, mặt rồi đi lên nhà đi, nương ở nơi này làm xong liền đi qua".
Chu thị thúc giục một phen, Chương Vân nhìn một cái quả thật rất vội, thời gian cũng không sai biệt lắm liền đứng dậy, đại khái đem phòng bếp dọn dẹp một chút rồi múc nước rửa mặt, tay xong lau sạch khô, cởi bỏ tạp dề rồi bước ra khỏi bếp.
Vừa bước ra khỏi bếp, một luồng gió lạnh phả vào mặt, lạnh lẽo chui vào cổ áo nàng, mũi không khỏi ngứa ngáy liền hắt hơi vài cái, rồi lập tức xoa xoa mũi, nhanh chân bước vào nhà chính .
Khi bước vào nhà chính, chỉ thấy có Chương Liên Căn ở trong nhà, còn Chương Hữu Khánh, Chương Trình, Chương Hưng đã mang theo đồ ăn, tiền bạc, hương nến, đi viếng mồ mả, việc này thời cổ đại, nữ nhân không thể tham dự, chỉ có đàn ông mới được đi .
Đợi đến khi ba cha con Chương gia trở về, Chu thị cũng từ trong bếp đi ra, bưng một chiếc bát lớn đựng đầy bánh sủi cảo hình thỏi bạc.
"Vợ Đại Khánh, mọi người sẽ chờ con, sau khi nấu xong thì tẩy rửa đi rồi cùng vào cúng bái tổ tiên ". Chương Liên Căn dù sao tuổi tác cũng lớn, đối với chuyện cúng bái rất để bụng, nên nhịn không được thúc giục.
"Dạ, con biết rồi, bây giờ chỉ còn làm chút giấm, tương lấy ra, rồi nấu chút cơm nựa là được". Chu thị đem sủi cảo đặt trên bàn, mỉm cười đáp lại, rồi xoay người ra khỏi nhà chính, chạy vào bếp, phi hành lá, gừng, tỏi đã băm nhỏ vào giấm, sau đó cho một ít ớt băm nhỏ vào, trộn đều rồi bày ra bàn.
Chu thị sau đó đổ gạo vào nồi, vo sạch xong cho nước vào , thêm củi, đun cơm,sau đó rửa mặt, tay, cởi tạp dề ra, đi ra khỏi bếp.
Chu thị vừa đi ra khỏi bếp liền thấy mọi người trong gia đình đã tề tựu đông đủ trước bàn thờ trong sân, chỉ chờ đợi có mình, liền vội vàng đi tới, cầm lấy nén hương mà Chương Hữu Khánh đã đốt trước, đứng bên cạnh chồng, Chương Liên Căn đứng đằng trước ,mấy tiểu bối Chương Vân, Chương Trình, Chương Hưng đứng sau, cả gia đình trang nghiêm cùng nhau thắp hương cầu nguyện trời đất, cầu cho tai qua nạn khỏi, mùa màng bội thu.
Sau khi bái lạy xong thì lần lượt đặt các nén hương vào bát hương, cúng xong thì thắp lại hương để cúng gia tiên, mong tổ tiên phù hộ độ trì, gia đình bình an.
Đối với cổ đại nghi lễ quan trọng nhất là sau khi cúng bái, Chương Trình liền vót tới trước cửa đốt pháo, tiếng pháo nổ vang ầm ầm, vô cùng náo nhiệt, Chương gia mọi người đứng cùng nhau, tươi cười rạng rỡ, Chương Liên Căn lớn tiếng hô: "Trình Tử, đến, mau trở về, mọi người cùng ăn cơm tất niên". Chương Trình vội chạy tới cùng nhau tiến vào nhà.
Chu thị quay lại phòng bếp, lấy bát đũa ra đặt lên bàn, mọi người ngồi xuống bàn, khi cơm chín, Chu thị như cũ để ba bát thức ăn và ba đôi đũa lên bàn , rồi đốt cháy ba nén hương cúng mẹ chồng, ông bà đã khuất.
Theo phong tục, bữa tối giao thừa phải nhường tổ tiên dùng trước, sau mới đến lượt thế hệ người trẻ, vì vậy, mọi người quây quần bên bàn chờ Chu thị cúng xong, rồi ngồi yên lặng một hồi, sau đó Chu thị đi đến lấy đũa xuống xem quan sát.
"Ông, bà, mẹ đều đã ở đây, chúng ta ăn tối giao thừa thật ngon." Chu cười hề hề nói, đưa ba đôi đũa cho mọi người xem.
Chương Vân có chút không hiểu, ngẫm nghĩ một hồi mới nhớ ra đây là tục lệ hàng năm phải tuân theo, có hơi nước đọng trên đũa có nghĩa là tổ tiên đã về, ăn cơm rồi, không có hơi nước, tức có nghĩa là tổ tiên không về.
Chương Vân mặc dù trong lòng không tin nhưng vẫn tôn trọng phong tục cổ xưa nên không nói gì thêm, đợi đến khi Chu thị ngồi vào bàn thì gia đình bắt đầu dùng bữa, hôm nay Chương Liên Căn và Chương Hữu Khánh rót rượu uống, còn những người khác thả bụng thưởng thức những món ăn thịnh soạn bao năm qua chưa từng được thưởng thức, mọi người trong phòng vừa ăn cơm đầm ấm vừa nói cười.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc