Vợ Xăm Hình, Hổ Báo, Nhưng Rất Chung Tình - Chương 30

Tác giả: Datchicken9x

Xe tôi vừa lướt gần tới nó thì nó đá xi nhan rẽ qua chặn đầu xe..giề giề muốn giề!. Nó nhìn tôi từ đầu tới háng rồi cười đểu:
- chưa ૮ɦếƭ hả? Haha
- hờ..- tôi nhếch mép rẽ xe qua nó tính đi rồi mà nó nhây. Đạp tôi té xe rồi định rồ ga chạy. Nhưng ko may cho nó là tôi bỏ của bắt lấy nó. Nắm yên xe nó lại tôi bạt tai nó ngay gò má. Nó ngã xuống xe luôn. "Hà hà..xuôi cho mày rồi chó con ạ,chắc hôm trước mày phang bố trong nét chứ ko ai hết, phen này trả tao vốn lẫn lãi nhé" nghĩ thầm thế thôi chứ tôi cũng ko chủ quan. Nhỡ nó mang dao bắm theo lụi thì ngắt cức. Nó đứng lên lườm tôi:
- đmm con chó..
Nó lao vào tôi đạp mà khá xa nên tôi né sang bên kia kết quả là nó húc con wave tôi đang nằm dưới đường. Thấy thế tôi lại nắm đầu nó lên mà ***c. Phát đầu tiên xì bọt, phát 2 chãy máu răng. Sợ nó bị HIV lây lang qua thì nghẽo. Tôi quăng nó sang lề đường chữi đỗng nó:
- *** cụ mày nhớ tao nhé, hôm sau lại đến phòng tao và H rồi tao với mày lại quánh nhau nhé. Thế nhé..*** mọe mày. Phì....- tôi nhổ cho nó cục nước bọt thơm ngon của tôi vào mặt nó. Thằng con bị toét môi máu tuông ra nhìn thương ghê. Xung quanh phải có con chó ghẻ hay xà mâu tôi nhất định sẽ bắt con chó lại hôn nó cho nó đc an ủi phần nào. "Thấy cũng tội mà thôi cũng kệ mẹ mày." nghĩ thầm Tôi lại dựng xe lên nổ máy đi. Tâm trạng vừa vui vừa lo. Vui à trả đc thù, lo là sợ nó kéo các thánh phồng tôm lại phòng tôi cùng củ lạc giòn tan thì thơm nhang luôn.
Tới chỗ làm tôi rung rung bước vào chả thấy anh quản lí đâu. Chỉ thấy con Diễm đứng nói chuyện với thằng nào lạ lắm:
- ê Diễm, ông quản lí đâu rồi - tôi bước lại quày hỏi nó.
- trong kia kìa. Chắc cưng bị đuỗi rồi. Nghĩ gì mà nghĩ thấy ghê - nó nói
- ừ. Để vào xem ổng thế nào - tôi chào con D.
Vào trong thì thấy ổng đang nằm lướt facebook. Đù rảnh rang con ngang hén
- ehèm...- tôi hằng giọng . Ổng quay ra nhìn tôi
- chúc mừng chú đã mất việc
- dạ.. Xin lỗi, tại em bị tai nạn nằm viện nên nghĩ mấy bữa anh thông cảm - tôi dùng khuôn mặt đáng thương. Thặm chí dù ảnh có bảo tôi vạch ௱ô** cho ảnh thông tôi cũng chịu miễn sao làm lại là đc.
- sao mày ko gọi cho tao nói 1 tiếng - ảnh ngồi dậy nói.
- dạ tại dt em hết tiền
- hết thế éo này. Thôi tao cũng muốn giúp mày mà chổ mày có thằng khác làm rồi. Mày thông cảm qua chổ khác làm đi. - lời ảnh nói làm tôi buồn như ở truồng tấm mưa
- em biết anh đẹp trai ( mê gái, bất tài ) , tốt bụng ( sắp rụng) mà. Giúp em đi - tôi năn nỉ ảnh
- ko là ko....mày đừng làm khó tao - nói rồi ảnh đưa tôi lương làm đc mấy ngày trước
Cầm tiền trên tay mà tôi buồn thúi ruột, thúi hơn cả cái ***. Đi ra ngoài dắt xe mà éo dám ngước mặt lên nhìn mấy đứa làm chung. Ra dắt xe về ngay trong màn đêm thì thằng bảo vệ nó hỏi:
- ủa sao về sớm vậy cha? Ko làm à
- bố bị đuỗi rồi con - tôi buồn bã ngồi lên xe nói
- bố con cái dmm. Thôi chút mày may mắn nhiều lần sau nhé.haha - nó cười đểu.
Chả thèm cãi với nó làm gì. Tôi nổ xe chạy đi lanh quanh thành phố. Ngang qua những cửa hàng quán xá cafe.v.v. Chỗ nào cũng có đầy nhân viên làm. Trong khi đó còn học gần 2 năm nữa mới ra trường, rồi cô NY bé bỏng nữa. Ôi tiền,tình yêu: money love.
Chạy xe về phòng thì em cũng chưa về nữa. Chán nản tôi vào phòng nắm gát tay lên tráng suy nghĩ. Tự dưng bên ngoài có tiếng bô xe độ, nào là bô hơi, bô móc, bô ù,v.v.v
- ẹn ẹn......đm nó về rồi kìa anh.
Rầm....tụi nó quăng xe như đúng rồi chạy vào phòng tôi. Tôi cũng nhanh chân lại chốt cửa phòng kịp lúc. May mắn kinh khủng hay tại tôi nhanh chân.
Rầm rầm...ờ đạp cửa đi các con. Lát bố mẹ (chủ nhà trọ) xuống hốt các con về phường. Cơ mà đạp đc 2 3 cái thì chúng ko đạp nữa. Tụi này khôn phết. Lúc này tâm trạng tôi khỏi phải nói. Thiếu điều tôi tè ra quần mà thôi. Phen này mà bị phòng tôm tập thể thì rất có thễ tôi sẽ đc lên bàn thờ ngữi mùi nhang.
- anh Hải, hay mình chế xăng vào phòng đốt nó đi. Xong mình chạy - 1 thằng nói, lại là anh Hải nữa. Sao mà gặp ông này hoài thế, hi vọng ổng niệm chú à nhầm niệm tình mà tha thứ hoặc nhẹ tay thôi. " trời ơi H ơi em sống thiên, sống linh mà về nhanh giúp anh đi. Phen này anh ૮ɦếƭ quá em ơi"
Lúc này chợt có tiếng xe bên ngoài nữa. Mà ồn ào quá nên ko nghe rõ. Chắc là đàn em anh Hải kéo nhau tới nữa chứ có gì. Nghĩ tới là tôi thét thật to, muốn ho thật lớn để cho chúng biết là": tao bị ho lao"
- anh Hải, anh làm cái gì vậy? - tiếng ai nghe quen quen..thôi đúng rồi..
- Ủa H..em đi đâu về..
- anh làm gì ở đây? Anh đánh ai - em lớn tiếng
" H ơi em nhẹ giọng dùm anh đi. Anh sắp làm rễ nhà Họ Diêm rồi nè, em ko thương anh sao" tôi khóc thầm
- tại thằng bạn em nó đánh thằng đệ anh. Khôn hồn nó ra đây chứ anh mà điên lên thì....
- hừ..anh ngu lắm..anh biết sự việc ra sao chưa mà vội vu khống cho người ta
Trời ơi H ơi. P0'p dá* anh đi em. Nhẹ giọng ko đc sao em. Huhu. Tôi khóc thầm trong bụng. Phải chi có phép hoán đổi cho tôi thành em thì tốt rồi.
- em nói rõ đi - có lẽ anh Hải cũng bực lên rồi
- hờ..thằng Khoa nó cùng bạn nó đánh bạn em ở quán nét tới nỗi phải vô viện kìa. Anh ko biết sao. Mà anh còn tới đây đánh người ta. - em nói nghe như muốn khóc..
- có thật vậy ko Khoa? - hình như anh Hải quay qua nó hỏi
- dạ..e.
- Chát. dạ con đmm. Đánh xong ko dám nhận - em quá khích hay sao mà quát lên rồi tát nó nữa
Tôi lúc này 1 phần cũng lo cho em nên quyết định mở cữa phòng ra ngoài luôn. Ra ngoài nhìn quang cảnh mà rung. 6 7 chiếc xe dựng đó và mười mấy thằng đầu trâu mặt ngựa ( trừ anh Hải ra ) đứng đó. Em cùng con Linh Phụng Dung thì đang ngăn em lại. Còn thằng Khoa (Sản) nó mặt hầm hầm 1 tay ôm mặt. Thấy tôi ra thì 2 thằng đứng cạnh cửa lao vào phang tôi, tôi cũng máu nóng đang lên tôi cũng phang bừa lại nhưng phần thiệt cho tôi. Tôi còn 60HP 2 thằng kia thì mỗi thằng 500 Hp. Cmnr.
- dừng..dm tụi bây làm cc gì vậy - anh Hải lại cản tụi nó ra ko là tôi nhẹp cức
Em thấy tôi bị đánh thì cũng chạy lại tát chúng. Thằng kia lỡ tay xô Em té ra sân tôi thấy thế thì nhịn éo nổi. Dù bị đánh cho thốn người nhưng còn đủ sức để tặng cho thằng đó cái đạp ngay bụng khiến nó bay ra sân nằm. Thế là bọn nó lao vào phang tôi. Còn tôi thì ôm đầu co người lại chịu trận. Em ở ngoài thì khóc thét lên cùng tiếng chữi của tụi con Linh Phụng Dung
- hoét...đm tụi bây làm loạn hả..bắt hết lại - tiếng mấy anh công an phường
Thế là tụi nó bị tóm lại hết. Khu trọ thì chạy đằng trời. Tôi mừng rỡ vô cùng. " ai lớp du bu lích sịt sịt hehe "
Tôi loạng choạng đứng dậy thì em chạy lại đỡ tôi. M
Khuôn mặt em tèm nhem nhìn thương lắm. Có lẽ lần này là em khóc nhiều nhất. Lúc này có 1 thằng dân quân lại bắt tôi đi
- em bị đánh mà mấy anh - tôi chống cự
- cứ lên phường đi tính - thằng DQ nói
- ko..thả anh Q ra..- em giật tay nó
- thôi em..chắc ko sao đâu - tôi ko muốn em vì tôi mà bị gì cả. Tôi nợ em ko ít và tình cảm lẫn vật chất kim luôn tinh thần.
- Nhưng...
- ko sao..nghe anh.hìhì - tôi ráng nở 1 nụ cười cho em yên tâm dù 2 cái môi tôi sưng chù dù như bà tư ù
- hức...hức
Bước lên xe tôi ngoái đầu nhìn lại thấy dáng em đứng lấy tay dụi mắt nấc lên từng nhịp mà tim tôi nó thắt lại. Muốn ôm lấy em lắm. Nhất định khi anh về thì anh sẽ bù đấp lại cho em thôi. Tôi lấy hết sức ra nói:
- Linh Phụng Dung..chăm sóc cho Hương dùm nha..
Chiếc xe thồn nó chở chúng tôi về đồn. Sau khi về đó. Tôi đc 2 cán bộ dắt vào 1 phòng. Cảm giác lần đầu bị chạm tráng với công an thật là hoang mang. Tôi rung như cầy sấy.
- mày tên gì - 1 anh ngồi đối diện tôi vênh mặt lên hỏi phì phà ***
- dạ tên Quang
- bốp .cái đcmm đầy đủ - thằng kia tán tôi. Tay đang đeo cồng số 8 chứ ko ૮ɦếƭ mẹ mày nhé. Bố đang điên. Nghĩ vậy thôi chứ nói ra có mà nhừ xác.
- dạ Trần Minh Quang
- tuổi - vâng. Vào đồn thì mới thấy bọn công an láo vô cùng. Giang hồ đồn quả thật ko sai.
- dạ 21
- sao mày đánh nhau?
- dạ tụi kia nó kéo tới đánh con - xưng con cho thân thiện
- bốp. .láo hả..đm mày ko làm gì nó làm sao nó đánh mày
Móa cay lắm, mình ăn nói tử tế mà chúng nó cứ hỡ ra là đánh. Có ăn có học mà vậy đó.
Sau 1 màn tra khảo thì tôi khai toạch ra hết chuyện xãy ra. Và tội của tôi cũng nhẹ nên chỉ bị cảnh cáo và nộp phạt. Mịa tiền vừa lãnh lương ra chưa kịp xài lại bay. Đúng nhọ như chó mực. Ra ngoài thì thấy em cùng với L, P, D đã ngồi ngay ghế đá. Cùng vài người lớn chắc người nhà bọn kia. Thấy tôi ra em chạy lại mừng rỡ:
- anh..anh ko sao chứ - em nhìn tôi rưng rưng. Sao yếu đuối vậy kìa. Ôm em nhẹ 1 cái rồi buông ra tôi mỉm cười với em:
- ko sao rồi. Về đi em, anh mệt quá
Thú thật tôi rất mệt. Sao mà cứ ăn đòn quài thế. Về già chắc bệnh phổi hay ho lao gì quá. Haizzz.
Tụi bạn em lại hỏi thăm tôi cũng trả lời qua loa rồi cùng em trở về. Ngang qua nhà chủ trọ. 2 vk ck ngoắc tôi vào, haizz..có biến rồi. Khuya mà 2 vk ck chưa ngủ là đủ hiểu cái mức nguy hiểm.
- em vào trước đi. Em ngủ ngon..cảm ơn em nhiều lắm - tôi cảm động nhìn em. Mặt em ko khỏi lo lắng cho tôi.
- em chờ anh. Lát sang phòng em nha
Tôi gật đầu rồi quay vào nhà chủ trọ.
- dạ..cô chú gọi con - tôi lễ phép
- ừ..có bị sao ko con? Lên công an có nói gì ko?
Ngược lại với suy nghĩ của tôi là cô chú quát tôi hay thậm chí là đuổi tôi đi nơi khác nhưng lúc này cô chú còn quan tâm tôi, 1p30s để tôi cảm động :
- dạ con ko sao
- ừ..mà con nè - cô nhìn chú ái ngại nói
- dạ..sao cô
- chắc con chuyển trọ dùm cô nha. Cô sợ bọn kia quay lại tìm con rồi rắc rối cho cô chú lắm. Mong con thông cảm nha. Tháng này cô chỉ lấy 1 nữa tiền thôi
- dạ cũng đc. Con hiểu. Ko còn gì thì con xin phép ( cáo lão về quê hốt cức trâu í lộn cấm câu )
- ừ..con thông cảm nha
Tôi tiu ngĩu bước về phòng. Tụi trong xóm trọ lâu lâu có 1 dịp xem phim hành động free nên khi chúng thấy nam chính trong vai bị ăn hành về thì cảm thông ra hỏi hang tùm lum. Tôi cũng qua loa cho rồi thì chạy vào phòng tắm cho tỉnh táo. Về khuya tắm nó lạnh kinh khủng. Như là tắm nước ở Bắc Cực. Vừa mặc đồ vào bước ra ngoài thì giật mình khi thấy em ngồi ngay giường tôi tay còn cầm theo bông băng thuốc đỏ nữa.
- anh..anh lại ngồi đi..- em chĩ tay chổ cạnh em
- anh đau chổ nào - em hỏi tiếp khi tôi vừa ngồi xuống. Lúc này tôi ê ẩm toàn thân chứ ko riêng khúc nào cả. Nhưng tôi ko muốn em lo lắng quá. Vì ngày mai là ko còn ở bên cạnh em nữa rồi.
- ko sao đâu. Chỉ hơi ê tí thôi. Hề - tôi mỉm cười.
- xì..để em xoa P0'p dầu cù là cho nè. Xong rồi ngủ.
Công nhận bàn tay mềm mại của em chà tới đâu là mát tới đó. Cũng khá dễ chịu đấy chứ. Xong em định đứng lên về thì tôi vội nắm tay em lại:
- em..ngủ với anh đêm nay nha
Em nhìn tôi rồi mỉm cười. Em xinh quá. Xa em chắc tôi nhớ ૮ɦếƭ mất thôi.
- hứ...đang yếu còn ham hố - em quay lại lườm
- ơ hay..anh đòi làm gì mà yếu - tôi cười đểu dù cái môi đang xưng lên như 2 miếng thịt bò
- hứ..đồ dê già, dê cụ, dê lụ khụ.- em nhận thấy bị hố nên đánh trống lãng.
- hề.thôi ngủ với anh đi. Anh ko làm gì đâu.
- thì cũng chờ em về thay đồ ra chứ
Cũng đúng nhỉ. Từ lúc đi chơi với L P D về mà em vẫn chưa thay đồ ra. Em lon ton về phòng còn mình tôi Nằm suy nghĩ vu vơ mà tôi ngủ quên luôn lúc nào ko hay.
Rồi Khuya tự khát nước quá. Tôi quớ lấy cái dt xem thì mới 4h thôi. Nhìn sang bên cạnh thì em đang nằm ngủ ngon. Tôi ko muốn phá giấc em nên tôi nhẹ nhàng xuống giường. Người nó vẫn còn ê ẩm.
- Xoảng..
Vì Trời còn khá tối nên quơ tay quơ chân lại bếp nào ngờ quơ trúng cái Ly. Đèn phòng tôi lập tức đc sáng. Thì ra là do em thức giấc chạy lại bật đèn. Em dụi mắt mặt còn ngái ngủ nhìn cưng lắm em bước lại tôi
- gì vậy anh?
- à..anh lỡ làm rớt cái ly. Anh khát nước
- vậy anh đứng im nha. Di chuyển là dậm miển chai ý. Đợi em lấy chổi quét gôm lại
Nói xong em chạy đi lấy cây chổi quét. Còn tôi thì đứng im như bất động. Giống em đang chơi trò nặng tượng nhỉ. Sau khi em dọn xong xuôi thì tôi uống nước 1 cách thoải mái rồi lại giường nằm, em dọn xong cũng tắt đèn lại nằm lên bắp tay tôi:
- ủa mà sao tối hôm qua em về đúng lúc anh bị đánh vậy - tôi vuốt tóc em
- em ko biết. Tại em thấy khuya nên về.
- còn 3 đứa bạn em
- tại chúng lo cho em về khuya nguy hiểm nên lần nào chơi khuya là chúng nó đưa em về á. - em nhéo mủi tôi
- à ra vậy..
- hứ..chứ nghĩ gì mà đa nghi vậy
- ko có. Tại thắc mắc thôi hì
Em ko nói gì mà nằm ôm tôi xoa xoa cái lưng. Còn tôi thì nhìn ra khe cửa sổ mong là trời ko mau sáng.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc