Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc - Chương 75

Tác giả: Hàn Trinh Trinh

Sáu năm sau!
Vẫn là vào mùa thu, rất nhiều cảnh sát giao thông đang mở đường, hôm nay khách sạn Castleton vô cùng náo nhiệt, tập đoàn tài chính Hàn thị Hàn Văn Hạo, người con cả Hàn gia hôm nay đính hôn, sẽ kết hôn với con gái của chuỗi khách sạn nổi tiếng thế giới, tập đoàn tài chính Pearlman, Tần Thư Lôi, cô là 1 trong 10 người phụ nữ nổi tiếng trên thế giới được đi học tại Học viện Cambridge do hoàng hậu Anh quốc khai sáng, vóc dáng như hoa sen nổi trên mặt nước, trong sáng, tao nhã, xinh đẹp, hào phóng cho nên hôm nay là lễ đính hôn của hai gia đình tự nhiên thu hút các phương tiện truyền thông, tất cả mọi người đều chờ đợi tại trước cửa khách sạn Castleton, căng thẳng chờ đợi.
Thời gian từng phút, từng phút trôi qua, lúc gần 10 giờ, trên bầu trời tuyết trắng xóa, một cơn gió mát thổi tới, mọi người chợt cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái, lại nghe thấy tiếng hô to: "Bọn họ đến rồi! !"
Tất cả phóng viên và nhân viên làm việc tại đại sảnh khách sạn rối rít kích động ngắm nhìn, quả nhiên thấy từ phía trước cảnh sát mở đường, có mấy chiếc xe có rèm che chạy đến, dẫn đầu là chiếc Rolls-Royce màu bạc, kế tiếp đó là Mercedes màu xanh, Ferrari màu đỏ, cuối cùng là chiếc xe màu đen chạy băng băng. . . . . .
Xe dừng trước đại sảnh khách sạn, tất cả phóng viên nhao nhao đổ về hướng xe, muốn chụp được bức ảnh đặc sắc, vệ sĩ lập tức tiến lên ngăn cản tất cả bọn họ lại, lùi ra thảm đỏ phía bên ngoài, quản gia Hàn gia từ trong đại sảnh khách sạn bước nhanh tới, cẩn thận mở cửa xe, cung kính khom lưng lễ phép chào: "Đại thiếu gia. . . . . . Tần tiểu thư. . . . . ."
"Uhm. . . . . ." Bên trong một giọng nói trầm trầm đáp trả, Hàn Văn Hạo mặc tây phục đen, áo sơ mi trắng, đeo nơ đen, trước *** áo gắn bông hoa màu xanh đậm, phong thái tôn quý, từ trong xe bước ra, ánh mắt tỏa ra mị lực hấp dẫn trí mạng, khuôn mặt hoàn hảo giống như điêu khắc, trong một ngày mùa thu tuyết trắng, phát ra khí thế cao ngạo, hắn liếc mắt nhìn mọi người một vòng, vô số ánh đèn flash chớp lên, tác phong hắn luôn nghiêm nghị. . . . . .
Người giúp việc Hàn gia lập tức tiến lên, mở một cánh cửa xe khác, vươn tay đỡ một cô gái xinh đẹp mặc váy dài màu trắng, chỉ thấy cô nhẹ nhàng đưa tay vén tóc mai hai bên, cắm đóa hoa Mãn Thiên Tinh, làm cho cô giống như tinh linh trong rừng, xinh đẹp động lòng người, cô khẽ chớp đôi mắt mơ mộng, ngượng ngùng cười, hai má lúm đồng nhẹ nhàng toát ra, hai cánh tay trắng tinh nhẹ buông xuống kéo chiếc váy dài, từng trận ánh đèn flash chớp lên, người giúp việc đỡ cô đi vòng qua xe, đi tới trước mặt Hàn Văn Hạo, tao nhã cười ngọt ngào nhìn hắn. . . . . .
Hàn Văn Hạo liếc mắt nhìn Tần Thư Lôi, hai mắt lóe sáng, vẻ mặt buông lỏng, xẹt qua ý cười hơi cong cánh tay. . . . . .
Tần Thư Lôi ngượng ngùng đem hai tay nhẹ nhàng bỏ vào trong khuỷu tay của hắn. . . . . .
Hàn Văn Hạo thâm sâu liếc mắt nhìn cô một cái, nói: "Đi thôi. . . . . . Tất cả mọi người đang chờ. . . . . ."
Tần Thư Lôi gật đầu, tao nhã mỉm cười.
Hàn Văn Hạo chậm rãi cười, dắt tay Tần Thư Lôi đi dọc theo thảm đỏ về phía trước, Hàn Văn Vũ, Hàn Văn Kiệt và Mộng Hàm cũng xuống xe, đi theo sau bọn hắn đến.
Hàn Văn Hạo và Tần Thư Lôi đi dọc theo thảm đỏ khách sạn Castleton, từng bước đi trên thảm đỏ trải rộng bước vào đại sảnh, hướng đến cầu thang xoắn ốc, chỉ thấy cầu thang xoắn ốc hiện ra khí cầu màu trắng che kín, có sợi tua màu phấn hồng và các viên thủy tinh hình trái tim, đính vào trong đó, mộng ảo, huyền bí. . . . . . nhân viên khách sạn và người giúp việc của Hàn gia rối rít đứng hai bên, chờ đợi. . . . . .
Hàn Văn Hạo và Tần Thư Lôi đi đến cầu thang xoắn ốc, sau đó đi đến sảnh lớn lầu hai, nhân viên khách sạn vừa thấy đến bọn hắn đến, lập tức kéo sợi dây hoa màu vàng, cửa lớn cao 3 mét mở ra, hai người chậm rãi đi đến trước cửa, nhìn tất cả tân khách quý tại hội trường, ngồi ở từng chiếc bàn tiệc trải khăn trắng tinh, nhìn cô dâu chú rể vỗ tay chúc phúc, hai trưởng bối của Hàn gia, Hàn Văn Trung và Trang Minh Nguyệt, hai trưởng bối của Tần gia, vợ chồng Tần Thế Khải nhao nhao xúc động vỗ tay tán thưởng cho cô dâu chú rể, thật là ông trời tác hợp, tất cả khách quý đều cảm thán, chỉ có gia thế Hàn gia như vậy mới có thể cưới được một cô gái nổi tiếng như vậy. . . .
Hai người Hàn Văn Hạo và Tần Thư Lôi đi trong tiếng vỗ tay, chậm rãi đi trên thảm đỏ, lướt qua bên người Dạ Thiên Thiên, Dạ Thiên Thiên sắc mặt nghiêm túc, mặc cho Hàn Văn Hạo lướt qua bên người mình, nước mắt cô run rẩy rơi xuống, không nhịn được ngẩng đầu, nhìn theo bóng lưng cao lớn của Hàn Văn Hạo và Tần Thư Lôi mặc lễ phục cô dâu màu trắng, không mang bất kỳ trang sức gì, chỉ trang điểm một chút phấn hồng, như vậy cũng đã động lòng người, cô khổ nở nụ cười. . . . . .
Cẩn Nhu mặc váy ngắn màu tím, lấy thân phận diễn viên mới của Công ty Điện ảnh và Truyền hình ONE-KING do tập đoàn Hàn thị đầu tư tham dự bửa tiệc lần này, cô nhàn nhạt quay đầu nhìn gương mặt mất mác của Dạ Thiên Thiên, cô không lên tiếng, chỉ mở ra túi xách, đưa ra chiếc khăn tay trắng …… Nói: "Lau nước mắt đi. . . . . . Dù sao đây cũng là hội trường hôn lễ. . . . . ."
Dạ Thiên Thiên cười khổ, nước mắt từng giọt, từng giọt lăn xuống, trong màn lệ nhìn thấy Hàn Văn Hạo đỡ nhẹ vị hôn thê ngồi trước bục màu trắng, trước mặt rải rất nhiều hoa hồng, đặt hai ly sâm banh đang sủi bọt bay lên, tất cả mọi thứ vô cùng xa hoa, ấm áp, cô nhìn Hàn Văn Hạo vẫn phong thái đỉnh đạc ngồi trước sân khấu, thật sự giống như một ông vua, vô luận hắn đặt mình trong chỗ nào cũng đều tỏa sáng chói lọi, cô sâu xa nhìn hắn, lưu luyến nhìn hắn, mê luyến nhìn hắn. . . . . .
Hàn Văn Hạo và Tần Thư Lôi trong tiếng vỗ tay, nâng ly R*ợ*u, mời tất cả khách quý. . . . . .
Trong lòng Dạ Thiên Thiên cảm thấy gấp rút, hi vọng Hàn Văn Hạo có thể nhìn mình, nhưng ánh mắt của hắn nhanh chóng liếc qua toàn trường, cô mất mác khẽ cắn răng, cuối cùng cúi đầu, mở khăn tay Cẩn Nhu, lau nước mắt. . . . . .
Cẩn Nhu nhàn nhạt nhìn cô, sau đó ngẩng đầu lên nhìn Hàn Văn Hạo hướng tất cả tân khách mời R*ợ*u xong, đỡ vị hôn thê ngồi xuống, để cho trưởng bối Hàn gia, Hàn Văn Trung lên đài phát biểu …… Cô cúi đầu, nhàn nhạt cười . . . . . .
Hàn Văn Vũ là người thân, ngồi ở vị trí đầu, cũng không ngừng nhìn đồng hồ, dường như có chút sốt ruột! !
Hàn Văn Kiệt nhìn anh hai như vậy, tò mò nghiêng người tới phía trước, nhỏ giọng hỏi: "Anh làm sao vậy? Có chuyện gì rất vội sao?"
Hàn Văn Vũ thấp giọng nói: "Anh cũng không biết tin tức là thật hay giả, nhưng anh nghe phóng viên tòa soạn nói, Hạ Tuyết! Hôm nay cô ấy về nước . . . . . ."
Hàn Văn Kiệt rung động nhìn Hàn Văn Vũ, cô gái này đã sáu năm không có tin tức, giống như truyền kỳ, lại một lần nữa tiến vào trong thế giới của hắn, hắn nhướng mày, không dám tin nói: "Sáu năm đã không có tin tức, tại sao lại xuất ngoại kia chứ ?"
Hàn Văn Vũ nhẹ giọng nói: "Thật anh chưa nói cho chú biết, gần đây anh mới nghe được tin tức này, hóa ra sáu năm trước, Hạ Tuyết đến nước Pháp học tập diễn xuất, sau khi học xong, gần đây đóng bộ phim nhựa “Dịu dàng” do đạo diễn Trương Kính Trung quay tại Pháp, bộ phim nhựa này đã đoạt nhiều giải thưởng ở Pháp, hiện giờ khí thế mười phần mang bộ phim nhựa này về nước, cao giọng phát ngôn muốn ôm tất cả giải thưởng, mà Hạ Tuyết sắp sửa được đề cử ảnh hậu, chạy về nước quay phim cùng với bốn người được đề cử ảnh hậu, một trong số đó đang tuyên truyền áp-phích! !"
"Chuyện này, tại sao đến bây giờ anh mới nói cho em biết?" Hàn Văn Kiệt đột nhiên kích động hỏi.
Hàn Văn Vũ nhíu mày nhìn Hàn Văn Kiệt nói: "Này! ! Chú cũng mới vừa về nước đó thôi? Anh cũng mới biết gần đây, anh đã thử tìm Hạ Tuyết, nhưng lúc đó sau khi cô ấy quay xong bộ phim nhựa, nghe nói đã trở lại Provence rồi, không còn tung tích nữa. . . . . . Lần này có tin cô ấy về nước, cũng không biết là thật hay giả. . . . . ."
Tìm kiếm kí ức thời thơ ấu, mở trang nhật kí, nhìn thấy mình trong quá khứ, lắng nghe tiếng nói quen thuộc, quanh quẩn trong giấc mơ, thời thơ ấu dại khờ. Câu chuyện cổ tích, mãi mãi xanh.
Trong chuyện xưa có bóng dáng của tôi, ly cà phê với đôi mắt mỏi mệt hiện lên trên gương mặt tiều tụy cùng niềm kiêu hãnh của mình.
Harry potter, phép thuật vô hạn, hắn thần bí, xuyên qua thời gian, có thể hóa giải chú ngữ, với tình yêu, không hề sợ hãi. . . . . .
BATMAN!
Xuất hiện trong đêm tối, lúc gặp nguy hiểm, trong nháy mắt đứng ra.
Chuyển biến trong vòng một đêm, cô bé lọ lem thay đổi, tin chắc chỉ cần có duyên phận, cho dù qua bao lâu, tình yêu vẫn chân thật.
Bạch Tuyết ngủ say, táo đỏ đã bị phá vỡ, nước mắt những người bạn lùn, bão tuyết bay tán loạn, Hoàng Tử nhỏ cưỡi ngựa trắng, hôn nàng cùng rong chơi khắp chân trời.
Thần đèn, đánh bóng linh hồn, cọ qua chất phác, tham lam và ngu dốt
Bụi Gai, làm thành chiến y, tràn ngập kỳ tích, đồng tâm hiệp lực và lòng can đảm mạnh mẽ, dũng cảm bảo vệ bạn! !
Ca khúc Pháp “Tên của tôi gọi là Helen” bằng tiếng trung chậm rãi vang lên ở sân bay, vô số tạp chí và phương tiện truyền thông, phóng viên đổ xô tới sân bay, chào đón bộ phim giành nhiều giải thưởng ở Pháp, hiện nay, người đứng đầu Giải Kim Mã, người đã từng diễn vai Minh Cơ, được đề cử ảnh hậu Hạ Tuyết, hôm nay sắp sửa về nước, sau một tháng tuyên truyền cho bộ phim đã đoạt Giải Kim Mã, mà cùng lúc, cô gái tên Hạ Tuyết này, trong vòng một đêm, gây bùng nổ toàn thành, vô số dân cư trên mạng nhao nhao tải xuống bộ phim nhựa “Dịu dàng” để xem, quan tâm bộ phim giành được nhiều giải thưởng ở Pháp. . . . . .
"Nghe nói 10 giờ máy bay hạ cánh, đúng không?" Có phóng viên nhao nhao điều chỉnh ống kính, trao đổi cùng bạn đồng hành.
Vài tên phóng viên tự mình gọi điện thoại đến nước Pháp xác nhận chuyện này!
Tất cả chủ biên các tạp chí thế giới, cũng nhao nhao đổ xô tới sân bay, nhất định phải phỏng vấn người được đề cử ảnh hậu Hạ Tuyết, nghe nói cô học ở Học viện điện ảnh, sau khi tốt nghiệp thành tích đạt loại ưu tú, dùng một bộ DV, quay lại quan điểm sâu sắc về cuộc sống, chọn một góc trời, quay những khoảng xanh, một vẻ đẹp vượt thời gian sẽ xuất hiện trong phim nhựa . . . . . .
Nghe nói cô là bạn gái của Daniel, Tổng giám đốc Tập đoàn điện ảnh và truyền hình Toàn Cầu, đã từng có người hâm mộ điện ảnh nhìn thấy bọn họ tay trong tay bước đi trên đường phố nước Pháp, nghe nói cô có một đứa con gái, đứa bé đó tên là Hạ Hi Văn, gọi Daniel là cha, có lẽ dùng tiếng Pháp kêu là Papa . . . . . .
Liên quan đến chuyện của cô, mọi người xôn xao nhưng không có một chuyện nào được bản thân cô chứng thật, bởi vì ngoại trừ lúc cô đóng phim bên ngoài, cho tới bây giờ cô cũng chưa từng xuất hiện trước ống kính, vẫn được Tổng giám đốc Công ty Giải trí và Truyền hình Toàn Cầu Daniel gắt gao bảo vệ, chưa từng phơi bày ra ánh sáng, hiện giờ rốt cuộc cô xuất hiện, về nước tranh cử ảnh hậu, thật sự làm cho người ta sôi trào, trong giới giải trí này là như vậy, bạn muốn nổi tiếng thì phải xuất hiện trước ống kính vừa hát vừa cười, hoặc là bạn phải tuyệt đối thần bí, đương nhiên! Người trước nhất định an toàn hơn so với người sau, bởi vì cảm giác thần bí, cũng không phải ai cũng có thể giữ nổi, mà còn phải giữ lâu như vậy. . . . . .
Tại sân bay rất nhiều người nhìn thấy hôm nay có nhiều phóng viên đổ xô đến, họ nhao nhao suy đoán, có phải siêu sao Thiên Hoàng sắp đến hay không? Sau đó lại nghe có tiếng phóng viên hưng phấn nhìn màn hình lớn theo dõi tại khu vực máy bay sắp hạ cánh, kêu to: "Máy bay hạ cánh rồi ! !"
Vô số phóng viên vừa nghe, rối rít vọt tới lối đi dành cho hành khách, hưng phấn chờ đợi. . . . . .
*****
Tiếng vỗ tay cuồng nhiệt vang lên.
Hai người Hàn Văn Hạo và Tần Thư Lôi trong tiếng vỗ tay, trao nhẫn đính hôn cho nhau, sau đó nâng ly sâm banh, hai người chăm chú nhìn nhau, uống một ngụm, lại giơ cao ly sâm banh, nhìn về hướng tân khách quý. . . . .
Tân khách quý cùng nâng chén hướng về Hàn Văn Hạo và Tần Thư Lôi. . . . . .
Hai người uống một hơi cạn sạch ly sâm banh, đi đến trước bánh ngọt đính hôn, cầm lấy con dao dài, hai người cùng nắm chung con dao, từ trên đỉnh đầu bánh ngọt cắt xuống. . . . . .
Tất cả khách quý vỗ tay, vô số ánh đèn flash không ngừng chớp lên về phía cô dâu chú rể, ánh sáng bao quanh, hai người nhìn nhau, cuối cùng đi tới trước đài thủy tinh, hai tay đan vào nhau cùng tuyên thệ, trong tương lai, sẽ yêu thương lẫn nhau, hạnh phúc, bảo vệ nhau, cho đến khi răng long đầu bạc!
Tiếng vỗ tay lại cuồng nhiệt vang lên.
Hàn Văn Hạo dắt tay vị hôn thê trở lại trước khán đài, cùng hướng về tất cả khách quý cúi đầu cảm ơn!
Dưới đài, tất cả tân khách cuồng nhiệt vỗ tay, Hàn Văn Vũ và Hàn Văn Kiệt cũng vỗ tay cười, nhìn anh cả có thể kết hôn, thật sự là cuộc đời con người ta khó đoán, bất quá. . . . . . Hàn Văn Vũ nghĩ nghĩ, quay đầu nhìn Dạ Thiên Thiên đang ngồi phía sau, vẻ mặt u oán nhìn anh cả, hắn thở dài xoay người lại, nói với em trai: "Thật là cuộc đời con người ta vô chừng, anh cả và Dạ Thiên Thiên cùng chung một chỗ đã sáu năm, nhưng lại phải chia tay . . . . . . Anh vẫn cho rằng, Dạ Thiên Thiên chính là chị dâu a. . . . . ."
Hàn Văn Trung mặc tây phục màu đen, vẻ mặt nghiêm nghị, đeo kính mắt màu vàng, đã 60 tuổi, nhưng là người đàn ông có tác phong nhanh nhẹn, nghe con trai nói như vậy, vẻ mặt lạnh lùng nói: "Hàn gia chúng ta không cưới con hát!! Chơi đùa thì có thể, không cần nghiêm túc! ! Văn Hạo là người chiụ trách nhiệm Hàn gia chúng ta, đương nhiên phải kết hôn với danh môn vọng tộc!"
Trang Minh Nguyệt bất đắc dĩ liếc mắt nhìn chồng, dịu dàng nói: "Tôi xem Văn Hạo thật sự thích Thư Lôi . . . . . . cũng không quá quan tâm đến sự nghiệp!"
"Bà luôn dễ dàng mềm lòng, nhìn xem bà sinh ra ba đứa con, ngoại trừ Văn Hạo phòng thủ ở bên ngoài, nhìn xem hai đứa con nhỏ của bà kìa? Có thể gánh trọng trách sao?" Hàn Văn Trung lạnh lùng nói.
Hàn Văn Vũ và Hàn Văn Kiệt nhìn nhau, vô cùng ăn ý cười xoay người, nhìn anh cả đỡ vị hôn thê, chuẩn bị đi tiếp tân khách, bọn hắn lập tức đứng lên chạy trốn, đi đến bên cạnh anh cả, nói anh cả và chị dâu tương lai: "Chúc mừng anh chị!"
Tần Thư Lôi cười ngọt ngào, dịu dàng nói với bọn Hàn Văn Vũ: "Cám ơn. . . . . . . . ."
Hàn Văn Hạo mặt lạnh nhìn hai em trai, nói: "Sao thế? Bị ba gọt giũa, tìm cách trốn đến anh sao?"
"Anh nói cái gì a?" Hàn Văn Vũ bật cười nói: "Bọn em nhìn thấy anh đính hôn, cảm thấy vui vẻ cao hứng thôi! Tu thành chính quả a!"
Hàn Văn Hạo nhìn chằm chằm em trai . . . . .
Hàn Văn Kiệt mỉm cười đi tới trước mặt Tần Thư Lôi, lịch sự nho nhã cười nói: "Chúc mừng chị. . . . . . Hi vọng chị có thể cùng anh cả đầu bạc đến già. . . . . . . . ."
"Cám ơn. . . . . . Cũng hi vọng chú có thể cùng Mộng Hàm tiểu thư sớm ngày thành hôn. . . . . ." Tần Thư Lôi mỉm cười nhìn Mộng Hàm đi tới bên cạnh Hàn Văn Kiệt. . . . . .
Mộng Hàm mỉm cười nói: "Sáu năm trước bọn em đã đính hôn rồi. . . . . . . . Chỉ chờ hôn lễ của hai người đăng lên báo, bọn em cũng phải bắt đầu chuẩn bị rồi !"
"Em có việc đi trước!" Hàn Văn Vũ vội vàng quay người, tránh làm bia đỡ đạn. . . . . .
Quả nhiên Hàn Văn Hạo lạnh lùng nói: "Bên cạnh một người cũng không có, đương nhiên chú muốn đi!"
Hàn Văn Vũ không phục quay đầu lại, nhìn Hàn Văn Hạo nói: "Cái gì không có? Người của em đã về nước rồi !"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc